Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 393 : Ngôi sao nhạc Rock đăng tràng ( hạ )

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 12:26 01-06-2025

.
Chương 370: Ngôi sao nhạc Rock đăng tràng ( hạ ) “Trợ lý Jenkins.” Lực lượng an ninh của Arasaka đứng thẳng tắp bên ngoài xe bay, ô che mưa màu đen được một bàn tay mạnh mẽ đưa tới, trên bộ vest của bảo an cầm ô chảy đầy những giọt mưa nhỏ li ti. Jenkins không biết nên nói tâm trạng của mình lúc này thế nào. Hết thảy đều phải nói đến tình cảnh ở đại hội... Một chi nhánh lớn như Night City lại bị người khác đùa bỡn hoàn toàn, không những không biết về vở kịch đoạt quyền ở Tokyo, hơn nữa còn chọc giận mấy nhân vật lớn ở đó, đối với phái chủ hòa mà nói đây tuyệt đối không phải chuyện tốt... Càng làm Jenkins sợ hãi hơn là cách xử lý của thổ hoàng đế Arasaka Saburo, đơn giản là để phái chủ chiến chơi nước cờ thua này thành một cuộc lật ngược ngoạn mục. Hắn nhìn về phía Corpo Plaza, biết rằng cách cục nội bộ ở Arasaka đã xác định, bây giờ Jenkins phải suy nghĩ cho tương lai của mình... Đời người chính là những lựa chọn khác biệt. Jenkins biết mình chọn sai ở một số điểm, nhưng cung đã giương thì không thể quay đầu, hắn chỉ có thể làm như thế. Kẻ vốn luôn tôn trọng khoa học như hắn thậm chí còn nghĩ, liệu phía sau phái chủ chiến có vị thần linh nào biết trước tương lai đang giúp đỡ Arasaka Yorinobu không... ... Trên bàn tròn hội nghị cao nhất, Yorinobu đứng dậy nhìn vào hội trường của Arasaka. Hiệu quả bùng nổ nhanh chóng sau khi tin tức lan truyền, ở một cách kỳ lạ lại trùng khớp với thời điểm Arasaka Hanako “tước bỏ” danh hiệu chủ tịch Arasaka của hắn. Bây giờ Yorinobu không thể không tin một điều, đó là Lin nhìn thấu hoàn toàn đối với sự kiện lần này. Hắn nắm chặt tay, nam nhân từng đứng đầu tổ chức lớn nhất chống lại Arasaka tại giây đầu tiên không phải là mừng rỡ, mà là tự trách sâu đậm và không cam lòng. Nếu không có Lin... Hắn sẽ ra sao đây ? Chạy trốn đến Night City giống như một con chó mất chủ, bán Relic cho người phương Tây, công khai bí mật của Arasaka, tiện thể giao Hellman cho công ty như Kang Tao... Hắn chỉ có thể ứng phó tình hình một cách vội vã như vậy. Hơn nữa chút ảo tưởng cuối cùng của Yorinobu về Hanako cũng biến mất, từ giờ trở đi ở trong Arasaka, Yorinobu chỉ còn kẻ thù. “Chuyện này rốt cuộc là sao ?” Người phụ trách chi nhánh Arasaka tại Pháp không chịu nổi nữa, tin tức bùng nổ ở truyền thông châu Âu đã truyền đến tai hắn, truyền thông mà Arasaka nuôi dưỡng ở châu Âu chỉ có nhiều hơn chứ không ít, bây giờ đều đang ém tin không dám đăng, gấp rút xin chỉ thị của đại gia phía trên. “Tiểu thư Hanako, ngươi đang đùa giỡn chúng ta sao ?!” Phái chủ chiến vừa phát hiện một chút cơ hội thở dốc liền không còn khách khí khi nói chuyện nữa, bây giờ bọn hắn nhìn chằm chằm vào Hanako, người có vẻ mặt hơi nghi ngờ ở phía trên, với vẻ mặt đầy thù địch. Chỉ thiếu một chút... “Arasaka Hanako ! Ngươi giấu Saburo-sama ở đâu rồi ?! Mẹ nó ! Ta liền biết chuyện này có uẩn khúc, ta xin thỉnh Arasaka-sama tham gia hội nghị, chúng ta phải đảm bảo an toàn cho Arasaka-sama !” “Đúng vậy a ! Tiểu thư Hanako, ngươi phải xem những gì truyền thông đang lan truyền bây giờ, đoạn video ngươi lấy cắp quyền hạn của Arasaka-sama trong phòng tĩnh dưỡng của ngài ấy đang được lan truyền khắp nơi!” “Đây là sự phản nghịch hoàn toàn !” Hanako lùi lại một bước... Đầu óc nàng bây giờ hoàn toàn trống rỗng, ủng hộ như tưởng tượng cũng không xuất hiện, thay vào đó là lên án tập thể ! Oda Sandayu trực tiếp rút kiếm đứng bên cạnh Hanako, “Tiểu thư, tình hình không tốt lắm.” Đây là hiện trường kết nối của hội nghị giả lập, ngoài cổ đông ở tổng bộ, mục đích Oda rút kiếm đã quá rõ ràng... Hắn đang đề phòng Arasaka Yorinobu có hành động gì. Lúc này, đám người của phái chủ chiến triệt để thay đổi sắc mặt, thấy Oda rút kiếm, nữ quản lý cấp cao luôn bảo vệ bên cạnh Arasaka Yorinobu lập tức rút súng, đó là một khẩu súng lục nhỏ dùng để tự vệ cá nhân, có vẻ như nữ quản lý này lén mang vào hội trường. “Oda nhìn rõ vị trí của ngươi ! Mẹ nó ——” “Dám rút kiếm trong hội trường của tổng bộ Arasaka, ngươi là cái thá gì ?!” Hanako liên tục lùi bước trong tiếng lên án đột nhiên quay đầu lại. Nàng khó có thể tin mà trừng mắt nhìn Yorinobu đang đứng vững như thái sơn, đặc biệt là khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng gần như xóa bỏ mọi tình thân kia, nàng triệt để hoảng loạn. “Ngươi đều biết tất cả ?!” Cho đến bây giờ. Arasaka Hanako vẫn nghĩ Yorinobu bắn chết Shigeru Koizumi chỉ là do tức giận sau thất bại, nàng còn mừng thầm vì mình không cần thực hiện những điều kiện đã hứa với Shigeru Koizumi, nào nghĩ tới đó lại là cách đơn giản và hiệu quả nhất để Yorinobu thanh lý kẻ phản bội... Ngay cả khi giết Shigeru Koizumi sẽ để lòng người của phái chủ chiến tan rã, nhưng Yorinobu vẫn kiên quyết giết hắn. Đó là bởi vì Yorinobu biết không thể lung lạc lòng người trong phái chủ chiến bằng sự nhân từ của mình, ngược lại, thứ phái chủ chiến muốn thấy là thành công. Lin... Ngươi rốt cuộc là ai? Yorinobu khẽ lắc đầu, nhưng trong mắt Arasaka Hanako, đây càng giống như biểu hiện thất vọng và tức giận của Yorinobu đối với nàng. Phụ tá bên cạnh Hanako vẫn đưa tất cả những gì báo chí đang đưa tin cho nàng xem dưới ánh mắt cảnh cáo của Oda... Arasaka Hanako vứt hết tài liệu ra xa như cầm phải củ khoai lang bỏng tay. “Đây là không có khả năng !” “Làm sao có thể...” Giọng Yorinobu vang lên, cắt ngang lời lẩm bẩm khó tin của Hanako. “Sao lại không thể đâu ? Em gái...” Người vốn ít khi gọi Arasaka Hanako là em gái như hắn bây giờ lại mỉm cười nói ra câu này, nhưng đây không phải lời chào hỏi từ tình thân mà là dấu hiệu muốn động thủ. Hội trường phía dưới hỗn loạn giống như khi tuyên án Yorinobu sắp mất chức chủ tịch Arasaka, ngoài trừ phái chủ chiến buông lời cay độc, ngay cả phe Kiji cũng không biết Hanako đang nghĩ gì trong đầu, đánh cắp quyền hạn của Arasaka Saburo đồng nghĩa với việc mọi chuyện đều trở nên tiêu cực. Nhắc đến Arasaka Saburo... Bây giờ cả hội trường đều là tiếng lên án Hanako phải giao Arasaka Saburo ra. Bất kể là phe phái nào, chỉ có vị đại nhân kia mới có thể kết thúc cục diện hỗn loạn này của Arasaka. Bây giờ Michiko cũng ngây người. Nàng thể hiện rất rõ thân phận người ngoài cuộc, đừng nói đến việc xử lý V thế nào, Arasaka Michiko phải suy nghĩ thật kỹ xem mình nên làm gì. Đường đường người phụ trách chi nhánh lớn ở Bắc Mỹ bây giờ lại không biết sự thật gì như quần chúng ăn dưa, nàng có linh cảm, chỉ sợ mình phải nhường cái ghế này ra rồi... Cho nên Arasaka-sama bây giờ đang ở đâu ? Chẳng lẽ bị nữ nhân này... Michiko nuốt nước bọt, vội vàng tìm phụ tá ở tổng bộ đi liên lạc với ông nội mình —— Nhưng mà chưa đợi được Saburo, lại đợi được tin dữ từ Night City. “Michiko-sama...” Thuộc hạ cẩn thận tiến lại gần. Michiko lập tức nổi trận lôi đình, đặc biệt là khi nàng nhìn V vẫn đang đứng ở đây, cơn giận trong bụng càng lớn hơn. “Lại sao nữa ?!” V ở đằng kia xua tay, “Michiko đại nhân... để ta tới nói đi. Phụ tá nói với ta, ngay lúc này bên dưới Arasaka Tower —— đã có đám đông tụ tập tới vì tin tức tiêu cực về Arasaka, giống như... cảnh tượng mấy chục năm trước.” Michiko giật lấy đồ trong tay thuộc hạ, đúng lúc này, Jenkins bước vào từ ngoài hội trường. Michiko cũng đọc ra tin tức không hay từ vẻ mặt của Jenkins, ngồi phịch xuống ghế. “Tình hình thế nào...?” Các cổ đông của Night City sợ đến mức không dám ngồi trên ghế nữa. Hình ảnh kết nối đến cảnh tượng bên dưới Arasaka Tower ngay lúc này... Binh sĩ Phòng an ninh bây giờ thiết lập công sự che chắn trước cửa Arasaka Tower, bọn hắn giơ cao khiên chắn, đối diện là đám đông cầm đuốc trong mưa không ngừng chửi rủa hướng về Arasaka Tower. Thỉnh thoảng có người xông lên, binh sĩ Arasaka liền kéo họ vào rồi bắt giữ, tình hình leo thang rất nhanh chóng... Cảnh tượng đáng sợ này để Michiko nhớ lại 50 năm trước —— Đúng vậy. Arasaka khi đó chính vì bị đám đông bạo loạn thu hút sự chú ý, để tiểu đội công ty liên hợp giữa Militech và Petrochem kích hoạt quả bom hạt nhân trong Arasaka Tower, tuyên bố Arasaka thất bại hoàn toàn trong Corporate War năm đó. Rất nhanh tin tức về sự kiện đám đông tụ tập xung quanh Arasaka Tower ở Night City cũng nhanh chóng truyền đến tai các chi nhánh khác. Hỗn loạn trong hội trường bắt đầu thăng cấp, chỉ cần là cao tầng của bất kỳ chi nhánh nào thì cũng có thể ngửi thấy mùi vị quen thuộc... Là chiến tranh sao ? Michiko hướng ánh mắt về tổng bộ không còn tiếng động nào trong hội trường chính... Tất cả mọi người đều đang chờ Yorinobu vừa lật ngược tình thế tỏ thái độ. Việc toàn thể nhất trí bỏ phiếu cho Yorinobu mất ghế chủ tịch Arasaka lúc nãy chẳng khác gì một trò hề. Arasaka bây giờ thật sự rối loạn theo nghĩa đen. Yorinobu cảm thấy mình được chứng kiến một mặt chân thật nhất của nhân tính. Nghi ngờ, đố kỵ, tức giận, còn có sự hoảng loạn của kẻ gan nhỏ... “Yorinobu-sama ! Xin ngài hãy để Arasaka-sama tới chủ trì !” “Đúng vậy a...” “Mẹ nó đây là công ty nhà ai ? Muốn khai chiến sao ?” “Ngài nói gì đi a Yorinobu-sama!” Có người lớn tiếng hô lên câu này, hội trường bắt đầu trở nên yên tĩnh như thủy triều rút đi. Nhưng mà Yorinobu chỉnh lại quần áo chỉ khẽ lắc đầu, “Đại hội cổ đông toàn cầu đã tước bỏ thân phận chủ tịch Arasaka của ta ——” “Quy tắc chính là quy tắc.” Mọi người đại khái biết Yorinobu đang tức giận, nhưng cứ thế này... Arasaka nên làm sao ? Nhà dột còn gặp mưa đêm, rất nhanh các chi nhánh lớn ở châu Âu liền nhận được lệnh hỗ trợ điều tra từ Hội đồng Nhân quyền khu vực châu Âu, thí nghiệm khoa học vi phạm đạo đức sinh mệnh của Arasaka đương nhiên thu hút sự chú ý của đám người này, lại thêm công ty khác âm thầm thúc đẩy, để cho Arasaka rơi vào tình thế cực kỳ bất lợi trên dư luận. Người phụ trách châu Âu chỉ có thể đứng dậy. “Xét thấy tình hình hiện tại, ta chỉ có thể xác định Arasaka đang nằm trong điều khoản khẩn cấp là ‘Tổng bộ mất đi chức năng quản lý’ —— Xin lỗi Yorinobu đại nhân, Tiểu thư Hanako, chúng ta phải rút khỏi hội nghị, chi nhánh Arasaka ở châu Âu sẽ tiến vào giai đoạn tự quản theo quy trình.” Mí mắt Yorinobu giật giật. Dịch câu này ra ngôn ngữ ai cũng hiểu được chính là... chi nhánh châu Âu muốn tự quản lý. Đây về cơ bản chẳng khác gì công khai tuyên bố tách khỏi... Có người đi đầu, vậy tự nhiên sẽ có người theo sau. Thực ra những kẻ làm cao tầng trong công ty lâu như vậy cũng không phải là ngu xuẩn, đấu đá nội bộ công ty tàn khốc đến như thế, nếu không có chút đầu óc thì sao có thể ngồi vững vị trí này, bọn hắn chẳng qua là muốn kích thích Arasaka Saburo xuất hiện mà thôi. Arasaka Hanako lúc này như mất hồn. Oda Sandayu còn chưa kịp phản ứng, Hanako liền lao đến bục phát biểu, “Các người muốn làm gì ?!” Dây thần kinh trong lòng Hanako gần như đứt lìa đã nói như bị điên, “Quyền quyết định của tổng bộ Arasaka không hề bị mất đi, cha ta vẫn còn đó, các người làm như thế là chuẩn bị phản bội Arasaka sao ?” “Hừ. Tiểu thư Hanako ——” Kẻ phụ trách nước Pháp là một người gốc Phi với làn da đen bóng, phối hợp đầu trọc sáng loáng của hắn, một đôi mắt trắng trông hơi khiếp người. “Nếu Arasaka-sama vẫn còn đó, tại sao lại tùy ý để ngươi lấy cắp quyền hạn ở đây, hơn nữa tại sao ngươi lại nhắm vào chủ tịch đương nhiệm của Arasaka ? Thân phận của Yorinobu đại nhân bây giờ đã mất, đây chính là kết quả ngươi muốn sao ?!” Sắc mặt Hanako cứng lại. Chuyện đã đến nước này, Oda phía sau cũng không thể để Arasaka Hanako làm càn nữa, hắn tiến lên kéo tay tiểu thư, khẽ lắc đầu. Nếu Hanako còn giữ được bình tĩnh, nói không chừng sẽ không để lộ nhiều sơ hở như vậy, bây giờ phái chủ chiến đã lật bàn xong, Oda Sandayu bắt đầu suy nghĩ nên làm thế nào để cấp trên của mình đảm bảo an toàn trước. Theo hắn thấy, Yorinobu thanh toán sẽ đến trong chớp mắt. Ngay khi lực chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Hanako, không ngờ tới Yorinobu và một đám phụ tá phía sau đều đứng dậy. Một loại áp lực vô hình lan tỏa trong hội trường. Cuối hội trường toàn cầu, một tên Samurai cao lớn đi phía trước, sau khi đẩy cửa ra liền thấy bên ngoài đứng đầy binh sĩ tinh nhuệ của Arasaka, đều là những người phụ trách an ninh hàng ngày cho Saburo trong dinh thự ở Tokyo. “Xin giữ yên lặng.” “Arasaka-sama đến.” Takemura nhìn quanh hội trường hỗn loạn, lập tức khóa chặt Arasaka Hanako, trong mắt tràn đầy lạnh lùng và sợ hãi. Rất rõ ràng. Trong lòng Goro Takemura, kẻ từng được coi là người thừa kế của Arasaka Saburo đã hoàn toàn không còn uy tín nào nữa, nói là hình tượng sụp đổ trong chốc lát cũng không quá lời —— sự thấp kém của nhân tính sao có thể đến mức độ này. Thậm chí... Ngay bây giờ, Takemura có một suy nghĩ mà trước đây hắn còn khinh bỉ, đó là Arasaka Yorinobu có thể coi là người bình thường duy nhất trong gia đình này. Còn Michiko... Đánh giá của Takemura chỉ có hai từ: Ngu xuẩn. “Phụ thân...” Lưng của Arasaka Saburo giống như cong đi rất nhiều, dưới sự dìu dắt của thị nữ, hắn chậm rãi bước vào hội trường kết nối toàn cầu. Những chi nhánh từng lớn tiếng đòi tách khỏi đều đồng loạt im lặng, nhìn chằm chằm vào dáng người già nua lọm khọm không còn chút sức lực nào kia. Arasaka Saburo quét mắt nhìn từng người trong đế quốc mà mình dày công xây dựng, hắn không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng lại để những kẻ suýt nữa động lòng làm chuyện mờ ám lập tức cúi đầu như cảm thấy chột dạ. Hanako duỗi ra bàn tay trống rỗng, nhưng thị nữ nhẹ nhàng ngăn cản đại biểu cho Hanako không thể đến gần cha mình nữa. Oda tay mắt lanh lẹ lập tức đỡ lấy nàng. Arasaka Saburo bước đi chậm rãi, cuối cùng đứng bên cạnh Yorinobu. Lúc này Yorinobu vẫn đang cúi đầu hành lễ, hoàn toàn không có ý định ngẩng lên. Saburo thấp hơn con trai mình nửa cái đầu, chỉ im lặng nhìn hắn. Arasaka Yorinobu trong lòng vô cùng căng thẳng khi nhìn cái bóng của cha mình trên mặt đất, hắn không biết sự kiện vạch mặt giữa hắn và em gái sẽ nhận được hình phạt như thế nào, nhưng Lin xuất hiện để Yorinobu xác định được một điều —— Đó là bất kể quyết định của Saburo là gì, tư cách “chơi game” của hắn vẫn được giữ lại, chỉ là không biết hắn sẽ xử lý Hanako thế nào. Ngay khi Yorinobu đang suy nghĩ đủ loại phỏng đoán trong lòng, Saburo chậm rãi đưa tay ra... Yorinobu nhắm mắt lại theo bản năng. Nhưng mà cú đánh trong tưởng tượng cũng không đến, chỉ là một lần vuốt ve và thở dài nhẹ nhàng. Yorinobu hoàn toàn không hiểu phụ thân muốn bày tỏ điều gì, là thất vọng hay quan tâm ? Nếu là quan tâm... Yorinobu chỉ cảm thấy một hồi lạnh lẽo. “Các ngươi quá nghịch ngợm.” Yorinobu nghe thấy câu này liền trừng lớn mắt, chỉ cảm thấy một hồi khó tin... Nghịch ngợm ? Hắn lập tức ngẩng đầu, đối diện với con mắt còn lại của Saburo, trong đó tĩnh lặng như giếng cổ. “Phụ thân, đây là nghịch ngợm sao ——” Nhưng mà Saburo quay người lại, chống gậy tới trước người, đối diện với những người đang ngồi im lặng trong hội trường. Saburo mất hẳn một giờ để sắp xếp các vấn đề mà Arasaka đang đối mặt, cuộc đấu tranh giữa hai đứa bé để cho Arasaka rơi vào vị trí cực kỳ bất lợi về mặt dư luận, đặc biệt là áp lực từ Hội đồng Nhân quyền khu vực châu Âu, khiến Arasaka Saburo có xuất hiện thì cũng khó lòng trấn áp được. “Các đồng nghiệp của Arasaka, bắt đầu từ thế kỷ 20, Arasaka chúng ta đã trải qua vô số thử thách, chúng ta một lòng hướng ra phía ngoài, vượt qua rất nhiều thời khắc khó khăn.” “Nhưng ảnh hưởng lần này từ kẻ địch bên ngoài, để cắn xé giữa chúng ta ngày càng dữ dội...” Saburo phát biểu rất đơn giản, rõ ràng là muốn đẩy hỗn loạn hiện tại trong Arasaka lên đầu kẻ địch bên ngoài. Arasaka Yorinobu siết chặt nắm đấm. Mỗi lời của Arasaka Saburo đều như lưỡi dao cứa vào tim hắn, chẳng lẽ sức hấp dẫn của vĩnh sinh đối với phụ thân lại lớn đến thế sao ? Đôi khi hắn thực sự muốn hỏi phụ thân, phải chăng đã hạ quyết tâm biến mình thành thân xác bất tử cho hắn chưa... Nhưng không còn quan trọng nữa. Hắn biết thái độ của Saburo, từ nay về sau không còn lo lắng gì. “Kẻ địch bên ngoài ?” Tiếng xì xào thỉnh thoảng vang lên. Câu nói tiếp theo của Arasaka Saburo càng để Yorinobu khó mà che giấu ánh mắt tràn đầy thù hận. “Quyền hạn được Arasaka Hanako lấy đi theo ý ta.” “Có hạng đạo chích muốn khơi mào mâu thuẫn giữa chúng ta để dự án quan trọng của Arasaka bị đình trệ, bây giờ các ngươi đều thấy rõ —— Địch nhân đã đạt tới mục đích, ta nghĩ trước tiên chúng ta nên để cho yếu tố bên ngoài Arasaka ổn định hơn một chút.” “Hạm đội hải quân của Arasaka đã tiến gần Night City...” Sôi trào khắp chốn. “Tốt, mẹ nó lẽ ra liền nên như thế!” “Fuck ! Đám tạp chủng này, muốn Arasaka trả giá đắt, vậy thì xem ai sẽ thắng !” Cảm xúc hiếu chiến trong nội bộ Arasaka bắt đầu bùng lên nhanh chóng dưới hành động thực tế như này... “E ngại khai chiến, liền mãi mãi không chiếm được tiên cơ.” Giọng của Arasaka Saburo dần trầm xuống. Suốt quá trình đều là tránh nặng tìm nhẹ, biến những kẻ cấp tiến của Arasaka thành chủ lưu, chuyển mâu thuẫn ra bên ngoài. Thủ đoạn của con rồng già tà ác này đủ đơn giản nhưng rất hiệu quả. Đột nhiên, hắn quay đầu nhìn Yorinobu, khiến biểu cảm của Yorinobu nhất thời hơi rối loạn. “Chủ tịch của Arasaka chỉ có Arasaka Yorinobu, khủng hoảng ở Night City cần một người lãnh đạo xuất sắc và có năng lực hơn tới trấn giữ.” “Chư vị có thể yên tâm, xin hãy tiếp tục thực tiễn lý tưởng của Arasaka dựa theo suy nghĩ của chúng ta.” Các chi nhánh còn lại của Arasaka bắt đầu lần lượt rời khỏi cuộc họp trực tuyến. Không phải là chủ động, mà là Saburo loại bỏ trao quyền, việc cấp bách là để các chi nhánh của Arasaka có thể chủ động chống lại khủng hoảng, chứ không phải làm rùa đen rụt cổ. Quá nhiều lời giải thích sẽ chỉ làm nghi ngờ trong nội bộ Arasaka mở rộng vô hạn, đến lúc đó thì ngay cả Saburo cũng khó lòng trấn áp được. Biểu lộ bình thản trên khuôn mặt Arasaka Saburo bắt đầu từ từ tan biến, trở nên âm trầm vô cùng. Ánh mắt hắn quét tới chi nhánh duy nhất còn lại trong hội trường, mà người phụ trách cùng tất cả cổ đông của chi nhánh này đều như rơi vào hầm băng. Lòng bàn tay Michiko co lại... Nhìn cảnh tượng hội trường trên bàn biến mất, thay vào đó là hình ảnh 3d của Saburo, hắn ném gậy chống rồi bước về phía trước, bước đến phần cuối của mặt bàn sáng bóng bằng đá Obsidian, nhìn xuống Michiko đã sớm không dám ngồi trên ghế nữa. “Dòng máu man rợ phương Tây quả nhiên khó thuần phục đến vậy sao ?” Hai con mắt dưới mái tóc Michiko trừng lớn, câu nói này của Saburo sắc bén hơn bất kỳ lời lẽ công kích nào. Ngay từ đầu... Arasaka Saburo đã xem thường dòng dõi lai tạp của đứa con trai cả Arasaka Kei. Không ngờ lần này lại thực sự nói ra điều trong lòng. “Yếu đuối, bị trói buộc, không thể giành được thế cục.” “Arasaka cho ngươi không ít cơ hội rồi... Hài tử.” Tất cả mọi người trong hội trường không dám thở mạnh, bọn hắn muốn giải thích một phen nhưng cũng không có sức lực gì, bởi vì không một ai trong số họ có thể giải quyết được cảnh tượng hỗn loạn bên ngoài Arasaka Tower. Nói cách khác, bọn hắn vẫn phải dựa vào Saburo. “Xem thật kỹ chú của ngươi sẽ xử lý cục diện này thế nào.” “Đi cầm lại tài sản của chúng ta, Yorinobu.” Yorinobu biết Saburo đang nói đến Relic, thao tác này không khác gì dê vào miệng cọp, đúng như ý Yorinobu. Ngoài ra, còn có một người cũng thu hút sự chú ý của Arasaka Saburo. Hắn nhìn V đang bị binh sĩ khống chế, hai tên lính quèn sao chịu nổi ánh mắt của Saburo, lập tức không biết nên đặt tay vào đâu. “Đối xử với công thần như thế, Arasaka bị ngươi quản lý quá tốt rồi, Michiko.” “Nếu không thể dẹp yên chuyện bên ngoài, vậy liền đi tảo mộ thật tốt cho cha ngươi đi.” Ngay khi các cổ đông của Night City nghĩ rằng lời phê bình chỉ dừng lại ở đây, thủ đoạn của Saburo lại cứng rắn hơn tưởng tượng. Phía sau vài tên cổ đông của phái chủ hòa xuất hiện binh lính, trong tiếng than khóc, cơ thể Arasaka Michiko lắc lư ngồi phịch xuống đất, tại cơn mơ màng nàng thậm chí còn nhìn thấy sự giễu cợt trong ánh mắt của nữ nhân tên V. “Ngươi là người phụ trách tình báo của khu vực lớn ở Night City sao?” Arasaka Saburo nhìn chằm chằm V. V chỉ có thể cúi đầu theo lễ nghi công ty. Giọng Yorinobu vang lên, “Đây là V, phụ thân; người phụ trách thương vụ thâu tóm Biotechnica.” Trên khuôn mặt Arasaka Saburo không hiện ra hỉ nộ. “Đi làm đi, V.” “Để cho ồn ào không ngớt bên ngoài công ty dừng lại, đừng làm Arasaka thất vọng.” ... Jenkins xoa xoa huyệt thái dương. Cảnh vật ngoài cửa sổ kính sát đất hoàn toàn không thấy rõ nữa, chỉ còn ánh đèn nhấp nháy vô tận và tiếng còi cảnh sát mơ hồ không rõ. “Trợ lý Jenkins, dựa theo ý của ngài, các biện pháp an ninh trong Konpeki Plaza đã được nâng lên mức cao nhất.” “Hoạt động kinh doanh không bị ảnh hưởng, ngài có thể yên tâm.” Trong mắt người của Phòng an ninh, Jenkins không thể nghi ngờ là chiếm được một phần công việc rất nhàn hạ, nhưng chỉ có Jenkins tự biết hắn buộc phải xin việc này, hắn nhất định phải cho một số người biết những biến động nội bộ của Arasaka trong ngày hôm nay. Đúng vậy. Jenkins lựa chọn một con đường mà hắn cho rằng đúng. Không ai có thể hiểu được sự dày vò của một nhân viên trung thành chịu đủ coi nhẹ. Jenkins luôn nghĩ rằng hắn sẽ là người ngồi vào vị trí thay Abernathy ở chi nhánh Night City. Chỉ là người tính không bằng trời tính, hắn bị gạt bỏ, không chỉ vậy, kẻ trên danh nghĩa thuộc về phái chủ chiến như hắn còn chịu không ít lời vu khống... “Vậy làm phiền ngài.” Jenkins gật đầu, hắn tận lực vươn vai khi ngồi trên ghế sofa. Đã từng có lúc, hắn cũng là một chiến sĩ xuất sắc, một sinh viên giỏi, chỉ là bây giờ già rồi, còn lại mỗi một thân thể cồng kềnh. “Không có gì.” Người phụ trách an ninh cho Konpeki Plaza dừng lại một chút, “Thật đúng là không yên ổn a, Trợ lý Jenkins.” Jenkins gật đầu. Vẫn có thể giao lưu giữa đồng nghiệp. Chỉ là Jenkins hiện tại không có tâm trạng trò chuyện thôi. Trên mặt nổi thì Jenkins là trợ lý đặc biệt, quy đổi theo khái niệm quê hương Lâm Dược thì là thư ký, về lý thuyết thì chức vụ của hắn rất thấp, nhưng vấn đề là quyền lực rất lớn. Không có mấy người không muốn nịnh bợ Jenkins. “Vậy thì làm tốt chuyện trong phận sự của chúng ta.” Jenkins vừa nói xong câu này, người phụ trách bộ phận an ninh rất hiểu ý mà gật đầu, “Ngài có thể gọi ta bất cứ lúc nào nếu có cần gì khác.” Nói đến đây, Jenkins thuận miệng nói thêm, “Làm phiền mang một ít rượu Bourbon Whiskey, và cả Braindance giúp thư giãn.” Người của bộ phận an ninh nheo mắt cười. “Tốt.” Jenkins nhìn cánh cửa đang từ từ đóng lại, vẻ mặt bắt đầu trở nên nghiêm túc, ngay sau đó liền mở máy tính cá nhân đặt trước bàn trà, hắn chuẩn bị coi lần rò rỉ thông tin này là một sự sơ suất. Cần nộp 'công trạng' cho Militech, Jenkins mới có cơ hội nhập đội. Kẻ không có gốc rễ như hắn chỉ có thể sống lay lắt ở Arasaka, ngoài việc Michiko liên tục đưa ra những chiêu trò ngu xuẩn, điều mà Jenkins không ngờ tới nhất chính là học trò của mình lại lợi hại đến thế —— Ngay cả kẻ đắm mình trong ngành tình báo lâu như hắn cũng phải hơi thán phục. V... Ngươi thắng. Jenkins chỉ ngửi thấy một tín hiệu trong đại hội hôm nay: Đại thế đã mất. Cùng với rượu và Braindance được mang đến, Jenkins làm theo từng bước, cho đến khi ánh sáng mạnh lóe lên trước mắt, ý thức của Jenkins bắt đầu chìm vào môi trường thư giãn, cầu nguyện rằng hiện thực tồi tệ chỉ là một cơn ác mộng. ... ----------------- Nếu biết tới đạo lý 'tham thì thâm' mà nói, có lẽ DeShawn cũng có thể sống yên ổn ở Night City. Konpeki Plaza. Trước cửa có một kẻ to lớn bước đi oai vệ, bộ vest trên người tuy rằng chuẩn mực nhưng luôn tỏa ra khí chất thô kệch đặc trưng của lính đánh thuê, trâm cài logo trên ngực thuộc về một công ty nhỏ chuyên ngành AI thông minh ở Bắc Âu. Phía sau hắn là một nữ nhân da đen với mái tóc dài, trông không giống như đồng nghiệp. “Xin dừng lại.” Bảo an Arasaka đương nhiên lập tức chặn kẻ to lớn này lại. Bởi vì chuông báo động liên tục vang lên khi hắn bước vào. Tên lính đánh thuê nhún vai rồi ngoan ngoãn đặt đồ trong tay xuống đất, ngay sau đó là một hồi tra hỏi. “Ngài có thể giải thích tại sao trong rương của ngài lại có robot loại chiến đấu không ?” Kẻ to lớn chỉ vào rương, rồi chỉ vào mình, chửi rủa bằng tiếng Phần Lan, “Chẳng lẽ khách hàng của ta không cần xem chất lượng hàng hóa sao ? Arasaka còn sợ một con robot nhỏ ?” Bảo an gãi đầu một cách ngại ngùng. Rất nhanh có người nhìn về phía bên này. Nữ nhân phía sau kẻ to lớn thúc giục, “Nhanh lên được không ?” Hai tên bảo an đối chiếu với sách hướng dẫn trực ban, cuối cùng vẫn từ bỏ việc tra hỏi, một con robot quả thật không ảnh hưởng gì... chắc là vậy a ? Hai tên bảo an thấy nữ nhân kia cũng xách một rương lớn trong tay, cả hai đều đau đầu. Rương trong tay nàng ngược lại không bị quét ra... Kết quả là tiếng chửi rủa của kẻ to lớn vang lên bên tai —— “Địt mẹ mày thúc giục cái gì ? Đang vội đi chết đúng không ?” Nữ nhân nhướng mày, “Chán sống rồi sao ?” Trong lúc giằng co, rương trong tay kẻ to lớn đã gây ra một loạt tiếng báo động gần khu vực quét hồng ngoại. Đến lúc này, an ninh của Arasaka tự nhiên không thể khách khí được nữa, mời hai nhân viên công ty đang rất tức giận sang một bên, bắt đầu tra hỏi kỹ lưỡng. 【 Kiroshi - Giám đốc kỹ thuật - Malorne 】 Nhìn bảng tên công ty của nữ nhân da đen, trưởng phòng tạm thời của đội an ninh ở cửa chỉ vào hai người nói. “Làm phiền hai vị tuân thủ quy định.” Trận náo loạn này thu hút sự chú ý của vài nhân sĩ công ty đang xếp hàng trước quầy ở đằng xa. Một tên để râu quai nón đeo huy hiệu công ty Kiroshi trên ngực thấy tình hình ở đây, nhíu mày đi tới, Malorne liền căng thẳng... Rõ ràng chỉ muốn lợi dụng hỗn loạn để trà trộn vào, nàng hiển nhiên không ngờ lại có nhân viên thật sự của công ty Kiroshi ở đây. “Tình hình thế nào ?” Râu quai nón lấy danh thiếp công ty ra, trên đó rõ ràng ghi là Giám đốc điều hành Kiroshi ở New York... Nhìn nữ nhân có vẻ mặt mất tự nhiên, Râu quai nón hỏi, “Giám đốc kỹ thuật...” “Ngươi thuộc chi nhánh nào?” Bảo an Arasaka nhìn nhau, tay cảnh giác đặt lên thắt lưng. Mắt kẻ to lớn đảo qua đảo lại, “Không liên quan đến ta a ?” “Ta trực thuộc khu vực Atlanta, cần ta gọi điện cho giám đốc khu vực không ?” Nữ nhân sắc mặt không vui. Râu quai nón nhìn Malorne hồi lâu, lúc này mới cười cười, “Xin lỗi... cũng không nhất định có thể nhận ra hết tất cả nhân viên.” “Trong đây là...” Nữ nhân nhìn rương trong tay, “Sản phẩm Optic, được bảo quản lạnh.” Râu quai nón quay đầu nói với mấy tên bảo an Arasaka, “Xin lỗi, chuyện như thế này rất bình thường, hy vọng nhân viên công ty chúng ta không làm phiền đến hoạt động kinh doanh bình thường của các vị, đây là danh thiếp của ta, nếu các vị cần dịch vụ kỹ thuật liên quan đến lắp đặt Optic, chúng ta có thể giảm giá.” Dưới ánh mắt của đông đảo mọi người, bảo an Arasaka đương nhiên không thể nhận hối lộ. Cho nên họ chỉ xua tay, ra hiệu mấy người có thể rời đi. Nếu nhìn kỹ, trán Malorne đã đầy mồ hôi lạnh... Râu quai nón giống như không nhìn thấy, hỏi vài câu xã giao, nghe thấy lời từ chối của Malorne thì mới rời khỏi quầy lễ tân khách sạn với một người phụ nữ cao ráo. Trên mặt nữ nhân đó có một chiếc mặt nạ kỳ lạ. Malorne cảm thấy rất quen thuộc. Đương nhiên, lý do để “Giám đốc kỹ thuật Kiroshi” này căng thẳng là rất đơn giản, thứ trong tay nàng không phải là Optic gì cả, mà là Sample Core Relic hoàn chỉnh của Arasaka, bên trong chứa linh hồn của một ngôi sao nhạc rock. Kẻ to lớn cũng không phải là nhân viên bán hàng kỹ thuật của công ty nhỏ nào, thứ bên trong chính là Flathead. Malorne... Không, phải nói là T-Bug vẫn còn sợ hãi, cảm thán mình chung quy là hỗn qua. Nàng và kẻ to lớn nhìn nhau, giống như kẻ thù lần lượt đến hai quầy lễ tân cách xa nhau để đăng ký chỗ ở. ... Lúc này, Falco trong thang máy ngậm xì gà, tay xoay một thiết bị kỹ thuật giống như tấm thẻ, nó vừa rồi một mực bị hắn đặt ở trong ống tay áo,cố gắng đến gần hai cái rương lớn... Bọn hắn không biết cái nào mới là Flathead. Chỉ có thể dựa vào vận may. Kiwi không nói gì hừ lạnh một tiếng, giật lấy thứ Falco đang khoe khoang trong tay. “Uy ! Sao phụ nữ lại vô tình đến vậy chứ ?” Falco tặc lưỡi, một bộ ta lười nhác mắng ngươi. Kiwi cắm đồ vào laptop của mình, Flathead rất nhanh liền bị xâm lấn, nàng nhìn màn hình tối đen, xác nhận Flathead chưa được khởi động mới kết nối đến Optic theo trình tự. “Đã vào được Subnet.” Giọng Sasha truyền đến từ tai nghe. Kiwi cũng nói, “Đã kết nối đến Flathead ——” Khi thấy vẻ mặt không phục của Falco, nàng nói thêm, “Cách của Falco rất hiệu quả.” “Chú ý an toàn, vị ngôi sao nhạc rock này của chúng ta khá phô trương, nhưng... nghe nói bài hát của hắn đều rất khó nghe, ta muốn đi nghe Lin.” Một hồi im lặng. Suzuki đột nhiên nói thêm, “Nghe thử thì thấy đúng là vậy.” Falco một bộ nói các ngươi chẳng có gu thưởng thức gì cả, “Nhìn là biết mấy người trẻ tuổi các ngươi chưa nghe bài hát đỉnh như Chippin' In bao giờ, đáng tiếc, giấc mơ hồi sinh của ngôi sao lớn của chúng ta sắp kết thúc.” Thang máy đến nơi. Kiwi và Falco bước vào căn phòng được mở sẵn, đúng là tầng 40 của Konpeki Plaza. Lúc này trong bãi đậu xe ngầm, Suzuki canh chừng bên cạnh Sasha đang xâm nhập Subnet, thời khắc đến động tĩnh xung quanh. Thẳng đến khi Kiwi nói Flathead được khởi động, mọi thứ đều rất bình thường... “A ?” Sasha đột nhiên phát ra tiếng nghi ngờ. “Không đúng... sao Netrunner trong Subnet của Arasaka lại online hết rồi?” Suzuki vội vàng cúi đầu xem máy tính trong tay, lần lượt kiểm tra thiết bị giám sát —— “Tình hình thế nào?” Falco bên kia cũng không hiểu, bây giờ Kiwi đang chìm vào hình ảnh của Flathead, chỉ có hắn mới nhìn thấy tình hình bên ngoài. Đột nhiên ánh đèn trong Konpeki Plaza đồng loạt tối sầm lại, cấp độ an ninh vốn bình thường đột nhiên tăng cao... Falco thử mở khóa cửa nhưng thất bại, vội vàng báo cáo tình hình ở đây ! Suzuki khẩn trương nhìn vào máy tính trong tay, phát hiện hình ảnh tại camera giám sát ở tầng trên cùng, một đội xe bay xuyên qua màn đêm tối đen phía trên, đang từ từ hạ cánh dưới chỉ dẫn của đèn báo hiệu ở tầng trên cùng... Suzuki cố gắng nhìn xem đó là ai, hoàn toàn không biết biểu lộ của Sasha bên cạnh bắt đầu trở nên thống khổ. “Đó là...” Mọi người đều đang lắng nghe kỹ tình hình mà Suzuki quan sát. Khi thấy người bước ra từ xe bay sang trọng, đầu Suzuki như có tiếng sấm nổ! Lừa người sao... “Là Arasaka Saburo ?!” Trong nháy mắt, kênh liên lạc đầy tiếng kinh ngạc của đồng đội... Đại hội toàn cầu của Arasaka mới kết thúc chưa đầy một giờ, làm sao có thể ?! Chưa kể —— Giọng nói tức giận của Kiwi vang lên cùng lúc. “Chết tiệt ! Chip bị mất ! Bọn hắn giao dịch thất bại ! Sao lại...” Suzuki ấn tai nghe, “Gì cơ?” —-------------- Lâm Dược đang ở Corpo Plaza nhìn lên bầu trời, đám đông bắt đầu hỗn loạn triệt để, lực lượng vũ trang của Arasaka lúc này đang ào ạt tiến vào từ Corpo Plaza như thủy triều, đám đông bắt đầu tản ra bỏ chạy dưới sự tấn công này. Một cảm giác làm người sợ hãi lan tỏa trong lòng Lâm Dược. Hắn chợt nhìn về phía Konpeki Plaza, một chi tiết bị bỏ sót được phóng đại vô hạn trong lòng Lâm Dược, vẻ mặt hắn bắt đầu trở nên cực kỳ lạnh lùng. Đồng đội bên cạnh muốn tiến lên kéo Lâm Dược đi cùng, nhưng bị lính đánh thuê mà Rogue sắp xếp lao ra trước từ đám đông, ấn đầu họ rời đi... “K !” Binh sĩ chống bạo động Arasaka cùng nhau xông lên nuốt chửng Lâm Dược. Tiếng gào thét lớn của Lee trở nên thật nhỏ bé trong tiếng la hét của đám đông... Ngay lúc này. Trong thế giới hoàn toàn khác biệt với thế giới thực và được xây dựng bằng kỹ thuật số, nam nhân mặc áo chống đạn với mái tóc dài hơi xoăn cúi đầu nhìn vào 【 Dog-tag ( thẻ bài quân nhân ) 】 của mình. “Ta đây là...” “Ở đâu ?” ... ...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang