Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 474 : Thời đại của ngươi sắp kết thúc ( thượng )
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 15:38 28-08-2025
.
Chương 451: Thời đại của ngươi sắp kết thúc ( thượng )
Jackie trong xe thật lâu không thể bình tĩnh, hắn cố gắng dãy dụa về phía trước như con nhộng để xem liệu mình có gặp ảo giác bởi vì bị đấm một cú vào mắt hay không.
“Đừng cử động lung tung, Jackie.”
Tuy vẫn là giọng của Aguilar, nhưng bình tĩnh và may mắn trong đó khiến Jackie cảm thấy an tâm, đúng là chica… Bất quá đánh chết hắn cũng không nghĩ tới nữ nhân trông có vẻ âm độc, lực đạo trên tay cũng không nhỏ kia lại là nàng !
“Chúng ta phải cắt đuôi Valentino trước, sau đó mới có thể liên lạc với Lin… Ngươi biết, hôm nay chỉ là biện pháp “nước đến chân mới nhảy” thôi.”
Jackie gật đầu lia lịa như một người thành thật.
Ở Night City, không có gì mà V không làm được, nếu có, vậy tăng thêm Lin.
Ô tô nhanh chóng rời khỏi khu vực do Valentino kiểm soát, V đưa tay ném dao nhỏ mà mình thường dùng cho hắn, Jackie vừa cắt dây trói vừa lẩm bẩm mắng mấy câu, “Chica, trông tay ngươi còn không to bằng chai bia mà ta mở hôm qua, tại sao lại có lực thế ? Tê…”
Mặc dù Jackie biết đó là hành động bất đắc dĩ, nhưng hắn vẫn nghĩ tối nay phải tranh thủ tới chỗ của Vik, xem liệu kết cấu của đường vân Cyberware trên mặt có bị đánh lệch không, khi nói chuyện cứ cảm thấy trên má có tiếng ma sát.
V cười lạnh mấy tiếng.
“Đánh nhẹ.”
Mặt Jackie cứng lại, rồi lập tức ngã vật xuống ghế sau như gà con.
Hắn biết mình đã khiến đồng bạn lo lắng, nhưng tình hình lúc đó khẩn cấp, hắn phải tìm cách tìm thêm thông tin về Aguilar giúp Lâm Dược và V.
Cũng không biết thứ mình tra ra có giúp ích gì cho Lâm Dược không…
Đó là tin đồn nhặt nhạnh từ miệng mấy tên Valentino, bên bờ sông gần bãi biển có một câu lạc bộ câu cá kèm quán cà phê ngoài trời, Valentino thấy Jackie quyết tâm tìm rắc rối nên đành nói ra chuyện này, bao gồm cả Kirk cũng nhắc đến bãi biển, cho nên hắn mới đi…
“Jackie, xem ra Valentino không còn như mấy năm trước nữa ?”
V im lặng một lúc, nàng biết chủ đề này rất có thể khiến Jackie buồn bã, nhưng vẫn phải nói ra.
Sự vụ của công ty quấn quanh V từ lâu, nàng thường tìm Jackie khi cần găng tay đen tới xử lý nhiệm vụ, Jackie rất phản đối trước một số công việc, thỉnh thoảng còn khuyên V đừng làm chuyện trái lương tâm trong ổ rắn…
Mama Welles, Pepe, Vik, Jackie…
Những người sống sờ sờ và có mối quan hệ mật thiết với Valentino này đều là “người tốt” mà V công nhận.
Thế nào là người tốt ?
Đây có lẽ là câu hỏi không có câu trả lời tuyệt đối.
Ở Night City, nếu không làm trái lương tâm 1-2 chuyện thì khó mà sống sót đến ngày hôm nay, nhưng một vài người vẫn giữ được giới hạn và bản chất ban đầu của mình trong Metropolis màu sắc sặc sỡ, đồng thời là khu vực tồi tệ nhất nước Mỹ này.
Hãm hại bất kỳ người vô tội nào đều là việc mà đồng bạn ở Heywood không muốn làm… Cho nên ngay cả V cũng không hiểu tương lai của thành phố này sẽ ra sao.
Giấc mơ của Lin thực sự có thể trở thành hiện thực sao ?
“Hắc chica, có mấy lời ta không biết có nên nói ra không, bang phái đều là lũ rác rưởi, vì để bản thân sống liền khiến người khác chết –– Nhưng đây chính là Night City.”
“Ngươi để ta nhớ đến ba năm trước.”
Đôi tay dày dặn của Jackie vươn ra từ phía sau ghế lái chính và phụ, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc, “Lúc đó ngươi “làm ăn” rất phát đạt ở Arasaka, trong lòng ta vẫn luôn khó chịu, từng người một thi nhau nịnh bợ chân thối của Saburo, rồi sẽ có ngày trở nên vô lương tâm giống như bọn chúng.”
V gật đầu.
“Chính xác, nếu không phải Lin xuất hiện, nhiệm vụ làm Abernathy rơi đài sớm muộn gì cũng rơi vào tay ta, nếu không thể lộ ra ngoài ánh sáng thì phải tìm ngươi.”
Jackie gật đầu một cách nặng nề, “Cầm tiền bẩn đi tìm người, Netrunner, xạ thủ, tài xế lão luyện đều không thể thiếu, tiếp đó đi xử lý người ta… đổi lại được gì đâu ? Ngươi chỉ có thể bị trói chặt vào công ty, cả đời không thoát thân được.”
V mím môi, dường như đang do dự không biết có nên nói chuyện của Lin hay không.
Tên kia tìm ra cách làm đầy lý tưởng trong vũng nước bẩn của công ty, không, nói một cách khác hắn cũng tìm thấy người theo chủ nghĩa lý tưởng có cùng chí hướng ở Arasaka.
Không ai ngờ tới Yorinobu lại là quân cờ mấu chốt, nhưng đây là bí mật sâu kín nhất, V không dám nói cho Jackie biết.
Không phải là không tin tưởng, mà là chuyện này rất quan trọng… Nếu mục đích của Yorinobu bị người khác biết tới, con đường của hắn và Lin sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.
Giọng Jackie nhỏ đi vài phần, “Bất quá bây giờ ta không có tư cách nói với ngươi như vậy nữa… Quay đầu nhìn lại những gì mình từng làm khi còn trẻ, không có gì là tuyệt đối nghĩa khí hay tuyệt đối anh em, chỉ là chạy theo tiền và danh tiếng thôi, đặc biệt là Valentino ––”
“Có vài chuyện là có thể giả vờ như không nhìn thấu, nhưng không ai thực sự đang làm việc tốt, xông pha chiến đấu vì bang phái, đi theo đám tiểu tử đó giết chết Maelstrom, bọn hắn đích xác không phải là người, nhưng chúng ta bây giờ cũng không giống người nữa rồi.”
V im lặng.
Suy nghĩ cẩn thận, lời nói từ tận đáy lòng lần này của Jackie không hề có một chút giả dối nào.
Jackie trước đây cao lớn vạm vỡ, quấn lấy đai lưng vàng trên người, cổ tay cũng đeo trang sức vàng sáng choang, bên tai là tiếng Stanley thúc giục đám lính đánh thuê ở tầng dưới chót chỉ nhìn tiền không hỏi lương tâm chạy theo cái gọi là “truyền kỳ” một cách điên cuồng, bình tĩnh lại, sống 2-3 năm thoải mái ở Heywood, Jackie càng ngày càng cảm thấy mọi chuyện không đúng lắm…
Hết thảy vốn không nên như thế.
“V, ta không khuyên ngươi rời khỏi Arasaka, là bởi vì anh em biết ngươi đang làm chuyện lớn với Lin, anh em không ngốc.”
“Ngoài ra ta không thấy chuyện mà hắn làm có điều gì trái lương tâm cả, trước tiên học cách tự sống, rồi giúp đỡ người khác có thể sống tương tự, sống an ổn, chính trực, biến khu vực tồi tệ nhất trong thành phố này thành một cộng đồng ổn định –– Tất cả đã đủ để ta tin tưởng hắn.”
V quay đầu lại trong vô thức.
Ánh mắt nàng đối diện với Jackie · Welles kiên định, nghiêm túc và thẳng thắn.
“Ách, Jackie.”
Nàng cảm thấy mình nên nói gì đó, bạn thân thẳng thắn không thể nghi ngờ khiến V cảm thấy có niềm tin hơn một chút.
“Đúng vậy, hắn… đang làm một chuyện lớn, giống như ngươi nói ––”
“Đủ rồi chica.”
V cuối cùng vẫn không nói ra Yorinobu, ngược lại Jackie là người ra dấu im lặng, biểu thị mình đã hiểu và nắm được.
“Truyền kỳ, chẳng qua chỉ là cái bóng huy hoàng liều chết đến một khắc cuối cùng vì lợi ích mà thôi.”
Biểu cảm của Jackie trở nên nặng nề.
Cho nên, có vẻ như Jackie đã nhìn rõ một số điều sau mấy năm sống yên tĩnh ở Heywood và chỉ đi tìm cảm giác mạnh ở chương trình Guns and Horses vào những ngày lễ lớn; ngoài ra sự ngưỡng mộ của hắn đối với cái gọi là truyền kỳ và giấc mơ cháy bỏng cũng phai nhạt khá nhiều.
Heywood Kid thích ứng với luật lệ đầu đường, chấp nhận thử thách hàng ngày theo cách mà thành phố này chấp nhận, nhưng một khi được trải nghiệm cuộc sống thực sự là gì, một vài rủi ro liền trở biến thành không cần thiết.
Điều khiến Jackie nhớ mãi không quên là những gì mình thấy ở Pacifica…
Nếu nói sống trên đời chỉ vì kiếm tiền, vậy hắn muốn cuộc sống sau khi kiếm đủ tiền của mình chính là kiểu đó.
Jackie chưa bao giờ nghĩ rằng công ty của đồng bạn lại có thể hoàn thành giấc mơ này mà không cần bóc lột tài chính, một nhà xí nghiệp hồi sinh từ máu và lửa thông qua đấu tranh chém giết –– Bọn hắn không thu về lợi nhuận sau từng hồi thử thách, mà chỉ muốn đưa cả thế giới trở lại đúng quỹ đạo.
V bày tỏ đồng tình.
“Hừ hừ… danh tiếng, địa vị, tiền tài đều là do công ty đứng sau.”
“Morgan Blackhand, Adam Smasher, Weyland Boa Boa –– đều là như thế.”
Jackie ho khan một tiếng.
“Chủ yếu là Misty…”
V với vẻ mặt hơi ngạc nhiên và nụ cười xấu xa như có như không khiến Jackie ngượng ngùng cúi đầu gãi gáy.
“【 Misty biết tất cả mọi chuyện...】…”
Jackie nhớ lại hành động suýt chết cùng Lâm Dược, những lần mà vực thẳm vạn kiếp bất phục lúc nào cũng ở ngay bên cạnh.
Chỉ là sau khi lá bài Tarot tựa hồ đại biểu cho người bạn nào đó ở xung quanh xuất hiện, nó liền thay đổi tất cả.
Mộng tưởng và bánh mì, Jackie đã có lựa chọn.
“V, ta chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi, nhưng bây giờ ta không chỉ sợ hãi, mà còn có những thứ đang làm ta bận tâm.”
Biểu cảm của V ngược lại vẫn bình tĩnh.
Nàng từ đầu đến cuối tin tưởng dù trên thế giới có hàng ngàn loại tình cảm, nhưng không ai có thể sở hữu kết nối tư tưởng sánh bằng với nàng và Lin.
Không sợ, không hối hận, lời hẹn ước của nàng và Lin chính là hoàn thành tất cả những điều này.
“Ngươi và Misty yêu nhau cũng được một khoảng thời gian rồi, Mama Welles vẫn không chịu chấp nhận nàng ?”
“Camilla đang tự tìm đường chết, ngươi và ta đều biết.”
“Khi hàng Cuba tràn ngập mọi ngóc ngách của Heywood, ngươi thực sự cho rằng người dân Heywood sẽ còn tuân thủ ước định người của mình không đụng vào thứ này của Valentino sao ? Đến lúc đó cũng không đến lượt bọn hắn đứng ra ý kiến…”
V nói thẳng thừng.
“Nếu Camilla thực sự là tiêu chuẩn chọn con dâu tốt của Mama Welles, vậy ngươi định cứ thế chấp nhận ?”
Jackie lắc đầu liên tục.
“Nếu Campo nhìn thấy Camilla bây giờ, cũng sẽ rất thất vọng.”
Ngoài ra hắn còn nghiêm túc nói với V: “Ngoài ra, mẹ ta cũng tuyệt đối sẽ không chấp nhận chuyện Camilla làm !”
“Ta dùng nhân cách tới đảm bảo.”
V ngạc nhiên vì phản ứng của Jackie quá kịch liệt, khẽ mỉm cười nói: “Này, buông lỏng chút, ta chỉ đang quan tâm Misty thôi –– Mama Welles là người tốt, thật sự.”
Bất quá nếu đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần về chủ đề Valentino, V vẫn muốn nói về cách xử lý vấn đề như thế nào với Jackie.
Có lẽ để Jackie tham gia lại vào Valentino thì sẽ có thu hoạch khác ?
Dù sao khi V giả dạng Aguilar tới tiếp xúc với Valentino nhằm đảo loạn thế cục, nàng cũng nhận ra uy tín của Jackie trong Valentino.
Có lẽ lý do Jackie rời khỏi Valentino không hoàn toàn chỉ là vì viên đạn của Maelstrom suýt bắn trúng tim khiến mẹ già lo lắng, hắn giàu có tinh thần mạo hiểm, nhiệt huyết và dũng cảm –– Hắn chỉ không muốn đối mặt với sự thật về Valentino thôi.
Nó là tổ chức tội phạm.
Bây giờ Valentino và cái ác của nhân tính bắt đầu tụ hợp rồi biến dị, trở thành con quái vật mọc đầy nanh vuốt, ngay cả người dân Heywood từng nuôi dưỡng nó cũng không ngoại lệ…
Ngay khi V đang nghĩ cách sắp xếp ngôn ngữ để hỏi về chuyện của Valentino ––
Jackie do dự một lúc rồi đột nhiên thở dài, “Camilla không xấu, nàng chỉ mất đi chỗ dựa tinh thần, Valentino có rất nhiều người đang chờ ăn cơm, sau khi đại ca ta vào tù… Ngươi cũng biết lợi nhuận của việc bán thuốc phiện cao đến mức nào, bây giờ Camilla không còn cách nào khác ngoài cách này.”
“Thành kiến của mọi người đối với công ty là quá sâu, hơn nữa công ty xác thực cũng gieo họa cho không ít người, 7 trong 10 bộ xác chết thối rữa tại con hẻm bẩn thỉu của Night City đều là do những chuyện rắc rối liên quan đến công ty rồi phải trả giá đắt…”
V gật đầu.
Thủ đoạn của công ty thâm độc, phạm vi ảnh hưởng rộng, đó là sự thật.
Hơn nữa, công ty hố không ít người trong rất nhiều vấn đề, nhưng bởi vì bọn hắn khóa lại chiều sâu với nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của người dân… Cho nên mới tạo ra thế giới đáng buồn như hiện tại.
Jackie xoa xoa cằm.
“Bất quá hình như ta nghe thấy ngươi nổ súng?”
“Thật đúng là trâu bò, làm thế xong còn có thể toàn thân trở về… Xem ra Cyberware của ngươi lại lợi hại hơn nhiều rồi.”
V dám thâm nhập vào hang hổ và tùy tiện đóng vai Aguilar chính là vì nàng có lòng tin vào sức mạnh của mình, kiểm soát khí tràng vào mọi thời khắc, khiến đối phương đi theo nhịp điệu của mình từ đó giảm thiểu rủi ro bị lộ tẩy.
Đương nhiên… Augustine cảm thấy có gì đó không đúng lắm, hắn và tập đoàn Cuba hẳn là có thỏa thuận nào đó, bản thân Aguilar rất có thể đã đạt tới hiệp nghị trên miệng hoặc điều kiện trao đổi với hắn.
Dù sao vẻ mặt ngạc nhiên trên mặt hắn và cách hỏi “có thể nói chuyện riêng không” đều chứng minh điều này…
V tài cao gan lớn, dùng máu tươi ép buộc đám người này tỉnh táo, ngoài ra còn giải quyết một chuyện khác.
Để các phe phái khác nhau trong Valentino hoàn toàn bộc lộ ra.
V giống như chất xúc tác, trong tình huống không để bản thân gặp phải nguy hiểm gì liền khiến thế cục cắn xé nhau trong nội bộ Valentino trở nên cực kỳ nghiêm trọng…
“Nhìn cái này.”
“Ta nổ súng là vì tên đó là kẻ mềm yếu hai mặt, giấu quá kỹ chắc chắn sẽ hại người của Valentino… nhưng ta thiếu một lý do chính đáng.”
“Ta không biết người đó có quen biết Aguilar mà ta đóng vai hay không, nhưng hắn đã diễn một vở kịch hoàn chỉnh, tự nhận mình là phe bảo thủ trung tâm của Valentino muốn moi tiền của ta…”
Hai mắt Jackie trợn tròn.
“Tất cả đều là thông tin mà Lin một mình điều tra được ở Heywood khi đang lo lắng cho ngươi, mấy người tương tự trong bang phái đều bị hắn bí mật giết chết… Nhờ vậy mới cầm tới bằng chứng người Cuba đang ủng hộ kẻ muốn phản bội Augustine.”
V nhún vai, “Ta đây, thuận nước đẩy thuyền loại bỏ phiền phức này luôn.”
Phong cách hành động tưởng chừng kỳ quái, nhưng lại giải thích hoàn hảo rất nhiều điều bất hợp lý, đợi đến khi Valentino và tập đoàn Cuba nhận ra, chỉ sợ đã là lúc nội loạn đến cực điểm.
Jackie giơ ngón tay cái lên.
“Tuyệt vời.”
Hắn muốn nói lòng dạ của người làm tình báo thật đen tối, nhưng lại sợ V đấm một phát nữa vào sống mũi cao vút của mình…
Lin ra tay độc ác, lòng dạ đen tối, Jackie đã từng “khen” hắn như thế ở Dogtown.
Không nghi ngờ gì, phong cách làm việc của Lin hoàn toàn không quang minh chính đại, có thể nói hắn tận dụng hoàn hảo một số quy tắc tồi tệ và bản chất con người để đạt tới mục đích, khiến kẻ thù cắn xé lẫn nhau luôn là phong cách của hắn, hơn nữa ở khi cần thiết Lâm Dược chỉ chịu trách nhiệm giáng đòn chí mạng lên đối thủ ––
Bất quá Jackie không phải kẻ ngu.
Kế hoạch xác thực rất hoàn hảo, với điều kiện tiên quyết là có thể bịt lại miệng của người Cuba.
Ngoài ra, thân phận K của Lin đang như mặt trời giữa trưa, Valentino bây giờ rõ ràng biết lính đánh thuê từng đứng ra bảo vệ Dreamer chính là K, truyền kỳ của Night City… Nhưng lời đồn đại đang nổi lên bốn phía ở Night City, nói rằng K đã chết trong cuộc tấn công vào Night Corp rồi.
Jackie quen thuộc.
Không ai có thể thực sự tìm ra Lin, chỉ những đồng bạn quen thân nhất mới biết hắn là ai.
“Ta đang suy nghĩ phải làm gì nếu Aguilar thật sự xuất hiện ? Ngoài ra, thân phận K…”
V lặp lại nguyên văn những gì nàng nói với cao tầng Valentino.
Bây giờ hai phe trong Valentino nhất thiết phải đưa ra lựa chọn, hoặc là càng thêm nỗ lực vì sự đáng tin cậy của Cuba, những kẻ muốn thoát ly đương nhiên sẽ càng oán giận.
“Aguilar ?”
V cười một tiếng.
Jackie không hiểu ra sao, chuẩn bị nói gì đó thì lại phát hiện khóe mắt V trong gương chiếu hậu đang tỏa ra ý lạnh.
“Lin tìm thấy người Cuba ?”
V nhếch cằm, “Không chỉ tìm thấy, mà còn muốn tặng cho đám anh em tới từ Cuba này một chút bất ngờ, rút củ cải mang theo bùn, tất nhiên Cuba thích chơi kiểu cổ điển như liên lạc một chiều, vậy liền để bọn chúng biết giá đắt khi không dùng tình báo hai chiều ––”
“Trên thế giới không có hệ thống tình báo nào là tuyệt đối xuất sắc, chỉ có năng lực kiểm soát cấp dưới… Người Cuba cũng phải cắn xé lẫn nhau.”
Jackie vỗ tay.
Vẻ mặt thán phục.
Hắn ngồi thẳng dậy, hai tay nắm chặt chỗ dựa của ghế lái rồi nhìn thẳng về trước, “Chica, ta hình như đột nhiên biết nên làm gì cho quê hương mình rồi.”
……
-----------------
Bãi biển.
Nếu không nhìn thấy thành viên Valentino rải rác trên đường phố mà nói, hôm nay rất thích hợp để tắm nắng.
Ánh nắng giữa trưa chiếu xuống mang theo những vệt sáng lấp lánh, nếu không phải tất cả loài chim đều tuyệt chủng sau chính sách diệt trừ ở Night City, thì vài con hải âu cũng đủ để tô điểm cho bức tranh này.
Bật lửa cũ kỹ đốt lên điếu thuốc lá, cách ăn mặc của người phụ nữ cầm nó có chút xưa cũ.
Trên mặt có một vết sẹo dài uốn lượn, phần lớn khuôn mặt đều ẩn dưới vành mũ, tựa hồ đang kiên nhẫn chờ đợi ai đó.
Có tiếng bước chân đang đến gần.
Đó là người đàn ông với trang phục thông thường nhất của người Heywood ở Night City, hình xăm Đức Mẹ Maria diện tích lớn, kèm theo bông hồng đỏ như máu và dây leo sắc nhọn –– Vật dụng trên người kêu lách cách, tựa hồ phớt lờ tấm biển “Xin đừng làm phiền” trên bàn, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh.
Cà phê của nữ nhân sớm đã nguội lạnh từ lâu, nàng lẩm bẩm về mùi vị khó chịu và chất lượng kém của thuốc lá Night City, liếc nhìn người đến.
Valentino đáp ứng sẽ cho mình lời giải thích và khoản tiền lớn sau khi sự việc hoàn thành, phải biết rằng một khi Aguilar ra tay thì chỉ có người chết, trừ khi có lợi ích đủ lớn can thiệp vào ––
Nhưng rõ ràng việc buông tha cho Jackie vì đứng cùng Augustine có thái độ không rõ ràng là bất lợi cho Cuba.
“Đồ mà lão đại các ngươi đáp ứng đâu ?”
Người đàn ông trẻ tuổi chỉ nheo mắt tận hưởng ánh nắng, dường như hoàn toàn không hiểu người phụ nữ này đang nói gì.
Im lặng suốt 2-3 phút.
Tiếng cười lạnh của người phụ nữ vang lên, “Xem ra lời đồn người Heywood thiếu não là không sai, nghĩ kỹ muốn động thủ với ta sao ? Ngươi sợ là ––”
“Aguilar.”
Giọng nói của người đàn ông trẻ tuổi không khớp với vẻ ngoài của hắn.
Nghe giọng điệu và khẩu âm đặc biệt giống người Bắc Mỹ, toàn bộ quá trình đều thoải mái tự nhiên, hắn dùng cái tên này để ngắt lời người phụ nữ rồi đột nhiên xoay người, ngón tay chạm vào mặt bàn nhựa ố vàng dính đầy chất nhuộm…
“Ngươi là Aguilar thứ mấy?”
Đôi mắt lạnh lẽo của người phụ nữ hiện ra dưới vành mũ.
Nàng không chắc đối phương là người nơi nào.
Nếu là người mà Cuba phái đến, vậy việc mình tự ý tham gia vào quá trình đấu tranh quyền lực ở khu vực kinh doanh hạ nguồn liền là điều tối kỵ, đây là hành động muốn mất đầu; nếu không phải, thì đối phương có thể là công ty ? Nếu là bang phái… Aguilar không ngại để đối phương biết thế nào là sát thủ thương hiệu vàng.
“Vậy phải xem ngươi là thứ mấy rồi.”
Giọng nói Aguilar thoải mái, trả lời không chút sơ hở.
Tuy nhiên, nụ cười của người đàn ông trước mặt được ánh nắng làm nổi bật càng thêm chói mắt, hàm răng đều tăm tắp đặc biệt bắt mắt.
“Cũng đúng, dù sao cũng không có truyền kỳ nào vẫn còn chạy việc bên ngoài dù đã tới chín mươi mấy tuổi.”
“Nhìn từ tuổi tác, ngươi hẳn là người của Night City bốn mươi năm trước, hơn nữa ta không tìm thấy thông tin nào về ngươi ở Night City, xem ra cũng từng là một ngôi sao lớn được săn đón trong thành phố này ?”
Nữ nhân càng ngày càng không chắc về kẻ trước mặt.
Ngay khi nàng gần như muốn phán đoán người đàn ông này là sát thủ do kẻ thù bên ngoài thuê tới, hắn lại châm một điếu thuốc rồi chậm rãi nói: “Mỗi khi La Habana đốt một điếu xì gà, liền đại biểu cho sẽ có một sinh mạng nào đó trên thế giới lụi tàn trong tay Aguilar.”
“Thật không may, vị… nữ sĩ hơi có vẻ thành thục và già nua này.”
“Ngươi nên an hưởng tuổi già.”
Từ ngữ không mấy lịch sự bật ra từ miệng người đàn ông trước mặt.
Aguilar từ từ chạm vào bên đùi… nàng biết đáp lời đối phương sẽ khiến mình không đủ tập trung.
Người đàn ông tựa hồ không nhận ra những động tác nhỏ này, kèm theo một làn khói thuốc phun ra liền nhẹ nhàng cười nói…
“Thời đại của ngươi sắp kết thúc ––”
“Truyền kỳ, Aguilar.”
“Cho nên, ngươi sẵn sàng tiếp nhận hậu quả của việc phá vỡ quy tắc chưa ?”
……
……
.
Bình luận truyện