Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 512 : Chip và tin dữ

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 23:32 11-10-2025

.
Chương 490: Chip và tin dữ 【Lucy】: Tiên sinh, bên kia giao phó toàn bộ... Thông tin hoàn toàn trùng khớp, Sasha đã xử lý hắn rồi. Lâm Dược nhìn tin nhắn trên điện thoại, trả lời 'biết' xong liền đứng dậy. “Thời gian gần đây tốt nhất ở trong nhà, dĩ nhiên nếu muốn tìm đường chết mà nói thì... tùy ngươi.” Lâm Dược lặng lẽ lắc đầu khi nhìn xem Kerry, phong độ của ban nhạc Samurai năm xưa sớm đã không còn, Kerry rõ ràng trở thành loại người mà mình từng căm ghét nhất –– Nhưng đây chính là cuộc sống, khi nó muốn thay đổi một người thì sẽ không nói trước, mà chỉ khiến ngươi khuất phục. Thấy Lâm Dược mang đến áp lực lớn nhất rời đi, Kerry cảm thấy kẻ này tám thành là không thích mình... “Hắn luôn như vậy sao ?” Có lẽ Mendro biết chuyện riêng của Kerry, bây giờ cũng không còn phản đối siêu sao nhạc Rock ngày xưa nữa, chỉ xụ mặt nhìn chằm chằm vào Kerry đang không biết nên ngồi im hay đứng dậy. “Các ngươi...” Kerry cho rằng đám thanh niên “hận đời” này muốn đánh mình một trận, liền nắm chặt chai rượu vào tay theo bản năng. Ngay sau đó, vài tấm bưu thiếp hoặc nhạc cụ được giơ tới trước mặt Kerry. Lee cuối cùng cũng thoát khỏi gò bó, nheo mắt cười không ngừng, “Ngôi sao lớn còn sống, Kerry · Eurodyne ! Làm ơn ký tên vào đàn bass của ta, nó tên là Tata, là một người bạn trung thành !” Không chỉ Lee, Mendro có cơ bắp cuồn cuộn nhìn thế nào cũng giống võ sĩ quyền anh cũng giơ bưu thiếp lên, “Làm ơn !” Kerry cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình tuyệt đối không thể chịu đựng thêm vài cú như vậy nữa, lúc này gãi đầu, “Dĩ nhiên ! Các ngươi cũng có thể xin một lời chúc...” Có lẽ đây là lần đầu tiên kẻ không biết đã ký tên bao nhiêu lần tại buổi ký tặng như Kerry viết tên mình nghiêm túc như thế, cây bút lông dầu lấp lánh màu vàng óng mang theo bên người mau chóng để lại dấu ấn trên vật phẩm mà mọi người mang đến. “Nói đến, hắn thật sự rất thích ban nhạc Samurai.” Lee vuốt ve nhạc cụ trong tay không rời, “Ta nhớ tới ở lần đầu tiên gặp mặt, hắn tựa hồ đang hát một bài của các ngươi tại quán bar trong Japantown...” “Cho nên thật sự không dự định hát Rock n' Roll nữa ?” Mendro cũng như đứa trẻ lớn đã theo đuổi thần tượng thành công, cười ngây ngô vài tiếng. “Xin lỗi hôm nay không ký tên, nếu ngươi thích ta thì làm ơn cho ta một chút không gian riêng tư.” Kerry từ chối một fan hâm mộ đang đến, nhún vai rồi nói tiếp: “Làm gì có chuyện hát hay không hát... Ta cũng không thích ngày tháng quỷ quái như thế, nhưng ngươi hiểu.” “Xảy ra rất nhiều chuyện.” Kerry không nói bất cứ điều gì về ban nhạc Samurai trước đây, như thể đó là vết sẹo khó mà phơi bày. “Thả lỏng đi, biết đâu K chỉ không thích lối sống hiện tại của ngươi thôi... Đừng bận tâm, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.” Một thành viên khác trong ban nhạc an ủi. “Không thể phủ nhận là hắn rất quan tâm đến phương diện ban nhạc, chúng ta một đường đi ra từ Santo Domingo, đều là K dẫn dắt tốt, tên này cũng rất có tài năng... Đồng thời cũng khá kiêu ngạo.” Mendro đưa cho Kerry một điếu thuốc, lập tức chuyển chủ đề từ không khí có chút nặng nề sang tổ chức buổi biểu diễn. “Nói đến, chúng ta còn chưa từng chính thức mở buổi biểu diễn công cộng bao giờ.” Thấy người đàn ông to lớn trước mặt có chút ngượng nghịu, Kerry thờ ơ dựa vào ghế sofa rồi vẫy tay, “Cứ hát là được rồi, cần gì quan tâm đến nhiều quy tắc thế.” Lee chớp mắt, “Chỉ sợ sẽ tốn không ít tiền để thuê địa điểm tổ chức a ? Ngươi thật sự định tự bỏ tiền túi ra sao ?” Nói đến đây, lông mày dưới kính râm của Kerry chậm rãi nhíu lại, “Nếu có thể giải quyết bằng tiền thì là tốt rồi... Tiền đối với ta mà nói đã là cách trả giá thấp nhất, việc khó ở đây là tránh né bọn hắn, dù sao các ngươi không có kinh nghiệm biểu diễn cỡ lớn nên chắc cũng không biết rất nhiều địa điểm tổ chức trên thực tế đều phải qua tay công ty.” “Mà các ngươi lại hát chủ đề đi ngược lại với công ty, một số trung tâm biểu diễn có chất lượng cao đương nhiên sẽ hoàn toàn không liên quan đến các ngươi.” Lee trầm tư, “Đúng nga, trước đây còn nghĩ có thể tổ chức buổi hòa nhạc ở Cảng vũ trụ NCX trên poster đâu... Xem ra không được rồi. Bất quá ta vẫn rất nhớ buổi hòa nhạc trước đó từng tổ chức dưới Arasaka Tower !” “Nếu có thêm quả bom hạt nhân, không dám nghĩ đến —” “Phụt !” Kerry sặc một ngụm rượu trong cổ họng, “Ngươi nói gì ?!” Nghe đoàn người kể về buổi hòa nhạc hoành tráng mà KIA tổ chức ở gần Arasaka, còn dẫn đến đối phương huy động toàn bộ cảnh sát, lúc đó Kerry vẫn đang tận hưởng kỳ nghỉ thư giãn ở khu vực Singapore - Malaysia - Thái Lan — Hắn chỉ biết rõ tin tức Arasaka Saburo tử vong mà thôi. Kerry khóc không ra nước mắt. Tin tốt, kinh nghiệm biểu diễn không tồi. Tin xấu, là loại suýt nữa thì lật tung nóc của Arasaka Tower –– Điều này đại biểu cho KIA về cơ bản là bị các công ty để mắt tới, nếu muốn mở buổi biểu diễn công khai ở địa điểm tốt có thể thu hút lượng lớn cư dân Night City tới xem, vậy chỉ bỏ tiền ra cũng không phải là biện pháp tốt lắm. Nhìn đám người rất có phong thái của Silverhand trẻ tuổi, Kerry trầm ngâm hồi lâu, “Muốn thành viên cũ của ta đến giúp sức một tay, e rằng chỉ có Silverhand sống lại thì mới có cách...” Kerry không cảm thấy đồng đội cũ hiện đang có cuộc sống ổn định sẽ sẵn lòng trở về thân phận Rockerboy hận đời có thể bị công ty xử lý bất cứ lúc nào nữa. “Không được, chúng ta phải chuẩn bị trước.” Kerry suy đi nghĩ lại, cảm thấy phải bắt đầu xử lý một số việc ngay bây giờ. Lee lập tức ngăn cản: “Không nghe K nói đừng chạy lung tung sao ? Kẻ nhà ngươi muốn tự tìm đường chết phải không...” Kerry nhìn chằm chằm Lee rồi hỏi ngược lại: “Nếu ngươi gặp chuyện thì sẽ lựa chọn co ro ở nhà sao ?” Lee im lặng một lúc liền lắc đầu. Mendro cũng lo lắng nói: “K bảo ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này nữa, có lẽ Lee nói đúng.” Kerry nhướng mày, “Kinh nghiệm của ta cho thấy, những kẻ hèn nhát ở Night City đều sẽ chết nhanh nhất, mặt khác ta hoàn toàn không muốn đi gây sự với đám chó tới từ Châu Âu; anh em tốt K đang bận việc giết người phóng hỏa bên ngoài, chúng ta liền đi giải quyết những gì ban nhạc cần, rất công bằng đúng không ?” “Chẳng lẽ thật sự định để K giải quyết một mình sao ? Anh em không thể an tâm như vậy được.” Một đám người nghe cũng cảm thấy hợp lý liền đứng dậy đi ra ngoài Lizzie, mà Lâm Dược lúc này đã dựa vào kết nối tức thời với internet của Night City để tìm ra nơi mấy tên Corpo kia trở về. Lưu một mạng cho bọn chúng lúc này lại giúp Lâm Dược một tay, tiết kiệm công sức đi tìm hang ổ. Dọc theo đường đi, Lâm Dược tâm trí lơ đãng đặt tay lên vô lăng, chỉ nghĩ đến phản ứng đột ngột của Dự đoán cấu trúc liên kết sau khi hắn gặp mặt và đề xuất hợp tác với Kerry... Trong tiềm thức của Lâm Dược, Kerry thậm chí không được tính là mục tiêu chủ yếu, dù sao trong phản ứng thứ nhất của Dự đoán cấu trúc liên kết cũng không có bóng dáng hắn, chỉ là áp lực thoáng cái là qua khi lực tính toán tăng cao và đoạn ngắn lóe lên trong khoảnh khắc đó đã khiến Lâm Dược lựa chọn hợp tác. Lâm Dược không nhìn rõ nội dung cụ thể. Chỉ thấy Kerry đang gào thét khản cả cổ trước đám đông vô bờ bến, Micro trong tay như muốn vỡ nát, cảnh tượng tương lai ngược lại càng rõ ràng hơn mấy phần. Dù không biết Kerry có thể giúp đỡ gì cho mình trong trận chiến sau này trên vũ trụ, nhưng Lâm Dược hiện tại chỉ có thể giúp hắn giải quyết rắc rối trước mắt. Cùng lúc đó, giao diện của Lâm Dược cũng xuất hiện một số dữ liệu và phản ứng kỳ lạ. Thế là Lâm Dược mở giao diện ra, cẩn thận xem thông tin liên quan đến Kerry... 【 Nhân vật: Kerry Eurodyne 】 【 Thế lực tương ứng: Night City 】 【 Độ thiện cảm: 30 】 【 Giá trị bồi dưỡng: Ưu tú — Mối liên kết truyền kỳ 】 【 Phần thưởng: Đã nhận được 10 điểm “Mị lực”, giá trị nhận được có thể tăng lên gấp đôi nếu độ thiện cảm đạt tới 40. 】 Rất bình thường và vô cùng đơn giản. Thậm chí không có giới thiệu gì về điểm mị lực. Lâm Dược chỉ có thể suy tư về ký ức kiếp trước, trong cây kỹ năng và giao diện của trò chơi cũng không có thứ này a. Hơn nữa, cảm giác khi dữ liệu này tràn vào cơ thể rất kỳ lạ, như có dòng điện nhẹ chạy khắp người, nhưng thể chất lại không hề có cải thiện nào cả. “Chẳng lẽ sẽ có thêm càng nhiều fan cuồng ?” Lâm Dược thở hắt ra lẩm bẩm một tiếng. Giá trị trên giao diện cho tới bây giờ cũng chưa có cái nào đạt đến 100, Lâm Dược phát hiện giao diện giống như thủ đoạn hỗ trợ hơn, có nhiều thứ sẽ tự nhiên sinh ra tình cảm sâu sắc khi cùng trải qua một vài chuyện với nhân vật truyền kỳ trên giao diện này. Ước mơ của Rockerboy có lẽ chính là nắm giữ thứ như “điểm mị lực” chăng ? Nhớ năm đó Johnny có thể gia nhập vào tiểu đội của Morgan Blackhand với thân phận Rockerboy và sức chiến đấu yếu ớt không có gì hơn chính là vì fan của hắn, đám người cuồng nhiệt đến mức có thể ám sát thế lực đối địch vì nhạc Rock cũng coi như là một loại vũ khí biến tướng. “Xem như một thứ tốt, tóm lại... thử xem.” Lâm Dược không định bỏ qua bất kỳ phản ứng nào của Dự đoán cấu trúc liên kết, huống chi Kerry còn có nhãn hiệu “mối liên kết truyền kỳ”, dựa theo cách hiểu của hắn thì nói không chừng thông qua Kerry, mình sẽ có thể kết giao với cường giả đã lùi về ở ẩn sau khi tấm màn che của thời đại trước rơi xuống. Nhưng đó là ai, là cá nhân hay một nhóm người, thì không ai biết được. Cũng không thể là Johnny · Silverhand a ? Lâm Dược suy tư, Rebecca hiện đang ở Washington của NUSA... Nếu quá trình điều trị bắt đầu, Blackhand và Suzuki hẳn là sẽ thông báo cho hắn mới đúng. Trong lúc nghĩ ngợi, xe liền chạy đến một nhà máy nhiệt điện ở quận Watson, vừa đến gần “lò lửa” này, không khí vốn se lạnh vào buổi tối cũng khô hanh hơn vài phần. Lâm Dược không hề lo lắng về việc nên tiến vào thế nào, hắn có thể khiến cơ sở kết nối vào internet này mất điện trong một giây, cũng có thể khiến tất cả BCI trong Subnet ở đây phải đối mặt với kết cục đứng máy và bốc cháy, tóm lại... đều là những động tác rất nhẹ nhàng thôi. Hắn nhìn xem con Chip, chỉ sợ nó là vật mô phỏng liên quan đến Relic, vậy thì chứng minh mọi chuyện trở nên rất tồi tệ... Ít nhất chiếc hộp Pandora mà Saburo mở ra đã tái diễn tại Crystal Palace cách xa mặt đất. Lâm Dược dựa vào thân xe để hút thuốc trước trận chiến, nheo mắt nhìn bầu trời đầy sao xa xôi, tàn thuốc rơi xuống bắn tung tóe từng tia lửa nhỏ ra bốn phía, cùng với bước chân di chuyển, rất nhiều camera trong cơ sở cũng cảm nhận được kẻ xâm lấn này. Hoàn cảnh sinh tốn của Scavs trong mấy năm nay quá kém, nếu Lâm Dược không nhớ lầm... đây hẳn là hang ổ của Scavs. Nhưng bây giờ nhìn qua những thiết bị này, đây đã là một cứ điểm tạm thời do đội ngũ được huấn luyện bài bản thiết lập. Tràn đầy công nghệ kỹ thuật của công ty... Tay bắn tỉa ở vị trí cao bên sườn đã khóa chặt mục tiêu vào kẻ xâm lấn qua khe hở sau bảng hiệu Neon, hắn cẩn thận báo cáo đặc điểm của đối phương như thợ săn đầy hứng thú nhìn tuần lộc sắp chết. “Đến gần hơn chút nữa... Đần độn.” Tay bắn tỉa có mũ giáp và vũ khí kết nối với hệ thống điều chỉnh đường đạn bằng AI thông minh nên không hề lo lắng trước việc bắn trượt, hắn chỉ muốn dùng kính ngắm không tính quá xa để quan sát kẻ địch sẽ chết như thế nào. Khi tên kia từng bước đến gần, hắn tựa hồ cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía này từ xa. Trong mấy giây ngắn ngủi, kẻ bị khóa chặt mục tiêu liền hoàn thành hack vào Subnet. Cyberdeck sau gáy phun ra hơi nóng xì xì, khí thế hơi có chút dọa người ! “Chuyện gì xảy ra ?” Màn hình hiển thị 3D trên mũ giáp của tay súng bắn tỉa bắt đầu mờ đi, liên tục xuất hiện những vệt mờ nhấp nháy, trong tai nghe có đồng đội đang lớn tiếng nhắc nhở đây là lính đánh thuê số một Night City. Solo siêu cấp từng đột nhập từ tầng cao nhất của tòa nhà Night Corp. Chỉ là khẩu súng trong tay hoàn toàn không nghe theo chỉ lệnh, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn vũ khí của mình di chuyển sang trạm gác ngầm khác, rõ ràng tay bắn tỉa đối diện cũng gặp phải biến cố khiến người ta lạnh cả người này. Tech Sniper Rifle có sức công phá cực lớn đồng thời khai hỏa. Cả người và giá đỡ súng đều bị đầu đạn tăng tốc điện từ nghiền nát — Lính đánh thuê lao ra khỏi chỗ ẩn nấp còn chưa kịp dùng vũ khí nhắm vào bóng đen không hề có ý định né tránh kia, thì thiết bị giám sát phía sau lưng họ liền để mắt tới nhân viên phòng thủ như một đôi mắt của thần chết. Gào thét thảm thiết vang lên cùng với ngọn lửa sinh ra từ Synapse Burnout, đầu người bằng kim loại ẩn hiện trong ánh sáng màu cam đỏ phát ra tiếng sột soạt ghê rợn, binh sĩ định lao vào tên kia thậm chí còn không có cả quyền lợi phản kháng cuối cùng. Cứ thế mà quỳ xuống đất hết, kết thúc cơn đau đớn tột cùng trong não giữa ngọn lửa dữ tợn. Phụt — Sandevistan lướt qua để lại tàn ảnh, người đứng sau màn vẫn chưa mất đi quyền kiểm hạn giám sát mở to mắt không biết đây là quái vật gì. Áo khoác đen trở thành một lớp sương mù mờ nhẹ trong màn đêm, chui vào từ cánh cổng nhà máy dày nặng đang hé mở một khe nhỏ trước mặt. Một thanh đao bất ngờ vung vào người Lâm Dược, âm thanh kim loại va chạm vang lên chói tai. Binh sĩ cầm đao kinh hãi nhìn người đàn ông với khuôn mặt thanh tú đến không giống đao phủ nắm chặt lưỡi đao trong tay, chỉ dựa vào Cyberware liền khiến vũ khí sắc bén này không thể tiến thêm chút nào. Lâm Dược nắm chặt đao rồi ném mạnh hắn vào đám người phía sau đang ngơ ngác không biết có nên tiếp tục xung phong hay không. Lối đi chật hẹp lập tức biến thành chiến trường đẫm máu. Nơi tàn ảnh lướt qua, đạn từ súng lục còn chưa kịp lao về phía mục tiêu của chúng. Khi bóng dáng Lâm Dược trùng hợp về một chỗ, phía sau liền là tiếng súng nổ chồng chất và từ bộ thân thể đổ xuống như lúa mạch chín mọng, thỉnh thoảng còn có từng mảnh chân cụt tay đứt bị ném lên cao, trong lối đi lập tức tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc khiến người ta buồn nôn. Hắn vẫn đang kiểm soát internet để tìm kiếm địa điểm của hạch tâm dữ liệu hoặc thiết bị quan trọng. Người đứng sau màn vội vàng hét lên tiêu hủy. Bọn hắn đánh giá thấp nghiêm trọng kẻ được gọi là truyền kỳ còn sống của thành phố này, tưởng rằng đây chỉ là những lời đồn thổi vô căn cứ của người dân thôi, khách nhân đến từ Châu Âu xa xôi hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý. Đợt tấn công dày đặc từ Netrunner bao trùm con đường của Lâm Dược. Trong Optic tràn đầy thanh tiến độ upload, nam nhân như sát thần đứng bất động giống như bị dữ liệu hỗn loạn phản công, còn đám Netrunner đang hung hăng nhắm vào hắn trong Subnet không biết rằng, mỗi một tấc dữ liệu ở đây đều đã trở thành vật trong túi của Lin. “Phù, tìm thấy rồi.” Tất cả các thanh tiến độ trong mắt lập tức dừng lại. Dữ liệu đảo ngược, đám Netrunner bất ngờ không nghĩ tới chương trình độc hại lại được giải phóng hoàn toàn trên tường lửa của họ. Trong trung tâm thiết bị quản lý mạng sâu thẳm và tối tăm, từng kẻ đáng thương nằm trên ghế Netrunner lần lượt biến thành pháo hoa tự nổ, tiếng kêu than và dòng điện rò rỉ vang lên không ngừng, khói đen do đoản mạch ở nhiệt độ cao lập tức tràn ngập mọi ngóc ngách của căn phòng. Lâm Dược búng tay, toàn bộ công trình lập tức chìm vào bóng tối... Hắn đút tay vào túi quần chậm rãi bước đi, ArashiTsuki và Sandevistan tích hợp cùng phát ra tiếng xì xì dữ dội hơn, phía sau bóng người đen nhánh là hơi nước trắng dày đặc. “Đây là cái gì ?” “Không đúng... Hắn có thể khống chế internet !” “Hắn căn bản không có Netrunner giúp đỡ, tất cả là do hắn làm !” Giọng nói chói tai nói không thể nào hiện giờ đã bất lực trong việc xóa bỏ dữ liệu, điện lực đều bị ngắt, dữ liệu vẫn được lưu giữ nguyên vẹn trong ổ đĩa nội bộ. “Máy phân tích ? Thứ này quá giống với biểu hiện dữ liệu của Relic...” Lâm Dược vừa đi vừa đọc tin nhắn trong nhật ký, đương nhiên là không cần bận tâm vào chuyện không liên quan đến Digital Soul, thấy cấp độ phòng thủ của địch nhân cao như vậy, lại thêm Hanako đang chiếm cứ trong vũ trụ và việc Chip bị tráo đổi khi ở Crystal Palace, nhìn thế nào cũng không phải là ngẫu nhiên. Còn về mức độ khẩn cấp của thứ này, Lâm Dược chỉ cần xem xét một số nội dung của email là có thể hiểu rõ. 【 *@ 】: Đáng lẽ phải tìm thấy trước khi máy bay hạ cánh, cho các ngươi thêm 2 tiếng, nếu không có thì tất cả đều đi ăn đất a ! “Tất cả” ! Hiểu rõ chưa ! 【 *@ 】: Nếu dữ liệu thiếu hụt thì sẽ ném các ngươi vào vũ trụ làm bóng bay, hàng hóa của NUSA mà mất thì chúng ta đều sẽ chết ! NUSA… ?? Thấy cái tên này xuất hiện ở đây, lại còn liên quan đến Relic, trong lòng không khỏi có chút bất an. Lâm Dược nhíu mày khẽ hít một hơi, hai bàn tay cắm vào khe cửa đột ngột dùng sức xé toạc ra, tiếng kẽo kẹt khiến đám người bên trong lập tức hoảng loạn giơ súng bắn loạn xạ. Đợi tiếng hét của một nữ nhân kết thúc, Lâm Dược xách theo người quản lý đang run rẩy, ánh mắt đảo liên tục và quần đã ướt, kéo nàng đến trước máy nhận diện mã truy cập. Tách một tiếng, điện lực lập tức khôi phục. “Xin ngươi đừng...” Lâm Dược chỉ làm theo trình tự mà rút dây kết nối trên cổ tay nàng ra, khi dữ liệu dày đặc hiện lên trên màn hình, Lâm Dược nhìn về phía nàng, cầm Chip trong tay hỏi: “Đây là cái gì ?” Người phụ nữ mím môi lắc đầu, cơ thể run rẩy như cầy sấy. “Đừng giết ta...” Lâm Dược lặp lại câu hỏi một lần nữa. Người phụ nữ thấy nam nhân không có bất kỳ phản hồi cảm xúc nào, bình tĩnh giống như Cyberpsycho, liền vội vàng run rẩy nói: “Là chương trình giao dịch ở Crystal Palace, chương trình hàng mẫu ! Đến từ... NUSA!” Người phụ nữ kể lại tường tận sự việc đã đón nhận số phận cuối cùng của mình. Lâm Dược không nói thêm lời thừa, nếu không phải sợ vừa cắm Chip vào sẽ bị địch nhân định vị ra, hắn cũng không cần hỏi thêm một câu này. Nheo mắt nhìn logo Militech trên đó, Lâm Dược từ từ đẩy Chip vào khe cắm trước mặt, chỉ là ánh sáng gần khu vực cánh cửa an toàn bị phá hủy tựa hồ bị biến dạng, bắt đầu mờ đi. Động tác trong tay Lâm Dược khựng lại, liếc nhìn ra phía sau — Trong chớp mắt, Lâm Dược liền hất vũ khí trên mặt đất lên bằng mũi chân, tố chất chiến đấu mạnh mẽ để cho Lâm Dược lập tức khóa chặt mục tiêu vào kẻ lạ mặt đang kích hoạt Optical Camouflage ! Hô !" Khẩu súng lục trong tay hoàn thành quay lại, trong Optic bùng phát màu đỏ thẫm đặc trưng khi Netrunner xâm lấn. Lý do khiến hắn cảm nhận ra nguy hiểm chính là... Lâm Dược không hề phát hiện bất kỳ thông tin nào của đám người này trong Subnet ! Optical Camouflage, vũ trang đến tận răng, có vẻ như ở đây không chỉ tồn tại mỗi một thế lực của công ty — Nòng súng áp vào cái bóng mờ ảo bán trong suốt với viền màu nhạt, kẻ bị ánh sáng bao phủ cực kỳ hoảng sợ, khẩu súng trong tay cũng bị đoạt đi trong vài giây... Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng nói trong trẻo vang lên bên tai. “Còn xin tiên sinh dừng tay.” Tiếng Trung Quốc rõ ràng, giọng nói mang theo một chút lo lắng... Từ Như Quân ? Đúng lúc này, nắm đấm của người lính như đánh vào không khí, nhưng lại khiến cơ thể Lâm Dược nhanh chóng lùi lại. Một luồng khí xoáy tròn không ngừng trong bụng hắn... Khí công sao ? Ngón trỏ của Lâm Dược đang ấn vào cò súng gần như đã đến điểm khai hỏa, thế là hắn vung tay ném nó sang một bên, trên mặt đất lập tức lóe lên một tia lửa do đạn ma sát ! Binh sĩ cởi bỏ Optical Camouflage mở to mắt thở hổn hển không ngừng, ánh mắt không dám rời khỏi đối phương dù chỉ một giây. Cảm giác tử vong vừa rồi quá chân thực — Quá đáng sợ ! Hắn chưa từng thấy Cyberware nào nhanh như thế ! Nhìn cách ăn mặc này... là Solo sao ?! Từ Như Quân ngăn cản hai thành viên đội đặc nhiệm với trang bị trông có vẻ đắt đỏ đến chết, giơ lên một tay rồi chậm rãi bước tới. Phản ứng đầu tiên của Lâm Dược khi nhìn thấy Từ Như Quân chính là liệu nàng có thực sự chịu được sức nặng không hề nhẹ của bộ vũ khí này không, cô nương với khuôn mặt trắng bệch cầm khẩu súng lớn trong tay, giống như bông hồng trắng cần được người khác chăm sóc cẩn thận nhưng lại mọc đầy gai nhọn, trên chiếc cằm thon với đường cong tinh xảo tựa hồ là một lớp kim loại đặc biệt trông như gốm sứ. Nhìn vẻ mặt của bọn hắn thì rõ ràng cũng là một đường thâm nhập vào. Dĩ nhiên, khả năng Lâm Dược mở đường lớn hơn một chút. “Là ngươi ?” Lâm Dược một lần nữa giơ vũ khí lên, hắn không cho rằng việc gặp Từ Như Quân vào thời điểm này là điềm tốt, đặc biệt là khi con Chip trong tay vẫn chưa được giải mã. Lâm Dược tràn đầy phòng bị trước Từ Như Quân. Đôi mắt như cáo của người phụ nữ cụp xuống vài phần, đường vân Cyberware trên khuôn mặt như tranh thủy mặc thấm ra từ giấy Tuyên Thành, ánh mắt luôn tập trung vào con chip trong tay Lâm Dược. “Andrew · Carl, người tổng phụ trách của một công ty phần mềm nào đó ở Châu Âu, vài chục năm nay đều cống hiến bản thân vào công cuộc nghiên cứu và giải mã logic cốt lõi trong Soul Killer, nhân loại ý thức được công nghệ quan trọng trong đoạn dữ liệu này.” “Ngươi có thể nói hắn là nhà khoa học làm phần mềm nhái, đương nhiên bọn họ cũng nhờ đó mà phát tài.” Từ Như Quân chậm rãi đi xung quanh Lâm Dược rồi giới thiệu. Lâm Dược cảnh giác nhìn chằm chằm vào đám binh sĩ kia, ánh mắt luôn chú ý đến động tĩnh của Từ Như Quân, cảm giác nguy hiểm tiềm ẩn trong ý thức chiến đấu vẫn luôn quanh quẩn trong lòng. “Nhưng hắn đã chết.” “Ngay trên chuyến bay mà ngươi hiểu biết, bị ESA đốt cháy não, không kịp giao ra hàng hóa...” Giọng nói của Từ Như Quân mang theo vài phần oán giận. Lâm Dược hừ lạnh một tiếng, “Ta sớm nên biết là các ngươi, dù sao người phụ trách thiết kế tổng thể đồng thời cũng là chuyên gia kỹ thuật sinh học như Hellman đang nằm trong tay Kang Tao — Các ngươi đánh chủ ý vào Relic thì cũng không có gì sai.” Nghe Lâm Dược nói vậy, trên mặt Từ Như Quân lộ ra một tia bất đắc dĩ khó nhận ra. Rõ ràng đối phương hoàn toàn hiểu lầm nàng, nhưng Từ Như Quân cũng không thể ngay lập tức khiến đối phương hoàn toàn tin tưởng mình, chỉ có thể nói tiếp. “Ngươi và ta đều rõ, K tiên sinh.” “Relic xem như sản phẩm chủ lực của Arasaka, không chỉ đơn thuần là lưu lại hình ảnh 3D ảo do AI tổng hợp từ người thân đã khuất, nhưng nếu ta nói... Thứ trong tay ngươi là Soul Killer mà Militech tuyên bố tự nghiên cứu và phát triển, ngươi có tin không ?” Mí mắt Lâm Dược không tự chủ được mà run rẩy. Hắn kinh ngạc nhìn con Chip trong tay, suy nghĩ xem Từ Như Quân có đang lừa mình hay không, khi nào Militech lại có thể nhanh chóng nắm vững công nghệ cơ bản của Relic là Soul Killer như vậy, trừ khi... Có sự giúp đỡ từ bên ngoài, phải biết rằng khi Hanako rời đi thì nàng cũng mang theo tất cả nhân viên kỹ thuật. Không chỉ thế, tất cả những gì không thể mang đi đều bị chó săn của Hanako xử lý, đây cũng là lý do quan trọng khiến tập đoàn lớn như Arasaka không thể cứu chữa Rebecca một cách hiệu quả. Lâm Dược vẫn kiên nhẫn nghe Từ Như Quân nói hết lời. Dù sao hắn vẫn rất muốn tự mình xác minh dữ liệu trong con Chip này, nếu Từ Như Quân tiếp tục ở đây thì hắn liền không thể đầu nhập lực tính toán, Lâm Dược sớm đã nghĩ kỹ, nếu lời nói của nữ nhân này có chút lỗ hổng logic nào, hắn sẽ lập tức cắt cổ bọn hắn. “Xem ở việc ngươi có chút quan hệ với Từ Chi.” “Cho nên... các ngươi đang làm gì?” Từ Như Quân thở dài, “Thứ trong tay ngươi chính là hàng hoá mà chúng ta bỏ ra cái giá rất lớn để mua lại từ khách hàng Châu Âu, hy sinh rất nhiều đặc công chúng ta cài cắm vào các công ty lớn trong vũ trụ và Crystal Palace...” “Như ngươi thấy, chúng ta cố gắng hết sức để mang hắn ra ngoài, nhưng bởi vì Andrew hy sinh và để tránh cho Chip bị truy tìm ra, nên nó đã được giao cho một ngôi sao nhạc rock không hề hay biết gì có có tên là Kerry.” Lâm Dược cười cười. Nếu Từ Như Quân mong đợi Lâm Dược giao đồ cho nàng chỉ bằng dăm ba câu, thì chỉ có thể nói là quá trẻ tuổi a. “Vậy ta biết rồi, nếu đây là chương trình Soul Killer do Militech chế tạo, ta có thể kiểm tra xem sao.” Sau khi Lâm Dược nói xong, hắn rõ ràng nghe thấy tiếng cười khẩy của một thành viên đội đặc nhiệm Kang Tao. Tuy nhiên, Từ Như Quân lập tức dùng ánh mắt cảnh cáo người lính kia, mỉm cười nhìn Lâm Dược, dù sao nàng không biết rằng Lâm Dược đang mang theo tác giả gốc của Soul Killer trên người. Chỉ là người phụ nữ còn chưa kịp nói tiếp, Lâm Dược liền đưa tay ra hiệu cho Từ Như Quân và những người khác rời đi. “Vậy thì làm phiền Từ tiểu thư tạo điều kiện, ta cần phân tích thứ này một chút, ngoài việc giải quyết rắc rối giúp khách hàng, ta còn khá hứng thú với nó.” Người Từ Như Quân mang theo đều là kẻ thông minh, nghe Lâm Dược nói vậy, sắc mặt binh sĩ rất khó coi nhưng không có hành động liều lĩnh nào, sắc mặt Từ Như Quân vẫn bình tĩnh, giống như không hiểu tại sao Lâm Dược muốn lấy đi thứ này. “Chẳng lẽ tiên sinh không muốn biết Militech đã làm ra nó như thế nào sao ?” Lâm Dược mỉm cười tựa hồ không muốn biết câu trả lời, lắc đầu tiếp tục nhấn mạnh cử chỉ mời rời đi. Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của nữ nhân này lại khiến sắc mặt Lâm Dược lập tức thay đổi. “Bởi vì đây là thứ được tháo ra từ phần mềm Cyberware trên người sống, nghe nói là một cô gái khá đáng yêu... Xem như người duy nhất ngươi quen ở NUSA ? Dù cho ngươi nói có thể xác minh phần mềm, nhưng xin lỗi là ta không tin tưởng lắm. Phải biết rằng chúng ta cũng chỉ tìm thấy duy nhất công ty của Andrew trên toàn thế giới nắm giữ năng lực tương tự.” “Chính là để xác minh thật giả của hàng hoá, K tiên sinh chỉ sợ không có —” Từ Như Quân còn chưa nói hết lời, vị trí dưới cổ được bao phủ bởi lớp gốm chống đạn mỏng nhẹ đã bị một bàn tay bóp chặt ngay lập tức, lời nói của Từ Như Quân cũng nghẹn lại trong cổ họng. “Ngô !” Đây cơ hồ là vùng cấm của Lâm Dược. Từ Như Quân hô hấp không thông, tựa hồ có thể nghe thấy tiếng kết cấu Cyberware trên cổ hơi lệch vị trí, sắc mặt lập tức đỏ bừng vì rơi vào nghẹt thở. Tất nhiên ra tay, binh sĩ xung quanh trong nháy mắt có phản ứng, chỉ là Lâm Dược liếc mắt qua một cái, bọn hắn liền co giật tại chỗ vì bộ Exoskeleton tràn đầy Error. ICE vẫn khá dày a. Lâm Dược cảm thấy tường lửa của thành viên đội đặc nhiệm tới đây có thể sánh ngang với máy móc quân sự cỡ lớn. Giọng nói Từ Như Quân như bị ép ra từ kẽ răng, “Nếu ngươi muốn biết tên cô gái đó, chúng ta có thể... có thể nói cho ngươi biết.” Phải biết rằng chưa tính tới việc nữ nhân này biết mối quan hệ của mình với Arasaka, với sự linh hoạt trong đầu óc của Lâm Dược, lúc này mới dẫn đến hắn lựa chọn ra tay. “Chúng ta... chúng ta có bằng chứng đầy đủ, có thể chứng minh trực tiếp !” Từ Như Quân vừa ra hiệu cho hai tên binh sĩ đang gầm thét vùng vẫy trên đất đừng cố gắng chống cự nữa, đồng thời vội vàng chỉ vào túi bên hông. “Khụ... giết ta, ngươi sẽ hối hận đó, K tiên sinh.” Từ Như Quân nhẹ nhàng đặt tay lên mu bàn tay Lâm Dược, không phải cố gắng gỡ ra, mà là vỗ mu bàn tay để ra hiệu rằng lời nàng nói tràn đầy thông tin chân thành. Lâm Dược tựa hồ muốn tìm ra một chút dấu vết bất thường từ người phụ nữ này... Đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của người đàn ông, nàng không hề sợ hãi. Cuối cùng, khi thời gian từng giây trôi qua, Từ Như Quân gần như sắp ngất vì thiếu oxy thì Lâm Dược mới buông tay. Lý do quan trọng khiến Lâm Dược cuối cùng buông tay là: Rebecca và bọn hắn từng tiến hành xử lý để mất liên lạc trong internet. Nói cách khác, Lâm Dược không chắc thứ này có liên quan đến Rebecca hay không. Trong lòng có chút hoảng loạn nên hắn không thể xử lý luôn Từ Như Quân... Hơn nữa lấy thiết bị thuộc loại Cyberware trên người nàng thì tuyệt đối là có năng lực chống cự lại hắn. Đương nhiên việc nàng tỏ ra yếu thế cũng là một trong những lý do Lâm Dược từ bỏ. “Nhân lúc ta chưa truy cứu vì sao ngươi biết chuyện cũ của ta, nói cho ta biết chân tướng của nó, và cả tài liệu chứng minh cho tình báo.” “Từ Như Quân, đừng tưởng Kang Tao có thể làm kim bài miễn chết cho ngươi.” Cô nương đang nửa ngồi trên đất ho sặc sụa, mái tóc buông xõa xuống vài phần như thác nước, giơ một tay lên ra hiệu mình cần chút thời gian, trong bầu không khí nặng nề, Từ Như Quân điều chỉnh lại hơi thở rồi khẽ nói: “Rebecca...” “Đặc công FIA.” “Đây là thứ Militech lấy được từ trên người nàng, tình báo mà nội bộ chúng ta truyền ra ngoài.” Từ Như Quân thẳng thắn lấy đồ ra, nàng vẫn còn bị nghẹt thở ảnh hưởng đến não bộ cho nên chỉ yếu ớt giơ tay vẫy vẫy, hình ảnh của Rebecca được phát ra trên thiết bị giới thiệu bản đồ 3D mà dường như là thuộc về chỉ huy tạm thời của đội đặc nhiệm. FIA ? Rebecca gia nhập FIA là điều hợp tình hợp lí, dù sao hình ảnh Johnny phàn nàn về V gia nhập FIA vẫn còn rõ như in trong ký ức của Lâm Dược. “Sau đó thì sao?” Lâm Dược mặt không thay đổi dò hỏi. Chỉ là Từ Như Quân hoàn toàn không thấy nắm đấm của Lâm Dược đang dần siết chặt. Lúc này, trong đầu hắn tràn ngập một cái tên làm cho người ta chán ghét: Myers... Từ Như Quân ôm cổ họng, “Đây là thông tin mà người của chúng ta rò rỉ ra từ Washington, ngươi hẳn cũng là Netrunner phi phàm... Độ khó để xác minh là không cao.” “Tình báo cho chúng ta biết Militech đã trích xuất một công nghệ từ nàng và muốn giao dịch với Arasaka trong vũ trụ, như ngươi thấy chúng ta đã lấy được nó.” Lâm Dược lập tức ngắt lời: “Cô nương đó đâu?” Từ Như Quân ngạc nhiên ngẩng đầu lên theo bản năng, một luồng khí lạnh thấu xương lập tức bao trùm nàng, ánh mắt của người đàn ông trước mặt lạnh lùng như tử vong, ngoài trừ phẫn nộ ra thì Từ Như Quân không còn nhìn thấy gì khác. Nhưng ngay sau đó, khóe môi người phụ nữ đang cúi đầu lại hiện ra một nụ cười. “Dĩ nhiên, tiên sinh, nếu ngài muốn biết, chúng ta sẽ kể lại toàn bộ.” Nàng nói vậy. ...... ......
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang