Chư Thiên Vạn Giới Chi Đại Cứu Vớt (Chư Thiên Vạn Giới Chi Đại Chửng Cứu)

Chương 43 : Thi Viện

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 23:33 26-11-2025

.
Lý Kiệt cung kính đi theo Lục Hằng cùng tiễn biệt các đồng sinh rời đi. Đợi cho tất cả sĩ tử rời khỏi trường thi, Lục Hằng dẫn Lý Kiệt đi về hướng hậu đường của nha môn Tri phủ. Sau khi xuyên qua một mảnh hành lang, một viện tử tinh xảo thanh nhã đập vào mi mắt. Xung quanh tường viện, những cây đa cành lá sum suê đang phấp phới đầy sức sống. Con đường nhỏ lát tảng đá xanh uốn lượn quanh co, đi thẳng theo đường lát đá đến thiên sảnh. Thị tòng trong phủ nha đã sớm chuẩn bị xong trà cụ, giờ phút này một thị nữ đang pha trà, trong thiên sảnh hương trà khắp nơi. Lục Hằng đi vào thiên sảnh, đi trước ngồi xuống chủ vị, sau đó nói với Lý Kiệt: "Bình Chi, lại đây, ngồi trước đi, nếm thử Đại Hồng Bào do cây trà cổ thụ mà hảo hữu của ta trước đó vài ngày đưa tới." Lý Kiệt chắp tay vái một cái rồi ngồi xuống, quan sát một phen thiên sảnh trước mắt. Toàn bộ thiên sảnh bài trí rất đơn giản nhưng không mất đi vẻ nhã trí. Trên vách tường bốn phía treo một ít chữ họa, nhìn lạc khoản trên chữ họa, ngoài tác phẩm tự tiêu khiển lúc nhàn rỗi của Lục Hằng, những cái khác đều là bạn bè tặng. Một bộ bàn ghế là dùng gỗ cánh gà tỉ mỉ chế tác, phía trên điêu khắc vô cùng tinh xảo, nhưng vừa nhìn liền biết là đồ vật cũ đã có niên đại, hẳn là được lưu lại từ trước đó, các gia cụ khác đều là dùng vật liệu gỗ phổ thông chế tác. Kết hợp với những lời đồn đại thường ngày, vị Tri phủ Lục Hằng này quả thực vô cùng liêm khiết. Mấy năm nay ở Phúc Châu phủ danh tiếng khá tốt, dân sinh cũng tươi tốt phồn thịnh, xem ra không còn xa ngày thăng chức. Lý Kiệt nhấp một ngụm trà xong nói: "Trà ngon, hương thơm lưu lại nơi răng môi, ý vị chưa hết, hẳn là sản vật của Vũ Di Sơn." "Ồ? Không ngờ Bình Chi ngươi đối với trà đạo còn có hiểu biết." Lục Hằng khẽ cười nói. "Đâu có, đâu có, chỉ là bởi vì học sinh thuở nhỏ thích uống Đại Hồng Bào nên mới biết được, nếu như Phủ đài đại nhân hôm nay dùng trà khác thì học sinh cũng không biết." "Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết! Có thể học mà dùng được mới là người thông minh, hi vọng ngày sau ngươi có thể tiếp tục duy trì." Nghe được lời của Lục Hằng xong, Lý Kiệt đứng người lên rồi chắp tay. "Đa tạ Phủ đài đại nhân dạy bảo, học sinh xin ghi nhớ!" "Được rồi, không cần nhiều lễ như thế, trên danh phận mà nói ngươi cũng có thể xem như là môn sinh của ta." Lục Hằng nói xong dừng lại một chút, nâng chén trà lên nhấp một ngụm rồi tiếp tục nói. "Lần này lưu lại ngươi, là muốn hỏi một chút ngươi đọc sách là vì cái gì?" Lý Kiệt trầm tư một lát sau trả lời: "Học sinh đọc sách nhưng cầu hoạn lộ có chỗ làm, có thể làm rạng rỡ gia môn, che chở người nhà khỏi bị xâm hại. Học sinh nghe nói võ lâm chính ma hai đạo hiện nay thỉnh thoảng có ma sát, không ít bách tính gặp phải ảnh hưởng, võ lâm nhân sĩ hành sự khá là quái gở, không phục triều đình quản giáo." "Tốt! Ngươi không nói những lời sáo rỗng như "báo lên triều đình, an dân bách tính". Đối với chuyện ngươi nhắc tới, bổn quan cũng có nghe nói. Cũng may người võ lâm xung quanh Phúc Châu phủ khá phục quản giáo, không dám tùy ý làm bậy. Võ lâm nhân sĩ chẳng qua chỉ là bệnh ghẻ lở, không đáng lo ngại, bệnh cố chấp chân chính vẫn là..." "Ai! Không nói cũng được, sau này ngươi phải luôn ghi nhớ sau khi bước vào quan trường, phải luôn chú ý lời nói của mình, không thể dễ dàng đắc tội tiểu nhân. Thầy của bổn quan là Cảnh Dụ chính là vì đắc tội gian nịnh mới bị giáng chức đến Nam Kinh." Nghe Lục Hằng nhắc tới thầy của hắn, Lý Kiệt khá kinh ngạc. Thông thường những lời này không nên nói với mình, xem ra Lục Hằng có dự định lôi kéo mình. Nhưng vị Tri phủ Lục này lai lịch cũng không nhỏ. Cảnh Dụ là ai? Quan đến Lễ Bộ Thượng Thư, bởi vì nhanh chóng bất hòa với Thủ phụ Đại học sĩ đương triều Vạn An, thêm vào Lý Tư Tỉnh muốn đẩy người một nhà lên thượng vị nên từ đó gây trở ngại, hai người hợp mưu giáng chức hắn đến Nam Kinh, đợi Hoằng Trị lên ngôi xong mới một lần nữa được phục chức. Mà Vạn An và Lý Tư Tỉnh tuy rằng hiện tại vẫn còn phong quang vô hạn, nhưng qua sang năm cũng chính là Thành Hoá 23 năm Lý Tư Tỉnh sẽ mất thế, cuối cùng chết bệnh trong ngục; nhưng so với Lý Tư Tỉnh, kết cục của Vạn An đã tốt lắm rồi, Vạn An sẽ trí sĩ vào sang năm, Hoằng Trị hai năm bệnh chết, sau khi chết Hoằng Trị Hoàng đế còn truy tặng Thái Sư, thêm Đặc tiến Tả Trụ Quốc, được một thụy hiệu "Văn Khang". Thời cổ đại, sau khi đại thần chết cũng không phải ai cũng có thể có thụy hiệu, tuy rằng "Văn Khang" là thụy hiệu xếp hạng tương đối phía sau. "Học sinh tin tưởng cuối cùng sẽ có lúc mây tan trăng sáng, từ xưa đến nay tà không thắng chính." Lý Kiệt đương nhiên không thể trực tiếp nói cho Lục Hằng biết, sang năm Thành Hoá Hoàng đế Chu Kiến Thâm sẽ chết, theo Hoằng Trị lên ngôi xong những người gây họa triều đình này liền sẽ bị từng cái thanh trừng. Lục Hằng gật gật đầu, sau đó chỉ dẫn một phen Lý Kiệt về kỹ xảo phương diện chế nghệ. Mắt thấy thi viện không lâu sẽ bắt đầu, lại thúc giục hắn thật tốt ôn tập công khóa, tranh thủ thi viện đoạt án thủ, bắt lại tiểu tam nguyên cũng là một mỹ đàm nhất thời. Từ khi tham gia phủ yến trở về, Lý Kiệt liền ở nhà đóng cửa không ra, ngay cả thư viện cũng không đi, ở nhà đọc sách, luyện võ, luyện chữ mỗi ngày không ngừng. Theo thời gian thi viện đến gần, Phúc Châu thành lập tức náo nhiệt lên, các đồng sinh của các huyện nhao nhao sớm chạy đến trong thành để chuẩn bị thi. Thỉnh thoảng có văn hội tổ chức, cũng không ít thiếp mời Lý Kiệt tiến đến. Lý Kiệt từ sau khi thi phủ lại đoạt án thủ, danh tiếng lưu truyền càng rộng, trong cá độ thứ tự thi viện đã áp đảo mọi người đứng hàng thứ nhất, là ứng cử viên sáng giá cho án thủ thi viện. Đối với những lời mời này, Lý Kiệt đều lấy lý do yên tâm chuẩn bị thi mà từ chối. Nhưng sự từ chối của Lý Kiệt không chút nào ảnh hưởng đến nhiệt tình của những người đọc sách này. Các tửu lầu, thanh lâu lớn thỉnh thoảng đều có thể nhìn thấy thân ảnh của bọn họ, đương nhiên cũng thiếu không được những thí sinh vùi đầu khổ đọc. Thời gian cứ như vậy bình lặng trôi đến ngày thi viện. Phương Nghi thật sớm đã thức dậy bắt đầu chuẩn bị những thứ Lý Kiệt cần để đi thi. Đối với Phương Nghi, người nhà Lâm gia tuy rằng nhiều lần yêu cầu nàng yên tâm nghỉ ngơi, nhưng nàng là người mạnh mẽ, nhất định phải hầu hạ Lý Kiệt trước sau. Cuối cùng thấy không nói lại được, dứt khoát liền tùy nàng. Phương Nghi đi đến trước cửa phòng Lý Kiệt, gõ gõ cửa: "Ân công, rửa mặt xong chưa? Hôm nay là ngày thi viện, phải đi đến trường thi sớm một chút." Kẹt kẹt! Lý Kiệt đẩy cửa đi ra sau đó nói: "Không phải đã nói đừng gọi ta là ân công sao, chỉ cần gọi công tử thì tốt." "Ừm, được, ân công!" Thấy vậy Lý Kiệt lắc đầu, cũng may trước mặt người khác Phương Nghi một mực là xưng hô hắn là công tử mà không phải ân công, Lý Kiệt hiện tại còn không muốn để người khác biết hắn còn mang võ công trong người. Sau khi ăn điểm tâm xong một cách đơn giản, kiểm tra một phen thẻ bài dự thi cùng với bút, mực, nghiên mực trong giỏ thi. Nhìn một cái liền biết thức ăn bên trong là xuất từ tay của hai người khác nhau, Vương phu nhân không làm được bánh ngọt tinh xảo như thế. Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Lâm Chấn Nam bảo tiểu tư đem xe ngựa đã chuẩn bị trước đó dừng ở trước cửa, liền cùng Lý Kiệt cùng một chỗ tiến về trường thi. Đến ngoại vi trường thi, chỉ thấy tiếng người huyên náo, đứng đầy các đồng sinh đến tham gia thi cử. Người nhỏ tuổi đại khái không chênh lệch nhiều so với Lý Kiệt, người lớn tuổi đã là tóc bạc trắng rồi, nhưng nhiều nhất vẫn là những thiếu niên mười mấy tuổi. Tháng tám trời sáng sớm, đợi Lý Kiệt chạy đến trường thi thì sắc trời đã sáng rõ. Các nha dịch tại hiện trường đang tuần tra bốn phía duy trì trật tự. Có không ít học tử cùng huyện trước khi khai khảo đang ba ba hai hai tụ tập cùng một chỗ thảo luận cái gì đó, cũng không ít người đang thảo luận minh tinh tuyển thủ của lần thi viện này, trong đó ba chữ "Lâm Bình Chi" được nhắc tới nhiều nhất. Lý Kiệt đứng tại ngoài trường thi chờ đợi khai mạc, thỉnh thoảng có người ánh mắt tập trung ở trên người hắn, đối với loại ánh mắt này Lý Kiệt sớm đã thích ứng rồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang