-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Việc buôn bán khá thuận lợi cì có Liễu Thu Thủy là tay tán tu già zơ rất quen với công việc này, nếu giao cho tên Triệu khờ có khi bị bán đi cả quần lót không biết chừng.
Lúc này đây mấy pháp khí của hai tên họ Khoách và họ Bao bị bán sạch, cộng thêm chổi cùn rẻ rách của Lục Ngạc sưu tầm cũng bị bán sạch tuy đẳng cấp không cao nhưng thắng ở số lượng. Khi đưa phương án bán hết ra ngoài thì Lục Ngạc lăn lộn khóc lóc không đồng ý, tất cả đều là của hắn cớ gì lại bán. Thuyết phục dọa dẫm không được cuối cùng Lạc Thiên xuất huyết tung ra một đòn.
- Ta trích thêm tinh huyết chế thêm một viên bổ linh đan cho ngươi để huyết mạch ngươi có thêm long huyết chứ không phải long giao được chưa.
Than tài thì tham tài nhưng yêu thú mê mẩn nhất là sức mạnh. Nhất là những con thú có huyết mạch giao thì lại càng ham muốn có được long huyết, long và giao là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Không nói ra thì không sao, nói ra thì thảm rồi hai con tiểu ưng quàng quạc không thôi.
- Ba ba ưng ưng muốn... ưng ưng cũng muốn... Ngạc ca hư không cho.... cho ưng ưng...
Bốp... chát... ai ui... ca sao đánh... ai ui... mẹ... chờ ông lớn... ái...
Lục Ngạc hùng hổ bắt nạt hai tiểu đệ, Hồng Mãng cũng hai mắt lấp lánh nhìn Lạc Thiên cầu xin....
- Thôi thôi, đều có phần, cùng lắm ta nằm bẹp mấy tháng... ôi... Liễu muội cũng một viên tăng tư chất đi... ôi... tạo cái nghiệp gì đâu.
Giờ thì đúng là hắn xuất huyết thật rồi. Phen này không nằm liệt giường vài tháng là không xong.
Sau giao dịch không ngờ linh thạch bạo tăng đến 3 ngàn viên. Bỏ ra thuê một khuôn viên động phủ năm năm chỉ hết một ngàn còn lại hai ngàn dùng tu luyện và làm vốn lưu động.
Khuôn viên hai mẫu có cả hồ nước để nuôi linh thú hệ thủy, ở đây gần vô tận hải thế nên thiết kế như vậy là cần thiết, hai tháng trong túi linh thú bị uất nghẹn mới thả ra thì Lục Ngạc kêu loạn chạy khắp nơi rồi nhảy ùm xuống hồ nước vẫy vùng, nói gì thì nói hắn vẫn là trẻ con a, vì đi theo Lạc Thiên được vỗ béo nên lớn nhanh, không thể như Hồng Mãng một đường khổ tu. Nói đế trẻ con thì không ai bằng hai con Tiểu Ưng, cả ngày không đánh nhau thì trêu chọc Ngạc ca của chúng, tất nhiên sau đó là bị đập tơi bời, tâm lý tự ngược của gia đình này rất là cao.
Hộ trận của động phủ trang viên được mở ra toàn bộ để tránh né bên ngoài xem xét thế nhưng tiêu phí linh thạch kinh người, một trăm viên hạ phẩm một tháng.
- Đại ca, ta có chuyện bàn riêng đại ca một chút.
Liễu Thu Thủy nghiêm trọng mà đạo cùng Lạc Thiên.
- Liễu muôi đừng ngại cứ nói... là người nhà cả, đến công pháp bí mật nhất ngươi còn chia sẻ cho ca kia mà.
- Là thế này Đại ca. Yêu tu như đại ca và mọi người nhân tộc gọi là yêu thú.... nói vậy xin đại ca chớ giận nhưng đây là thực tế, mà yêu tu có khế ước cùng tu sĩ thì lại coi là linh thú.
Trầm ngâm một lát Liễu Thu Thủy quan sát sắc mặt của Lạc Thiên rồi đạo tiếp.
- Yêu thú thì nhân loại tu sĩ nhìn thấy sẽ là hô đánh, đuổi giết. Thế nhưng linh thú thì khác nhân tộc coi như cùng trận doanh, đụng đến sẽ rất phiền phức. trừ những linh thú đặc biệt gây cho tu sĩ muốn cướp bảo ra thì những linh thú khác không ai dánh chủ ý cả. Đại ca có thần thông liễm khí và ẩn nấp đến tận cùng, thần thức cường đại không sao, thế nhưng Hồng Mãng, Lục Ngạc, song Ưng đâu này, cha nhẽ cả đời trong túi linh thú. Nhất là những lúc tổ đội chúng ta săn bắn bên ngoài đụng chạm tổ đội khác thì sao.
Lạc Thiên khẽ biến sắc…
- ý của ngươi là…
Liễu Thu Thủy vội vàng giải thích.
- Mong đại ca chớ hiểu nhầm, ý của muội là để Lục Ngạc, Hồng Mãng tỷ tỷ, cùng song Ưng kế khế ước bình đẳng với ta và Triệu Vô Cực. một bên tử vong thì bên kia cũng tử vong, ấn kí trên trán của yêu tu không hề khác biệt khế ước chủ tớ. Lúc ầy có hành tẩu bên ngoài cùng không lo. Mà phòng ngự trận toàn trang viên có thể thu lại chỉ cần duy trì phòng ngự động phủ thôi, rất tiết kiệm. Mà thật ra phòng ngự trang viên cũng không ngăn được thần thức Trúc cơ tu sĩ, Đại ca có thể thử.
Lạc Thiên nghiêng đầu đánh giá kĩ Liễu Thu Thủy, can đảm, co tình nghĩa, suy nghĩ cẩn thận kín đáo, chiến lực không tồi, thiên phú tốt, công pháp tốt… quả thật rất toàn năng. Chỉ tiếc là cụt một cánh tay, thế nhưng tên Triệu Vô Cực đã chắc chắn khi hắn Trúc cơ được thì sẽ dễ dàng chế sinh cơ đan phục hồi cho nàng. Liễu Thu Thủy không thể trúc cơ khi bị cụt vì sau trúc cơ là cố hình như vậy sẽ mãi mãi cụt tay.
-Tiểu muội nghĩ nhiều, không những Lục Ngạc, Hồng Mãng, song ưng kí khế ước mà ta cũng kí, ta cũng cần một cái ấn kí hoạt động cho tiện… nhưng mà kí là kí với ngươi a…. ta còn rất yêu đời. kí với tên TRiệu khờ không biết đánh đấm kia ta ngỏm lúc nào không biết.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, việc kí khế ước thuận tiện, từ nay trở đi đồng bạn lại sâu thêm một bước, sinh tử gắn liền nhau.
Ngày hôm sau Lạc Thiên nhin đau xuất ra 6 giọt tinh huyết gần như chiếm một phần ba của hắn để Triệu Vô Cực luyện đan. Sau khi xuất ra tinh huyết thì Lạc Thiên đo ván ngay lập tức, thều thào mà nằm trong động phủ. Triệu Vô Cực bế quan luyện đan.
Liễu Thu Thủy muốn dẫn Hồng Mãng, Lục Ngạc, Song ưng đi săn yêu thú bổ sung huyết thực cho Lạc Thiên thế nhưng hắn ngăn lại, có đan dược bổ xung khí huyết của Triệu Vô Cực hắn còn cầm cự được một thời gian. Hắn muốn Hồng Mãng và Lục Ngạc luyện thật tốt hai môn thần thông của hắn thì Lạc Thiên mới yên tâm để họ ra ngoài. Hai môn này là độn thuật và thần thông ẩn nặc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Quả thật có giáo tập vag không có giáo tập lài hai khái niệm khác hẳn nhau, còn trường hợp ăn gian nhờ Âm Dương Long Thung thì không thể tính vào đây. Hai tháng hết sức ép uổng và giáo tập hết lòng thì cả Hồng Mãng và Lục Ngạc đều có thể thi triển ra độn thuật cự ly hai mươi trượng cái này ngang bằng với Lạc Thiên cấp độ yêu thú nhất cấp. Phân biệt là hỏa độn thuật của Hồng Mãng và thủy độn thuật của Lục Ngạc. Thần Thông ẩn nặc thì không hiểu sao hai kẻ này rất khó phat huy, chỉ khi nào trong môi trường nhiều lửa thì Hồng Mãng mới có thể thi triển tốt, phân biệt thì Lục Ngạc dễ thi triển trong nước, còn ở môi trường bình thường thì hai kẻ này chỉ chi triển được một nửa đó là khí tức thu liễm mà thôi chứ không che dấu được thân ảnh. Nhưng thế cũng tốt rồi, Liễu Thu Thủy là Luyện khí đỉnh phong mang theo linh sủng là bốn con yêu thú bất nhập lưu sẽ không gây sự chú ý, ngoài ra có tác dụng giả heo ăn thịt hổ rất cao.
Ngoài ra còn một niềm vui khác là hai con hàng lại có năng khiếu với thần thông thu nhỏ, mặc dù không thể thu nhỏ một phần sáu như Lạc Thiên thế nhưng thu lại một nửa thể hình lại làm được. Đôi lúc thể hình to không phải rất có lợi, nhất là đánh lén hay chiến đấu trong môi trường chật hẹp.
Vì Lục Ngạc có thể thi triển thần thôn ẩn nặc khoảng tầm nửa canh giờ dưới môi trường nước nên Lạc Thiên đưa ra ý kiến mọi người thuê hải thuyền ra biển đi săn. Mặc dù sẽ ảnh hưởng lớn đến Hồng Mãng thế nhưng chiến lực Lục Ngạc lai tăng cấp số nhân trong biển. Tư tưởng nhất quán của Lạc Thiên là thà để một kẻ mạnh đến ngứa răng còn hơn cả lũ tầm tầm, cái này cũng nhất quán với ý kiến của Liễu Thu Thủy, ngoài biển với thủy công pháp thì nàng cũng mạnh mẽ hơn nhiều.
Vậy là mọi người đi hết chỉ còn lại mình Lạc Thiên quạnh quẽ, hắn có thời gian yên tĩnh để tính toán thêm cho tương lai, giờ đây tổ đội của hắn có thể nói là thành hình rồi, cận chiến, viễn chiến, không chiến, phụ trợ có đủ… mặc dù còn nhỏ yếu nhưng đầy tiềm năng phát triển.
Cái hắn quan tâm bây giờ là trang bị. Ngay khi hắn bình phục thì tổ đội phải bước vào một thời kì săn bắn điên cuồng, săn cả yêu thú, nhân tộc và hải thú… nói chung mọi đối tượng trong mắt hắn giờ đây đều là linh thạch. Lúc này đây hắn đang nằm quấn quanh cây Vô căn linh thụ, cái cây linh thụ này là vô thuộc tính thế nên hệ linh căn nào cũng dùng được, với thần thức cường đại hắn hoàn toàn có thể hai bút cùng vẽ đồng thời vận hành cả hai hệ linh mạch tu luyện. Nếu nằm cạnh cây Hỏa Linh thụ thì hắn chỉ có thể yêu tu mà thôi.
Vì ở đây năm năm thời gian thế nên hai cây linh thụ được lôi ra trồng ở hai cỡ trung linh tuyền trong động phủ. Cây hỏa linh thụ thì cung cấp cho Hồng Mãng và Triệu Vô Cực tu luyện còn cây Vô căn Linh thụ này thì là chỗ dựa vào của tất cả thành viên còn lại. Ngay thi lôi hai cái cây này ra thì Liễu Thu Thủy và Triệu Vô Cực sém chút là ngã lăn ra sàn nhà, đây là mặt hàng độc chỉ có ở yêu quốc, chỉ có một lượng quá ít ỏi tuồn vào nhân tộc thì bị cao tầng chiếm hết, giá của chúng tính bằng phương linh thạch. Chính vì lí do hoài bích hữu tội Lạc Thiên vội vang bố trí cấm linh trận pháp học được từ Mẫu Ngạc. Vấn đề trang bị cho các thành viên rất là nhức đầu, Lạc Thiên, Triệu Vô Cực, Liễu Thu Thủy có thể dùng nhân tộc pháp khí, linh khí nên chỉ cần có linh thạch là có thể mua sắm thoải mái. Nhóm còn lại là yêu tộc cần dùng Yêu pháp khí, Yêu linh khí… mà mấy thứ này là mặt hàng không thể có. Yêu tộc chỉ có yêu Bảo là nhiều tại sao lại vậy thì rất đơn giản. chờ con Lục Ngạc hay Hồng Mãng trở về bảo nó đi luyện khí thì biết, với cơ thể thô kệch thiếu tứ chi hoặc tứ chi không linh hoạt thì có luyện bằng răng. Yêu tộc tu đến Kim đan kỳ sinh ra yêu đan thì có thể một lần sơ cấp hóa hình với nửa thân biến thành nhân loại hình thái tùy theo lựa chọn của chúng. Lần triệt để hóa hình là lúc sinh ra yêu anh khi ấy chúng có thể hóa hình thành nhân loại. Vì lý do này yêu tu tiếp cận luyện đan, luyện khí, chế phù rất là muộn. Ít nhất phải có yêu đan mới bắt đầu tiếp xúc mấy món phụ trợ kia. Mà nhân loại thì từ luyện khí ký đã đặt nền móng rồi.
Vì yêu thú có yêu đan mới luyện khí nên chúng luyện ra là Yêu Pháp bảo và cao hơn là Yêu Linh Bảo. hai món này thì chả món nào tiểu đội dùng được, đẳng cấp quá cao. Tiểu đội hợp chủng của Lạc Thiên cần là Yêu pháp khí và yêu Linh khí dùng cho yêu thú cấp thấp.
Còn việc thuê người luyện yêu khí trang bị hay là thôi đi nhân loại không thể luyện ra yêu pháp khí vì nhân tộc tu luyện là chân linh khí, muốn luyện chế yêu pháp khí thì chỉ có yêu tu mới làm được. Thế nhưng yêu tu giờ đang lầm than ở Yêu quốc thành Ma tộc nô lệ biết đi đâu mà nhờ.
Thế nhưng tên Triệu Vô Cực đúng là một cái đầu yêu bác tài ba, hắn có tí tuổi thôi nhưng tập trung hết vào tìm hiểu và tu luyện nên nhân tình thế thái cái gì cũng không hiểu chỉ mỗi liên quan đến tu luyện là rất rành mạch. Theo lời tên mọt sách này đạo thì thủ pháp luyện chế Yêu Pháp khí, Nhân pháp khí, Ma pháp khí chả có gì là khác nhau mấy. Chỉ khác nhau là dùng yêu hỏa, linh hỏa và ma hỏa để luyện chế. Thành phần vật liệu không hề khác nhau, các bước không khác nhau, mà nhân tộc trong lĩnh vực này mạnh nhất vì tinh thần lực của họ tỉ mỉ có thể pha trộn các loại tài liệu cực tốt cho ra phôi khí chất lượng cao hơn tộc khác. Cuối cùng là việc khắc pháp trận lên pháp khí, yêu tộc có yêu văn dùng yêu khí khắc lên, nhân tộc có Linh văn nhờ chân linh khí khắc lên, còn ma tộc là ma văn.
Hiểu bản chất thì có hướng giải quyết, chỉ cần Lạc Thiên kiếm được Yêu văn pháp trận cho Yêu pháp khí là hắn có thể tự mày mò chế tạo. Nhờ sự ăn gian của Âm Dương Long Thung thì hắn tự tin mình sẽ thành công. Vấn đề nghe ngón Yêu Văn hắn vứt cho Liễu Thu Thủy, cô nàng này rất cẩn thận và tỉ mỉ nên hắn yên tâm rất nhiều.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Lênh đênh trên biển lớn là một chiếc pháp khí chu thuyền dài mười lăm trượng rộng bốn trượng. Chu thuyền hình giọt nước luyện bằng Thiết mộc 3 trăm năm, bền chắc như kim loại, nhẹ như mộc. Loại chu thuyền này không thể phóng to thu nhỏ, chạy bằng linh thạch có rất nhiều pháp trận được bố trí trên thuyền như phòng ngự, thủy lực để chạy trên nước, phong trận để có thể vọt lên không tầm 10 trượng trong khoảng thời gian ngắn. Giá thuê pháp thuyền là một trăm linh thạch một tháng đặt cọc hai ngàn, hỏng hóc tính theo giá trị bồi thường. Lúc này trên pháp thuyền chỉ có một con Ưng yêu thú bất nhập lưu đang chán nản nghẹo đầu nghẹo cổ rỉa lông. Rút thăm không thần thức nó bị bắt trông thuyền. Mà rút thăm chỉ có hai thành viên là nó và em trai nó. Hai kẻ này không có chiến lực nên bị bắt làm cu ly. Thằng anh thì Lạc Thiên đặt tên là Lạc Thiên Ưng, thằng em đặt tên Lạc Địa Ưng. Nhớ lại lúc đặt tên thì con cá sấu cũng đòi họ Lạc. Lạc Thiên quát ầm lên bảo nó chả nhẽ gọi Lạc Ngạc, đọc lên là thấy méo cả mồm. Con cá Sấu hám tài này lập tức cự lại nói nó lấy Tên là Lạc Linh Thạch, Lạc Thiên ầm ầm tức giận đập cho một trận mới thôi.
Cách đó hai dặm là một cuộc chiến đang diễn ra. Vì không có linh thức siêu cường của Lạc Thiên nên việc đi săn vất vả hơn nhiều. Lần này là Hồng Mãn làm mồi, nó biến hóa nhỏ một nửa thân thể liễm khí còn lại là yêu thú bất nhập lưu hệ hỏa, tung tăng vui vẻ bơi đi bơi lại trong nước. Một con yêu thú bất nhập lưu ở biển sâu tung tăng thì không khác gì ngọn đèn trong đêm là mấy, nếu là yêu thú cấp cao thì không để ý bất nhập lưu làm gì, nó đi săn yêu thú đê giai ăn a, ăn một trăm con bất nhập lư chả bằng ăn một con cấp 2 yêu thú. Nhưng Hồng Mãng lại là mồi ngon trong mắt Hải yêu từ cấp 1 đến cấp 3.
Một con độc giác hải Sa yêu thú cấp 2 đang từ từ tiếp cận. Còn cách ba mươi trượng thì nó ầm ầm tăng tốc lao đến. Còn cách con mồi 5 trượng thì mười mũi băng tiễn bên hông nó xuất hiện ầm ầm tiến đến. Đòn tấn công quá khủng bố cây băng tiễn thô như cánh tay trẻ em đâm thấu thân thể nó đóng băng lại ngay lập tức.
Hồng Mãng hiện ra chân thân 5 trượng rưỡi của nó cắn chặt mang cá quấn quanh cơ thể nó mà xiết khiến cho xương cốt con hải yêu vỡ vụ đứt gãy. Ở dưới biển bản mạng thần thông của Hồng Mãng bị áp chế mạnh nên nó chơi cận chiến.
Lục ngạc xông lên bồi một phát đớp vào đầu nghiền xương sọ con sa yêu không còn hình, chết không thể chế hơn được nữa. Lần này cũng như bao nhiêu lần khác trong tháng này, hải yêu số lượng nhiều lắm, nhiều không hết. Thế nhưng trong nước là thiên đường của hải yêu, mấy con hàng nhân tộc mà mò vào thì không biết ai ăn ai. Nhân tộc tu sĩ chỉ chơi theo kiểu thả huyết thực câu hải thú dụ nó lên mặt nước rồi tiến hành chiến đấu, hiệu quả không hề cao, vì Hải yêu dù hơi ngốc hơn hải thú nhưng đã mở ra linh trí rồi thì lừa chúng không phải dễ. Còn các loại thuốc thôi tình thì khá là nguy hiểm vì chúng có thể đưa đến hải yêu cường đại, cần phải tổ đội rất đông rất cường đại mới dám chơi cách này.
Thành ra một tháng lênh đênh trên mặt biển tiểu đội đánh chết cả thảy 36 con hải yêu, trừ đi huyết nhục để cho Lạc Thiên hồi phục và tinh hạch để dành cho tu luyện thì da và các bộ phận có thể luyện khí cộng lại cũng tới cả hai ngàn hạ phẩm linh thạch. Nếu các tiểu đội khác nghe thấy thu hoạch này chắc phải ghen tị đến chết.
Lục Ngạc kéo Sa yêu lên Mặt nước, phía trên là Liễu Thu Thủy với pháp khí phi hành lình lá đang chờ sẵn. Công việc của nàng là thu con mồi vào túi trữ vật mà thôi. Để chuẩn bị cho lần này nàng sắm hẳn mười cái túi thế nhưng thể hình hải yêu quá lớn giờ chật hết cả rồi.
Lục Ngạc thì giờ đã biết linh thạch quý giá, hắn chuyên từ dự chữ rác qua sưu tầm linh thạch, nghe Liễu Thu Thủy báo giá xong hắn nước dãi nhoét mồm.
Liễu Thu Thủy đi săn lần này thật nhàn, số lần nàng tham chiến đếm trên đầu ngón tay. Chỉ khi gặp cấp ba hải yêu vì đảm bảo an toàn tổ đội không bị thương thì nàng mới lao xuống nước dùng phi kiếm tham gia viễn công, còn dưới cấp 3 thì đơn giản là thuấn sát như vừa rồi.
Lạc Địa Ưng Trên bầu trời bay một vòng, nhận được tín hiệu trên mặt biển thì nó như gió bay về phía Pháp thuyền. Trên pháp thuyền Con Lạc Thiên Ưng thấy em nó thì vui vẻ điều khiển thuyền đi theo, chỉ lát sau cả tiểu đội lại tập trung. Lục Ngạc thì không lên thuyền, nó bơi ngay phía dưới đáy thuyền một là để bảo vệ hai là nó thích dưới nước a, cảm giác thật là Yomost.
Hồng Mãng tự nhiên không thích nước, có điều kiện nàng sẽ lên thuyền nằm phơi nắng, hai con ưng thì bay tít trên cao làm nhiệm vụ hoa tiêu. Nếu gặp thuyền của tổ săn khác sẽ tránh, nếu gặp hải yêu nào đó sẽ hướng dẫn tàu đi qua., cấp bậc hải yêu tính theo hình thể nên không sợ gặp phải đối không chơi được.
Lần này đi săn thành công thì kinh nghiệm già zơ của Liễu Thu Thủy là quan trọng bậc nhất. Thế nhưng bỗng ngay lúc này một Lạc Thiên Ưng xà nhanh xuống.
- Liễu Di... có thuyền... hướng kia... nhanh... đang đến.... cách 3 dặm.
-Trên thuyền đó có bao nhiêu người....
- Một người.....
Thôi xong trúng bẫy, Liễu Thu Thủy thầm nhủ trong lòng lập tức truyền âm phân phó hành động cho Lục Ngạc và Hồng Mãng cùng Lạc Thiên Ưng.
Ngay lập tức Lạc Thiên Ưng bay vút lên trời, Liễu Thu thủy thì bật phòng ngự pháp trận tế ra phi kiếm chuẩn bị chiến đấu, Lục Ngạc tiến vào trạng thái ẩn nặc dưới nước.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Liễu Thu Thủy phản ứng không hề sai ngay khi màng bảo hộ bật lên thì xung quanh hư không xuất hiện 5 nhân ảnh, quang hoa phép thuật đủ màu lóe lên đập cho màng bảo hộ lung lay không ngớt, may mà vẫn chèo chống được.
- Ha ha đúng là chỉ có một mình con nhóc cụt tay với mấy con tiểu Yêu bất nhập lưu là cũng dám ra khơi đi săn… hảo a … hảo a…. Ngươi có biết từ khi nhận được tình báo ở bến cảng thì chúng ta vất vả tim ngươi đến thế nào hay không….
Một trong Bốn tên tu sĩ nam lên tiếng, tên này béo lùn để hai chòm ria mép như râu cá chê, dáng người ngũ đoản. Còn lại là hai tên giống nhau như đúc mặc áo choàng đen dáng người dài ngoằng như cây gậy có lẽ chúng là song sinh. Người tiếp theo là một tráng hán da đen màu tóc hung đỏ cơ bắp cuồn cuộn, nữa tu duy nhất trong đám này là một phụ nhân đẫy đà ăn mặc hở hang hết sức, trên mặt alf một lớp phấn dày đến như tường thành của thành Hùng Bi.
Vậy mà nhóm này lại đến có ba nhân vật luyện khí đỉnh phong, hai tên còn lại là cao cấp luyên kì kỳ đội ngũ như vậy mà đi vây bắt một nữ Luyện khí kỳ đỉnh phong cụt tay cùng mấy con tiểu yêu bất nhập lưu thì thành ra đao mổ trâu cắt tiết gà.
Tên béo Ngũ đoản nhìn lên bầu trời, nheo mắt.
- Hóa ra là mấy con súc sinh này phát hiện chúng ta… lần nào cũng tới muộn một bước.. Mẹ kiếp lần này phải tốn đến 5 lá ẩn thân phù tiềm hành tới trước mới bắt được ngươi… mẹ kiếp.
Liễu Thu Thủy bình tĩnh vấn:
- Chư vị đạo hữu, tiểu nữ tử một thân tần tật thực lực thấp, mấy linh sủng lại còn thấp nữa… ra biển chỉ mong lấy công làm lãi kiếm it linh thạch vụn. Làm gì có thu nhập mong chư vị nể tình tu luyện gian nan mà bỏ qua cho tiểu nữ được chăng…
Cả nhóm năm người cười ha ha không ngớt, tên béo lùn xấu xí lại đạo. - Ta đánh chủ ý lên ngươi thì có cái gì mà ăn, cái pháp thuyền này đặt cọc 200 linh thạch di, đưa giấy đặt cọc đây, tắt phòng ngự…. uhmm cụt tay cũng có hương vị riêng a, chiều bốn huynh đệ ta vài đêm thì có thể tha ngươi một mạng…
Nhìn nữ tu cụt tay trên thuyền mặt hoa da phấn, tuy hai má hơi phính phính nhưng cang thêm đáng yêu kiểu loli bốn gã thú vật nhộn nhạo cả lên. Nhìn nàng cắn môi đến bật máu gian nan gật đầu, còn con linh thú xà hình chưa vao cấp một đang run bần bật trốn vào một góc thì cả bốn tia tâm hoa nộ phóng.
Gian nan quẳng Phi kiếm xuống sàn thuyền Liễu Thu Thủy quay đầu tắt quang tráo phòng hộ của pháp thuyền. Lúc này thì cá nằm trên thớt, không thể có bất ngờ sảy ra nữa rồi. Bọn này đã dùng thần niệm quét đi quét lại mấy trượng xung quanh rồi. Hai con tiểu ưng thì không cần nhắc đến. Lúc này cả năm tên cùng thở phào nhẹ nhõm bởi vì chúng bỏ thuyền dán linh phù tiềm hành phía trước tiến hành bao vây vậy nên linh lực tiêu hao khong còn nhiều, kéo dây kéo dưa cũng chiếm được thuyền thôi nhưng mệt a. Không đánh mà hàng là tốt nhất, chỉ duy trì một tầng linh lực hộ thân cho tiết kiệm bốn tên nam tu tiến về phía trước chuẩn bị hành sự.
Bỗng nhiên hai tên cao ngất anh em song sinh tu sĩ đột nhiên chớp nhoáng rồi biến mất tại chỗ, dị biết sảy ra quá nhanh đến ba tên đồng bọn không hề dự đoán được. Mà ngay tâm tư tỉ mỉ như Liễu Thu Thủy cũng không kịp phản ứng.
Tiếp theo một chớp mắt là một loạt hành động sảy ra. Một con Cự Ngạc hư không xuất hiện bên cạnh nữ tu đẫy đà há miệng cắt nát vòng bảo hộ linh lực và cũng cắn đứt đoạn thân thể của ả, ngay lúc đó là một thanh kiếm màu đen kịt đâm xuyên thần thông Băng giáp của Lục Ngạc, đâm xuyên qua lớp phòng ngự yếu trước ngực của nó thẳng tiến vào tim. Mà cũng cùng lúc đó cái đuôi khổng lồ của cự Ngạc cũng quét trúng một bóng đen làm nó đập mạnh vào biển sâu tung bọt trắng xóa.
Cũng cùng cái chớp mắt ấy là một con cự Mãng khổng lồ lăng không xuất hiện cắn lấy đầu lâu ngã béo lùn tu sĩ kèm theo là liệt hỏa như dung nham tuôn chảy của từ mồm Cự Mãng phun thẳng ra ngoài, cái đuôi của nó thì chắn trước ngực của Liễu Thu Thủy. Trên đuôi cắm một thanh kiếm màu đen vẫn đang rung run tỏa đầy sát khí băng lãnh.
Chỉ trong chớp mắt một loạt các hành động cùng lúc làm cho những người thần kinh không vững không thể bắt được hành động tiếp theo sẽ càng loạn. Người phản ứng nhanh nhất trong chớp mắt thứ hai là Liễu Thu Thủy. Họ liễu vứt linh kiếm xuống sàn tàu là có mục đích của mình, đó là một cái bẫy, nhìn thì như cam chịu đầu hàng thế nhưng nàng vẫn duy trì khống chế với nó. Một tia sáng màu lam lóe lên đâm thẳng đến bóng đen cách mình mười trượng. Vì nàng bỏ kiếm làm bẫy nên từ vị trí kiếm đến bóng đen chỉ là năm trượng mà thôi, chớp mắt là tới. Phản ứng thứ hai là gã tu sĩ da đen như thiết tháp, hắn tế lên song thuẫn bảo vệ trước sau bản thân. Tiếp theo là một bóng đỏ đánh thẳng lên cự thuẫn, Hồng Mãng đã bất chấp thương thế tại đuôi mà tấn công tu sĩ da đen.
Chớp mắt thứ ba Lục Ngạc biến mất, tráng hán da đen tuy không bị công phá phòng thủ nhưng sức mạnh va chạm đập bay hắn vào biển. Cùng lúc đó là một cái đầu lâu bay lên, phi kiếm đã cắt đứt đầu cái bóng đen máu tươi cuồng phun hai vật thể một lớn một nhỏ rơi tõm xuống biển.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Ngay lập tức Hồng Mãng bất chấp thương thế lao vào trong biển, Liễu Thu Thủy theo sát phía sau. Ngay lập tức nàng nhận được thần niệm từ Hồng Mãng truyền đến.
- Đối phó tên tu sĩ da đen, ta đi xem Tiểu Ngạc…
Không nói hai lời cả hai chia nhau ra hành động. Tráng hán cơ thể như thiết tháp là một thổ hệ tu sĩ, hắn bị đánh bay khỏi pháp bảo phi hành rơi xuống biển đúng là không còn gì để nói tiếp theo. Mặc dù ra biển thì phải học kĩ năng dưới nước, thế nhưng một tu sĩ hệ thổ chỉ còn một nửa linh lực quần nhau với một tu sĩ hệ thủy ngang cấp, linh khí xung mãn trong biển sâu thì kết quả có thể đoán được.
Khi Liễu Thu Thủy sách túi trữ vật của tên tráng hán ngoi lên mặt nước thì đã thấy Lục Ngạc đang nằm ngửa trên thuyền, từ ngực nó máu tươi chảy đầm đìa, trong mồm vẫn gầm gừ không ngớt. Thế nhưng nhìn thế nào cũng thấy nó đang cười và nước dãi chảy dòng dòng a.
Liễu Thu Thủy vội vàng lấy thuốc cầm máu loại tốt nhất sau đó năm bảy bốn tám nhét một mớt to tướng vào vết thương Cự Ngạc. Bị đụng vết thương đau cự Ngạc kêu la dữ rội. thế nhưng người không động vì sợ vết thương nặng thêm. Thuốc cầm máu do Triệu Vô Cực chế rất hiệu quả và có tính dính rất cao nên không phải băng bó gì cả. Đến lượt Hồng Mãng thì vết thương nhẹ hơn nhiều vì khiếm đâm trúng phần không trọng yếu, vơi lại đuôi mãng quả thật là phòng ngự rất kinh khủng. Chỉ một lát là cầm máu ngay. Nhưng lúc này Hồng Mãng đang nhìn Lục Ngạc bằng ánh mắt giết người. Liễu Thu Thủy vẻ mặt thắc mắc thì nghe được giải thích, nghe xong nàng cũng có xúc động chạy lên đá Lục Ngạc nó hai cái.
Số là con Hàng này trọng thương nếu không vận động mạnh mà chìm xuống rồi chờ đồng bạn cứu vớt thì không đến nỗi nào. Thế nhưng nó biết túi trữ vật tu sĩ bên trong nhiều linh thạch thế nên tính tham tài nổi lên nó thủy độn về phía bóng đen bị nó dùng đuôi quất bay. Chính xác khi bị đâm thì phi kiếm chỉ còn cách tim nó 1 xích thôi thế nhưng hắn kịp quật bay đối thủ, chính cái quật này đã cắt đứt linh lực và thần niệm gia trì của đối phương lên phi kiếm. Sau đó đối tên tu sĩ áo đen bị bay quá 20 trượng nên phi kiếm nằm ngoài thần niệm của hắn không thể điều khiển được, đúng lúc hắn sắp ngất đi vì thương thế do cái quất đuôi của Lục Ngạc thì hắn lại cảm nhận được phi kiếm đang đi về phía mình vậy là hắn dùng chút linh lực cuối cùng thúc đẩy phi kiếm tiến lên. Lúc này thì hay rồi, Lục Ngạc cuống cuồng bất chấp lấy chân gạt phi kiếm ra, thế nhưng chân của nó rất vụng về không thể như móng vuốt của Lạc Thiên, phi kiếm bị đẩy xéo hất văng ra ngoài đồng thời vết thương cũng to ra theo cơ số nhân, tiêu diệt xong tên hắc y nhân này thì trong miệng nó có hai cái túi trữ vật…. Cái này còn chưa hết, đúng lúc này một thân thể không đầu rơi xuống nước hiện ra trong thần niệm con Cá sấu tham tài ngu ngốc này thế là nó lại mặc kệ thương thế bơi lại cắn lấy túi trữ vật của cái xác, sau đó là Hồng Mãng chui xuống nước kéo hắn lên thuyền.
Nằn trên thuyền hai mắt nhắm nghiền nhưng bỗng nhiên Lục Ngạc mở bừng hai mắt, thều thào truyền âm cho Liễu Thu Thủy và Hồng Mãng.
- Hồng di và Liễu di thương thế có đáng ngại không?
Hai người mặt hơi dãn ra, con hàng tham tài không muốn mạng này ít nhất cũng có mặt tốt, bị thương vậy rồi mà vẫn quan tâm người khác.
- Ta không thương thế gì cả, cám ơn ngươi nghỉ cho tốt là được rồi..
- Hồng di bị thương nhẹ thôi không việc gì… cảm ơi tiểu Ngạc hỏi thăm. - Ơ hai người khỏe mạnh a, khỏe còn đứng đây mà không đi cướp cái pháp thuyền của bọn họ 2000 linh thạch a.
Cái này gọi là đứng hình toàn tập không thể chịu nổi nữa rồi. Liễu Thu Thủy chứng kiến sự đời cũng nhiều nhưng mà ham tài vong mạng đến trình độ như tên cá sấu này thì lần đầu tiên mới thấy, quả thật là không còn gì để nói… thế nhưng ngẫm lại…. tên này nói chính xác.
Hai chiếc bóng lao ra khỏi pháp thuyền thế nhưng là lao xuống nước mà tiềm hành về phía Pháp thuyền đối phương. Kẻ làm nhiệm vụ trông coi pháp thuyền đối phương là một tên chạy việc vặt chỉ có Luyện khí sơ kì, đã thế tính cảnh giác rất tồi, không hề bật quang tráo phòng hộ của thuyền. Khi phát hiện có biến thì muộn rồi, một thanh phi kiếm màu lục đã xuyên thấu người hắn, kẻ này chết không thể chết hơn được nữa.
Vậy là Hồng Mãng điều khiển một chiếc thuyền, Liễu Thu Thủy điều khiển một chiếc, Lục Ngạc nằm thuyền của Liễu Thu Thủy để tiện bề chăm sóc. Trên đường về mục tiêu ai toang là chính tránh xung đột thế nên tác dụng trinh sát của song Ưng là quan trọng không thể tả, chỉ cần cây bay gió thổi là chuyển hướng đi vòng. loằng ngoằng nửa tháng thời gian mới về đến bến cảng. Lục Ngạc thương thế đã đỡ nên cho vào túi linh thú dưỡng thương. Hồng Mãng thu liễm lại thể hình một nửa, cấp bậc yêu thú cấp 3 dù sao cũng phải có sức trấn nhiếp ngoại giới.
- Lão bản ta giao trả Pháp thuyền đây là giấy đặt cọc, xin lấy lại tiền 2000 linh thạch …. còn chiếc này đặt cọc tiền là 2500 linh thạch ta muốn mua lại thì thế nào, tiền bến bãi và bảo trì là bao nhiêu.
-Ồ tiểu thư muốn mua lại chiếc Pháp tru này sao. Chiếc này là chiếc lớn nhất dành cho tiểu đội tốc độ rất tốt hệ thống phòng ngự cũng mạnh, thế nhưng phải nói trước là vận dụng thì khá hao linh thạch… umm chiếc này bán ra 2200 linh thạch, tiền bến bãi thì 50 linh thạch một năm, bảo trì hay sửa chữa thì tính chi tiết mỗi lần.
Lão bản quản lý bến tàu quả là chuyên nghiệp nói năng rõ ràng thao thao bất tuyệt… cái giá này đưa ra hắn đã lời được 200 linh thạch rồi. Ở đây giết người cướp thuyền như cơm bữa thế nên luật bất thành văn là nhận thuyền không nhận người, có giấy đặt cọc, có thuyền trả về là tiến hành giao dịch.
- Ồ tốt vậy thì ta lão bản chỉ cần trả lại cho ta 50 linh thạch là đủ ta thuê bến bãi năm năm.
- Tốt, đây là thẻ bài hạnh tâm pháp trận của thuyền, từ nay nó là của tiểu thư rồi…
Vậy là tiểu đội có riêng một chiếc thuyền thuộc về mình, việc này rất quan trọng, vì nếu đã là của bản thân thì hoàn toàn có quyền sửa chữa chức năng của tàu, tốn thêm một ít linh thạch thì có thể an toàn hơn nhiều. Theo như dự định thì sau Lạc Thiên sau khi hồi phục cũng tiến hành bế quan trùng kích cấp 4, Triệu Vô Cực sau khi giải độc cũng sẽ cố gắng tiến hành hồi phục tu vi trúc cơ… sau đó mọi người lại phải ra biển lần nữa, phải đi xa hơn đến vùng Miên Hoa đảo săn tìm Huyết san hô. đây là linh dược khuyết thiếu luyện chế Sinh Cơ đan mọc lại cánh tay cho Liễu Thu Thủy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện