-
-
Chương 1 : Xuyên không dị giới
-
Chương 2 : Xào hay không xào, đó là cả 1 vấn đề !
-
Chương 3 : Diệp Tuyền
-
Chương 4 : Đại Chiến
-
Chương 5 : Mình không vào địa ngục thì ai vào địa ngục chứ?
-
Chương 6 : "Chính nhân quân tử" Dương Kiệt
-
Chương 7 : Diệt luyện thể tầng thứ 10
-
Chương 8 : Tư Mã Thiên.
-
Chương 9 : Thí luyện Thánh Hỏa Tông
-
Chương 10 : Kích hoat võ hồn
-
Chương 11 : Đội chấp pháp
-
Chương 12 : đổi trắng thành đen
-
Chương 13 : vận thanh thiên.
-
Chương 14 : Kích hoạt trạng thái vô địch
-
Chương 15 : Xích Tiểu Lâm
-
Chương 16 : Cướp Thần Dương Quả
-
Chương 17 : Thì ra bố mày cũng có võ hồn! Chỉ là..
-
Chương 18 : Chiến tiên thiên tầng 7
-
Chương 19 : Nói, ngươi muốn chết như thế nào ?
-
Chương 20 : Vì hắn là Dương Kiệt !
-
Chương 21 : bí luyện đệ tử ngoại môn
-
Chương 22 : Triệu trưởng lão
-
Chương 23 : Kỷ lục vô tiền khoáng hậu
-
Chương 24 : Tam chuyển thần dương công
-
Chương 25 : Huyết Lang Bang tuyên chiến
-
Chương 26 : Hu hu, Diệp sư tỷ, đệ ngóng chờ tỷ mãi ~~~!!
-
Chương 27 : Đại chiến Trương Tuấn
-
Chương 28 : "Heo mập" hiến thân ký
-
Chương 29 : Thuyết “ xua hổ nuốt sói” của Tôn Hạo Quân
-
Chương 30 : Mai phục, Lăng Hàn Phong ra tay
-
Chương 31 : Vạn Bảo Các . Vạn Phúc
-
Chương 32 : Tuyết Sơn Lang Vương
-
Chương 33 : Thông tin bí cảnh thí luyện Bắc Minh Tông
-
Chương 34 : Cầm thú không bằng
-
Chương 35 : Quân đoàn đánh thuê Bá Nghiệp
-
Chương 36 : Đoàn nghĩa
-
Chương 37 : "heo mập" thành Kiệt ca ca trong truyền thuyết?
-
Chương 38 : Hắc Lân Bích Thủy Mãng Xà
-
Chương 39 : lại bị trọng thương...!
-
Chương 40 : Biệt đội Hắc Ảnh đến rồi
-
Chương 41 : Mượn dao giết người.
-
Chương 42 : Tự nổ
-
Chương 43 : suýt chết .
-
Chương 44 : con mồi béo bở hay là tử thần đoạt mạng??
-
Chương 45 : Đoàn Chánh Hùng giáng lâm
-
Chương 46 : Lòng tham của Đoàn Chánh Hùng
-
Chương 47 : Kiều Phong Vs Đoàn Chánh Hùng.
-
Chương 48 : Kiều Phong tử nạn??!
-
Chương 49 : Hoàng Dung thành người thực vật ??!
-
Chương 50 : cơ hội duy nhất cứu tỉnh Hoàng Dung.
-
Chương 51 : thí luyện "Đường Ngay Trước Mắt"
-
Chương 52 : thẻ bài chiêu mộ thần tướng.
-
Chương 53 : Dụ cá cắn câu
-
Chương 54 : Triệu hồi thần tướng giáng lâm.
-
Chương 55 : Lời tuyên bố của Lăng Hàn Phong.
-
Chương 56 : Lời tuyên bố của Lăng Hàn Phong.
-
Chương 57 : Tao nhớ kỹ mặt mày!
-
Chương 58 : Lăng Hàn Phong? Thằng bánh bèo nào vậy?
-
Chương 59 : mưu kế hiểm độc của Tôn Hạo Quân.
-
Chương 60 : Âm mưu bắt đầu
-
Chương 61 : Xuân dược phát huy tác dụng
-
Chương 62 : Tư Mã Phong Vân xuất quan
-
Chương 63 : Sao lần nào cũng tỉnh dậy đúng lúc thế này
-
Chương 64 : Nguyên nhân Diệp Tuyền bị bắt cóc.
-
Chương 65 : Anh tài tề tựu.
-
Chương 66 : "Hàn Băng Kiếm" Dương Diễn.
-
Chương 67 : Kịch bản không đúng.
-
Chương 68 : Đại hội tỷ võ bắt đầu
-
Chương 69 : Phì lũ lôi đình phi cước
-
Chương 70 : Khiêu khích, sỉ nhục!
-
Chương 71 : Ngươi có biết John Cena là ai không?
-
Chương 72 : Tư Mã Phong Vân, Dương Diễn xuất trận.
-
Chương 73 : Lăng Hàn Phong thượng đài
-
Chương 74 : Chuyển bại thành thắng
-
Chương 75 : Dương Kiệt VS Tạ Thế Hào
-
Chương 76 : Gậy ông đập lưng ông
-
Chương 77 : Tên khốn trời đánh, mày định chơi tao hả?
-
Chương 78 : My Time Is Now!
-
Chương 79 : Dương Kiệt vs Dương Diễn.
-
Chương 80 : khốc liệt.
-
Chương 81 : Lưỡng bại câu thương
-
Chương 82 : Thăng cấp tuyệt học
-
Chương 83 : Dịch Dung Thuật.
-
Chương 84 : Chèo kéo
-
Chương 85 : Tập hợp
-
Chương 86 : " Sát Trư Liên Minh"
-
Chương 87 : Xuất phát
-
Chương 88 : Xung đột
-
Chương 89 : Bách Hoa Cốc và Khoái Hoạt Lâm
-
Chương 90 : Xác định đội trưởng
-
Chương 91 : Thay đổi hình tượng
-
Chương 92 : Chương 92
-
Chương 93 : Bước vào bí cảnh.
-
Chương 94 : nham thạch bất tử.
-
Chương 95 : Khi sống hại bạn bè, lúc chết hại hàng xóm!
-
Chương 96 : Ảo giác, tuyệt đối là ảo giác
-
Chương 97 : Càn Khôn Trúc Thể Quả
-
Chương 98 : ư Mã Phong Vân, bọn ta thề sẽ không đội trời chung với mày ~~~~!!
-
Chương 99 : Phục dụng.
-
Chương 100 : Tự Sát ??
-
Chương 101 : Gặp lại Lâm Thu Nguyệt
-
Chương 102 : Thất sắc quả
-
Chương 103 : Phản bội??!!
-
Chương 104 : Tàn sát lẫn nhau.
-
Chương 105 : “khích tướng” Ngạo Văn Long.
-
Chương 106 : Dương Kiệt vs Ngạo Văn Long
-
Chương 107 : Chương 107
-
Chương 108 : Huyết ma đạo
-
Chương 109 : Chân nguyên.
-
Chương 110 : Cuồng Huyết Hoang Lang.
-
Chương 111 : Gặp lại Mộ Dung Tuyết.
-
Chương 112 : Hạ Hầu Quân chết rồi sao?
-
Chương 113 : Bắc Minh Thôn Thiên Ấn.
-
Chương 114 : Trở mặt nhanh như lật trang sách
-
Chương 115 : Người của Huyết Ma Đạo lộ diện.
-
Chương 116 : Bắt đầu ra tay.
-
Chương 117 : Cái giá phải trả để kích hoạt hệ thống song tu.
-
Chương 118 : Đột phá dễ như uống nước
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Tại một hang động hoang vu trong bí cảnh Bắc Minh Tông, một bóng người mập ú to tròn như trái bóng khổng lồ đang ngồi bó gối trước cửa hang động, hai mắt nhắm chặt lại như đang trong trạng thái tu luyện vậy.
Nếu như có một kẻ mạnh nguyên thần ở đây, chắc chắn sẽ phát hiện thiên địa linh khí ở khu vực xung quanh đang bắt đầu tụ tập vào hang động với tốc độ chóng mặt.
“ Xem ra Dung nhi đang bước vào giai đoạn cuối cùng rồi nhỉ?” Bóng người đó từ từ mở mắt ra, trên môi lộ ra nụ cười phấn khích.
Bóng người này không ai khác chính là Dương Kiệt, đang ngồi ngay trước cửa hang đảm nhận nhiệm vụ hộ pháp cho Hoàng Dung hấp thụ Cửu Tinh Linh Chi để đột phá tới cảnh giới tông sư.
Uỳnh ~~~~~~~~~~!!
Một tiếng phát nổ linh khí từ trong hang động vang lên, một khí thế đáng sợ đầy áp lực của một tông sư phát tán ra, khiến cho Dương Kiệt đang ngồi bó gối trước cửa hang không kềm được run lên một cái, trên trán đã xuất hiện nhiều giọt mồ hôi lạnh.
“ Đáng sợ, chỉ vừa mới đột phá tới cảnh giới tông sư thôi mà khí thế đã đáng sợ hơn cả một tông sư tầng thứ 3 như tên đội trưởng đội Hắc Ảnh, nếu như lúc này tên đội trưởng Hắc Ảnh còn sống, e rằng cũng không phải là đối thủ của Dung nhi đâu.”
Dương Kiệt không tự chủ đứng bật dậy, phấn khích định xông vào trong hang để coi thử tình hình Hoàng Dung như thế nào.
“ Kiệt ca ca ~~~!!”
Trong lúc Dương Kiệt định xông vào hang, bóng người nhỏ nhắn xinh xắn từ bên trong từ từ bước ra, trên môi mang theo nụ cười nhí nhảnh dễ thương.
“ Chúc mừng, chức mừng Dung nhi của ta đã đột phá thành một tông sư thực thụ, sự ngưỡng mộ của ta đối với muội tựa như sông nước ngùi ngụi, liên miên không ngớt, tựa như…..”
Dương Kiệt mang theo vẻ mặt của anh Trư vừa buông lời chức mừng vừa dang rộng hai tay ào tới: “ để chúc mừng cho khoảng cách này, ta không tự chủ phải trao cho muội một cái ôm thật chặt, như vậy mới giải tỏa được hết sự phấn khích trong người ta được.”
