-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
“Hắc-xì”_ Văn Tuyền từ từ mở mắt. Cô cảm thấy người mình như bị một tảng đá đèlen mình; đầu đau như búa bổ. Chắc có lẽ bị cảm nên mới cảm thấy như vậy. Văn Tuyền ngồi dậy, cô thấy một con sói ‘đè’ lên thân hình của cô . Con sói có bộ lông màu đỏ rực trên trán có một viên ngọc màu xanh biếc đang nhắm mắt ngủ. Khiếp đảm, xém tí cô hét toán lên nhưng cô kiềm lại được . Cô sợ mình kêu lên con sói sẽ tỉnh lại và ăn thịt mình .
Văn Tuyền quên mất rằng, hôm qua cô té ngã trước cửa hang mà con sói này có lẽ là ân nhân cứu mạng cô . Nhịp tim Văn Tuyền tăng nhanh giữ dội, cô vuốt ngực để bình tĩnh lại, sau đó từ từ rút mình ra khỏi con sói nhưng chỉ được một nửa thì con sói tỉnh dậy. Văn Tuyền run run theo bản năng giơ chân đạp con sói , sau đó chạy vào phía góc hang vì con sói đã chắn phía ngoài. Văn Tuyền cảm thấy hối hận vì đã làm điều đó, con sói từ từ tiến lại gần cô gầm gừ một cách kính động , Văn Tuyền hoảng hốt khóc thét nhắm mắt lại, thật lạ con sói nhẹ nhàng liếm đi nước mắt của cô, rồi gí đầu nó vào đầu cô khẽ lắc lư như đang muốn an ủi cô. Văn Tuyền lập tức nín khóc cô ngạc nhiên nhìn con sói nói:
- Em là …Vô Tình …. Phải không ?_ Văn Tuyền năm 14 tuổi mới hiểu được số phận đau đớn của mình oán trách cuộc đời vô tình cô đã đăt tên cho chú chó màu hồng cô nuôi là Vô Tình nhưng chưa được nửa năm nó cũng như tên của nó ,vô tình rời bỏ cô, chính là lúc cô quyết định rời nhà bỏ đi.
Con sói vui mừng hú tiếng dài, tỏ rõ sự hưng phấn. Còn với Văn Tuyền ở nơi âm u xa lạ, vừa trải qua một trận thập tử nhất sinh, Văn Tuyền nhận thấy sự hiện diện của Vô Tình như một ánh sáng từ thiên đường . Thật tốt quá cô có người thân, cô không cô độc . Không kiềm chế được nước mắt cô rơi xuống ôm chầm lấy Vô Tình khóc ,Vô tình cũng “NGAO” lên một tiếng rồi lặng yên. Cả hang động rộng lớn chỉ còn lại tiếng thút thít khóc của Văn Tuyền ,và hình ảnh một người một sói ôm nhau .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Sau khi khóc xong, Văn Tuyền cảm thấy đói bụng hơn bao giờ hết, cô không biết mình đã bao lâu không ăn uống nhưng hôm qua chạy đi giữa rừng vẫn chưa ăn gì cả. Bụng cô truyền tới một âm thanh :Rột…… Văn Tuyền cảm thấy xấu hổ vô cùng . Vô Tình kêu lên một tiếng rồi chạy ra ngoài .
Một mình Văn Tuyền ở trong hang bắt đầu suy nghĩ lung tung , cô nghĩ về cha mẹ của mình rồi cuộc sỗng trước kia nhưng rồi mọi thứ lại rối tinh rối mù . Văn Tuyền ngã bịch xuống đống rơm lót nằm của Vô Tình . Bỗng cô cảm thấy gì cứng cứng ở sau lưng, Văn Tuyền tò mò vươn tay muốn nhấn vào nó rồi nó lún vào theo đó một tiếng động ầm ầm vang lên . Một hang động mở ra, Văn Tuyền ngạc nhiên vô cùng , cô không ngờ một nơi như thế này là có cơ quan hoạt động . Một ánh sáng chói mắt lọt qua cánh cửa đá, Văn Tuyền lấy tay che mắt lại bước vào hang động . Cô nhìn thấy một cái cây phát ra ánh sáng kỳ lạ , như hào quang , như cầu vồng , ảo ảo thật thật . Trên cây chỉ có 3 quả ,mà hình dáng cũng rất kỳ lạ , quả màu hồng nhạt ,trên quả có khắc một số ký hiệu rất quái . Xung quanh hang dộng cây cỏ mọc tươi tốt và to một cách dị thường , dòng suối màu bạc óng ánh chảy xuyên qua hang động.
Văn Tuyền dứng bất động trong vài phút , rồi bỗng nhiên cô nghe một giọng nói vang lên:”Ăn đi , ăn những quả trên cây , ăn bằng hết, diệt bằng hết” . Văn Tuyền như bị thôi miên, cô bước một cách vô hồn đến chỗ cái cây vươn tay hái quả ăn hêt ba quả . Lúc này Vô Tình vừa về tới nó “Ngao” một tiếng , Văn Tuyền giật mình thoát ra khỏi huyễn thuật. Vô TÌnh chạy lại chỗ Văn Tuyền nhìn thấy ba cái cuốn quả , nó thất vọng cúi thấp đầu Ư ử một tý rồi nằm xuống chân Văn Tuyền . Cô ngạc nhiên ,sau đó buồn bã hỏi nó :” Có phải không nên ăn thứ đó?”
Vô Tình gật đầu. Cô lại buồn bã hỏi tiếp :” Thứ đó rất quan trọng với em”
Vô Tình lắc đầu . Văn Tuyền ngạc nhiên nói :
-Vậy tại sao em lại như thế này?”
-‘Bởi vì ngươi đã trở thành phế vật , bởi lỗi của nó cho nên nó mới buồn’_ một giọng nói bí ẩn vang lên .
- Ai đó? _ Văn Tuyền ngạc nhiên lên tiếng bởi vì hình như cô nghe tiếng nói phát ra từ cái cây lúc nãy.
- ‘ Đó là trưởng lão nói đấy !’ _ Một bụi cây dại bên đường mở miệng nói. Văn Tuyền ngạc nhiên vô cùng cô cư nhiên có thể nghe thấy tiếng của các loài cây. Như hiểu được suy nghĩ của cô , từ trong cây hiện ra một ông , tóc tai xanh lá non , râu ria , áo quần nói chung có thể gọi là xanh “từ đầu đến chân” hiện ra với vẻ mặt muốn hỏi gì thì hỏi đi . Cố nén cảm giác muốn cười Văn Tuyền mở miệng nói:
- ‘ Tôi trở thành phế vật?’_ Văn Tuyền cô vẫn chưa quên câu hỏi lúc đầu đâu. Ông già tóc xanh mở miệng nói :
-‘Đúng vậy bởi vì cô đã ăn thứ không nên ăn!’
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
- ‘ Tôi trở thành phế vật?’_ Văn Tuyền cô vẫn chưa quên câu hỏi lúc đầu đâu. Ông già tóc xanh mở miệng nói :
-‘Đúng vậy bởi vì cô đã ăn thứ không nên ăn!’
- Thứ không nên ăn ý ông là ba quả kia , thật sự thì tôi không muốn ăn đâu nhưng có thứ gì đó thôi thúc tôi ăn !_ Văn Tuyền tuyệt đối là người lý trí, cô sẽ không vì đói mà ăn bậy bạ. Ông già cười bảo :
- Tất nhiên, cô cũng không ngu như vậy! Cô chẳng qua là bị thôi miên mà thôi !
-Thôi miên?
-Khụ ụ ._ Lão ho khan , xong nói :- Ở đây, có huyễn thuật để bảo vệ cây , người bình thường như cô tất bị trúng thôi.
-Thế ba quả kia là thế nào ?
- Đó là quả cây Thông Thái . Gọi là quả mana . Người bình thường ăn vào sẽ có thể tu tiên , tuy nhiên ăn nhiều quá sẽ phản tác dụng. Nếu ăn một quả thì sức mạnh của cô sẽ tăng lên vì nó mở rộng kinh mạch khiến sự hấp thu trong cơ thể tăng nhanh gấp đôi ,chỉ cần luyện tập đúng cách sẽ có thể tu tiên.Nhưng cô ăn ba quả , tức là cơ thể cô cần phải hấp thụ gấp sáu lần mới có thể lấp đầy kinh mạch. Khi không thể lấp đầy kinh mạch cô không thể luyện võ công, pháp thuật và quan trọng hơn cô không thể lớn.
-Cái gì??? Ý ông nói là tui sẽ chỉ mãi là đứa trẻ hay thôi ư! Phải không? ._ Văn Tuyền gằn từng chữ, cô không thích việc mình nhỏ bé như thế, nhất là khi thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm hôm kia, cô phát hiện quá nhỏ bé cô không thể bảo vệ chính bản thân , mắt cô ánh lên một tia máu , cô đang tức giận . Thấy vậy ông lão tóc xanh nói:
- Cũng không phải là không có cách . Bởi vì kinh mạch to ra gấp sáu lần cô chỉ cần hấp thu hơn sáu lần là được , theo thời gian kinh mạch lấp đầy thì cô sẽ lớn thêm một chút.
-Hở?_ Văn Tuyền lên tiếng , thần sắc có vẻ không vui:-Một tý!?!
- Được lão sẽ suy nghĩ cách khác vậy.
Nói rồi lão làm như vắt óc suy nghĩ lắm , lão chợt ngẫng đầu mở mắt nói to:
-Có Rồi!
-Làm sao?
- Bây giờ cô đã là bán tiên bởi kinh mạch phát triển ,cô có thể nhìn thấy tinh linh, hay cô trở thành Vương của tinh linh tộc, tinh linh tộc có tứ vị hộ vệ mang theo bốn tinh linh cao cấp được chia ra bởi sức mạnh của vị vua tinh linh trước , chỉ cần hấp thu được nó , cô sẽ trở lại bình thường , nhưng cô phải nhớ là phải hấp thu trước năm cô 18 tuổi được không.
- Nhưng giờ tôi thậm chí đã là 27 .
- Đừng lo bởi thân thể cô bây giờ chỉ mới ba tuổi .
_Vậy làm thế nào để tôi trở thành Vương ?
-Tôi sẽ giúp cô coi như chuộc tội, vì đã khiến cô như thế này
-Không sao! À mà đây là đâu? Ông là ai?
-Ở đây là tinh linh cốc . Lão là Thần Hải.
Văn Tuyền cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ , Nhưng cô chẳng còn hơi sức đâu mà suy nghĩ , cô đói và mệt cho nên đi ăn cái đã!!
Khi Văn Tuyền theo Vô Tình ra ngoài ăn . Một cô gái từ trong cây Thông Thái , tóc đen nhánh vận bộ đồ màu hồng phấn , cô cúi người :
-Hải Thần ,ngài lừa Vương ?
Lão tóc xanh , xấu hổ nhưng vẫn nói:
-Vương đã mất hết trí nhớ, lại lưu lạc phương trời khác, may mà ta nhanh trí đem linh hồn Vương lúc ngài ấy rời thế giới ấy, về đây. Vương trở về rồi, ta chỉ đem sức mạnh trả lại cho vương mà thôi.
-Vương về rồi! Vậy người kia?!?- cô gái có vẻ lo lắng nhưng Hải thần có vẻ bình thản lão nói:
-Duyên hai người họ không cắt nhanh như vậy đâu? Hắn ta xem ra vẫn chưa nhớ ra, chứ với tính cách của hắn không lật tung Tinh Linh cốc mới lạ . Rồi sẽ gặp lại thôi !
Cô gái lại nói:
- Là Họa hay Phúc đây?
-Không biết nhưng chỉ cần vượt qua kiếp nạn này , có lẽ họ sẽ được ở bên nhau!-Hải thần thở dài.
-Hy vọng là vậy!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Sáng sớm, trong khu rừng của Tinh Linh cốc, bên một thác nước một thân hình nhỏ bé ra sức tập võ, cánh tay nhỏ bé vung lên một cách thành thục, từng chiêu một đều có lực đạo rõ ràng. Đó chính là nhân vật chính của chúng ta, Văn Tuyền .
Văn Tuyền ở tại Tinh Linh cốc được ba năm, năm đó, sau khi nhận chức tinh linh vương, cô định đi tìm tứ đại hộ vệ ngay, nhưng Hải thần ngăn lại ông bảo ra thế giới ấy cần phải có thực lực nhất định thì mới có thể sống sót.
Văn Tuyền thấy có lý cho nên cô ở lại để gia tăng sức mạnh. Ba năm, với thân thể này thì đã là sáu tuổi, cô vẫn không lớn lên một chút nào, xem như không khác biệt lắm so với lúc ba tuổi. Haizz thật là phiền não!!! Sau ba năm luyện tập không ngừng ma pháp mà lão Hải thần đưa ra, vì dùng ma thuật mà tốc độ phát triển của Văn Tuyền chậm hơn ,mana trong cơ thể Văn Tuyền rất cần thiết để mà lớn, cho nên vẫn hạn chế dùng ma pháp. Không thể sử dụng được ma pháp thường xuyên, Văn Tuyền quyết định bảo vệ mình bằng thứ mà cô gọi :’Võ công tuyệt học’, bỏ nhà sớm nên cô phải học nhiều môn võ khác nhau để phòng thân, bây giờ cô lại gộp lại kiến thức võ học luyện tập không ngừng , thậm chí vào sâu trong rừng để luyện tập giết ma thú, sau bao phen chết đi sống lại, cuối cùng Hải thần cũng tuyên bố : cô ‘miễn cưỡng’ được gọi là cao thủ.
Văn Tuyền nghe xong tức ói máu, cô dẫn Vô Tình giận dỗi bỏ ra ngoài bìa rừng. Cô vừa đi, lão Hải thần lập tức thở dài.
-Sao vậy ?- Giọng nói từ trong cây phát ra, cô gái lần trước một lần nửa lại xuất hiện.
-Xem ra không thể níu kéo vương được nữa! Tiểu Đào ngươi xem thực lực của vương tăng nhanh quá. Ma pháp đã có thể sử dụng thành thạo, bộ pháp hoàn toàn nhuần nhuyễn, có lẽ linh hồn vương vẫn còn những kỉ năng kiếp trước. Và còn một điều nữa vương đã có thể hấp thu được 3 lần lượng mana của người thường.Haizz..
-Ta biết ngươi lo cơ thể con người không chịu được sự thăng cấp của vương nhưng ngươi yên tâm theo ta biết con người tu tiên sẽ thay da đổi thịt, vương luyện ma pháp cũng được xem như tu tiên, rồi vương cũng sẽ thay da đổi thịt mà vương đã ăn tận ba quả mana, cơ thể vương sẽ tự động ngưng phát triển để gia tăng sức chịu đựng cho đến lúc thích hợp.-Tiểu Đào nói
- Ta biết nhưng lo vẫn cứ lo !!!
Trong khi đó Văn Tuyền đi dạo ở ngoài bìa rừng cùng với Vô Tình.Cô nhìn thấy một bóng đen ở dưới gốc cây.
- Vô Tình em xem có cái gì kìa ?
Khi Văn Tuyền tới nơi hình ảnh đập vào mắt cô là một chú bé mặt mày nhớp nhác ,áo quần rách mướp, đôi chân trần rướm máu, trên người chi chít những vết thương từ roi da. Hình ảnh làm cô nhớ tới lúc mình ở trong rừng cô nhớ lại cái sự tuyệt vọng trước ranh giới của cái chết. Lòng trắc ẩn của cô nổi lên, Văn Tuyền nói với Vô Tình :
-Cứu hắn đi ! Vô Tình em cõng hắn nghe !
-Ngao !-Vô Tình kêu lên một tiếng đồng ý.
Văn Tuyền đỡ cậu bé lên người Vô Tình giờ mới phát hiện ra cậu bé này cao hơn cô.Khụ Dù sao cô chỉ mới có 6 tuổi, không đúng, thân thể 3 tuổi. Văn Tuyền đưa cậu bé vào hang động, nghe tiếng của Văn Tuyền, Tiểu Đào nhanh chóng lách vào thân cây.
- Lão già ! Cứu người !- Vừa về tới nơi Văn Tuyền đã gào thét .
Hải thần tới chỗ Văn Tuyền ông thấy cậu bé chợt nhíu mày, lão vung tay một ánh sáng màu xanh phát ra từ lòng bàn tay. Ông chợt nhìn thấy một dấu ấn hình ngọn lửa trên lưng của cậu bé, ‘Dấu ấn của Kỳ Lân, lại còn là kỳ lân lửa, xem ra để tên này theo bảo vệ vương khi vương rời cũng không có phải lo lắng'. Nghĩ thế lão lập tức chữa thương cho cậu bé còn truyền một ít pháp lực.
Sau một tuần lần đầu tiên cậu bé tỉnh dậy, Vô Tình luôn canh gác ‘ngao’ một tiếng thông báo, ngay lập tức Văn Tuyền cùng Hải thần xuất hiện, lão lập tức kiểm tra cơ thể cậu ,thật không hổ chủ nhân của kỳ lân lửa tốc độ khôi phục thật nhanh, phải bảo vương thu phục cậu ta ngay để mà còn dạy giỗ chứ, đúng không ?Lão lại nhìn ánh măt cậu ta, cái ánh mắt vô hồn, như người đã bước qua cửa tử, càng nhìn lão lại càng hài lòng, chỉ những người như thế mới không sợ chết, mới có thể trân trọng những thứ quý giá. Quyết định rồi !
-Vương xin ngài đi theo ta !
Hải thần cung kính nói, Văn Tuyền tưởng ông có gì không tiện nói về sức khỏe của cậu bé, dù sao cũng là do cô cứu cho nên cô phải có trách nhiêm giám hộ cậu ta chứ ! Văn Tuyền quay đầu lại nhìn cậu bé , vỗ đầu cậu nói :
-Ở yên đây, đợi ta quay lại sẽ cho ngươi ăn, chắc ngươi đói rồi !
Rồi cô mỉm cười với cậu, nụ cười tỏa nắng làm lòng cậu ấm lên lần đầu tiên cậu cảm nhận được tình thân. Thứ tình cảm mà dường như câu không hề nhận được kể từ khi ra đời.
(Đừng hiểu đây không phải main chính đâu nhá ! )
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Văn Tuyền đi theo Hải thần vào trong vừa vào Hải thần lập tức hai mắt sáng ngời ngập tràn mưu tính nhìn cô, khiến Văn Tuyền một phen nổi cả da gà. Cô nói:
-Đừng nhìn tôi như thế! Cẩn thận tôi móc mắt ông giờ!
-Khụ ụ !_Hải thần kiềm chế ánh mắt, lão nói với Văn Tuyền :
-Lão chỉ là muốn nói cho ngươi biết rằng tên ngoài kia không phải kẻ tầm thường, hắn là người được xem là chủ nhân của kỳ lân lửa. Ngài xem!_ Hải thần cười như có như không, lão không tin lần này vương không động lòng, suy cho cùng vương dù ở kiếp nào thì bản tính vẫn không thay đổi, vẫn thích tính toán người khác a.Mà Văn Tuyền bên này thì vẫn cau mày suy nghĩ.
Cái gì gọi là chủ nhân kỳ lân lửa?
Vẫn đề này Văn Tuyền đã từng đọc trong quyển sách mà Hải thần đưa. Chủ nhân của kỳ lân là người được kỳ lân chọn từ kiếp trước, tức là trước khi chết họ sẽ được ấn ký hiệu, mà nó sẽ theo họ từ kiếp này sang kiếp khác. Kỳ lân là một trong ngũ đại thần tướng canh giữ trời đất , chủ nhân của kỳ lân là người mang sức mạnh vô cùng to lớn, so thể so với tứ đại hộ vệ của tinh linh vương, à không , so với họ còn cao hơn một bậc. Kỳ lân chia làm nhiều thuộc tinh, trong đó kỳ lân lửa được xem là chúa của loài.
Mắt Văn Tuyền lấp lánh như vì sao cô tìm ra nhân tài để giữ lại bên người làm hộ vệ. Không, cô nên dứt khoát nhận họ hàng luôn để mà sau này còn có chỗ nương tựa, nếu như cô không thể lớn lên, đúng không? Vậy thì nên nhận.... ... đồ đệ chăng? Nghĩ đi nghĩ lại ở hiện đại coi thế nào cô cũng được xem là thiên tài đầu tư, kinh doanh thế mà không có dồ đệ. Thế là kiến thức của cô bị thất truyền à!! Thôi kệ lỡ rồi thì để bây giờ cô nhận đồ đệ đi. Vừa có người truyền thừa tiện thể có người bảo hộ cho mình trong lúc sức mạnh của cô chưa thể sử dụng được.
(Văn Tuyền cô có chắc là không phải ngược lại không z !)
_ Tôi là đường phân cách mưu tính của Văn Tuyền _
Văn Tuyền bước ra ngoài cùng với Hải thần, cô bước tới chỗ cậu bé, cô hỏi:
-Con tên gì?
-Dạ,con không có tên, họ chỉ bảo con là Lục “ma quỷ”.
-Họ!?!-Văn Tuyền nghi hoặc hỏi.
-Dạ, họ còn đánh con, còn bảo con đem lại tai ương, họ giết Tam Nhi, họ còn nói không nên sinh sinh ra thứ ma quỷ,họ còn bảo con chết đi cho rồi, họ không cho con ăn, họ bán con, sau đó bạn buôn người vứt con xuống bìa rừng vì chúng nghĩ con mắc bệnh truyền nhiễm_ Cậu bé kể lại bằng giọng điệu bình tĩnh ánh mắt phủ một lớp màn đen không thấy đáy. Đây là những gì một cậu bé mới chín tuổi trải qua hay sao? Thái độ này là đứa bé 9 tuổi nên có sao? Văn Tuyền ngạc nhiên hết sức,sau cùng cô nói:
-Ta sẽ không như họ,không bỏ con khi con nguy hiểm, cho con ăn khi con đói, dạy cho con học chữ, võ học, ta sẽ là người thân của cậu,nhưng đi với ta có thể cậu sẽ gặp vất vả. Vậy con có muốn làm đệ tử ta không?_ Văn Tuyền nói xong cô bỗng nhận ra văn chương của mình hay thiệt nói một câu đầy ý nghĩ nhân sinh , đúng là không hổ thiên tài.Đang tự kỷ thì Văn Tuyền nghe thấy tiếng hỏi khe khẽ:
-Sẽ không bị đánh ạ?
Văn Tuyền lắc đầu.
-Không bị bỏ đói ạ?
Văn Tuyền lại lắc đầu.
-Vâng, con theo người sư phụ!!!- Trong tâm trí non nớt của cậu, Văn Tuyền là người cứu cậu cho nên cậu nghĩ đó là người tốt. Linh hồn của trẻ nhỏ va người già là những linh nhẹ cảm nhất , họ luôn cảm nhận được ai là người quan tâm họ nhất.Cho nên cậu bé nhận lời một phần bởi cậu cảm nhận được hơi ấm tình thân đến từ nơi Văn Tuyền .
-Từ giờ con sẽ tên là Nhất Ảnh .Là đồ đệ đầu tiên của ta chúc mừng con!!
Nhất Ảnh vui mừng, cậu ôm chầm lấy Văn Tuyền , cơ thể Văn Tuyền bé nhỏ nên được cậu ôm chặt trong long ,cô vươn tay ôm Nhất Ảnh ,nhẹ nhàng nói:
-Yên tâm ta sẽ không bao giờ để con bị ức hiếp đâu?_ “Bởi vì từ giờ con chỉ ó thể bị ta bắt nạt đó”Văn Tuyền nghĩ tà ác.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện