[Dịch]Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Sưu tầm
Chương 60 : Thông tin, phu thê
.
-
- Chương 1 : Hôn lễ
- Chương 2 : Lạc đường
- Chương 3 : Đáng thương
- Chương 4 : Độc nhất là lòng dạ phụ nữ
- Chương 5 : Hết giận
- Chương 6 : Ngũ ca
- Chương 7 : Tà thuật
- Chương 8 : Đáng đánh đòn
- Chương 9 : Tiểu lão bà
- Chương 10 : Trêu đùa
- Chương 11 : Gian tình
- Chương 12 : Cổ trùng
- Chương 13 : Nhạc gia nhân
- Chương 14 : Nhìn thấu
- Chương 15 : Thu đồ đệ
- Chương 16 : Chờ mong
- Chương 17 : Tiến cung
- Chương 18 : Bảo hộ
- Chương 19 : Cung yến
- Chương 20 : Lời ly biệt
- Chương 21 : Tức giận
- Chương 22 : Không được tự nhiên
- Chương 23 : Bị thương
- Chương 24 : Tâm sự
- Chương 25 : Lo lắng
- Chương 26 : Biện luận
- Chương 27 : Bản sắc
- Chương 28 : Giáo huấn
- Chương 29 : Vui vẻ
- Chương 30 : Khích lệ
- Chương 31 : Chương 31
- Chương 32 : Hoa trì
- Chương 33 : Hứa hẹn
- Chương 34 : Thu nhận đồ đệ
- Chương 35 : Chương 35
- Chương 36 : Động tâm
- Chương 37 : Về nhà
- Chương 38 : Thẳng thắn
- Chương 39 : VUI ĐÙA ẦM Ĩ
- Chương 40 : Sắc tâm sắc đảm
- Chương 41 : Chương 41
- Chương 42 : Chương 42
- Chương 43 : Trên đường
- Chương 44 : Ngọc Lâm đại sư
- Chương 45 : Kim Điêu
- Chương 46 : Kê Minh Cẩu Đạo
- Chương 47 : Rung Động
- Chương 48 : Thoả mãn
- Chương 49 : Vu Giáo
- Chương 50 : Ôn nhu - Bản sắc
- Chương 51 : Tính kế
- Chương 52 : Ghen tị
- Chương 53 : Sấm khuê – Chữa bệnh từ thiện
- Chương 54 : Hảo thanh danh
- Chương 55 : Thu hoạch
- Chương 56 : Trêu chọc
- Chương 57 : Lấy lòng
- Chương 58 : Cung loạn
- Chương 59 : Của ngươi, của ta
- Chương 60 : Thông tin, phu thê
- Chương 61 : Rời đi – Khẽ hôn
- Chương 62 : Chữa bệnh từ thiện - Tưởng niệm
- Chương 63 : Thiếu niên tướng quân - Đêm tham
- Chương 64 : Quen biết - Việc vui
- Chương 65 : Đại ca - Bị thương
- Chương 66 : Mặt lạnh vui cười - Lời nói dối của vương gia
- Chương 67 : Sờ chân - Chân tướng (Thương trở về)
- Chương 68 : Luyến ái - Trung thành
- Chương 69 : Nữ trung trượng phu - Nam trung nương tử
- Chương 70 : Thạch sùng sa - Biến thái bình thường
- Chương 71 : Thần khúc – Tất niên
- Chương 72 : Hôn - Đối thủ
- Chương 73 : Nam tính uy phong - Nói lời từ biệt
- Chương 74 : Hôn sâu - Đặc biệt
- Chương 75 : Phong gia tề tụ - Sát khí
- Chương 76 : Thủ đoạn – Nữ nhân trong lúc đó
- Chương 77 : Mặt trẻ con - So chiêu
- Chương 78 : Nhẫn Sắc - Khai trương
- Chương 79 : Làm thơ đặc sắc
- Chương 80 : Kỳ phùng địch thủ
- Chương 81 : Chương 81.1
- Chương 82 : Chương 82.1
- Chương 83 : Chương 82.2: Phát uy trên triều.
- Chương 84 : Chương 83.1
- Chương 85 : Chương 83.2
- Chương 86 : Chương 84.1
- Chương 87 : Chương 84.2
- Chương 88 : Chương 84.3
- Chương 89 : Chương 85.1
- Chương 90 : Chương 85.2
- Chương 91 : chương 86.1
- Chương 92 : chương 86.2
- Chương 93 : chương 87.1
- Chương 94 : chương 87.2
- Chương 95 : chương 88
- Chương 96 : chương 88.2
- Chương 97 : chương 89.1
- Chương 98 : chương 89.2
- Chương 99 : chương 90
- Chương 100 : Hầm cầu đầy phân!
- Chương 101 : chương 92
- Chương 102 : chương 93
- Chương 103 : chương 94
- Chương 104 : chương 94.2
- Chương 105 : chương 94.3
- Chương 106 : chương 95
- Chương 107 : chương 95.2
- Chương 108 : chương 96.1
- Chương 109 : chương 96.2
- Chương 110 : chương 97
- Chương 111 : chương 98.1
- Chương 112 : chương 98.2
- Chương 113 : chương 98.3
- Chương 114 : chương 98.4
- Chương 115 : chương 98.5
- Chương 116 : chương 99.1
- Chương 117 : chương 99.2
- Chương 118 : chương 99.3
- Chương 119 : chương 99.4
- Chương 120 : chương 100
- Chương 121 : chương 100.2
- Chương 122 : chương 100.3
- Chương 123 : chương 101.1
- Chương 124 : chương 101.2
- Chương 125 : chương 101.3
- Chương 126 : chương 101.4
- Chương 127 : chương 102
- Chương 128 : chương 102.2
- Chương 129 : chương 102.3
- Chương 130 : chương 103
- Chương 131 : chương 103.2
- Chương 132 : chương 103.3
- Chương 133 : chương 104
- Chương 134 : chương 104.2
- Chương 135 : chương 104.3
- Chương 136 : chương 105
- Chương 137 : chương 105.2
- Chương 138 : chương 105.3
- Chương 139 : chương 106
- Chương 140 : chương 106.2
- Chương 141 : chương 106.3
- Chương 142 : chương 106.4
- Chương 143 : chương 106.5
- Chương 144 : chương 107
- Chương 145 : chương 107.2
- Chương 146 : chương 107.3
- Chương 147 : chương 108
- Chương 148 : Chương 108.2
- Chương 149 : chương 108.3
- Chương 150 : chương 109
- Chương 151 : chương 109.2
- Chương 152 : chương 109.3
- Chương 153 : chương 110
- Chương 154 : chương 110.2
- Chương 155 : chương 110.3
- Chương 156 : chương 111
- Chương 157 : chương 111.3
- Chương 158 : chương 111.3
- Chương 159 : chương 112
- Chương 160 : chương 112.2
- Chương 161 : chương 112.3
- Chương 162 : chương 113
- Chương 163 : chương 113.2
- Chương 164 : chương 113.3
- Chương 165 : chương 114
- Chương 166 : chương 114.2
- Chương 167 : chương 114.3
- Chương 168 : chương 115
- Chương 169 : chương 115.2
- Chương 170 : chương 116
- Chương 171 : chương 116.2
- Chương 172 : chương 116.3
- Chương 173 : chương 117
- Chương 174 : chương 117.2
- Chương 175 : chương 117.3
- Chương 176 : chương 117.4
- Chương 177 : chương 118
- Chương 178 : chương 118.2
- Chương 179 : chương 118.3
- Chương 181 : Chương 119
- Chương 182 : Chương 119.2
- Chương 183 : Chương 120
- Chương 184 : Chương 120.2
- Chương 185 : Chương 120.3
- Chương 186 : Chương 121
- Chương 187 : Chương 122
- Chương 188 : Chương 122.2
- Chương 189 : Chương 122.3
- Chương 190 : Chương 123
- Chương 191 : Chương 123.2
- Chương 192 : Chương 124
- Chương 193 : Chương 124.2
- Chương 194 : Chương 124.3
- Chương 195 : Vui mừng? Tức giận?
- Chương 196 : Vô cùng dịu dàng, rất mất thể diện.
- Chương 197 : Chương 126.2
- Chương 198 : Chương 126.3
- Chương 199 : Trọng nam khinh nữ, nhổ lông.
- Chương 200 : Hương vị mang thai, tình thế Ô Nha
- Chương 201 : Thái tử giáng thế, nam nhân bất đồng
- Chương 202 : Chương 129.2
- Chương 203 : Chương 129.3
Mưa rả rích suốt một ngày cho đến gần tối mới dứt nhưng trời vẫn cứ âm u như trước. Vì vậy, nhiệt độ rất thấp, trong phòng phải đặt them lò sưởi giữ ấm.
Buổi chiều, lúc Phong Duyên Thương vào cung đã đem thuốc dẫn “khứu hoa” Nhạc Sở Nhân vừa chế thành đưa vào cung, tin tưởng không lâu sau có thể nghe thấy tin tức Hoàng Hậu ở lãnh cung không chịu nổi áp lực phát điên.
Nhạc Sở Nhân trở lại Viên Nguyệt Lâu tắm rửa xong, đổi một thân quần áo, vừa lau khô tóc vừa ra khỏi phòng tắm đã thấy Thích Phong ở đại sảnh, có vẻ như chờ đã lâu rồi.
"Đã về rồi sao, thu hoạch thế nào?”
Nhìn bộ dạng hắn chắc hẳn thu hoạch không tệ, hơn nữa nhiều bảo bối như vậy nhất định có thể bán được không ít tiền.
"Bẩm Vương Phi, đây là số ngân lượng bán được của lô hàng đầu tiên, tổng cộng 3900 lượng bạc trắng, thỉnh người xem.”
Nhóm đầu tiên đều là một ít vật cận đại, không phải quá đắt, nhưng thắng ở độ hoàn mỹ, trên thị trường hiếm thấy.
"Hắc hắc, thật không ít a. Đủ để mua lại mấy cửa hàng rồi.”
Nhạc Sở Nhân cầm lấy hộp gỗ Thích Phong đưa tới, mở ra thấy bên trong là một chồng ngân phiếu khá dày.
"Đúng vậy. Nếu đem những thứ còn lại bán đi hẳn sẽ nhiều gấp ba chỗ này.”
Những thứ kia là đều là bảo bối chính hiệu, mặc dù ở trong cung cũng không tính là gì, nhưng trong dân gian đều được coi là cực phẩm bảo bối.
"Chậc chậc, chúng ta dựa vào bán vật phẩm ban thưởng cả đời cũng không sợ chết đói rồi, làm việc cho Hoàng thượng thật đáng giá a.”
Gặp chút nguy hiểm cũng coi là đáng giá.
Thích Phong có chút buồn cười:
"Có mấy món đồ được lưu trữ từ vài chục năm rồi. Tuy chỉ là đồ vật nhưng cạo dấu hiệu đi cũng có chút đáng tiếc.”
Cạo dấu hiệu tất sẽ phải hư hại một chút, giá tiền sẽ hao tổn không ít.
"Không đáng tiếc không đáng tiếc, đều là vật chết cả thôi."
Nếu có thể đem người nơi này kéo về thế giới kia, đó mới là trân bảo hiếm thấy, nếu bán đấu giá xem chừng có thể bán được vài triệu.
"Vương phi nói rất đúng."
Thích Phong mặc dù nói vậy nhưng cũng không hiểu cách nghĩ của nàng cho lắm. Những thứ đó là vật chết ngân phiếu thì không phải sao? Thật ra mà nói những thứ đó so với ngân phiếu còn đáng giá hơn.
“Dược quán của chúng ta nhất định phải làm lớn nhất, không những ở Hoàng Thành mà ở Đại Yến cũng phải là số một số hai. Mấy cái cửa hàng ngươi nói nếu có mấy gian gần nhau thì tốt nhất, chúng ta sửa chữa lại hợp lại thành một. Để tránh xảy ra sự cố gì đó, ngươi trước hết đem tiền đặt cọc thanh toán. Còn việc sửa chữa, sắp xếp thì chờ ta vẽ xong thiết kế sẽ đưa cho ngươi.”
Lần này Nhạc Sở Nhân quyết định làm lớn, hơn nữa còn mời các đại phu thuộc nhiều lĩnh vực. Có danh hiệu của Hộ Quốc Tự cùng Hoàng Gia tin tưởng rằng hiệu thuốc này có thể hoạt động lâu dài.
"Dạ, thuộc hạ làm ngay.”
Thích Phong lĩnh mệnh, đối với mỗi an bài của nàng hắn đều hoàn thành hoàn mỹ.
Nhạc Sở Nhân cầm một sấp ngân phiếu cảm thấy mỹ mãn, đây là món tiền đầu tiên nàng kiếm được từ khi đến thế giới này, tuy có vẻ không quang minh chính đại cho lắm nhưng là người ta tự đưa đến cửa nha.
"Tiểu tham tài, đang đếm tiền sao?”
Bỗng dưng có giọng nói nhạo báng ở ngoài cửa truyền vào.
Nhạc Sở Nhân ngẩng đầu mới thấy sắc trời đã tối rồi, Phong Duyên Thương đạp bóng đêm mà đến, tay phải cầm theo một chiếc hộp nhỏ tinh xảo.
"Đúng vậy, thật là nhiều nha, đếm nhiều lần như vậy rồi, giống như mỗi lần đếm lại nhiều thêm.”
Nhạc Sở Nhân lắc lư đầu, bộ dáng cực đáng yêu.
Phong Duyên Thương không nhịn được bật cười:
"Tham tiền, cho nàng them một hộp, xem ra tối nay nàng không cần ngủ rồi.”
Dứt lời đem hộp trong tay đưa cho nàng, hiển nhiên trong đó cũng là tiền.
Nhạc Sở Nhân mím môi ngẩng đầu nhìn hắn, sau khi xác định hắn thật lòng nói xong, lưu loát mở hộp trong tay ra. Quả nhiên là một chồng ngân phiếu, hơn nữa có vẻ như so với chồng trong tay nàng còn nhiều hơn.
"Hôm nay ngày mấy? Tất cả đều đưa tiền cho ta."
Nhạc Sở Nhân Đem ngân phiếu bên trong lấy ra, để chung với chồng trong tay nàng, oa thật nhiều nha.
Phong Duyên Thương ngồi xuống bên người nàng, mắt phượng cong cong:
“Phụ hoàng vốn định ban cho nàng một ít ngọc thạch, nhưng ta thấy nàng sẽ phí thời gian xóa dấu hiệu đem đi bán liền trực tiếp thay nàng đòi ngân phiếu giá trị tương đương.”
"Làm tốt lắm, tiết kiệm cho ta chút sức lực.”
Nói xong tán thường nhìn Phong Duyên Thương một cái, tiểu tử này cũng có chút nhãn lực.
Phong Duyên Thương lắc đầu:
“Trước kia sao ta không phát hiện nàng tham tiền như vậy nhỉ?”
Hắn còn cho rằng nàng xem tiền như cặn bã ấy chứ.
"Tiền nha, người nào không thích?"
Nhạc Sở Nhân đem ngân phiếu bỏ vào trong một hộp nhỏ, hộp cũng đầy luôn rồi.
"Nếu nàng thích, không bằng đem cả vương phủ bán đi, đổi thành tiền đặt ở trong lòng?"
Vàng bạc châu báu đều không thích, tin rằng phòng ốc nàng cũng sẽ không để ý. (Nguyệt: kỳ quá, vàng bạc không phải là tiền sao???? >___________
.
Bình luận truyện
Quy Tong Bá Tánh Bình Dân
truyện hay
Feb 19, 2017 10:21 pm 0 trả lời 0