-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Nam tử mở miệng, trong giọng nói không chút nào che giấu sự trêu tức trong đó!
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc nguyên bản đang ngượng ngùng lại kích động khi rình coi, trên mặt lập tức một…
Có một loại cảm giác làm chuyện xấu, bị đại nhân phát hiện rất quẫn bách!
Trong lòng lại lấy ảo não ngượng ngùng, chỉ kém không trực tiếp tìm cái động chui xuống để bị quên đi!
Hảo dọa người a!
Chính mình nhìn lén mỹ nam tử, cư nhiên bị người ta phát hiện!!!
Đồng Nhạc Nhạc trong lòng ngượng ngùng không thôi, bên tai vang lên tiếng cười trầm thấp mang theo sung sướng, không ngừng quanh quẩn.
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc thật sự không biết nói gì, cũng không biết là quá mức kích động, vẫn là quá mức dọa người, có lẽ hai thứ đều có!
Một cái lảo đảo, Đồng Nhạc Nhạc cư nhiên trực tiếp từ trên cái giỏ trúc ngã xuống!!!
Mà ở dưới thân Đồng Nhạc Nhạc, là ôn tuyền nước gợn sóng lăn tăn.
Đồng Nhạc Nhạc rơi xuống bên trong ôn tuyền, ‘phù phù’ một tiếng, bọt nước văng khắp nơi!
Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân bị một dòng nước ấm gắt gao vây quanh, cảm giác rất là thoải mái!
Đồng Nhạc Nhạc biết bơi!
Cho nên, khi rơi vào bên trong ôn tuyền, liền lập tức buông tay buông chân, tự do tự tại bơi lội.
Chính là, trên người đầy băng, thật sự đáng ghét!
Khiến cho nàng bơi ở dưới nước, cả người không được tự nhiên!
Kết quả là, Đồng Nhạc Nhạc liền lập tức vươn móng vuốt, ‘răng rắc răng rắc’ vài cái, trên người băng bó quấn quýt liền lập tức rơi xuống.
Trên người không hề trói buộc, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cả người đều nhả ra khí.
Không ngừng vươn móng vuốt, trong chốc lát dùng cầu bào thức, trong chốc lát bụng đã ngửa lên mà di động…
Bộ dáng tự do tự tại, thoải mái vô cùng, làm cho Huyền Lăng Thương vừa rồi còn bởi vì Đồng Nhạc Nhạc rơi xuống ôn tuyền mà kinh hồn táng đảm xem đến ngốc lăng một chút!
Trời biết, lúc chứng kiến tiểu tử này rớt xuống nước, Huyền Lăng Thương sợ tới mức trong lòng muốn hét lên.
Hai chân tiến lên, liền tính toán nhảy xuống nước vớt tiểu điêu kia lên.
Ai biết, còn không chờ hắn hành động, bên trong ôn tuyền, liền toát ra một cái lông xù nhỏ.
Chỉ thấy này tiểu điêu, sau khi rơi vào trong nước, không hoảng hốt bấn loạn, hơn nữa, còn giống như phi thường thích ý vui mừng.
Hơn nữa, làm cho Huyền Lăng Thương kinh ngạc chính là kỹ năng bơi của nó cư nhiên tốt như vậy.
Trên người đầy băng, cũng không biết khi nào thì bị nó cởi bỏ, lộ ra nguyên bản lông xù nhỏ.
Kia lông xù bị ngâm trong nước, rất giống là một đoàn bông, phiêu phù ở bên trong ôn tuyền.
Bộ dáng kia vừa trông rất buồn cười, lại rất đáng yêu!
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương ánh mắt lẫn khóe miệng, lại gợi lên một nụ cười nhợt nhạt.
Thần tình sủng nịch nhìn tiểu điêu đang ở trong ôn tuyền, tự do tự tại bơi lội, Huyền Lăng Thương cũng “bùm” một tiếng, nhảy vào bên trong ôn tuyền.
Huyền Lăng Thương nhảy xuống, nhất thời bọt nước văng khắp nơi, tầng tầng hơi nước, lại đem thân mình nho nhỏ của Đồng Nhạc Nhạc ở trong nước đánh một vòng tròn!
Hơn nữa, còn không cẩn thận, uống một hớp lớn nước suối, Đồng Nhạc Nhạc bị ngộp!
Thật vất vả theo trong nước toát ra đến sau, Đồng Nhạc Nhạc lại trừng mắt nhìn đầu sỏ gây chuyện với thần tình ai oán!
Bất quá, khi nhìn thấy ánh mắt mang theo tà khí cùng trêu tức của nam tử, tất cả ai oán của Đồng Nhạc Nhạc lập tức tan thành mây khói!
Trong lòng chính là ảo não vừa thẹn vừa oán thầm một câu…
Yêu nghiệt
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Sau khi oán thầm một câu , Đồng Nhạc Nhạc liền không hề để ý tới yêu nghiệt kia nữa. Nàng tiếp tục tự do tự tại vẫy vùng ở trong ôn tuyền!
Trong cô nhi viện nàng ở trước kia , phía trước là một hồ nước. Lúc còn nhỏ, nàng liền thường xuyên ra đó bơi lội, thuận tiện bắt cá ăn!
Cho nên, khả năng bơi lội của Đồng Nhạc Nhạc là tốt nhất trong cô nhi viện.
Có đôi khi, Đồng Nhạc Nhạc đã đói bụng , nước dãi chảy ròng ròng, nàng liền nhảy vào trong hồ bắt cá ăn.
Hồi tưởng chuyện lúc trước, kỳ thật mặc dù nàng là cô nhi, nhưng có lẽ rất vui sướng.
Đồng Nhạc Nhạc trong lòng hồi tưởng, lại bơi đến mệt nhoài, cả người tựa như cái xác không hồn, ngửa mặt lên trời tùy ý cho thân thể trôi lững lờ ở trên mặt nước.
Sóng nước trong veo, hơi nước lượn lờ. Nước suối ấm áp đang nhẹ nhàng bao quanh lấy nàng. Cảm giác đó, thoải mái đến mức làm cho người ta muốn ngủ. . .
Trong lòng nhớ lại, Đồng Nhạc Nhạc quả thật nhắm nghiền đôi mắt , nặng nề tiến vào trong giấc mộng đẹp . . .
Khi Huyền Lăng Thương nhắm mắt rồi chợp mắt được một lúc lâu, đến lúc hắn mở mắt ra thì thấy, tiểu điêu nhi này đã trôi lững lờ ở trước mặt mình, con ngươi đen nhánh nhắm tịt, nàng đã chìm vào giấc ngủ .
Thấy vậy, gương mặt tuấn tú của Huyền Lăng Thương đầu tiên là sửng sốt. Nhưng lập tức, trên mặt hiện lên vài phần không biết làm sao và sủng nịch.
"Tiểu quỷ này. . ."
Như vậy mà cũng có thể ngủ, cũng chỉ có nó . . .
Trong lòng suy nghĩ, Huyền Lăng Thương liền từ từ đưa tay, dè dặt ôm tiểu điêu nhi đang trôi lững lờ ở trên mặt nước vào trong lòng.
Sau đó, cả người cũng 'Roạt' một tiếng, từ từ đi ra khỏi ôn tuyền . . .
. . .
Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy, cả thân thể của mình đang bay lơ lửng ở giữa một biển mây mềm mại, thoải mái như thế.
Chỉ là sau đó, nàng lại cảm giác trên người có vật gì vậy, dường như đang lau đi lau lại cho nàng . . .
Trong lòng nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là từ từ mở mắt ra mà nhìn một chút.
Chỉ thấy một nam nhân để trần nửa người trên , chàng đang cầm một cái khăn lông mềm mại, nhẹ nhàng chà lau bộ lông trên người nàng .
Có lẽ là nhận thấy được ánh mắt của nàng, nam nhân chỉ là lẳng lặng nhìn qua nàng, còn động tác của tay vẫn không hề dừng lại .
Ánh mắt của nam nhân là dịu dàng như vậy .
Động tác của tay cũng là nhẹ nhàng như thế .
Cảm giác được người dịu dàng che chở như vậy, thật là tốt!
Nếu như đây chỉ là một giấc mộng, thì nàng chỉ mong, giấc mộng này không nên tỉnh lại. . .
. . .
Trong thời gian Đương Đồng Nhạc Nhạc vẫn chưa tỉnh ngủ , nàng chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái .
Cảm giác rằng, chính mình đang nằm ở một nơi cực kì đàn hồi mà ấm áp , cực kì thoải mái, đều khiến cho nàng không muốn tỉnh giấc .
Chóp mũi, đã ngửi thấy được, đó là một mùi vị Long Tiên Hương thoang thoảng, cực kì dễ ngửi!
Đã biết bao nhiêu thời gian, chính mình không được ngủ thoải mái như vậy! ?
Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc đang nghĩ ngợi, đột nhiên, nàng nghe thấy một âm thanh cố ý đè thấp , chậm rãi vang lên bên cạnh nàng .
"Hoàng thượng, nên vào triều ."
"Hoàng thượng. . ."
Nghe được âm thanh bất thình lình, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhẹ nhàng chau chau hàng mi, hình như hơi bất mãn với việc có người đột nhiên quấy rầy nàng .
Vào đúng thời điểm này, bên tai nàng liền truyền đến một âm thanh khàn khàn trầm thấp .
"Nhỏ giọng một chút."
Nam nhân mở miệng, giọng điệu cũng là tận lực đè thấp.
Chỉ là, vẫn bị Đồng Nhạc Nhạc thính tai nghe được.
Nghe thấy âm thanh dễ nghe như thế, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhẹ nhàng giật giật lỗ tai, sau đó từ từ mở ra đôi mắt có hơi nhập nhèm .
Đập vào mắt, đầu tiên là ánh vàng rực rỡ chói mắt lúc rạng đông!
Đồng Nhạc Nhạc mới tỉnh lại, làm sao chịu được ánh sáng chói mắt sáng rỡ này. Vì vậy, trong nháy mắt mở mắt ra, nàng lại lập tức khom lưng, dúi cái đầu nhỏ lông xù kia vào giữa các móng vuốt nần nẫn thịt .
Nàng cũng không biết, chính mình hành động theo bản năng, nhưng rơi vào trong mắt người nào đó , lại là dễ thương như vậy!
Ngắm nhìn Tiểu quỷ tham ngủ đang nằm ở trong ngực mình, ánh mắt Huyền Lăng Thương không khỏi dịu hẳn đi.
Thật sự là Tiểu quỷ dễ thương !
An
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Huyền Lăng Thương thầm nghĩ trong lòng , không nhịn được vươn ngón tay thon thả để nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông trắng như tuyết mà cực kì mềm mại kia.
Chỉ cảm thấy bộ lông kia vô cùng mịn màng, khi vuốt ve thật vô cùng dễ chịu!
Cuối cùng, đầu ngón tay Huyền Lăng Thương không khỏi từ từ chạm vào trên bề mặt Hỏa Diễm ấn ký màu đỏ như lửa kia.
Chỉ thấy Hỏa Diễm ấn ký này đỏ tươi như thế, phảng phất là dùng máu huyết để in ấn. Nay có thêm bộ lông trắng như tuyết làm nền hỗ trợ nên trông càng chói mắt!
Cũng khiến cho Huyền Lăng Thương yêu thích không buông tay!
Trong lúc Huyền Lăng Thương không ngừng lấy ngón tay vuốt ve cái đầu lông xù kia, Đồng Nhạc Nhạc vốn còn muốn tiếp tục ngủ nữa, hiển nhiên là bị hành động này của nam nhân khiến cho cũng không ngủ nổi nữa.
Đầu tiên là vươn móng vuốt túm lấy cái tay làm chuyện xấu của nam nhân, sau đó mới từ từ ngóc cái đầu dễ thương kia lên.
Ánh mắt nhìn nam nhân kia càng là vô cùng ai oán.
Dù sao, đối với Đồng Nhạc Nhạc mà nói, niềm vui lớn nhất là ăn! Ngắm nhìn soái ca! Ngủ thẳng một giấc cho đến lúc tự bừng tỉnh!
Chính là hiện tại, lại có người quấy nhiễu giấc mộng đẹp của nàng, coi như là một siêu cấp Đại Soái ca thì cũng không được!
Đồng Nhạc Nhạc trong lòng oán thầm , ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là tràn đầy ai oán.
Đối với Đồng Nhạc Nhạc đang tràn đầy ai oán, Huyền Lăng Thương chỉ là tùy ý để cho Tiểu quỷ trước ngực này bắt được ngón tay của mình.
Hiện tại, đối với hắn mà nói, không có thứ gì có thể so sánh được với Tiểu quỷ trước mắt này !
"Ha hả, tỉnh ngủ rồi sao! ?"
"Khẳng định không ngủ tiếp được nữa rồi! Tự nhiên đánh thức người ta, đáng ghét!"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng phản đối .
Nghe thấy tiểu điêu nhi trong ngực đang kêu 'Chi chi chi' phản đối, Huyền Lăng Thương chỉ là cười khẽ.
Hắn lại hoàn toàn chưa từng để ý tới dáng vẻ đau khổ của lão thái giám Lý Tường kia đang đứng hầu hạ ở một bên.
Dù sao, người đang vui đùa cùng con điêu nhi trước mắt , chính là đương kim Thánh thượng.
Trước kia, lão căn bản không cần đi gọi đế vương trẻ tuổi này rời giường.
Bây giờ, hình như mặt trời hôm nay lại mọc ở phía tây . Bởi vì vị đế vương trẻ tuổi một mực ngủ muộn dậy sớm này lại đang nằm ý trên giường !
Hơn nữa, lại vẫn còn đùa sung sướng như vậy cùng con tiểu điêu nhi này, hình như căn bản không muốn rời giường nữa .
Thấy vậy, lão thái giám Lý Tường hầu hạ một bên chỉ có thể gắng gượng giữ gương mặt thản nhiên, đứng ở một bên muốn nói lại thôi.
Đối với Lý Tường mặt mày khốn khổ này, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này, sau khi phản đối xong nam nhân trước mặt đang trêu mình, lúc đó dường như nàng mới ý thức được cái gì . Đôi mắt đen lúng liếng kia đảo quanh một vòng mới biết được, thì ra trước đây nàng một mực nằm ngủ ở trên ngực nam nhân ! ! !
Không trách được lúc nãy nàng liền có cảm giác , dưới thân ấm áp như vậy , mà cực kì đàn hồi như vậy. Ngoài ra lại còn một mùi Long Tiên Hương thoang thoảng dễ ngửi , thì ra là thế. . .
Trong lòng thầm nghĩ, ánh mắt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhìn lại vồng ngực nam nhân.
Chỉ thấy nam nhân này, trên người chỉ là mặc một chiếc áo lót mỏng. Cũng không biết là nàng ngủ mê cựa quậy , hay có lẽ bằng cách nào đó mà chiếc áo lót trên người nam nhân bị phanh ra rất rộng, để lộ ra một tảng lớn da thịt màu đồng cổ!
Xương quai xanh lõm sâu, cơ bắp cuồn cuộn , mà ngay cả hai hạt thù du màu hồng nhạt kia, cũng là đầy gợi cảm như thế . . .
Vì ai ham ăn thì thích sắc!
Trước kia, mỗi lần nàng thấy cơ thể Mãnh Nam trong tạp chí thì đều có các loại kích động, hận không thể đến gần sờ vào một cái !
Tiếc rằng trước đây một mực không có cơ hội!
Tuy nhiên hiện tại, mỹ sắc trước mặt, nàng vẫn còn ngây ra nên cũng không làm gì. Thật đúng là lãng phí cơ hội tốt ngàn năm một thuở này ! ! !
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được vươn móng vuốt nần nẫn thịt, sờ vào vồng ngực cơ bắp màu đồng cổ của nam nhân kia .
Chậc chậc chậc, không hổ là mỹ nam tử a! Da thịt này, quả thực giống hệt như lụa a! ! !
Thật nhẵn nhụi, quả là co dãn a! ! !
Đồng Nhạc Nhạc vươn móng vuốt, không ngừng vuốt ve lồng ngực nam nhân , còn con ngươi đen lúng liếng kia càng là có hơi khép hờ, đầy vẻ hưởng thụ!
Nàng cười đến mức chỉ còn thiếu nước không có ngoác miệng nhếch mép đến mang tai, chỉ còn thiếu nước không có nước miếng chảy ra ròng ròng . . .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Đối với hành động cực kỳ dung tục này của Đồng Nhạc Nhạc , quả là khiến cho Lý Tường đứng ở một bên nhìn mà đôi mắt đều trợn tròn!
Trời ạ!
Là lão đã già nên nhìn hoa mắt , hay là tiểu điêu nhi này đã thành tinh ! ? ?
Làm thế nào mà vẻ mặt tiểu điêu nhi này lại dung tục như vậy ?
Còn có hành động của nó . . .
Rất giống là một phụ nữ đàng hoàng đang chơi trò sắc lang vậy . . .
Đối với việc Lý Tường trố mắt đứng nhìn, không nói ra lời .
Thì Huyền Lăng Thương đang bị Đồng Nhạc Nhạc nghịch ngợm cũng chỉ là nhướn cao cao hàng mi mà nhìn. Chàng ngắm tiểu điêu nhi ở trên ngực đang lúc không ngừng dùng móng vuốt ve mình mà vừa buồn cười, vừa bất đắc dĩ!
Đã thấy nhiều động vật, nhưng thật đúng là chưa từng gặp qua con nào như vậy!
Nếu như bị một nữ nhân nghịch ngợm như vậy , thì hắn không cảm thấy như thế .
Chỉ là hiện tại, nghịch ngợm hắn, chỉ là một con tiểu điêu nhi! ?
Thế giới này thật sự là lớn, không gì là không thể!
Điều khiến cho hắn cực kì kinh ngạc chính là, đối với hành động dung tục này của tiểu điêu nhi , hắn lại đều không cảm thấy phản cảm chút nào .
Ngược lại cảm thấy tiểu điêu nhi này rất dễ thương, rất có linh tính !
"Ha hả. . ."
Trong lòng ngẫm nghĩ, Huyền Lăng Thương phì cười không thôi.
Nghe thấy nam nhân cười, Đồng Nhạc Nhạc vốn đang làm động tác vô cùng dung tục, sau khi phục hồi tinh thần thì mắt nhung không khỏi nhẹ nhàng đảo quanh một lượt.
Đến khi nhìn thất nam nhân đang cười với gương mặt sung sướng , lại một lần nữa nàng bị kinh ngạc sâu sắc.
Nam nhân vốn đã tuấn tú như thế! Tuy nhiên, hắn cả ngày lại chỉ giữ một gương mặt lạnh lùng, khiến cho hắn nhìn qua thì phảng phất như một tòa Vạn Niên Huyền Băng , đủ để làm đông lạnh hết mức lòng người khác!
Chỉ là hiện tại, nam nhân đang cười.
Hơn nữa, cười rộ lên, quả là rạng rỡ như vậy !
Phảng phất băng sơn đang tan chảy, trăm hoa đua nở, đẹp đến rung động lòng người, làm cho người ta phải thấy thất thường . . .
Đối với Đồng Nhạc Nhạc thì bị kinh ngạc đến ngây ra.
Còn Lý Tường đang đứng ở một bên, khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của nam nhân trên giường, cả người lại hoàn toàn rung động .
Trời ạ!
Hoàng thượng. . . Cười! ?
Cái này này này. . . Là lão hoa mắt ! ? Hay là đang bị làm sao ! ?
Phải biết rằng, từ lúc vị đế vương trẻ tuổi này vẫn còn là tiểu hoàng tử , thì lão liền đã hầu hạ bên cạnh hắn.
Vị đế vương trẻ tuổi này, từ nhỏ liền trầm lặng ít nói, không nói chẳng cười.
Nếu như muốn lão kể ra số lần vị đế vương trẻ tuổi này cười, thì mười ngón tay là có thể tính đủ số !
Hơn nữa, trước kia hắn cười, lại chỉ là cười khinh thường , hoặc là cười khẩy . . .
Tuy nhiên hiện tại, vị đế vương trẻ tuổi này đang cười. Hơn nữa, lại còn cười đến vui vẻ như vậy. . .
Cái này đúng là lần đầu tiên!
Chứng kiến vị đế vương trẻ tuổi này cười sung sướng như thế, Lý Tường chỉ cảm thấy trong mũi cay cay, chỉ còn thiếu nước không có bắt đầu sụt sịt .
Dù sao, hiện tại vị đế vương trẻ tuổi này, rốt cục cũng đã giống như một người bình thường , hắn cũng đã cười. . .
So với Lý Tường khóe mắt ửng đỏ , Huyền Lăng Thương thì đang mải vui đùa ầm ĩ một hồi cùng tiểu điêu nhi trên ngực. Đến lúc này hắn mới thấy sắc trời không còn sớm .
Vì vậy, hắn mới đưa tay, dè dặt ôm lấy Tiểu quỷ đang làm chuyện xấu ở trên ngực, rồi đặt vào cái giỏ trúc ở một bên .
Thấy Huyền Lăng Thương rốt cục nguyện ý rời giường , Lý Tường mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. Sau đó lão chỉ huy cung nhân hầu hạ đang chờ ở ngoài cửa, đi vào hầu hạ Huyền Lăng Thương trang điểm rửa mặt!
Mà Đồng Nhạc Nhạc an vị trong cái giỏ trúc , ánh mắt lom lom nhìn không dám chớp mắt một phen , ngắm nghía hành động của vị đế vương trẻ tuổi này.
Chỉ thấy hai tiểu thái giám đang dè dặt thay quần áo, mặc long bào cho vị đế vương trẻ tuổi này.
Sau khi mặc long bào , vị đế vương trẻ tuổi này lại có cung nhân hầu hạ để rửa mặt đánh răng.
Cuối cùng, liền ngồi ở trang điểm trước bàn, để cho người ta chỉnh lý đầu tóc. . .
Đến sau khi những việc lặt vặt này đều chỉnh lý xong xuôi, đã là nửa canh giờ .
Trong lúc ngắm nhìn nam nhân tuấn tú thay quần áo trang điểm , ánh mắt Đồng Nhạc Nhạc đều nhìn thẳng !
Không thể không nói, nam nhân này thật đúng là được ông trời ưu ái!
Khi hắn cởi long bào , trong vẻ tuấn tú mang theo vài phần tà khí, làm cho người ta hồn xiêu phách lạc!
Lúc hắn mặc long bào vào, cũng là như rồng như phượng , toàn thân đều lộ ra một loại khí thế uy nghiêm bá đạo của vương giả !
Chỉ cần một ánh mắt, liền đủ để làm mọi người kinh động sợ hãi! ! !
Đương nhiên! Đồng Nhạc Nhạc vẫn thích nhất là lúc hắn không mặc quần áo . . .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Trong lúc tâm hồn Đồng Nhạc Nhạc đang phơi phới ở nơi nào đó, chỉ thấy vị đế vương trẻ tuổi kia đã mặc xong, huyết mâu nhẹ nhàng đảo qua một lượt, ánh mắt liền lẳng lặng nhìn vào Đồng Nhạc Nhạc .
Thấy Tiểu quỷ bên trong cái giỏ trúc đang lẳng lặng ngắm nhìn hắn, đôi mắt đen lúng liếng kia cứ không ngừng chớp chớp hình như đang nghĩ đến điều gì đó , trông rất là dễ thương!
Thấy vậy, trong lòng Huyền Lăng Thương không khỏi cảm thấy ấm áp!
Người trong thế gian đều cho là, đế vương là người có quyền lợi lớn nhất trên thế giới này !
Muốn thứ gì, có cái đó! Đủ để mọi người thiên hạ thật ghen tị !
Chỉ là, ai biết, kỳ thật, coi như là đế vương cao cao tại thượng, vô cùng tôn quý thì cũng có lúc hắn rất bất đắc dĩ! ?
Bên ngoài có Phiên Quốc mắt nhìn chằm chằm rình mò, bên trong có loạn thần tặc tử nhòm ngó ngai vàng của hắn!
Lại còn mỗi ngày phải xử lý những chuyện quốc gia đại sự!
Mỗi ngày, Huyền Lăng Thương cũng đều có loại cảm giác không thở nổi!
Sáng sớm mỗi ngày, đối với mọi người mà nói, có thể đều là một ngày mới!
Chính là, đối với hắn mà nói, cũng có nghĩa là lại phải xử lý những việc quốc gia đại sự mới.
Cho nên, buổi sáng mỗi ngày đối với Huyền Lăng Thương mà nói, cũng là bắt đầu gánh nặng áp lực cho đến cuối ngày!
Tuy nhiên hiện tại, khi hắn nhìn vào một đôi mắt đen lúng liếng trong suốt kia thì trong lòng không khỏi ấm áp.
Chỉ cảm thấy, áp lực trên vai hình như lập tức đều tan đi như mây khói !
Bởi vì hắn biết, chính mình hiện tại không hề là một người cô đơn nữa, còn có một tiểu tử dễ thương như vậy ở bên cạnh . . .
Mà đây vẫn còn là lần đầu tiên, hắn có cảm giác thoải mái dễ dàng như vậy . . .
Trong lòng rung động, Huyền Lăng Thương không khỏi đi tới, trước ánh mắt nghi hoặc của Đồng Nhạc Nhạc, hắn từ từ vươn ngón tay thon thả kia mà nhẹ nhàng vuốt ve ấn ký Hỏa Diễm đỏ như lửa trên trán Đồng Nhạc Nhạc.
Hành động của nam nhân là dịu dàng như vậy .
Hành động của hắn lại mang theo sự sủng ái đối với thú cưng.
Chỉ là, đối với Đồng Nhạc Nhạc mà nói, lại thật là thoải mái, và thích thú!
Kết quả là, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi có hành động mà tất cả động vật cũng có, mặt mày đầy vẻ hưởng thụ nhím tịt đôi mắt, tùy ý cho nam nhân chậm rãi ve vuốt trán mình . . .
Cho đến lúc nam nhân rời tay, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ mở mắt ra nhìn nam nhân trước mặt.
Chỉ thấy nam nhân đã thu hồi ánh mắt, vẻ dịu dàng cưng chiều vốn có trong mắt, do sự có mặt của mọi người ở bốn phía chung quanh mà cũng đã khôi phục sự lạnh lùng khắc nghiệt hờ hững dĩ vãng nên có.
Đối diện với ánh mắt sắc bén như đao của nam nhân này, cung nhân ở bốn phía không có ngoại lệ không vội vàng cúi đầu cụp mắt, làm ra tư thế một mực cung kính, đến thở cũng không dám thở mạnh một cái.
Dù sao, ánh mắt của nam nhân này thật sự quá mức sắc bén, không người nào dám nhìn thẳng!
Còn có khí phách uy nghiêm trên người nam nhân toát ra một cách tự nhiên, đủ để cho mọi người thiên hạ đều thần phục dưới chân hắn . . .
Chỉ thấy vị đế vương khí phách trẻ tuổi này, sau khi đưa ánh mắt sắc bén kia nhìn chung quanh một vòng , thì cuối cùng, nhẹ nhàng nhấc ngón tay, liền chỉ về hướng một tiểu thái giám đứng ở trong góc!
"Ngươi!"
"Bùm" một tiếng, thấy vị đế vương trẻ tuổi này đang chỉ tay về hướng chính mình. Tiểu thái giám vốn đứng ở trong góc , cúi đầu cụp mắt cảm thấy hai chân mềm nhũn, liền lập tức quỳ rạp xuống đất .
Trên gương mặt thanh tú trẻ tuổi kia càng là xoẹt một cái, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt đi.
"Hoàng, Hoàng thượng. . . ! ?"
Tiểu thái giám mở miệng, vừa mới nói ra thì càng lắp bắp.
Đôi mắt to tròn trịa kia, không hề nghi ngờ đang hiện rõ sự bối rối căng thẳng . . .
Hình như, hắn cho là chính mình đã làm sai chuyện gì .
Chứng kiến tiểu thái giám kia quỳ rạp xuống đất, trong mắt lóe ra đủ các loại thần sắc, Đồng Nhạc Nhạc đang ngồi ở trong giỏ trúc, không nhịn được 'Phác xích' một tiếng, nàng cười thành tiếng .
Bởi vì, nàng cảm giác rằng tiểu thái giám này thật sự thú vị!
Đế vương trẻ tuổi này chẳng qua là nhẹ nhàng chỉ một ngón tay, hắn liền bị hù dọa thành cái dạng này, dường như là thấy quỉ vậy!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Hai Thuong Nguyen Bá Tánh Bình Dân
truyện hay
Sep 30, 2019 04:03 pm 0 trả lời 0