Chí Tôn Chiến Vương

Chương 13 : Sự ấm áp cuối cùng

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 11:30 25-11-2025

.
Một bên khác, Sở Lăng Thiên đi ra khỏi biệt thự Trâu gia. Xa Hùng đang ngồi xổm hút thuốc ở cửa vội vàng đứng dậy, sau khi nhìn thấy Sở Lăng Thiên không có biểu cảm gì thì không khỏi sững sờ một chút. Là thân vệ của Sở Lăng Thiên, Xa Hùng cảm nhận được một tia không đúng, mở miệng nói: "Thống soái..." "Âm thầm phái người bảo vệ Trâu gia, gần đây một đoạn thời gian thành phố Đại Xương sẽ không thái bình nữa." Sở Lăng Thiên ra lệnh. "Vâng!" Xa Hùng trầm giọng tuân lệnh. "Đi thôi, trở về." Sở Lăng Thiên lên xe, Xa Hùng không dám nói nhiều, lái xe rời khỏi biệt thự Trâu gia. ... Màn đêm buông xuống. Biệt thự số một. Vẫn chưa vào cửa, Sở Lăng Thiên đã nghe thấy bên trong Sở Tư Giai oán giận bất mãn: "Tiểu Thanh tỷ tỷ, cái thứ đen sì này là cái gì vậy, khó ăn quá." "Đây chính là tỷ tỷ ta rất nỗ lực mới làm ra, hay là ngươi ăn thêm một ít nữa?" Đẩy cửa ra, Sở Lăng Thiên vừa hay nhìn thấy Lâm Mục Thanh mặt đầy xấu hổ nói. Sở Tư Giai thì nhíu mày, trên mặt đầy vẻ không tình nguyện. Sở Lăng Thiên hơi nghi hoặc một chút, Sở Tư Giai từ trước đến nay không phải là hài tử kén ăn, lại thêm kinh nghiệm đoạn thời gian trước, đối với đồ ăn càng là vô cùng quý trọng. Nhưng khi hắn nhìn thấy hai khối "than đen" trên mặt bàn, cũng có chút ngẩn người: "Đây là cái gì?" "A, ngươi trở về rồi." Lâm Mục Thanh mừng rỡ đứng dậy, khi chú ý tới ánh mắt của Sở Lăng Thiên, lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, "Cái này... đây là hà bao đản ta chiên cho Tư Giai..." Hà bao đản? Sở Lăng Thiên một đầu hắc tuyến. Nhìn màu sắc này, e rằng đã chiên thành than đen rồi đi. "Tiểu thúc, người cuối cùng cũng trở về rồi, cơm Tiểu Thanh tỷ tỷ làm khó ăn quá." Tư Giai lau vết đen ở khóe miệng, bắt đầu mách. Nhìn bộ dáng này, quả thực là làm khó nàng rồi. Lâm Mục Thanh nghe thấy lời này, mặt đẹp đỏ bừng vì kìm nén, tay trắng chống nạnh, tức giận nói: "Được lắm Tư Giai, đây chính là tỷ tỷ ta lần thứ nhất làm cơm cho người khác, ngươi vậy mà còn chê bai." "Ba ba nói với con, làm người phải thành thật." Sở Tư Giai chu cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất nói. "Ngươi..." Lâm Mục Thanh á khẩu không trả lời được, tức giận bưng hai khối than đen đưa đến trước mặt Sở Lăng Thiên: "Rõ ràng rất ăn ngon, không tin ngươi thử xem." Sở Lăng Thiên nhìn chằm chằm than đen mấy giây, lúc này mới mở miệng: "Lời này... chính ngươi tin sao?" Lâm Mục Thanh lập tức xìu xuống. "Được rồi, ta đi làm cơm cho các ngươi." Sở Lăng Thiên lắc đầu, đi vào nhà bếp. Rất nhanh, phòng khách lại lần nữa vang lên tiếng cười vui vẻ. Sở Lăng Thiên đang thái rau khóe miệng hơi hơi nhếch lên. Khi biết được tin dữ của Sở gia, Sở Lăng Thiên cho rằng chính mình sẽ không cảm nhận được sự ấm áp của gia đình nữa. Nhưng không ngờ, vẫn còn có thể tàn dư một tia ấm áp này. Như vậy... cũng rất tốt. ... Hai ngày nay, Sở Lăng Thiên không ra ngoài, ở biệt thự cùng Sở Tư Giai, thể hội sự ấm áp tình thân hiếm có trong mười năm qua. Đồng thời hắn cũng đang chờ, chờ các thế lực khác đã từng hãm hại Sở gia, ẩn giấu nổi lên mặt nước. ... Thời gian trôi qua, ngày thứ ba. Hôm nay Vương gia sẽ cử hành tang lễ cho Vương Hiên, Vương gia đã phát ra lời nói, đóng cửa tất cả các địa điểm giải trí ở thành phố Đại Xương, khiến toàn bộ chính tà hai phe của thành phố Đại Xương đều đến ai điếu Vương Hiên. "Thi cốt anh hùng không người hỏi, chết một tên súc sinh làm nhiều điều ác vậy mà lại muốn toàn thành ai điếu, Vương gia thật là phô trương!" Bên trong biệt thự số một, Sở Lăng Thiên thần sắc băng lãnh. "Vương gia và Lý gia đã triệu tập rất nhiều cao thủ, nhưng chậm chạp không hành động." Xa Hùng cung kính báo cáo. "Xem ra, chết một Vương Hiên vẫn không đủ..." Ánh mắt Sở Lăng Thiên phát lạnh, lúc trước hắn chỉ giết chết Vương Hiên, chính là vì muốn trước tiên gõ vang chuông tang, đồ đao treo cổ, khiến cho những thế lực khác từng hãm hại Sở gia lo ngay ngáy không thể sống yên ổn, sống không bằng chết, đồng thời, cũng là vì dẫn ra những thế lực ẩn sâu, nhưng hôm nay xem ra, hiệu quả vẫn không đủ. "Thống soái, còn có một chuyện, Tư lệnh quân khu thành phố Đại Xương Vạn Quốc Sinh thỉnh cầu gặp ngài một lần." Xa Hùng tiếp tục báo cáo nói. Vạn Quốc Sinh khi biết được thần thoại của giới quân đội Hoa Hạ, Chí tôn Chiến Vương được người người kính ngưỡng sùng bái, đã lặng lẽ đến thành phố Đại Xương, kích động đến mấy ngày cũng không ngủ được, theo lý thì, cấp bậc của hắn không có tư cách gặp Sở Lăng Thiên, nhưng nghĩ đến bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này, đời này sẽ không gặp được nữa, cho nên đã lấy hết dũng khí vượt cấp thỉnh cầu diện kiến Sở Lăng Thiên. Sở Lăng Thiên nghe vậy nhíu mày: "Cứ từ chối đi, trước khi nội tình của tứ đại gia tộc bị phơi bày sạch sẽ, thân phận của ta không nên bại lộ quá nhiều." Một khi thân phận của Sở Lăng Thiên bại lộ, tứ đại gia tộc cũng có thể bị dọa chết, nhưng những ngưu quỷ xà thần đứng sau lưng bọn họ, nhất định sẽ ẩn mình, rất khó để nhổ tận gốc. "Tuân lệnh." Xa Hùng tuân lệnh liền muốn ra ngoài an bài. Mà ngay lúc này, một chiếc xe thể thao BMW màu đỏ dừng ở cửa biệt thự, cửa sổ xe mở ra, dung nhan tuyệt mỹ của Lâm Mục Thanh xuất hiện: "Ta hôm nay có một số việc, có thể muốn trở về rất khuya, nhớ chừa cơm cho ta nha." Bây giờ Lâm Mục Thanh ăn chực đã trở nên lý lẽ hùng hồn. "Ngươi muốn đi tham gia tang lễ của Vương gia?" Sở Lăng Thiên nhíu mày. "Ngươi làm sao biết? Không nói nữa, ta hôm nay chuyện tương đối nhiều, đi trước đây." Lâm Mục Thanh hơi nghi hoặc một chút, nhưng chợt thả lỏng, toàn bộ thành phố Đại Xương đều biết Vương gia đang cử hành tang lễ, Sở Lăng Thiên tự nhiên sẽ không ngoại lệ, nói xong lời, nàng lái xe thể thao gào thét rời đi. Khi biết Lâm Mục Thanh muốn đi tham gia tang lễ của Vương Hiên, Sở Lăng Thiên không để ý. Xa Hùng đã sớm điều tra qua, Lâm Mục Thanh và tứ đại gia tộc không có quan hệ gì, thậm chí còn có một số ân oán cá nhân với Vương Hiên. Ngay lúc này, chuông điện thoại di động của Xa Hùng vang lên, ấn xuống nút gọi, đơn giản nói mấy câu, sắc mặt khó coi cúp điện thoại, lập tức hướng Sở Lăng Thiên báo cáo: "Thống soái, Vương gia phát ra lời nói, bảo ngài tiến đến tham gia tang lễ của Vương Hiên, quỳ đủ bảy ngày bảy đêm, sau đó giữa mọi người lấy cái chết tạ tội, nếu không, nhất định sẽ chém giết hết ngài và tất cả người thân bạn bè bên cạnh!" "Còn nữa sao?" Sở Lăng Thiên nhíu mày. Chỉ là những lời vô nghĩa không có dinh dưỡng này, vẫn không đủ để khiến Xa Hùng động lòng. Quả nhiên, Xa Hùng dừng lại một chút, lại lần nữa mở miệng: "Trâu thúc đã biết là ngài giết Vương Hiên, ngay hôm nay, một nhà ba người bọn họ tiến về tang lễ Vương gia, thay ngài tạ tội, nguyện ý dùng toàn bộ gia sản đổi một mạng của ngài!" Oanh! Lời còn chưa dứt, một cỗ sát khí đột nhiên bộc phát, tản ra quanh thân Sở Lăng Thiên. Xa Hùng sắc mặt tái nhợt, liên tục lùi lại. Vài giây sau, sát khí nội liễm, ánh mắt Sở Lăng Thiên âm hàn. "Chuẩn bị xe! Chúng ta lại đi đưa Vương gia "một phần đại lễ" nữa!" "Vâng!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang