-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Thần Quyết cung
Bốn điện mỗi điện chọn ra 10 người, Luyện Đan Thất cũng cử 10, cộng thêm một đặc thù là đệ tử Cung chủ Lăng Lạc Trần, 4 vị Điện chủ, 1 vị Thất chủ. Tổng cộng 56 người đã tiến vào địa giới Dược Tông tiến hành trao đổi, giao lưu. Thần Quyết cung cùng Dược Tông quan hệ tương đối tốt, bọn họ cũng được đón tiếp chu đáo.
Đinh Thục Nghi đương nhiên không có tên trong danh sách đến Dược Tông. Đệ tử chủ điện mấy chục người cũng chỉ có chục người được đi, còn nàng lại chỉ là đệ tử tại phân điện. Hiện tại Đinh Thục Nghi đang chăm chỉ tu luyện, làm sao cho 2 nguồn thiên lực Thủy-Hỏa cân bằng, bao năm qua nàng vẫn thiên vị hệ Hỏa giờ đây sửa đổi lại cũng không hề dễ tí nào. Nàng vốn nghĩ Thủy khắc Hỏa, đệ tử Hàn gia quá nửa là tu luyện giả hệ Hỏa, vì vậy nên mới thiên hướng hệ Thủy; không ngờ lại ảnh hưởng đến tăng tiến tu vi sau này.
... ....
Trao đổi bắt đầu
Dưới sự hướng dẫn của Điện Chủ, mọi người cùng nhau đi tới tỷ võ trường của Dược Tông. Thời điểm mọi ngươi tới nơi, người Dược Tông đã sớm chờ bọn họ. Dược Tông thân là chủ nhà nên đã sớm chuẩn bị xong hết thảy, tông chủ Tư Đồ Tĩnh cũng không xuất hiện, hết thảy đều do các vị trưởng lão chủ trì.
Tỷ thí võ trường của Dược Tông cũng không có quá lớn khác biệt cùng thần quyết Cung, có mấy chục tỷ thí võ đài, hơn nữa mặt đất toàn bộ do đá hoa cương trứ danh chắc chắn đúc thành, nội tình môn phái liền có thể đủ nhìn ra. Trao đổi tỷ thí này khác rất nhiều với cuộc tỷ thí Quý so của Thần Quyết Cung, chỉ cần một tỷ võ đài là được, mỗi một cuộc tỷ thí đều tiến hành lúc mọi ngươi nhìn chăm chú.
Thần Quyết Cung ngoại trừ đệ tử Luyện Đan Thất, tham dự tỷ thí tổng cộng bất quá bốn mươi mốt người mà thôi, cộng thêm tỷ thí luyện đan là tổng cộng tiến hành bảy ngày, thời gian bấy nhiêu là đủ, cho nên không cần phân mấy tỷ võ đài đồng thời tiến hành.
Song phương vừa vào vị trí, trưởng lão song phương trên mặt nụ cười, mà các đệ tử còn lại là đánh giá đối phương. Đây cũng là cơ hội để bọn họ biểu hiện thật tốt, trong lòng không khỏi so sánh khả năng chiến thắng của bọn họ. Lăng Lạc Trần và cùng Tư Đồ Diêu đứng đối diện nhau, trong mắt mang theo cảm xúc khó tả, có lẽ chỉ có hai người bọn họ có thể hiểu.
“Giao lưu hội bắt đầu!” Lời này vừa nói ra, vốn là không khí hơi thoải mái trong nháy mắt khẩn trương thêm mấy phần lần nữa, cả tỷ võ trường trong nháy mắt này an tĩnh lại.
Thiên Ngô trưởng lão xuất hiện ở giữa tỷ võ đài, sắc mặt nghiêm túc nói: “Hôm nay tỷ thí chính là trao đổi giữa hai phái, chỉ cần một bên nhận thua, bên kia không được tiếp tục xuất thủ! Một khi có ai ác ý tỷ thí liền nghiêm nghị trừng phạt!” Quy tắc đơn giản sáng tỏ, tất cả mọi người rất rõ ràng.
Trận đầu tiên : Tư Đồ Diêu và Lăng Lạc Trần. Để cho hai người bọn họ dẫn đầu ra sân có thể trước tiên đem không khí đẩy lên cao ( có lẽ đây là ý đồ của các trưởng lão)
Trên đài tỷ võ.
Lăng Lạc Trần một bộ áo trắng, tóc đen tung bay, tay cầm một thanh trường kiếm màu bạc, trên mặt không có biểu tìnhdư thừa, quan sat đối thủ của mình. Tư Đồ Diêu một bộ áo đen, thân thủ đĩnh đạc phóng khoáng khiến cho hắn tràn đầy sức quyến rũ, mày kiếm mắt sáng mí mắt vi liễm, làm cho người ta nhìn không thấu tâm tình của hắn.
“Tỷ thí bắt đầu!” trọng tài ở giữa lên tiếng nói
Vừa nói xong, Lăng Lạc Trần vàTư Đồ Diêu cũng bắt đầu hành động. Hai người giống như một trận khói xanh nhanh chóng hướng đối phương lao đến, trường kiếm nắm chặc trong tay, một cỗ uy thế khó tả lan ra. . . . . .
“Leng keng”
Đang lúc mọi người chưa kịp phản ứng, chỉ nghe thấy thanh âm hai đạo binh khí giao tiếp, hai người liền về lại tại chỗ. Bộ dáng kia phảng phất như hết thảy lúc trước cũng chưa từng phát sinh quá. Đây cũng là phiên giao thủ đầu tiên của bọn họ, thông qua nó có thể làm cho bọn họ hiểu rõ hơn thực lực của đối phương. Đây là chiêu số lúc cường giả tỷ thí quen dùng, trong ngày thường tỷ thí cũng thường xuyên có thể nhìn thấy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Hai mắt Tư Đồ Diêu híp lại, đột nhiên bước ra một bước, Thiên Lực mạnh mẽ giống như như thủy triều bắt đầu khởi động, một cỗ hơi thở cường hãn cũng tràn ngập vào giờ khắc này. . . . . . , thực lực Tư Đồ Diêu đã đạt Thiên Huyền Cửu cảnh đỉnh! Chỉ thiếu chút nữa chính là có thể bước vào Sinh Cảnh.
Trong nháy mắt hơi thở Tư Đồ Diêu lan ra, trong cơ thể Lăng Lạc Trần một cỗ hơi thở không kém Tư Đồ Diêu chút nào trong nháy mắt này cũng bộc phát ra, đem uy áp Tư Đồ Diêu hướng hắn tràn ngập mà đến nhanh chóng triệt tiêu đi.
Chỉ thấy bóng dáng Tư Đồ Diêu vừa động đã hóa thành một đạo cầu vồng hướng Lăng Lạc Trần bắn tới, trường kiếm trong tay tản ra nồng nặc kim sắc quang mang, hiển nhiên trên tay của hắn tập trung thiên lực dày đặc.
Góc độ xảo quyệt đánh tới Lăng Lạc Trần, lúc này, trên trường kiếm của Lăng Lạc Trần ( trường kiếm hắn vẫn dùng, không phải Minh Sương Kiếm ) cũng xuất hiện sương trắng dày đặt, một cỗ hàn ý dày đặc từ nơi này tản mát ra, nhiệt độ trong không khí nháy mắt giảm xuống mấy lần . Lăng Lạc Trần cũng không phải là tu luyện năm loại thiên lực căn bản, hắn tu luyện là Hàn lực!
“Keng keng ”
Từng đợt thanh âm kim khí giao tiếp, từng tấc tia lửa màu vàng từ nơi song kiếm giao tiếp bộc phát ra, năng lượng màu trắng cùng màu vàng đan vào nhau tản ra lực phá hoại vô tận.
Động tác cực nhanh đại đa số mọi người không cách nào thấy rõ, chỉ có thể thấy hai loại sắc thái một đen một trắng ở trên đài không ngừng biến hóa, mà động tác của bọn họ cũng là không cách nào phân biệt.Trong ánh mắt người xem tỷ võ đài đầy dẫy hâm mộ, sùng bái, càng nhiều là khát vọng! Sau khi thấy được lực lượng mạnh mẽ này, trong lòng bọn họ diễn sinh ra khát vọngđối với lực lượng tuyệt đối này! Khát vọng trở nên mạnh mẽ, khát vọng lực phá hoại như vậy xuất từ trong tay của bọn nọ!
Các trưởng lão hai phái nhìn thấy một màn này, trên mặt tràn đầy nụ cười đồng thời cũng thêm mấy phần khẩn trương.
Lăng Lạc Trần tuy lạnh nhạt nhìn Tư Đồ Diêu, nhưng trong lòng cũng âm thầm bội phục thực lực Tư Đồ Diêu. Vừa tinh thông y thuật đồng thời thực lực lại mạnh như vậy, quả nhiên không phải người bình thường có thể làm được, cho dù là hắn cũng có chút bội phục.
Sau một khắc, chỉ thấy Thiên Lực cả người Tư Đồ Diêu bắt đầu khởi động, lúc Thiên Lực mênh mông đụng nhau phát ra trận trận tiếng vang, hai tay không ngừng ở trước ngực tạo thành kết ấn phức tạp, theo này kết ấn kết xuất, một cỗ uy thế cường hãn cũng vào giờ khắc này bộc phát ra !
Tư Đồ Diêu vung tay lên, ở trước mặt lại tạo thành một dòng sông cuộn trào mãnh liệt! Đem cả tỷ thí võ đài chia ra làm hai! Tư Đồ Diêu cả người bay lên không mà đứng, trực tiếp ngự trị phía trên dòng sông! Dòng sông lăn lộn, gầm thét cuộn trào hướng Lăng Lạc Trần mà đến.
“Bích Thủy Thao Thiên!” Tư Đồ Diêu quát lên một tiếng, tựa như Thủy thần khống chế dòng sông lao đến.
Đám người Thiên Ngô trưởng lão Dược Tông liếc lẫn nhau một cái, đều là thấy được hài lòng trong mắt đối phương. Từ chiến trường Thiên Huyền đi ra bất quá mấy tháng thôi, thực lực Tư Đồ Diêu cũng tinh tiến thêm vài phần, ngoài dự liệu của bọn họ. Bích Thủy Thao Thiên ở trong tay Tư Đồ Diêu có thể nói là vận dụng lô hỏa thuần thanh (*thuần thục), cho dù là bọn họ thi triển ra cũng sẽ không tốt hơn so với hắn, thậm chí kém hơn so với hắn cũng nói không chừng.
Nhìn thấy chiêu thức cường thế củaTư Đồ Diêu, trên mặt Trữ Trí Viễn vẫn như cũ không có thần sắc lo lắng. Lăng Lạc Trần là đệ tử quan môn của Cung chủ, thủ đoạn trong tay tuyệt đối sẽ không thiểu, mặc dù biểu hiện của Tư Đồ Diêu vượt quá dự liệu của hắn, nhưng hắn vẫn tràn đầy lòng tin đối với Lăng Lạc Trần.
Nhìn thấy dòng sông cuộn trào mãnh liệt kia, ánh mắt Lăng Lạc Trần ngưng tụ, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ ngưng trọng. Hắn vốn định cô đọng ra từng đạo tường băng chặn lại dòng sông kia, song cuối cùng lại đổi chủ ý, chỉ khởi động thiên lực bao quanh thân tạo một lớp bảo vệ, rồi trực tiếp nhảy lên trên mặt nước kia, đạp sóng mà đi. Ây không phải Lăng Ba Vi Bộ có nghĩa là nhẹ nhàng đạp sóng mà đi sao, đã luyện mấy tháng trời rồi, hôm nay coi như dùng dòng sông này kiểm tra trình độ vậy đi.
Ban đầu chưa thích ứng, cước bộ có chút liêu xiêu, bị sóng tạt ướt sạch sẽ. Sau khi làm chủ được cước bộ, thân thủ phiêu dật, tiến lùi biến ảo, dưới lôi đài nhìn thấy là hình ảnh dòng sông cuộn trào dữ dội mà nam tử áo trắng phiêu dật nhẹ nhàng đạp sóng mà đi, không khỏi cảm thán đúng là phong phạm thần tiên.
... ....
Trưởng lão hai phái hai măt nhìn nhau, thân pháp này phiêu dật rất hợp với hình tượng của Lăng Lạc Trần .Nhưng mà quan trọng là bọn họ không thấy có thiên lực dao động trong bộ pháp trên, tốc độ không coi là nhanh, nhưng lại có thể tránh thoát công kích từ sóng nước hung dữ....Xem chừng bộ pháp này rất thâm thúy, khó lường.
.... ....
Trên lôi đài, Tư Đồ Diêu gân xanh trên trán giật liên hồi, hắn dùng nhiều thiên lực, triển khai ra vũ kỹ cường hãn như vậy để tấn công Lăng Lạc Trần, không phải để tên kia thoải mái đi lại, tới lui như vậy. Hắn có cảm giác mình huyễn hóa ra dòng sông này rất hợp ý đối phương, chơi rất vui. Sau một hồi tạo sóng dữ không đánh úp được Lăng Lạc Trần, hắn đành ngừng vũ kỹ lại. Đùa à, cứ tiếp tục tình trạng này thêm một canh giờ nữa, hắn sẽ thua bởi vì thiên lực bị cạn kiệt.
Dòng sông đột ngột rút nước, rồi dần biến mất, Lăng Lạc Trần đang mải đạp sóng không để ý, thế nên bất ngờ ngã oạch một cái, thật mất hình tượng mà.
Sau khi kết thúc nhất kích, Lăng Lạc Trần cũng không hề chờ Tư Đồ Diêu nữa, dẫn đầu triển khai công kích.
Hai tay ở trước ngực nhanh chóng kết ấn, tốc độ cực nhanh thậm chí làm cho người ta thấy không rõ động tác trên tay hắn. Theo động tác kia, mọi người nghi hoặc phát hiện hơi thở của hắn cũng không có tăng cường, phảng phất như không có bất kỳ biến hóa gì.
Nhưng là rất nhanh, mọi người liền thay đổi ý nghĩ này, nhiệt độ xung quanh lần nữa giảm xuống mấy phần, bất quá trọng điểm mọi người chú ý cũng không ở điểm này, chỉ thấy quanh thân Lăng Lạc Trần đột nhiên hiện lên từng đạo hàn khí màu trắng, đem cả người đều vây quanh ở trung tâm. Giống như áng mây hàn khí màu trắng càng làm nổi bật lên hắn tựa như trích tiên, phảng phất từ Thiên giới rơi xuống, tăng thêm một phân phiêu miểu, mà ở trong tia hàn khí, Lăng Lạc Trần cũng càng nhìn càng xa cách (không dễ thân cận). Hàn khí càng nhiều, cả người Lăng Lạc Trần phảng phất đều biến thành một đoàn mây mù, làm cho người ta nhìn không thấu hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì.
Tư Đồ Diêu cảnh giác nhìn Lăng Lạc Trần, hắn biết đây tuyệt đối là một loại chiêu thức cường hãn, chẳng qua là quá kỳ lạ cho nên hắn chưa bao giờ từng thấy qua, thoạt nhìn thật giống như một chút lực uy hiếp cũng không có, nhưng rất rõ ràng ngay tại lúc này Lăng Lạc Trần tuyệt đối sẽ không làm việc vô dụng như vậy.
Ngay một khắc khi cả người Lăng Lạc Trần cũng bị hàn khí bao vây làm cho người ta nhìn không thấy được thân hình hắn, hàn khí giống như vân đoá (áng mây) đột nhiên xảy ra biến hóa, nhiều tia hàn khí theotần số cực kỳ kinh khủng vận động, xoay tròn. Giống như sâu phá kén mà ra, thân hình Lăng Lạc Trần xuất hiện ở trước mặt mọi người lần nữa, song những mảng sương mù màu trắng kia lại nhanh chóng hướng Tư Đồ Diêu vọt mạnh qua. . . . . .
Tốc độ cực nhanh giống như ánh sáng, ở thời điểm mọi người chưa kịp phản ứng Tư Đồ Diêu đã trở thành đại kén bị vây quanh bởi hàn khí màu trắng.
“Thiên Ti Vạn Lũ!”
Nhìn tia hàn khí vọt về phía mình, Tư Đồ Diêu chỉ có thể kịp khởi động một năng lượng hộ tráo tại trước mặt mình. Hắn có thể cảm nhận được hàn khí này kinh khủng, nếu là tiến vào trong cơ thể, sợ là này cả huyết nhục cũng sẽ đóng băng.
Năng lượng hộ tráo trước mặt kiên trì không được bao lâu, hàn khí vô khổng bất nhập (*lợi dụng mọi cơ hội xâm nhập), cộng thêm hàn khí Huyền Băng Vạn Năm vốn là một loại lực lượng cực kì khủng bố. Nghĩ tới đây, Tư Đồ Diêu liền bỏ khống chế năng lượng hộ tráo trước mặt, chỉ cần nó có thể kiên trì một chút đủ để công kích của hắn hoàn thành là được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
“Lần này Tư Đồ sư huynh sợ là nguy hiểm, uy lực hàn khí thật sự quá lớn.”
“Nếu là hàn khí này xâm nhập trong cơ thể, không biết sẽ như thế nào ?”
“Chúng ta đứng ở nơi xa như thế này đều có thể cảm nhận được hàn khí kinh khủng, huống chi là tiến vào trong cơ thể. Ta sợ khi đó Tư Đồ sư huynh cũng biến thành người băng rồi!”
. . . . . .
Nghe mọi người đàm luận, Lăng Lạc Trần chỉ là cẩn thận nhìn Tư Đồ Diêu.
Tư Đồ Diêu tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy, người khác không biết, nhưng hắn biết đến bây giờ hàn khí cũng chưa từng chân chính đến gần Tư Đồ Diêu. Bây giờ hắn ta nhất định đang tiến hành công kích của hắn , đã lâu chưa từng chiến đấu sảng khoái như thế rồi, dù là trong lòng hắn cũng dâng lên một cỗ cảm giác thống khoái. Vào giờ khắc này, hắn không cần thắng thua.
Trong lúc hai người đồng dạng thực lực tiến hành một cuộc chiến đấu tận hết sức lực, đối với bọn họ mà nói cũng có không ít chỗ tốt. Cao xử bất thắng hàn (*ở trên cao thì cô độc), những lời này rất đúng. Thực lực càng cao, bằng hữu thực lực ngang nhau cũng càng ít, trong ngày thường muốn tìm một người có thể tiến hành tỷ thí cùng cũng khó.
Tư Đồ Diêu cảm thụ từng sợi từng sợi hàn khí này, động tác trong tay cũng đột nhiên biến hóa. “Đã như vậy, ta đây liền sử dụng một chiêu hiệu quả giống vậy, xem một chút đến tột cùng là ngươi lợi hại, hay ta lợi hại!”
Hai tay kết ấn càng lúc càng nhanh, một đoàn quang cầu trong suốt trong hai tay tản ra năng lượng mạnh mẻ vô cùng, thời điểm quang cầu càng lúc càng lớn, mi tâm Tư Đồ Diêu đột nhiên bắn ra một giọt máu, sáp nhập vào trong quang cầu trong suốt.
Kia vốn là quang cầu trong suốt trong nháy mắt biến thành huyết sắc, một loại huyết khí quỷ dị cũng truyền ra từ trong đó, trong nháy mắt tràn ngập cả tỷ võ đài.
“Huyết Khí Trùng Thiên!” Tư Đồ Diêu hét lớn một tiếng, huyết sắc quang cầu*(quả cầu mang ánh sáng màu đỏ) cấp tốc xông về phía Lăng Lạc Trần.
Mà trong quá trình đó, huyết khí nồng nặc trong huyết sắc quang cầu cũng hóa thành tia huyết khí muốn đi vào trong cơ thể Lăng Lạc Trần, Lăng Lạc Trần liền khởi động năng lượng hộ tráo để ngăn cản hai cổ năng lượng này tiến vào.
Trong lúc nhất thời, trong mắt mọi người chỉ còn lại hai cỗ Bạch kén cùng Huyết kén khổng lồ, nồng nặc hàn khí cùng huyết khí cũng đầy dẫy cả tỷ võ đài.
BênTư Đồ Diêu lại dẫn đầu truyền ra một tiếng tiếng răng rắc, nhất thời, đại bạch kén liền biến mất, tia hàn khí không thể khống chế tiến vào trong cơ thể hắn! Sắc mặt Tư Đồ Diêu nhanh chóng xảy ra biến hóa, hắn thử chống cự hàn khí nhập vào cơ thể, song hàn khí kia phảng phất như vô khổng bất nhập căn bản không cách nào ngăn cản, sau khi hàn khí nhập vào cơ thể, hắn chỉ cảm thấy cả người đều trở nên vô cùng rét lạnh, động tác cứng ngắc và chậm chạp, thậm chí hắn cảm giác máu của mình cũng bị đông cứng lại. Đây là một loại hàn khí cực kì khủng bố, nếu cả người đều bị đóng băng, chỉ cần Lăng Lạc Trần cho hắn thêm một kích, hắn sợ là phải chết không thể nghi ngờ!
Tình trạng bên này của Lăng Lạc Trần cũng không dễ chịu, huyết khí quỷ dị mang theo tính ăn mòn, năng lượng hộ tráo của hắn đang bị không ngừng hủ thực (*ăn mòn) cũng kiên trì không được bao lâu, mà bây giờ chẳng qua là cầm cự lâu hơn một giây liền nhiều hơn một phần phần thắng. Cao thủ so chiêu, thường thường một giây này chính là mấu chốt thắng bại!
“Răng rắc” Lại một tiếng vỡ vụn.
Huyết khí ngất trời liền bao vây Lăng Lạc Trần, đúng như danh xưng của vũ kỹ này “Huyết Khí Trùng Thiên”, những huyết khí này thế nhưng trực tiếp tạo thành một đạo cột sáng vây quanh Lăng Lạc Trần ở trung tâm, chỉ cảm thấy Lăng Lạc Trần phảng phất biến thành một huyết nhân. Chân mày Lăng Lạc Trần cau lại, huyết khí quỷ dị này tính ăn mòn rất mạnh, không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn ăm mòn huyết nhục của hắn. Chỉ có thể vận dụng Thiên Lực loại bỏ huyết khí này trong cơ thể.
Trong lúc nhất thời, hai người trên đài tỷ võ đều không có động tác, bọn họ đều đang loại bỏ năng lượng không giải thích được tiến vào trong cơ thể. Trình độ khó dây dưa của năng lượng quỷ dị này của đối phương vượt quá dự liệu của bọn hắn, căn bản không rảnh bận tâm những cái khác.
Trên khuôn mặt bình tĩnh của song phương trưởng lão cũng không khỏi hiện lên vẻ khẩn trương, nếu như hai người vẫn không cách nào loại bỏ năng lượng của đối phương, thì bọn họ phải xuất thủ. Dù sao năng lượng này nếu là không có Thiên Lực ngăn cản, đối với thân thể bọn họ đều bị ảnh hưởng rất lớn. Bọn họ là đại biểu tương lai hai môn phái, đương nhiên không thể để cho bọn họ gặp chuyện không may.
Một hồi lâu sau, chỉ nghe nghe thấy “Oanh” một tiếng động vang, huyết khí trong cơ thể Lăng Lạc Trần bị loại trừra ngoài, hóa thành điểm điểm huyết vụ tiêu tán ở trong không khí.
Một khắc sau, hàn khí trong cơ thể Tư Đồ Diêu cũng là bị xua tan hết ra ngoài, hóa thành điểm điểm bạch quang tiêu tán ở trong không khí! Dù sao tại kích trước đó hắn tốn không ít thiên lực huyễn hóa ra thiên lực còn tên kia lại rất thoải mái đạp sóng a.
“Tư Đồ huynh, nếu không phải do chiêu trước huynh tốn nhiều thiên lực hơn thì ván này chúng ta ngang tay”
Thời điểm hai người nhìn về phía đối phương lần nữa, trong mắt đều mang theo một tia thay đổi, đó là một loại cảm giác xem trọng lẫn nhau. Bọn họ đồng dạng cô độc, gặp phải đối thủ như vậy không thể không thừa nhận đã cho cuộc sống bọn họ tăng thêm một tia niềm vui thú.
Trưởng lão Dược Tông công bố kết quả: “Tư Đồ Diêu đấu với Lăng Lạc Trần, Lăng Lạc Trần thắng”
.. ....
Mọi người dường như nhận được hai người bọn họ cổ vũ, tỷ thí kế tiếp cũng là sử dụng tất cả vốn liếng, bày ra thực lực cường đại nhất của bọn họ. Chẳng qua là so sánh với tỷ thí giữa hai người Lăng Lạc Trần, tỷ thí kế tiếp tựu lộ ra vẻ ảm nhiên thất sắc, dù sao không có người có thể bộc phát ra chiêu thức hay thủ đoạn như vậy nữa. . . .
... ...
Lần trao đổi này diễn ra bảy ngày, 4 ngày đầu tỷ thí trên võ đài, 3 ngày sau thi đấu luyện đan. Đối với tu luyện giả mà nói, để ý nhất chính là tỷ thí bốn ngày trước, lực hấp dẫn của cuộc thi luyện đan đối với bọn họ tương đối nhỏ hơn một chút. tổng thể mà nói người Luyện Đan Thất cùng Dược Tông có chênh lệch, giống như thời điểm tỷ võ Thần Quyết Cung cầm chắc chiến thắng lớn, mà thời điểm tỷ đan Dược Tông khả năng chiến thắng lại lớn. Qua nhiều năm như vậy phần lớn đều là như thế, cho nên trong lòng mọi người cũng đều sớm có chuẩn bị. Song lần trao đổi này, Luyện Đan Thất đã được nở mày nở mặt 3 vị trí đầu thì bọn họ chiếm 2 người: Mộ Chỉ Ly (đồng hạng nhất với Tư Đồ Diêu) và An Dật Ngự đứng thứ 3.
Thời điểm kết cục này được tuyên bố ra, các đệ tử Thần Quyết Cung đều hoan hô, hai ngày trước cuộc thi luyện đan bọn hắn vẫn bị Dược Tông đè ép gắt gao, chưa từng nghĩ hôm nay trong ba vị trí đứng đầu bọn họ thế mà chiếm hai danh sách! Đó chính là nói, hôm nay bọn hắn thắng!
Các đệ tử Dược Tông trên mặt mang theo một tia thất vọng, còn tưởng rằng có thắng liên tiếp ba ngày đâu, không nghĩ tới ngày cuối cùng này thế mà lại thất bại, trong lòng có thể nào không buồn bực ư? Qua nhiều năm như trong các cuộc thi luyện đan, bọn họ Dược Tông đều thắng dễ dàng ! Hôm nay thế mạnh của chính mình lại bị thua bởi đối phương, làm cho lòng người không biết là tư vị gì.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Nghe nói Mộ Chỉ Ly dùng thời gian ba năm ngắn ngủn từ Lăng Thiên cảnh sơ cấp tăng lên tới Thiên Huyền tứ cảnh cũng đã làm cho người ta kinh ngạc, a, không, hẳn là kinh hãi!
(Mộ Chỉ Ly kia sở hữu thiên lực Hỗn Độn ( bao gồm mọi loại thiên lực) nên có thể cùng lúc hấp thu các loại thiên lực trong không gian ( kim, mộc, thủy, thổ, hỏa), ngoài ra khi thiên lực Hỗn Độn tiến hóa đến một mức nhất định còn có thể hấp thu được 3 thiên lực dị biến mạnh mẽ( Băng-Lôi-Phong). Do đó Đinh Thục Nghi thấy tốc độ tăng tu vi của nàng ta nhanh gấp nhiều lần người bình thường cũng không khó hiểu. Chẳng qua là nàng ta may mắn hơn người khác, có thiên phú tu luyện nghịch thiên thôi).
Nghe nói ở Luyện Đan Thất của Thần Quyết Cung Mộ Chỉ Ly biểu hiện cũng vô cùng tốt, thời điểm lần đầu tiên đi Luyện Đan Thất trực tiếp đã đánh bại đệ tử được cho là lợi hại nhất, hơn nữa đối phương còn tâm phục khẩu phục, thậm chí Tạ Vãn Phong nhân vật như thế nào mà hướng nàng thỉnh giáo! Trên lôi đài luyện đan, nàng có thể ngang tay với Tư Đồ Diêu- thiếu chủ Dược Tông.
Nhưng năng lực nàng vượt cấp khiêu chiến cũng mạnh như vậy? Đến Thiên Huyền cảnh giới rồi mà vẫn có thể vượt hai cấp bậc chiến đấu, loại lực chiến đấu này thật là đủ mạnh. Mộ Chỉ Ly mới vào Thần Quyết Cung ngắn ngủn có mấy tháng, liền có thể đủ tư cách đi Dược Tông tham gia trao đổi?
Nghe nói thiếu chủ Hàn gia Hàn Như Liệt toàn tâm toàn ý thích Mộ Chỉ Ly, chiến trường Thiên Huyền mở ra chỉ nhớ đến ái nhân mà bỏ mặc vị hôn thê Đinh Thục Nghi sang một bên, có lẽ hắn hẳn mong muốn cưới là Mộ Chỉ Ly chứ không phải người kia.
Nghe nói ở Thần Quyết Cung Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly cũng ưu ái có thêm? Bất quá Lăng Lạc Trần này dù là nổi danh nhưng người lạ cũng chớ đến gần a, càng đừng nói là nữ tử, làm sao lại đối với Mộ Chỉ Ly đặc thù như thế? Nếu không phải có tình cảm lưu luyến thì sao có thể ...
Nghe nói thời điểm Mộ Chỉ Ly vừa tới Dược Tông, thì Thiếu tông chủ Dược Tông Tư Đồ Diêu liền đặc biệt đi đón nàng, dẫn nàng đi thăm Dược Tông, mà Liễu Tuyết Nghiên cũng bởi vì Tư Đồ Diêu mà cùng Mộ Chỉ Ly khiêu chiến. Xem ra Tư Đồ Diêu đối với Mộ Chỉ Ly tựa hồ cũng không đơn giản, nếu là bằng hữu bình thường há lại đặc biệt đi đón nàng? Không để ý đến ý nghĩ của những người khác trong tông phái, phải biết rằng là nam nhân, hơn nữa còn là nam nhân có năng lực, loại chuyện này rõ ràng là có ý tứ đó nha.
... .....
Thế còn các nhân vật chính thì sao?
Nữ nhân vật chính một mực chú tâm tu luyện tu vi cũng như đan dược, không hề hay biết mình đã cực nổi danh, không chỉ trong Thần Quyết Cung, Dược Tông mà còn lan sang các môn phái khác, thậm chí tại Thiên Thăng quốc-quốc hương, người ta có thể không biết hoàng đế là ai song không ai không
Hàn Như Liệt muốn cả thiên hạ này biết hắn yêu Mộ Chỉ Ly, hắn nhất định sẽ rước nàng về làm nương tử. Nhưng sao tình địch của hắn, người nào người nấy đều tuấn tú đã đành, thực lực lại mạnh như vậy, khiến sự tự tin của hắn cũng giảm mấy phần. Hắn nhất định phải tìm cách dính nàng thật chặt, chỉ sợ hơi lơ đãng là sẽ mất nàng bất cứ lúc nào.
Tư Đồ Diêu thì sao? Hắn thực vất vả mới tìm được một nữ tử yêu thích, không thể cứ thế mà bỏ qua. Tuy rằng quen biết sau, nhưng thế thì sao chứ? Cho tới bây giờ hắn đều không cho rằng thời gian sớm muộn là vấn đề lớn, chỉ cần mình có quyết tâm, nhân định thắng thiên! Nhưng mà tình địch của đều là bậc anh tài tuấn tú cả, sao đường tình duyên của hắn lại gian nan vậy chứ?
Còn Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly lại là loại tình cảm gì? Thiên phú tu luyện, tài hoa hơn người (luyện chế đan dược, chùng ngân châm trị bệnh), nàng là nữ tử đặc biệt, độc đáo, mang đến nhiều điều bất ngờ, mới mẻ khiến hắn không thể không để ý đến nàng nhiều hơn, vì thế mà mọi người đều cho là hắn thích nàng, chính hắn cũng từng nghĩ như vậy. Hắn cũng không rõ nữa, cuộc sống của hắn trong hơn chục năm nay đều quay quanh tu luyện, chuyện tình cảm nam nữ hắn chưa từng trải nghiệm nên không rõ thích là gì. Cũng bởi vậy cho nên hắn không có nói cho Mộ Chỉ Ly là mình thích nàng.
Bây giờ ngẫm lại, thấy thật may vì khi đó không có nói ra. Hắn đối với Mộ Chỉ Ly có lẽ cũng chỉ là thưởng thức dung mạo, tài hoa...của nàng. Cũng giống như qua mấy ngày tiếp xúc trao đổi với Dược Tông, hắn rất thưởng thức Tư Đồ Diêu vừa có thực lực cường hãn, lại là một dược sư xuất chúng, thưởng thức tính cách cẩn trọng, đĩnh đạc của hắn. Chẳng qua Mộ Chỉ Ly là nữ nên mới dễ dẫn đến hiểu nhầm sự thưởng thức này thành luyến ái nam nữ.
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
Chương 36: Lời đồn
Nghe nói Mộ Chỉ Ly dùng thời gian ba năm ngắn ngủn từ Lăng Thiên cảnh sơ cấp tăng lên tới Thiên Huyền tứ cảnh cũng đã làm cho người ta kinh ngạc, a, không, hẳn là kinh hãi!
(Mộ Chỉ Ly kia sở hữu thiên lực Hỗn Độn ( bao gồm mọi loại thiên lực) nên có thể cùng lúc hấp thu các loại thiên lực trong không gian ( kim, mộc, thủy, thổ, hỏa), ngoài ra khi thiên lực Hỗn Độn tiến hóa đến một mức nhất định còn có thể hấp thu được 3 thiên lực dị biến mạnh mẽ( Băng-Lôi-Phong). Do đó Đinh Thục Nghi thấy tốc độ tăng tu vi của nàng ta nhanh gấp nhiều lần người bình thường cũng không khó hiểu. Chẳng qua là nàng ta may mắn hơn người khác, có thiên phú tu luyện nghịch thiên thôi).
Nghe nói ở Luyện Đan Thất của Thần Quyết Cung Mộ Chỉ Ly biểu hiện cũng vô cùng tốt, thời điểm lần đầu tiên đi Luyện Đan Thất trực tiếp đã đánh bại đệ tử được cho là lợi hại nhất, hơn nữa đối phương còn tâm phục khẩu phục, thậm chí Tạ Vãn Phong nhân vật như thế nào mà hướng nàng thỉnh giáo! Trên lôi đài luyện đan, nàng có thể ngang tay với Tư Đồ Diêu- thiếu chủ Dược Tông.
Nhưng năng lực nàng vượt cấp khiêu chiến cũng mạnh như vậy? Đến Thiên Huyền cảnh giới rồi mà vẫn có thể vượt hai cấp bậc chiến đấu, loại lực chiến đấu này thật là đủ mạnh. Mộ Chỉ Ly mới vào Thần Quyết Cung ngắn ngủn có mấy tháng, liền có thể đủ tư cách đi Dược Tông tham gia trao đổi?
Nghe nói thiếu chủ Hàn gia Hàn Như Liệt toàn tâm toàn ý thích Mộ Chỉ Ly, chiến trường Thiên Huyền mở ra chỉ nhớ đến ái nhân mà bỏ mặc vị hôn thê Đinh Thục Nghi sang một bên, có lẽ hắn hẳn mong muốn cưới là Mộ Chỉ Ly chứ không phải người kia.
Nghe nói ở Thần Quyết Cung Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly cũng ưu ái có thêm? Bất quá Lăng Lạc Trần này dù là nổi danh nhưng người lạ cũng chớ đến gần a, càng đừng nói là nữ tử, làm sao lại đối với Mộ Chỉ Ly đặc thù như thế? Nếu không phải có tình cảm lưu luyến thì sao có thể ...
Nghe nói thời điểm Mộ Chỉ Ly vừa tới Dược Tông, thì Thiếu tông chủ Dược Tông Tư Đồ Diêu liền đặc biệt đi đón nàng, dẫn nàng đi thăm Dược Tông, mà Liễu Tuyết Nghiên cũng bởi vì Tư Đồ Diêu mà cùng Mộ Chỉ Ly khiêu chiến. Xem ra Tư Đồ Diêu đối với Mộ Chỉ Ly tựa hồ cũng không đơn giản, nếu là bằng hữu bình thường há lại đặc biệt đi đón nàng? Không để ý đến ý nghĩ của những người khác trong tông phái, phải biết rằng là nam nhân, hơn nữa còn là nam nhân có năng lực, loại chuyện này rõ ràng là có ý tứ đó nha.
... .....
Thế còn các nhân vật chính thì sao?
Nữ nhân vật chính một mực chú tâm tu luyện tu vi cũng như đan dược, không hề hay biết mình đã cực nổi danh, không chỉ trong Thần Quyết Cung, Dược Tông mà còn lan sang các môn phái khác, thậm chí tại Thiên Thăng quốc-quốc hương, người ta có thể không biết hoàng đế là ai song không ai không
Hàn Như Liệt muốn cả thiên hạ này biết hắn yêu Mộ Chỉ Ly, hắn nhất định sẽ rước nàng về làm nương tử. Nhưng sao tình địch của hắn, người nào người nấy đều tuấn tú đã đành, thực lực lại mạnh như vậy, khiến sự tự tin của hắn cũng giảm mấy phần. Hắn nhất định phải tìm cách dính nàng thật chặt, chỉ sợ hơi lơ đãng là sẽ mất nàng bất cứ lúc nào.
Tư Đồ Diêu thì sao? Hắn thực vất vả mới tìm được một nữ tử yêu thích, không thể cứ thế mà bỏ qua. Tuy rằng quen biết sau, nhưng thế thì sao chứ? Cho tới bây giờ hắn đều không cho rằng thời gian sớm muộn là vấn đề lớn, chỉ cần mình có quyết tâm, nhân định thắng thiên! Nhưng mà tình địch của đều là bậc anh tài tuấn tú cả, sao đường tình duyên của hắn lại gian nan vậy chứ?
Còn Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly lại là loại tình cảm gì? Thiên phú tu luyện, tài hoa hơn người (luyện chế đan dược, chùng ngân châm trị bệnh), nàng là nữ tử đặc biệt, độc đáo, mang đến nhiều điều bất ngờ, mới mẻ khiến hắn không thể không để ý đến nàng nhiều hơn, vì thế mà mọi người đều cho là hắn thích nàng, chính hắn cũng từng nghĩ như vậy. Hắn cũng không rõ nữa, cuộc sống của hắn trong hơn chục năm nay đều quay quanh tu luyện, chuyện tình cảm nam nữ hắn chưa từng trải nghiệm nên không rõ thích là gì. Cũng bởi vậy cho nên hắn không có nói cho Mộ Chỉ Ly là mình thích nàng.
Bây giờ ngẫm lại, thấy thật may vì khi đó không có nói ra. Hắn đối với Mộ Chỉ Ly có lẽ cũng chỉ là thưởng thức dung mạo, tài hoa...của nàng. Cũng giống như qua mấy ngày tiếp xúc trao đổi với Dược Tông, hắn rất thưởng thức Tư Đồ Diêu vừa có thực lực cường hãn, lại là một dược sư xuất chúng, thưởng thức tính cách cẩn trọng, đĩnh đạc của hắn. Chẳng qua Mộ Chỉ Ly là nữ nên mới dễ dẫn đến hiểu nhầm sự thưởng thức này thành luyến ái nam nữ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Hàn Thành Hạo càng xem tin tức thu về, càng kinh hãi, không nghĩ tới ở nơi này trong thời gian thật ngắn, Mộ Chỉ Ly đã đạt được danh tiếng như vậy. Nghĩ tới ban đầu mình nhìn Mộ Chỉ Ly thấy chướng mắt, nói như vậy tới nay thì chính là hắn đã trông nhầm rồi, ánh mắt mình còn không bằng đứa con trai này a!
Lăng Lạc Trần, Tư Đồ Diêu, hai người kia đều rất là ưu tú, thậm chí không chút nào thua kém với Liệt nhi, kể từ đó, đã biết tình địch của nhi tử là không ít a!
Lăng Lạc Trần trước kia chính là cùng Liệt nhi nổi danh, mà Tư Đồ Diêu thành danh mặc dù muộn hơn một chút, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đã vang dội, đừng nói là hắn hiện tại đã xác định là Thiếu tông chủ Dược Tông rồi.
Dùng thân phận so sánh thì một so với một lại mạnh hơn, mà ưu thế của Liệt nhi vốn không coi là gì, lại thêm mọi người đều biết Liệt nhi nhà hắn đã có vị hôn thê-Đinh Thục Nghi. Có lẽ nên giải quyết chuyện bảo tàng Quân gia càng sớm càng tốt.
Hắn cũng bắt đầu tò mò đối với cô gái Mộ Chỉ Ly chưa từng thấy mặt này đến tột cùng người như thế nào, mà ba người ưu tú như thế đều thích nàng. Phải biết rằng tình cảnh này dĩ vãng chưa bao giờ phát sinh, ba người này bất luận là tướng mạo, thực lực hay là địa vị cũng là số một số hai, ngày thường vô số cô gái đối với bọn họ ái mộ, song ba người này tâm tư lại cùng đặt ở trên người của nàng, đây cũng không phải là người bình thường có thể làm được .
.... ....
Nghị Sự đường Hàn gia;
Gia chủ cùng các trưởng lão đang sôi nổi đưa ra ý kiến làm sao để bảo tàng kia được mở ra. Hàn gia không thể nào chấp nhận nuôi Đinh Thục Nghi 20 năm không công như vậy.
Sau một hồi thảo luận, mọi người thống nhất là Hàn Thành Hạo bị bệnh lạ, vì vậy gọi nghĩa nữ Đinh Thục Nghi về nhà một chuyến. Lại thống nhất câu chuyện : cả nhà Đinh Thục Nghi bị kẻ thù đuổi giết, lúc đó Hàn Thành Hạo đi ngang qua, song chỉ cứu được Đinh Thục Nghi, sau lại nuôi dưỡng suốt 20 năm. Bố mẹ Đinh Thục Nghi có để lại cho nàng một ít đồ trong mật thất trên núi Tây Vân Sơn, lúc trước nàng còn nhỏ nên Hàn gia bảo quản hộ, nay đã trưởng thành nên giao lại cho nàng. Như vậy tất nhiên là nàng ta sẽ đến lấy.
.... ....
Thần Quyết cung,
Khi Hàn Như Liệt đến báo tin gia chủ bệnh nặng, gọi Đinh Thục Nghi trở về một chuyến. Đinh Thục Nghi nghĩ một lát: “Liệt ca ca, sáng mai lên đường đi; dẫn cả Mộ Chỉ Ly về cùng đi. Nàng ta vừa biết luyện đan, vừa biết y thuật, biết dùng ngân châm; biết đâu có thể chữa bệnh được cho Hàn bá phụ”
“Vậy muội nghỉ ngơi, sáng mai lên đường sớm.”
.... ....
Sáng hôm sau, dưới chân núi, có 4 người, một hồng hồ ly. Ngoài Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly, thì Đinh Thục Nghi còn kéo cả Lăng Lạc Trần đi cùng nữa.
“Lăng công tử, đây là đi xuống núi lịch lãm sao, thật trùng hợp” Hàn Như Liệt tò mò hỏi.
“Ta đến Hàn gia có việc” Lăng Lạc Trần lạnh nhạt đáp lại.
Hai tình địch đi cùng nhau khiến không khí vô cùng quỷ dị. Ai, không biết dọc đường này Hàn Như Liệt đánh đổ bao nhiêu bình giấm nữa, lời nói ngày càng chua lè. Đinh Thục Nghi lắc đầu, chẳng giống tác phong của Hàn thiếu chủ hàng ngày gì cả, đúng là người đang yêu lời nói, hành vi cũng thay đổi. Nghĩ lại không phải mình trước đây còn hơn thế cơ, vì tên Dương Liên Đình kia buông tha hết thảy, mặc nữ trang, trang điểm, thay đổi cả giọng nói...làm một phụ nhân toàn tâm toàn ý vì phu quân.... đáng tiếc cái nhận được cũng chỉ là hư tình giả ý mà thôi....
Dọc đường Hàn Như Liệt còn đem tên cùng tính cách của những nhân vật trọng yếu trong gia tộc đều nói rõ ràng cho Mộ Chỉ Ly, làm cho nàng đối với người của Hàn gia hiểu rõ thêm mấy phần. Xem ra là muốn cho nàng ta ra mắt trưởng bối rồi đây.
Còn Đinh Thục Nghi lại hướng Lăng Lạc Trần cùng Mộ Chỉ Ly giới thiệu một số nơi có phong cảnh đẹp, món ăn ngon, rượu ngon gần Hàn gia.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện