-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Heo x1, nhận được 5,5 điểm kinh nghiệm, hối đoái điểm +10.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ thu được Thịt Heo x1.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Heo x1, nhận được 5,5 điểm kinh nghiệm, hối đoái điểm +10.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ thu được Thịt Heo x1.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Heo x1, nhận được 5,5 điểm kinh nghiệm, hối đoái điểm +10.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ thu được Thịt Heo x1.
..........................................................
Lý Thiên Ngọc như một cỗ máy cần cù không biết mệt, bên phải hắn là một núi xác heo nhỏ, một bên giết chóc, một bên vừa để ý trạng thái kinh nghiệm.
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 3 (Phàm cảnh tam trọng)(Kinh nghiệm: 590/600)
* Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công
* Võ kỹ: Liêu âm cước
* Nghề nghiệp: Không
* Trang bị: Dao phay
* Sủng vật: Không
* Tọa kỵ: Không
* Điểm kỹ năng: 6
* Hối đoái điểm: 1.840
Đến hiện tại hắn đã thăng cấp từ Lv.2 lên Lv.3 được một thời gian, cảnh giới cũng tăng từ Phàm cảnh nhị trọng lên Phàm cảnh tam trọng, từ lv.2 tăng lên lv.3 hắn đã giết khá nhiều rồi,chỉ cần giết thêm hai con heo nữa là hắn có thể tăng lên lv.4, đạt được Phàm cảnh tứ trọng.
Không có gì phải suy nghĩ, hắn dơ trong tay Dao phay lên, phạt ngang một đường.
vút...! Một ánh bạc lóe lên, Lý Thiên Ngọc không hề cảm thấy có một chút ngăn trở nào, con heo ban đầu còn bình thường, nhưng chỉ khoảng 0,2 giây sau, một đường chỉ máu hiện lên trên cổ nó và....bục...! Một tiếng, từ đường chỉ đỏ trên cổ nó vắt từ trái sang phải dài khoảng 20 cm rất chóng vánh tách ra, một cột máu tanh đỏ sẫm phụt ra, con heo chỉ kịp dãy 2 cái là cúp máy.
Lần này, đường cắt chỉ sâu vào da thịt con heo có 2 thốn tương đương 5cm, thế mới thấy Lý Thiên Ngọc đã nắm được kỹ xảo khống chế sức mạnh của bản thân.
Như hôm qua hắn chém toàn suýt nữa bay nguyên cả cái đầu heo thì hôm nay nếu nhìn nghiêm chỉnh sẽ thấy hắn tiến bộ rất nhiều.
2 giây nhanh chóng trôi qua, hệ thống cũng theo sinh mệnh của con heo chấm dứt ứng tiếng mà ra.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Heo x1, nhận được 5,5 điểm kinh nghiệm, hối đoái điểm + 10.
- Đinh! Ký chủ nhận được thịt heo x1.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Heo x1, nhận được 5,5 điểm kinh nghiệm, hối đoái điểm +10.
- Đinh! Ký chủ nhận được thịt heo x1.
- Đinh! Kinh nghiệm đầy, chúc mừng ký chủ đẳng cấp tăng lên lv.4
- Đinh! Toàn bộ thuộc tính + 5.
- Đinh! Ký chủ toàn thuộc tính tăng lên, thu được 2 điểm kỹ năng.
Lý Thiên Ngọc niệm nhanh: "nhân vật!"
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 4 (Phàm cảnh tứ trọng)(Kinh nghiệm: 1/1200)
* Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công
* Võ kỹ: Liêu âm cước
* Nghề nghiệp: Không
* Trang bị: Dao phay
* Sủng vật: Không
* Tọa kỵ: Không
* Điểm kỹ năng: 8
* Hối đoái điểm: 1.860
Lý Thiên Ngọc lúc trước vẫn để dành điểm kỹ năng, còn điểm thuộc tính hắn cũng chưa tăng vì từ lv.1 lên lv.2 cảm thấy mới có 10 điểm, còn chưa đủ nhét kẽ răng a! Cho nên hắn lười tăng, mà một mực để dành tới tận bây giờ là lv.4 thừa tận 30 điểm.
Từ Lv.2 lên Lv.3 hắn đã để ý thanh trạng thái kinh nghiệm thăng cấp, cho đến giờ tăng lên Lv.4 hắn đã nắm rõ, vậy thì cứ tính theo bội số là 2, tức là cứ cấp sau tăng lên thì cần điểm kinh nghiệm bằng điểm kinh nghiệm cấp trước x2.
Còn về vấn đề tại sao hắn nhận được điểm kinh nghiệm là số thập phân thì do cái danh hiệu “Đồ tể giết heo” bonus thêm cho hắn 10 % kinh nghiệm nha.
Có người nói, tăng cấp như vậy quá đơn cmn giản đi, nhưng ta xin đính chính một vấn đề rằng thì là mà ngươi ở đây là đang giết heo quái lv.1 nha, cái giống heo này có tạo ra nguy hiểm gì không!?
Ngươi lại hỏi ta, nếu quái lv cao hơn thì kiểu gì kinh nghiệm chẳng tăng lên, giết vài con tăng một cấp, quá dễ dàng.
Ta chỉ hỏi đơn giản một vấn đề, cần đi đâu để kiếm quái!? Chính là vào phụ bản, phụ bản ngươi hỏi ta có nhiều quái không!? Ta trả lời ngươi đó là nhiều, nhưng chúng sẽ ít khi đi riêng lẻ cho ngươi xoát, vì nếu như vậy ngươi bỏ thời gian vài năm, chăm chăm sát quái ngươi sẽ trở thành sáng thế thần cmn rồi.
Sáng thần tu luyện hệ thống sẽ không để ngươi làm vậy, vì nếu vậy việc chọn lựa người thừa kế trở nên quá dễ dàng, người thừa kế sẽ không có tâm tính của một cường giả biết vượt qua mọi khó khăn để vươn lên trở thành người thống trị vạn vật.
Quay lại vấn đề chính, quái sẽ đi thành từng đàn, có to có nhỏ không đồng nhất, nếu vận khí ngươi may mắn gặp một nhóm quái nhỏ, từ 2,3 con đến 10 con, ngươi có thể lao vào mà auto chém quái, ngươi tăng cấp rất nhanh, nhưng gặp một nhóm quái cỡ lớn từ 10 đến 20 con, hoặc vận khí không tốt gặp một đàn từ 20-100 con, hoặc xui xẻo hơn chút nữa dẫm nhầm lãnh địa một đại hình thú đàn trên dưới 1000 con thì sao!? Ngươi không chạy mất dép ta bé bằng con kiến cho ngươi dẫm nha.
Chính vì lý do không đồng đều về số lượng quái như vậy, người chơi hay nói cách khác Lý Thiên Ngọc hắn phải rèn luyện và nắm được những kỹ năng cần thiết khi đi săn quái, tức là phải dựa vào những kỹ năng phán đoán được số lượng, biết lợi dụng địa hình, thời tiết, khí hậu để dẫn quái và săn quái, biết lúc nào nên tiến biết lúc nào phải lùi.
Ngươi hỏi ta, tại sao không giết người!? Người cũng là quái không phải sao!? Ta trả lời ngươi là đúng vậy. Nhưng người đâu phải thú!?
Người thông minh hơn thú quá nhiều, ta chỉ ví dụ cho ngươi như này, khi ngươi vào map phụ bản gặp người yếu hơn ngươi, hắn đánh không lại ngươi thì không biết thiết kế bẫy rập, hạ độc, thuê cường giả ra giết ngươi sao!? ngươi giết hắn được nhiều ít kinh nghiệm!?
Chẳng bõ dính răng, mà đôi khi còn chọc ra một cái sọt, ngươi vừa giết hắn xong chỉ 5-10 phút sau bố,mẹ,ông,bà,cô,dì,chú,bác....cả một lũ người trên gia phả nhà hắn kéo đến vây công ngươi nha.
Gặp tên nào không có kỹ năng truy tung thì ngươi còn chạy được, còn nếu bị dính ám ký, ngươi có mà trốn đằng trời.
Mà ngươi chọn cường giả để ra tay!? Quên đi! Đừng nghĩ làm chết một tên cường giả là dễ dàng, không nói ngươi đánh được lại không là một vấn đề nhưng kể cả đánh thắng muốn làm chết hắn, đừng nghĩ, nhất là hơn cấp, hắn không đánh lại ngươi thì không biết chạy đi còn đứng lại cho ngươi làm thịt sao!? Mà hắn chạy rồi lại kéo bè kéo phái đến đánh hội đồng ngươi, ngươi không bị hắn bạo cúc chết mới lạ nha!
Cho nên muốn giết người!? Cũng được nhưng ngươi phải nghĩ đến việc bị vây công, ngươi có nắm chắc sống được hẵng ra tay nha! Còn nếu không nắm chắc mà khắp nơi mang thù thì “Xin Chúc Mừng!” Ngươi chạy trối chết là vừa được rồi.
Lý Thiên Ngọc hắn kỹ năng cho tới giờ mới chỉ có Liêu âm cước ngươi bảo hắn đánh làm sao a!? Lựa chọn đánh cường giả mà dùng Liêu âm cước!?
Hơn điểm lực chiến 100% trở thành đoạn tử tuyệt tôn là một đại sát khí, tuy nhiên địch thủ dính đòn cũng chỉ là đoạn tử tuyệt tôn, kèm hiệu ứng mất máu, máu không đủ thì chết, nhưng nếu máu trâu, ngoài ra còn trường hợp lực chiến ngươi thấp hơn thì tính sao!? Đối thủ ngươi cuồng bạo, thực lực tăng gấp đôi, muốn chết ngươi cứ dùng a ta miễn ý kiến.
Lý Thiên Ngọc sau khi xem xét bảng thuộc tính nhân vật liền bỏ qua, hiện giờ Lv vẫn quá thấp chưa có gì phải chú ý, điều hắn cần quan tâm bây giờ là 2 lần mở Gói quà tân thủ, hắn mở “Rương chứa đồ” kích mở Gói quà tân thủ Lv.3.
Bạch quang lóe lên một cái, một quyển bí tịch màu tím hiện ra nằm lẳng lặng bên cạnh ô vuông có hình miếng thịt heo x186.
Đi kèm đó là bình máu x 30, bình mana x30, mặc dù lần này chỉ có mỗi 3 loại vật phẩm nhưng Lý Thiên Ngọc cũng không thấy buồn trái lại hắn còn vui nữa là khác, vì sao!? Có câu "Binh quý tinh bất quý đa", cũng tương tự như vậy, bạo nhiều vật phẩm chưa chắc đã gặp được đồ tốt.
Hắn liền kích mở xem thông tin của quyển bí tịch màu tím.
* Bí tịch thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ
* Đẳng cấp: Thần cấp hạ phẩm
* Mô tả: Kinh lôi truy tinh bộ là một loại bộ pháp được xếp vào hàng thân pháp, bộ pháp này được một vị Chí Tôn cảnh tu luyện lôi thuộc tính sáng tạo ra, khi vận dụng thân ảnh lóe lên như tia chớp tốc độ bất phàm.
(Chú thích: Thuộc tính chia làm: Kim,Mộc,Thủy,Hỏa,Thổ,Phong,Lôi,Quang,Ám. 9 thuộc tính, ký chủ do được hệ thống lựa chọn làm người thừa kế Sáng Thế Thần nên thuộc tính là vô, ký chủ có thể chuyển đổi thuộc tính bản thân thành bất kỳ loại thuộc tính nào thông qua ý niệm.)
- Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu Thành, tốc độ x2(mỗi tăng một đại cảnh giới, tốc độ tăng 1 thành)
- Kinh lôi truy tinh bộ - Đại Thành, tốc độ x4(mỗi tăng một đại cảnh giới, tốc độ tăng 2 thành)
- Kinh lôi truy tinh bộ - Viên Mãn, tốc độ x8(mỗi tăng một đại cảnh giới, tốc độ tăng 4 thành)
(lưu ý: Kinh lôi truy tinh bộ là thần cấp hạ phẩm thân pháp, ký chủ đẳng cấp quá thấp không phát huy được toàn bộ uy lực cho nên thuộc tính cộng thêm kéo dài đến Thần cảnh mới chấm dứt)
Lý Thiên Ngọc cười a! Không phải hắn mừng vì Kinh lôi truy tinh bộ khi học liền đạt tiểu thành tốc độ liền x2 mà là bởi vì thân thể hắn lại là vô thuộc tính, lúc mới đầu khi hắn học Hỗn nguyên thôn khí công không thấy nhắc gì đến thuộc tính làm hắn tưởng nhầm rằng khi lên Lv cao thuộc tính mới hiện ra.
Hắn còn thấp thỏm vì không biết mình thuộc tính là hệ nào, giờ thì ngon rồi! Thân thể vô thuộc tính, bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển đổi hệ thuộc tính, biết điều này là sao không!?
Ngươi phải biết thuộc tính cũng ảnh hưởng rất nhiều trong chiến đấu, ví dụ, đối thủ của ngươi hệ hỏa ngươi hệ mộc, bản thân ngươi sẽ bị áp chế rất nhiều, không nói sức mạnh không thể phát huy toàn bộ mà sát thươn ngươi nhận cũng tăng theo, không cần biết ngươi trâu bò đến đâu, ngươi bị áp chế không phát huy ra thực lực bản thân còn nhận vào lượng sát thương lớn gần gấp đôi, chưa kể khắc hệ còn có tỷ lệ đánh ra bạo kích cao hơn bình thường 50%.
Đối thủ của ngươi hoàn toàn có thể chậm rãi mài chết ngươi! Nếu đối thủ của ngươi Lv cao hơn ngươi thì xin chúc mừng ngươi đoạt giải đặc biệt của chương trình du lịch âm phủ!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Lý Thiên Ngọc kích học tập Kinh lôi truy tinh bộ, sau đó hắn tiếp tục nhấn mở gói quà, lần này là Quà tân thủ Lv.4, hắn cũng đã cấp 4 rồi, sắp lên cấp 5, hắn cũng mong muốn mở được chút gì đó hữu dụng chút chút, hắn đối với hệ thống phụ bản hoàn toàn không biết, vì sao nói hắn không biết mặc dù chơi qua 《Vô song vương giả》cũng bởi hắn đã hỏi qua hệ thống.
Đối với câu hỏi của hắn "hệ thống" hay nói chính xác hơn là "người hướng dẫn" trả lời hắn như thế này:
- Đinh! Hệ thống phụ bản mở ra khi ký chủ đạt Lv.5, hoàn cảnh phụ bản xây dựng khác với game 《Vô song vương giả》, trong game mặc dù NPH có cả một đội ngũ thiết kế xây dựng phụ bản nhưng quanh đi quẩn lại cũng chỉ nằm ở xây dựng địa hình bản đồ và cách xắp xếp quái, phân bố quái, tìm vật phẩm ở một số nơi trong mê cung, để làm khó người chơi mà thôi.
- Đinh! Hệ thống nhận thấy điểm này không hợp lý đối và bất lợi đối với sự trưởng thành của ký chủ nên tự động thay đổi.
- Đinh! Hệ thống dùng sáng thế thần lực để tìm ra những thế giới có thực ở những chiều không gian vũ trụ khác nhau và tạo ra những thế giới không có thực dựa trên tiểu thuyết, điện ảnh và liên kết chúng với hệ thống phụ bản và hệ thống nhiệm vụ, để đạt được mục đích cuối cùng là giúp ký chủ rèn luyện, cuối cùng trở thành sáng thế thần.
(Thiện ý nhắc nhở: Một số thế giới tuy được các tác giả viết ra dựa trên tưởng tượng nhưng nhờ một hoàn cảnh đặc biệt nào đó mà trở thành chân thực thế giới, mời ký chủ khi trở về đọc và xem tiểu thuyết, điện ảnh nhiều hơn để có thêm thông tin. Phụ bản độ khó và nguy hiểm tỉ lệ xuất hiện là ngẫu nhiên. Mời ký chủ chú ý!)
Lý Thiên Ngọc hắn lúc này đọc nhưng cũng không chú ý quá đến dòng nhắc nhở của hệ thống, hắn chỉ muốn mình nhanh nhanh lên Lv.5 hệ thống phụ bản mở ra để hắn có thể khám phá và trải nghiệm điều mới lạ ở những thế giới khác nhau.
Lại quay về hiện tại, lúc này Lý Thiên Ngọc tiếp tục sự nghiệp mở hộp quà tân thủ của hắn, Quà tân thủ Lv.4 bị hắn kích mở quang mang lóe lên, tổng cộng được 4 kiện vật phẩm gồm một quyển bí tịch màu đen xì như một đố[email protected]#% đang nằm chình ình ở đó không hề có chút bắt mắt nào, một kiện nhuyễn giáp mỏng như cánh ve màu vàng kim, bình máu và bình mana.
Ngoài kiện nhuyễn giáp kia, Lý Thiên Ngọc có chút thất vọng, nhìn quyển bí tịch nằm ở đó mà hắn cảm thấy chẳng muốn xem, hình dáng quyển bí tịch nhìn như có vẻ hơi cũ nát, chưa nói đến màu thì đen xì trông chẳng có tý dáng vẻ của một quyển bí tịch đẳng cấp cao trông rất mất cảm tình, tâm tình hắn có chút xuống dốc một chút, dù sao sau cả một quá trình xoát quái, mất công mất sức mới thăng lên một, cấp mới có một lần mở ra gói quà tân thủ, không mở ra thứ tốt thì thật đáng tiếc.
Lý Thiên Ngọc cũng có chút buồn bực nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình.
"gói quà tân thủ dù sao cũng có tác dụng đến tận lv.5, mà đến lúc đó ta cũng xem như là đặt chân đến thế giới phó bản rồi, đến lúc đó ta chẳng lẽ còn sợ thiếu công pháp, võ kỹ sao!? Tự mình đi tìm kiếm xem chừng thú vị hơn là cứ một mực dựa vào hệ thống chứ nhỉ " - Lý Thiên Ngọc nghĩ.
Buông lỏng tâm tình, hắn nhìn rương chứa đồ kích điểm vào kiện nhuyễn giáp.
* Trang bị loại phòng thủ: 《Hoàng phong nhuyễn giáp》
* Đẳng cấp: Linh cấp trung phẩm
* Cấp độ trang bị: Lv.6
* Lực phòng ngự: Linh cảnh trung cấp trở xuống đòn đánh vô hiệu, linh cảnh trung cấp uy lực giảm một nửa, linh cảnh trung cấp trở lên giảm 20% công kích uy lực.
* Kỹ năng: Hoàng Phong kết giới (mỗi ngày có thể dùng một lần thời gian cooldown 24 tiếng, sau khi phát động kỹ năng tạo ra một kết giới bảo hộ trong 1 phút, kết giới có lực phòng thủ một đòn toàn lực linh cảnh đỉnh phong)
* Mô tả: Một kiện thiếp thân nhuyễn giáp có thể co giãn, được bàn tay điêu luyện của một đoán tạo sư cấp 6, lực phòng ngự không tệ.
Lý Thiên Ngọc nhìn qua mô tả kiện nhuyễn giáp này hắn thầm gật đầu, không nói lực phòng ngự, hắn đặc biệt chú ý vào kỹ năng của nó, khá trâu bò, hàng ngon nha.
Hắn đối với việc bảo mệnh càng có nắm chắc. Lý Thiên Ngọc tuy nhiên lại chưa mặc được con hàng này vì lv cần thiết để trang bị tận lv.6 cũng không cao nhưng giờ hắn mới lv.4 a!
Bỏ kiện nhuyễn giáp vào lại trong rương chứa đồ, hắn tùy tiện kích điểm vào quyển bí tích đen xì chẳng bắt mắt còn lại, trong nội tâm hắn cũng chẳng có hy vọng gì nhiều lắm, dù sao cũng có em nhuyễn giáp bù vào rồi.
* Bí tịch võ công: 《Đại thiên tịch diệt chỉ pháp》(tàn)
* Đẳng cấp: Chí Tôn hạ cấp
* Mô tả: Đại thiên tịch diệt chỉ pháp (Tàn thiên), do một vị chí tôn cảnh tu luyện ám hệ, suy diễn từ ám pháp, truy tung pháp tắc cùng hủy diệt pháp tắc tắc kết hợp kỹ xảo phát lực từ vài loại chỉ pháp sáng tạo ra. Tu luyện giả cần bản thân có Ám thuộc tính. Một chỉ đánh ra, vạn vật tịch diệt, kỹ năng đơn mục tiêu, không thể né tránh do bị pháp tắc khóa chặt, đối thủ chỉ có thể cứng rắn chống lại. Thuộc loại kỹ năng nhất kích tất sát, Tiêu hao toàn bộ năng lượng bản thân hiện có đánh ra nhất chỉ, đã đánh ra phải thấy máu. (Do là tàn thiên nên có tác dụng phụ mỗi lần đánh ra tiêu hao một nửa tinh huyết bản thân. Xin mời ký chủ sử dụng cẩn thận)
《Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành》: Từ Huyền cảnh trở xuống, nhất kích tất sát, thời gian cooldown 12 tiếng.
《Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Đại Thành》: Từ Địa cảnh trở xuống, nhất kích tất sát, thời gian cooldown 6 tiếng.
《Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Viên mãn》:Từ Thiên cảnh trở xuống, nhất kích tất sát, thời gian cooldown 3 tiếng.
(Nhắc nhở: Có thể dùng điểm 20 điểm skill để chữa trị, bản hoàn thiện, cảnh giới nhất kích tất sát có thể tăng lên)
Lý Thiên Ngọc mộng bức, hắn có cảm giác đầu mình có chút không đủ xài rồi, hắn có chút không tin được vào mắt mình vừa nhìn thấy đồ vật gì nữa, cmn cái này không phải ultimate sao!? Có bug không vậy!? Lv.4 mở ra Chí Tôn cấp võ học không nói còn là tất sát kỹ, mặc dù chỉ là tàn thiên những cũng quá ngưu bức đi a!
Mặc dù tiêu hao toàn bộ năng lượng sẽ làm hắn chỉ còn nước chạy trối chết sau khi đánh ra nhất chỉ nhưng liệu có mấy đối thủ có thể đỡ nhất kích chỉ pháp của hắn đây!? Không chết cũng lột vài tầng da a!
Học xong bí tịch tự động tiểu thành, tức là hiện giờ hoàng cấp từ lv.1 đến lv.19 một chỉ của hắn là lên bảng đếm số, chưa nói nếu đủ điểm kỹ năng tăng lên đại thành nghĩa là Địa cảnh cũng chỉ là cọng hành, cứ thế tính ra khi viên mãn Thiên cấp gặp hắn cũng chỉ có nước đi bán muối....quá sảng khoái rồi!
Còn vấn đề cooldown hay nhắc nhở tác dụng phụ hắn tự động bỏ qua, đối với người khác bị trừ một nửa tinh huyết hay toàn bộ năng lượng không bất tỉnh nhân sự tại chỗ là may, đối với cao thủ đẳng cấp cao mặc dù không ngất cũng không thể tái chiến mà hắn đây!? uống bình máu, lại thêm bình mana, là hồi đầy, quá đơn giản, một chồng bình máu với mana hắn còn chưa có cơ hội vận dụng đấy, giờ thì có đất dụng võ rồi....
Cooldown mặc dù có hơi lâu nhưng trong những game kiểu moba, có hero hay champ nào có ultimate mà không lâu không? Chuyện cười!!!!
Tuy nhận được đồ tốt làm hắn rất muốn nhảy gangnam style của psy, đi moon walk như michael jackson nhưng giờ phút này thì không được, hắn vẫn không quên rằng mình hiện giờ đang còn trong lò mổ với chú Thành đấy. Giờ mà nhảy gangnam style hay đi kiểu moonwalk chắc chú Thành gọi gọi điện báo 115 mất.
Lý Thiên Ngọc không biểu lộ nội tâm lửa nóng xen lẫn kích động ra khuôn mặt liền kích điểm học tập Đại thiên tịch diệt chỉ pháp lại phân phối 30 điểm thuộc tính, sau đó hắn liền niệm:"nhân vật!"
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 4 (Phàm cảnh tứ trọng)(Kinh nghiệm: 1/1200)
* Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công
* Võ kỹ: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp
* Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ
* Nghề nghiệp: Không
* Trang bị: Dao phay
* Sủng vật: Không
* Tọa kỵ: Bạch Tuyết
* Điểm kỹ năng: 8
* Hối đoái điểm: 1.860
Miệng cười khẽ, hắn đóng bảng thuộc tính, chuẩn bị tiếp tục chém heo cho nhanh tới ngày lên lv.5, hắn khá là mong chờ xem hệ thống sẽ cho hắn vào phụ bản nào đầu tiên và nhiệm không biết nhiệm vụ đầu tiên của hắn sẽ là gì đây.
Hắn có đủ điểm kỹ năng để tăng lên Đại thiên tịch diệt chỉ pháp đến đại thành, cũng chỉ mất 6 điểm thôi, nhưng hắn không vội, điểm kỹ năng trong nhiều trường hợp khẩn cấp có thể cứu mạng hắn, hơn nữa điểm kỹ năng chỉ có lên lv hệ thống mới đưa tặng có 2 điểm, nếu cứ tính toán như vậy từ cấp 1 đến cấp 100 cũng chỉ có 200 điểm, nói như vậy tối đa hắn dựa vào điểm kỹ năng cũng chỉ học được đến viên mãn rất ít võ công, có chức năng dung hợp nhưng mỗi lần dung hợp cấp độ loại bí tích đó tăng lên thì cảnh giới bí tịch bị hàng một cấp như vậy cộng điểm bây giờ quá lãng phí.
Thà rằng hắn tích cóp 20 điểm kỹ năng hoàn thiện tàn bản, để Đại thiên tịch diệt chỉ pháp mang theo uy lực mà vốn một môn chí tôn võ kỹ nên có, lúc đó lại tốn thêm chút kỹ năng điểm nâng lên viên mãn, sảng khoái nha.
Hơn nữa về sau cảnh giới bản thân bằng với bí tích, hắn có thể thông qua tập luyện gia tăng độ thuần thục để tăng lên cảnh giới võ kỹ hoàn toàn không cần điểm kỹ năng.
Lý thiên Ngọc biết khi hắn chơi 《Vô song vương giả》luyện tập là hoàn toàn có thể được.
Hồi trước hắn cũng thông qua luyện tập mất đến vài chục ngày gia tăng độ thuần thục để tăng cấp kỹ năng.
Nói điều này có chút xa xôi, công pháp, võ kỹ, thân pháp hắn học toàn Thánh cấp với Thần cấp, còn một môn Chí tôn cấp, hắn đây!? Mới Phàm cấp, muốn luyện tập cũng không đủ cảnh giới để luyện, buồn như con chuồn chuồn.
Môn võ công duy nhất thuộc vô phẩm có thể đủ điều kiện tập luyện được thì lại là 《Liêu âm cước》, thế nhưng đã chỉ có một cấp, tập luyện cũng phí công hơn nữa ngươi lôi ai ra luyện mới là vấn đề, người ngươi đá không được rồi, chẳng lẽ đá heo!?
Nghĩ đến việc mình thi triển 《Liêu âm cước》chế tạo ra một con thái giám heo, tiếng kêu thê thảm của nó khi nó bị sút nát đản đản tiểu bảo bối, hắn muốn rùng cả mình, ghê hết cả chân, không bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn dùng với mấy con vật, chưa kể bây giờ còn có chú Thành đứng bên cạnh, hắn cũng không muốn chú Thành nghĩ hắn có sở thích đặc biệt là triệt sản cho heo!
________________________________________________________________________
Đôi lời của tác:
p/s: một số bạn sẽ không hiểu dòng nhắc nhở (chỗ thiện ý nhắc nhở phía trên) có ý như thế nào, tác nói thật là bởi vì tác cũng muốn viết tâm tính nvc lúc tốt bụng, lúc có chút tiểu nhân, lúc tà ác bá đạo,như vậy sẽ đặc sắc hơn là viết tâm tính nvc cố định, tâm tính nvc sẽ thay đổi khác đi dựa trên hoàn cảnh thế giới mà hắn gặp phải, nói rõ hơn thì có nhiều khả năng sẽ có thế giới chọc tức main và bị main hủy diệt, nếu là thế giới được tạo ra từ sáng thế thần lực tức là trước đó nó không có thực mà được tạo ra, tâm tính của main khi hủy diệt nó sẽ khác với tâm tính của main khi hủy diệt một thế giới chân thực. Tác cũng không mong muốn nvc vì biết được thế giới nào đó được tạo ra mà khi giết người ở thế giới đó như giết một con vật không có tình cảm gì, cũng tương tự nếu hắn yêu người ở một thế giới được tạo ra từ hư ảo, hắn không thể vứt bỏ một cách dễ dàng bởi một lý do nào đó.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Lý Thiên Ngọc lúc này vẫn đang miệt mài tiếp tục sự nghiệp giết heo của hắn.
Chém....chém....chém..........Ca, chém!!!
- Đinh!
- Đinh!
- Đinh!
- Đinh!
- Đinh!
- Đinh!
..................................................................
Một loạt âm thanh thông báo của hệ thống vang lên như một bản giao hưởng, Lý Thiên Ngọc một loạt động tác như hành vân lưu thủy, nhanh chóng mà lưu loát, thuần thục như một vị nghệ thuật gia.
Mặt hắn thì lại không có chút biểu tình tựa một khúc gỗ. Hắn đã quen với máu và tiếng kêu đầy tuyệt vọng của những con heo phát ra, mùi phân, nước tiểu, quyện vào nhau như cà phê với sữa cũng không thể làm hắn nhíu mày cái nào, vì các giác quan trừ thị giác đều bị hắn phong bế lại.
Có chút chết lặng vì làm một công việc lặp đi lặp lại, khi giết đến con thứ N hắn cũng không đếm được là con thứ mấy a! tính từ lúc thăng lên cấp 4 đến giờ cũng khoảng vài tiếng rồi, hắn lại một lần nữa thăng cấp.
Như bừng tỉnh, đầu óc hắn lại đi vào hoạt động trở lại, các giác quan khác đi vào hoạt động, khi ngửi được một mùi vô cùng khó chịu của máu,phân,nước tiểu, đồ ăn trong ruột những con heo bị moi ra để rửa sạch quyện vào nhau, hắn cũng không còn cái vẻ mặt mơ hồ đấy nữa.
Cố nhịn không nôn khan vì cái mùi khá tởm lợm đấy, hai mắt hắn sáng lên nhìn chằm chặp vào khung viền thông báo của hệ thống.
- Đinh! Điểm kinh nghiệm đầy! Chúc mừng ký chủ tăng lên Lv.5!
- Đinh! Ký chủ toàn thuộc tính tăng lên, nhận được 2 điểm kỹ năng.
- Đinh! Hệ thống phụ bản mở ra!
- Đinh! Hệ thống nhiệm vụ mở ra!
Lý Thiên Ngọc hắn thì vui rồi! Cuối cùng cũng chờ tới lúc hệ thống phụ bản mở ra, hắn đang rất háo hức, không biết phụ bản đầu tiên sẽ là thế giới nào và hắn sẽ nhận được nhiệm vụ gì đây!? Thật đáng mong chờ a!
Không vội liên hệ "hệ thống", Lý Thiên Ngọc quay ra nhìn một núi nhỏ xác heo và liếc mắt cái rãnh tràn ngập máu tươi, có chút thì đã theo thời gian mà xạm đen lại.
Hắn thấy trong chuồng còn có 3 con nữa, hắn cũng không có hứng với việc giết heo nữa, lv.5 rồi mà cứ làm nguyên si một việc là đồ heo này, hắn cũng nản, quay ra xem đồng hồ, không nghĩ đã chiều muộn gần 7h rồi, hắn liền nói với chú Thành:
- Chú Thành ơi! giờ cũng muộn rồi, cháu phải về nhà xem qua một cái, lúc sáng đi chưa nói với bố mẹ là cháu sang đây, cháu sợ bố mẹ lo lắng nên giờ phải về, còn lại 3 con chú chọc tiết nốt nhé!
- Ừ! Vậy cháu mau về đi, dù sao còn có 3 con mình chú làm nốt cũng không tốn mấy thời gian. - Chú Thành nói. Hơi dừng một lúc, chú Thành vừa đi vào trong buồng, tiếng chú lại vọng ra.
- Mà này! Cháu từ từ hẵng về, đợi chú một chút! - Chú Thành nói tiếp
Lý Thiên Ngọc cũng không biết có chuyện gì nhưng hắn cũng đứng lại, dù sao đợi một chút cũng không có gì, về sớm hay muộn một lúc với hắn cũng không quan trọng lắm.
- Đây! Của cháu này! Hôm nay cho chú cảm ơn nhé! Cũng nhờ cháu mà chú có thể xong việc nhanh như vậy. - Chú Thành đưa cho hắn một xấp tiền toàn tờ polime hình Bác Hồ màu xanh mệnh giá 100.000 VNĐ nói.
- À vâng! Vậy cháu xin chú ạ! - Lý Thiên Ngọc đáp. Hắn cũng chẳng thèm đếm xem bao nhiêu, với hắn tiền giờ phút này cũng không có nhiều tác dụng với hắn.
Lý thiên Ngọc cũng không có ngại ngùng hay cảm xúc gì khác khi nhận tiền, tuy hắn chỉ xin vào làm không công nhưng dù sao cũng là công sức hắn bỏ ra, chú Thành cho tiền thì hắn cầm.
Nói xong cảm ơn, hắn liền thay đổi lại quần áo rồi chạy thằng về nhà. Chưa đầy 1 phút hắn liền về đến nhà. Bố mẹ hắn đang vừa ăn côm vừa xem bản tin thời sự lúc 7h, thấy hắn về mẹ hắn liền nói:
- Về rồi hả con! Đi đâu mà giờ này mới về!? Rửa tay đi rồi vào ăn cơm!
- Dạ! Hôm nay chú Thành hàng xóm nhà mình ấy mẹ, vợ chú về quê, chú nhờ con qua phụ một hôm, vừa xong việc con về nhà luôn ạ! - Lý Thiên Ngọc đáp.
Nói xong hắn liền vào bếp rửa tay rồi ngồi ăn cơm. Ăn xong, bố mẹ hắn hôm nay không đi tản bộ nữa mà đang ngồi tâm sự với nhau.
Bố mẹ hắn hôm nay tâm tình có vẻ tốt hơn mọi ngày, lại còn kể cả truyện ngày xưa lúc hai người gặp nhau rồi ngồi tranh cãi nhau xem ai là người bày tỏ trước nữa chứ. Lý thiên Ngọc cũng cười thầm một phen, hai ông bà đẻ ra hắn cũng có chút muộn, 2 bà chị thì đã lấy chồng sinh con vài năm rồi, bố mẹ hắn tính đến nay cũng đã hơn 60 tuổi, không còn trẻ trung gì mấy tuy nhiên tình cảm cũng thật tốt đẹp, hắn làm con cũng cảm thấy hạnh phúc.
Rôm rả một phen, hắn đi vào bếp rửa chén bát, xong cuôi liền đi lên phòng. Nằm trên giường hắn liền niệm "tiến vào!".
Chớp mắt hắn đã hiện ra trong sáng thần không gian, con mèo Bạch Tuyết thì trước đó từ lúc đi ra lò mổ hắn đã thu nó vào sủng vật không gian rồi! Hiện giờ tên này đang lăn ra ngủ....
- Hệ thống! Vẫn khỏe chứ hả! - Lý Thiên Ngọc mặt đầy ý cười nói.
- Đinh! Ký chủ, Hệ thống không có vấn đề gì! - Hệ thống trả lời.
Lý Thiên Ngọc có chút bất ngờ, mặc dù vẫn cái giọng nói máy móc đấy, vẫn khô khan như ngày nào, thế nhưng có vẻ hắn cảm giác "hệ thống" trả lời mang theo chút tiếu ý, không biết hắn có nhầm lẫn gì không nữa.
Không quá quan trọng hóa vấn đề, Lý Thiên Ngọc hỏi luôn:
- Hệ thống! Giờ ta đã ta đã Lv.5 rồi, có thể biết phụ bản có những loại phụ bản nào không!?
- Đinh! ký chủ, phụ bản hệ thống có rất nhiều loại, võ,tiên,mạt,huyễn,chiến tranh,.....rất nhiều thể loại khác nhau. - Hệ thống trả lời.
- Ta có quyền lựa chọn thế giới phụ bản để vào không!? - Lý Thiên Ngọc hỏi tiếp.
- Đinh! Ký chủ không thể lựa chọn thế giới phụ bản để tiến vào, tuy nhiên ký chủ có thể tiến nhập thế giới phụ bản sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ phụ bản đó! - Hệ thống lại đáp.
- Vậy có thể cho ta biết thế giới đầu tiên là thế giới nào không!? - Lý Thiên Ngọc lại tiếp tục hỏi.
- Đinh! Thế giới đầu tiên là "Anh hùng xạ điêu" bản điện ảnh, là thuộc loại "võ" hình thế giới! - Hệ thống đáp.
- Cái gì! Là "Anh hùng xạ điêu"!? - Lý Thiên Ngọc giờ cũng hơi bị giật mình nha. Hồi bé hắn cũng mê phim chưởng lắm, mặc dù không đọc tiểu thuyết kim dung mấy nhưng phim thì hắn có xem. "Lần này vào được map Anh hùng xạ điêu, ta cũng phải trải nghiệm thật tốt một chút võ công Trung Quốc khi hư cấu là như thế nào!" - Lý Thiên Ngọc nghĩ thầm.
- Hệ thống! Ta không biết nói tiếng Trung cũng không đọc được, ngươi cho ta vào bản điện ảnh Trung Quốc thì tính sao a!? - Lý Thiên Minh quay ra hỏi.
- Đinh! Ký chủ không phải lo, hệ thống đã tính tới tình huống ký chủ không biết ngôn ngữ các thế giới mà dẫn tới việc khó khăn trong việc giao tiếp với người khác để thu thập thông tin và làm nhiệm vụ, cho nên khi ký chủ đi đến thế giới nào thì ngôn ngữ thế giới đó sẽ hiện ra trong đầu ký chủ như tiếng mẹ đẻ! - Hệ thống đáp.
- Vậy bao giờ thì ta bắt đầu đi vào thế giới phụ bản? Nhiệm vụ của phụ bản "Anh hùng xạ điêu" là cần làm gì!? - Lý Thiên Ngọc hỏi.
- Đinh! Ký chủ bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu tiến nhập phụ bản, vì khi tiến nhập phụ bản, ký chủ không thể thoát ra cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ được giao, cho nên hệ thống ưu đãi cho ký chủ không có thời gian bắt buộc phải tiến vào phụ bản.
- Đinh! Nhiệm vụ sẽ tùy thời dựa vào hoàn cảnh nơi ký chủ đứng trong phụ bản mà ban phát! - Hệ thống nói tiếp.
Lý Thiên Ngọc cũng cười cười không nói. Không có thời gian cố định buộc phải tiến nhập phụ bản hắn cảm thấy thế là tốt nhất, nếu cố định thời gian và buộc hắn phải lúc nào vào, như thế quá không tự do, hắn sẽ cảm thấy "hệ thống" chính là một cái lao tù khóa lại hắn mà không phải giúp đỡ hắn tu luyện.
Nghĩ xong, hắn liền niệm "Thoát ra!".
Một chớp mắt, hắn lại trở về trong phòng của mình, hắn cũng không vội xông pha thế giới phụ bản, thời gian còn nhiều mà...cạc....cạc..........
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Lý Thiên Ngọc tỉnh dậy đánh ngáp một cái rõ to, nhìn kỹ đồng hồ mới 6h sáng, mặc dù hắn bây giờ không ngủ vài ngày cũng chẳng phải chuyện gì to tát nhưng dù sao hắn vẫn thích mình giống như người bình thường nha!
Đánh răng rửa mặt, mặc quần áo xong xuôi đâu đấy, hắn liền cho tay vào túi quần móc ra đống polime xanh xanh ngày hôm qua chú Thành đưa cho hắn, không nghĩ chú Thành cho hắn 2 triệu lận, mặc dù đúng là hôm qua hầu như toàn bộ heo là Lý Thiên Ngọc mổ nhưng hắn cũng chỉ làm mỗi việc là chọc tiết thôi chứ mổ heo, moi nội tạng, rửa ráy các kiểu là chú Thành làm a!
Nghĩ nghĩ một hồi hắn liền quyết định hôm nay bắt đầu tiến vào phụ bản Xạ điêu, hắn muốn thử xem cảm giác lần đầu trông thấy các nhân vật trong phim chưởng oánh nhau là như thế nào, nghĩ đến thôi cũng đủ phê a!
Tuy nhiên hắn cũng phải chuẩn bị ít đồ, dù sao đi làm nhiệm vụ trong phụ bản không biết tốn bao nhiêu thời gian, mặc dù không phải lo lắng về thời gian ở địa cầu vì "hệ thống" cũng nói với hắn rằng thời gian trong phụ bản dù lâu đến đâu khi trở về địa cầu liền chỉ vỏn vẹn trôi qua 1s nhưng hắn cũng nên chuẩn bị tốt một phen đồ dùng cá nhân chứ nhỉ!?
Nghĩ đến đấy, Lý Thiên Ngọc liền chạy ra cái siêu thị Ocean Mart mới khai trương gần nhà để mua.
Chuẩn bị xong xuôi đâu đấy, nào là bàn chải, kem đánh răng PS với mấy cục xà bông hiệu romano, một ít đồ ăn vặt, mấy phong kẹo mentos, vài túi kẹo dynamite nhét tất vào sáng thần không gian, hắn liền niệm:"Tiến vào!".
Nháy mắt liền qua, Lý Thiên Ngọc đã ở trong không gian sáng thần, hắn liền hô:
- Hệ Thống! Ta muốn lập tức tiến vào phụ bản Anh hùng xạ điêu!
- Đinh! Đang thiết lập cổng truyền tống không thời gian, xin ký chủ chờ trong giây lát! - Hệ thống đáp lại.
"Mịa! Có cần thiết phải bắt chước âm điệu của chương trình quảng cáo trên tivi như vậy không!?" - Lý Thiên Ngọc vừa nghĩ vừa thầm buồn cười.
Tuy nói vậy thôi! Cũng không mất thời gian nhiều lắm, khoảng 5s sau, một cổng không thời gian hình trứng đen thùi lùi, ở giữa có những vòng xoáy mà mắt thường nhìn thấy được liền hiện ra.
- Hệ thống đại gia! Ngươi có cần thiết mỗi lần liền xuất hiện một cái cổng to chình ình bắt mắt thế này không!? Thử nghĩ xem lúc ta trở về mà có người trong thế giới phụ bản trông thấy thì sao!? Ngươi không làm cái cổng này ít gây sự chú ý một chút thì chết à!? - Lý Thiên Ngọc trừng mắt nói.
- Đinh! Ký chủ, điều này ngươi không phải lo lắng, hệ thống khi kết nối với thế giới khác là sử dụng sáng thế thần lực. Sáng thế thần lực dùng để mở cổng trừ bao hàm không gian và thời gian pháp tắc, đồng thời còn dung hợp pháp tắc thế giới của ký chủ lẫn thế giới phụ bản, nhờ đó ký chủ khi đi qua cổng không thời gian liền không bị pháp tắc ở thế giới phụ bản bài xích gây nguy hiểm. - Hệ thống nói nhanh.
- Đinh! Khi ký chủ trở về do ký chủ nguyên bản là người địa cầu, không bị pháp tắc bài xích nên sẽ không cần phải mở cổng truyền tống. -Hệ thống lại tiếp tục nói.
- Đinh! Hơn nữa cổng truyền tống là do sang thế thần lực tạo ra đạn dệt bằng pháp tắc, chỉ mình ký chủ có thể thấy, còn đối với người ở thế giới khác, trừ khi đã đạt đến sáng thế cảnh mới có thể nhìn thấy.
Lý Thiên Ngọc nghe hệ thống nói cũng gật đầu, cũng đúng, xác xuất đến một thế giới mà gặp được người thứ hai ngoài sáng thế thần có sáng thế thần lực hoàn toàn có thể bỏ qua, điều này là không thể nào có trừ khi không chỉ có một hệ thống mà là nhiều hệ thống được tạo ra.
- Hệ thống! Ngươi nói xem ngươi được sáng tạo ra bởi sáng thế thần, liệu có khi nào sáng thế thần lại tạo ra thêm nhiều hệ thống khác ngoài ngươi không?
- Đinh! Ký chủ không cần lo lắng, điều này là không thể nào, hệ thống là duy nhất.
- Được rồi ta tin ngươi! Anh hùng xạ điêu! Ca đến rồi đây....!!! - Lý Thiên Ngọc vừa bước vào cổng truyền tống vừa hét dài một tiếng đầy hào hứng.
Bước chân ra khỏi cổng truyền tống, Lý Thiên Ngọc liền hiện ra trong một khu rừng, hắn nhìn xung quanh một vòng chẳng có ma nào, tuyết phủ trắng xóa mặt đất dưới chân, ngước lên thì thấy từng chùm bông tuyết lất phất, cây cối như bị phủ lên thân một lớp áo bông trắng vậy.
Gió hiu hiu thổi, không đến nỗi thổi bay người nhưng cũng làm cho người bình thường cảm thấy rét lạnh, còn Lý Thiên Ngọc hắn chỉ cảm thấy hơi man mát.
Chờ đợi một hồi ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh, Lý Thiên Ngọc cũng hơi hiếu kỳ một chút vì dù sao đây là lần đầu hắn thấy tuyết.
Việt Nam cũng có tuyết nhưng hắn ở Hà Nội thì làm quái có bao giờ thấy được!? Không đi lên những vùng núi cao như Sapa thì lấy đâu ra tuyết.
- Hệ thống! Ta đang ở đâu đây!? Có thể tặng kèm ta cái mini map xem như phúc lợi không vậy!? Ta bây giờ là một tên mù đường, phương hướng còn chẳng thể phân biệt nha! - Lý Thiên Ngọc nói.
- Đinh! Do ký chủ trước đó không hỏi nên hệ thống cũng không nói cho ký chủ biết, mời ký chủ niệm: "Bản đồ!" - Hệ thống đáp.
Lý Thiên Ngọc làm theo, một bản đồ nho nhỏ ước chừng rộng bằng cái vỏ đĩa CD hiện ra trước mặt.
- Hệ thống! Vậy nhiệm vụ lần này ta phải làm gì đây!?? -Lý Thiên Ngọc vừa xem vừa nói.
- Đinh! Nhiệm vụ lần này là đánh bại hoặc giết chết Ngũ tuyệt: Đông tà,Tây độc,Nam đế,Bắc cái,Trung thần thông.
- Đinh! Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ tăng lên 3 tiểu cấp, một thanh vũ khí huyền cấp tự chọn.
- Đinh! Ban thưởng Mỗi giết một người trong danh sách nhiệm vụ tăng một tiểu cấp.
(Nhắc nhở: Hệ thống thương thành đã mở ra, ký chủ có thể thu thập võ công bí tịch dung luyện hối đoái cho hệ thống để nhận được hối đoái điểm)
Đóng lại hệ thống, Lý Thiên Ngọc cũng không vội di chuyển vì hắn còn muốn suy nghĩ xem mình muốn là dựa theo cốt truyện và nhân vật để tìm tới ngũ tuyệt hay lập tức đi tìm và hoàn thành nhiệm vụ!
Theo hắn thì đi theo phương án thứ nhất thích hơn, dù sao đánh bại ngũ tuyệt độ khó cũng không cao, muốn tìm vị trí thì dựa vào mini map, cũng chẳng tốn công sức là mấy, hắn còn muốn du lịch thế giới này một thời gian nha!
Cất bước dời đi hướng Ngưu Gia thôn, khoảng 5 phút hắn đã đứng tại cửa vào thôn. Đây chính là nơi câu chuyện bắt đầu, hắn muốn xem xem nhân vật trong thế giới này có giống như hắn xem ở trên phim không nha.
Lý Thiên Ngọc cũng không vội vào thôn vì hắn còn chờ sự xuất hiện của một người, liếc mắt hắn thấy được một đôi huynh đệ đang ngồi đối ẩm trong một cái chòi,trên mái thì phủ dày một tầng tuyết trắng xóa.
Thính lực của hắn lúc này cũng khá vượt trội, mặc dù đứng tận ngoài cửa thôn nhưng lắng tai vẫn nghe được rõ ràng câu chuyện mà họ đang nói.
Hai người này chính là một đôi huynh đệ, huynh trưởng họ Quách tên Khiếu Thiên, đệ đệ họ Dương tên Thiết Tâm.
Mặc dù không phải thân huynh đệ nhưng tình cảm của họ còn hơn cả huynh đệ ruột thịt.
Chỉ nghe Quách Khiếu Thiên mở miệng nói:
- Nghĩa đệ! Đệ còn nhớ ngày hôm nay là ngày gì không!?
- Tất nhiên đệ nhớ! - Dương Thiết tâm đáp.
- Ngày này, 16 năm trước, Năm thứ 12 Thiệu Hưng, 29 tháng chạp, Phong Ba Đình, Nhạc gia bị hại, chỉ tiếc rằng đệ sinh ra muộn hơn 16 năm. Nếu không đệ nhất định sẽ đến phương bắc mới không làm uổng phí bộ thương pháp mà tổ tiên truyền lại cho đệ!!! - Dương Thiết Tâm trầm giọng nói.
Người huynh Quách Khiếu Thiên thở dài một tiếng nói:
- Nào! Chúng ta hai huynh đệ uống một chén vì Nhạc tướng quân!
- Hy vọng hai huynh đệ chúng ta quãng đời còn lại cũng giống như Nhạc Phi Nhạc tướng quân năm xưa, có thể xông pha sa trường, tận trung báo quốc! Cạn! - Dương Thiết Tâm hào khí nói.
Lý Thiên Ngọc đứng ngoài nghe cảm thấy hơi buồn cười, hắn biết rõ ràng 2 người này, một người thì là hậu nhân Lương Sơn Bạc, một người thì là hậu nhân Dương gia tướng, tổ tiên uy phong biết bao còn giờ thì sao, ẩn dật trong một cái thôn làng thuộc thành phần ăn cơm cà, uống nước lã, ngồi xó nhà, bàn chuyện chính sự, trang bức nữa nha!
Còn về Nhạc tướng quân thì chắc mọi người cũng không lạ gì, có biết Võ mục di thư là từ đâu tới không!? Chính là từ tay vị Nhạc tướng quân này đúc kết cả đời kinh nghiệm chiến trận mà viết ra.
Đúng lúc này phía xa xa, một vị hắc bào đạo sĩ, tay cầm phất trần cùng một bọc vải rướm máu, thi triển khinh công, vậy mà lại là đạp tuyết vô ngân, hộ thể chân khí bao trùm toàn thân, trên người không dính một bông tuyết, nhẹ nhàng thanh thoát đi trong trời sương tuyết, tiếp cận Ngưu gia thôn.
Lý Thiên Minh cũng không hâm mộ, hắn mặc dù không làm được đạp tuyết vô ngân nhưng không phải hắn không có năng lực mà là hắn chưa nắm giữ kỹ xảo phát lực thôi, nếu như không bàn về trình độ vận dụng thuần thục chỉ phân cao thấp về tốc độ thì hắn vứt vị đạo sĩ kia 12 con phố!
Vị đạo sĩ này chính là Khâu Xử Cơ, môn hạ Toàn Chân giáo. Mặc dù tổ sư khai phái của Toàn Chân giáo là Vương Trùng Dương, khi xưa trên Hoa sơn luận kiếm lần thứ nhất võ công được xem như thiên hạ đệ nhất.
Giờ thì sao, môn hạ Toàn Chân giáo có tên nào ra hồn không? Ngoài Toàn Chân thất tử xem ra còn có chút vốn liếng chứ môn hạ nguyên một ổ phế vật.
Giờ phút này, Lý Thiên Ngọc muốn chặn vị đạo sĩ này lại, còn lý do vì sao.....Hồi sau sẽ rõ!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Khâu Xử Cơ đi ngang qua cổng Ngưu Gia thôn liền trông thấy Lý Thiên Ngọc, hắn cũng âm thầm thấy quái vì hiện giờ đang ở giữa trời đông giá rét tuyết rơi dày đặc như vậy, thế mà có người khoanh tay đứng im một chỗ, trên đầu, hai bên vai đều dày một tầng tuyết.
Người bình thường dù cho võ công cao cường cũng không thích đi lại trong thời tiết này, vậy mà lại có người đứng im không nhúc nhích. Hắn cũng không nghi ngờ đến việc Lý Thiên Ngọc chết hay chưa vì giờ đây Lý Thiên Ngọc đang nhìn chằm chằm vào hắn như thể muốn ăn tươi nuốt sống làm hắn cúc hoa căng thẳng, âm thầm đề cao cảnh giác.
Chưa nói đến, Lý Thiên Ngọc lúc này một thân quần áo kỳ lạ, tóc trên đầu thì ngắn, kiểu tóc thật kỳ quặc. Trong mắt Khâu Xử Cơ, hắn chính là một người quái dị.
Lý Thiên Ngọc lúc này hắn mà biết Khâu Xử Cơ nghĩ hắn như thế chắc chắn sẽ kêu to tên lỗ mũi trâu nhà quê, ca đây gọi là phong cách không phải kỳ quái, tóc ca cũng không kỳ quặc, đây là under-cut nha!
Khâu Xử Cơ khi ngang qua Lý Thiên Ngọc bèn hạ chậm cước bộ, cũng không sử dụng khinh công để đạp tuyết vô ngân nữa mà tùy ý để đế giày lún vào trong mặt tuyết.
Giờ này tâm trí hắn hoàn toàn tập trung vào Lý Thiên Ngọc tay nắm phất chặt chuôi phất trần dắt sau lưng. Đồng thời mở miệng hỏi:
- Vị huynh đệ này tại sao lại đứng ở đây? Không cảm thấy lạnh sao!?
Lý Thiên Ngọc đang muốn trả lời thì bên trong thôn đi ra 2 người chính là 2 huynh đệ kết nghĩa họ Quách-Dương.
Hai người đi đến, Dương Thiết Tâm chắp tay hướng Khâu Xử Cơ và Lý Thiên Ngọc mở miệng nói:
- Đạo trưởng khinh công cao tuyệt, đến đi không dấu chân, còn vị huynh đệ này đứng trong trời đông giá rét mà hơi thở sâu dầy, chắc một thân nội công cao cường, đều là anh hùng hảo hán.
- Tại hạ Quách Khiếu Thiên, còn đây là nghĩa đệ Dương Thiết Tâm, kính mời hai vị anh hùng hảo hán vào uống chén rượu cho nóng người! - Quách Khiếu Thiên tiếp lời.
Lý Thiên Ngọc thầm buồn cười cách suy nghĩ của 2 huynh đệ này, chẳng lẽ cứ võ công cao thì là anh hùng hảo hán chắc!? Hắn đang muốn mở miệng thì Khâu Xử Cơ chen ngang nói:
- Mời ta vào là có ý đồ gì? Nói đi!
Lý Thiên Ngọc thấy vậy cũng không tiện nói, hắn cũng hiểu suy nghĩ Khâu Xử Cơ lúc này, Khâu Xử cơ vừa chém đầu Vương Đạo Càn, hắn còn đang trên đường mặc dù được thoát khỏi truy binh, nhưng tự nhiên có người chặn hắn mời uống rượu trong khi chẳng thân chẳng quen, hắn không nghi ngờ mới lạ!
- Hai huynh đệ tại hạ thấy đạo trưởng và vị huynh đệ này đi trong tiết trời đông giá rét, đánh bạo muốn mời đạo trường vào uống chén rượu nóng cho ấm người, mong đạo trường không chê! - Dương Thiết Tâm nói.
Hắn và Quách Khiếu Thiên cũng hơi cảm thấy không vui, bị cự tuyệt ý tốt không nói còn bị hỏi vặn, nhưng trời sinh 2 huynh đệ hắn tính tình cũng rộng rãi hào sảng nên hắn cũng không muốn tính toán gì.
- Uống rượu!? Uống thì uống chẳng lẽ ta lại sợ các ngươi chắc! - Khâu Xử Cơ rất không nể mặt mà nói.
Quách Khiếu Thiên lại quay ra nói với Lý Thiên Ngọc: - Vị huynh đệ này ý thế nào, vào làm một chén chứ!?
- Được! Hai vị mời rượu ta sao không muốn uống! - Lý Thiên Ngọc đáp lời. Hắn cũng trang bức chút vì trước giờ hắn cũng ít uống rượu nhưng cũng không phải không uống được.
- Vậy hai vị, thỉnh! - Quách Khiếu Thiên đưa tay mời nói.
Lý Thiên Ngọc, Khâu Xử Cơ liền đi theo hai huynh đệ vào trong chòi. Quách Khiếu Thiên mời 2 người an tọa liền bảo Dương Thiết Tâm ở lại tiếp đãi, mình thì vào trong bếp kêu hâm nóng rượu và làm vài món ăn.
- Hai vị! Ta giờ vào hâm nóng rượu và làm vài món cho hai vị. Thiết Tâm! Ta đi vào, đệ ở lại tiếp đãi! - Quách Khiếu Thiên nói.
Lý Thiên Ngọc trên người chẳng mang theo thứ gì, đồ đạc hắn đã quăng hết vào trong sáng thần không gian, giờ trên người chỉ có một thân quần áo hiện đại!
Hắn tuy không có đồ gì nhưng Khâu Xử Cơ thì có nha! Tay hắn cầm nguyên cái đầu tên Vương Đạo Càn bọc trong bọc vải, máu còn hơi chút thấm ra ngoài kìa.
Lý Thiên Ngọc do biết trước nên không ký quái, nhưng Dương Thiết Tâm đây!? Hắn biết mới có quỷ, chỉ thấy Dương Thiết Tâm đưa tay muốn cầm giúp Khâu Xử Cơ bọc vải.
- Đạo trưởng, để ta giúp ngài! - Dương Thiết Tâm thiện ý nói.
Vừa nói tay hắn vừa giơ lên chuẩn bị chạm vào bọc vải, lúc này Khâu Xử Cơ cổ tay xoay chuyển một cái khiến cổ tay Dương Thiết Tâm bị cụp xuống không chạm được vào bọc vải.
Dương Thiết Tâm trong nội tâm cũng là một mảng hiếu thắng bèn cổ tay lật chuyển, ngón tay co lại kiểu hổ trảo bắt tới, Khâu Xử Cơ mu bàn tay như dính keo, Dương Thiết Tâm dù có lật chuyển kiểu gì mu bàn tay của Khâu Xử Cơ cũng đều dính tại mu bàn tay của hắn.
Chỉ thấy Khâu Xử Cơ liền vận lên chân khí vào cổ tay đẩy một cái chấn văng bàn tay Dương Thiết Tâm, dư kình sót lại liền chấn lui Dương Thiết Tâm.
Dương Thiết Tâm thế mới biết đạo sĩ này lợi hại, chuẩn bị thủ thế lao vào đánh tiếp. Đúng lúc này, Quách Khiếu Thiên quay ra trông thấy vậy liền hỏi:
- Sao vậy nghĩa đệ!? Đạo trưởng là khách, đệ không được lỗ mãng!
- Đạo trưởng, nghĩa đệ nhà ta đắc tội rồi, xin lỗi! Đến! Uống vài chén kết giao bằng hữu đi! - Quách Khiếu Thiên tiếp tục nói.
Khâu Xử Cơ lúc này chuẩn bị mở miệng thì Lý Thiên Ngọc liền nói:
- Quách huynh! Dương huynh đệ chỉ có ý tốt muốn cầm giúp vị đạo trưởng này túi đồ thôi, vị đạo trưởng này không biết vì sao liền ngăn cản, chắc có đồ vật không muốn người khác trông thấy! Ta nói có đúng không đạo trưởng!? - Lý Thiên Ngọc nói với Quách Khiếu thiên rồi quay ra cười nhẹ hỏi Khâu Xử Cơ.
Khâu Xử Cơ lúc này đang chuẩn bị tra xét thực hư hai huynh đệ họ Quách-Dương thì bị Lý thiên Ngọc chen ngang, giờ hắn mới chú ý kỹ tới hắn.
- Hai vị thân mang võ công, vậy mà lại trốn ở đây giả làm nông phu là có ý gì!? Còn vị huynh đệ này trang phục, đầu tóc lại kỳ quái, hẳn không phải người trung nguyên a!? - Khâu Xử Cơ cười lạnh đáp lại.
Khâu Xử Cơ lúc này có chút nghi hoặc, ban đầu hắn cho rằng Lý Thiên Ngọc là quân triều đình truy bắt hoặc theo dõi hắn cho nên mới biết trong bọc của hắn có thứ không thể cho người khác xem, nhưng định thần nghĩ kỹ lại hắn lại cho rằng không thể nào.
Hành tung của hắn bí ẩn, lại thêm khinh công đủ cao, thiên hạ này ít có người nào đi theo mà hắn không phát hiện, lại thêm Lý Thiên Ngọc cách ăn mặc và kiểu tóc kỳ quái, hơn nữa cũng là gặp trên đường đi, cho nên hắn loại bỏ trường hợp này, có chăng chỉ là hiếu kỳ.
- Bần đạo trong bọc đúng là có chút đồ vật, không phải là không thể xem mà chỉ sợ sẽ dọa đến 3 vị mà thôi. - Khâu Xử Cơ nói xong bèn lạnh nhạt vận chân khí phất tay áo.
Một luồng khí nhanh chóng đánh tới bao vải, Xoạt...một tiếng một chiếc đầu lâu liền lăn ra nằm chỏng chơ trên bàn, bộ dáng ngơ ngác máu me đầy mặt, trông có phần khá khủng bố.
Lý Thiên Ngọc tuy biết trước nên không kinh ngạc chút nào, thế nhưng bụng dạ cũng hơi nao nao, dù sao trước giờ hắn toàn giết heo với cả có trông thấy đầu người máu me như thế bao giờ đâu, trừ mấy vụ tai nạn giao thông ra, mà khi đó cũng đứng xa mà trông, lần này cận cảnh hắn cũng hơi kinh.
Khâu Xử Cơ nhìn biểu hiện của hắn lại càng nghi hoặc vì không thấy mặt hắn biểu lộ ra chút nào kinh ngạc.
Tuy Lý Thiên Ngọc không ngạc nhiên nhưng anh em họ Quách-Dương liền cả kinh không nhẹ!
Lúc này vợ Quách Khiếu Thiên là Lý Bình bưng thức ăn ra chợt thấy trên bàn chiếc đầu lâu máu me đầy mặt liền kinh hãi hét lên, Quách Khiếu Thiên cũng gặp kinh bất loạn, chỉ nhanh chóng giơ tay ngăn trở không cho thị tới gần Khâu Xử Cơ.
Hai người sắc mặt liền âm trầm lại. Dương Thiết Tâm trầm giọng quát lớn: - Hóa ra là tên tặc đạo sĩ, giết người lung tung! Hôm nay phải giết ngươi!
Chợt thấy hắn vận chân khí xuống chân trái sau đó dẫm xuống đất, chiếc ghế đẩu liền bị phản chấn bật tung lên. Dương Thiết Tâm xoay người một vòng chân phải phát lực tung cước, chiếc ghế lao thẳng tới mặt Khâu Xử Cơ.
Lý Thiên Ngọc thì có vẻ thảnh thơi nhàn rỗi ngồi một bên, suýt chút nữa thì lấy trong sáng thần không gian ra vài bịch bỏng ngô vừa ăn vừa xem cho đã nghiền, phim chưởng miễn phí hắn thích!
Quay lại hiện tại, Khâu Xử Cơ, mặt không biểu tình, nhìn chiếc ghế lao với tốc độ bàn thờ tới liền vận nội công vào chén rượu hất một hất, rượu phía trong liền bay ra mang theo kình khí, công thẳng tới chiếc ghê.
Oành...! một tiếng, chỉ thấy chiếc ghế chia năm xẻ bảy, rượu trong chén dư kình không giảm tiếp tục bay tới, nếu Dương Thiết Tâm dính quả này chắc mặt hắn sẽ thủng như cái sàng.
Lâm nguy bất loạn Dương Thiết Tâm vội lộn một vòng ra sau từng giọt rượu mang theo chân khí sượt qua mặt hắn bay tới đục thủng vách gỗ, Dương Thiết Tâm tiếp tục lộn vài vòng tới góc gian nhà, chân khẽ gẩy, một thanh thiết thương từ trong bao vải bị hất tung lên xuyên phá nút buộc, hắn liền lao nhanh đưa tay tới chụp lấy, cầm cán thương.
Dương Thiết Tâm tỳ cánh tay sát vào hông xoay một vòng, mũi thương va chạm với chậu than liền mang theo vô số hỏa hoa văng thằng tới chỗ Khâu Xử Cơ, Khâu Xử Cơ cũng không dại mà đón lấy liền dẫm chân phi thân lao thẳng ra ngoài.
Trong lúc phi thân, tay hắn luồn ra sau liền rút kiếm. Lúc này, Dương Thiết Tâm đuổi theo tay cầm vào phần gần cuối của cán thương đâm tới, liền 3 phát hướng vào 3 đại huyệt trên người Khâu Xử Cơ là Ấn đường, Cụ khuyết, Đan điền.
Khâu Xử Cơ vừa né vừa vung kiếm trong tay, vừa gạt vừa đỡ, công thủ không lọt, hai người đánh gần như ngang tay nhưng Lý Thiên Ngọc ngồi xem thì khác, hắn nhìn ra được, Khâu Xử Cơ đây là nhường, hắn cũng biết mình bị hiểu lầm, cho nên không tung đòn sát thủ, chỉ múa kiếm chống đỡ đồng thời tìm sơ hở bức lui Dương Thiết Tâm.
Vừa bị Khâu Xử Cơ dùng kiếm gạt lui, Dương Thiết Tâm cũng không chịu thua bèn xử ra hồi mã thương, Dương Thiết Tâm phi thân bay tới, vừa bay vừa xoay người, thân thương bị nắm chặt cũng tùy thời xoay theo, trông như một chiếc khoan vậy.
Khâu Xử Cơ gặp phải đòn này, mắt cũng mở lớn, do vừa dùng lực gạt lui Dương Thiết Tâm hắn chưa kịp thu chiêu chân khí chưa kịp vận lên, không còn cách khác, hắn bèn dâm chân lùi về phía sau, phía trước Dương Thiết Tâm thế công mãnh liệt xoắn tới, Khâu Xử Cơ lúc này khí đã hồi, liền hoành kiếm trước ngực, hai trân trùng xuống vận khí chống đỡ.
Chỉ thấy "Keng!!!" Một tiếng mũi thương liền xoắn tới va chạm vào thân kiếm, thế công không giảm liền khiến Khâu Xử Cơ phải lùi ba bước mới hóa đi hết lực.
Khâu Xử Cơ lúc này đã nhận ra đây là thương pháp của Dương gia, chuẩn bị ngừng tay, tuy nhiên Dương thiết Tâm thì khác, hắn vẫn chưa biết rõ tên đạo sĩ này là ai, liền đề thương tiếp tục công tới.
Lý Thiên Ngọc lúc này cũng xem đủ rồi, hắn hoàn toàn nhận rõ được thực lực hiện giờ của mình ở đâu, xem hai người kia giao thủ, trong mắt hắn như những đứa trẻ vung vẩy cây gậy, chậm chạp hết sức.
Lý Thiên Ngọc liền moi ra một viên kẹo dynamite rồi cong tay búng ra, viên kẹo liền lao ra liền văng trúng mũi thương của Dương Thiết Tâm làm hổ khẩu hắn tê rần suýt nữa liền cầm không chắc.
- Hai vị ngừng tay đi, ta nghĩ chắc việc này cũng chỉ là hiểu lầm! - Dương Thiên Ngọc nói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Luanhoichidao Bá Tánh Bình Dân
bạn còn ra truyện không
Nov 23, 2023 04:28 pm 0 trả lời 0