Hoàng Dung bật cười khúc khích, nhanh nhẹn né qua đôi tay đang ôm tới của Dương Kiệt.
“ Chậc, sao lúc nào cũng còn thiếu chút nữa thì ôm trúng rồi, lần sau phải cố gắng nhanh hơn chút mới được.”
Nhìn thấy Hoàng Dung né qua “ đôi tay tội lỗi” của mình, Dương Kiệt không kềm được chạc lưỡi tiếc nuối, trong lòng không ngừng động viên bản thân thua keo này ta bày keo khác, nhất định có ngày phải ôm cho bằng được Hoàng Dung vào lòng.
“ Muội đã tu luyện được bao lâu rồi?” “ khoảng năm ngày rồi, thời gian còn lại trong bí cảnh không còn nhiều nữa, giờ chúng ta tiếp tục đi hái hái hoa, bắt bắt bướm, sẵn tiện săn vài con ma thú để kiếm điểm kinh nghiệm thăng cấp chứ?’ “ Vậy chúng ta lên đường nào.” “ ừ, lên giường…. ý lộn, lên đường, lên đường.” “ đồ đáng ghét ~~~!!”
-----
Vèo vèo ~~!!
“ Ra rồi kìa, có người từ trong bí cảnh ra rồi kìa.”Ngay tại lối vào bí cảnh Bắc Minh Tông, lúc này đã tụ tập rất vô số đầu người, có người của gia tộc và tông môn nào đó đang đứng chờ đón người của mình, tất nhiên là không thể thiếu các quân đoàn đánh thuê khác, có mục đích đón người, cũng có mục đích ngắm xem có con mồi béo bở nào cảnh giới thấp kém và không có thế lực phía sau đỡ lưng, để làm gì chắc mọi người đã hiểu rồi chứ nhỉ?
“ Kzí Dzì Dzạy, sao tụ tập đông vui thế này, chẳng lẽ có ngôi sao điện ảnh nào sẽ tới đây sao?”
Hai bóng người từ trong bí cảnh bước ra không ai khác chính là Dương Kiệt và Hoàng Dung rồi.
“ Chỉ là một con heo mập ú và một con bé, khà khà, mồi thơm tụi bây ơi.”
Tiếng nói đầy phấn khích từ trong đám đông vang lên, không ít người đã chuẩn bị bước ra cản đường cướp của đây mà.
“ Heo mập ú ??”
Trên trán Dương Kiệt đã nổi đầy gân xanh, đưa mắt quét về phía giọng nói đáng ghét vừa vang lên, định tìm kiếm tên khốn dám bêu xấu mình.
“ Nhìn gì mà nhìn, heo mập ú là nói mày đấy, một tên tiên thiên tầng thứ 5 quèn định làm gì tao nào? Không nói nhiều nữa, mau giao túi Càn Khôn ra đây rồi cút xéo, hôm nay bố mày vui nên rủ lòng thương tha mạng cho hai đứa, à không, con bé kia phải ở lại mua vui cho bọn ta mới đúng, khà khà.”
Một tên đàn ông mặt mày bặm trợ từ trong đám đông từ từ bước ra, đi theo phía sau lưng hắn là đám tiểu đệ đông gần hai chục tên, cảnh giới thấp nhất cũng là tiên thiên tầng thứ 3, còn tên mặt mày bặm trợ đó từ trong người phát ra khí thế của một chân nguyên tầng thứ 5 đáng sợ.
“ haha, đúng đúng, con bé kia phải ở lại, đại ca hốt phát đầu, nhớ để dành cho tụi em phát kế tiếp nha.”
“ Yên tâm, ai cũng có phần hết cả.” Tên mặt bặm trợ dùng đôi mắt dâm tà không ngừng quét từ trên xuống dưới toàn thân Hoàng Dung, trên môi lộ ra nụ cười khoái trí.
Những người có mặt ở đây chỉ đứng sang một bên lạnh lạnh quan sát, không ai có ý định ra tay giúp đỡ hay ngăn cản gì cả. tất nhiên, cũng có không ít thanh niên nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp dễ thương của Hoàng Dung, muốn lao ra “ anh hùng cứu mỹ nhân”, nhưng nhanh chóng bị tiền bối của mình cản lại.
Đùa à, vì hai đứa trẻ không quen biết đi đắc tội một quân đoàn đánh thuê hùng mạnh thậm chí có kẻ mạnh chân nguyên tầng thứ 5, đâu có ai mà rảnh rõi như vậy.
Chuyện không liên quan tới tao tao không quan tâm.
“ Đừng cản ta, để ta ra dạy cho chúng bài học về phép lịch sự.”
Dương Kiệt phẫn nộ xoắn hai tay áo lên, Huyền Thiết Chùy xuất hiện trong tay, định lao tới sống chết với lũ ôn dịch đó.
Hoàng Dung cũng đã sắc mặt đen như than, lạnh lạnh nói: “ Muội không thèm cản, huynh hãy thay muội xé nát mấy cái miệng ngậm đầy phân của chúng ra, đặc biệt là tên có ánh mắt dâm tà kia, móc mắt hắn ra cho muội.”
Tiểu Đông Tà tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ, bị đám vô lại sỉ nhục như vậy, không nổi điên mới là lạ á.
Dương Kiệt có chút chột dạ, móc mắt tên chân nguyên tầng thứ 5? Không biết ai móc mắt ai đây?
Nhưng người đẹp đã lên tiếng yêu cầu, tuyệt đối không được chùn bước, con heo được cổ vũ sẽ dám trèo cây, Dương Kiệt được Hoàng Dung khích tướng tuyệt đối dám liều mạng, cho dù đối thủ là ai đi nữa.
“ Dám phản kháng?” Tên mặt bặm trợ cười chế giễu quay sang đám đàn em nói: “ Ai muốn ra chơi chơi với con heo mập đó không?’
“ Có, để đệ.” “ không được tranh giành với tao à, để tao.” “ không, tao ….”
“ không cần tranh giành, cứ nhào vô hết kiếm ăn nè ~~~!!” Dương Kiệt hào khí xung thiên, ngẩng cao đầu cười lạnh quát lớn.
Lúc này hoàn toàn có thể cảm nhận được ánh mắt đầy ngưỡng mộ phóng ra từ đôi mắt hình trái tim của Hoàng Dung dành cho mình đây mà. ( Do hắn tự tưởng tượng ra)
“ Xì, cỡ mày chỉ mình tao là đủ, quỳ xuống ~~~!!”
Một tên tiên thiên tầng thứ 7 từ trong đám đông lao ra, đại đao trong tay vung cao theo thế Thái Sơn áp đỉnh chém thẳng vào đầu đối thủ.
“ Kẻ quỳ xuống là mày mới đúng, Giới Vương Quyền X2 ~~!” Toàn thân Dương Kiệt bao phủ bởi lớp khí màu đỏ rực, Huyền Thiết chùy vung lên quét bay cây đại đao đang bổ xuống của đối phương.
Dưới ánh mắt ngơ ngác khó tin của hắn, quả chùy to gần bằng nửa cơ thể của hắn từ trên đập xuống.
“ không ~~~!!” “ A, khốn khiếp, mau ngừng tay ~~”
Bạch ~~~~~!!
Tên tiên thiên tầng thứ 7 vô cùng vinh hạnh trở thành vọng hồn dưới Huyền Thiết Chùy, đầu bị đập vỡ tung tóe khắp nơi.
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 7, nân được 40000 điểm kinh nghiệm.”
ọe ọe~~~!! ọe ọe~~~!! ọe ọe~~~!!
Cảnh tượng máu thịt óc não phun bắn khiến không ít người phải biến sắc, thậm chí có người chịu không nổi phải quay sang nôn ói tại chỗ.
“ To gan, quả thật to gan, dám giết người của bọn ta ~~!”
“ Xung phong, cùng lao vào xẻ thịt con heo mập ú đó ra ngay tức khắc ~~~!!”
“ Nói trước rồi mà, kêu nhào vô hết kiếm ăn không chịu, giờ biết sức mạnh đáng sợ của bố mày chưa.”
Nhìn thấy đám tiểu đệ của tên bặm trợ phẫn nộ lao tới tấn công, Dương Kiệt chỉ cười lạnh một tiếng, vẫy múa Huyền Thiết Chùy trong tay, cơ thể nặng trên 160 kg tung người lên không trung, vẫy múa một vòng trên đỉnh đầu, sau đó bổ thẳng về phía đám quân đoàn đánh thuê đang lao tới.
“ Giới Vương quyền X 4, Phì Lũ Bổ Dưa đại pháp, bổ, bổ, bổ…. ~~~~!” Gần cả chục quả chùy dạng khí khổng lồ bắn thẳng ra, tựa như những quả bơm nguyên tử thả xuống ngay giữa đám quân đoàn đánh thuê.
“ Cái gì ~~?? Uy lực đó ~~~~ không ~~~~!!”
Rầm ~~~~!! Rầm ~~~~!! Rầm ~~~~!!
Crack crack crack …… ~~~~!!
Tiếng khóc thét đầy đau khổ kèm theo tiếng xương gãy, đầu nổ tung vang lên không dứt, khiến những người đứng ở phía xa chứng kiến không kềm được sắc mặt tái nhợt, không ngừng nuốt nước bọt vào cổ họng.
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 7, nân được 40000 điểm kinh nghiệm.”
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 9, nân được 100000 điểm kinh nghiệm.”
“ Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 8, nân được 60000 điểm kinh nghiệm.”
……..
…….
Những tên yếu yếu một chiêu bỏ mạng, cá biệt có vài tên đạt tới tiên thiên tầng thứ 9, tầng thứ 10 dính phải một quả chùy tuy không mất mạng, nhưng xui xẻo dính phải hiệu ứng choáng váng chưa kịp định thần, bị những quả chùy dạng khí tiếp theo bắn xuống vỡ đầu chết một cách tức tưởi.
Xịt xịt xịt ~~~~~~!!
Bầu không khí yên lặng tới mức đáng sợ, chỉ còn nghe thấy tiếng hít sâu hơi lạnh vang lên không dứt.
Tên bặm trợ mang theo vẻ mặt thất thần như chưa tin vào những gì đang diễn ra trước mắt. Cả một quân đoàn đánh thuê hùng mạnh đã bị tiêu diệt chỉ sau một chiêu của kẻ địch, có thật hay đang mơ vậy? Chuyện đó có thể xảy ra thật sao?
Rốt cuộc hắn là con mồi béo bở hay là tử thần đoạt mạng đây??
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
“ AAAA, ta giết mi ~~~~!!”
Tên bặm trợ phẫn nộ tột cùng, quân đoàn đánh thuê hùng mạnh của mình chỉ trong nháy mắt tiêu tan thành mây khối, tuy vẫn còn vài tên còn trong bí cảnh, những chỉ là những tên lẻ tẻ thực lực kém cỏi, còn nhóm tinh anh đã chết thảm dưới tay Dương Kiệt hết rồi.
Lúc này hận không thể phang thây xẻ thịt con heo mập ú trời đánh kia ra.
Dương Kiệt lập tức lộ ra vẻ thận trọng. Chân nguyên tầng thứ 5, tuyệt đối không phải mình lúc này có thể đối phó nổi.
“ Kiệt ca ca, hãy lùi ra, để muội đích thân giải quyết tên khốn này cho.”
Hoàng Dung tất nhiên là không bao giờ để Dương Kiệt rơi vào cảnh nguy hiểm rồi, lập tức bước ra phía trước, Đả Cẩu Bổng xuất hiện trong tay.
“ Chết, chết, chết, tưởng phụ nữ thì tao sẽ nương tay sao? Chết này, Đao Phong Cự Thiên ~~~!!”
Tên bặm trợ vung đại đao trong tay từ trên chém xuống, một lưỡi đao dạng khí to gần hai trượng xuất hiện trên cao từ trên chém thẳng về phía Dương Kiệt và Hoàng Dung.
Trong đôi mắt Hoàng Dung lóe qua tia sáng chế giễu, Đả Cẩu Bổng vẫy múa quét thẳng về phía lưỡi đao dạng khí: “ Bổng Đả Ác Cẩu ~~~~~~~~~!!”
Trên không trung xuất ba cây gậy dạng khí phát sáng như bóng đèn huỳnh quang khổng lồ, ba cây nhanh chóng gộp lại thành một, tựa như Tôn Ngộ Không đang cầm cây gập như ý đã phóng to ra hết cỡ, từ trên không trung đập thẳng xuống mặt đất.
Uỳnh ~~~~~~~~!!
“ Cái…cái gì ~~~~!! Đó là ~~~~”
Tên bặm trợ hoảng hốt gào thét khi nhìn thấy tuyệt học của mình chỉ khẽ chạm nhẹ lên cây gậy dạng khí của đối phương lập tức bị đánh tan trong không khí.
Không dừng lại ở đó, dưới ánh mắt kinh ngạc, khó tin và hoảng sợ tột cùng của hắn, cây gậy dạng khí khổng lồ đó tiếp tục đập thẳng xuống nơi hắn đứng.
“ Tông… tông sư, đối phương là một tông.. AAAA~~~!”
Tên bặm trợ chỉ kịp gào lên một tiếng đầy bất cam, cơ thể lập tức bị cây gậy khổng lồ đó nuốt chửng, chết không toàn thây.
“ Tông …. Tông sư, một cô gái chạc tuổi 17, 18 là một tông sư? Má ơi, con có nằm mơ không vậy? Ê, thử đánh tao cái coi tao đang tỉnh hay….”
Bốp ~~~~!
“ Móa, nói giỡn mà mày làm thiệt hả mày ~~!!” “ Thì tao chỉ muốn giúp mày thôi mà, ái đừng đánh ~~~!!”
Tiếng bàn tán, trầm trồ thán phục, tiếng chất vấn khó tin vang lên không dứt, lúc này lối vào bí cảnh ồn ào như một cái chợ vậy.
Lúc này mọi ánh mắt thán phục ái mộ đều đổ dồn về phía Hoàng Dung, còn Dương Kiệt vô cùng hiển nhiên nhận được vô số ánh mắt thù địch hận không thể phang thây xẻ thịt anh ta ra để thay thế vị trí của hắn trong lòng cô gái trẻ đẹp dễ thương mà thực lực cao cường rồi.
Vì sao, vì sao con heo mập ú đó được diễm phúc được cô gái dễ thương xinh đẹp kia gọi là Kiệt ca ca, mà không phải là Minh ca ca, Cẩu ca ca hay Tuấn ca ca chứ???
Dương Kiệt chỉ cười lạnh trước những ánh mắt ghen tỵ thù địch
Kia, ngẩng cao đầu bước tới bên cạnh Hoàng Dung, dưới vô số ánh mắt tựa như súng liên thanh bắn ra vô số viên đạn vô hình có thể giết chết anh ta hàng trăm, hàng ngàn lần, vô cùng ung dung khoác lấy vai của Hoàng Dung, hí hửng cùng cô ta từ từ rời khỏi hiện trường.
Trước khi rời khỏi còn không quên phóng ánh mắt khiêu khích về phía đám đông.
“ Móa, nhìn cái mặt vênh váo của hắn kìa, đừng cản tao, tao phải lao vào quyết đấu với hắn ~~~!!” “ A, khốn kiếp, bỏ cái bàn tay dơ bẩn của ngươi ra mau, ta hận ~~~~!!” “ ông trời bất công, vì sao người đang khoác vai nữ thần không phải là ta chứ ~~~~”
Vô số thanh niên trẻ tuổi hận không thể lao tới ăn tươi nuốt sống tên khốn dám đụng chạm tới nữ thần của mình, mặt mày đỏ như tôm luộc, cũng may là những bậc tiền bối đã ngăn cản họ lại không cho lao ra. Nếu không e rằng máu chảy thành sông rồi đấy.
“ Cái thân hình đó … a, ta nhớ rồi, con heo mập đó chính là kẻ đã tiêu diệt đám quân đoàn Bá Nghiệp canh giữ trước bí cảnh cách đây không lâu mà.’
“xịt ~~~!! Đúng rồi, chính hắn, cái thân hình đặc trưng đó không lẫn lộn vào đâu được.”
“ Nghe nói quân đoàn trưởng của Bá Nghiệp đang dẫn theo quân đoàn phó của mình đi vào một phế tích tìm kiếm cơ duyên nên chưa thể tới đây trả thù cho thuộc hạ của mình, nhưng cũng buông lời treo thưởng cho ai bắt sống hoặc lấy đầu được con heo mập đó rất hậu hĩnh, hay là …..”
“ Mày điên à? Không thấy con bé đi chung với con heo mập đó là một tông sư à? Mày muốn chết đừng lôi tao chết theo!’
“ Ừ nhỉ, suýt chút thì quên, kẻ mạnh tông sư, ngay cả quân đoàn trưởng Bá Nghiệp dám tới đây cũng chỉ có nước quỳ mà thôi, ở đó mà báo với chả thù.”
“ Ê ê, hay là bọn mình giấu thông tin con heo mập đó đi chung với một tông sư, để quân đoàn Bá Nghiệp tự đâm đầu vào chỗ chết thế nào?’
“ ừ,ừ, được đấy, chúng ta vốn dĩ đã ngứa mắt quân đoàn Bá Nghiệp lâu rồi, chỉ vì phía sau chúng có người đỡ lưng nên cắn răng chịu đựng, nếu như mượn dao giết người thì…”
“ Khà khà khà khà, Diệu kế ~~!!”
--- ---
Rời khỏi bí cảnh Bắc Minh Tông, Dương Kiệt dẫn theo Hoàng Dung tiếp tục đi lại trong Thiên Sơn để truy tìm Thiên Sơn Tuyết Liên, mang về giao nhiệm vụ ở Thánh Hỏa Tông.Hoàn toàn không biết rằng mình sắp trở thành con dao giết người của đám người có mặt trước bí cảnh Bắc Minh Tông.
Tất nhiên, cho dù có biết cũng sẽ vô cùng sẵn sàng trở thành con dao đó để xóa sổ cái quân đoàn súc sinh đó đấy chứ.
Tốn hết nửa tháng trời trong bí cảnh, trên tay chỉ có mỗi một đóa Thiên Sơn Tuyết Liên lượm được khi vừa vào Thiên Sơn, tất nhiên là không thể quay về Thánh Hỏa Tông sớm như vậy được rồi.
Vả lại, tỷ võ tông môn còn tới năm tháng, nên thời gian vẫn còn nhiều, tiếp tục ở lại làm nhiệm vụ, giết giết quái để thăng cấp, hy vọng đạt được thứ hạng cao, có thể tham gia thí luyện bí cảnh tông môn đầy kỳ duyên như lời Diệp Tuyền kể.
Bốp ~~~~~!!
Một chùy giải quyết một con ma thú cấp 2 khi đi ngang qua, Dương Kiệt hớn hở chạy tới thực hiện công việc bới xác. Hoàng Dung chỉ đứng sang một bên quan sát lắc đầu.
Sao Kiệt ca ca cứ thích đập vỡ đầu đối thủ nhỉ? Có nên khuyên anh ấy bỏ bớt mấy cảnh tượng máu mê này không nhỉ, gây phản cảm tới độc giả quá đi.
( Tác giả: ấy đừng, độc giả thích mấy cảnh máu mê đó lắm đấy!!)
Uỳnh ~~~~~!!
Trong lúc Dương Kiệt đang phấn khích mổ xác, đột nhiên một luồng áp lực đáng sợ từ trên trời ập xuống, Dương Kiệt không cảnh giác trực tiếp hai chân quỳ thẳng xuống đất cái một. Ngay cả Hoàng Dung cũng có chút chịu đựng không nổi loạng choạng muốn ngã.
“ Khí thế đáng sợ đó là …..” “ vượt trên cả tông sư!!” Cả hai đưa mắt nhìn nhau một cái, không kềm được kêu thét lên.
“ Nguyên thần, tuyệt đối là nguyên thần, chẳng lẽ là…..”
Trong lòng Dương Kiệt lập tức cảm thấy có điều gì đó không hay sẽ xảy ra với mình.
“ Tên đội trưởng Hắc Ảnh trước khi chết từng nói rằng tộc trưởng nhà họ Đoàn là một kẻ mạnh nguyên thần, không lẽ nào….”
Hoàng Dung cũng sắc mặt khó coi cắn răng nói nhỏ.
“ không thể nào, tộc trưởng nhà họ Đoàn bằng cách nào mà biết được chúng ta là thủ phạm giết chết Đoàn Nghĩa và tên đội trưởng kia chứ? Bằng cách nào mà nhanh như vậy tìm được vị trí của chúng ta như thế này được.”
Dương Kiệt có chút không tin, trong lòng không ngừng an ủi bản thân chỉ là một kẻ mạnh nguyên thần khác vô tình đi ngang qua mà thôi.
“ Áp lực đáng sợ đó càng lúc tiến tới gần chúng ta, không hay rồi, mục tiêu là chúng ta không sai!”
Hoàng Dung toàn thân run rẩy, cố gắng chống đỡ luồng áp lực đáng sợ đó, ngẩng đầu nhìn về phía xa.
Chỉ thấy một chiếc bóng đen ban đầu nhỏ như hạt cát từ dưới chân núi Thiên Sơn đang phóng lên với tốc độ chóng mặt.
Bóng đen càng lúc càng to dần, chỉ trong nháy mắt đã có thể nhìn thấy rõ đó là một con người, nói chính xác hơn là một người đàn ông trung niên ăn mặc nho nhã nhưng lúc này đang mang theo vẻ mặt phẫn nộ tột cùng như quỷ dữ.
Nếu như lúc này tên đội trưởng đội Hắc Ảnh có mặt ở đây, chắc chắn sẽ toàn thân run rẩy hai chân quỳ xuống khấu đầu hô vang: “ Tộc Trưởng!”
Đúng thế, bóng người này chính là tộc trưởng nhà họ Đoàn, Đoàn Chánh Hùng đích thân xuất hiện ở Thiên Sơn để truy sát kẻ thù không đội trời chung vì đã sát hại con trai độc nhất của mình.
Trong lúc Dương Kiệt và Hoàng Dung không biết phải làm sao, Đoàn Chánh Hùng đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu cả hai, dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm vào con heo mập ú ở phía dưới, lạnh lạnh nói: “ nói, ngươi muốn chết như thế nào?”
Dương Kiệt nuốt mạnh miếng nước bọt vào cổ họng, nhanh chóng định thần lại, tạo ra vẻ mặt như con chó luộc chín đầu cười nói: “ Dạ, dạ, xin hỏi tiền bối có gì chỉ bảo ạ, tiểu bối không hiểu ý của tiền bối nói gì ạ.”
Đoàn Chánh Hùng hừ mạnh một tiếng, tràn đầy sát khí: “ không hiểu ý? Không cần hiểu nữa, từ lúc mày dám cả gan sát hại con trai độc nhất của ta, số phận của mày đã được định đoạt rồi. lần này ta đích thân tới đây để bắt sống mày về, ta sẽ cắt từng miếng da, xẻo từng miếng thịt của mày trước bàn thờ của Nghĩa nhi, đồng thời rút linh hồn của mày ra tinh luyện tám tám, chín mươi một ngày, mày sẽ không còn cơ hội để siêu thoát nữa ~~~~~~~!!”
Nói tới cuối cùng, Đoàn Chánh Hùng gần như gào thét lên.
Dương Kiệt không kềm được run bắn người lên.
Cắt từng miếng da, xẻo từng miếng thịt, rút linh hồn của mày ra tinh luyện tám tám, chín mươi một ngày, không còn cơ hội để siêu thoát!!
Có cần phải nghiêm trọng tới mức độ như vậy không chứ? ( Vớ vẩn, giết con trai độc nhất của người ta mà còn hỏi có cần phải nghiêm trọng như vậy không sao?)
“ Cái… cái này, tiền bối có nhầm lẫm gì không ạ? Nhìn mặt tiểu bối nè, chỉ nhìn sơ qua là biết người lương thiện phúc hậu rồi, sao có thể gây thù chuốc oán với ai được chứ? Hay là….” “ còn dám chối cãi nữa hả??”
Đoàn Chánh Hùng cười lạnh từ trong túi Càn Khôn lấy ra một quả cầu thủy tinh, chân nguyên trong người truyền thẳng vào quả cầu, lập tức xuất hiện hình ảnh Dương Kiệt ra tay sát hại tên Đoàn Nghĩa cùng hai tên tùy tùng lúc trong bí cảnh.
“ Hình ảnh này do một đội trưởng của biệt đội Hắc Ảnh nhà họ Đoàn của ta truyền tải về, đừng nói là người trong hình ảnh không phải là mày à nha.”
Đôi mắt Đoàn Chánh Hùng đã tràn đầy gân máu, mỗi lần xem lại cảnh con trai yêu dấu bị đập vỡ đầu, chết không toàn thây, đều không kềm được run lên cầm cập, nộ khí xung thiên, trong thời gian này có không ít tỳ nữ, nô tài bỏ mạng vì những tội nhỏ nhặt trong lúc tộc trưởng vĩ đại của họ đang trong cơn thịnh nộ đáng sợ.
“ Úi trời, tài tử điện ảnh nào đẹp trai thế nhỉ? Cái thân hình siêu mẫu cộng thêm phong thái xuất trần đó sao quen quen ấy nhỉ, nếu không lầm thì … thì là tiểu bối thì phải!”
Chết tới nơi mà còn giỡn được, Hoàng Dung không tự chủ trợn mắt trắng với tên mặt dày không biết xấu hổ đó.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Con heo mập trời đánh, to gan ~~~!!” Đoàn Chánh Hùng phẫn nộ vẫy tay một cái, cơ thể nặng gần 160kg của Dương Kiệt lập tức bị cuốn bay ra xa, máu từ trong miệng phun bắn ra rồi té ngã xuống đất.
Cũng may là Đoàn Chánh Hùng muốn bắt sống Dương Kiệt về hành hình, nếu không thì một cú vẫy tay như lúc nãy hoàn toàn có thể lấy mạng của anh ta rồi đấy.
“ Kiệt ca ca ~~~!!”
Hoàng Dung phẫn nộ tột cùng khi nhìn thấy Dương Kiệt bị đánh bay ra xa, Đả Cẩu Bổng xuất hiện trên tay, mặc dù biết rõ không phải là đối thủ, nhưng tuyệt đối không chịu khoang tay chờ chết.
“ Thiên Hạ Vô Cẩu, sát ~~~~~~~!!”
Chân phải giơ thẳng về phía trước với tư thế nửa quỳ, cơ thể xoay tròn như chong chóng hai vòng, đột nhiên tung người lên không trung, Đả Cẩu Bổng theo thế Thái Sơn Áp Đỉnh bổ mạnh xuống đất.
Chỉ thấy xung quanh Đoàn Chánh Hùng đột nhiên xuất hiện hàng trăm hàng ngàn cây gậy dạng khí phát sáng như bóng đèn huỳnh quang màu xanh biếc bao vây lấy hắn, tựa như những thanh phi kiếm cắm thẳng vào kẻ địch ở phía dưới.
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh …….~~~~~~~~~~~~!!
Đất cát khói bụi kèm theo tuyết trắng xóa tung bay mịt mù, nhất thời không thể quan sát tình hình của Đoàn Chánh Hùng, nhưng sắc mắt của Hoàng Dung càng lúc càng khó coi, bản thân cô ta cũng đã dự đoán được kết quả chiêu đánh của mình như thế nào rồi.
Quả nhiên, khi khói bụi đất cát tan biến, chỉ thấy Đoàn Chánh Hùng vẫn hiên ngang đứng yên tại chỗ, thậm chí trên người không có lấy một vết dơ bẩn nào cả.
“Tuyệt học đáng sợ, nhưng thực lực của ngươi quá kém.” Nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung, đôi mắt của Đoàn Chánh Hùng lóe qua tia sáng tham lam.
Rõ ràng chiêu “Thiên Hạ Vô Cẩu” lúc nãy đã khiến lão động lòng rồi đấy.
“ Tiểu bối, hãy giao nộp tuyệt học của ngươi ra đây, ta hứa sẽ ban cho hai đứa cái chết thật nhẹ nhàng nhanh chóng.”
“ Còn lâu ~~~” “ Đúng thế, nộp cũng chết, không nộp cũng chết, ngu gì bọn ta giao nộp cho ngươi chứ ~~!”
“ Láo xược ~~~!!” Đoàn Chánh Hùng vung tay vỗ mạnh về phía Hoàng Dung, lập tức theo chân Dương Kiệt bị đánh bay ngã xuống ngay bên cạnh anh ta.
“Kiên nhẫn của ta có giới hạn, ta đếm từ một tới ba, nếu không giao nộp, thì đừng trách ta độc ác.”
Đôi mắt của lão lộ ra những tia sáng hiểm độc, lạnh lạnh nói.
Một ~~~!!
Hai ~~~~~~!!
“ Lão già khốn nạn, đừng tưởng bọn ta dễ xơi, ta sẽ đóng cửa, thỉnh Phong ca ~~~~!!”
Dương Kiệt vô cùng dứt khoát ném lá bài chiêu mộ Kiều Phong ra xa.
Cánh cửa dạng khí lập tức xuất hiện, cửa mở toang ra, một bóng người cao to vạm vỡ từ sau cánh cửa tung bay phóng ra, đứng đối diện ngay trước mặt Tộc trưởng nhà họ Đoàn.
Kiều Phong đã xuất hiện!
Chỉ là lúc này Kiều Phong đang mang theo vẻ mặt nghiêm túc cảnh giác vô cùng, kinh nghiêm chiến đấu thiên tài của mình mách bảo rằng đối thủ trước mặt vô cùng lớn mạnh, không cẩn thận thậm chí có thể mất mạng như chơi.
Đoàn Chánh Hùng vô cùng bất ngờ trước sự xuất hiện của Kiều Phong, nhưng quan sát kỹ lại, chỉ là một tên tông sư tầng thứ 9, chỉ hừ mạnh một tiếng đầy chế giễu.
“ Viện binh của các ngươi đây sao? Vẫn chưa đủ.” Lão lắc đầu cười lạnh nói.
“ Phong ca, có cơ hội không?”
Dương Kiệt cũng có chút thấp thỏm không yên, nhẹ nhàng bước tới bên cạnh Kiều Phong hỏi.
Kiều Phong díu mày suy nghĩ một hồi, trầm giọng đáp: “ Thuộc hạ có thể cầm chân đối phương một thời gian, chủ nhân tranh thủ dẫn theo Hoàng tiểu muội bỏ trốn càng xa càng tốt.”
“ Bỏ trốn? Dễ dàng thế sao?”
Đoàn Chánh Hùng cười lạnh một tiếng, sau đó trực tiếp tung cú chưởng ấn thẳng về phía Kiều Phong và Dương Kiệt.
“ Chủ nhân tránh ra, Kiến Long Tại Điền ~~~~”
Kiều Phong vội vã đẩy Dương Kiệt về phía sau, bản thân tung người ra trước, một chiêu phòng thủ mạnh nhất trong Giáng Long Thập Bát Chưởng thi triễn ra.
Chỉ thấy cơ thể Kiều Phong bị bao bộc bởi một con rồng màu vàng kim, hai tay tạo thành chưởng ấn thẳng về phía cú chưởng khí đang lao tới.
Rầm ~~~~~!!
Phục ~~~~~!!
Cơ thể Kiều Phong không ngừng giật lùi về phía sau, máu từ trong miệng phun bắn ra.“ Cản được?” Đoàn Chánh Hùng có chút bất ngờ khi Kiều Phong có thể đánh tan lực chưởng của mình.
“ Lại là tuyệt học cao cấp!!”
Đôi mắt của lão lần nữa phóng ra những tia sáng tham lam, lần này thậm chí đáng sợ hơn nữa.
Vận may hiếm gặp! Tuyệt đối là vận may hiếm gặp! Không ngờ chỉ định đi truy sát tên khốn trời đánh đã sát hại con mình, lại gặp phải hai người sở hữu tuyệt học cao cấp đáng sợ như thế này.
Nếu như hai tuyệt học đó lọt vào tay mình, mình tuyệt đối có thể tiến thêm một bước nữa, thậm chí có thể khai tông lập phái, trở thành kẻ mạnh số một ở khu vực U Châu cũng không chừng.
“ Phong ca không sao chứ?”
Dương Kiệt vội vã bước tới đỡ lấy Kiều Phong, chỉ thấy sắc mặt của Kiều Phong trở nên tái mét, xem ra đã bị chấn thương rồi.
“ Thuộc hạ không sao, chỉ là bị thương nhẹ mà thôi. Đối thủ quá mạnh, chủ nhân mau chóng dẫn Hoàng tiểu muội bỏ trốn ngay.” Kiều Phong vận hành chân nguyên trong cơ thể điều hòa lại cơ thể, mang theo vẻ mặt nghiêm trọng nói.
“ không bao giờ, ta triệu hồi Phong Ca tới đây không phải nhờ Phong ca cản đường lão, mà là chúng ta cùng chung tay dạy cho lão một bài học, nên tuyệt đối không bỏ mặc Phong ca ở lại giao chiến một mình được.”
Dương Kiệt tỏ ra vô cùng kiên quyết, đầu lắc như vừa cắn xong thuốc lắc.
Kiều Phong có chút cảm động trước sự kiên quyết của Dương Kiệt, nhưng giờ không phải lúc cố chắp, lén lén đưa tay vòng ra phía sau gáy của Dương Kiệt, gõ nhẹ một cái.
Bạch ~~~!
“Phong ca, huynh….”
Dương Kiệt chưa kịp dứt câu, hai mắt trợn ngược, chìm sâu trong bóng tối.
“Kiều bang chủ ~~! Vì sao?”
Hoàng Dung đứng ở bên cạnh vội vã đỡ lấy cái cơ thể 160kg đang mềm nhũng xuống, cũng may là cô ta đã đạt tới cảnh giới tông sư tầng thứ 1, nên đỡ lấy cái cơ thể khổng lồ đó cũng không quá khó khăn.
“ Tình thế đang vô cùng nguy hiểm, tại hạ biết rõ tính cách của chủ nhân, chỉ có thể dùng hạ sách này thôi.”
Kiều Phong hít sâu một hơi vào người, nghiêm giọng nói: “ hãy mang theo chủ nhân bỏ chạy càng xa càng tốt, tại hạ sẽ cố gắng cầm chân kẻ địch tạo thời gian cho hai người.”
“ Nhưng mà …” “ không nhưng nhị gì cả, hãy nhớ kỹ sứ mệnh của chúng ta.”
Kiều Phong nghiêm giọng ngăn lời Hoàng Dung.
Hoàng Dung cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào Kiều Phong nói: “ Muội hiểu rồi, Kiều bang chủ hãy bảo trọng.”
Câu dứt, lập tức kéo lấy Dương Kiệt đang ngất xỉu, thi triễn Tiêu Dao Du bỏ chạy về hướng xa.
“ Ta đã tạo điều kiện để cho hai con chuột nhắt kia bỏ chạy rồi đấy, thế nào, có ý định quy hàng ta không? Nếu chịu quy hàng, ta hứa sẽ tha mạng cho hai con chuột nhắt kia, đồng thời ban cho ngươi địa vị chỉ thua kém mỗi mình ta trong gia tộc mà thôi.”
Đứng ở phía xa quan sát Hoàng Dung dẫn theo Dương Kiệt bỏ trốn, Đoàn Chánh Hùng chỉ tỏ vẻ dửng dưng, không ra tay ngăn cản, chỉ nhìn chằm chằm vào Kiều Phong lộ ra vẻ yêu mến nhân tài cười nói.
Thì ra lúc nãy nhìn thấy Kiều Phong chỉ là tên tông sư tầng thứ 9 mà có thể đánh tan được cú chưởng của một nguyên thần tầng thứ 3 của mình, lão đã nảy sinh ý tưởng chiêu nạp anh ta về gia tộc của mình.
Chỉ cần đào tạo thêm vài năm, tuyệt đối sẽ giúp gia tộc có thêm một thần tướng vô giá.
Quan trọng nhất là, nếu như thu nạp xong Kiều Phong làm thuộc hạ của mình, đồ của thuộc hạ cũng như đồ của mình, tới lúc đó yêu cầu Kiều Phong dâng lên tuyệt học của mình, không sợ anh ta không nghe lời.
Vừa sở hữu thần tướng vừa sở hữu tuyệt học, còn gì bằng nữa. Còn việc báo thù cho con trai của mình, hiện giờ chỉ giả vờ nói là tha mạng cho hai người, đợi tới khi đạt được mục đích, lén lén phái người truy sát hai con chuột nhát kia cũng chỉ là chuyện đơn giản mà thôi.
Tuyệt đối một mũi tên trúng hai con chim!!
Kiều Phong tất nhiên là hiểu rõ tâm địa hiểm độc của đối phương rồi, nhưng cũng vô cùng cam tâm phối hợp với đối phương, mục đích là tạo thêm thời gian cho Hoàng Dung và Dương Kiệt bỏ trốn.
“ Muốn thu phục ta ư? Hãy đánh bại ta trước đã.”
Kiều Phong lập tức tạo ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Kiều Phong càng như thế lão càng cảm thấy có hứng thú, thuộc hạ có chút ngông cuồng, thu phục được mới có chút cảm giác thích thú, chứ chỉ ngoan ngoãn như con chó nghe lời thì chẳng đáng để lọt vào đôi mắt xanh của lão đâu.
Vả lại, Kiều Phong càng như thế càng chứng tỏ anh ta đã xiêu lòng, chỉ là mặt mũi của một tông sư, nếu dễ bị khuất phục quá thì đó là điều sỉ nhục.
nếu anh ta đồng ý ngay tức khắc, lão còn phải suy nghĩ lại đối phương có mưu mô quỷ quái gì không.
“ Được, ta chiều ngươi!” Cánh tay phải từ từ giơ tay, đôi mắt lóe qua tia sáng phấn khích, sau đó vỗ mạnh xuống: “ Để ta xem thực lực của ngươi tới đâu, đỡ này ~~~!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
“ Má ơi, con có đang nằm mơ không vậy? Một cô gái nhỏ bé đang cõng một con heo mập di chuyển với tốc độ đáng sợ như thế này, có thể sao?”
“ Vì sao? Vì sao người đang nằm trên lưng cô gái không phải là mình mà là con heo mập đó chứ?”
“ Một đóa hoa tươi cắm vào bãi phân trâu.”
“Ủa mà phía bên kia đang xảy ra chuyện gì vậy? Tiếng giao chiến?”
“ Thứ khí thế đáng sợ đó…. Chẳng lẽ là một kẻ mạnh nguyên thần ra tay sao?”
“ Không thể nào sai được! Chính là kẻ mạnh nguyên thần đang giao chiến. Còn một bên là …. Úi tía má hỡi, chỉ là một tông sư thôi sao?”
“ Chẳng lẽ là kẻ mạnh tông sư kia vừa lượm được thiên tài địa bảo, có một kẻ mạnh nguyên thần vô tình đi ngang qua phát hiện, cả hai xảy ra giao chiến tranh giành thiên tài địa bảo sao?”
“ Tránh, tránh xa nơi đó càng nhanh càng tốt! Thần tiên đánh nhau, phàm nhân vạ lây, tuyệt đối không được đến gần nơi đó.”
“ không, ta sẽ lén lén áp sát nơi xảy ra giao chiến, không chừng có cơ hội đục nước béo cò cũng nên.”
“ Ý hay, cùng đi, cùng đi.”
“ Ê, sao nói cùng đi mà ngươi quay đầu đi hướng khác vậy?”
“ Ý cùng đi của ta là cùng đi trên tinh thần ủng hộ, chứ ngu sao mà dấn thân vào nơi nguy hiểm đó chứ!”
“ Đồ chết nhát ~~~!!”
Trên đường Hoàng Dung cõng theo Dương Kiệt bỏ chạy không ngừng vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
Đặc biệt là có không ít người đã di chuyển về hướng đang xảy ra giao chiến giữa Kiều Phong và Đoàn Chánh Hùng.
Không ít người mang theo tâm lý tò mò hoặc kẻ mạnh ăn thịt, mình kiếm chút canh uống cũng tốt chứ bộ.
Hoàng Dung bỏ ngoài tai những lời thì thầm to nhỏ vô tích sự kia, không ngừng thi triễn Tiêu Dao Du cõng theo Dương Kiệt hướng về phía sâu trong Thiên Sơn bỏ trốn.
Lúc này trên trán cô ta đã chảy đầy mồ hôi, việc phải cõng lấy một cái thân xác trên 160 kg bỏ chạy một đoạn đường dài quả thật là quá sức đối với một người có thân hình nhỏ bé như Hoàng Dung.
Hướng bỏ trốn của Hoàng Dung không phải là rời khỏi Thiên Sơn quay trở về Thánh Hỏa Tông hay gì đó, mà là không ngừng tiến sâu lên đỉnh núiThiên Sơn càng sớm càng tốt.
Vì nghe nói trên đỉnh Thiên Sơn có một khu vực thuộc dạng cấm địa, ngay cả kẻ mạnh nguyên thần không dám bước chân vào, có thể nói là cửu tử nhất sinh.
Nhưng đối với cả hai lúc này, là con đường sống sót duy nhất.
Bước vào trong đó còn có thể cửu tử nhất sinh, rơi vào tay tên tộc trưởng nhà họ Đoàn, chắc chắn là thập tử vô sinh.
Lúc này chỉ mong Kiều Phong cản đường lão càng lâu càng tốt. Nếu không thì với tốc độ bay của một kẻ mạnh nguyên thần, cho dù thi triễn thân pháp thánh phẩm, cũng sẽ bị đuổi kịp trong tích tắc cho mà xem.
“ Dung nhi, mau ngừng lại.”
Trong lúc Hoàng Dung đang cắm đầu chạy, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói phẫn nộ của Dương Kiệt.
Hoàng Dung không dám cãi lời, nhanh chóng ngừng bước. Dương Kiệt từ trên lưng của cô ta bước xuống, mang theo vẻ mặt khó coi nhìn chằm chằm về phía Kiều Phong đang giao chiến với tộc trưởng nhà họ Đoàn.
Sắc mặt Dương Kiệt biến đổi liên tục, Hoàng Dung định bước tới khuyên can, đột nhiên nghe thấy anh ta nói: “ Đi thôi, chúng ta không được phụ lòng của Phong Ca.”
Nói xong, không đợi Hoàng Dung kịp phản ứng, quay người di chuyển về hướng sâu trong Thiên Sơn.
Hoàng Dung thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra anh ta đã hiểu rõ giờ có quay về nơi giao chiến, cũng chỉ trở thành gánh nặng thêm cho Kiều Phong mà thôi.
Việc quan trọng nhất bây giờ là bỏ chạy càng xa càng tốt, tới nơi an toàn càng nhanh càng tốt, Kiều Phong mới có cơ hội rút lui.
-----
“ Hàn Long Hữu Hối ~~~~!!”
“ Tam Dương Chỉ, Nhất Chỉ Hóa Âm Dương ~~~~!!”
Uỳnh uỳnh uỳnh ~~~~~~~~!!
Những đòn tấn công có uy lực kinh thiên động địa do một kẻ mạnh tông sư và một kẻ mạnh nguyên thần không ngừng va đập vào nhau, tiếng phát nổ vamg động trời đất.
Lúc này Kiều Phong đã mình đầy thương tích, bộ đồ trên người xuất hiện nhiều vết rách nát, trận chiến này có thể coi là cuộc khổ chiến duy nhất từ lúc được Dương Kiệt triệu hồi tới thế giới này.
Hoàn toàn bị đối phương áp đảo, chỉ có thể cắn răng chịu đựng phản kháng mà thôi.
Sắc mặt của Đoàn Chánh Hùng cũng không dễ coi chút nào. Đường đường một nguyên thần tầng thứ 3, đối diện với một tông sư tầng thứ 9 mà không thể đàn áp đối phương, còn phải sử dụng tới tuyệt học, tuyệt đối là một sỉ nhục không thể tha thứ được.
“ Đột Như Kỳ Lai ~~~!!”
Cơ thể của Kiều Phong đột nhiên biến mất trước mắt của lão, một cảm giác ớn lạnh xương sống xuất hiện ở phía sau lưng, lão không chút suy nghĩ, vung tay vỗ mạnh về phía sau lưng của mình.
Rầm ~~~~~~!!
Hai tay Kiều Phong bị bao phủ bởi hai đầu rồng dạng khí định vỗ thẳng vào lưng của đối phương, ai ngờ đối phương phản ứng nhanh như chớp, hai bàn tay và cú chưởng của hai ngươi va đập vào nhau, vang lên tiếng nổ ầm trời.
Kiều Phong trực tiếp bị đẩy lùi về phía sau gần mười mét mới ngừng hẳn. Còn Đoàn Chánh Hùng chỉ khẽ run người một cái rồi ngưng hẳn, không bị sao cả.
Nhưng nếu tinh mắt quan sát, sẽ thấy bàn tay mà lão vừa vỗ ra đang được che dấu ở phía sau lưng không ngừng run rẩy liên hồi.
“ Đùa giỡn thế đủ rồi, kết thúc thôi ~~~~!”
Lão lúc này đã không còn tâm trạng thăm dò thực lực của Kiều Phong nữa, đối phương tuyệt đối là khúc xương khó gậm.
“ Tam Dương Chỉ, Nhị Chỉ Thôn Nhật Nguyệt ~~~!!”
Chỉ thấy lão một chỉ chỉ ra, bầu trời đột nhiên tối sầm xuống, không gian xung quanh Kiều Phong tựa như đang bị một áp lực vô hình không ngừng bóp chẹt, cơ thể đau đớn tột cùng, có cảm giác như ai đó đang muốn xé nát cơ thể của mình ra vậy.
Chỉ thấy giữa đám mây đen xuất hiện năm tia sáng tựa như luồng tia lazer chụp thẳng xuống nơi Kiều Phong đang đứng.
“ A ~~~~! Kiến Long Tại Điền ~~~!!” Kiều Phong vận hết toàn bộ chân nguyên trong người phá bỏ áp lực đáng sợ đang đè nặng trên người, cơ thể bị bao bộc bởi con rồng màu vàng kim, sau đó phóng thích lên đỉnh đầu, hứng trọng năm tia sáng hủy diệt đó.
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh …..~~!!
Cơ thể con rồng vàng kim lập tức bị xuyên thủng đánh tan trong không khí. Năm tia sáng đã nhạt đi rất nhiều nhưng vẫn tiếp tục bắn thẳng vào Kiền Phong ở phía dưới.
Rầm rầm rầm …..!
Tranh thủ năm tia sáng bị chững lại đôi chút, Kiều Phong phi thân tung người nhảy sang một bên, ngay lập tức nơi vừa đứng xuất hiện năm cái hố sâu gần hai mét.
Năm tia sáng đó mà đánh vào người, sẽ như thế nào nhỉ?
Kẻ mạnh nguyên thần quả thật đáng sợ.
“ á, hình như người đó là, là … a đúng rồi, tộc trưởng nhà họ Đoàn của thành Ngư Tang thì phải.”
“ Đúng là ông ta rồi. Tuyệt học lúc nãy chính là Tam Dương Chỉ, tuyệt học địa giới cao cấp trấn tộc của nhà họ Đoàn, quả thật đáng sợ, đứng xa như vậy mà còn bị áp lực đáng sợ đó đè tới nỗi không nhúc nhích được, huống chi là anh bạn kia chứ?”
“ Vậy mới chứng tỏ anh chàng kia không phải tay vừa, ngay cả tuyệt học của một kẻ mạnh nguyên thần cũng né tránh được, nếu như là bố mày rơi vào cảnh đó thì….”
“ Thì bị tan xương nát thịt chứ gì.”
“ E hèm, có thể ….”
“ Xì ~~~~!!”
Tiếng bàn tán của những người vì tò mò hoặc muốn đục nước béo cò đã tụ tập ở đây vang lên, họ đang đứng ở vị trí khá xa vừa quan sát cuộc chiến vừa không ngừng bàn luận.
Đoàn Chánh Hùng khẽ díu mày khi phát hiện đám đông đang mon men ở phía xa. Nhưng quan trọng nhất hiện giờ là trấn áp Kiều Phong trước đã, mấy tên phế vật đó sẽ biết tay mình sau.
“ Phi Long Tại Thiên ~~~!!” Kiều Phong tung người lên không trung, cơ thể tựa như mũi khoan khoan thẳng về phía lão.
“ Hỗn Nguyên Thủ ~~~!!” Đoàn Chánh Hùng đã mất hết kiên nhẫn, tung chưởng vỗ thẳng về phía trước.
Kiều Phong tựa như hóa thân thành con rồng đập thẳng vào cú chưởng dạng khí khổng lồ.
Anh ta lập tức cảm thấy vị ngọt tanh xuất hiện ở miệng, máu từ trong miệng không tự chủ phun bắn ra, cơ thể bị đánh bay về phía sau, té ngã xuống đất.
“ Kết thúc trò vô vị này được rồi đấy.” Đoàn Chánh Hùng sắc mặt không dễ coi chút nào, thậm chí có chút điên cuồng, lạnh lạnh quát : “ Thần phục hoặc chết ~~~~!!”
“ Thần Phục?” Kiều Phong lộ ra nụ cười chế giễu, từ trong lòng lấy ra một chiếc bình gốm, bật nắp bình ra, dịch thể màu trắng từ trong bình nhanh chóng đổ hết vào trong miệng của anh ta.
“ Anh chàng kia uống gì thế này? Chẳng lẽ là thần dược gia tăng lực chiến?”
“Hình như không phải, mùi vị đó là, là … là rượu ~~!”
“Đang tử chiến đi uống rượu, ông có chắc là mình không nhầm chứ?”
“ Sao mà nhầm được, bố mày từ nhỏ đã uống rượu thay nước, mùi rượu nồng như thế này sao có thể lọt qua được chiếc mũi thính của bố mày chứ?”
“ À há, hay là anh chàng kia cho rằng sắp chết tới nơi, nên uống ly rượu cuối cùng trước kia ngã xuống chứ gì?”
“ Chắc thế, chắc thế….”
Đoàn Chánh Hùng cũng có chút bất ngờ với hành động của Kiều Phong, lúc đầu cũng nghĩ rằng anh ta đang cắn thuốc, nhưng phát hiện không phải, nên vẫn đứng yên ở đó để xem đối phương định giở trò gì.
“ Đã ~~~~!!” Rượu trong bình đã vào hết trong bụng của Kiều Phong, chỉ thấy anh ta cười lớn một tiếng, vứt bỏ bình rượu trong tay, đôi mắt tràn đầy chiến ý: “ Chiến ~~~~~!!”
Hào khí xung thiên của Kiều Phong phát tán ra, khiến những người có mặt ở nơi này đều không tự chủ giơ ngón tay cái lên.
Tông sư cấp 9 đối diện với nguyên thần cấp 3 mà còn hùng hổ như vậy, không phục không được.
“ Ngươi càng thế ta càng phải thần phục ngươi bằng mọi giá.” Đôi mắt Đoàn Chánh Hùng lộ ra tia sáng khen ngợi, miệng lẩm bẩm nói nhỏ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
“ Dính dong, nhân vật triệu hồi của bạn Kiều Phong kích hoạt trạng thái “ Tử chiến” + “ càng chiến càng mạnh”, thực lực sẽ gia tăng lên trong thời gian nhất định.”
Trong lúc Dương Kiệt đang bỏ chạy cùng Hoàng Dung, bên tai đột nhiên vang lên câu thông báo của hệ thống.
“ Cái gì? Phong ca đang rơi vào trạng thái tử chiến?” Sắc mặt Dương Kiệt trở nên vô cùng khó coi, vừa chạy vừa thầm liên lạc với hệ thống hỏi: “ Hệ thống, có cách nào thu hồi Phong ca trở về thế giới của anh ta trong tức khắc không ?”
“ Dính dong, nhân vật được triệu hồi tới thế giới này, trừ khi đối phương hết thời gian trụ lại ở đây hoặc tự ý quay trở về thế giới của mình, hệ thống không có quyền lực cưỡng chế đối phương quay trở về thế giới của mình.”
“ Chết tiệt ~~~!!” Dương Kiệt cắn răng hỏi tiếp : “ Phong ca còn có thể trụ ở thế giới này khoảng bao lâu.”
“ Dính dong, còn khoảng 20 phút nhân vật Kiều Phong sẽ bị cưỡng chế thu hồi.”
“ Còn 20 phút nữa, hy vọng Phong ca có thể trụ được không bị sao cả.”
Dương Kiệt chỉ còn cách thầm cầu nguyện cho Kiều Phong, tiếp tục dốc sức chạy thẳng về phía khu vực cấm địa trong Thiên Sơn.
----
Phi Long Tại Thiên, Hồng Tiệm Vu Lục, Tiềm Long Vật Dụng, Hàn Long Hữu Hối, Lợi Thiệp Đại Xuyên, Đột Như Kỳ Lai, Chấn Kinh Bách Lý, Hoặc Dược Vu Uyên, Song Long Thủ Thủy,Ngư Dược Vu Uyên, Thời Thừa Lục Long, Mật Vân Bất Vũ, Tổn Tắc Hữu Phu, Long Chiến Vu Dã, Phục sương băng chí, Đê Dương Xúc Phiên, Thần Long Bãi Vĩ, Kiến Long Tại Điền……
Kiều Phong lúc này tựa như một cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi, tựa như cuồng phong bạo vũ thi triễn tuyệt học Giáng Long Thập Bát chưởng của mình tấn công về phía Đoàn Chánh Hùng.
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh …..~~~~!!
Nhóm người đang có mặt ở gần đó ai nấy đều há hốc chôn chân như bức tượng quan sát cuộc chiến kinh thiên động địa đang diễn ra ở trước mắt.
Trong lòng không ít người gào thét: “ Mẹ kiếp, rốt cuộc ai là kẻ mạnh chân nguyên, ai là tông sư đây? Sao có cảm giác sai sai thì phải …”
Chỉ thấy lão lúc này bị Kiều Phong áp chế tới mức không ngóc đầu lên nổi. Giờ nay còn đâu phong thái uy nghiêm thong thả của một kẻ mạnh chân nguyên lúc ban đầu nữa.
Sỉ nhục ~~! Tuyệt nói là một sỉ nhục không thể tha thứ được ~~~!!
Không chỉ tên trời đánh này phải chết, tất cả những kẻ có mặt chứng kiến ở đây đều phải chết.
Lúc này lão đã không còn tâm trạng thu phục Kiều Phong nữa. Vì với thực lực Kiều Phong phát huy ra, có thu phục cũng không tài nào kiểm soát nổi, không chừng có ngày bị hổ phản chủ, cắn chết mình lúc nào không hay.
“ Đủ rồi , tới lượt ta nhé! Võ hồn, hiện ~~~~!!”
Đoàn Chánh Hùng phẫn nộ tột cùng, trực tiếp triệu hồi võ hồn của mình. Chỉ thấy trên đỉnh đầu lảo xuất hiện một con đại bàng khổng lồ, toàn thân được bao bởi bởi tia điện màu xanh lam rực rỡ.
Võ hồn cấp 5 có thuộc tính lôi, Lôi Đình Thiết Dịch Đại Bàng.
“ Tam Dương Chỉ, Tam Chỉ Phá Thiên Địa ~~~~!!”
Thực lực của lão lúc này đã tăng lên gấp năm lần, cộng thêm chiêu thức mạnh nhất trong tuyệt học địa giới cao cấp Tam Dương Chỉ thi triễn ra, có cảm giác như trời đất có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
Mặt đất cả khu vực rộng lớn rung chuyển như đang xảy ra động đất cấp 12 vậy.
Vị trí Kiều Phong đang đứng tựa như bị biến thành một ốc đảo biệt lập, và bị một sức hút đáng sợ hút hẳn lên không trung.
Anh ta muốn tung người nhảy ra khỏi phạm vi ốc đảo thoát thân như bị một áp lực vô hình kềm hãm lại, không thể di chuyển được gì cả.
“ Nổ ~~~~~~~~~~!!”
Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!
“ Kiến Long Tại Điền ~~~!!” Chỉ thấy “ Ốc Đảo” tựa như bị cài sẵn hàng chục quả bom hạng nặng bị kích hoạt, tiếng nổ vang động trời đất.
Tuy Kiều Phong đã kịp thi triễn chiêu phòng thủ Kiến Long Tại Điền, nhưng cơ thể của anh ta cũng bị vụ nổ đáng sợ đó hất tung ra xa, máu nhuộm đầy người, chấn thương trầm trọng.
“ Không chết ??” Đoàn Chánh Hùng sắc mặt khó coi, vung tay lên vỗ mạnh xuống: “ Để xem ngươi chịu được bao nhiêu chiêu đánh của ta, chết này.”
Một cú chưởng khí khổng lồ từ trên cao chụp xuống, giáng xuống ngay vị trí Kiều Phong đang nằm hấp hối.
“ Không, ta không thể nào chết được, chủ nhân vẫn chưa tới nơi an toàn. Giúp ta phá ~~~~!!”
Kiều Phong cắn chặt răng dốc hết toàn bộ sức lực trong người,tựa như full máu hồi sinh, tung người bật dậy, một chiêu Hàn Long Hữu Hối vỗ ra, bắn thẳng về phía chưởng khí đang ập xuống.
Rầm ~~~~~~!!
Con rồng vàng kim dạng khí vừa va đập vào cú chưởng khí đập tức bị đánh cho tan nát, cú chưởng khí chỉ chững lại vài giây, rồi lại tiếp tục giáng thẳng xuống.
“Chẳng lẽ chết thật sao? Ta không cam tam, AAAAA~~~~~!!”
Trong lúc tuyệt vọng, đôi mắt Kiều Phong tràn đầy gân máu, cộng thêm bộ dạng thê thảm, máu thịt bế bết lúc này, khiến người ngoài nhìn vào không khỏi chạnh lòng, chẳng lẽ nhất đại đại hiệp phải bỏ mạng dễ dàng như thế này sao?
Tác giả rất có trách nhiệm nói với mọi người rằng: “ No ~~!!”
Chỉ thấy trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một con cửu chảo Kim Long có thể tích dài gần trăm trượng, cú chưởng khí vừa chạm vào con rồng lập tức bị đánh tan trong không khí, tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.
Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!
Cửu chảo kim long ngẩng cao đầu gầm lên một tiếng, ngay cả trời đất cũng phải biến sắc, tất cả mọi ánh mắt gần xa ở Thiên Sơn đều đổ dồn hết vào vị trí mà nó đang hiên ngang hùng dũng bay lượn trên không trung, thậm chí không ít người chịu không nổi khí thế đáng sợ do nó phát tán ra phải quỳ ngã trên mặt đất, toàn thân run lên cầm cập vì sợ hãi.
Thánh phẩm võ hồn, Cửu Chảo Hoàng Kim Long.
Thì ra trong lúc rơi vào tình thế cửu tử nhất sinh, tiềm năng đáng sợ trong người Kiều Phong đã bộc phát, kích hoạt võ hồn bổn mệnh của mình, thánh phẩm Cửu Chảo Hoàng Kim Long.
Đáng sợ, quả thật đáng sợ, ngay cả ngũ phẩm võ hồn Lôi Đình Thiết Dịch Đại Bàng của Đoàn Chánh Hùng, cũng theo chân chủ nhân của nó, toàn thân run lên cầm cập, cơ thể thu tròn lại không dám đối diện với võ hồn đáng sợ của Kiều Phong.
“ Chết, tên khốn đó phải chết, phải giết hắn bằng mọi giá ~~~!!” Trong lòng Đoàn Chánh Hùng kinh hãi tột cùng, không ngừng phẫn nộ gào thét.
Thánh phẩm võ hồn ! Tiềm năng đáng sợ như thế trở thành kẻ thù của mình, nếu không tranh thủ đối phương chưa trưởng thành giết cùng diệt gọn, sau này tuyệt đối ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí gia tộc bị hủy hoại bởi tay đối phương cũng nên.
Sau khi Cửu Chảo Hoàng Kim Long nhập vào cơ thể, Kiều Phong tựa như vừa cắn xong Doping, tung người lao tới tấn công kẻ địch như vũ bão, khiến lão chỉ biết cắn răng phòng thủ, chỉ trong chốc lát vị thế hai bên lập tức đổi chiều.
“ Đáng… đáng sợ, thánh phẩm võ hồn, đó là thánh phẩm võ hồn, má ơi, con có đang nằm mơ không vậy?”
“Mấy ngàn năm rồi, à không, gần chục ngàn năm rồi, cả U Châu rộng lớn này đừng nói là võ hồn thánh phẩm, ngay cả cửu phẩm cũng chưa từng xuất hiện qua, không ngờ hôm nay mình được vinh hạnh chiêm ngưỡng võ hồn thánh phẩm này.”
“ Đúng thế, đúng thế, mình đứng xa thế này còn suýt chút tè ra khỏi quần bởi khí thế đáng sợ của thánh phẩm võ hồn, đối diện với nó không biết còn đáng sợ tới cỡ nào nhỉ?”
“ Chắc ị ra khỏi quần luôn chứ sao?”
“ hahaha ~~~~!!”
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh ….~~~!!
Tiếng va đập sáp lá cà vang động liên hồi, Đoàn Chánh Hùng bị Kiều Phong đập tới nỗi suýt chút ba mẹ cũng không nhận ra, bộ dạng thê thảm vô cùng.
Đúng như câu nói cửa miệng của Dương Kiệt đã từng nói, cuộc sống lúc thăng lúc trầm, sóng gió phong ba lúc nổi lúc tàn quả thật là kích thích quá đi.
Chỉ trong nháy mắt vị thế hai bên đã thay đổi tới mức không thể chấp nhận được, đường đường một kẻ mạnh chân nguyên kích hoạt cả võ hồn mà còn bị một tông sư dí đập kiểu đó, không tức phun máu mới lạ á .
“ Khốn khiếp, khốn khiếp ~~~!! Lẽ ra ta không định sử dụng tới át chủ bài này, nhưng ngươi đã chọc điên ta rồi đấy ~~~!!”
Tộc trưởng Đoàn tung chưởng đẩy lùi Kiều Phong ra xa, trong lúc anh ta định lao tới tiếp tục tấn công, lão phẫn nộ gào thét.
“ Lãnh vực, hiện ~~~!!”
Nguyên thần trong cơ thể lão trực tiếp phát tán ra một áp lực đáng sợ bao phủ cả một khu vực rộng lớn, Kiều Phong lập tức tức cảm thấy thực lực của mình bị áp chế gần phân nửa, trong lòng không kềm được trầm xuống.
Đại lục Huyền Thiên từng có câu tục ngữ kinh điểm : Chưa thành nguyên thần, mãi mãi chỉ là con kiến yếu ớt.
Sự khác biệt giữa Nguyên Thần và Tông Sư là khi đạt tới cảnh giới nguyên thần, nguyên thần trong cơ thể không chỉ có tác dụng không ngừng hấp thụ thiên địa linh khí ở xung quanh bổ sung cho cơ thể, khiến kẻ mạnh nguyên thần không cần phải lo lắng vấn đề tiêu hao liên tục trong giao chiến, còn có thể giúp kẻ mạnh nguyên thần có thể tung bay tự do trên bầu trời, ngoài ra, điểm đáng sợ nhất là nguyên thần có thể hình thành một lãnh vực pháp tắc đáng sợ.
Bất kỳ ai rơi vào lãnh vực của kẻ mạnh nguyên thần, nếu như cảnh giới và lãnh vực yếu hơn, sẽ bị lãnh vực mạnh hơn áp chế thực lực xuống gần phân nửa. Nghĩa là có thực lực 100 % chỉ có thể thi triễn ra 50 % mà thôi.
Tất nhiên, lãnh vực khi lãnh ngộ càng cao thì lực áp chế càng đáng sợ, thậm chí cá biệt có lãnh vực áp chế hoàn toàn 100%, khiến đối thủ chỉ như một con bù nhìn không hơn không kém, chỉ biết đứng nhìn người ta trảm sát mình mà không có tý sức lực phản kháng.
Lãnh vực lãnh ngộ được chia làm bốn cấp: cấp thấp( áp chế 50 %) , trung cấp ( áp chế 70 %), cao cấp ( áp chế 90 %) và tuyệt đỉnh ( áp chế 100%)
Và lãnh vực mà Đoàn Chánh Hùng lãnh ngộ được khi đạt tới cảnh giới nguyên thần, chỉ là lãnh vực cấp thấp. nhưng cho dù chỉ là lãnh vực cấp thấp, cũng đủ để lão chuyển bại thành thắng rồi.
Ít nhất ở thời điểm này là vậy.
“ Đùa giỡn thế đủ rồi, kết thúc thôi.” Đôi mắt lão không ngừng phóng thích ra những tia sáng đầy sát khí, lạnh lạnh nói.
“ Được, một chiêu phân thắng bại.” Kiều Phong mang theo vẻ mặt nghiêm túc đáp.
“ Thần thông võ hồn ~~~ Lôi Ưng Giáng Thế ~~~~!!”
Éo ~~~~~~~~~~~~~~~~!!
Chỉ thấy mây đen trên đỉnh đầu không ngừng di chuyển theo hình ốc xoắn, sấm chớp vang trời, chính giữa từ từ dạt ra, một con đại bàng toàn thân phủ đầy thiên lôi lao xuống với tốc độ như tia chớp, hai móng vuốt sắc nhọn có thể gấp vỡ bất kỳ bức tường thành kiên cố trên đại lục Huyền Thiên theo tư thế vồ mồi định chụp thẳng về phía Kiều Phong ở phía dưới.
Kiều Phong hai tay tạo thành chưởng giơ qua đỉnh đầu, từ từ hạ xuống gần đan điền, hai tay chuyển thành chảo một trên một dưới đẩy sang trái rồi đẩy sang phải, hai tay lại dang rộng ra tạo thành cú quét trên đỉnh đầu, thu lại xuống eo, cuối cùng tung chưởng ấn thẳng về phía con đại bàng khổng lồ đang lao xuống.
“ Đón thử tuyệt học do ta vừa lĩnh ngộ khi kích hoạt vỗ hồn, Thập Bát Chưởng hợp nhất, Long Bá Tinh Hà ~~~!!”
Gào, gào, gào, gào…… ~~~~!!
Mười tám con cửu chảo kim long từ lòng bàn tay Kiều Phong phóng thích ra, bắn thẳng về con chim đại bàng của đối phương.
Rầm, rầm, rầm, rầm,….~~~!!
Hai thần thông tuyệt học va đập vào nhau, tạo ra tiếng nổ tựa như gần chục quả bom nguyên tử đang phát nổ, xóa sổ cả khu vực rộng lớn.
Nếu đứng từ phía xa quan sát, sẽ giật mình phát hiện eo núi Thiên Sơn xuất hiện một vết lõm đáng sợ.
không ít người đang đứng xem ở gần đó bị hất bay ra xa, nội tạng máu thịt tựa như không cần tiền không ngừng phun bắn ra, những ai chưa đạt tới cảnh giới chân nguyên trực tiếp bị xóa sổ tại chỗ. Tiếng la hét khóc lóc liên miên không dứt.
----
Thời gian không biết qua đi bao lâu, một bóng người từ đóng tro tàn phóng ra.
Phục ~~~!!
Một vũng máu kèm theo nội tạng từ trong miệng bóng người đó phun bắn ra, nhuộm đỏ cả phần ngực bộ trang phục đã tơi tả rách nát.
Đưa mắt liếc nhìn xung quanh như tìm kiếm gì đó, đột nhiên cười lớn như điên như dại: “ hahahaha , thiên tài thì sao nào, thánh phẩm võ hồn thì sao nào? Cuối cùng cũng phải chết dưới tay ta, tan xương nát thịt, chết không toàn thây, hahahaha ~~~!!”
Bóng người này không ai khác chính là Đoàn Chánh Hùng, chỉ thấy lúc này lão đã bị chấn thương nghiêm trọng, bộ dạng thê thảm vô cùng, còn đâu bộ dạng uy nghiêm thư thả, phong tác nho nhả xuất trần như lúc vừa tới Thiên Sơn chứ?
Phục, phục ~~~!!
Lão càng cười nội thương càng trở nên nghiêm trọng, vội vã từ trong nhẫn càn khôn lấy ra một viên đan dược đỏ như máu bỏ vào trong miệng, bó gối ngồi xuống hất thụ điều trị nội thương ngay tức khắc.
Khoảng một khắc giờ sau, lão từ từ mở mắt ra, lóe qua tia sáng sắc lạnh: “ Trước khi truy sát hai con chuột nhắt kia, phải giải quyết đám ngu xuẩn kia trước đã.”
Lão đã quyết định ra tay trừ khử tất cả những ai chứng kiến cảnh giao chiến lúc nãy, một phần vì sỉ diện của mình, đường đường một kẻ mạnh nguyên thần bị một tông sư đánh cho thê thảm như thế này, nếu như để lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng trầm trọng tới uy danh của mình và gia tộc.
Một phần vì muốn bịt đầu mối việc mình vừa trảm sát một thiên tài quái vật sở hữu thánh phẩm võ hồn.
Phải biết rằng ngay cả người sở hữu võ hồn cấp 6 như Lăng Hàn Phong hay Tống Thiên Hành, cũng đã trở thành cục trứng vàng trong mắt một trong ngũ đại tông môn, ngày thường nâng trên tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan.
Nếu như xuất hiện một quái vật sở hữu thánh phẩm lan truyền ra ngoài, cả khu vực U Châu chắc chắn sẽ máu nhuộm thành sông khi tranh giành vị thiên tài đó.
Nếu như đào tạo đúng mức, không chừng tông môn vương triều của mình sẽ xưng bá U Châu, thậm chí có thể tiến thẳng tới khu vực trung ương cũng không chừng.
Vị thiên tài như thế ai không muốn giành lấy cung phụng anh ta như cung phụng tổ tiên chứ? Còn hiện giờ bị giết chết ư? Cả khu vực U Châu không nổi điên mới lạ, chỉ sợ tới lúc đó nhà họ Đoàn của lão sẽ bị cơn thịnh nộ của các tông môn vương triều hùng mạnh phang thây xẻ thịt ngay tức khắc.
Nội thương đã được kiểm soát, phải nhanh chóng ra tay giết người diệt khẩu, sau đó truy sát hai con chuột nhắt trời đánh kia trước khi có người của các thế lực hùng mạnh các tề tụ tại Thiên Sơn bởi hiện tượng thánh phẩm võ hồn phát tán ra khi nãy.
Sát ~~~~!!
Không ít người vẫn đang chìm sâu trong hôn mê do vụ nổ lúc nãy, trực tiếp chìm vào giấc ngủ ngàn thu, không có cơ hội tỉnh dậy nữa.
Có không ít người kịp thời tỉnh lại vùng lên phản kháng, nhưng kẻ mạnh nguyên thần là kẻ mạnh nguyên thần, cho dù đang bị nội thương nghiêm trọng, cũng không phải là mấy con kiến yếu ớt có thể chống cự lại được, vô cùng hiển nhiên biến thành một cuộc thảm sát một chiều rồi.
“ AAAA, nhà họ Đoàn, ngươi dám giết bọn ta, cho dù có biến thành quỷ bọn ta cũng sẽ ám đuổi gia tộc nhà ngươi suốt đời ~~~~~~~~~~~!!”
“ xin hãy tha cho tôi, tôi không biết gì hết, aaaaaa~~~~~~~~!”
“ Ta hận ~~~~~~~!!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện