-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Lúc này Long,Mol và Tane đang đi về ngôi làng.Phải nói thật rằng tốc độ của Mol quá khủng bố ngay cả Long có dùng hết tốc độ đuổi theo thì vẫn bị bỏ lại xa tít.Chắc lý do là bởi khi Tane bị phong ấn vào Mol nên sức mạnh của hắn mới trở nên mạnh đến như vậy.
Khi về đến làng thì trời cũng gần đến nửa đêm một chút nữa thôi là nó phải chào tạm biệt mọi người rồi.Trước cổng làng có một bóng dáng cao lớn đang vẫy tay chào bọn họ.Người đó chính là Harashi.
Anh khi tỉnh dậy thì không nhìn thấy bóng dáng của Thổ thần đâu nữa nên liền chạy về làng xem Mol có về chưa.Và khi thấy bọn người Mol về thì anh ta mừng rỡ:
-Mol!Ngươi đây sao trông ngươi khác quá.
Mặc dù Mol tiến hóa khiến vóc dáng thay đổi khá nhiều nhưng Harashi vẫn nhìn ra được.
Lúc này Tane từ trong tay Mol nhảy ra.Harashi kinh ngạc khi nhìn thấy Thổ thần xuất hiện từ trong tay của Mol.Nhưng riêng Long với Mol thì đã biết điều đó từ sớm vì khi truyền thụ kiến thức về vòng phong ấn hắn cũng đã biết được các công dụng của vòng phong ấn.
-Thổ Thần!!Sao người lại ở đây?
Harashi hét lớn lên tỏ vẻ kính trọng.
Tane nghe được liền nói với giọng dịu dàng:
-Từ nay ta không còn là Thổ thần nữa nên hãy gọi ta là Tane.
Vừa nói xong Tane liền chuyển sang vẻ mặt nghiêm túc mà nói:
-Ngươi có biết một gia đình sống ở đây cách đây hai mươi năm không?Bà mẹ thì khá già,còn người con thì ở độ tuổi thanh niên nhưng trí tuệ không bình thường.
Harashi nghe xong liền đặt tay lên càm suy nghĩ.Riêng Mol và Long thì đang hồi hộp trong lòng vì không biết Tane hỏi như vậy vì lý do gì.
Sau một lát Harashi liền nhớ ra nên nói:
-Tôi không biết nhưng tôi biết có một người sống ở thời điểm đó có thể kể lại.
Vừa nói xong Harashi liền dẫn cả đám người đi vào trong làng.Mol lúc đi vào làng liền bị người dân chú ý bởi vẻ quá to lớn nên nó lẻn vào một góc phố rồi biến thân thành hình người.Chắc khi có Tane phong ấn vào người thì trạng thái Song Kiếp của hắn đã ở mức hoàn thiện.Tức có nghĩa Mol là người mạnh nhất trong tất cả kể cả Long.
Long đi vào trong làng liền có cảm giác quen thuộc.Vì kiểu nhà lá đơn sơ.Đèn thì làm bằng đèn dầu.Có vẻ như nền văn minh ở đây chưa phát triền như thời một nghìn chín trăm hồi đó.
Đi theo con đường chính khoản 300m thì Harashi rẽ phải đi vào một hẻm.Nói là hẻm nhưng nó cũng to gần bằng đường chính.Trước mắt bọn họ là một ngôi nhà rộng lớn không thua kém gì nhà của Nhỏ Hoa.
Harashi đứng trước cổng lấy chìa khóa mở cửa ra.Long liền nghĩ rằng chắc Harashi là quản gia nên có chìa khóa.Nhưng không Long đã lầm vì ngay khi vừa mở cửa ra thì một dàn người đứng hai bên cúi đầu nói:
-Mừng cậu chủ đã về!
Bản thân Long bất ngờ vì trong dáng vẻ của Harashi không có gì là thiếu gia cả.
Harashi lúc này quay sang nhìn cả nhóm rồi nói:
-Mời mọi người vào nhà.Người có thể giải đáp câu hỏi của Tane ngay trong đây.
Nói xong Harashi dẫn đầu đám người đi vào trong nhà.Trước mắt Long là một ngôi nhà rộng lớn được làm bằng gỗ.Đi vào trong nhà Long liền có cảm giác như mình đang trong những câu truyện cổ tích ngày xưa mà nó hay coi.
Harashi dẫn đám người bọn họ vào trong một căn phòng có một người đang nằm ngủ.Harashi đến gần người đó nói khẽ:
-Cha ơi con có dẫn đám bạn đến muốn hỏi cha việc này.
Người cha đang ngủ xay bị làm cho giật mình tỉnh dậy liền nói:
-Tối rồi đó!Có chuyện gì hỏi đại ở đây đi ta còn phải ngủ nữa.
Harashi nghe lúc này liền mang câu hỏi của Tane kể cho người cha.Ngay khi người cha nghe xong liền bất ngờ tỉnh táo rồi đứng dậy bảo Harashi dẫn đám người ra phòng khách ngồi đợi.
Một lúc sau Long đi đến phòng khác.Phải nói thật căn phòng này không quá to nhưng vừa đủ lộ vẻ giàu có của ngôi nhà.Phòng khách bốn bề lối ra vào đều được treo một bức tượng hình Tane.Điều đó khiến Long cảm thấy gia chủ ở đây rất tôn kính Thổ thần.
Nhưng điều làm Long cảm thấy bị cuốn hút là ở cái bàn có một hủ bánh mứt.Long dường như quên cả bản thân mình là ai kể từ khi xin phép Harashi ăn hộp mứt.Lý do là từ lúc nhỏ Long đã cực kỳ thích món bứt.Nhưng chỉ được ăn trong mỗi dịp Tết.Nhưng kể từ khi bà Vú rời bỏ Long ngay đúng dịp Tét thì nó đã không muốn ăn mứt vì nó không muốn nhớ đến nỗi buồn.Qua thời gian tình yêu của Long dành cho bánh mứt lại một lần nữa khơi dậy nên nó ăn điên cuồng đến nỗi quên cả bãn thân.
Một lúc sau người cha của Harashi đi ra.Lúc này Long mới nhìn thấy được rõ dáng vẻ của ông ta.Một tầm vóc cao ráo lực lưỡng ai nhìn vào đây cũng không biết ông ta cũng đã hơn 50 tuồi.
Ông ta ngồi xuống đối điện với Tane.Thông thường mở đầu cuộc nói chuyện là mấy câu hỏi thăm sức khẻo đại loại vậy.Nhưng ông ta lại thẳng thừng đi vào vấn đề chính:
-Các ngươi có hỏi về mẹ con nhà Rochon đúng không?
Tane vừa nghe thấy liền đáp lời:
-Đúng ta đang muốn tìm kiếm họ.
Ông ta lúc này thở dài một tiếng rồi trả lời:
-Vô vọng thôi.Người mẹ đã chết rồi.Nghe đâu là chết ngay ở nhà của Thổ thần.Buồn nhất là người con.Dù không chết nhưng lại bị phỏng nặng.Kể từ lúc đó hắn trở nên điên điên khùng khùng.Suốt ngày lẫn quẫn quanh nơi người mẹ để khóc lóc.Được vài năm thì hắn qua đời.
Tane nghe vậy liền hỏi:
-Không phải bà ta có người chồng sao?Tại sao người chồng lại để con ruột của mình phải khổ sở như vậy?
Người đàn ông lấy một một giấy từ trên người đặt xuống bàn.Ông ta đang tự gói thuốc để hút.Vừa làm ông ta vừa nói:
-Cô mong đợi gì ở một tên đểu chứ?Hắn chỉ biết đến moi tiền bà Rochon thôi.Đứa con chỉ là chuyện ngoài mong muốn.Mà nếu hắn có chăm sóc thì cũng không dại gì mà chăm sóc một tên điên dại không làm được trò trống gì.
Ông ta ngay khi vừa nói xong thì điếu thuốc cũng vừa hoàn thành.Ông ta lấy lửa và đưa vào miệng hút một hơi thật sâu.Làn khói nhả ra luôn phù hợp với những người có tâm sự.Ngay lúc này ông ta nói tiếp:
-Bản thân ta không cảm thấy buồn cho hai người nhà Rochon.Nhưng ta chỉ tội cho Thổ thần.Cô ta là người đã giúp cho ngôi làng này phát triển.Ngay cả bản thân ta cũng đã phải đội ơn người vì đã ban cho ta sức khỏe hơn người.Và ngay lúc ta muốn tạ ơn người thì người đã ra đi.
Mol nghe thấy liền ồ lên.Vì nó đã nhận ra người ốm yếu lúc hắn nhìn thấy trong vòng tròn chính là người này.
-Ông không cần phải buồn vì Tane chính là....
Mol khi vừa định tiết lộ danh tính thì Tane ngăn cản chỉ với một ánh nhìn.Bản thân hai người họ khi phong ấn thì họ đã có sự liên kết nên họ biết những thứ gì mà người còn lại không muốn làm.
Tane bây giờ đã không còn là Thổ thần nữa.Cô ta đã từ bỏ đi quá khứ buồn bã đó nên Mol không cần phải cho bất kỳ ai biết Tane là Thổ thần.
Một lúc sau đó mọi chuyện đã đi đâu vào đó khi mà mọi người nói chuyện vui vẻ với nhau thì Long nhìn mà chỉ cười thầm trong bụng vì không nghĩ mình sẽ có những người bạn thân như vầy.
Rồi đột nhiên cơ thể Long bỗng dưng mờ đi.Mọi người hốt hoảng nhìn vào Long.Nhìn vẻ mặt lo lắng cho Long nó vui lắm.Long cố gắng trấn an mọi người:
-Không sao đâu!Đây chỉ là chuyện thường thôi.Tôi sẽ quay lại sau.Nhớ đó.
Mol lúc này thét lên:
-Cảm ơn cậu.Nhưng sẵn tiện tên cậu là gì?
Long mỉm cười trả lời:
-Tôi tên là Long....
Vừa nói dứt câu cơ thể của Long từ mở hẳn chuyển sang biến mất.
p/s Tôi rất mừng vì đã chấm dứt một ngày trong số chục chương này.^-^
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Ngay lúc Long biến mất ngay trong kết giới trở lại thế giới thực thì đột nhiên mọi thứ xung quanh Long rung động dữ dội.Chắc là do việc nó mạnh lên quá mức trong kết giới nên khi trở về thì thế giới này chưa quen được.Điều này cũng tương tự với viên Hồn Thạch của sát lang lúc đó.
Long nhìn thấy thế liền vui mừng vì thành quả nó đã gặt hái được.Nhưng không lâu sau đó nó liền cảm thấy mệt mỏi rồi ngủ thiếp đi.Dù khi ở trong kết giới những thứ nhu cầu thiết yếu của con người luôn được bỏ qua nhưng với những chuyện xảy ra đối với Long thì mọi thứ còn chưa quen hẳn.
Trong giấc mơ Long lại quay về khoảng không vô định.Trước mắt Long vẫn là người phụ nữ ấy.Chưa kịp nói gì thì bà ta liền mở lời nói trước:
-Ngươi đã bỏ lỡ đi nhiệm vụ.
Long nghe xong liền không hiểu chuyện gì nên hỏi lại:
-Ta bỏ lỡ nhiệm vụ gì chứ?
Người phụ nữ nhìn vào Long rồi điềm đạn trả lời:
-Trước khi ngươi xông vào đánh giết tụi orc thì ta đã đưa ra một nhiệm vụ cho ngươi.
Long nghe xong ngây ngô nói:
-Ủa có hả?Xin lỗi để ta xem lại.
Nói xong Long mở hệ thống đi vào mục thông báo tìm kiếm.Ngay tức khắc nó nhận thấy một dãy nhiệm vụ đưa ra.Ngay đúng với từng việc mà Long đã làm.Chắc lý do là nó quá chú tâm vào việc chính nên không nghe thấy tiềng thông báo.
Long lúc này thở dài mà nói:
-Lỡ rồi thì thôi tiếc núi cũng không được ích lợi gì.
Người phụ nữ đó nghe xong liền che miệng lại mà cười sau đó nói:
-Ngươi quả đúng là người được chọn.Thôi được rồi lần này ta phá lệ cho ngươi những phần thưởng từ các nhiệm vụ.
Long chưa kịp vui mừng thì người phụ nữ này nói tiếp:
-Với một điều kiện là thời hạn một năm nữa người phải lập khế ước với một con rồng.
Long nghe xong khủng hoảng:
-Bà vừa nói là lập khế ước với rồng?
-Đúng vậy ta muốn ngươi lặp khế ước với rồng!
Long lúc này trong lòng bực bội nói:
-Bà đừng coi thường tôi!Bà nghĩ là tôi phải đi nài nỉ xin sự giúp đỡ của đám Rồng sao?Sai rồi!Tôi sẽ giết chúng để lấy làm dạng tiếp theo cho Hóa Hình sư của tôi.
Người phụ nữ nghe xong liền mừng thầm trong bụng vì bà ta đã không chọn lầm người.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Khi Long còn là Gabuda,nó đã không biết bao nhiêu làm những điều điên rồ chỉ trong 2 năm nào là chiến đấu Ma thần,náo lại Ma Ngục.Đồ sát Long tộc.
Vì thế khi Long được ban tặng cho những thứ sức mạnh mà người khác không có trong thế giới thực thì nó tự tin khẳng định nó có thể làm những việc điên rồ.
Người phụ nữ đó trước khi tạm biệt Long thì có dặn dò một câu:
-Hãy trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ ai.
Ngay sau đó người phụ nữ biến mất trong không gian còn Long thì tỉnh dậy.Long biết rằng nghĩ vụ bây giờ là phải thật cường đại nếu không sẽ không thể thực hiện được lời hứa với người phụ nữ.
Sau một hồi suy nghĩ trong đầu để định hướng công việc luyện tập thì nó quyết định xữ lý phần thưởng từ nhiệm vụ đã.
Long mở hệ thống vào phần nhiệm vụ.Nơi đây xữ lý việc đưa ra nhiệm vụ và nhận thưởng nhiệm vụ.Khi người chơi rơi vào một tình cảnh nào đó và hệ thống sẽ vang lên để đưa ra nhiệm vụ.Hoặc khi có một ai đó giao cho ta nhiệm vụ.
Người chơi có quyền nhận hoặc không nhận nhiệm vụ.Không nhận thì tỉ lệ cho ra nhiệm vụ sẽ từ từ thấp xuống cho đến khi mất hẳn.Còn nếu người chơi nhận nhiệm vụ khì sẽ đạt được phần thưởng giá trị.Còn nếu thất bại thì sẽ bị lãnh nhiều thứ hậu quả cực kỳ lớn.
Long bây giờ đang xem ở mục nhiệm vụ.Quả nhiên là các nhiệm vụ đã bỏ lỡ đều bị làm đen nhám đi.Nhưng bây giờ khi Long mở lên thì đã thấy chúng nó trở nên trắng sáng.Khi Long bấm vào mục nhiệm vụ đầu tiên thì một khung chữ hiện lên:
Nhiệm vụ Đánh bại orc
Tình trạng:Hoàn thành
Thưởng:
-Kỹ năng cường hóa
Long nhìn thấy mà thất vọng vì nó cứ nghĩ rằng nó sẽ được thưởng thứ gì đó đại loại như vật liệu rèn hay Bảo Thạch.Nào ngờ đâu là sách kỹ năng.
Nhưng nó vẫn còn hi vọng vào các nhiệm vụ sau.Nên nó lần lượt nhận thưởng các nhiệm vụ còn lại.
Nhiệm vụ Đánh bại thủ lĩnh orc
Tình trạng:Hoàn thành
Thưởng:
-Giáp của orc
-20 000 EXP
Long lúc này cảm thấy cũng có chút an ủi ít nhất là nó có thể lên được một ít cấp độ.
Nhiệm vụ Đánh bại Siêu cấp Thổ quái
Tình trạng:Tạm chấp nhận(Giảm phần thưởng 50%)
Thưởng:
-Thổ Thạch phẩm chất Bát Nguyệt*.
Long nhìn thấy phần thưởng mà muốn cắn lưỡi vì tiếc nuối.Không phải Long làm quá lên đâu.Dù có bất kỳ ai đã từng chơi op thì khi nhìn thấy cảnh này cũng muốn cắn lưỡi.Giá như lúc trước nó giết Thổ quái thì đâu ra tình cảnh này
Lý do vì Thổ Thạch là một viên Bảo thạch nhưng nó tinh khiết chỉ chứa duy nhất bên trong là nguyên tố Thổ.Không bị pha lẫn bất cứ thứ tạp nham nào.Và điều đặc biệt là nằm ở phẩm chất.Phẩm chất càng cao thì mức độ nồng đặc nguyên tố và độ tinh khiết càng cao.
Ở đây viên Thổ Thạch phẩm chất Bát Nguyệt.Nhưng nó đã bị giảm đi giá trị tức có nghĩa giá trị ban đầu của thứ này là Nhất Nguyệt.Mà mỗi Nguyệt lại cách nhau một trời một vực.
Ví dụ như viên Thổ Thạch phẩm chất Bát Nguyệt có thể mua được 1 cái Quận thì viên Thổ Thạch phẩm chất Nhất nguyệt có thể mua cả 1 cái Thành Phố.
Bởi thế mà Long rất buồn.Nhưng bản thân nó là người không thích lấy quá khứ níu kéo hiện tại nên nó vội gạt qua chuyện đó.
Phẩm chất được đánh giá qua 3 cảnh giới từ thấp đến cao
Tam Thập Nhị Tinh(32 sao)
Lục Thập Nguyệt(16 trăng)
Tứ Nhật(4 mặt trời)
Đây cũng được đánh giá cùng chung với trình độ thợ rèn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Long lúc này cầm viên Thổ Thạch trong tay.Hình dáng của nó khá giống viên đá thông thường nhưng nó có những đường viền tròn chịa.Với một tông màu nâu sặc sỡ.
Sau đó nó lấy Hồn Kiếm ra để hấp thu Thổ hệ trong viên đá này.
Long một tay cầm chắc chuôi kiếm một bên giữa chặt Thổ Thạch.Tiếp theo đó Long kích hoạt khả năng hấp thu của Hồn Kiếm.
Bất chợt một sợi dây liên kết giữa Hồn Kiếm và Thổ Thạch hình thành.Sợi dây này ban đầu chỉ bằng sợi chỉ thì từ từ nó bành chướng ra thành một sợi dây thừng.
Quả thực là Thổ Thạch phấm chất cao.Chỉ với việc hấp thụ đơn thuần mà đã cho người khác thấy một màn mãn nhãn.
Lúc này đây từ một sợi dây thừng nó đã phóng to lên bằng một thân khổ to lớn.Thứ sức hút của Hồn Kiếm đang dần bộc phát.Có vẻ như Hồn Kiếm có thể phát huy khả năng mà không nhờ đến sự nâng điểm.
Nhưng một lúc sau thì sợi dây vẫn không to lên thêm.Chắc có lẽ Hồn Kiếm chỉ có thể gia tăng khả năng ở cảnh giới nhất định.
Sau một hồi thì sự việc này cũng đã hết.Viên Thổ Thạch bây giờ đã mất đi màu nâu vốn có mà thay vào đó là một màu trắng pha nhẹ chút màu nâu.
Long bây giờ mở hệ thống Hồn Ngọc để xem việc hấp thu Thổ Hệ đã cho Long bao nhiêu điểm.
Kết quả xem qua thì nó nhận thấy số điểm hiện tại mà Long có là 25 điểm.Đây là một số điểm khá lớn cho Long bây giờ.Vì thế nó quyết định sẽ để dành cho dịp cần thiết sẽ sử dụng.
Nhờ vậy mà Long càng thêm có lý do để tiếc.Vì nếu như lúc đó thay vì để Thổ quái bị hóa đá tại chổ thì tiện tay giết chết thì bây giờ Long đã có thêm mấy chục điểm cộng nữa rồi.
Nhưng đối với nó bây giờ thì việc nâng cao phẩm chất của Hồn Kiếm mới là điều quan trọng.Vì có thể khi phẩm chất được nâng cao thì sức mạnh hoặc các khả năng còn ẩn dấu bên trong Hồn Kiếm sẽ được kích hoạt.
Nhưng việc đó sẽ gác lại sau vì hiện tại Long cảm thấy mình còn chưa đủ tiến bộ so với dự tính ban đầu vì thế nó tiếp tục công việc luyện tập.Mục tiêu của nó hiện giờ là phải đưa cả ba chỉ số srt agi vit lên 5 000.
5 Ngày trôi qua Hoa với Khoa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ sau.Còn Long thì vẫn đang trâu bò luyện tập.Nó đang dùng hết tất cả những thứ gì nó có thể hoàn thành mục tiêu của mình.
-Sắp được rồi.....Một....Chút....Nữa....
Chỉ còn một chút nữa thôi là nó đã có thể vượt qua được mốc 5 000.Dù cơ thể mồ hôi đang tuôn ra từ người Long xối xả xuống đất nhưng bản thân nó vẫn không hề ngưng nghỉ.Vẫn kiên trì luyện tập để hoàn thành mục đích được đặt ra càng sớm càng tốt.
-Ô Long!Anh vẫn còn đang luyện tập à.
Nhỏ Hoa tỉnh dậy đầu tiên liền đi xuống hầm trú ẩn nhưng chỉ vừa hỏi thăm một câu thì một luồn năng lượng phát ra từ Long đánh ra tứ phía làm rung động vạn vật.Khiến cho Nhỏ Hoa rung động liền tiếp tục ngất đi.
Thằng Long còn tệ hơn.Lần này nó đã thực sự kiệt sức.Toàn bộ cơ thể của nó đã không còn sức lực.Ý thức của nó đã dần dần mất đi.Cuối cùng thì bất tỉnh nằm sập xuống tại chổ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Sau khi luyện tập quá độ Long đã bất tỉnh.Nhỏ Hoa thì bị luồng năng lượng đánh ra từ Long mà ngất theo.Khi thằng Khoa tỉnh dậy đi xuống tần hầm thì thấy hai đứa nó nằm bất tỉnh liền vội vã gọi người cấp cứu
Long bây giờ không còn đi vào khoảng không vô định nữa.Có lẽ rằng chỉ đúng thời điểm thì Long mới có thể đi vào nơi đó.Còn bây giờ trước mắt Long là một đồng cỏ xanh mướt.Long vui đùa thích thú tận hưởng khoảng thời gian đó.
Đột nhiên nơi đây biến thành chiến trường.Lửa đạn ì xèo.Long không biết chuyện gì đang diễn ra.Rồi nó thấy Harashi,Mol,Tane.Bị đám orc dãy đi.
Long nhìn thấy chỉ muốn đi đến giúp bọn họ nhưng cơ thể lại không thể cử động được.Một luồng suy nghĩ lướt qua Long:
-Tại sao lại có orc?Chẳng phải mình đã giết hết chúng rồi sao?Thôi chết rồi!
Một sự nhầm lẫn tai hại của Long mà đến tận bây giờ nó mới nhận ra.Đó chính là orc mà nó đã tiêu diệt rất có thể là một đội nhỏ trong một nhóm lớn.Và rất có thể chúng đã đến để báo thù cho những người đã mất.
Long bây giờ thì đang nằm suy luận trong tâm trí chưa chắc mình đã đúng hay đã sai chỉ còn cách duy nhất là đợi ngày kết giới hồi lại rồi đi vào đó để chứng thực.
Phải đến một lúc lâu sau đó thì nó mới tỉnh dậy.Trước mặt nó là một khung cảnh quen thuộc.Vẫn là căn phòng y tế.Cơ thể thì đau nhứt.Nhưng Long vẫn cố gượng dậy đi ra khỏi giường.
-Tỉnh dậy rồi hả?
Tiếng cô y tế vang lên.Một thân hình trung niên nhưng khá tươi trẻ với một cặp mắt kính tròn một chiếc áo khoát trắng rõ là y sĩ.
Long nghe thấy liền trả lời:
-À dạ!Em vừa tỉnh dậy.
Cô y tế nói với một giọng điệu cảnh báo:
-Em liều mạng lắm đó!
Long nghe xong liền khó hiểu:
-Ý của cô là sao?
-Haiz....Em biết đó.Việc em luyện tập quá độ cộng với việc cơ thể không được thư giản.Khiến cho các cơ bắp căng ra.Của em thì nó tệ hơn.Nó bị bóp nát toàn bộ.
Cô y tế giải thích cho Long hiểu.
Long nghe thấy liền tỏ vẻ lo sợ hỏi:
-Thế nó có ghiêm trọng lắm không?
Cô y tế trả lời:
-Không hẳn quả tệ.Em chỉ cần không luyện tập nữa là sau một thời gian cơ thể của em sẽ lành hẳn.
Long tỏ vẻ mừng rỡ hỏi:
-Vậy chính xác là bao lâu?
-Theo như tình trạng bây giờ thình chắc là 3 tháng.
Long cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong là nước mắt như biển rộng trả lời:
-3 Tháng!Nhưng chỉ sau 5 tháng nữa là cuộc thi sẽ tổ chức.Cô có cách nào giúp em không?
-Cô chịu thua.Cơ thể con người không thể tác động đơn thuần thì có thể giải quyết được vấn đề.Nếu xơ xài thì em sẽ thành phế nhận ngay.Vì thế đừng cố luyện tập.
-Em hiểu rồi!
Long nghe xong liền gục mặt trả lời.
-Em yêu ơi anh tới rồi nè!
Tiếng thầy hiệu trưởng vang lên khi bước vào phòng.
-Ô em tỉnh dậy rồi hả?Tốt....Hãy cứ nghĩ ngơi khi phục hồi đủ.(Em ơi tới giờ rồi:Tiếng nói nhỏ).
Cô y tế dứng dậy cỡi chiếc áo khoát dẹp đôi mắt kính.Vừa chuẩn bị thứ gì đó vừa nói:
-Cô có chút việc bận.Em cứ ở lại nghĩ ngơi.
Nói xong cô y tế đeo bên vai là chiếc túi xách đi đến khoát vai thầy hiệu trưởng rồi đi ra khỏi phòng.
Long ngó ra cửa sổ thì nghe thấy tiếng nói khá là thân mật phát ra từ hai người bọn họ.Nó nghe thấy mà chỉ thở dài rồi thốt lên:
-Ôi tình yêu!
Long nhìn lên bầu trời đầy sao đột nhiên thứ tình yêu của nó dành cho Nhỏ Hoa bổng bùng cháy tựa như một ngọn lửa khiến cơ thể nó rạo rực.
Rồi tiếng mở cửa phát ra Long quay sang nhìn thì thấy Nhỏ Hoa bước vào.
-Anh đã tỉnh dậy rồi.Thật tốt quá.Lúc em thấy anh nằm bất tỉnh mà em lo gần chết.
Nhỏ Hoa nói rất thân thiện nhưng Long không trả lời.Vì bản thân nó biết người mà nó đang nói chuyện không phải là Hoa.
-Em nghe cô y tế nói rằng anh khi tỉnh dậy sẽ rất đói nên em có làm cho anh vài cái bánh mì.Em không biết anh có ăn đồ chua hay không nên em chưa cho vào mà chỉ đem theo.Với em có mua cho anh mấy chai nước.Phòng khi anh thấy khát.
Hôm nay em sẽ ở đây để coi chừng anh vì cô y tế nói anh không thể di chuyển được nhiều nên khi vào ban đêm có người bên cạnh sẽ rất tốt.Nhưng anh đừng lo em không thấy phiền đâu.....
Nhỏ Hoa vẫn cứ tiếp tục nói.Nhưng Long lúc này như nước vỡ bờ hét lên:
-Đủ rồi đó!Tao không cần mày phải giả làm Hoa!OK!Tao chỉ yêu duy nhất Nhỏ Hỏa.Vì thế mày đừng hòng quyến rũ hay thay thế cô ấy.
Lời nói tuông ra thì không thể nào rút lại được.Lời nói dù thật lòng thì cũng có phần sắt đá.Nó cứa qua những người nghe thấy và đem lại những di chứng về tâm hồn.
Nhỏ Hoa cũng như thế.Đang tười cười vui vẻ nhưng khi nghe xong lại gục mặt xuống khóc:
-Em biết rằng em không phải là Hoa và em cũng không biết tại sao em lại nhập vào Hoa từ lúc nào.Toàn bộ ký ức của em dường như biết mất.Em rất lạc lõng anh biết không em đã rất sợ hãi khi không có ai để nương tựa.
Nhưng kể từ khi anh nói chuyện với em,em có cảm giác rất quen thuộc.Cái cách anh đe dọa em.Cách anh nói với em khiến em cảm thấy rằng em có thể nương tựa vào anh.
Em đã cố gắng thay đổi để có thể giống như Hoa.Nhưng chắc em đã lầm.Em đã sai khi có ý định thay thế người yêu của anh.Em xin lỗi.
Những lời này phát ra có chút kỳ quặc nhưng nó lại làm cho người trong cuộc phải siêu lòng.Long bây giờ từ căm phẫn dần chuyển sang tội lỗi khi đã nói những lời không tốt đối với cô ta.
-Ta....Ta.....Ta xin lỗi!Ta không có cố ý.Chỉ là.....ahkm ta không biết phải nói ra sao nữa.Chuyện này thật khó xử lý.
Nhỏ Hoa nghe thấy cũng bối rối theo.
Thế là cả hai đứa nó rơi vào tình trạng khó xử.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện