[Việt Nam] Ngược Về Thời Lê Sơ
Chương 11 : Chuyển căn cứ ra Bãi cháy cửa Lục
.
-
- Chương 1 : Dòng dõi Đông A
- Chương 2 : Kế hoạch tương lai
- Chương 3 : Thuyết phục
- Chương 4 : Núi Thần tụ nghĩa
- Chương 5 : Bị chiến
- Chương 6 : Không gì ngoài chữ tranh và đoạt
- Chương 7 : Luyện binh luyện chữ
- Chương 8 : Sao chép phát minh nối tiếp sao chép phát minh
- Chương 9 : Uy lực kinh người - Cạn lương - Thủy binh trên trời rơi xuống
- Chương 10 : Thủy sư thống lãnh Đặng Dung
- Chương 11 : Chuyển căn cứ ra Bãi cháy cửa Lục
- Chương 12 : Duyệt binh
- Chương 13 : Đúc Pháo Thần Công
- Chương 14 : Khủng bố uy lực
- Chương 15 : Đụng độ
- Chương 16 : Làm một mẻ lớn
- Chương 17 : Binh phát Nam Độ- Xưng Vương quyền biến
- Chương 18 : Sự vụ là quá nhiều
- Chương 19 : Trí kế thắng Vũ Biền
- Chương 20 : Man thiên quá hải
- Chương 21 : Thâm độc kế sách
- Chương 22 : Hốt một mẻ khỏe cả đời
- Chương 23 : Danh tướng
- Chương 24 : hiến hỏa tứ bề
- Chương 25 : Chính danh kiếm tiền
- Chương 26 : Lính đánh thuê
- Chương 27 : Đánh một trận trời long đất lở
- Chương 28 : Đánh hai trận tan tác chim muông
- Chương 29 : Vàng bạc đầy túi
- Chương 30 : Hoả thương Kỵ Binh
- Chương 31 : Chiến thuật mới hoàn toàn
- Chương 32 : Khẩn Lệnh điều Tô Châu
- Chương 33 : Binh phát Tô Châu
- Chương 34 : Mạnh không thể đỡ
- Chương 35 : Không kẽ hở
- Chương 36 : Liên tục rút kinh nghiệm
- Chương 37 : Trí tuệ người xưa
- Chương 38 : 100 phát minh thì đến 99 cái là do ngẫu nhiên mà thành
- Chương 39 : Truyền đạo- Súng mới
- Chương 40 : Hoả kỵ thương cường đại
- Chương 41 : Dẫn xà xuất động
- Chương 42 : Sở hướng Tô Châu
- Chương 43 : Thám báo chiến
- Chương 44 : Chiến tranh có rất nhiều bất ngờ
- Chương 45 : Pháo binh bá đạo
- Chương 46 : Kế hoạch không phải bất biến
- Chương 47 : Thu hoạch khủng bố
- Chương 48 : Anh hùng mĩ nhân
- Chương 49 : Tán gái bá đạo thời Minh
- Chương 50 : Hôn nhân lợi ích
- Chương 51 : Mỹ nhân đối nguyệt
- Chương 52 : Cưới chui
- Chương 53 : Mang Mỹ nhân về nhà
- Chương 54 : Mẹ chồng nàng dâu
- Chương 55 : Khó khăn công nghệ
- Chương 56 : Xi măng có hi vọng
- Chương 57 : Than cốc
- Chương 58 : Công nghệ hàn xì mở ra chân trời mới
- Chương 59 : Hội nghị quân sự
- Chương 60 : Binh phát hai đường
- Chương 61 : Bút chì
- Chương 62 : Thuyền đáy nhọn
- Chương 63 : Khủng bố tin tức
- Chương 64 : Nguyên Hãn - Dương Lăng cách biển nhìn nhau
- Chương 65 : Than xốc và đất đèn ra lò
- Chương 67 : Bước tiến nhảy vọt thần kì
- Chương 68 : Tự tin cường đại
- Chương 69 : Súng đã thành
- Chương 70 : Xây thành trì hay xây pháo đài
- Chương 71 : Làm ăn lớn
- Chương 72 : Cần đồ Không cần tiền
- Chương 73 : Đập nồi dìm thuyền khoắng sạch đại Minh
- Chương 74 : Dương Lăng chậm rồi
- Chương 75 : Người Tây dương đến rồi
- Chương 76 : Phân liệt
- Chương 77 : Học viện hải quân Hoàng Gia Nam Việt - Giảng viên Ferrid kiêm cướp biển
- Chương 78 : Nhạc mẫu giá đáo
- Chương 79 : Vạn pháo tề phát
- Chương 80 : Dương Lăng bá đạo
- Chương 81 : Nộ hoả phần thiên
- Chương 82 : Hải chiến chớp nhoáng
- Chương 83 : Cách tân nhỏ của Đặng Dung
- Chương 84 : Oai của thần hào
- Chương 85 : Đối pháo
- Chương 86 : Lấy thịt đè người
- Chương 87 : Minh triều chiếu lệnh
- Chương 88 : Nam Việt quyết sách 1
- Chương 89 : Nam Việt quyết sách 2
- Chương 90 : Sai lầm do không đọc kĩ lịch sử
- Chương 91 : Mất tiền mà vui roi rói
- Chương 92 : Nòng súng tuýp nước
- Chương 93 : Sức mạnh của Dương Lăng
- Chương 94 : Các phe trù Bị
- Chương 95 : Lãng Kinh chiến sự
- Chương 96 : Tập đoàn đảo chính - Cái kết của việc ngu còn đú
- Chương 97 : Lợi ích của con cờ
- Chương 98 : Thật giả khó phân
- Chương 99 : Normandy Đông Triều 1
- Chương 100 : Normandy Đông Triều 2
- Chương 101 : Normandy Đông Triều 3
- Chương 102 : Normandy Đông Triều 4
- Chương 103 : Normandy đông triều 5
- Chương 104 : Normandy Đông Triều 6
- Chương 105 : Dạ tập
- Chương 106 : Hẹn ngày vè Cùng chung ly 2
- Chương 107 : Đón ngày mới
- Chương 108 : Đôi nét Minh Ngu đại chiến
- Chương 109 : Vọng Lâu lập công
- Chương 110 : Du kỵ lập công , kỳ Kế lui binh
- Chương 111 : Yên Vương Tạo phản
- Chương 112 : Thế sự loạn như nồi cháo
- Chương 113 : Những gì Không mua được bằng tiền thí sẽ mua đượ bằng rất rất nhiều tiền
- Chương 114 : Thế cục như nồi cháo thập cẩm
- Chương 115 : Ai làm Hoàng Đế đại Việt
- Chương 116 : Các ngươi đáng chém
- Chương 117 : Dương Lăng chạy loạn - Nguyên Hãn thu hoạch
- Chương 118 : Thành tựu khoa hoc trong năm tháng
- Chương 119 : Công nghệ dầu khí nguồn thu chính của Nam Việt trong tương lai
- Chương 120 : Hồ Nguyên Trừng
- Chương 121 : Chế độ quân chủ Hispanic
- Chương 122 : Chế độ quân chủ Hispanic 2
- Chương 123 : Ứng cử Hoàng đế
- Chương 124 : Chất vấn Nguyên Hãn - Chọn được người tài
- Chương 125 : Hai ứng cử viên hiện- Trưởng quầy phủi tay chạy mất
- Chương 126 : Không hết việc
- Chương 127 : East Friesland và Malen Hoffman
- Chương 128 : Phiên họp đầu của quốc hội Nghị Viện Nam Việt - Thượng
- Chương 129 : Phiên họp đầu của quốc hội Nghị Viện Nam Việt - Hạ
- Chương 130 : Gần ngày cưới
- Chương 131 : Tân hôn không vui
- Chương 132 : Quà Cưới của Dương Lăng
- Chương 133 : Quan trọng là Giá cả
- Chương 134 : Miệng nở hoa sen
- Chương 135 : Quảng Tây về Việt 1
- Chương 136 : Quảng Tây về Việt 2
- Chương 137 : Quảng Tây về Việt 3
- Chương 138 : Con mồi
- Chương 139 : Bẫy
- Chương 140 : Công nghiệp hóa của Đại Việt
- Chương 141 : Đại Việt xuất binh rồi
- Chương 142 : Binh lâm thành hạ
- Chương 143 : Binh bất yếm trá
- Chương 144 : Dương Lăng bất đắc dĩ
- Chương 145 : Đổ bộ
- Chương 146 : Súng cối giả cày bá đạo
- Chương 147 : Phòng tuyến đột phá
- Chương 148 : Chuyển hướng qua tây
- Chương 149 : Đồ sát
- Chương 150 : Kỵ binh đối đầu
- Chương 151 : Chiếm Hán Thủy
- Chương 152 : Hồ Nguyên Trừng vào Quảng Tây
- Chương 153 : Mắt hướng Chiêm Thành
- Chương 154 : Gặp gỡ trên thảo nguyên
- Chương 155 : Nhan Tiểu Đóa
- Chương 156 : Nghề mới trên thảo nguyên
- Chương 157 : Vương Gia nạp Phi rồi
- Chương 158 : Nam Bắc chiến trận
- Chương 159 : Dương Lăng vô kế khả thi
- Chương 160 : Con rể rất là âm hiểm
- Chương 161 : Tây An diệt địch
- Chương 162 : Nam Triều đại thắng
- Chương 163 : Không muốn bố vợ choảng nhau
- Chương 164 : Hồi gia
- Chương 165 : Một Hậu hai Phi
- Chương 166 : Sự phát triển của Nam Việt
- Chương 167 : Thúc đẩy tư bản
- Chương 168 : Ngân hàng và Tiền giấy
- Chương 169 : Việt tộc Tam quốc
- Chương 170 : Xu thế chung là Phải chia đôi đất nước
- Chương 171 : Dương Lăng không ngồi yên
- Chương 172 : Tai họa cho đảo Luzong
- Chương 173 : Đập nước bá đạo
- Chương 174 : Mậu Thìn niên khu vực bất ổn
- Chương 175 : Đông Kinh Nam Việt
- Chương 176 : Dương Lăng nham hiểm
- Chương 177 : Khi niềm tin bị phản bội
- Chương 178 : Hán tử sẽ bảo vệ Luzong
- Chương 179 : Chỉ mong cả thế giới choảng nhau
- Chương 180 : Bất ngờ Phát minh động cơ tuabin
- Chương 181 : Chạy đua công nghệ, Nam Việt tạm dẫn đầu
- Chương 182 : Tin tốt tin xấu
- Chương 183 : Giang hồ Hảo hán
- Chương 184 : Võ đại tông sư mắc bẫy
- Chương 185 : Một thân một kiếm sát nhập Võ Đang Sơn
- Chương 186 : Đối sách của Nguyên Hãn
- Chương 187 : Chân núi Võ Đang
- Chương 188 : Đông A gia phái
- Chương 189 : Bạch Mi sư thái
- Chương 190 : Long tranh hổ đấu
- Chương 191 : Vây công không biết xấu hổ
- Chương 192 : Bái sư chính trị
- Chương 193 : Khu Trục Hạm
- Chương 194 : Đông Kinh tham chiến
- Chương 195 : Khí tài mới của Nam Việt
- Chương 196 : Sức mạnh Hải quân Nam Việt
- Chương 197 : Bắc Minh công nghiệp
- Chương 198 : Mosin Nagant
- Chương 199 : Nam Minh đã có tinh binh
- Chương 200 : Sức Mạnh của thịt hộp
- Chương 201 : Thanh Đảo quân cảng
- Chương 202 : Hoàng đế anh minh
- Chương 203 : Hỏa xa
- Chương 204 : Vương gia luôn rất sợ những gì Ngài sáng tạo ra
- Chương 205 : Dương Lăng chi lộ
- Chương 206 : Không lối về
- Chương 207 : Vĩnh Lạc đế
- Chương 208 : Long khốn bãi cạn
- Chương 209 : Hoàng triều đổi họ Dương
- Chương 210 : Đế quốc phát xít phương Đông
- Chương 211 : Thành tựu ban đầu của Dương Lăng
- Chương 212 : Chiến tranh toàn diện
- Chương 213 : Vô đề
- Chương 214 : Công nghệ đột phá
- Chương 215 : Sự cường đại của việc lấy thịt đè Người
- Chương 216 : Liên minh không bền vững, thế cục dần lộ ra
- Chương 217 : Thế cục Đông Á
- Chương 218 : Song hỉ lâm môn
- Chương 219 : Kaliclorat
- Chương 220 : Nikola không vào tù
- Chương 221 : Thiết kế của tương lai
- Chương 222 : Bán đồng nát
- Chương 223 : Chế độ thực dân phát huy hiệu quả
- Chương 224 : ả khu vực cùng phát triển
- Chương 225 : Vài ngày thảnh thơi
- Chương 226 : Dự án cao su thành công sau 3 năm
- Chương 227 : Tin tức từ Châu Âu
- Chương 228 : Hoàng tử Trần Nguyên Đức
- Chương 229 : Sri Lanka
- Chương 230 : Đổ bộ Yarlpanam
- Chương 231 : Kế hoạch thôn tính Sri Lanka thay đổi
- Chương 232 : Tập đoàn thực dân Đông Á
- Chương 233 : Tỉnh ngộ
- Chương 234 : Tập đoàn thực dân xuất phát
- Chương 235 : Những vật bé nhỏ sẽ thay đổi cả thế giới
- Chương 236 : Không dễ nuốt
- Chương 237 : Đánh chậm tiến chắc
- Chương 238 : Sóng Vô tuyến đã thành công
- Chương 239 : Lịch sử hận thù
- Chương 240 : Tin xấu
- Chương 241 : Hải chiến biển tây Ấn
- Chương 242 : Đả kích nặng nề
- Chương 243 : Cảm tử quân
- Chương 244 : Đòn đánh tối hậu
- Chương 245 : Thảm liệt
- Chương 246 : Dreadnought
- Chương 247 : Dự án Dreadnought của Hạm đội Ấn Độ Dương
- Chương 248 : Thành công bước đầu
- Chương 249 : Malen thổn thức
- Chương 250 : Trở lại Đông Kinh
- Chương 251 : Kinh ngạc
- Chương 252 : Thần Điện Xa
- Chương 253 : Nguyên Hãn tủi thân
- Chương 254 : Hội Nghị Thượng Đỉnh Đông Á
- Chương 255 : Khoảng cách quá xa
- Chương 256 : Khoảng cách quá xa 2
- Chương 257 : Điều kiện tiên quyết
- Chương 258 : Thiện ác
- Chương 259 : Bỏ về
- Chương 260 : Phương Tây phản ứng
- Chương 261 : Cái nhìn tổng quan về Chiến tranh
- Chương 262 : Dã tâm bộc lộ, các phương toan tính
Chương 11 : Chuyển căn cứ ra Bãi cháy cửa Lục
Trưa mùa thu, rừng đại ngàn xao xác lá vàng, tiếng chim ríu rít đâu đó, nhưng tất cả bị che lấp bới tiếng hô hét, tiếng binh khí va chạm nhau trên sân tập của quân trường thương. Trường thương phương trận được lấy cảm hứng từ các binh đoàn của Tây Ban Nha, không cần các bài múa thương phức tạp như các quân sĩ Phương Đông. điểm quan trọng của phương trận nhà nhịp nhàng, gắn kết. Hơn 150 quân sĩ xếp thành phương trận, trường thương dài 3,5m gần như dài hơn 7 phần so với trường thương của các quân sĩ Phương đông, mũi thương bằng thép sắc lạnh, càn thương bằng gỗ Sán ngâm dầu sấy khô hơn mười lần, độ đàn hồi và chắc chắn là tuyệt đối. Đến kiếm của võ sĩ đạo nhật bổn cũng khó mà chặt đứt chứ đừng nói mấy con đao mẻ của nhà Minh và nhà Hồ. Điều này đã được minh chứng qua chiến tranh kháng Oa của tướng Thích Kế Quang nhà Minh sau đó. Động tác rất đơn giản dựng thương để di chuyển, bước đều, để ngang thương và lợi dụng độ dài của thương để tấn công quân địch bằng cách tiến đều bước giữ nguyên phương trận. Dựng ngược thương trống cánh thương xuống đất tạo thánh cự mã chống kỵ binh. Cái phương trận này rất lợi hại nhưng lại sợ nhất là giáp binh. Nếu đâm không thấu giáp để giáp binh tiếp cận thì trường thương binh thành dê cho người ta mổ. Thế nhưng để giải quyết vấn đề này trường thương binh được trang bị mũi thương tam cạnh có khả năng phá giáp siêu việt. Thêm vào đó Hỏa thương binh kết hợp trường thương không phải ăn chay. Giáp binh nặng nề e rằng chưa tiếp cận có khi thành cái sàng rồi.
Ngoài ra việc trang bị giáp cho trường thương binh để chống lại cung binh của đối phương cũng là vấn đề, thế nhưng tài chính va thời gian chưa cho phép thế nên Nguyên Hãn còn tạm gác lại. tam thời dùng hỏa thuong binh áp chế cung binh đối phương cũng la lựa chọn không tồi.
Nhìn quân đội luyện tập trên thao trường, người trong nghề ra tay là biết, Đặng Dung chết lặng:
- Hãn đệ, hỏa thương quá bá đạo và kinh khủng đi, vi huynh chưa từng nghĩ có loại vũ khí nào lợi hại như vậy. Tốc độ bắn còn nhanh hơn cả cung tên, uy lực thì quá lớn mạnh. Kết hợp trường thương binh thật là thiên ý vô phùng. Nếu cho huynh dẫn 2 ngàn tinh binh như vậy huynh có thể cự lại 2 vạn quân nhà Hồ mà bất bại.
Hãn nhìn Dung mỉm cười: - Vẫn chưa thấm vào đâu, vì thiếu kinh phí nên đệ không thể phát triển pháo binh, nếu có thêm bốn khẩu Thần Long pháo kiểu mới của đệ, đảm bảo huynh có thể diệt trọn 2 vạn quân chứ không phải bất bại.
Đặng Dung biến sắc: - Pháo gì mà có thể lợi hại như vậy.
- Là Thần Long pháo thêm vào đạn nổ sức công phá lớn. nếu gắn trên tàu chiến của huynh 4 khẩu thôi thì cũng đủ phúc thuyền của huynh bắn chìm lâu thuyền của nhà Minh. Đặng Dung hưng phấn xoa tay.: - Ha ha Hãn đệ, người nhà không nói tiếng lóng liệu đệ có thể gấp rút chế tạo cho ca 6 khẩu Pháo Thần Long gì đó không. Mùa đông năm nay gió lặng ta muốn công vào mấy trấn to ơ Phúc Kiến làm một mẻ. mấy năm nay chỉ loanh quanh mấy làng chài ven biển quả thật chán lắm rồi.
- Oa, Không ngờ Thủy Sư đề đốc của chúng ta cũng phỉ khí mười phần chứ nhỉ.ha ha... Nói thật với huynh, nếu huynh không nêu ý kiến thì đệ cũng đề cập sẽ tấn công Phúc Kiến thành vào mùa đông năm nay. Có thêm lượng thủy quân của Huynh cộng thêm hỏa thương binh và bộ binh của đệ thì càn nắm phần chắc. Thế nhưng vấn đề là đệ đã hết lương không con tiền thi sao có thể chế súng và pháo được. lương thực cho quân đệ chỉ còn tầm nửa tháng. Đệ đang phát sầu đây.
Mặt mày Đặng Dung rạng rỡ hẳn.: - Ha ha... tưởng chuyện gì hiếm lạ. Mấy năm nay huynh cũng không ngồi không, mặc dù khó khăn nhưng cũ có tích góp. lương thực dự trữ trên đảo Phượng hoàng đủ để nuôi thủy binh và bộ binh đến cuối năm. Còn vàng bạc thì tầm 1 vạn lượng ta định dùng hối hộ quan binh thủy quân Minh mua hai khẩu pháo Thần công. Nếu như đệ cần lấy cả đi.
- Nếu một vạn lượng đệ ít nhất đúc được 8 đến mười Khẩu thần Long pháo và tranh bị đầy đủ đạn dược. ngoài ra còn có thể trích ra để đúc hai trăm Thần long Cơ. Thủy binh cũng phải trang bị Thần Long cơ. Thế nhưng nơi này quá xa bờ biển nên tiếp tế khó khăn. Mà đúc xong pháo rồi vận chuyển đi cũng là vấn đề. Đệ quyết định rời căn cứ ra Bãi Cháy, Cửa Lục như vậy mọi sự vạn thông.
- Vậy Huynh sẽ xuất phát trước đi về Phượng Hoàng đảo, vận chuyển lương và tiền đồng thời chọn xây căn cứ ở Cửa Lục chờ đệ
Vì tổng cộng cả quân binh, công tượng và gia quyến không đến 500 người nên việc thu xếp không mấy khó khăn. Cuối thu năm 1401, nghĩa quân tách thành từng nhóm nhỏ hai ba mươi người giả thành thương khách, ngày nghỉ đêm đi tránh nơi đông đúc di chuyển về Cửa lục( Hạ Long tỉnh Quảng Ninh bây giờ). Vì cẩn thận tránh né nên chỉ có 400 dặm mọi người phải đi đến gần tháng thì nhóm cuối cùng mới tới nơi. Vạn hạnh là không có tổn thất nào.
Chương 12 : Duyệt binh
Chương 13 : Đúc Pháo Thần Công
Chương 14 : Khủng bố uy lực
Chương 15 : Đụng độ
.
Bình luận truyện
nguyensiro85 Bá Tánh Bình Dân
sao lâu quá vậy. táo bón hả
Feb 20, 2023 10:37 am 0 trả lời 0
sai1000 Oai Trấn Nhất Phương
Ũng hộ.
Oct 24, 2017 07:59 am 0 trả lời 0
Nguyen Tan Bá Tánh Bình Dân
truyen vn hay vay . ko ai ung ho ta
Sep 11, 2017 08:03 am 0 trả lời 0