-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Dù sao cũng đã quen bơi lội từ nhỏ , hơn nữa, khối thân thể Phượng Hoàng Điêu này cũng phi thường nhanh nhạy .
Cho nên, không được một lát thì Đồng Nhạc Nhạc liền bắt được một con Cẩm Lý. Lập tức, nàng giơ móng vuốt ném con Cẩm Lý bắt được lên trên bờ .
Đến khi nhìn thấy con Cẩm Lý toàn thân đỏ ối từ trong nước bị vứt tung lên bờ , Tiểu Lô Tử đang một mực lo lắng chờ đợi bên hồ nước chỉ cảm thấy đôi chân mềm nhũn, cả người liền quị xuống trên mặt đất .
Gương mặt thanh tú kia càng là xoẹt một tiếng, mặt cắt không còn hột máu!
Dù sao, Cẩm Lý ở trong hồ nước này, đâu phải là cá chép bình thường !
Nghe nói, Cẩm Lý trong Thiên Lí Trì này, mỗi một con đều là do Bắc Lăng Quốc tiến cống, mỗi một con, đều là giá trị liên thành. . .
Tuy nhiên hiện tại, con tiểu điêu nhi này, lại cứ như vậy mà quăng một con Cẩm Lý giá trị liên thành lên trên bờ . . .
Nhìn thấy con Cẩm Lý kia toàn thân hiện ra màu đỏ ối, con Cẩm Lý với màu sắc tuyệt đẹp bị ném lên trên bờ. Nó chỉ giãy dụa một cái rồi liền bất động .
Ngay lập tức , Tiểu Lô Tử chỉ cảm thấy cả thiên địa đang sụp đổ trước mắt mình .
Trời ạ!
Lần trước, hắn bởi vì không cẩn thận để lạc con tiểu điêu nhi này, đã thiếu chút nữa mất mạng.
Bây giờ, nếu như bị Hoàng thượng biết, con Cẩm Lý giá trị liên thành này bị tiểu điêu nhi giết chết . . .
Trời ạ!
Lần này đây, hắn chết chắc rồi! ! !
Trong lúc Tiểu Lô Tử mặt mày bi thảm , thì từ bên trong hồ nước cũng thấy 'Rào' một tiếng, cả thân thể nhỏ bé của Đồng Nhạc Nhạc đã nhanh chóng nhô lên khỏi mặt nước .
"Oa ca ca, tiểu Lý Ngư muốn đua với ta, ngươi vẫn còn non lắm!"
Bơi ở trong nước thời gian dài như vậy, không ngừng truy đuổi Cẩm Lý nên sức lực tiêu hao không ít.
Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy càng đói bụng tợn.
Lập tức từ trong hồ nước nàng bò lên trên bờ, sau khi đã hung hăng lắc lắc bọt nước trên người , ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc liền nhanh chóng bị con Cẩm Lý mới vừa quăng lên bờ thu hút .
Vừa rồi ở trong nước, nàng đã cảm giác được những con Cẩm Lý này không giống loại bình thường. Mỗi một con đều xinh đẹp phảng phất tựa như bảo thạch .
Chậc chậc chậc, thật không hổ là hoàng cung a!
Dẫu là vật gì , nếu đem so sánh với bên ngoài thì đều là thật tốt hơn nhiều a!
Cũng không biết con Cẩm Lý trông đẹp như vậy , nếu ăn vào thì mùi vị có đúng là cũng phi thường hấp dẫn chăng! ?
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc cũng không để ý tới Tiểu Lô Tử đang mềm nhũn quì ở một bên, mặt xám như tro tàn .
Bởi vì, giờ này khắc này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ một lòng nghĩ đến con Cẩm Lý này.
Rốt cuộc là định nướng! ? Hay là đem kho ! ?
Trong lòng suy tính, Đồng Nhạc Nhạc chu cái miệng nhỏ, liền lập tức cặp con Cẩm Lý đã tắt thở , nhanh chóng chạy về hướng tới Ngự Thiện Phòng .
Đối với Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đã sớm cực kì quen thuộc .
Bởi vì, mấy ngày nay, nàng đã sớm chạy qua đại bộ phận các nơi trong hoàng cung .
Cho nên hiện tại, sau khi Đồng Nhạc Nhạc ngậm con Cẩm Lý liền lập tức chạy theo đường cũ về hướng tới Ngự Thiện Phòng .
Tiểu Lô Tử vốn mặt mày tựa tro tàn, chỉ cảm thấy như ngày tận thế , nay thấy con tiểu điêu nhi trước mặt đang ngậm lấy Cẩm Lý kia , rồi liền nhanh chóng chạy về hướng phía trước .
Thấy vậy, Tiểu Lô Tử cũng không dám suy nghĩ nhiều chuyện khác.
Cẩm Lý đã chết, hắn cũng không thể lại đi cướp của con tiểu điêu nhi này ! ! !
Nghĩ tới đây, Tiểu Lô Tử lập tức đứng lên từ trên mặt đất , đuổi theo phương hướng Đồng Nhạc Nhạc đang chạy đi.
"Tiểu tổ tông của ta , đợi ta a. . ."
. . .
Trên con đường quen thuộc đi tới Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đưa mắt quét nhanh một lượt.
Ngự Thiện Phòng có diện tích rất lớn . Bên trong có rau cỏ dưa và trái cây, thịt bò thịt gà thịt heo thịt dê, củi gạo dầu muối tương dấm chua trà, mọi thứ không thiếu, có đủ mọi thứ!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bây giờ gần đến giữa trưa, bên trong Ngự Thiện Phòng, mọi người đang vội vội vàng vàng như lửa bỏng dầu sôi.
Vừa đi vào Ngự Thiện Phòng, đưa mắt nhìn khắp một vòng, chỉ thấy bên trong Ngự Thiện Phòng có hơn trăm người, mỗi người đều có một trách nhiệm.
Kẻ thái rau thì thái rau, ai vo gạo thì vo gạo, thợ nhóm lửa thì đốt lò, người xào rau thì xào rau. Tất cả mọi người đều vội vàng, chỉ hận ngày đó ba mẹ sinh ra mình không thể có nhiều hơn mấy tay mấy chân...
Nhìn hơn trăm người đang không ngừng bận rộn, Nhạc Đồng Đồng không khỏi tặc lưỡi.
Chậc chậc chậc, không hổ là hoàng cung nha! Vẫn là không giống những nơi khác!
Chỉ là một ngự thiện phòng thôi mà đã có nhiều người như vậy , chớ nói chi là bên trong hoàng cung còn có rất nhiều cung nhân.
Trong lòng cảm thán, lúc này, mắt nhung của Đồng Nhạc Nhạc quét nhanh một lượt, liền để ý tới một người trung niên cao lớn đang chạy vội.
Mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, cả người Đồng Nhạc Nhạc đã nhanh nhẹn nhảy lên trên mặt bàn.
Đối với sự xuất hiện đột ngột của Đồng Nhạc Nhạc, quả thật vẫn doạ người trung niên đang bận rộn sợ mất mật.
Thân thể cứng đờ, đôi mắt mở to, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
Chỉ là, đến khi nhìn rõ ràng, đột nhiên xuất hiện trước mặt ông, chính là một con Tiểu Bạch Điêu lông xù, toàn thân trắng như tuyết thì trên mặt không khỏi sửng sốt.
"A, cái con này. Đây không phải là sủng vật Hoàng thượng mới mang về sao? Hình như gọi là Phượng Hoàng điêu linh tinh gì đó..."
Nghe thấy người trung niên nói như vậy, mọi người đang bận rộn một bên cũng nối đuôi nhau sửng sốt.
"Đúng vậy, Trương tổng quản, lần trước tôi có thấy con Phượng Hoàng Điêu này một lần. Mặc dù chỉ liếc mắt nhìn từ xa, thế nhưng con Phượng Hoàng Điêu này đặc biệt dễ thương như vậy. Hơn nữa trên trán nó còn có ấn kí hình ngọn lửa, làm cho người ta đã gặp là không thể quên được!"
"Đúng vậy, ta còn nghe cung nữ hầu hạ Hoàng thượng trong Dưỡng Tâm Điện nói, bây giờ Phượng Hoàng Điêu này rất cao quý, nghe nói bởi vì nó cứu Hoàng thượng một mạng, quả thật Hoàng thượng đối đãi với nó như ân nhân cứu mạng, cho dù ăn uống ngủ nghỉ, cũng đều có con Phượng Hoàng Điêu này ở một bên!"
"Đúng vậy, ta còn nghe nói, Hoàng thượng còn tự mình đút cho Phượng Hoàng Điêu này ăn! Có thể nghĩ, Phượng Hoàng Điêu này có phân lượng không nhẹ trong lòng Hoàng thượng của chúng ta..."
Hoàng cung tuy lớn, căn bản cũng không có bí mật gì đáng nói.
Cho nên, những việc lặt vặt này, chưa được một lát, đã truyền khắp cả hoàng cung .
Nghe thấy bàn luận của mọi người bốn phía, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc.
Không nghĩ tới hiện tại chính mình trở thành con chồn nổi danh rồi!
Trong lòng đang nghĩ ngợi, Trương tổng quản nghe được mọi người bốn phía bàn luận, ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc càng có vẻ kinh ngạc.
"Chậc chậc chậc, đời trước Phượng Hoàng Điêu này có tích phúc khí gì sao? Lại có thể khiến Hoàng thượng sủng ái như vậy! Chỉ là, tiểu điêu nhi này đến chỗ này của ta, rốt cuộc là để làm gì?"
Ngay lúc Trương tổng quản mặt mày nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc nghe bọn họ nói nhiều như vậy rốt cuộc nói đến điểm quan trọng, lập tức ném con Cẩm Lý ( cá chép đỏ) trong miệng đến trước mặt Trương tổng quản.
Nhìn Cẩm Lý bị ném tới trước mặt bản thân, Trương tổng quản lập tức sửng sốt.
Sau đó lão từ từ ngước gương mặt đầy vẻ kinh ngạc lên mà nhìn Phượng Hoàng Điêu lông xù đang ngồi xổm trước mặt .
Khi thấy bộ dạng thèm nhỏ rãi của Phượng Hoàng Điêu kia, Trương tổng quản không khỏi thử thăm dò, dè dặt hỏi.
"Ý ngươi là, muốn ta nấu chín Cẩm Lý này cho ngươi ăn sao?"
Mặc dù biết trước mắt này, chỉ là một con thú nhỏ, nhưng khi nhìn vào một đôi mắt vô cùng trong suốt, ánh mắt hiện đầy linh khí, thì Trương tổng quản liền không tự chủ được mà thốt ra lời này.
Mọi người bốn phía nghe vậy, không khỏi mở miệng cười nhạo.
"Ha hả, Trương tổng quản, đây chẳng qua là một con tiểu điêu nhi mà thôi, làm sao nghe hiểu được ngài nói cái gì?"
"Chính là chính là. . ."
Nghe được mọi người bốn phía nói như vậy, gương mặt già nua của Trương tổng quản lập tức buồn bực, cũng hiểu được hành động mới vừa rồi của mình có hơi đần độn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Gương mặt già nua lập tức đỏ bừng giống như cái mông hầu tử (hầu tử: khỉ). Lão đang định tức giận, lại thấy Phượng hoàng điêu ngồi xổm trước mặt mình đột nhiên không ngừng gật đầu ra hiệu.
Còn miệng kêu "chi chi chi" như muốn nói cái gì.
Móng vuốt không ngừng ra hiệu. Nó vừa chỉ vào Cẩm Lý ( cá chép gấm) trước mặt mình, vừa chỉ vào cái chảo , nó còn phối hợp với động tác xào rau.
Đồng Nhạc Nhạc làm động tác này là vô cùng rõ ràng.
Coi như lão không hiểu nàng nói gì thì cũng hiểu ý tứ của nàng. Chính là bảo Trương tổng quản nấu chín cái này cho nàng.
Đồng Nhạc Nhạc nàng đúng là cái đồ thèm ăn. Nên chẳng quản chính mình lúc này chỉ là một tiểu điêu nhi . Bây giờ làm những động tác này, rơi vào mắt người khác chính là một chuyện kinh động lòng người cỡ nào.
Mặc dù hiện giờ mọi người đang bận rộn cũng phải dừng công việc trên tay, mà chỉ chú ý nhìn hành động kỳ lạ mà có linh khí này của Phượng Hoàng Điêu.
"Phượng Hoàng Điêu này thật có linh tính a! Chẳng lẽ là đã thành tinh, là yêu tinh?"
"Phốc"
Khoa chân múa tay ra hiệu trong một thời gian dài, nghe được những lời này của mọi người mà Đồng Nhạc Nhạc nàng chỉ kém chút nữa là thổ huyết.
Hướng con ngươi đen hung hăng lườm người vừa nói chuyện, móng vuốt xiết chặt thành quyền , nàng mở miệng phản đối
"Ngươi mới là yêu tinh! Các ngươi cả nhà đều là yêu tinh"
Tức tối!!!
Đồng Nhạc Nhạc lúc này vô cùng tức giận, Trương tổng quản nhìn thấy tiểu điêu nhi trước mắt nhe răng nhếch miệng hiển nhiên là đang tức giận thì trong lòng vô cùng ngạc nhiên.
Cũng không trách được hoàng thượng lại sủng ái tiểu điêu nhi này, tiểu điêu nhi này không chỉ có linh khí mà dường như cũng có thể nghe hiểu tiếng người.
Trong lòng Trương tổng quản thất kinh nhưng nhanh chóng phục hồi lại, con ngươi quét qua một lượt. thấy tất cả mọi người đều ngừng làm việc mà hướng về phía này để xem. Thấy vậy mặt lão sa sầm xuống, mở miệng quát.
"Các ngươi đều không có đầu óc sao? Còn không mau đi làm việc. Nhỡ hoàng thượng trách tội xuống, cả đám các ngươi đều rơi đầu."
Nghe Trương tổng quản nói vậy mọi người lập tức thu hồi tâm tư, tiếp tục làm công việc của mình.
Thấy vậy Trương tổng quản mới từ từ thu hồi ánh mắt,rồi nhìn sang tiểu điêu nhi đang ngồi trên bàn một vòng rồi tầm mắt lại nhìn Cẩm Lý.
"Được rồi! Ngươi muốn ăn ta đây liền làm cho ngươi ăn."
Không phải tiểu điêu nhi này là được đương kim hoàng thượng sủng ái mà còn là vì con tiểu điêu nhi này thật sự làm cho người ta thích.
Không chỉ bộ dạng rất dễ thương, lông xù trông như cục bột tròn .
Điều làm cho người ta thích nhất là bởi vì đôi mắt ngập nước đen long lanh như biết nói.
Chỉ cần một cái liếc mắt cũng khiến cho ngưới khác muốn ôm vào lòng mà thương yêu sủng ái
Trong lòng vừa suy nghĩ , Trương tổng quản liền lập tức cầm Cẩm Lý, bắt đầu chế biến thức ăn
Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy liền vui vẻ.
Yên lặng ngồi một bên nhìn Trương tổng quản xử lý Cẩm Lý
Chỉ thấy Cẩm Lý toàn thân hoàng kim xinh đẹp ở trong tay Trương tổng quản một hồi liền biến thành Cẩm Lý kho đủ sắc hương vị.
Ngửi thấy mùi thơm đã đủ làm người ta nhỏ dãi kia, còn có món ăn làm người ta thèm thuồng muốn nếm khiến nàng không ngừng nuốt nước bọt.
" Này Cẩm Lý không chỉ nhìn đẹp mắt mà mùi vị cũng ngửi khác mùi cá bình thường"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng nói, đôi mắt cũng không hề chớp mắt nhìn về món cá kho ở trên bàn.
Trên khóe miệng nàng đang há ra phảng phất bỗng chốc có chất lỏng không rõ chảy xuống.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Thấy bộ dạng tham ăn thèm nhỏ dãi của tiểu điêu nhi, thật sự khiến lòng người càng thích , càng cười không thôi .
“Được rồi, Cẩm Lý đã nướng xong , ngươi có thể ăn. Có điều , không nên ăn quá nhanh , con cá này còn rất nóng”.
Thấy Trương tổng quản không chỉ tự mình xuống bếp nấu Cẩm Lý cho chính mình ăn , bây giờ còn như vậy tỉ mỉ dặn dò , làm trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm động không thôi.
Chính mình từ nhỏ đã ở trong cô nhi viện , không có ba mẹ .
Mà hiện nay , Trương tổng quản làm cho nàng có cảm giác này , thật giống dường như chính mình từng có một gia đình ấm áp vậy .
Vì vậy , Đồng Nhạc Nhạc càng vô cùng cảm kích hướng quay về phía Trương tổng quản cái đầu nhỏ nhắn để cảm tạ .
Ngay sau đó , nàng cũng không quản những người khác đang nhìn với ánh mắt kinh ngạc đến há hốc miệng , liền há ngoác miệng ăn ngấu ăn nghiến .
Chậc chậc chậc, Cẩm Lý đúng là như chính bản thân mình suy nghĩ , ăn vào quả thật ngon quá chừng.
Nước thơm ngậy này, mùi vị này thực sự làm người ta phải kêu to tán thưởng. Quả thực thơm ngon làm cho người ta không thể dừng lại được a !!!
Vào lúc này, khi Đồng Nhạc Nhạc đang sảng khoái ăn ngấu nghiến , trong lòng tràn đầy vui mừng , thì Tiểu Lô Tử thật vất vả mới đuổi theo kịp . Vừa mới nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc đã bắt đầu ăn , hắn chỉ cảm thấy cả trời đất trước mặt mình đều sụp đổ !
Trời ạ!
A!
Ông trời a!
Lần này , coi như hắn có mười cái đầu ,cũng không đủ để chém !
Loại Cẩm Lý ( cá chép đỏ ) ở trong Thiên Lí Trì này chính là do Bắc Lăng Quốc tiến cống , mỗi một con đều giá trị liên thành ! Hiện tại , lại bị tiểu điêu nhi này ăn !
Nếu như bị hoàng thượng biết , hậu quả thiết nghĩ cũng không chịu nỗi a !
Trong lúc Tiểu Lô Tử khóc không ra nước mắt , bên này Đồng Nhạc Nhạc đã sớm lấy tốc độ nhanh như chớp để giải quyết xong một bàn Cẩm Lý nướng trước mặt mình !
Tốc độ cực nhanh . Dường như sợ hãi có người đang tranh đoạt thức ăn với nàng!
Sau khi Đồng Nhạc Nhạc thật vất vả ăn no xong , nàng ngẩng đầu nhìn lên .
Nhìn một cái bụng , tròn vành vành , chậc chậc chậc ,chạm vào , rất có cảm giác mang thai sáu tháng rồi a!!!
Cũng không trách được nàng !
Dù sao vừa rồi nguyên một bàn Cẩm Lý nướng ước chừng cũng phải nặng hơn một cân , không sai biệt lắm ngang với trọng lượng hiện tại của nàng !
Nếu là bình thường thì nàng cũng không ăn nhiều đến như vậy
Chính là , món Cẩm Lý nướng ăn rất là ngon , đích thực khiến người ta không thể dừng lại được .
Cơ mà hiện tại có hơi không cố được thêm nữa rồi .
Sau khi ợ một cách thỏa mãn do đã ăn no , Đồng Nhạc Nhac co chân lên , liền ngồi chồm hổm ở trên mặt bàn .
Ăn rất no rồi, phải nghỉ ngơi một chút mới được …
Đồng Nhạc Nhạc sau khi ăn no xong , con ngươi nhẹ nhàng quét nhanh một lượt , lúc này mới chú ý đến Tiểu Lô Tử đang đứng ở cửa .
Gặp vẻ mặt như cha mẹ chết của Tiểu Lô Tử , làm trong lòng của Đồng Nhạc Nhạc nghi ngờ .
Mặt như thế ruốt cuộc là làm sao vậy ! ?
Mới vừa rồi đang không phải rất yên ổn sao ! ?
Đang trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc buồn bực nghi ngờ nhìn nét mặt của tiểu thái giám , bên này Trương tổng quản cũng đã chú ý đến Tiểu Lô Tử .
Thấy vậy gương mặt già nua hơi ngạc nhiên .
“Đây không phải Tiểu Lô Tử công công hầu hạ hoàng thượng ở Dưỡng Tâm Điện sao ! ? Nay rốt cuộc ngươi bị làm sao vậy ! ?”
Trương tổng quản mặt dù là người ở ngự thư phòng , bình thường không có mặt ở Dưỡng Tâm Điện , nhưng sự tình ở bên này vẫn biết một chút ít đi .
Hơn nữa ,Tiểu Lô Tử được Lý tổng quản mới thu làm đồ đệ ! Làm sao mà lão lại không biết được ! ?
Trong lúc Trương tổng quản lòng đầy nghi ngờ , Tiểu Lô Tử nghe được mấy lời này của Trương tổng quản ,rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần , hắn ngước lên một gương mặt không thể buồn hơn được nữa , liền nói với Trương tổng quản nói .
“ Trương tổng quản ,mới vừa rồi , người cứ thế làm món Cẩm Lý kia cho tiểu điêu nhi ăn ! ?
Trương tổng quản , nghe được lời Tiểu Lô Tử nói , trên mặt đầu tiên là sửng sốt , lập tức mở miệng hỏi lại .
“Đúng vậy , sao vậy ! ? Chẳng lẽ Cẩm Lý kia có vấn đề gì sao ! ?”
Trương tổng quản mặt dù không biết cái kia Cẩm Lý ở đâu ra , chỉ là lần này nhìn bộ dạng của Tiểu Lô Tử như thể sắp có tai vại đến nơi, làm trong lòng lão cũng nổi lên nỗi bất an .
Dù sao thì , ở bên trong hoàng cung này , mọi người đều làm việc cho chủ tử mình . Hơn nữa , báu vật trong hoàng cung này , nhiều vô kể .
Chẳng lẽ ,mới vừa rồi cái kia Cẩm Lý , cũng là trân bảo hay báu vật không được đụng đến ! ?
Trương tổng quản đang suy nghĩ , liền thấy Tiểu Lô Tử nghe xong tức thì hung hăng giơ tay tự cốc lên đỉnh đầu mình .
‘Bốp’ một tiếng ,lực đạo không hề nhỏ chút nào .
Lại nghe tiếng hắn khóc lóc, mở miệng than thở .
“Ôi , lần này , thật sự gây họa rồi !”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Cùng lúc đó, bên kia
"Không tốt, Hoàng thượng, điêu nhi đã ăn Cẩm Lý ( cá chép gấm) cực phẩm do Bắc Lăng Quốc tiến cống !"
Đang là thời gian sau giờ ngọ, Huyền Lăng Thương vừa mới hạ triều trở về, đang ở Ngự Thư Phòng phê duyệt tấu chương.
Giờ phút này, có một Đới Đao thị vệ vội vã đi vào. Đầu tiên là hắn quỳ xuống đất hành lễ với nam nhân tuấn tú trước mắt đang chăm chú phê duyệt tấu chương , sau đó mới nói ra tình tiết câu chuyện mà mình vừa mới biết được .
Nghe được những lời người mới đến đã nói, nam nhân tuấn tú vốn đang chăm chú phê duyệt tấu chương chỉ hơi ngẩng huyết mâu tuyệt đẹp kia lên, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn người mới đến.
Chỉ thấy người mới đến không phải ai khác, mà đúng là Đa Long, một trong những ám vệ một mực đi theo hắn nhiều năm .
Từ sau khi phát sinh sự kiện lần trước, trong lòng Huyền Lăng Thương liền một mực không yên tâm.
Hắn sợ con tiểu điêu nhi vào lúc chính mình không chú ý lại lần nữa chơi đùa mất tích, hoặc là gặp phải chuyện gì linh tinh các loại. Vì vậy, hắn liền phái Đa Long âm thầm bảo vệ tiểu điêu nhi kia.
Nói ra thì cũng buồn cười. Nếu như trước kia mà có người nói, hắn sẽ không tiếc công phái đi ám vệ đắc lực của bản thân chỉ để bảo vệ một con tiểu điêu nhi, thì đánh chết hắn cũng sẽ không tin . Vậy mà hiện tại. . .
Vừa nghĩ tới tiểu điêu nhi lông xù, thông minh cực kì dễ thương kia, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.
Lập tức, bạc môi có hơi cong lên, liền mở miệng trầm giọng nói.
"Nếu nó thích ăn, để cho Bắc Lăng Quốc tiến cống nhiều hơn một chút!"
Chẳng qua là Cẩm Lý thôi, chỉ cần nó thích ăn, không phải sao! ?
Đối với sự hào phóng của Huyền Lăng Thương , khóe miệng Đa Long tùy ý đứng một bên giật giật, vẻ mặt không sao nói nổi .
Đốt của a!
Cẩm Lý cực phẩm của Bắc Lăng Quốc , chính là có giá trị liên thành a!
Hiện nay, lại bị một con điêu nhi nho nhỏ ăn! ?
Đế vương trẻ tuổi này làm sao vậy! ? Lại đều không tức giận chút nào, hơn nữa, vẫn còn nói cái gì mà cứ để cho Bắc Lăng Quốc tiến cống nhiều hơn một chút! ?
Đế vương này, đối với con tiểu điêu nhi kia, thật sự quá mức sủng ái đi! ?
Không chỉ có sai khiến hắn là một ám vệ giờ đi bảo vệ một con thú cưng thì cũng được , bây giờ còn để cho tiểu điêu nhi này ăn mới sợ chứ . . .
Nghĩ tới đây, Đa Long thật sự không hiểu. Chẳng qua là một con tiểu điêu nhi thôi, mặc dù đã cứu tính mạng hoàng thượng, nhưng mà, Hoàng thượng đối với con tiểu điêu nhi kia có đúng là sủng ái quá đáng chăng ! ?
Trong lòng suy tính, chỉ là Đa Long cũng không nói thêm gì.
Dù sao, hắn làm kẻ thuộc hạ, thật sự không nên can thiệp nhiều hơn vào chuyện của chủ nhân .
Lời của chủ nhân đã nói, chính là mệnh lệnh, hắn chỉ cần làm theo là được!
Trong lòng nghĩ thế, Đa Long liền lập tức lui xuống , tiếp tục làm nhiệm vụ âm thầm bảo vệ tiểu điêu nhi . . .
. . .
Đồng Nhạc Nhạc cũng không hề biết chuyện Huyền Lăng Thương phái người âm thầm bảo vệ mình.
Hiện tại, nàng là ăn uống no đủ, liền muốn đi tìm Huyền Lăng Thương .
Lúc này, Huyền Lăng Thương mỗi ngày đều đã trở về từ Ngự Thư Phòng , cùng dùng cơm trưa với nàng!
Vừa nghĩ tới nam nhân tuấn tú tập hợp đủ cả tuấn tú khí phách dịu dàng vào bản thân, đối với chính mình lại cực kì yêu quí, chăm lo từng li từng tí , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng phảng phất dường như được rưới mật , cực kì ngọt ngào.
Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng không quản gương mặt đầy vẻ ủ rũ kia của Tiểu Lô Tử , vắt chân lên cổ liền chạy về hướng tới điện Dưỡng Tâm .
Lúc này nàng đã được chữa trị vài ngày .Vết thương trên người đã sớm không cần quấn băng nữa , cho nên dù đi xa hay đến gần thì nàng đều chạy nhanh như chớp giật.
Tiểu Lô Tử thấy vậy, cũng không quản suy nghĩ nhiều đến mặt khác , chỉ là mang một gương mặt đau khổ thảm thiết mà vội đuổi theo . . .
"Tiểu tổ tông của ta, đợi ta a. . ."
Đối với Tiểu Lô Tử mặt mày lo lắng, Đồng Nhạc Nhạc ngoảnh mặt làm ngơ.
Bởi vì giờ phút này, trong lòng nàng chỉ nghĩ đến Huyền Lăng Thương.
Không biết Huyền Lăng Thương có đang chờ nàng tại điện Dưỡng Tâm Điện không đây! ?
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc chạy nhanh hơn .
Trong thời gian nháy mắt, nàng đã chạy về đến bên trong điện Dưỡng Tâm .
Đến khi Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng chạy vào điện Dưỡng Tâm , đôi mắt đen lúng liếng phảng phất như bảo thạch kia lập tức đảo quanh một vòng .
Khi ánh mắt rơi vào bóng dáng màu vàng đang tùy ý đứng tại cửa, nàng cũng không hề suy nghĩ nhiều mặt khác, chỉ là nhún mũi chân một cái, cả thân thể liền nhanh chóng nhảy vào trong lòng nam nhân .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Hai Thuong Nguyen Bá Tánh Bình Dân
truyện hay
Sep 30, 2019 04:03 pm 0 trả lời 0