Chí Tôn Chiến Vương

Chương 52 : Vô Đề

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 12:11 25-11-2025

.
Tĩnh lặng! Tĩnh lặng như chết! Toàn bộ khách sạn, ngoài tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế của Tôn Long, rốt cuộc cũng không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào nữa. Mỗi một người có mặt tại đây, toàn bộ đều là dùng ánh mắt trợn mắt hốc mồm, trợn mắt ngoác mồm nhìn Sở Lăng Thiên. Bởi vì, không một người nào trong số họ, nhìn thấy Sở Lăng Thiên xuất thủ như thế, ngay cả Lâm Mục Thanh, người đứng gần nhất, ánh mắt của nàng cũng không hề bắt được động tác của Sở Lăng Thiên, thật giống như, từ đầu đến cuối, Sở Lăng Thiên chưa từng nhúc nhích. Thân thủ nhanh đến cực hạn lại sắt máu như thế, ai mà không sợ? "Thằng tạp chủng, ta muốn ngươi chết!" "Các ngươi còn ngây ra đấy làm gì? Đánh chết hắn!" Tôn Long hoàn hồn lại, đau đến nhếch miệng, nổi trận lôi đình mà quát. Rầm rầm! Lập tức, mười tên côn đồ cường tráng được Tôn Long dẫn vào khách sạn, toàn bộ đều là hung thần ác sát xông về phía Sở Lăng Thiên, dường như muốn băm thây hắn thành vạn đoạn! "Thiên ca, ta chặn bọn họ lại, ngươi đi mau, đi mau đi!" Trương Khải đại kinh thất sắc, sợ đến mặt mày tái mét, nhưng vẫn rất nghĩa khí mà nói với Sở Lăng Thiên. "Tiểu Khải, đồ ăn ở đây cũng không tệ, đến nếm thử đi!" Khiến tất cả mọi người có mặt tại đây, không thể nào nghĩ đến được là, đối mặt với mười tên côn đồ cường tráng xông giết tới, Sở Lăng Thiên không chạy trốn cũng coi như thôi, vậy mà, chẳng những không đứng dậy chuẩn bị chống cự, ngược lại còn vẫn bình tĩnh vô cùng mà ngồi trên ghế, vân đạm phong khinh. Lạnh lùng nghiêm nghị! Bá khí! Chấn kinh chúng nhân! "Này, tiểu tử này là muốn chết sao? Đối mặt với mười tên côn đồ mà cũng dám không nhúc nhích?" "Theo ta thấy, hắn nhất định là bị dọa ngốc rồi, sợ đến ngay cả sức lực co cẳng chạy trốn cũng không còn nữa, chỉ có thể uống xong chén rượu cuối cùng rồi chờ chết thôi!" "Đúng vậy, ở Đại Xương thị còn chưa từng thấy ai trêu chọc Tôn Long mà có thể bình an vô sự, thanh niên này đánh giá quá cao bản thân, đánh giá thấp thực lực của người khác!" "Ta đoán chắc, thanh niên này rất nhanh sẽ bị đánh cho toàn thân máu chảy, thảm không đành lòng nhìn, quỳ xuống đất cầu xin tha mạng!" "..." Nam nữ vây xem bên trong khách sạn, toàn bộ đều là nhịn không được nhỏ giọng nghị luận, gần như tất cả mọi người đều cảm thấy, Sở Lăng Thiên chết chắc rồi, kết cục sẽ thảm không thể nói! Quả thực, đối với người bình thường mà nói, Tôn Long chính là một ma quỷ không được trêu chọc, cũng không có khả năng, có người bình thường nào, có thể lập tức đánh thắng mười tên cường tráng! Thế mà, những người ngu xuẩn này, quen dùng sự vô năng của mình, để cân nhắc người khác, lại không biết rằng, Sở Lăng Thiên không phải người bình thường, hắn là, chiến trường đẫm máu, chém giết vô số kẻ địch, là Chiến Vương chí tôn từ rừng súng biển đạn vương giả trở về!!! "Thiên ca, cẩn thận..." Trương Khải đột nhiên rống to một tiếng, bởi vì hắn nhìn thấy một tên cường tráng đã đến phía sau Sở Lăng Thiên, nhấc lên một cái chai bia, đánh tới hướng đầu của hắn. Bốp! Tiếng vang, bình vỡ! Thế nhưng, chai bia vậy mà lại nện ở trên đầu Tôn Long... Bởi vì, trong một cái chớp mắt khi chai bia từ giữa không trung rơi xuống, Sở Lăng Thiên tay phải bưng chén rượu, tay trái một tay kéo Tôn Long bên cạnh đến phía sau mình, giúp hắn ngạnh sinh sinh đỡ một cái bình. "A... Đầu của ta! Mày mẹ kiếp muốn chết à!!!" Tôn Long đầu vỡ máu chảy, đau đến kêu thảm thiết, một bạt tay giáng xuống, đánh cho tên cường tráng còn đang nắm chặt nửa đoạn chai bia kia, xây xẩm mặt mày, vẻ mặt mê mang! 【Nếu bạn thích tiểu thuyết này, hy vọng bạn hãy động lòng chia sẻ lên Facebook, tác giả vô cùng cảm kích.】
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang