-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Sáng hôm sau, Tư Linh thức dậy, cơ thể đau nhức khiến cô không khỏi nhíu mày Nhìn xung quanh phòng thấy mọi thứ rất xa lạ Trên người quần áo đã được thay sạch sẽ
A!!! Hôm qua mình ngủ quên ở nhà Tào Khê!
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, theo ý thức cô nhìn sang thấy Tào Khê bưng một khay thức ăn
- "Cậu mau ăn sáng đi" Tào Khê cười nói bưng khay thức ăn để bên cạnh cô
- "Cảm ơn cậu"
- "Quần áo tớ"
- "À hôm qua tớ thay cho cậu Quần áo cậu tớ cho người giặt rồi lát nữa sẽ đem qua cho cậu"
- ""
- "Cậu thấy khoẻ chút nào chưa?"
- "Tớ không sao Cậu yên tâm"
- "Được vậy tớ xuống lầu Cậu ăn rồi nghỉ một chút đi" Tào Khê để khay thức ăn lại cho cô rồi đi xuống lầu
- ---------------------
Bệnh viện An Vinh
- "Phi Yến! Tớ mang trái cây cho cậu nè" Tào Khê cầm giỏ trái cây để trên bàn
- "Chào" Phi Yến nhìn cô cười, tâm tình cũng tốt lên hẳn
- "Sắc mặt cậu đã đỡ hơn nhiều rồi này"
- "Tào Khê! Mấy ngày nay tớ suy nghĩ rất nhiều Dù sao đây cũng là do cha cậu ấy Cậu ấy không có lỗi thế mà tớ lại lại trách cậu ấy" Phi Yến nắm lấy tay cô nói
- "Phi Yến! Tư Linh rất lo cho cậu Cậu không biết đâu!? Vì chuyện của cậu mà cậu ấy và cha cậu ấy không nói chuyện với nhau mấy ngày rồi"
- "Tớ "
- "Ngày mai tớ và Tư Linh tới thăm cậu"
- "Được! Cảm ơn cậu" Phi Yến mỉm cười nhìn cô
Cô bước lại bàn gọt trái cây cho Phi Yến Hai người nói chuyện vui vẻ đến tối cô tạm biệt Phi Yến đi về
- ----------------------
Lâm gia
Tào Khê nhờ tài xế chở cô về biệt thự Cô tắm rửa sạch sẽ Bước xuống lầu cô bật tivi lên xem Ngồi đến mười hai giờ không thấy cha về cô ngáp vài tiếng liền đi lên lầu
Anh vừa từ công ty về liền đi lên phòng cô Mở cửa phòng, anh thấy một thân ảnh nhỏ bé nằm trên giường, cô mặc chiếc váy ngủ mỏng vô tình để lộ ra da thịt lúc ẩn lúc hiện Anh mở to mắt cố gắng kìm nén, từ từ bước lại bên cạnh cô Cô thế mà xoay người sang vô tình đập vào mắt anh là vòng một căng tròn của cô Anh nuốt nước bọt, cảm nhận hạ thân bên dưới đã bắt đầu cương cứng Anh nhếch mép cười:
Bé con lần này là em quyến rũ tôi!
Anh cởi hết quần áo nằm lên giường Đặt lên môi cô một nụ hôn mãnh liệt Cô nhíu mày, tay vô thức vùng vẫy Thấy cô vẫn ngủ anh dùng chiếc lưỡi càn quét khắp khoang miệng cô Tay bóp mạnh ngực cô Cảm thấy có vật xâm lấn cô liền mở mắt
Cha!!! Sao lại ở đây!?
Cô mở to mắt nhìn anh, anh cũng mở mắt nhìn cô, khoé miệng cong lên Cô vũng vẫy kịch liệt, cắn mạnh vào môi anh rướm máu nhưng anh không đau đớn gì ngược lại còn cảm thấy thích thú Cô thấy vậy càng chống cự mãnh liệt hơn Anh dùng tay kìm chặt hai tay cô lại Môi anh từ từ di chuyển xuống đôi gò bồng đang nhấp nhô thưởng thức một cách ngon lành Tay kia thì xoa nắn bên còn lại Cả người cô tê dại khẽ rên thành tiếng:
- "A Ưm!"
Anh nhìn cô sau đó từ từ đưa cự long vào huyệt đạo ấm nóng của cô, ra vào trong cô càng mãnh liệt hơn
- "A A A!"
Cả hai cùng triền miên trong hoan ái đến sáng hôm sau anh mới tha cho cô
- ---------------
Sáng cô thức dậy cả người mệt mỏi, quay lại thì thấy anh nằm bên cạnh ôm cô ngủ ngon lành
Tên cha này cả đêm qua hành hạ cô mấy hiệp Bây giờ cả người đau nhức không nhếch chân nổi
Ngước nhìn đồng hồ đã bảy giờ hơn
Thôi chết!!! Trễ giờ rồi!
Mà giờ này đáng lẽ cha phải đi làm rồi chứ!?
Không nghĩ nhiều cô nhẹ nhàng nhấc tay anh ra khỏi eo, từ từ bước ra khỏi giường đi được vài bước hạ thân phía dưới liền đau nhức Cô cố gắng đi nhẹ nhất có thể vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt rồi thay đồng phục chạy nhanh đến trường
Nghe tiếng đóng cửa anh liền mở mắt vừa hay có điện thoại gọi đến:
- "Nói!" Anh cất giọng ra lệnh cho nhân viên đầu dây bên kia
- "Tổng giám đốc mau đến công ty có chuyện gấp ạ!"
- "Được tôi đến ngay" Anh cúp máy, vệ sinh cá nhân xong thay y phục đi đến công ty
- ----------------------
- "Tư Linh này! Chiều nay tớ thăm Phi Yến cậu đi chung nha!" Tào Khê đặt chai nước lên bàn cô
Cô ngẩng đầu nhìn Tào Khê có chút ngại:
- "Cậu ấy ghét tớ vậy, tớ đi chỉ mệt thêm thôi"
- "Cậu yên tâm! Không sao đâu! Đi nha nha"
Tào Khê năn nỉ cô không thể từ chối nên nhận lời
Ra về cô và Tào Khê có ghé mua cho Phi Yến một ít cháo cùng giỏ trái cây
Đứng ngay cửa phòng bệnh cô chợt khựng lại, tay nắm chặt lấy Tào Khê Tào Khê đưa tay trấn an cô rồi mở cửa
- "Chào" Phi Yến nghe tiếng cửa quay ra ngoài
Thấy cô chỉ dám cúi đầu đi sau Tào Khê Phi Yến liền ra hiệu với Tào Khê Hiểu ý Tào Khê đẩy cô lại bên giường mặt đối mặt với Phi Yến Cô không dám nhìn thẳng lãng tránh sang một bên, liếc nhìn Tào Khê trong đầu thầm trách:
Tào Khê cậu được lắm!
Tào Khê cười cười nhún vai Phi Yến thấy được màn vui trước mắt cũng bật cười thành tiếng:
- "Là tớ nói cậu ấy làm vậy! Cậu không trách chứ!?"
- "À! Không đâu!" Cô bất ngờ trước lời nói của Phi Yến
Phi Yến mỉm cười kéo cô ngồi bên giường mình:
- "Tư Linh! Chuyện này cậu không có lỗi Tớ xin lỗi Mình làm bạn lại nha"
- "Cậu chịu bỏ qua rồi sao!?"
- "Ừm"
- "Được chúng ta là bạn thân" Cô mỉm cười nắm lấy tay Phi Yến Cuối cùng cô và Phi Yến đã quay lại như trước
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
- "Này cậu ăn chút cháo còn uống thuốc" Tào Khê bưng cháo từ bàn lại cho Phi Yến Ăn được vài húp thì Tần Hạo từ ngoài vào, bên cạnh còn có ý tá
- "Đến giờ uống thuốc rồi" Anh bước lại xoa đầu Phi Yến, ánh mắt dịu dàng nhìn cô Cô ngoan ngoãn uống thuốc rồi nhìn Tần Hạo mỉm cười
Tư Linh nhìn mà há hốc mồm, tay kéo kéo áo Tào Khê:
- "Này này tớ thấy có gì đó không đúng!?"
- "Cậu không biết rồi, mấy ngày nay là chú Tần Hạo chăm sóc Phi Yến mới chịu ăn uống đó"
- "Thật hả!? Sao cậu biết?"
- "Nói cậu nghe là Phi Yến kể đó"
- "Nè có khi nào chú ấy để ý Phi Yến nhà ta không!?"
- "Cũng có thể"
- "E hèm Chăm sóc cho Phi Yến thật tốt Để bạn bệnh là không tốt đâu cho sau này!" Tần Hạo nghe được hai cô nói chuyện, sắc mặt từ dịu dàng trở nên nghiêm nghị quay sang dặn dò hai cô rồi ra khỏi phòng
- "Nghe câu tớ cứ thấy ám muội sao ấy!?"
- "Nè cậu thấy không? Mặt chú ấy đỏ kìa chắc là ngượng đó" Tào Khê khều khều vai cô
- "Nè hai cậu đừng nói bậy tớ và chú ấy không có gì hết" Phi Yến cúi đầu lắc vai xấu hổ nói
Cô mỉm cười lắc đầu ngồi xuống bàn gọt trái cây, Tào Khê không nói nhiều phụ cô sắp trái cây lên dĩa bưng tới giường Phi Yến
- -------------------
- "Tôi muốn gặp anh Phong!" Yến Nhi ăn mặc gợi cảm tay khoanh trước ngực mặt vênh váo nhìn cô thư ký
- "Xin lỗi cô có hẹn trước không ạ?" Cô thư ký đứng dậy liếc nhìn cô ả, ánh mắt lộ vài phần khinh bỉ cúi đầu chào
- "Tôi không có hẹn"
- "Vậy xin lỗi cô tôi không thể đưa cô vào gặp giám đốc"
- "Này cô biết tôi là ai không mà dám ngăn cản" Cô ả tức giận đập mạnh xuống bàn
- "Tôi không cô là ai? Tôi chỉ làm theo quy định Ai có hẹn trước mới được gặp giám đốc"
- "Cô!!!"
- "Để cô ta vào!" Anh từ trong phòng nói vọng ra
- "Mời! Giám đốc muốn gặp cô!" Cô thư ký đưa tay hướng vào phòng Tổng giám đốc
Cô ả đi qua liếc nhìn cô thư ký đầy tia khinh bỉ, mặt vênh váo đi qua Mở cửa phòng anh cô ả chạy đến ngồi trên đùi anh, giọng nói lả lơi vang lên:
- "Mấy ngày nay anh không tới chỗ em có biết em nhớ anh lắm không!"
- "Sao có chuyện gì?" Anh chăm chú vào tập tài liệu được xếp sẵn trên bàn
- "Nghe nói anh chuẩn bị đi công tác ở Mỹ, có thể cho người ta theo không?" Cô ả nũng nịu dựa vào người anh
- "Được anh dẫn em theo" Anh nhếch mép cười Anh biết chắc chắn Đằng Minh phái cô ta theo giám sát chuyện anh đầu tư sang Mỹ
- ----------------
Anh đi công tác ở Mỹ Đã một tuần trôi qua cô chưa gặp anh Mệt mỏi cô lê từng bước xuống lầu ngồi vào bàn ăn Vú Đường bưng từ bếp ra một tô cháo cá cho cô Không hiểu sao vừa ngửi thấy mùi cá cô đã cảm thấy trong người buồn nôn khó chịu Cô không chịu nổi liền chạy ngay vào nhà vệ sinh
Oẹ Oẹ Oẹ!
- "Tiểu thư! Cô không sao chứ?" Vú Đường chạy vào nhà vệ sinh dùng tay vỗ vỗ lưng cô
- "Con không biết sao mấy bữa nay cứ cảm thấy mệt mỏi, tâm trạng lúc nào cũng cáu gắt, ngửi mùi tanh là con bị buồn nôn"
- "Tiểu thư! Có khi nào Tôi sẽ gọi điện cho cậu chủ" Vú Đường lấy điện thoại nhấn vào số cậu chủ gọi
- "Có chuyện gì?" Giọng nói lạnh lùng đầu dây bên kia vang lên Anh đang ở Mỹ vừa về khách sạn đã có điện thoại
- "Cậu chủ! Tiểu thư không được khoẻ"
- "Vú cho người gọi Tần Hạo, tôi sẽ về liền" Nói rồi anh cúp máy
- "Việt Tân! Chuẩn bị trực thăng tôi muốn về Lâm gia"
Việt Tân cúi người sau đó đi ra khỏi phòng
- "Tạ Phong! Có chuyện gì sao lại gấp gáp như vậy?" Yến Nhi ngã vào lòng anh, õng ẹo cơ thể khiến anh cảm thấy ghê tởm
- "Chuyện của tôi cô đừng hỏi nhiều" Anh đứng dậy với tay lấy áo khoác mặc vào người rồi đi ra khỏi
Cô ả đứng phía sau căm phẫn, chắc tại vì chuyện cô con gái yêu của anh nên anh mới vội vàng vậy Mấy ngày nay ở bên anh chả thu được tin tức gì còn bị anh cự tuyệt Ả ta giậm mạnh guốc xuống sàn rồi lẳng lặng theo sau
- -------------------------
Hai tiếng sau anh về tới Lâm gia, thấy Tần Hạo vừa từ phòng cô ra anh lại hỏi:
- "Sao rồi? Cô ấy bị bệnh gì?"
- "Chả có gì chỉ là bảo bảo trong bụng cô ấy khiến cô trở thành như vậy" Tần Hạo đưa ánh mắt ẩn ý nhìn anh
- "Bảo bảo! Cô ấy có thai!?"
- "Đúng đã được hai tuần rồi"
Anh gật đầu, phủi phủi tay ý đuổi khách Tần Hạo hiểu ý đưa tay vỗ vai anh lắc đầu rồi rời khỏi biệt thự
Anh mở cửa phòng cô bước vào thấy cô ngủ, đưa tay ra hiệu cho vú Đường lui xuống Trong phòng chỉ còn anh và cô, anh nhìn chằm chằm bụng cô ánh mắt lạnh lùng xen lẫn vài tia tàn ác
Cô chợt tỉnh giấc thấy anh đứng bên cạnh giường cô:
- "Cha! Con"
- "Phá bỏ cái thai"
- "Thai Con có thai rồi sao!? Không Không đứa bé là con con Con không phá!!!"
Tại sao? Đứa bé là con cô cũng là con anh sao anh nói bỏ là bỏ dễ dàng như vậy Anh không còn tính người sao!? Con mình cũng ra tay sao!?
- "Tôi nói phá là phá Cô không có tư cách mang thai con của tôi" Anh lạnh lùng liếc nhìn cô rồi rời khỏi phòng
Anh ghét cô tới vậy sao!? Cô đã làm gì chứ!? Cô đã có con với anh mà anh lại nhẫn tâm phá bỏ Cô khóc lóc ngã đầu vào thành giường
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Sáng hôm sau, cô đang ngủ thì anh lôi cô dậy khiến cô giật mình tỉnh giấc:
- "Mau tới bệnh viện với tôi"
- "Ông bị điên à! Tôi không đi!" Cô biết anh đưa cô tới bệnh viện là để phá thai, cô đẩy mạnh anh lùi ra sau
- "Cô phải phá thai cho tôi" Anh tức giận nhìn cô Bước tới nắm tay cô kéo mạnh
- "Không tôi không đi! Tại sao ông tàn nhẫn như vậy nó là con ông mà!" Cô khóc lóc nói
- "Con tôi!? Ha Ha tôi không có con loại nghiệt chủng như nó!" Anh ghé sát tai cô nói Ánh mắt anh chứa đầy sự tàn nhẫn nhìn cô
Ánh mắt anh khiến cô sợ hãi Sao anh lại dùng ánh mắt đó nhìn cô!? Cô đã làm gì?
Cô cắn lấy tay anh, anh đau thả tay cô ra Cô lùi nhanh về sau, liếc mắt nhìn thấy ly nước để trên bàn bên cạnh giường Cô nhanh tay cầm lấy đập mạnh xuống sàn nhà, cầm lấy một mảnh thủy tinh vỡ kề ngay cổ mình:
- "Ông tránh xa tôi ra Ông tới gần tôi chết tại đây cho ông coi"
- "Cô! Được lắm! Cô chờ đó" Anh tức giận quay người mở cửa rồi đóng rầm cửa lại
Cô nới lỏng tay, ngã khuỵu xuống sàn nhà lạnh lẽo, tay cô bắt đầu chảy máu vì bị mảnh thủy tinh cứa vào Nước mắt cô ào ạt tuôn rơi
Sau ngày hôm đó cô bị anh nhốt trong phòng năm ngày không cho ra ngoài Cô tiều tụy hẳn đi, sắc mặt xanh xao Cô đưa tay vuốt ve bụng mình cười mỉm
- "Con yêu! Mẹ sẽ bảo vệ con!"
Vú Đường mở cửa bưng vào cho cô một chén thuốc:
- "Tiểu thư! Đây Đây là thuốc dưỡng thai cô mau uống đi"
- "Cảm ơn"
- "Tiểu thư! Chén thuốc" Vú Đường đưa tay ngăn cô lại
- "Sao vậy? Chén thuốc này có vấn đề!?"
- "Tiểu thư! Không có gì ạ" Vú Đường lưỡng lự
Cô cảm thấy kì lạ nhưng vẫn ngoan ngoãn uống
Một lúc sau, cô cảm thấy có gì đó không đúng, bụng cô càng lúc càng đau dữ dội hơn Cô quằn quại đau đớn, ngã từ giường xuống sàn nhà:
- "Á Tiểu Tiểu thư chân cô!!!" Vú Đường hốt hoảng chạy lại đỡ cô
- "Á Á Máu Máu Con của con!" Cô nhìn xuống chân một đường máu dọc theo chân cô chảy xuống nền nhà
Vú Đường sợ hãi gọi cấp cứu đưa cô vào bệnh viện
Nghe Vú Đường gọi điện báo cô nhập viện, ánh mắt anh vẫn lạnh lùng không hiện ra tia thương tiếc nào Anh vứt bỏ điếu thuốc còn dang dở đi ra khỏi phòng chạy đến bệnh viện Vừa mở cửa phòng bệnh đập vào mắt anh là một cơ thể tiều tụy, ánh mắt cô vô hồn nhìn ra cửa sổ Nhìn thấy cô như vậy anh có chút đau lòng nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ cao ngạo:
- "Thế nào!?" Anh hai tay bỏ túi quần bước đến bên giường cô
- "Con tôi mất rồi ông hài lòng rồi chứ!!!" Cô đáp trả anh nhưng không thèm quay lại nhìn anh
- "Ha Ha Hài lòng! Rất hài lòng!" Anh tức giận dùng tay nắm chặt lấy cằm cô để cô đối diện với anh
Khuôn mặt tựa như thiên thần của cô nay đã được che bớt đi phần nào vì sự tiều tụy Làn da trắng hồng trở nên xanh xao hẳn Trông cô bây giờ như một cái xác không hồn
Cô nhìn anh tựa như một người xa lạ, trống rỗng không cảm xúc
Anh đau lòng nhìn cô rồi chồm người định hôn lên môi cô nhưng cô né tránh, anh nhìn cô hồi lâu rồi buông cằm cô ra quay người rời đi Cô nhìn theo bóng lưng anh, nước mắt tuôn rơi
Vú Đường bên ngoài nhìn thấy anh rời khỏi, bà liếc nhìn trong phòng, ánh mắt đau lòng xen lẫn tội lỗi nhìn cô
Tiểu thư! Xin lỗi!
Cậu chủ nói nếu tôi không làm theo sẽ không để yên cho cô
Cậu chủ cho tôi hai lựa chọn, một là cho cô uống thuốc, hai là giết hai mẹ con cô Tôi là bất đắc dĩ
Xin cô tha thứ!
- --------------------
Phi Yến và Tào Khê biết được cô nằm viện nên hôm sau đã tới thăm cô May là cô được đưa vào bệnh viện An Vinh Tần Hạo đỡ Phi Yến ngồi dậy đưa cô sang phòng của Tư Linh Vừa bước tới cửa thì Hắc Tiệp và Tào Khê cũng vừa tới Hắc Tiệp đi tới mở cửa Nghe tiếng cô quay lại nhìn thấy bọn họ cô mỉm cười
- "Tư Linh! Đã đỡ hơn chút nào chưa? Cậu làm bọn tớ lo lắm đấy Cậu biết không tớ và Phi Yến vừa nghe cậu nhập viện liền tới thăm cậu" Tào Khê chạy lại bên cô, tay sờ trán, sờ mặt, sờ khắp người cô
- "Các cậu yên tâm tớ không sao" Cô cười nắm lấy tay Tào Khê
- "Cậu không sao là tốt rồi" Phi Yến nói
- "Tư Linh! Cậu sao lại nhập viện?" Tào Khê ghé sát tai cô hỏi Cô nhìn Tào Khê và Phi Yến
- "Tớ Tớ có thai"
- "Cái gì? Cậu có thai Đừng nói là của " Tào Khê và Phi Yến ngạc nhiên
- "Đúng nhưng nó đã không còn" Cô nức nở khóc oà lên Tào Khê ôm cô vào lòng
Chuyện của Tư Linh, Phi Yến đã nghe Tào Khê kể lại hết rồi nhưng không ngờ lại tới mức này
Hắc Tiệp và Tần Hạo đứng bên cạnh chỉ biết im lặng lắc đầu
Tạ Phong lần này cậu quá đáng rồi Bọn tớ không thể để cậu sai càng thêm sai
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Khách sạn
Anh hôn ngấu nghiến người phụ nữ bên dưới Trong đầu không ngừng nghĩ đến cô, càng nghĩ anh càng cắn mút người phụ nữ mạnh hơn Cô ả vừa đau vừa cảm thấy kích thích rên thành tiếng
Tiếng rên của ả khiến anh cảm thấy kinh tởm, anh đẩy ả ta ra rồi nằm bên cạnh, anh thèm cảm giác được ở bên cô, được ôm cô ngủ Chỉ có cô mới thoả mãn được con thú trỗi dậy trong người anh
- "Tạ Phong! Sao lại dừng lại? Người ta đang muốn" Yến Nhi bất mãn chồm người qua ôm lấy anh
- "Không có hứng" Anh liếc nhìn ả ta khinh bỉ
Yến Nhi không nói gì chỉ nằm bên cạnh anh Ả ta cắn môi bất mãn
- ---------------
Một tuần sau, Phi Yến được xuất viện
- "Phi Yến! Giờ em không có nơi để về hay tới nhà anh đi" Tần Hạo nắm tay cô nói
- "Đúng đó giờ cậu không có nơi nào để đi, cậu về nhà chú ấy ở đi tiện cho việc chăm sóc hơn" Tào Khê đang xếp đồ cho cô tiện miệng nói, mắt còn gian xảo liếc nhìn Tần Hạo
Tần Hạo hiểu được ý của cô liền mỉm cười đáp lại
- "Em "
- "Không nói nhiều anh đưa em về"
- "Thôi được nhưng em muốn thăm một người" Cô đành chấp nhận về cùng anh, dù sao giờ cô không còn nơi nào để đi
Tần Hạo đưa cô tới một phòng vip đặc biệt Bên trong là một người phụ nữ trên người đầy dây nhợ, trên mặt gắn mặt nạ thở oxi, mắt nhắm nghiền Ngày nào cô cũng tới thăm người phụ nữ này:
- "Mẹ Mẹ nhất định phải khoẻ lại Ba mất rồi Con chỉ còn mẹ là người thân duy nhất Con yêu mẹ" Cô vừa nói tay đưa lên sờ luôn mặt bà
- "Ngoan anh sẽ làm mọi cách để mẹ em tỉnh lại" Tần Hạo vuốt vai cô trấn an
Từ ngày nghe tin, ba cô lên cơn đau tim qua đời, mẹ cô vì quá đau buồn mà nghĩ quẩn nhảy từ trên lầu xuống Đã hơn một tuần mẹ cô vẫn chưa tỉnh lại
Cô rất sợ! Sợ mẹ cô lại bỏ cô mà đi!
Hức hức Ba ơi Mẹ ơi!
Cô nắm lấy tay bà, nước mắt không kìm được mà khóc lớn Anh đứng bên cô chỉ biết im lặng ôm lấy cô
- --------------------
Một tháng cô trong bệnh viện, anh không thèm tới thăm cô, chỉ có Vú Đường ngày ngày mang cháo cho cô Cũng may cô có Tào Khê và Phi Yến bầu bạn nên cũng đỡ chán
- "Vú ngày mai con được xuất viện!?" Cô nhìn vú Đường đang múc cháo cho cô
- "Dạ tiểu thư" Vú Đường nhìn cô mỉm cười
Rầm!!!
- "Anh hai!" Cô nhìn anh bất ngờ
- "Anh mới đi công tác một tháng ở Nga về nghe tin em nhập viện nên anh tới thăm em" Anh bước tới bên cạnh cô
- "Tiểu thư tôi về trước hai người từ từ nói chuyện" Vú Đường để tô cháo lại trên bàn rồi rời đi
- "Anh biết hết rồi Anh sẽ đưa em rời khỏi đây" Anh ngồi xuống giường tay nắm chặt tay cô
- "Em không đi!"
- "Tại sao!?"
- "Em có chuyện cần phải làm rõ"
- "Được anh không ép em nữa nhưng có chuyện gì em phải gọi cho anh Anh lo lắm"
Anh cầm lấy tô cháo trên bàn đút cho cô ăn rồi uống thuốc đến khi cô ngủ, anh mới rời khỏi bệnh viện
- -------------------
- "Anh!"
- "Kế hoạch sao rồi?"
- "Anh yên tâm một tháng nay anh ta lúc nào cũng bên cạnh em Rất nhanh kế hoạch của chúng ta sẽ thành công" Ả dựa người vào ban công, tay cầm điện thoại, mắt nhìn ngắm xung quanh
- "Em làm tốt lắm Yến Nhi"
- "Đều nhờ anh chỉ bảo Đằng Minh Nếu kế hoạch thành công em có thể ở bên cạnh anh chứ!?" Ả chậm rãi nói Ả rất sợ sợ khi kết thúc ả không còn giá trị lợi dụng anh sẽ đuổi ả đi
- "Có thể Cúp máy đi tránh cho anh ta nghi ngờ" Anh lạnh lùng nói
Tút tút tút!
Ả cúp máy rồi mỉm cười hạnh phúc Ả đâu biết rằng mọi hành động, lời nói của ả anh trong thư phòng đều biết hết Một tháng trước anh đưa ả về Lâm gia, gọi người chuẩn bị phòng cho ả mà đặc biệt còn gắn thêm camera và máy nghe lén
- ------------------
Hôm sau, anh cho tài xế đến đón cô Vú Đường xếp hết đồ đạc cô cho vào túi Cô và vú về biệt thự thì liền nhìn thấy ả ta chân vắt chéo đang ngồi xem tivi Cô cười khinh đang định đi lên lầu thì ả kêu lên:
- "Ôi cô còn mặt mũi mà về à!"
- "Tại sao tôi không được về? Đây là nhà tôi"
- "Hứ Thứ con gái có chữa với cha của mình Người ngoài mà biết mặt mũi Lâm gia để đâu!" Ả ta đứng dậy chống nạnh, mặt vênh váo nhìn cô
- "Ha Cô hơn tôi sao?" Cô lạnh lùng nhìn ả Ả á khẩu không nói gì
- "Bao giờ Lâm gia lại để thứ rác dơ này vào nhà! Thật dơ bẩn!" Cô không nhìn ả đi một mạch lên lầu
Ả ta đứng nhìn bóng lưng cô mà tức tối, tay nắm chặt nắm đấm, chân giậm mạnh gót xuống nền nhà
- --------------------
- "Ừm Hứm Anh qua chở em đi thăm Tư Linh" Tào Khê chân vắt chéo ngồi trên ghế sofa, cầm điện thoại ra lệnh cho Hắc Tiệp
- "Em để chiều đi được không? Anh đang làm việc"
- "Không chịu giờ em muốn đi" Cô nhõng nhẽo với anh
- "Được anh qua liền" Anh dỗ dành cô Cô cúp máy rồi bấm một số khác:
- "Phi Yến lát tớ ghé đón cậu và chú Tần Hạo nhé"
- "Được! Tớ chờ cậu" Phi Yến đáp
Cô cúp máy rồi ngồi cười Cô và anh yêu nhau đã một tháng rồi Lúc đầu cô không nghĩ sẽ quen người lớn hơn mình mười bốn tuổi nhưng vì anh theo đuổi quá với lại thấy anh cũng chân thành nên cô đồng ý Anh cưng chiều cô, yêu thương cô chưa bao giờ nóng giận với cô nên cô rất hạnh phúc
Hai mươi phút sau, chiếc xe đã đậu trước cổng, Hắc Tiệp xuống xe mở cửa cho Tào Khê rồi anh ngồi vào xe lái xe tới biệt thự của Tần Hạo đón anh và Phi Yến
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Giờ này anh đang đi làm, ả ta thì đi shopping với đám bạn Chỉ còn mình cô ở nhà Cô không biết làm gì khác là ngồi xem tivi
Lát sau Hắc Tiệp chạy xe vào biệt thự Cô thấy xe liền chạy ra đón bọn họ
- "Cậu khoẻ hơn chưa? Này cậu mới sảy thai đừng đi lại lung tung" Tào Khê và Phi Yến kéo cô ngồi lại ghế sofa Hắc Tiệp và Tần Hạo thì ngồi bên cạnh
- "Tớ khoẻ rồi À mà này Hai cậu có thể kêu hai ông chú qua kia ngồi được không? Cái ghế có chút xíu mà chen chi năm người" Môi cô dựt dựt nói
- "Hừm Hứm Phi Yến của tôi mới khoẻ lại Tôi phải ở bên cô ấy hai bốn trên hai bốn Cậu qua kia ngồi đi" Tần Hạo đưa tay lên ho nhẹ
- "Tào Khê cũng cần tôi chăm sóc tôi ngồi xa cô ấy quá có chuyện gì cậu gánh nổi không!" Hắc Tiệp tay khoanh trước ngực, bắt chéo chân nói
Cô, Phi Yến, Tào Khê ngồi nghe mà buồn cười Hai ông này có cái ghế không mà cũng ngồi giành ngồi như con nít
- "Anh mau qua ghế kia ngồi đi" Tào Khê quay sang nhìn anh nói
- "Anh cũng vậy qua kia ngồi" Phi Yến nói
Hai người chỉ biết câm nín mà nghe theo Cô như thấy một màn vui trước mắt, tâm tình trở nên tốt hơn mà bật cười
Sau khi trò chuyện xong, cô ngỏ ý mời họ ở lại ăn cơm, đang giữa bữa thì anh về Phi Yến thấy anh thì người run lên cúi mặt xuống, tay cầm đũa đập mạnh xuống bàn khiến ai cũng nhìn cô Tần Hạo như hiểu ra điều gì liền đỡ Phi Yến ngồi dậy:
- "Xin lỗi hình như Phi Yến không được khoẻ Xin phép chúng tôi về trước" Anh đưa Phi Yến ra xe Hắc Tiệp và Tào Khê cũng đi theo:
- "Xin lỗi chúng tôi về trước Bữa sau chúng tôi sẽ bù"
Khi tiếng xe đã rời đi xa, anh mới từng bước đi lại bàn ăn Cô lạnh lùng vẫn tiếp tục ăn không thèm để ý đến anh Anh nhìn cô chằm chằm hỏi:
- "Đã khoẻ hơn chưa?"
- "Tôi khoẻ hay không cần ông quan tâm sao!? Đi mà quan tâm tình nhân bé bỏng của ông kìa"
Anh tức giận đi lại nắm chặt cầm cô:
- "Cứng miệng lắm Chắc cô khoẻ rồi chứ gì!?"
- "Ưm Này Ông thả tôi xuống" Anh cắn môi cô rồi khiêng cô lên lầu
- "Tối nay tôi cho cô khỏi lết xuống giường"
Anh ném mạnh cô xuống giường, tay cởi từng cúc áo trên người Giờ phút này anh không thể kìm chế được nữa Một tháng không muốn cô khiến anh phát điên Mặc dù anh đã tìm phụ nữ phát tiết nhưng họ không thể thỏa mãn được anh Anh lao vào cô như con thú đói Cô sợ hãi lùi lại anh liền kéo mạnh cô khiến cô nằm dưới thân anh Anh xé toang quần áo trên người cô Cô khóc lóc năn nỉ anh, anh không màng tới cô mà dùng cự long đi vào trong cô
Đêm đó, cô và anh lại lần nữa giao hợp Anh hành hạ cô mấy hiệp, tới sáng mới cho cô ngủ
- -----------------
Sáng hôm sau, cô ngủ tới mười hai giờ trưa mới dậy, trên người cô toàn thân là dấu vết hoan ái tối hôm qua anh để lại, cô lết tấm thân mệt mỏi đi xuống lầu thấy ả đang ăn trưa, anh thì đi làm Cô thở dài đi tới ngồi vào bàn ăn Ả nhìn thấy cô liền nhăn mặt khó chịu:
- "Đêm qua cô đắc ý lắm nhỉ!?"
- "Cô có vẻ không vui nhỉ!?" Cô vẫn tiếp tục ăn
- "Hừ Cô Cô đừng nghĩ quyến rũ anh ấy là sẽ vào được Lâm gia" Ả tức giận chỉ thẳng mặt cô
- "Chẵng phải tôi đang ở Lâm gia hợp Pháp sao!? Chỉ có cô đang ở nhờ nhà tôi Nên biết thân biết phận một chút"
- "Cô Cô sớm muộn anh ấy cũng đuổi cô ra khỏi Lâm gia thôi" Ả tức giận quay người bỏ đi
Cô nhìn ả lắc đầu tiếp tục ăn
- --------------------
Tối đó cô nằm trong phòng, mắt nhìn ra cửa sổ, đầu cô dần hiện lên hình ảnh đứa bé còn nguyên dây rốn đang nằm ngủ trong bụng mẹ, bất giác cô đưa tay rồi rụt tay lại, nước mắt cô không tự chủ tuôn rơi:
Con ơi! Tha lỗi cho mẹ! Kiếp này mẹ không bảo vệ được con!
Từ ngày sảy thai đêm nào cô cũng mơ thấy đứa bé Nó tới gặp cô, trách cô sao lại sơ ý để bị sảy thai, trách cô sao lại không cố gắng bảo vệ nó
Hức Hức Hức!
Cô khóc cả đêm đến khi mắt sưng húp lên cô mới ngừng khóc
Đêm nay, cô không ngủ được nên đi vòng vòng xung quanh Càng đi bất chợt cô dừng lại trước một căn phòng Hình như trước đây cô nghe Vú Đường nói đây là phòng cấm, chưa ai dám bước vào Cô tò mò nên mở cửa, đây là phòng ngủ nhưng sao cô cứ cảm thấy nó âm u thế nào như là lâu lắm rồi chưa có người ở Cô đi khắp xung quanh phòng chợt nhìn thấy một tấm ảnh cưới treo đầu giường Người phụ nữ trong hình mang vẻ đẹp dịu dàng, nụ cười hiền hậu ôm lấy người đàn ông có nét hao hao giống anh Cô nhìn chăm chú vào tấm hình mà không để ý đến tiếng mở cửa:
- "AI CHO PHÉP CÔ VÀO PHÒNG BA MẸ TÔI!" Anh tức giận lớn tiếng
- "Tôi Tôi" Cô giật mình quay sang hướng tiếng phát ra
- "Tôi chưa cho phép sao cô dám" Anh tiến lại gần, tay nắm chặt tay cô
Anh dùng lực mạnh nắm tay cô khiến cô đau Cô nhíu mày vùng vẫy cố thoát khỏi anh
- "Ông Buông tôi ra"
Anh không để ý đến lời nói của cô kéo cô đi xuống phía tầng hầm Cô thấy vậy liền càng sợ hãi hơn Tới tầng hầm anh ném mạnh cô xuống sàn nhà, sau đó trói đứng cô vào cột sắt Cô cố gắng vùng vẫy van xin anh nhưng anh không màng Anh dùng dây nịch da quất tới tấp vào người cô
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Cuong Nguyen Bá Tánh Bình Dân
có nên làm báo cáo không??
Sep 04, 2021 05:06 pm 0 trả lời 0
Lang Trảo Sơ Nhập Giang Hồ
sợ chưa, thể loại sugar daddy mà TTV cũng cho đăng luôn.
Jun 21, 2020 08:39 pm 0 trả lời 0
Messengër ThôngBáo Bá Tánh Bình Dân
truyện này vị hơi nặng
Apr 15, 2020 05:50 pm 0 trả lời 0
kero2005 Oai Trấn Nhất Phương
á. có nhầm động k thế này??????
Feb 05, 2020 06:39 am 0 trả lời 0