-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
-Ước gì mình được xuyên không, ước gì ta có thể trở thành 1 đại ma nữ như Huyết Sắc trong chuyện Sát thủ máu lạnh và đệ nhất ma nữ, ước gì ta được trở thành vương phi trong truyện xuyên qua thời không ta thành vương phi, ước gì ta trở thành Nhan Nhược Bình trong..... bốp..... _đang lầm bầm thì Miên Miên bị cái Hân đánh đầu
-Khùng nặng rồi_Hân lắc lắc cái đầu
-Biết đau không hả_Miên Miên xoa đầu
-Tao đánh mày sao ta biết đau_Hân
-Ờ ờ.... _ Miên Miên liết Hân 1 cái_đi mua đồ với tao
-Ừm..._Hân cười híp mắt
.
Trong 1 sốp hàn nhỏ... 1 chiếc vòng khá củ kỹ có 3 viên ngọc thạch màu đen hòa màu đỏ ko hợp thời trang cho lắm, đã đập vào mắt Miên Miên, bởi Miên Miên rất thích đồ cổ nên đã chọn mua nó, đột nhiên người bán hàng tặng nó chứ không bán, rồi còn đeo vào tay của Miên Miên 1 chiếc nhẫn trơn, thì thầm đưa 1 tờ giấy cho Miên Miên:
-Đừng đeo vòng trước khi đọc tờ giấy này_ xong sốp hàng đó biến mất
Miên Miên rùng mình nhìn vào chiếc nhẫn và cái vòng kỳ lạ
.
Đêm đến... Miên Miên lấy tờ giấy lúc sáng ra đọc
" Chào cô bé, đây là Vòng Trụ Thiên và Nhẫn Hàn Anh, cô hiện bây giờ là chủ nhân của nó, nếu muốn gặp tôi thì cô hãy hôn vào chiếc nhẫn "
Chụt...... 1 làng khói trắng hiện lên.... 1 chàng trai tóc trắng đến mắc cá chân xuất hiện.... chân mày kiếm, mũi cao, mông đỏ mọng, da trắng, đôi mắt cuốn hút người đối diện nhìn vào nó....
-Chào cô gái....
-Sao mà cậu xinh zai vậy_ Miên Miên nhìn người đó mà chảy cả nước miến
-Ơ.... cô bé này.... khì khì_người đó cười
-Cười gì mà cười, giải thích tui nghe chuyên nỳ là sao
-Ừm.... chiếc vòng đó là vòng xuyên không, nếu cô đeo nó vào tay và nghĩ ra hình tượng của cô, thì cô sẻ xuyên qua như ý, còn chiếc nhẫn là để giúp cô trở về thực tại. Đừng bao giờ để mất nhẫn, nếu không cô sẽ bị kẹt ở đó vĩnh viễn. Nếu cô muốn quay lại thực tại thì cô chỉ cần tháo chiếc vòng ấy ra thôi.
-ờ.... nhưng tuy tui muốn xuyên không nhưng gia đình và bạn bè sẽ ra sao nếu tôi đột nhiên biến mất???
-Không sao... 5 phút ở đây bằng đến 5 năm ở thời không
-Thật sao, thật sướng quá, bắt đầu xuyên thôi, hồi nảy cậu nói trước khi đeo vòng vào thì cần phải nghĩ ra hình tượng của tui ở thời không à
-Ừm
-Ta muốn có được 1 sắc đẹp nghiên thành nghiên nước, võ công cao cường, gia thế bất phàm, đi đến đâu ai ai cũng kinh sợ bởi tên Kiếm Sát... phu quân của ta sẽ là 1 người máu lạnh, giết người không gớm tay, ta cũng thế... nói xong Miên Miên đeo vòng vào, 1 lỗ hổng đen xuấn hiện trước mặt Miên Miên
-Nhảy vào đó_người con trai
-ừm....
.
-Kiếm Sát... cái lổ hổng ấy.... chẳng lẻ cô ta là kiếp sau của... người nắm giữ cả giang sơn... thôi kệ, nhiệm vụ của mình đã hoàng thành rồi. Miên Miên... chúc cô may mắng
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
-Tiểu thư tỉnh rồi lão gia_1 cô gái độ chừng bằng tuổi nó hớn hải nói với người đứng quay lưng lại
-Thật không... Châu nhi... con tỉnh rồi... ta mừng quá, đột nhiên đêm qua con bị phong hàn, đại phu nói con sẽ ko sống đến sáng mai, ta lo lắm... ta 1 kiếm đầu lìa khỏi cổ của tên đại phu đó rồi
-Ta... xuyên rồi.... XUYÊN Rồi Ha ha ha_Miên Miên đột nhiên hét lên rồi cười khiến hai người kia khó hiểu
-Châu nhi con nói xuyên gì thế
-À, không có gì thưa cha.....hihi_Miên Miên cười típ mắt_mà phải cha không vậy_nó nhìn ông già đó hoài nghi
-Con có bị gì không vậy, ta là phụ thân của con đây, con là con của ta Lương Gia Bảo Ngọc Phong Châu, ta là Lương Chí Cương này_lão già đó nói
-ủa, không phải là Kiếm Sát sao???_Nó ngu ngơ hỏi
-K...kiếm sát..._Lão già và nhỏ a hoàng hồi nãy chợt rùng mình
-2 người sao thế_Nó vẫn chưa biết gì
-Ma nữ Kiếm Sát giết người không gớm máu, nương tử của Tần Phong sát thủ bạo ác trong giang hồ, tại sao con lại hỏi ta tên con có phải là Kiếm Sát???_Lão già nghi ngờ nhìn Miên Miên
"Thì ra là thế, nhưng trước khi đi ta đã nói rồi mà, Kiếm Sát, à à, nhớ rồi, Huyểt sắc trong truyện xuyên không mà mình đã đọc là người của 2 mặc... kha kha, thì ra ta là ma nữ giết người không gớm máu, ấy khoang... nương tử, mình là nương tử của cái tên Tần Phong nào nhỉ, là sát thủ nữa, ôi không nghĩ nữa, nghĩ ngơi 1 lát đã"_Miên Miên ngẫm nghĩ hồi lâu
-Châu nhi... con sao vậy_Lão già lai lai người nó
-À, không sao thưa cha, con muốn nghĩ ngơi 1 lát_Miên Miên nhìn lão già nói
-ừm, vậy ta ra ngoài đây, nghĩ ngơi đi, chu_Lão già nói xong mi lên trán của nó 1 cái
-Ngân nhi xin cáo lui_a hoàng hồi nảy
.
Thì ra nó chính là vị tiểu thơ tinh nghịch của Lương Gia, sắc đẹp của nó khiến các chi quân nam tử ai ai cũng phải mê. Nhưng họ không dám động vào bởi các trò đùa của vị tiểu thư này rất chi là ác độc...
- Ngân nhi... ta muốn ra ngoài
- Hả... lại ra ngoài nữa sao
-Sao thế, có chuyện gì sao
-À không, tại Thiếu Gia Trịnh Lâm hôm đó bị tiểu thư chơi 1 ván nhục, Ngân nhi sợ hắn ta sẽ không bỏ qua cho tiểu thư đâu
-Không sao, ta có cách_nó cười cười...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Nó và Ngân nhi đang đi tung tăng tung tăng ngoài thành thì....
-Đứng lại....
-Là Trịnh Lâm phải không???_nó hỏi
-Dạ phải thưa thiểu thư_Ngân nhi đáp
-Cứ đi đừng dừng lại_Nó bảo
-Ả kia, không nghe ta bảo ngươi đứng lại à..._Trịnh Lâm quát
-Ta không quen ngươi, ta có họ có tên, ngươi bảo đứng lại, ta đâu biết ngươi bảo ai
-Nha đầu thối, bổn thiếu gia hôm nay sẽ dạy cho ngươi 1 bài học, đánh ả cho ta_Trinh Lâm phẩy tay, tiếp sau đó bọn gia đinh xông ra
-Chết tiệt...._nó
-Làm sao đây tiểu thư_Ngân nhi hoãng
-36 kế, chạy là thượng sách... ta đếm 1.2.3 rồi chạy nha....1...2..3..chạy_nói xong nó liền nắm lấy tay của Ngân nhi chạy thục mạng
Trong tình thế đó.... trên nóc Tâm Như Các ( tên kỷ viện ) 1 hắc y nam tử đeo mặt nạ nhìn xuống cảnh đấy... dừng lại trên gương mặt của Miên Miên.... khẻ cười
- Nương tử.... bắt được nàng rồi nhé, dám trốn ta, xem ta phạt nàng thế nào.... _nói xong hắt y nam tử đó liền bay xuống, tay vòng qua cái eo thon thả của Miên Miên, cướp nàng đi...
-Tiểu thư......_Ngân nhi gọi với theo
Cùng lúc đó trên không....
-Bốp bốp bốp.... thả ta ra_nó đánh tới tấp vào lưng của hắt y nam tử đó
-Nương tử... nàng nỡ đánh phu quân của mình như thế sao..._Hắt y nam tử nói
-Phu quân? Ngươi là Tần Phong... ta bị mất hết trí nhớ sau đêm thập tử nhất sinh đêm qua rồi_nó nhìn vào đôi mắt sau chiếc mặt nạ đó
-Nàng nói sao.... mất trí nhớ..._ Tần Phong khẻ nhíu mày
-Ừm.... mau thả ta xuống...._nó hét
-Thả cái gì mà thả.... ta sẽ phạt nàng bởi dám trốn ta mấy ngày nay_Tần Phong lườm lườm
-Phạt cái gì mà phạt.... hự_nó bị Tần Phong đánh ngấc
- Nàng ồn quá....
.
-Ưm... đau..._nó chợt mở to mắt bởi Tần Phong đang nằm trên người nó, cái cổ của nó đau đau bởi hắn ta cắng vào đó_Ngươi... ngươi đang làm làm gì vậy hả... tên sắc lang này_Nó vùng vẩy thì bị Tần Phong kìm lại
-Kiếm Sát nàng chống cự vô ích thôi....ưm_lần này đến phiên hắn mở to mắt
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Hắn đang nói thì nó kéo đầu hắn xuống hôn ngấu nghiến (t/g: chị tại sao làm thế ạ?? Kiếm Sát tỉ: tại hắn đẹp trai quá chứ sao , ngu. t/g: ) Được 1 lúc thì nó buôn hắn ra, hắn còn ngơ ngác chưa biết trời trăng gì hết...
-Đẹp.... trai quớ đi, ôi ôi, nằm mơ ta cũng ko thể tin được phu quân ta đẹp zai đến thế_nó mắt trái tim nhìn hắn
-nàng... không sợ ta ăn nàng sao, tự dưng hôn ta như thế, khó chịu quá đi_hắn nhìn nó cười giang
-Ý ý... gì đây_nó chợt rùng mình
-Ta ăn nàng nhá_hắn đưa gương mặt cực baby đến gần gương mặt đang đỏ như ớt của nó
-phụt_nó không nhịn nỗi nên chảy cả máu cam
-Nương...nương tử.... nàng.... hahahahaha_hắn bật dậy cười như điên_mê ta đến vậy sao, hà hà... nưởng tử đúng là... haizzz tha cho nàng hôm nay đó, ta có việc gấp phải đi rồi, ta đưa nàng về Lương gia
-Còn chọc ta nữa, đáng ghét_nó vội lấy khăn tay ra chùi chùi cái mũi
-hì....
.
Hắn bế nó về Lương gia... rồi vội bay đi
-Lão gia.... tiểu thư về rồi....
-Thật không.... mau đưa ta đến đo
.
-Châu nhi.....
-Phụ thân.... con sơ quá.... huhuhu_nó miếu máu chạy đến ông lão già
-Ô ô, đừng khóc .... kể ta nghe đã sai ra chuyện gì nào
-Hắn ta... hắn ta...huhuhuhu
-Hắn ta làm gì con, hắn là ai
-Hắn là Tần Phong, hắn hjx... đẹp trai lắm.... _nó nhìn lão già mắt long lanh
-oạch....._câu nói của nó làm lão già suýt ngất....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
-Châu nhi con, đưa đưa ta về phòng_lão già ngoắc ngoắc quảng gia
-Cha có sao không vậy, có cần truyền đại phu không???_nó giả vờ hỏi
-Không cần đâu, con về phòng đi, con trở về là tốt rồi, đi đi
-Vâng
" à mình quên mất chuyện quang trọng rồi, nếu mình là Kiếm Sát tàn bạo kia thì mình cũng phải biết võ công chứ, đằng này hồi sáng bị người ta rược muốn chết, chắc chắn có điều gì đó mình chưa biết, theo mình đọc truyện xuyên không đại ma nữ Huyết Sắt thì cô gì gì đó phát hiện được thần châm có khắc chữ huyết, vậy vũ khí và bí kiếp võ công của Kiếm sát là gì???" _nó ngẩm nghĩ
Nó trở về phòng, lục tung cả căng phòng lên mà chẳng thấy quyển bí kiếp võ công nào cả, mệt mỏi nó đi đến cái giá sách thời xưa để đọc chơi ai ngờ... nó vừa chạm đến quyển Đại Náo Hàn Bá thì 1 cái mật thất hiện ra phía sau tủ, thấy thế nó đi vào... càng đi sâu vào trong thì các cây đuốc đều tự phát sáng.... cuối cùng đến 1 cái phòng trống, xung quanh là 4 bức tường... có 1 cái hộp bằng gỗ được đặt trong 1 cái lổ nhỏ ở trong tường đá đang phát sáng... nó đi đến đó chộp lấy...
-Đây là gì. Phải hỏi cậu ta....chụt_nó tự hỏi rồi hôn vào nhẫn
1 làng khói trắng liền hiện ra ngay, sau đó làng khói mờ dần bênh trong xuất hiện 1 trang nam tử tuấn tú
-Có gì không cô bé
-Cho ta hỏi đây là gì. Kiếm Sát tàn bạo như ta mà không biết 1 chút võ công gì cả thì làm sao được
-Đó là...._chàng mở to mắt nhìn bảo bối đó rồi bảo_ Ngọc Đang Sinh...giang hồ ai ai cũng muốn được có nó, có được nó tức là đã có và nắm giữ được thiên hạ trong tay. Mỗi tình thế cấp bách chỉ cần niệm chú Khẩn Đang thì lập tức Ngọc Đang sinh sẽ hóa thành 1 loại vũ khí đệ nhất thiên hạ để đánh
-Thế sao??? Nhưng ta không biết loại chú đó kể cả võ công thì làm sao điều khiển được nó
-Được rồi, ngươi đập vỡ cái hộp đó đi, bênh trong hộp là 1 quyển bí kiếp của Kiếm Sát, trong đó có cả chú khẩn đang, ta đi đây_vừa nói xong chàng ta vội biến mất
-Ơ này, trời ơi, làm sao đây, thôi kệ làm liều, đập thì đập...
.
Trải qua 10 ngày 9 đêm... cuối cùng nó đã nắm được tuyệt đại võ công của Kiếm Sát, nhưng không ngờ... sau khi học được tất cả các loại võ công đó thì tính khí của nó trở nên tàn bạo và ác độc hơn.
Đêm này... nó quyết định.... giết hết tất cả người của Trịnh gia...
" Tam Thập Phát Lữ Ngọc Thiên Kỳ Túc Sát La "_nó đặc viên Ngọc Đang Sinh trên tay niệm chú... liền sao đó... Ngọc Đang Sinh liền hóa thành Ngọc Tiêu... nó đứng trên máy nhà của Trịnh Phủ thổi tiêu... tiếng tiêu bang đầu thật sự rất hay nhưng sau đó, 1 trận cuồn phong kéo đến... những trận la hét ở trong phủ vang lên thất thanh, những ngọn nến vụt tắt... máu người lang ra nhộm đầy sân Trịnh Gia.... những vũng máu đen ngòm ... tanh hôi.... bốc mùi....
.
Sáng hôm sau.... người dân phát hiện Phủ Trịnh gia bốc mùi hôi, hai tên gia đinh ở ngoài cửa thối rửa bốc mùi, quang Tri huyện cũng có mặt tại đó... người dân bàn tán xôn xao... liệu cái cảnh giết người rùng rợn trong 1 đêm này có phải chính là Kiếm Sát...
1 hắc y nam tử ở trong tửu các nhìn vào Phủ Trịnh Già liền thỉ thầm
- Kiếm Sát ơi là Kiếm Sát, nàng quả không hổ danh là nương tử của Tần Phong ta...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện