[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt

Chương 4 : Môn chia Lục Phiến, người ở trung ương

Người đăng: Hoaqin

Ngày đăng: 22:01 24-09-2018

.
Nghe lý do ta cầm hành lý, tiểu sư di không phản đối mà chỉ trợn đôi mắt đẹp: “Ngươi muốn đi Lục Phiến Môn?” “Đi mở mang kiến thức.” Cảm thấy không đủ sức thuyết phục, ta bổ sung thêm một câu, “Nếu không vui, ta về ngay.” “Tức là nếu vui thì ngươi không về nữa?” Tiểu sư di nhìn ta chằm chằm. Đang lúc ta thấy mình nên nói một câu để giải tỏa bầu không khí ngượng ngập. “Vậy ta cũng đi.” Tiểu sư di híp mắt, “Ta muốn xem Lục Phiến Môn thú vị đến đâu mà có thể bắt cóc chưởng môn đời sau của chúng ta.” Này! Cấm nhắc đến chuyện đó nhé! Ta chưa bao giờ nhận lời làm chưởng môn nhé! ! Khuyên can đủ đường mà tiểu sư di không nghe, ta đành im lặng dẫn nàng cùng đi Nam Kinh. May mà cái ổ chó ta ẩn cư chỉ cách Nam Kinh một ngày đường, với khả năng của chúng ta thì mặt trời chưa xuống núi đã vào tới thành. Sáng sớm hôm sau, ta còn định lén đi tham gia buổi tuyển chọn thì đã thấy tiểu sư di ăn mặc như thiên tiên hạ phàm, đứng chờ trước cửa khách sạn. “Ta biết ngay ngươi sẽ trốn. Đi thôi, chần chừ nữa là muộn đấy.” Vì sao ngươi thuần thục quá vậy... Ta và tiểu sư di vừa đi vừa trò chuyện. Đến nơi thì thấy một cánh cổng sơn đỏ mở rộng, biển đề “Văn phòng Nam Kinh của Lục Phiến Môn”, thông tục dễ hiểu, gần gũi dân chúng. “Thật là hoành tráng, vừa nhìn đã thấy ăn cơm cửa công là quyết định chính xác.” Ta tranh thủ thôi miên tiểu sư di. Tiểu sư di nháy mắt, “Ta gọi người sơn lại cửa môn phái, ngươi trở về làm chưởng môn nhé?” “Hừ hừ hừ, mỗi cái cửa thì có ích gì?” “Vậy cái cửa này chứng minh được gì?” “...” Vì sao từ nhỏ đến giờ ta chưa từng nói thắng nàng câu nào... Tiểu sư di vuốt chiếc cằm trắng như tuyết, giả vờ u sầu. “Haiz, sư phụ ngươi chỉ có mỗi mình ngươi gánh được trách nhiệm. Trên núi có bao nhiêu sư huynh đệ mà ngươi chẳng yên lòng. Không hiểu sao cứ không chịu nhận chức chưởng môn. Đại La Sơn thiếu ngươi khác nào bị gạch tên khỏi chốn võ lâm.” Này này, là do không có sư huynh đệ tỷ muội nào chịu nhận chức nhé! Nếu có kẻ xung phong, cái gánh này đã bị quẳng đi từ lâu rồi, còn đến phiên ta sao? Nhìn tiểu sư di giả vờ rưng rưng sắp khóc, ta quyết định phản kích. “Muốn ta trở về làm chưởng môn cũng được…. nhưng phải đáp ứng một điều kiện.” “Điều kiện gì?” Tiểu sư di sáng mắt, “Chỉ cần hợp lý, ta sẽ đáp ứng.” “Tiểu sư di gả làm vợ ta!” “Hừ!” Khuôn mặt trắng ngần đỏ lên, nàng hừ nhẹ, “Chỉ giỏi ba hoa. Cho ngươi biết, ta đến đây là do sư phụ ngươi nhờ vả. Hắn nói, nếu ngươi tiếp tục ăn không ngồi rồi, hắn sẽ dẫn ngươi về Đại La Sơn chuẩn bị nghi thức kế nhiệm.” Sư phụ từng nói câu đó? ! Chắc hắn lại làm to bụng con gái hoặc chị em của một vị danh hiệp võ lâm nào đó. Nếu không, vì sao lại vội vội vàng vàng muốn tìm người cõng nồi thay? “Không hề ăn không ngồi rồi nhé. Ta đang tìm việc mà?” Tiểu sư di cười, dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của ta. “Ta biết ngươi đang nghĩ gì, không muốn về hả? Vậy thì cứ ẩn cư ở đây thôi.” Ta cảm thấy ấm áp từ tận đáy lòng, tiểu sư di thật sự rất tốt với ta... thậm chí còn hơn cả sư phụ. “Nhưng, nếu chỗ này không đáng tin, ta sẽ bắt ngươi về. Ngươi dám không theo, ta bẻ gãy chân ngươi.” Nói thật, tiểu sư di tốt với ta hơn cả sư phụ. Nhớ lần trước, ta nói với sư phụ rằng mình không làm chưởng môn, hắn dọa bẻ gãy cái chân thứ ba của ta... Hai chúng ta vừa đi vừa tán dóc, bước vào hội trường thẩm tra số một. “Ở đâu đến? Không thấy nơi này đang thẩm tra sao? Xếp hàng đi.” Người phụ trách thẩm tra mặc áo liền quần, chỉ vào đội ngũ có thể xếp một hàng quanh hội trường trong hành lang. Mới giờ này mà đã dài như thế? Đành chịu thôi, dù sao đây là công việc, ai cũng bình đẳng, ai cũng có cơ hội. Chỉ đành xem người ta có trình độ gì. Ta và tiểu sư di suy nghĩ giống nhau, đứng ở phía cuối đội ngũ, hết hết người này đến người khác được thẩm tra. Một thanh niên đi vào hội trường, chắp tay hô. “Tại hạ Tô Hiểu.” Ta nhìn thanh niên, không khỏi thở dài. “Ồ? Người kia…. đúng là không tệ.” Tiểu sư di cũng nhìn thanh niên kia, không nhịn được mà huýt sáo như một tên côn đồ. “Đúng vậy.” Chúng ta cùng bồi thêm một câu: “Ngoại hình đúng là không tệ.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang