[Dịch] Cửu Chuyển Tinh Thần Biến
Chương 28 : Toàn Trường Khiếp Sợ
Ngày đăng: 19:59 24-06-2018
.
-
- Chương 1 : Phế Vật Trong Gia Tộc.
- Chương 2 : Thanh Âm Thần Bí Trong Đầu
- Chương 3 : Người Lâm Gia
- Chương 4 : Ta Phục Muội Muội Ngươi Á!
- Chương 5 : Chu Tước Ấn Ký
- Chương 6 : Thân Thể Huyền Âm
- Chương 7 : Đẹp Như Thiên Tiên
- Chương 8 : Nguy Cơ Của Gia Tộc
- Chương 9 : Sở Lâm Hải Khiêu Khích
- Chương 10 : Huyễn Ảnh Chỉ
- Chương 11 : Sở Lâm Nguyệt
- Chương 12 : Tương Phản Cực Lớn
- Chương 13 : Truy Phong Kiếm Quyết
- Chương 14 : Tiểu Thương Bán Kiếm
- Chương 15 : Thanh Sương Kiếm
- Chương 16 : Du Côn Lưu Gia
- Chương 17 : Ngược Đãi Lưu Mang
- Chương 18 : Hưng Binh Vấn Tội
- Chương 19 : Khiêu Chiến Lưu Lang
- Chương 20 : Thực lực của Sở Lâm Phong
- Chương 21 : Lưu Gia Thua
- Chương 22 : Long Thần Điện
- Chương 23 : Tư Mã Tĩnh Di
- Chương 24 : Nguy Cơ Do Thuần Dương Chi Khí Mang Đến
- Chương 25 : Lấy Một Địch Chín
- Chương 26 : Muội Muội Ngươi! Lão Tử Không Phục!
- Chương 27 : Khiêu Chiến Trọng Tài
- Chương 28 : Toàn Trường Khiếp Sợ
- Chương 29 : Đánh Chủ Ý Với Tư Mã Tĩnh Di
- Chương 30 : Xung Động Nghiêm Phạt
- Chương 31 : Cửu Chuyển Tinh Thần Biến
- Chương 32 : Gặp Lại Lâm Nhược Hi
- Chương 33 : Thời Khắc Đặc Sắc Nhất (1)
- Chương 34 : Thời Khắc Đặc Sắc Nhất (2)
- Chương 35 : Oa! Nàng Đẹp Quá!
- Chương 36 : Vũ Kỹ Địa Giai?
- Chương 37 : Lửa Giận Của Tư Mã Tĩnh Di
- Chương 38 : Thời Khắc Nguy Cơ
- Chương 39 : Lập Tức Cách Xa Ta Ra Một Chút!
- Chương 40 : Hỗn Độn Chi Khí
- Chương 41 : Tinh Thần Thân Thể
- Chương 42 : Ngươi Chính Là Một Kẻ Lưu Manh
- Chương 43 : Bị Tập Kích Trong Rừng
- Chương 44 : Hợp Lực Chém Giết
- Chương 45 : Khiêu Chiến Cường Giả Địa Vũ cảnh
- Chương 46 : Giết Cẩu Trảm
- Chương 47 : Gia Tộc Chém Giết (1)
- Chương 48 : Gia Tộc Chém Giết (2)
- Chương 49 : Đối Chiến Với Lưu Lão Cẩu!
- Chương 50 : Một Kiếm Không Có Gì Lạ
- Chương 51 : Cường Giả Phủ Thành Chủ
- Chương 52 : Cho Ngươi Ba Chiêu!
- Chương 53 : Một Quyền Chi Uy
- Chương 54 : Trần Ai Lạc Định
- Chương 55 : Trước Khi Rời Đi
- Chương 56 : Nhiệm Vụ của Tư Mã Tĩnh Di
- Chương 57 : Mẫu Bạo Long Đường Lỵ
- Chương 58 : Trong Bạch Hổ Thành Gặp Lưu Manh
- Chương 59 : Danh Thái Phật Khiêu Tường
- Chương 60 : Danh Thái Phật Khiêu Tường
- Chương 61 : Khảo Nghiệm Bắt Đầu
- Chương 62 : Đào Thải Vô Tình
- Chương 63 : Lĩnh Ngộ Tâm Kiếm
- Chương 64 : Hai Tiên Tử
- Chương 65 : Gặp Lại Tiết Kim Sơn
- Chương 66 : Cửa Thứ Hai Bắt Đầu
- Chương 67 : Thuận Lợi Thông Qua
- Chương 68 : Tinh Thạch
- Chương 69 : Ta Không Vào Ưu Đẳng Tiểu Đội
- Chương 70 : Lão Đầu Viện Trưởng Xảo Trá
- Chương 71 : Bị Ép Thỏa Hiệp
- Chương 72 : Tinh Thần Mật Thất
- Chương 73 : Tinh Điểm Trong Mật Thất
- Chương 74 : Tinh Thần Thân Thể Tầng Thứ Hai
- Chương 75 : Địa Tinh Đan
- Chương 76 : Địa Vũ Cảnh Nhất Trọng Thiên
- Chương 77 : Âu Dương Hồng Cường Thế
- Chương 78 : Động Vào Nữ Nhân Của Ta, Gặp Mặt Trên Sinh Tử Đài
- Chương 79 : Cao Thủ Bài Danh Thứ Tư
- Chương 80 : Lại Hôn Tư Mã Tĩnh Di
- Chương 81 : Tương Kế Tựu Kế
- Chương 82 : Hai Lão Đầu Đặt Cược
- Chương 83 : Quyết Chiến Sinh Tử Đài (1)
- Chương 84 : Quyết Chiến Sinh Tử Đài (2)
- Chương 85 : Công Tôn Trường Viễn Bất Đắc Dĩ
- Chương 86 : Lĩnh Ngộ Truy Phong Kiếm Quyết Thức Thứ Tám
- Chương 87 : Giới Chỉ Trữ Vật
- Chương 88 : Chuẩn Bị Săn Bắn Tranh Tài
- Chương 89 : Hấp Thu Cửu Âm Chi Khí
- Chương 90 : Diện Mạo Của Kiếm Linh Nguyệt Nhi
- Chương 91 : Ấp Trứng Ma Thú
- Chương 92 : Giá Lớn Để Phá Vỡ Cấm Chế
- Chương 93 : Sư Linh Quyền
- Chương 94 : Trọng Lực Luyện Thể
- Chương 95 : Huyết Ảnh Cuồng Sư Tiểu Ảnh
- Chương 96 : Tiến Vào Ma Thú Sâm Lâm
- Chương 97 : Gặp Lại Dương Nhị
- Chương 98 : Nếu Không Chúng Ta Thi Xem Ai Giết Được Nhiều Người Hơn?
- Chương 99 : Âm Mưu Của Hải Long Học Viện
- Chương 100 : Không Phải Ta Cố Ý Nhìn
- Chương 101 : Ước Hẹn Ba Năm
- Chương 102 : Độc Dược Của Dương Nhị
- Chương 103 : Đang Đêm Chém Cự Xà
- Chương 104 : Đang Đêm Chém Cự Xà (2)
- Chương 105 : Uy Lực Của Sư Linh Quyền
- Chương 106 : Khôi Phục Thương Thế
- Chương 107 : Phi Ma Ngô Công
- Chương 108 : Tiểu Ảnh Lợi Hại
- Chương 109 : Giải Trừ Độc Tố
- Chương 110 : Nam Nhân Nhà Ngươi Còn Chưa Chết
- Chương 111 : Xem Cuộc Vui
- Chương 112 : Dương Nhị Biểu Diễn Thiên Phú
- Chương 113 : Đánh Bại Ngươi Ta Chỉ Cần Một Chiêu
- Chương 114 : Làm Nữ Nhân Của Ngươi Rất Tốt
- Chương 115 : Ma Thú Cấp Bảy Khủng Bố
- Chương 116 : Tiểu Ảnh Trâu Bò
- Chương 117 : Kim Ma Ngốc Ưng
- Chương 118 : Nơi Bảo Vệ
- Chương 119 : Manh Mối Về Thổ Linh Châu
- Chương 120 : Nguy Cơ Của Âu Dương Hồng
- Chương 121 : Huyết Thống Bạch Hổ?
- Chương 122 : Lấy Đức Báo Oán
- Chương 123 : Phát hiện ra quần ma thú
- Chương 124 : Chém giết lang đầu hổ
- Chương 125 : Nguy cơ của âu dương hồng
- Chương 126 : Chém giết học viên
- Chương 127 : Biểu diễn lấy một địch bốn
- Chương 128 : Lão tử còn chưa dùng toàn lực
- Chương 129 : Lực phòng ngự cường hãn
- Chương 130 : Quét dọn chiến trường
- Chương 131 : Chương 131: Hồn Kim Vũ
- Chương 132 : Chương 132: Vào sơn động
- Chương 133 : Chương 133: Linh Thú Viễn Cổ Thiên Viên
- Chương 134 : Chương 134: Bí Ẩn Viễn Cổ
- Chương 135 : Chương 135: Rút kiếm
- Chương 136 : Chương 136: Thiên viên rời đi
- Chương 137 : Chương 137: Hồn tuyết quả
- Chương 138 : Chương 138: Ta có vương bài
- Chương 139 : Chương 139: Giả làm heo ăn thịt hổ
- Chương 140 : Chương 140: Giết cao thủ (1)
- Chương 141 : Chương 141: Giết cao thủ (2)
- Chương 142 : Chương 142: Kết quả
- Chương 143 : Chương 143: Đường Lỵ Tức Giận
- Chương 144 : Chương 144: Kim Ma Ngốc Ưng Hung Mãnh
- Chương 145 : Chương 145: Tử Diệp Linh Chi
- Chương 146 : Chương 146: Đột phá địa vũ cảnh tầng bốn
- Chương 147 : Chương 147: Mở cửa truyền tống ra
- Chương 148 : Chương 148: Truyền tống rời đi
- Chương 149 : Chương 149: Nguy cơ của tư mã tĩnh di
- Chương 150 : Chương 150: Tìm kiếm lối vào kết giới
- Chương 151 : Chương 151: Phá tan lối vào kết giới
- Chương 152 : Chương 152: Bổn tiểu thư sẽ móc hai con mắt của ngươi ra
- Chương 153 : Chương 153: Phi Thiên Ma Hổ
- Chương 154 : Chương 154: Giết ma hổ (1)
- Chương 155 : Chương 155: Giết ma hổ
- Chương 156 : Chương 156: Giết ma hổ
- Chương 157 : Chương 157: Một chiêu chém giết
- Chương 158 : Chương 158: Tinh thần thân thể tầng thứ ba
- Chương 159 : Chương 159: Hồ Ly màu tím
- Chương 160 : Chương 160: Ngươi đẹp hay là ta đẹp hơn?
- Chương 161 : Chương 161: Hậu duệ của cửu vĩ linh hồ
- Chương 162 : Chương 162: Điều kiện đi ra
- Chương 163 : Chương 163: Đánh đố
- Chương 164 : Chương 164: Tiêu tiêu giảo hoạt
- Chương 165 : Chương 165: Còn muốn chạy nữa sao?
- Chương 166 : Chương 166: Để cho một người chạy
- Chương 167 : Chương 167: Chuẩn bị rời đi
- Chương 168 : Chương 168: Ta nghĩ ngươi muốn ta
- Chương 169 : Chương 169: Tiên Thiên Mị Thể
- Chương 170 : Chương 170: Đầu Mối Của Băng Diễm Chi Tinh
Trên thân kiếm loang lổ Thanh Sương kiếm của Sở Lâm Phong lập tức hiển hiện ra kiếm quang chói mắt, đó là kết quả của việc rót tinh thần lực vào trong đó.
Một cỗ kiếm khí có hình dạng như cự long, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt của vị trọng tài kia.
Phong Quyển Tàn Vân là thức thứ bảy trong Truy Phong Kiếm Quyết. Sau khi thi triển ra một chiêu này, tinh thần lực trong cơ thể của Sở Lâm Phong thoáng cái đã bị rút ra hơn nửa, cả người lập tức có cảm giác vô lực.
Đây là một chiêu duy nhất để hắn dựa vào, nếu như chiêu này vẫn không thể chém giết hoặc là làm đối phương bị thương nặng, như vậy thứ chờ đợi hắn rất có thể sẽ là cái chết.
Sau khi tên trọng tài kia thi triển ra một kích có uy lực cường đại nhất của bản thân, còn chưa xong đã phải gấp gáp xoay người lại, bởi vì công kích của Sở Lâm Phong đã đến.
Hắn thật không ngờ Sở Lâm Phong có thể đang né tránh, đồng thời còn khởi xướng công kích đối với mình.
Một loại cảm giác nguy cơ trước nay chưa từng có xuất hiện ở trong lòng của hắn:
- Đây là vũ kỹ gì vậy? Uy lực thật lớn a.
Lúc này đã không cho phép hắn suy nghĩ nhiều như vậy nữa. Lực công kích cực kỳ lớn của Phong Quyển Tàn Vân lập tức cuốn linh thạch trên mặt đất lên, xoắn tới phương hướng của mình.
Hắn muốn né tránh một chiêu này đã không còn kịp, cho nên biện pháp duy nhất chính là liều mạng. Hắn vội vàng chém ra một kiếm, sau đó cả người nhanh chóng lui về phía sau.
Uy lực của vũ kỹ Huyền Giai trung phẩm cũng không phải là đơn giản như vậy. Tên trọng tài chém ra một kiếm, một kiếm này không thể ngăn cản được kiếm khí giống như rồng một chút nào, mà ngược lại, trong nháy mắt kiếm khí đã che mất hắn.
- A!
Thanh âm không biết là thống khổ hay giật mình xuất hiện ở trong miệng của hắn.
Cả người hắn trực tiếp bị quấn lên trên không trung, đại khái qua chừng năm giây, tên trọng tài bị cuốn vào trên không trung này mới rơi xuống, mà công kích lần này của Sở Lâm Phong cũng coi như đã kết thúc.
Bụi mù tràn ngập, cho nên không nhìn thấy rõ tình huống cụ thể. Mà Sở Lâm Phong chỉ lẳng lặng đứng ở một bên, vẻ mặt không thay đổi nhìn về phía cách đó không xa, trong lòng cũng đang hết sức lo lắng.
Tất cả mọi người đều chấn kinh, vũ kỹ cường đại như vậy là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy. Mà người thi triển ra vũ kỹ này còn là một thiếu niên trước đây được xưng là phế vật.
Trên khán đài, trên mặt Tư Mã Tĩnh Di cũng hiện lên vẻ giật mình, tuy rằng có khăn che mặt, thế nhưng vẫn có thể nhìn ra được.
Trong lòng Sở Nguyên Phách rất chấn động, so với bất kỳ kẻ nào còn mạnh hơn nhiều. Đây cũng không phải là vũ kỹ có trong gia tộc, trong nhận thức của hắn, vũ kỹ lợi hại nhất trong gia tộc chính là vũ kỹ Huyền Giai hạ phẩm mà mình tu hành hiện tại.
- Vũ kỹ này của Phong Nhi từ đâu mà đến? Chẳng lẽ là lấy được từ tầng thứ hai của Tàng thư các? Không có khả năng a. Trong tầng thứ hai cũng sẽ không có vũ kỹ như vậy, nếu có thời gian phải hỏi nó mới được.
Mà lúc này bụi mù đã tán đi, mọi người vây xem chung quanh đã nhìn thấy rõ tình huống trên lôi đài. Đương nhiên lôi đài lúc này đã không thể gọi là lôi đài nữa, bởi vì đã sớm bị phá hỏng không còn nhìn thấy hình dáng nữa.
Trên mặt đất có một người đang nằm, một người nhiễm đầy máu tươi của chính mình. Y phục trên người đã biến mất, không nhúc nhích nằm ở chỗ đó.
- Hắn đánh bại cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên, chuyện này là thật sao? Thật là khó có thể tin được!
Trong đám người lập tức có người kinh hô.
- Tiểu tử này muốn nghịch thiên hay sao? Ngay cả cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên cũng không phải là đối thủ của hắn. Nghe nói hắn mới là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên, thật là làm cho người ta khó có thể tin được.
Động tĩnh bên này của Sở Lâm Phong thực sự quá lớn, thế cho nên mọi người đang quan sát tổ khác liên tục nhìn về phía lôi đài của tổ hắn. Trong lúc nhất thời chung quanh đã kín người, hết chỗ.
Sở Lâm Phong từ từ đi tới trước mặt tên trọng tài kia rồi cẩn thận xem xét. Mà ánh mắt của đối phương cũng đang nhìn về phía hắn, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không cam lòng và không tin.
Lúc này thanh âm của Kiếm linh Nguyệt Nhi xuất hiện :
- Lần này ngươi quá kiêu ngạo, lục phủ ngũ tạng của người này đã vỡ vụn toàn bộ, thế nhưng có thể chống đỡ đến bây giờ đã coi như là kỳ tích rồi. Bại lộ thực lực quá sớm cũng không phải là hành động sáng suốt, phải biết rằng ở đây, người lợi hại hơn so với hắn có vô số. Mà vũ kỹ ngươi vừa mới thi triển đã có có vài người để ý rồi.
- Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn. Sở Lâm Phong ta cũng không phải là một người sợ phiền phức, nếu bọn chúng đã thích để ý thì cứ kệ bọn chúng để ý đi!
.Nguồ.n:. i.read.vn
- Đây là vũ kỹ gì, vì sao. . . Vì sao lại có được uy lực như vậy.
Tên trọng tài kia chật vật nói.
Sở Lâm Phong biết đây là nghi hoặc lớn nhất trong lòng đối phương trước khi chết, nếu như không trả lời đối phương, có lẽ đối phương có chết cũng sẽ không nhắm mắt.
- Vũ kỹ Huyền Giai trung phẩm, Truy Phong Kiếm Quyết!
Thanh âm không lớn, có thể chỉ có thể để cho đối phương nghe được, Sở Lâm Phong không muốn lại tạo ra oanh động.
Trên khuôn mặt tái nhợt của nam tử trung niên hiện lên một nụ cười khổ:
- Ngươi. . . trước đó ngươi không phải là. . . không phải là bị thương sao? Vì sao. . . vì sao hiện tại lại không có chuyện gì?
- Ngươi thực sự muốn biết sao?
Tên trọng tài kia gật đầu, mới vừa muốn nói chuyện thì khóe miệng lại có một ngụm máu tươi hộc ra, xem ra rất nhanh hắn sẽ không chịu được nữa.
Sở Lâm Phong nhìn hắn một cái, chân mày hơi nhăn lại, quên đi, cứ nói cho hắn biết ah, để hắn chết đi mà không có chút tiếc nuối nào nữa.
- Lúc trước ta bị thương, kỳ thực đều là giả bộ, ngay cả máu chảy ra từ khóe miệng cũng là ta cưỡng chế nghịch chuyển linh lực trong cơ thể mà tạo thành, mục đích chính là muốn tạo ra một biểu hiện giả dối. Khiến cho ngươi nghĩ rằng ta đã thực sự bị thương, còn bị thương không nhẹ. Như vậy ngươi sẽ sơ suất, bởi vì ngươi sẽ nghĩ ta không phải là đối thủ của ngươi. Ta muốn ở dưới tình huống ngươi nghĩ ta sẽ chết dưới một chiêu kia của ngươi, ta sẽ lại thi triển ra công kích lợi hại nhất của ta. Cho ngươi trở tay không kịp, như vậy cho dù ngươi không chết thì cũng có thể khiến cho ngươi bị thương nặng.
Tên trọng tài kia nghe Sở Lâm Phong nói xong, máu tươi trong miệng lại tuôn ra, rất hiển nhiên mình đã trúng ám chiêu của người này, cho nên mới biến thành bộ dáng như lúc này.
- Ngươi. . . ngươi thật. . . lòng dạ thật sâu hiểm! Ta. . .
Lời còn chưa nói hết thì hắn đã mất đi khí tức sinh mạng, Sở Lâm Phong lẳng lặng đứng ở đó, ánh mắt nhìn về phía vài người đang ngồi ở trên ghế khách quý.
Gây ra chuyện lớn như vậy, phải có người tới thu thập tàn cục chứ. Bản thân hắn có thể vào trận chung kết hay không thì cũng phải có người đứng ra nói. Mà người này chính là Tư Mã Tĩnh Di chủ trì gia tộc tỷ thí lần này.
Lúc này ánh mắt của Tư Mã Tĩnh Di cũng đang nhìn về phía Sở Lâm Phong, ánh mắt của hai người một lần nữa đối diện, một loại cảm giác tim đập nhanh trước nay chưa từng có đột nhiên sinh ra.
Sở Lâm Phong giống như một mê cung, khiến cho nàng suy đoán không ra. Trên tư liệu đăng ký rõ ràng chỉ có thực lực là Huyền vũ cảnh ngũ trọng thiên, mà hôm nay ngay cả cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên cũng bị chém giết.
Đây là chuyện mà bất kỳ kẻ nào cũng khó có thể tiếp nhận được. Về chuyện của Sở Lâm Phong, tuy rằng nàng không biết nhiều lắm, thế nhưng lại tương đối hiếu kỳ.
Một người được xưng là phế vật lại dám bênh vực kẻ yếu ở trên đường, người như vậy nếu không phải là phế vật chân thì thì cính là tồn tại nghịch thiên.
Ánh mắt của Sở Lâm Phong vẫn không hề rời khỏi ánh mắt của Tư Mã Tĩnh Di, hắn ưa thích loại cảm giác này. Thế nhưng hắn lại không nói rõ được là tại sao, chỉ cảm thấy rất đã nghiền.
Lúc này, Tư Mã Tĩnh Di đứng lên, thanh âm như chuông bạc từ miệng của nàng vang vọng:
- Lần gia tộc tỷ thí năm nay có quá nhiều kinh hỉ, Sở Lâm Phong khiêu chiến trọng tài Huyền vũ cảnh cửu trọng đạt được thắng lợi. Ta tuyên bố, những người khác trong tổ của hắn có thể không tỷ thí, tổ này hắn là người tấn cấp. Nếu như có đệ tử không phục thì cũng có thể đi khiêu chiến cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên. Nếu như có thể thắng lợi thì có thể thay thế Sở Lâm Phong, trở thành người đứng đầu tổ thứ ba rồi tấn cấp. Chém giết một trọng tài khiến cho Phủ thành chủ ta mất đi một cao thủ, vốn nên bị trừng phạt. Thế nhưng bản tiểu thư cũng không nghiêm phạt, trái lại còn ca ngợi hắn, bởi vì hắn là người của Lưu Vân Thành ta, là kiêu ngạo của Lưu Vân Thành ta.
Lời nói của Tư Mã Tĩnh Di lập tức dẫn tới những tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đồng thời đại danh Sở Lâm Phong cũng chính thức rơi vào trong tim của mỗi người.
Chỉ là, trong lòng phụ tử Lưu Nguyên Khải thì lại tức giận đến mức khó nhịn. Bọn họ vốn định bằng gia tộc tỷ thí lần này chém giết người này, thế nhưng lại không nghĩ rằng đối phương lại có thể chém giết được cao thủ Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên, thật là người tính không bằng trời tính.
Mà ở trong đám người có có một nữ tử cũng đeo khăn che mặt như Tư Mã Tĩnh Di, sau khi nghe thấy vậy trong lòng cũng chấn động:
- Ta cho rằng thực lực của ta tăng lên rất mau rồi, thế nhưng không nghĩ tới Lâm Phong ngươi còn nhanh hơn cả ta!
Lúc này Sở Lâm Phong ngây người như phỗng đứng ở đó, kết quả như vậy khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tiếp nhận được. . .
.
Bình luận truyện