Bị Oan Vào Tù Chịu An, Một Ngày Gây An Mười Tám Lần

Chương 53 : Tôi chờ được

Người đăng: hoasctn1

Ngày đăng: 16:42 02-11-2025

.
Nhà giam Hắc Thạch, phòng 2203. Lâm Mặc vẫn như thường lệ, đang xếp chăn cho A Long, nhưng trong đầu anh, từng khung hình rõ nét đang liên tục truyền về từ tầm nhìn của “Bóng Ma”. Trước mắt anh là cảnh của cuộc họp chuyên án: gương mặt mệt mỏi của Cao Phong, lông mày nhíu chặt của Triệu Đông Lai, và ánh mắt lạnh sắc của cố vấn đặc biệt Trần Tiên. Mọi biểu cảm nhỏ nhất đều không thoát khỏi tầm quan sát của Lâm Mặc. Hiệu suất thật cao... Anh đoán được bên trị an sẽ sớm phát hiện cái chết của Lưu Nhân Đức có điều bất thường, nhưng không ngờ tốc độ lại nhanh đến vậy. Rõ ràng, đám quyền quý đứng đầu là nhà họ Trần đã dồn sức ép xuống, khiến cả bộ máy trị an Long Thành phải chạy hết công suất. Khi nghe Trần Tiên nhấn mạnh trong cuộc họp rằng phải tìm cho ra “tài liệu” kia, và cấm bất kỳ ai được tự ý xem, Lâm Mặc liền hiểu ngay — quả nhiên, đây mới là thứ khiến họ lo lắng thật sự. Cái mạng của Lưu Nhân Đức, trong mắt những kẻ đó, chẳng đáng gì so với bản danh sách bẩn thỉu ấy. Cuộc họp kết thúc, nhưng việc giám sát của Lâm Mặc vẫn tiếp tục. “Bóng Ma” âm thầm xuyên qua từng lớp tường lửa, tải về toàn bộ dữ liệu nội bộ của tổ chuyên án. Anh đọc hết các hồ sơ về nhóm sát thủ: “Thợ Thủ Công” – tên thật là Mộc Thạch, hiện hoạt động ở Kim Thành. “Dược Tế Sư” – nữ, giỏi dùng thuốc, danh tính thật chưa xác định, không ảnh, không hồ sơ. Có vẻ như tạm thời vẫn an toàn. Anh thấy cả phần điều tra quan hệ xã hội của Lưu Nhân Đức. Tên Ngô Vi bị đánh dấu “khả năng thấp”, rồi bị gạt sang một bên. Mọi thứ đều đúng như kế hoạch. Nhưng nếu sự chú ý dồn quá nhiều về một hướng, ngọn lửa sẽ bùng ngược lại. Giờ những vụ giết người đều xảy ra ở Long Thành, và toàn bộ ánh nhìn đều dồn vào vụ của Lưu Nhân Đức — vào “Dược Tế Sư”. Với người cần thời gian để điều tra danh sách như Lâm Mặc, đây không phải là tin tốt. Phải làm cho mặt nước vẩn đục lên. Phải khiến ánh nhìn của họ rời khỏi Long Thành, rời khỏi vụ Lưu Nhân Đức, thậm chí khiến hình tượng “Dược Tế Sư” bị nhiễu loạn. Ý niệm của anh chìm vào giao diện hệ thống. 【Điểm săn tội hiện có: 2050】 Việc “xét xử” Lưu Nhân Đức — kẻ được ca tụng là “Phật sống” nhưng hai tay nhuốm máu — mang về cho anh 1500 điểm. Còn 550 điểm là do Mộc Thạch gây án ở Kim Thành và vài tù nhân mà anh “xử lý” trong trại. Kho điểm dồi dào này đủ để anh bước sang kế hoạch tiếp theo. Anh nhanh chóng nhập lệnh trong hệ thống. Không thể để Thủy Lưu một mình gánh phía trước nữa — cách ra tay của cô đã bị nhận diện, dễ bị liên án. Cần một “sát thủ” mới. Một người với phương thức khác, tạo ra vụ án mới, khiến hướng điều tra bị phân tán. 【Kích hoạt kỹ năng: Triệu hồi Tử sĩ】 【Tên: Kim Thiết】 【Giới tính: Nam, diện mạo bình thường, lòng bàn tay có vết chai do luyện tập lâu dài】 【Đặc tính: Sát thủ lão luyện (được truyền vào toàn bộ kỹ năng chiến đấu, ám sát, giỏi dao găm, biết đột nhập, ngụy trang, quan sát, ra tay một đòn chí mạng, có khả năng phản truy cực mạnh, biết xóa dấu vết hiện trường)】 【Vị trí xuất hiện: Ngoài nhà giam Hắc Thạch】 【Phương thức xuất hiện: Né toàn bộ camera, hiện thân ở khu kín đáo】 【Thiết lập hoàn tất, đang tạo tử sĩ “Kim Thiết”... Hoàn thành.】 【Điểm săn tội còn lại: 1650】 Kim Thiết sẽ thay Thủy Lưu tiếp tục thực hiện chuỗi hành động liên quan đến Ngô Vi. Cách giết của anh ta phải hoàn toàn khác “Dược Tế Sư”, để tạo tranh cãi trong nội bộ trị an — rằng đây là “hung thủ mô phỏng” hoặc “sát thủ mới” — khiến mọi thứ thêm hỗn loạn. Nhưng chỉ vậy vẫn chưa đủ. Phải để các thành phố khác ngoài Long Thành cũng xuất hiện sát thủ, để tách hoàn toàn sự chú ý. Cần thêm quân cờ. Lâm Mặc không chậm trễ, tiếp tục triệu hồi thêm hai tử sĩ khác: Hỏa Diễm và Thổ Sùng — đều là sát thủ lành nghề. 【Điểm săn tội còn lại: 850】 Ba sát thủ mới, cộng với Mộc Thạch và Thủy Lưu, tổng cộng năm “người đại diện” bên ngoài nhà giam. Anh kết nối ý thức với “Bóng Ma”, cảm nhận luồng dữ liệu khổng lồ đang vận hành. “Bóng Ma, hỗ trợ cùng lúc năm người hành động: thu thập thông tin, lên tuyến đường, xóa dấu vết. Làm nổi không?” “Có thể, nhưng đây là giới hạn rồi.” Bóng Ma trả lời.“Nếu vượt quá, độ chính xác và tốc độ phản hồi sẽ giảm, dễ bị phát hiện.” “Vậy đủ rồi.” Ý niệm của anh truyền qua kết nối tinh thần, vang lên trong đầu năm người đó: “Hỏa Diễm, đến Vân Thành. Thổ Sùng, đến Hải Thành. Nhiệm vụ của hai người là lặp lại mô thức của Mộc Thạch — tìm kẻ có tội, hành quyết. Để ‘truyền thuyết sát thủ’ lan rộng khắp nơi.” “Thủy Lưu, tiếp tục hoạt động ở Long Thành, nhắm vào những kẻ chơi đùa ở ranh giới pháp luật, giữ hình tượng ‘Dược Tế Sư’ để hút hết sự chú ý.” “Kim Thiết, mục tiêu đầu tiên là chủ tịch Thiên Hoa Dược Nghiệp – Trương Đức Minh, kẻ năm xưa góp tay vu khống Ngô Vi. Dùng cách của cậu, trừng phạt hắn.” “Bóng Ma, toàn lực hỗ trợ.” “Rõ.” Năm giọng nói đồng thanh vang lên trong ý thức của anh. Xong việc, Lâm Mặc mới quay lại với mục tiêu thật sự. Tạo hỗn loạn chỉ là để kéo dài thời gian. Mục tiêu cuối cùng của anh — là kẻ đã thao túng tất cả, khiến anh mang danh “hung thủ giết người hàng loạt”. “Bóng Ma, khởi động nhiệm vụ ưu tiên cao nhất. So sánh toàn bộ danh sách ‘hàng tồn’ của Lưu Nhân Đức với hồ sơ vụ án năm xưa của tôi. Tra từng người trong danh sách — thân phận, quan hệ, luồng tiền, hành động trong khoảng thời gian đó. Tôi muốn biết ai trong số họ có dính đến vụ án của tôi, dù chỉ một chút.” “Đã nhận lệnh,” Bóng Ma đáp. “Dữ liệu rất lớn, sẽ cần nhiều thời gian để xử lý.” “Không sao,” Lâm Mặc nhắm mắt, giọng trầm tĩnh, “tôi chờ được.” —— Đêm càng sâu. Với tổ chuyên án Liên hợp Long Thành, đây là một đêm không ngủ. Khi họ còn đang vật lộn với vụ của Lưu Nhân Đức, hai vụ án mạng mới lại ập đến như hai nhát búa giáng thẳng vào dây thần kinh đang căng cứng. Vụ thứ nhất — nạn nhân là ông trùm cho vay nặng lãi khét tiếng ở khu Tây, biệt danh “Chó Điên”. Hắn được phát hiện đã chết trong nhà tình nhân, và hiện trường... giống hệt như cái chết của Lưu Nhân Đức.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang