-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
Lấy ra một cái khay vuông vức, đặt vào đó một miếng quặng kim loại, dùng một viên năng lượng trong suốt để nạp đầy năng lượng cho bút. Theo ngón tay lão đầu hoạt động, đầu bút bỗng sáng lên một chùm sáng hình nón. Chùm ánh sáng cũng không phân tán ra, luôn tập trung lại trong khoảng gần 1 tấc xung quanh đầu bút, đầu bút chạm vào miếng quặng rồi bắt đầu xoay tròn. Điểm kim loại tiếp xúc với đầu bút nhanh chóng lõm vào, kim loại cứng rắn bỗng vô thanh vô thức hóa lỏng, vòng xoáy kim loại lỏng lớn dần lên, chẳng mấy chốc miếng kim loại trở thành quả cầu kim loại lỏng xoay tròn trên khay. Mỉm cười nhìn vẻ mặt ngốc trệ của Vương Lang, lão đầu giải thích.
Viên năng lượng ta vừa dùng gọi là dung thạch, nó có chức năng hóa hình kim loại mà không tạo ra nhiệt. Cái khay này có thành phần chất liệu gần giống như đế, có thể gọi nó là khuôn, khuôn có thể tạo ra từ tính ổn định, từ đó giúp kim loại khi lỏng có hình dáng quả cầu. Sau khi hóa lỏng đủ loại kim loại cần thiết thì bắt đầu pha trộn lại thành hợp kim, bước này ngươi chỉ cần quan sát kĩ năng của ta thôi, không cần quan tâm nhiều hơn.
Vương Lang vừa chăm chú quan sát vừa gật đầu. Sau khi tạo ra hơn chục quả cầu kim loại lỏng xoay tròn trên khuôn lão bản xếp phần nón của đuôi bút lại, tạo thành hình lưỡi dao cong nhìn rất sắc bén. Khi đưa lưỡi dao vào, quả cầu kim loại lỏng nhanh chóng phân tách thành 2 quả cầu một to một nhỏ liên tục xoay tròn. Tiếp tục như vậy, có viên lão phân làm 2 có viên phân nhiều hơn thành 5, 6 quả cầu nhỏ. Trên khuôn thoáng chốc xuất hiện mấy chục quả cầu to nhỏ đủ màu sắc xoay tròn theo cùng một hướng.
Xòe đầu bút ra lại thành hình nón ban đầu, lão đầu dùng phần lõm hình nón đẩy hai quả cầu khác màu sắc một to một nhỏ lại gần với nhau. Ngay khi bắt đầu tiếp xúc quả cầu nhỏ dần dần kết hợp với với quả cầu lớn, chỉ vài giây sau một quả cầu với thể tích lớn hơn và có màu sắc khác với hai quả cầu ban đầu được tạo ra. Liên tục làm như vậy, một lúc sau số lượng quả cầu còn lại đúng 10 quả. Lại xếp đầu bút vào, lão bản dùng lưỡi dao cắt đứt phần tiếp xúc của khung năng lượng và đường năng lượng dính vào đế. Khung năng lượng đang lơ lửng bị lão đầu nắm lấy, lão chạm nhẹ một góc khung năng lượng vào quả cầu kim loại đang xoay. Có thể thấy rõ từ từ, bắt đầu từ điểm tiếp xúc, một dòng kim loại lỏng từ quả cầu chảy vào khung năng lượng, nhanh chóng phủ đầy khung năng lượng. Khi kim loại đã phủ đầy, lão nâng tay lên tách rời hai thứ ra, trong tít tắc kim loại lỏng đang sóng sánh bỗng hóa cứng, nhanh chóng hóa thành mặt phẳng hoặc mặt cong láng bóng, một phôi hình được tạo ra.
Mặt Vương Lang đơ ra, miệng ấp úng, trời ơi, đó chính là phôi năng lượng mà lão bản hay đưa cho Vương Lang để khắc mạnh. Tới hôm nay mới biết cách nó được tạo ra.
“ không cần phải ngạc nhiên, với trình độ của ngươi hôm nay, tiếp xúc với những tri thức này vẫn còn miễn cưỡng lắm“. Vừa nói lão vừa hoàn thiện những phôi năng lượng khác.
Mỗi phôi khác nhau, dựa vào tính chất và yêu cầu khác nhau để quyết định loại kim loại cần kết hợp. Đơn giản là công cụ cơ giới năng lượng cần chức năng gì thì sẽ có bấy nhiêu công thức kết hợp. Với những chức năng đặc thù hay phức tạp thì mỗi khung năng lượng có thể cần 3, 4 hay hàng chục sự kết hợp khác nhau. Yêu cầu chung là càng nhiều sự kết hợp thì yêu cầu về độ chính xác càng tăng, nói sai một ly đi một dặm cũng không quá đáng đâu.
Kết hợp xong phôi năng lượng cuối cùng, lão bản gương mặt đầy thỏa mãn bước về phía bàn trà khoan thai ngồi xuống, nhìn có chút thoát lực. Rất biết điều, Vương Lang miệng cười nịnh nọt hai tay dâng trà, muốn bao nhiêu cung kính thì có bấy nhiêu. Nhấp xong ngụm trà, lão đầu thở dài :“ già rồi, gân cốt không còn như xưa nữa, nhớ ngày nào chế tạo liên tục mấy ngày, mỗi lần dừng tay là làm xong chục món công cụ, còn bây giờ mới chỉ làm một món mà phải nghỉ mấy lần, mệt mỏi quá. Không biết có còn gắng gượng được nữa hay không, ừm, hơi mỏi hai vai rồi “.
Để con, để con. Vương Lang lăng xăng vừa bóp vai vừa hót, nước miếng văng ra không hối tiếc :“sư phụ lão nhân gia ngài cứ hay khiêm tốn, nhìn ngài vẫn còn sinh long hoạt hổ lắm, chế một món đã là cái gì, mỗi ngày chế vài món với ngài cũng chỉ như tập thể dục thôi mà, hôm nay cũng xin trải lòng với sư phụ ngài, mấy lời tâm can mà lâu nay con vẫn muốn nói, đối với đệ tử lão nhân gia ngài không chỉ là sư phụ, tận sau trong lòng con ngài chính là gia gia ruột thịt, vừa tôn kính vừa tràn đầy tình thân gia đình, phải nói là.. “
Nín. Nghe tới đây lão bản không nhịn được nữa, da gà nổi đầy người. Nhớ vừa rồi bước vào ta còn là lão già hà tiện, gần chút nữa ngươi còn định dọn hết tiệm ta thanh lý phế liệu, sao giờ lại thành gia gia ruột thịt, có nhanh quá không hả, trở mặt lẹ vừa chứ, đúng là hậu sinh khả ố mà.
Nghỉ một chút lão lại đứng dậy, không thèm nhìn Vương Lang đang vừa xoa tay vừa cười, dù sao hôm nay cũng phải làm cho xong, ai biết tiểu tử này khi nào trở mặt tiếp. Chậc, hình như mình mới là chuyên gia trong chuyện này mà.
Bước kế tiếp thì tiểu tử ngươi cũng biết rồi, là quá trình khắc mạch. Khắc mạch chính là nền tảng cơ bản nhất để phân biệt đẳng cấp thiết bị cơ giới cao hay thấp. Khắc mạch là gì? Đó cơ bản là qui định hướng đi của dòng năng lượng trong mỗi phôi năng lượng , đồng thời mạch năng lượng nếu khắc trên phôi sẽ tăng thêm hiệu xuất của thiết bị mà năng lượng hao phí cũng sẽ giảm đi. Những thiết bị đa chức năng hoặc có chức năng đặc thù thì việc khắc mạch là không thể thiếu. Nếu không có mạch khắc giữ ổn định thì với từng đó phôi cùng hoạt động thiết bị sẽ nổ tung ngay. Nên biết một phôi khi chứa đầy năng lượng khi kích phát chưa chắc gì thua kém bom mìn đâu.
Kết cấu mỗi loại mạch khắc vốn đã được nghiên cứu từ lâu, lập thành qui ước chung. Đối chiếu với yêu cầu chung của thiết bị chia làm 3 loại chính là dẫn truyền năng lượng, tích trữ kích phát năng lượng và chuyển hóa năng lượng đặc thù. Với hai loại đầu theo thời gian thì đã hình thành hệ thống tương đối hoàn thiện, mỗi loại khoản hơn 100 mẫu, ngươi chỉ cần theo học thuộc rồi ứng dụng cho thành thạo là được. Loại thứ ba thì khác, cực kì phức tạp, không gian phát triển cũng vô cùng, luôn biến hóa, không thể lập thành hệ thống. Cách duy nhất để học hiện tại là kế thừa kinh nghiệm của các thế hệ đi trước, đồng thời mỗi đại sư phải luôn tự hoàn thiện thêm. Tính luôn cả ta, thế giới này người dám tự nhận có thể hiểu được hơn ba phần của mạch chuyển hóa năng lượng đặc thù chắc chắn không quá năm người.
Nói tới đây giọng lão chợt ngậm ngùi, có chút xót xa, thì thào” nếu là 20 năm trước có lẽ là hơn 10 a....”
Vương Lang không nghe được lời cảm thán của lão, chỉ nghe tới khúc không quá năm người. Bỗng cảm thấy rùng mình, có phải tại mình nịnh lão bay cao quá hay không, khoác lác thì được nhưng xa rời thực tế thế này thì không tốt. Có lẽ mình phải giảm cấp độ xuống một chút. Uống thêm ngụm trà, lại bắt đầu há mồm quan sát tiếp. Đăng bởi: Nha Trang Biển
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Việc khắc mạch năng lượng là một quá trình luyện tập và học hỏi không ngừng.
Lão bản nói tiếp :“ ở cấp bậc đại sư việc khắc mạch cấp độ cơ bản có thể được tự động hóa bằng phần trí nhớ tích hợp lưu trong bút khắc. Chỉ cần chọn mẫu mạch thích hợp có sẵn rồi ghi vào phôi năng lượng là được.” Vừa nói lão vừa xoay vòng cây bút xung quanh phôi, theo đó những hình khắc liên tục hiện trên phôi năng lượng. Liên tục khắc xong một loạt phôi có hình dáng đơn giản thì lão dừng lại.
Bây giờ ta sẽ khắc mạch năng lượng đặc thù, quá trình này không thể dùng mạch khắc lưu sẵn được, mà vốn cũng không cách nào lưu trữ được. Để thực hiện phải có trình độ thật cao kết hợp với kinh nghiệm phong phú mà mức độ tinh thần của ngươi bây giờ vẫn chưa quan sát được đâu, cầm theo bình trà ra phía cửa mà đứng, có thể lui xa hơn, không cần quá gượng ép.
Vương Lang đứng dậy nhưng cũng không lùi xa quá, chờ bao lâu mới có cơ hội này, sống chết gì cũng phải nhìn cho bằng được. Mà ai biết được có phải lão lại định giấu nghề tiếp hay không, không sai,chắc là vậy rồi .
Lão đầu mỉm cười rồi nhắm mắt lại, ra vẻ cực kỳ thần bí. Trong phút chốc, Vương Lang cảm thấy bầu không gian xung quanh lão bản chợt biến đổi, hình ảnh cứ như bị vặn vẹo, mọi thứ mờ đi. Cảm giác như thấy được từng dòng xoáy hơi nước mờ ảo xoay xung quanh lão. Lão vung tay, một phôi năng lượng có hình dáng phức tạp cách không bay lên xoay tròn trước mặt lão. Chầm chậm đưa nét bút, từng vòng khắc năng lượng xuất hiện rồi xoay quanh phôi nhưng không tiếp xúc, từng chút từng chút số lượng vòng khắc ngày một nhiều rồi dần dần bọc kín phôi năng lượng.
Tới lúc này thì Vương Lang phát hoảng, không gian như thực chất tác động vào tinh thần Vương Lang, liên tục không ngừng, Vương Lang không chịu thêm được nữa, đầu đau như búa bổ, hai mắt hoa lên. Uống vội chén trà rồi lui ra sau mấy bước, tới khi nhìn lại được thì mới dám thở ra, cảm giác vừa rồi thật quá đáng sợ đi.
Lão bản không nhìn tới Vương Lang, tiếp tục thực hiện với các phôi khác. Lượng phôi càng nhiều thì mức ảnh hưởng tới xung quanh càng lớn, tới phôi cuối cùng thì Vương Lang đã cách xa cửa tiệm hơn chục bước chân mà vẫn thấy tinh thần bị áp bức tới không chịu nổi. Dù chịu sức ép cực lớn nhưng Vương Lang vẫn kiên trì đứng thẳng, hàm răng nghiến chặt, hơi thở dồn dập, hai mắt nhìn chăm chăm phía trước.
Thấy biểu hiện của Vương Lang, đôi mắt lão bản thoáng chút nhu hòa, thầm nhủ. Cố lên tiểu tử, rõ hơn ai hết lão bản biết, cửa ải lớn nhất, khó khăn nhất của một người theo đuổi năng lượng cơ giới là chính mình, phải có lòng khát khao và ý chí vô cùng kiên định, có một sự chấp nhất không bao giờ bỏ cuộc, nếu thiếu dù chỉ một thứ, thì dù điều kiện có tốt tới mấy, cũng chỉ là rác rưởi mà thôi.
Vẽ xong vòng khắc mạch năng lượng cuối cùng, lão bản để cây bút dựng thẳng lơ lửng. Từ đuôi bút tỏa ra một phễu năng lượng có đường kính đến hơn một mét, xung quanh là những phôi năng lượng được phủ đầy các vòng khắc xoay quanh. Bỗng hai tay lão dang rộng ra, khí thế bộc phát đến tột cùng, hai mắt như phát sáng, lão hét to: “ cố lên tiểu tử, sắp tới ta sẽ quáng linh mạch năng lượng đặc thù,với kẻ nhập môn như ngươi khi tiếp xúc chính là một hồi tai nạn, nhưng cửa ải này cũng là cơ duyên, gọi là tinh thần rửa tội, nếu vượt qua được sẽ vô cùng có ích cho ngươi. Ngươi có thể từ bỏ, nhưng phải biết cơ hội này chỉ có một lần duy nhất mà thôi.
Vương Lang khẽ gật đầu, toàn thân như lâm đại địch, ngón tay siết chặt, các cơ bắp gồng lên, gương mặt đanh lại, ánh mắt kiên quyết, thoáng chốc từ trong thân ảnh của thiếu niên 14 tuổi lộ ra nét hào hùng như một vị danh tướng thuở xưa.
Khí thế của lão bản không ngừng tăng lên, hai lòng bàn tay từ từ khép lại, có thể thấy bằng mắt thường không gian xung quanh lão đang bị nén lại tạo thành một vòng xoáy hình xoắn ốc xoay không ngừng lấy tâm là cây bút năng lượng. Khi không gian được nén chặt đến cực hạng, đầu ngón tay của lão bản bỗng phát sáng, liên tục tạo ra những thủ quyết kì lạ, mỗi lúc mỗi nhanh hơn. Theo đó, những vòng mạch liên tục co rút bám sát vào phôi năng lượng.
Bỗng” uỳnh “ một âm thanh kì lạ vang lên, từ trung tâm vòng xoáy phát ra ánh sáng chói lóa, một vòng năng lượng lan tỏa ra không gian xung quanh, không nhanh không chậm, nhìn như cơn sóng do viên sỏi ném vào mặt hồ yên tĩnh, chỉ người trong cuộc mới biết nó đáng sợ ra sao.
Khi nhìn thấy làn sóng đó đang lan dần tới mình, toàn thân Vương Lang run lên, sâu trong tiềm thức như đang kêu gào, bỏ chạy đi, nhanh lên, hoặc nằm úp mặt xuống đất, đừng đối chọi với nó, nhưng rất nhanh suy nghĩ đó bị dập tắt . Vì lời nói vừa rồi của lão đầu, vì một cơ hội cho chính mình, hơn hết là vì chính nhân sinh của bản thân mình, nếu như lúc này bỏ cuộc, chốn chạy, thì suốt đời sẽ bỏ cuộc, mãi mãi chỉ là kẻ thất bại mà thôi. Không được, Vương Lang ta có thể sinh ra hèn kém nhưng tuyệt không chấp nhận suốt đời hèn kém, phải là một nam nhi chân chính, cái gọi là khó khăn chính là để ta vượt qua. Cửa ải kia, tới đây đi.
Khi làn sóng đi xuyên qua, Vương Lang cảm thấy như xương cốt trong cơ thể bị vặn vẹo vài vòng, đau đớn không thể nào tả hết. Nhưng ác mộng thật sự chính là sự tra tấn trong tinh thần của Vương Lang. Cảm giác như liên tục có hàng trăm cây đinh choc ngoáy, đâm vào, rút ra trong đầu, đau đớn đến muốn ngất xỉu nhưng khi sắp ngất lại bị cơn đau làm tỉnh lại. Ý thức như muốn sụp đổ, mọi dòng suy nghĩ đều bị chặn lại,có thể nói là muốn chết không được muốn sống cũng không xong. Nếu cơn đau thể xác là một thì cơn đau tinh thần chính là hàng trăm hàng ngàn.
Bỗng một dòng ý thức của Vương Lang tụ lại, Vương Lang cảm thấy mình như đang lơ lửng trong một không gian tăm tối. Giống như bầu trời đêm mà không có ánh sao. Lúc này, cảm giác đau đớn đã biến mất,đầu óc đã có thể suy nghĩ trở lại, hai mắt cố nhìn nhưng tất cả không gì ngoài bóng tối. . Chợt từng vòng sáng lần lượt xuất hiện trước mặt Vương Lang, từng cái từng cái một, từ gần tới xa, kéo dài thành một con đường thẳng tắp. Có khoảng một trăm vòng sáng, càng xa thì càng lớn, vòng sáng đầu tiên đường kính khoảng nửa mét, cái cuối cùng thì trông như mặt trời thu nhỏ.
Đây là đâu, có lẽ mình đã hôn mê, còn đây là trong giấc mơ, cũng tốt, cảm giác đau đớn vừa rồi thật quá đáng sợ đi. Tự nhéo mình một cái, y,, đau, sao lại giống như thật thế này, ngốc thật, không giống thật thì sao gọi là mơ. Vòng sáng này là gì nhỉ, chạm vào thử coi. Á, ngay khi chạm vào giác đau đớn vừa rồi lại ập đến,nhưng ít nhất lần trước đã có chuẩn bị, còn lần này thì không. Ta đâu có làm gì đâu, không lẽ chạm vào vòng sáng thì kích phát cơn đau, đúng là cái tay làm hại cái đầu mà. Đúng là đau đớn đến tột cùng, tột cùng của đau...ủa.....bỗng cơn đau biến mất. Mặt Vương Lang đần ra. Có cần phải như vậy không, đồng ý gọi là cơn đau nhưng cũng không nhất thiết là đau thì phải theo cơn,như vậy là không tốt a. Lão keo kiệt chết tiệt này, sao lại nói trước, đúng là không có ý tốt. Đăng bởi: Nha Trang Biển
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình tĩnh lại Vương Lang chợt nhận ra, bản thân mình đã di chuyển đến vòng sáng thứ 2. Quay đầu nhìn lại, vòng sáng đầu tiên phía sau từ từ thu nhỏ, khi chỉ còn là một điểm thì bay tới nhập vào đầu Vương Lang.
Vài giây sau Vương Lang chợt cảm thấy tinh thần khoan khoái lạ kì, cảm giác như đang bay bổng, vô thức hắn chợt nhận ra, không gian xung quanh không chỉ là bóng tối vô tận, hình như còn có những cơn sóng vô hình tản mác, chập chờn lúc có lúc không, rất khó miêu tả.
Đây không lẽ là điều lợi do linh hồn rửa tội mà lão đầu nói tới đem lại, cảm giác tinh thần của mình được đề thăng rất nhiều, cùng với đó là sự mẫn cảm với mọi thứ xung quanh.
Nhe răng cười thỏa mãn “ có lợi là tốt rồi, nhưng không lẽ phải chịu tra tấn từ vòng sáng này thì mới nhận được “.nghĩ tới đó mặt Vương Lang sụ ngay xuống, cảm giác địa ngục đó không bao giờ hắn muốn thêm, đã vậy vòng sáng mỗi cái một to, có khi nào cơn đau cũng tăng theo hay không, đáng sợ a. Mà xung quanh cũng đâu có gì giống lối ra, không lẽ cứ nằm yên chờ tỉnh lại. Lỡ không tỉnh luôn thì sao, không được thiếu niên anh hùng như ta không thể mặc số phận đưa đẩy được, phải bước hết con đường vòng sáng này, ít nhất như vậy cũng không phải là vô ít, đúng vậy. Không thể buôn bỏ được, thấy lợi mà không làm tuyệt không phải là Vương Lang ta, tiếp tục thôi. Cắn răng, hắn một tay rung rung khẽ chạm vào vòng sáng thứ hai, rất nhanh, cơn đau lại đến. Một chốc sau...
Vương Lang biết mình đã sai rồi, tuyệt đối không phải là cơn đau tăng thêm, nó vốn đã là cực hạn rồi, tăng lên trừ khi là chết luôn. Cái tăng thêm là thời gian đau. Lần đầu chỉ mười mấy giây, lần này tới nửa phút, bình thường nửa phút không là gì, nhưng trong đau này, cảm giác cứ như vừa sống qua một kiếp. Thử thách gì ác nhơn vậy trời, tại sao không phải là thi đẹp trai, thi anh minh thần võ,mấy cái đó mình cực kì tự tin, không thì cũng là thi ăn uống gì đó, ai lại đem sự giày vò ra mà kiểm tra chứ, thật là phi nhân đạo mà...
Cảm nhận rõ hơn dao động xung quanh, biết là tinh thần mình có tăng tiến nhưng Vương Lang không vui nổi, nhìn đường dài vòng sáng kia kìa, qua hai cái rồi, còn gần trăm cái nửa thôi, cố lên Vương Lang ơi, coi như dạo chơi địa ngục trăm lần, gặp diêm vương vỗ vai vài cái rồi về. Lại cắn răng, tiếp tục chạm vào vòng sáng thứ ba.
Bên ngoài, cơ thể Vương Lang vẫn đang đứng, giữ nguyên tư thế như khi vòng sóng năng lượng vừa lan tới. Tất cả mọi thứ bày ra vừa rồi đều đã được thu dọn, cái bàn cũng được dựng lên như lúc ban đầu, còn lão bản thì lấy bình trà kẹt trong tay Vương Lang, pha một bình mới, vừa uống trà vừa lặng im nhìn Vương Lang. , gương mặt trầm lặng, lão trầm ngâm : bắt đầu rồi sao, từ giờ con phải tự bước tiếp thôi, tấm thân già này chỉ làm được bấy nhiêu, cố lên cháu ngoan của ta, con là kí thác hi vọng cuối cùng của ta. Một tiếng gia gia vừa rồi của con, dù có thế nào, với ta cũng là đủ rồi.
Toàn thân lão như hư thoát, gương mặt vốn già nua càng thêm suy nhược. Lão đứng dậy, chắp tay ra sau, thân áo cũ kỹ lay nhẹ trong gió, ngẩn đầu nhìn về chân trời. Dáng suy tư .
Chuyện vốn phải kết thúc từ hai mươi năm trước, có thể kéo dài đến hôm nay, ông trời với ta đã không bạc rồi. Các lão bằng hữu, các huynh đệ, chờ ta, sẽ sớm thôi. Bao lâu rồi ta chưa hề uống rượu, đợi ngày gặp lại, chúng ta sẽ cùng say. Các ngươi thật khôn, rủ nhau cùng đi, bỏ ta lại một mình. Cái gì mà nhiệm vụ truyền thừa chứ, một lũ lừa gạt, được lắm, nay ta đã làm xong rồi, chuẩn bị uống rượu phạt của ta đi. Ha ha ha...
Ngẩn đầu nhìn bầu trời, trong không gian vô tận, lão như nhìn thấy những thân ảnh quen thuộc, kí ức năm xưa ùa về, hai hàng lệ nóng lặng trôi, rồi tan đi trong cơn gió vô tình. Đăng bởi: Nha Trang Biển
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Cùng lúc khi Vương Lang đang “ hôn mê “. Trong trung tâm ghi nhận xung động năng lượng tinh thần đặt tại thành thị tổng bộ cấp s là một hồi náo động. Nguyên nhân là máy tính trung tâm đã đưa ra một dãy phân tích kì lạ, không hợp với thói thường. Rất nhanh chóng ,bản phân tích được đưa lên phòng điều khiển, rồi từ phòng điều khiển liên tục thông qua các cấp cao hơn.
Phải nói là hiệu xuất làm việc của các phòng ban khá tốt, chỉ hơn một tiếng sau bản phân tích đó đã được đưa tới phòng họp bầu dục của tổng hành dinh cơ giới, nơi tập trung quyền lực lớn nhất hành tinh. Buông bản phân tích xuống bàn, thở dài một hơi, nhìn một lượt các thành viên có mặt, một lão giả tóc bạc khoảng 7, 8 mươi tuổi nói:“ tính chính xác của máy tính cơ giới trung tâm thì không cần phải bàn rồi, tuyệt đối là chính xác. Từ đó với tiên đề bản phân tích này là chính xác, mọi người hãy nói suy nghĩ của mình “
Bất kì ai trong bàn họp nếu ở bên ngoài đều là kẻ hô mưa gọi gió một phương, quyền lực tột cùng, một quyết định đưa ra có thể quyết định vận mệnh của nhiều thành thị. Nhưng lúc này mọi người đều bốn mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng trước. Tất cả là vì lão giả vừa lên tiếng.
Ông ta chính là lãnh tụ của liên minh các lãnh thổ và vùng lãnh thổ cơ giới. Đồng thời ông là gia chủ của gia tộc Morgan, gia tộc giàu có nhất thế giới, nắm đa phần thị trường sản xuất và phân phối các sản phẩm cơ giới đặc biệt là dòng sản phẩm chất lượng cao. Từ đó gia tộc morgan qui tụ được rất nhiều các đại sư năng lượng cơ giới, 70% các bằng sáng chế cùng quyền khai thác độc quyền có giá trị nhất là do gia tộc morgan nắm giữ. Theo thời gian không ai nhớ tới tên khai sinh của ông, chỉ biết là khoảng hơn 60 năm trước, sau khi trở thành gia chủ, ông đã đổi tên và họ chỉ thành một chữ: Morgan. Sự lãnh đạo của ông đã dẫn dắt gia tộc Morgan từ một trong thất đại gia tộc trở thành gia tộc dẫn đầu. Có thể ví von thế này, cái bánh thế giới chia làm 10 phần, gia tộc Morgan nắm 5 phần. 5 phần còn lại chia cho lục đại gia tộc.
Nhưng nếu chỉ tiền và quyền lực thì chỉ vừa đủ để mọi người coi trọng thôi. Những người ngồi ở đây đều là bậc kiêu hùng kiệt xuất trong thời đại của mình, nếu có cơ hội, họ đều khả năng nắm bắt để đạt được những thứ đó. Điều khiến họ vừa kính phục vừa sợ hãi lão giả là vì ông chính là vũ sư cơ giới đầu tiên và duy nhất trên thế giới đạt cấp sss. Là người có sức chiến đấu cường đại nhất của nhân loại. Sự dũng mãnh và thiết huyết của ông trên chiến trường năm xưa đã đem lại cho nhân loại 60 năm bình yên phát triển. Không một ai dám nghi ngờ cống hiến đó của ông, có thể nói, ông là người khiến cho kẻ thù cũng phải tôn trọng.
Bản phân tích trên bàn liên quan đến một quyết định 20 năm trước của lãnh tụ Morgan. Đa phần mọi người đều biết quyết định đó là gì, thậm chí có người còn tham dự vào. Người khác cho dù không biết tường tận thì cung biết vừa đủ rằng đó là một bí mật không cho phép công bố, là một lần duy nhất lãnh tụ buộc phải ra lệnh do sức ép từ bên ngoài, nghe nói sau sự việc đó, dù là thần nhân như ông cũng đã suy sụp và đổ bệnh suốt một quảng thời gian dài. Khi chưa biết suy nghĩ của ông, không ai bại não tới mức nói trước ý kiến của mình. Đặc biệt là những người có liên quan đến sự việc năm xưa. Nhưng chủ tịch liên tục nhìn quanh, đôi lúc lại vô tình nhìn chăm chăm vào một người bất kì, điều đó thật khiến mọi người rùng mình. Không ai dám thở mạnh. Trong phòng lạnh mà mồ hôi vẫn cứ tuôn ra.
Nói thì không dám, mà im lặng thì... nhìn gương mặt ôn hòa tỏ rõ vẻ mong chờ của lãnh tụ , bắt một người vĩ đại như vậy phải chờ đợi cũng là tội lỗi a. Mà lãnh tụ cũng thật là, muốn gì thì cứ nói đi, lời của ngài có đánh chết ta cũng không dám cãi, nhớ năm xưa khi ngài ra lệnh, ai dám dùng dằng một chút thôi đã bị ngài xử ngay tại chỗ rồi. Sao giờ lại cần dân chủ thế này, van ngài đó, cứ tùy ý đi ,muốn gì cũng được, không cần phải dân chủ đâu, tuyệt đối không cần. Cùng lắm ngài tùy tiện chỉ vài đứa trong bàn rồi kêu ta đánh, đảm bảo với ngài, hoặc bọn nó hoặc ta, sẽ rời khỏi đây bằng cán. Như vậy còn dễ chịu hơn, chứ cân não kiểu im lặng như thế này, đáng sợ quá.!
Thời gian trong phòng như bị kéo dài ra vô tận, có người không biết làm gì thì thò tay bắt mạch để tự trấn an, nhẩm nhẩm mạch đập hơn trăm nhịp rồi kiểm lại thời gian thì chỉ mới qua hơn chục giây. Chết tiệt, đồng hồ hư rồi sao, sao tim đập nhanh vậy nè, cứ như vậy thêm chút nữa có khi nào đột quỵ không nhỉ, mà nếu được như vậy thì cũng tốt. Qua được ải này. Còn đám xảo quyệt kia nữa, ngày thường tranh giành lợi ích thì ai cũng phồng mang trợn má, ăn to nói lớn ghê gớm lắm kia mà, sao giờ im thin thít hết rồi, thật không có chút tôn nghiêm gì. Hừm, nếu mạch lên 200 thì có ngất được không nhỉ, để thử xem sao.
Cái gì cũng có ngoại lệ, khi mọi người trong phòng thần kinh căng thẳng như đang đi trên dây đàn thì có một người vẫn ung dung thong thả, từ đầu tới giờ vẫn đang mãi ngắm mấy bức họa trang trí trên vách. Thậm chí gã còn không biết trong bản phân tích kia viết gì.
Người đó là Hoắc Cách, hay còn được gọi là Đại Hùng Hoắc Cách. Hoắc Cách khoảng gần 50 tuổi là đại tướng cấp 3 sao, cấp độ cao nhất trong binh quyền. Trong quân đội hiện nay chỉ có 4 tướng quân đạt cấp 3 sao mà thôi. Lý do Hoắc Cách vô tư cũng đơn giản, là tướng quân, nhiệm vụ là đánh giặc. Quanh năm quanh quẩn ở chiến trường, lâu lâu mới vào tổng thành mỗi lần. Mà mấy năm nay chiến sự vẫn yên bình, có họp hành gì thì cũng không liên quan đến gã, từ đó hình thành thói quen chỉ cần ngồi cho có mặt là được, im lặng từ đầu tới cuối, lần này chắc cũng như vậy thôi. Chờ họp xong thì quắc vài kẻ rủ đi uống rượu là được.
Quan trọng nhất là chọn nơi nào thật sang trọng, dắt kèm thêm vài huynh đệ , uống cho thật say, cứ vậy bất tỉnh lăng ra đó tự khắc có người trả tiền còn huynh đệ thì đưa mình về, gói thêm vài chai mang về là tốt nhất. Gã cũng không muốn như vậy, khổ cái là rượu ngon thì quá mắc, mà rượu đủ để gã say thì không tính bằng đơn vị lít. Tiền lương tướng quân thì lọt hết vào tay vợ, có vào mà không có ra, không lẽ mình uống rượu mà lại bắt cấp dưới trả tiền. Dù sao cái đám trước mặt ai cũng là đại phú gia cả, lột chút da cũng chẳng xá gì. Mình đường đường là đại tướng 3 sao, bọn họ dám không cấp cho mặt mũi, mà không nể mặt mình cũng phải nể mặt vợ mình ,dù gì cũng là cục trưởng bộ phận phát triển trang bị quân sự cơ giới, nghe nói sắp lên bộ trưởng rồi. Có vợ có chức có quyền cũng thật là tốt.
Từ đầu buổi họp Hoắc Cách đã suy nghĩ hôm nay tới phiên ai đây. Dù sau đều là đồng liêu cả, không thể nhất bên trọng nhất bên khinh được, làm người quan trọng nhất là công bình. Ngẫm tới ngẫm lui thì chỉ còn tên La Phúc, nghĩ tới đây Hoắc Cách bỗng tức giận. Tên La Phúc này đường đường là gia chủ của La gia, giàu nứt tường đổ vách ra, vậy mà keo kiệt nổi tiếng . Chưa có ai ăn được của hắn một xu nào. Lần nào rủ, hắn cũng kiếm cớ thoái thác, không thì cũng lẩn nhanh như trạch, thậm chí có lần còn lấy cớ đau bụng đi vệ sinh, đứng chờ một hồi mới biết hắn lũi cửa sau từ lúc nào. Không được, hôm nay cho dù phải lấy dây trói lại cũng phải khiên tên nhà giàu La Phúc này đi “ giao lưu tình cảm “. Vì cái tên Đại Hùng Hoắc Cách vì mười mấy huynh đệ chờ mình bên ngoài, hôm nay phải quyết tâm ra tay. Nghĩ đến đây, theo thói quen khi dẫn binh, Hoắc Cách đập tay cái “rầm” trên bàn rồi gào lên :“ đã đánh là phải thắng“.
Bầu không khí im lặng trong phòng họp chợt vỡ tan, khi tiếng đập bàn vừa phát ra, có vài người ngay lập tức theo đà ngã xuống úp mặt trên bàn, người khác thì ngả đầu ra phía sau, mắt lim dim, vài người khác thì không sai biệt lắm đầu quẹo sang bên trái hoặc bên phải tùy ý. Theo mắt thường nhận định, có thể là ngất, xỉu, hoặc đột quỵ gì đó. Còn vài người nữa thì do chưa kịp chuẩn bị, hay do chậm chạp không phản ứng kịp nên vẫn chưa có động thái gì đáng kể. Riêng ngài lãnh tụ thì vẫn giữ thái độ trầm ngâm.
Mọi việc diễn ra rất nhanh, khi tiếng hét kế tiếp vang lên, tất cả mọi chợt khựng lại. Người đang sắp nằm xuống bàn,chỉ còn cách vai phân là va chạm bỗng mở mắt, xoay đầu nhìn về phía Hoắc Cách, rồi từ từ ngồi thẳng dậy, người khác thì đơn giản hơn chỉ cần thẳng đầu lên thôi. Cùng nhìn về một hướng, ai cũng như thấy thú lạ, chăm chăm nhìn vào mặt Hoắc Cách. Đăng bởi: Nha Trang Biển
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Biểu tình của mọi người khi nhìn Hoắc Cách vô cùng đa dạng. Nhưng có một điểm chung là thay đổi vô cùng nhanh chóng. Đầu tiên là ngạc nhiên sững sờ, phải nói Hoắc Cách là người cuối cùng cùng họ nghĩ tới sẽ có ý kiến gì trong buổi họp hôm nay. Không lẽ bao năm không ra tay, khi xuất thủ lại là lôi đình bão tố, đúng là không hợp với thói thường a
Sau đó là trầm ngâm suy nghĩ, hắn định làm gì đây. Luận về quyền lực hắn là đại tướng 3 sao, nắm trong tay một sư đoàn thiết giáp cơ giới hạng nặng. Quân số không phải nhiều nhất nhưng tuyệt đối là tinh anh, có sức chiến đấu lớn nhất. Còn vợ hắn thì nắm trong tay quyền tài phán cùng với danh ngạch thu mua quân trang hàng năm. Nhưng quan trọng nhất là nghe nói cha vợ của hắn là bạn cùng chiến đấu của ngài lãnh tụ, thỉnh thoảng có người còn thấy hai người uống rượu kể chuyện xưa.
Luận về năng lực chiến đấu cá nhân thì càng ghê gớm, trong bàn này ít nhất cũng phải top 5, nếu bộc phát có thể tiến vào top 3 cũng không biết chừng, biệt danh Đại Hùng Hoắc Cách đâu phải vô duyên vô cớ mà sinh ra. Công nhận ẩn dấu sâu thật, châc chậc, hắn định làm gì đây, mà vừa nãy hắn hét gì nhỉ ; đánh là phải thắng,,uhm... đánh là phải thắng,,,, a,khặc khặc, biết rồi, đánh là phải thắng . .
Lúc này thì mặt mọi người dãn ra, đưa mắt nhìn nhau mặt ai cũng có nét cười cười, vài người còn hở cả răng, rõ vẻ sung sướng khi thấy người gặp họa, trừ tên vừa đập bàn ra chẳng có ai là nai tơ cả, từ đầu tới cuối chỉ vài giây thì ai cũng hiểu ra được vấn đề.
Câu “đánh là phải thắng “ lần nào duyệt binh hắn chẳng gào lên. Quan trọng nhất là trong bàn rượu khi say lên lúc cạn chén thì luôn miệng hò hét. Thằng con này chắc chắn là ngủ mơ nãy giờ rồi giật mình đập bàn la hét đây mà. Nhìn bản mặt ngơ ngác ngốc trệ của hắn bây giờ thì tuyệt đối không sai rồi, lợi hại, lợi hại. Lúc này mà không châm dầu vào lửa thì đúng là có lỗi với bản thân rồi .
Người đầu tiên lên tiếng không ai khác chính là La Phúc, gia chủ của La gia, đã tức thằng này lâu rồi, từ khi bước chân vô nó đã nhìn chằm chằm vào mình, không lẽ lần nào họp xong cũng phải chốn về bằng cửa sau. Ta đường là gia chủ, tiếc gì với ngươi mấy đồng uống rượu, chỉ là con gấu ngươi ngoài uống ra thì cái gì cũng không biết, đặc biệt là không biết điều. Cũng vì là gia chủ nên ta phải bảo toàn phương châm của La gia “ thấy lợi thì không buông,không lợi thì không làm“. Cái hố này là tự ngươi đào, ta chỉ tiện chân thôi. La Phúc trịnh trọng hẳn lên.
“ ngưỡng mộ Đại Hùng tướng quân đã lâu, nhiều lần La mỗ muốn thân gặp mà không được, lần này thấy đúng là anh minh thần võ, chính khí ngất trời, xin hỏi Đại Hùng tướng quân có quan điểm thế nào về vấn đề cấp ss này. Xin nói ra để mọi người cùng bàn luận “
Da đầu Hoắc Cách giựt giựt, mẹ mày cái thứ chui nhà xí, ông còn không biết tờ giấy viết gì, làm quái có cái rắm quan điểm nào, mà cái gì cấp ss, văn kiện bổ nhiệm ta thành tướng 3 sao cũng chỉ cấp a thôi mà. Vợ ta lồng kính treo ở phòng khách kìa. Mồ hôi trên trán Hoắc Cách bắt đầu tuôn ra, im lặng nheo mắt nhìn La Phúc.
Người kế tiếp lên tiếng là gia chủ Lý gia, Lý Khang.
“Đầu tiên phải cám ơn Đại Hùng tướng quân, toàn bộ vật tư của tổng hành dinh là do Lý gia ta đóng góp, phải nói Đại hùng tướng quân ngài là người đầu tiên ra tay kiểm tra tính chắc chắn của tổng hành dinh đó a, Cái bàn này có thể chịu được một chút bá khí của đại tướng quân, thật khiến Lý gia ta tự hào, cái đập bàn vừa rồi đối với Lý gia phải nói là công đức vô lượng đó nha. “ tiểu hùng ơi là tiểu hùng, ngươi với ta cũng không có oán thù gì, chuyện uống rượu chùa của ngươi ta cũng không thèm quan tâm, nhưng vợ ngươi thì không được, mấy năm rồi danh ngạch cung ứng của Lý gia ta liên tục bị cắt giảm đó. Hôm nay ngươi mà qua không được cửa ải này , thì Đại Hùng sẽ tiểu cẩu mà thôi.
Vài người trợn mắt nhìn Lý Khang, thằng này đúng là nham hiểm thật, ai mà tin cái vẻ ngoài mập mạp hiền lành của hắn thì coi chừng chết không có chỗ chôn. Nghe nói La gia với Lý gia thân nhau lắm, việc xấu nào cũng làm chung, hôm nay nhìn lại chắc là không sai rồi. A miêu a cẩu này đúng là đồng thanh đồng khí. Tên Lý Khang này biết chắc là Hoắc Cách sẽ chọn cách giả ngu qua ải nên khui cái việc đập bàn ra, đường nào con gấu kia cũng chết, cái bàn của chủ tịch cũng không dễ đập vậy đâu. Chúc mừng ngươi, vui lòng làm con cừu tế lễ đi.
Có người dẫn đầu, liên tục thêm nhiều người nữa lên tiếng ,nào là ngưỡng mộ đại hùng, đại hùng lợi hại, đại hùng anh minh, có người còn khui ra công trạng mấy chục năm trước của đại hùng. Dù sao nín nhịn nãy giờ, không xả ra, có khi lại thành âm bệnh thì không tốt. Phải nói là chưa bao giờ đám đại đầu này thống nhất đồng lòng đến như thế, cái hố đào cho Hoắc Cách càng lúc càng sâu. Tất nhiên cũng có người lương thiện hơn một chút chọn im lặng hay gật đầu hưởng ứng mà thôi.
Da mặt Hoắc Cách càng lúc càng đen, khỏi suy nghĩ cũng biết đám người kia đưa mình lên cao để lát nữa đạp mình té xuống. Chắc chắn là chuyện này rất nghiêm trọng rồi, chục năm nay đâu có vấn đề nào cấp ss, mà hình như còn liên quan tới lãnh tụ. Lỡ mà nói gì bất kính với lãnh tụ thì cha vợ đánh mình chết, nghe nói năm xưa lãnh tụ cứu mạng cha vợ cũng không phải một hai lần.
Không được, phải tìm cách giải quyết thôi, đám lang sói kia tuyệt đối không buông tha mình. Người khác không bồi thêm đã là quá tốt rồi, làm gì có tâm giúp đỡ. Phải tự chông cậy vào mình thôi. Làm sao đây, làm sao đây.
Như người ta hay nói, dại ba năm thì cũng có một giờ để khôn. Dưới áp lực cường đại thì bộ não của Hoắc Cách cũng đã làm tốt việc của nó. Một phương án giải quyết được đưa ra, vô cùng đơn giản, lại cực kì thích hợp với Hoắc Cách, chỉ có một chữ:“ đánh“.
Đúng vậy, phải đánh rồi khoanh tay chịu trói, từ đầu tới cuối không cần phải nói gì cả. Như vậy, cũng chỉ là phạm luật thôi, có thể hợp lý rời khỏi phòng, cùng lắm là ra tòa án binh. Có thể lãnh tụ sẽ giận nhưng chắc không nhiều lắm, dù sao như vậy còn tốt hơn là trực tiếp nói gì sai hay bất kính. Đó mới thật là tai họa. Đã vậy vấn đề chỉ còn có một, đó là đánh ai.
Chuyện khác thì có thể nhưng chuyện đánh nhau thì Hoắc Cách tuyệt đối sáng suốt. Nếu không đánh nhau giỏi thì làm sao thành đại tướng ba sao. Cái đầu của hắn bắt đầu lạnh lại.” hơn một nửa người ở đây đều đáng bị đánh cả, La Phúc với Lý Khang thì tuyệt đối không thoát rồi, hai thằng này cần phải chăm sóc đặc biệt. Tiếp theo là ai đây, dù gì cũng phải đánh, đã như vậy thì đánh nhiều một chút, chuyện có truyền ra thì cũng không làm mất mặt Đại Hùng tướng quân ta. Phải thật nhanh, thật bất ngờ, không nên chọn người ngồi xa quá, cũng phải né mấy cao thủ ra ,sẽ làm giảm hiệu xuất ,đồng thời cũng phải....... “
Trong lúc “ âm mưu “, khí thế của Hoắc Cách chợt biến đổi, khí thế của một tướng quân quanh năm suốt tháng sát phạt nơi chiến trường dần hiện ra, không gian xung quanh gã dần dần cô động lại.
Người đầu tiên phát hiện biến đổi của Hoắc Cách không ai khác chính là ngài lãnh tụ, nhưng ông vẫn bảo trì thái độ điềm nghiêm ban đầu. Kế tiếp, rất nhanh các cao thủ khác cũng phát hiện, phản ứng trước nhất là ba vị đại tướng quân 3 sao khác, có người còn âm thầm dẫn động vùng không gian tinh thần của mình. Năng lực chiến đấu cá nhân của mọi người ở đây đều thuộc vào tầng đỉnh cấp, đều là cao thủ nhất đẳng. Biến hóa của Hoắc Cách không dấu được ai, không khí xung quanh bàn họp dần dần ngưng trọng, căng thẳng hiện lên. Nhưng nhìn chung thì sức ép vẫn không bằng lúc trước. Nói gì thì nói, tiểu hùng sao so với lãnh tụ được. Chỉ khổ cho Hoắc Cách, cái gì mà bất ngờ với nhanh chóng kia chứ .
Biểu tình của mọi người rất đa dạng, có ngạc nhiên, có tức giận, có trầm lặng, vài người còn tỏ ra hứng thú. Không tốt nhất là mấy người vừa ném đá Hoắc Cách, mặt ai cũng tối sầm. Thằng này tính làm gì đây, khí thế lớn tới như vậy, tính manh động à. Không giả ngu vượt ải được thì định điên cuồng xông qua sao. Lãnh tụ thì thách rượu hắn cũng không dám rồi. Tính đánh ai đây. Vài người còn lẩm bẩm, không phải ta, không phải ta nha, ngươi muốn bao nhiêu rượu ta cũng cho mà.
Kém sắc nhất là là La Phúc với Lý Khang, ai ngờ nó định làm thật chứ. Mà mình cũng sơ hở thật, thằng óc nho này ngoài đánh đấm ra thì còn làm được gì. Giờ thì tốt rồi, chắc chắn nó nhằm vào mình. Chơi tâm kế thì được, chứ ai ngu mà so nắm đấm với con gấu ngốc này, hình như chục năm trước lúc vừa thăng chức hắn đã là trung cấp kim cơ giới đấu sĩ rồi. Ai biết bây giờ tăng lên bao nhiêu.
Khi đã chuẩn bị xong “ mưu kế “ khẽ nhìn một chút, thấy lãnh tụ vẫn “ bình thường “ Hoắc Cách an tâm. Nhíu mày, liếm môi một cái, mắt xoay vòng, kiểm tra lần cuối vị trí của mấy mục tiêu, hắn mấp máy môi” ba, hai, một. Bắt.... “ Đăng bởi: Nha Trang Biển
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
ngoclinhbmt Bá Tánh Bình Dân
truyện hay nà sao đừng thế
Jun 08, 2019 01:29 am 0 trả lời 0
Chánh Trung Bá Tánh Bình Dân
đã đọc phần 198, hy vọng sẽ có các phần tiếp theo
Apr 30, 2019 01:16 pm 0 trả lời 0
Strike Eagle Bá Tánh Bình Dân
Hình như chương 149-150 và 151-152 bị thiếu ở giữa phải không dịch giả?
May 16, 2018 09:08 pm 0 trả lời 0