-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Nhìn vào gần nhất hai tên sát thủ hắn lại có chút tội nghiệp bọn họ vì hắn nhìn thấy hai người bọn họ và đám kia chắc chắn là tử sĩ được tổ chức sát thủ nuôi dưỡng từ nhỏ.Hắn từng là tổ chức sát thủ vương bài lên hắn đương nhiên biết những chuyện như thế này.Một đám trẻ em được thu nhận về nuôi từ bé đến lớn được huấn luyện cho chỉ biết giết người sao cho nhanh,sẽ có những người có nhiệm vụ chuyên môn tẩy não đám này.
Lúc này bọn họ lớn lên nhưng không là con người nữa mà chỉ là một cỗ máy vâng lời người chỉ huy trong mọi nhiệm vụ thậm chí tự sát.Tuy có một vài trường hợp tự chủ được nhưng không có sức phản kháng lại tổ chức,bọn họ cả đời không được phép có thân nhân.Bởi vì trong mắt những người chỉ huy tổ chức thân nhân là tiềm năng lớn nhất khiến đám người này phản bội lại tổ chức.
Từng có một kẻ như thế làm bạn với Băng Thần trong quãng ngày giết chóc đó hắn tên là 140 vì trong tổ chức người ta từ bé gọi hắn như vậy đến mức tên thật của mình hắn cũng quên đi.Tuy chỉ là hợp tác đồng bọn nhưng ba năm trời mọi người dần quen thuộc nhau trở thanh bằng hữu vớ nhau tuy chỉ là dăm ba câu mỗi ngày nhưng cũng làm Băng Thần bớt cảm giác cô đơn trên con đường trả thù đẫm máu của mình.
Thế nhưng rồi trong một nhiệm vụ hắn không may trúng đạn vào tim Băng Thần chỉ hỏi hắn một câu:"Ngươi có nguyện vọng gì ta thay ngươi thực hiện."Vẻ mặt vẫn lạnh tanh bất chấp trong lòng dậy sóng.
140 cũng lành lạnh nhìn hắn lấy ra một bức thư rồi nói:"Ngươi đưa thứ này cho đến địa chỉ ghi trên bức thư gặp một người phụ nữ tên Linda thì đưa cho nàng.Nói với nàng là ta hi sinh rồi."Không nói gì thêm khóe miệng mở ra nụ cười hạnh phúc rồi chết đi hắn cuối cùng cũng được giải thoát rồi.
Hơi thì thầm quan sát bóng lưng của Băng Thần:"Mong em hạnh phúc và chăm sóc con chúng ta thật tốt.Băng Thần chúc ngươi mau có lại cuộc sống bình thường tận hưởng nhân sinh."Ngay sau đó tắt thở trên khóe môi nụ cười vẫn còn đó cuộc sống đau khổ đã kết thúc hắn cũng đã hoàn thành những thứ mình yêu thương lên dù chết đi trong đau đớn nhưng khóe môi vẫn giữ nụ cười mãn nguyện.
Khi mà xã hội ngày càng tân tiến con người càng muốn nhiều thứ không chỉ ấm no như thời xưa mà còn muốn quyền lực tiền bạc vì nhưng thứ ấy làm ra không biết bao nhiêu chuyện khủng khiếp.Thế nhưng vẫn có những người chết đi chỉ mong người mình yêu thương còn sống sót.
Hiện tại trước mặt của Băng Thần trước mặt đã hiện lên thông tin của hai người kia
Tính danh: Linh Tứ
Thực lực: Vũ Sư nhất trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:280
Tốc độ:200
Trí lực:19
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Không có
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Người còn lại thì mạnh hơn một chút nhưng cũng còn khá là kém
Tính danh: Linh Nhất
Thực lực: Vũ Sư nhị trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:300
Tốc độ:250
Trí lực:20
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Không có
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Thấy tình hình có vẻ ổn tiểu hồ ly muốn chọn lựa vị trí để tấn công thì tiếng của hệ thống vang lên bên tai
Nhiệm vụ tạm thời Bảo vệ tuyệt đối
Yêu cầu:Tiêu diệt toàn bộ sát thủ trong kiệu toàn bộ người không bị thương
Thưởng:Chỉ số mới thiên phú cùng năng lực đặc biệt một lần quay
Phạt:Tốc độ giảm -99% trong vòng ba tháng
Liếc mắt sơ qua nhiệm vụ hắn cũng chẳng có thắc mắc gì nhiều bắt đầu hành động liếc một vòng những người bao vây xung quanh xác định rõ kế hoạch hành động.Hai chiến đuôi nhanh chóng biến hóa chầm chậm tới sau lưng một người kiệu phu chờ đợi khi tiếng "giết "vang lên đám sát thủ nhất loạt lao lên.
Mặt khẽ ngoẳng lại ba phát băng nhận bắn ra trúng được hai người lập tức chết ngay tại chỗ hai người này.Cả thân thể hóa hư vô một tảng lớn nhìn là biết không thể sống được hắn cũng không quan tâm hai kẻ đó nữa.Khẽ luồn thân thể qua nách của kiệu phu đến trước bụng đạp một phát lấy đà bay tới phía trước còn người kiệu phu thì đứng cạnh cái kiệu tạm thời chống đỡ vài tên sát thủ khác.
Bất ngờ vì trước mắt xuất hiện một đầu tiểu hồ ly nhưng bất ngờ qua đi hai người đã cảm thấy đau đớn dâng trào.Trên cổ của Linh Nhất có một ngọn lửa bốc cháy mặc kệ máu tươi phun ra còn Linh Tứ thì tim xuất hiện một cái lỗ máu tươi cũng từ từ xảy ra.
Trước khi ngã xuống thì hình ảnh cuối cùng là đồng bọn của mình cũng quỳ xuống tay ôm ngực cặp mắt tràn đầy không thể tin tưởng.Bọn họ là sát thủ tinh nhuệ sao có thể bọ đánh gục nhanh như thế thậm chí đối phương chỉ là một con tiểu hồ ly thôi mà.
Thế nhưng hắn chết mà không biết mình vô cùng may mắn ít ra còn biết cái gì đã đưa mình xuống địa ngục.Tiếng hệ thống thông báo lại vang lên ba lần
Tiêu diệt Linh Nhất nhận lực lượng 30,tốc độ 25 vì là quái nhiệm vụ tất cả nhân đôi
Tiêu diệt Linh Tứ nhận lực lượng 28,tốc độ 20 vì là quái nhiệm vụ tất cả nhân đôi
Tiêu diệt Linh Lục nhận lực lượng 24,tốc độ 18 vì là quái nhiệm vụ tất cả nhân đôi
Rồi từng kẻ ngã xuống cùng với tiếng thông báo dồn dập của Thiên Thư cũng may mà đám kiệu phu này khi ở Mộ Dung phủ đã thấy tiểu hồ ly chiến đấu với Vương Khắc lên không qua bất ngờ.Lúc này tiểu hồ ly lại lặng lẽ đi đến nóc của kiệu hắn muốn mở thưởng năng lực đặc biệt không biết sẽ nhẹ nhàng như lần thứ hai hay đau đớn như lần thứ nhất nữa. Vì không để ai trông thấy ngồi bên trên sau đó mới quay thưởng khẽ niệm quay vòng tròn lại quay như hai lần trước.
Lần này mọi người nhìn chằm chằm Thiên Thư đành phó thác số mệnh một cách thật sự bàn xoay xoay rất lâu làm mọi người rất hồi hộp.Nhưng khi nó dừng lại ở một ô màu trắng thì có một kẻ gào lên:"Qủa là ông trời có mắt,không phụ lòng người tốt hahahaha."
Tất cả mọi người không có ý kiến gì hết vì kẻ này là Thiên Phú Đoản Kiếm khí linh bài danh lão lục vừa mới hi sinh lần giao nhiệm vụ kế để cho Băng Thần bảo vệ mấy người kia.Tất nhiên nhiệm vụ chỉ là động lực thêm cho tiểu hồ ly nếu để Quân Oanh Oanh bị thương thì tất nhiên vì để hắn không ngỏm sẽ phải ra mặt trao sức mạnh.
Thấy nhiệm vụ lão ngũ giao ra ký chủ trong quá trình làm vui như thế chẳng ai muốn lộ mặt ra như thế sẽ rất mất vui.Mà khi hắn cảnh giới thấp mà sử dụng bọn họ sẽ bị áp lực tổn thương và rất có khả năng nếu Trí Tuệ thần không buông hi vọng bọn họ sẽ bị lộ diện lúc đó tất cả đều xong.
Nhìn vòng quay dừng lại Băng Thần mong chờ xem mình nhận được thứ gì,năng lực này sẽ nghịch thiên như thế nào.Cuối cùng hắn nhận được khả năng thôn phệ thiên phú.
Thôn phệ thiên phú
Hấp thu thiên phú của kẻ ta tự tay tiêu diệt nhận được thiên phú sẽ ngẫu nhiên từ 1% đến 100%
Thiên nhân nhất hấp:Kĩ năng mà sau khi thôn phệ 100 người hoặc Yêu thú thiên phú sẽ kích hoạt một lần chắc chắn hấp thu 100%
Sau đó hắn thấy một con dao găm bay ra rồi biến mất vào trong cánh tay của hắn không thấy gì nữa.Dùng chân này vuốt chân kia cũng chẳng có cảm giác gì hết nhưng quan trọng hơn hết là không có đau đớn gì hết.
Hắn dừng lại miệng khẽ lẩm nhẩm:" Những thứ này tuy rằng nghịch thiên nhưng sao hình dáng lại xấu như thế nhỉ có lẽ càng xấu càng mạnh mẽ nhỉ."Không có đáp án thì không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì cho nó nệt mỏi đầu óc khẽ cười vui vẻ nhảy xuống cửa sổ lao vào trong kiệu nằm vào lòng của Quân Oanh Oanh trong khi nàng mồm vẫn há hốc ra.
Nghe nói tiểu hồ ly chiến đấu mạnh mẽ nhưng khi nhìn tận mắt thì vẫn thật bất ngờ,chiến đấu 1vs 20 mà vẫn vô cùng tỉnh táo không những thế còn vô cùng tốc độ.Cũng không lâu sau một đám thành vệ binh nhận lệnh kéo tới nhìn trang phục là kiệu phu của Mộ Dung phủ thì không khỏi bất ngờ.
Nhìn xung quanh 20 bộ thi thể và mấy người kiệu phu chỉ bị thương nhẹ thì khẽ hỏi:"Đám này là do các vị giết chứ."
Đám người kia nhìn nhau rồi nói với vị kia:"Không là thú nuôi của Nhạc tiểu thư."
Kẻ kia giật mình quay lại kiệu nghiêm chỉnh noi:"Mạt chức đến chậm mong Nhạc tiểu thư thứ tội."Hắn bây giờ lo lắng chết rồi thích khách ám sát cách hoàng cung không quá xa lại còn dính tới Nhạc gia viên ngọc quý.Chỉ nghĩ đến cái trách nhiệm điều tra lên vai của mình thì cái đầu lại lớn một vòng.Hắn oán thầm:"Đám kia khốn nạn đi chịu chết sao không đi thẳng vào Nhạc phủ mà lại ở địa bàn của ta."
Nhạc Thanh Thanh lúc này mới thò mặt ra nói:"Chúng ta không có cái gì các ngươi cố gắng tra rõ việc này để đến lúc đến tai gia gia ta thì còn có một cái để bàn giao."
Vị này là Tần Minh phó chỉ huy thành vệ quân phó chỉ huy sứ dưới trướng có gần 1000 binh sĩ chuyên lo việc trị an trong kinh thành.Thân thể mập mạp nghĩ đến sắp gặp lão tướng quân Nhạc Thiên Quân thì cả người như mất đi sức lực.Bởi vì hắn đã từng một lần bị lão gia tử huấn luyện qua nên cứ nghĩ tới là cả người sống lưng đều lạnh.
Xưa kia mình còn chưa mập mạp như thế này sức trẻ dồi dào mới chịu được bây giờ thì làm sao mà sống đây.Có lẽ phải vận động gân cốt vài ngày để đến khi lão gia tử triệu gặp còn chịu được.
Hắn cũng coi như một nửa cái học trò của Nhạc Thiên Quân lên mới có ngày hôm nay phong quang như thế này còn Nhạc Thanh Thanh ai cũng rõ ràng vị thế của nàng tại Nhạc gia.Bản thân đến trước khi lão gia tử triệu hồi mà không có bất cứ gì để bẩm báo thì lại hành xác.
Lúc hắn suy nghĩ rất nhiều thì kiệu lại khởi hành hướng thẳng tới hoàng cung hắn càng nhìn cành rầu rĩ quyết định kiếm chuyện với đám thủ hạ cho đỡ tức.Thế nhưng đám người này sao không rõ ràng chỉ huy tính cách nhanh chóng mỗi người một việc.Chính vì như thế khiến hắn tức tối mà không có cách phát tiết tiện chân đạp vào đám sát thủ miệng không ngừng trách móc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Kiệu phu nhấc kiệu lên đến bây giờ đã qua được hơn nửa tiếng chỉ còn cần đi qua một khu vực nữa là tới rồi.Nơi này là đường đến khu vực thi đấu săn bắn hằng năm của hoàng gia tổ chức nhằm thi thố giữa thế hệ trẻ của các gia tộc.
Giải thưởng thì luôn luôn khiến người ta động lòng,đây cũng là nơi mà các cặp trai gái yêu đương hãy ghé tới vì đây là điểm suốt phát của cuộc thi tuy nhiều cây cối nhưng lại không có Yêu thú hay dã thú.Không khí nơi đây mát mẻ hơn hẳn gió thổi cỏ lay hương hoa thơm ngát đều khiến người ta thoải mái.
Nhưng bỗng dưng tiểu hồ ly lai đứng dậy nhìn ra phía ngoài một đợi sát khí lan tràn trong không khí thứ này hắn kiếp trước nồng đậm vô cùng lên rất dễ cảm nhận được.Mà so với vừa nãy còn kinh khủng hơn rất nhiều số lượng còn rất lớn cuối cùng hắn đã hiểu tại sao đám người vừa nãy lại ám sát lại yếu kém như thế hóa ra là đám chốt thí mạng.
Còn chân chính xe thì bây giờ mới bắt đầu xuất quân,khẽ cảm nhận xung quanh hắn cảm thấy khoảng hơn 100 luồng sát khí phóng tới.Chứng tỏ phải có từ 100 người trở đi còn nếu có kẻ không tiết ra sát khí thì một là đẳng cấp cao có thể sử dụng nguyên khí che dấu.
Hoặc đạt đến mức như Băng Thần giết người không có sát ý như thế lại càng nguy hiểm thà là đẳng cấp cao tý thì trong thành cao thủ sẽ cảm nhận được cuộc chiến còn loại kia thi giống như Băng Thần ban đêm đuổi giết lần trước nếu không phải hai người kia bám theo thì dù cho Vũ Hoàng cũng không cảm thấy sát ý của hắn.
Nhưng loại này cũng rất khó có khả năng bởi vì chỉ có sinh ra làm sát thủ như Băng Thần mới có khả năng này còn dị giới không lẽ vừa qua đã gặp đồng nghiệp cùng đẳng cấp.Hắn rất không tin vì kiếp trước hắn chưa gặp ai làm được điều đó chứ nói chi là trùng hợp như vậy hắn tuy không tự cao nhưng xếp điều đó vào khả năng nhỏ nhất có thể xảy ra.
Nhớ tới vừa nãy nhận thêm rất nhiều chỉ số hắn liền quyết định quan sát bảng chỉ số rồi lên kế hoạch.Hắn không thể công nhân bảng chỉ số đối với hắn rất có tác dụng nhờ bảng chỉ số hắn có thể phán đoán tốc độ ra đòn của chính mình mà không cần làm quen với lực lượng mới.
Kiếp trước một trong những bài tập của hắn là chiến đấu trong tình trạng sức chiến đấu tăng giảm nhờ đeo tạ để giảm tốc độ lực lượng.Hay uống một số loại thuốc của tổ chức để nâng cao sức mạnh tạm thời và bản thân hắn sử dụng sức mạnh rất tinh chuẩn.
Kiếp trước hắn phải thường xem đến máy đo lực kiểm tra về tốc độ và lực lượng của mình thậm trí là khả năng phản ứng.Không những thế các loại độc dược,tăng dược hắn đều phải tìm hiểu rõ ràng để khi trúng chiêu đưa ra tính toán về chiến lực tăng giảm.
Còn đối thủ thì mỗi lần đều tra cẩn thận mà biết bao nhiêu vệ sĩ bảo vệ nếu không phải hệ thống tình báo của tổ chức tốt đẹp thì với cái tính cách cẩn thận của hắn thì bao lâu mới xong một nhiệm vụ.Nhưng bây giờ chỉ cần liếc mắt một phát thì địch ta đầu đủ khiến hắn dễ dàng ra biện pháp công,thủ,bỏ trốn đều tiện lợi hơn nhiều.
Bảng chỉ số của chính hắn hiện ra trước mắt
Tính danh: Băng Thần
Thực lực: Yêu thú trung kỳ
Huyết mạch: Cửu Vĩ Thần Hồ
Đẳng cấp:2
Exp:1054/20000
Lực lượng:632
Tốc độ:712
Trí lực:55
Thiên phú:90 (Người thường 10)
Hồn lực: 500
Pháp lực:500
Nguyên tố:Băng,Hỏa
Tuổi thọ:200
Danh hào:Tiềm năng Thần thú (áp chế với 50% ở dã thú,30% ở Yêu thú nếu đối phương huyết mạch yếu hơn mình.)
Nhiệm vụ:Hồi sinh Mai Hân (3/50)
Nhìn về phía sau một bụi cây có một bóng người lấp lóe bảng trỉ số hiện lên làm hắn khá bất ngờ nhưng khóe miệng nở ra nụ cười nhạo báng bọn họ
Tính danh: Ám Thập Nhất
Thực lực: Vũ Sư tứ trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:340
Tốc độ:300
Trí lực:19
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Không có
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Tính danh: Linh Tứ
Thực lực: Vũ Sư tứ trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:350
Tốc độ:295
Trí lực:19
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Không có
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Nếu bình thường thì cách này rất hay bỏ ra một con chốt thí khiến đối phương buông lỏng cảnh giác thu hút sự chú ý của thành vệ binh rồi lại mai phục ở nơi này có vẻ cũng được.Nhưng đối với một kẻ sở hữu khả năng tăng sức mạnh sau mổi lần chiến đấu thì sao lầm to rồi.
Lúc trước chỉ số của hắn chỉ khoảng 300 đám người này chỉ cần ra 100 tinh nhuệ ngay lúc đó thì mọi chuyện xong rồi nhưng lúc này thì như đi chịu chết.Nhưng tất nhiên họ không biết được điều đó một tên khăn bịt mặt màu tím nhìn về phía chiếc kiệu nói:"Mấy vị mỹ nhân hôm nay lại phải chết hết nhưng vì đại kế của ta các ngươi đành phải hi sinh thôi nếu các ngươi còn toàn thây ta không ngại thưởng thức một lần.
Nếu tiểu hồ ly nghe được thì đảm bảo sẽ tởm hết cả da gà lên,tất nhiên tiểu hồ ly không nghe được nhưng không phải là đám bảo vật sẽ không nghe thấy.Sinh Mệnh Ngọc Điệp nói với Huyết Ngọc Liên:"Thất ngươi mau ra nhiệm vụ còn đợi cái gì nữa biến thái như thế người phải diệt trừ mau chóng."
Nhưng Thiên Thư lại nói:"Không được kẻ này được bảo vệ quá kỹ chúng ta muốn chủ nhân xông giết thì rất có thể khiến hắn tử nạn."
Huyết Ngọc Liên nói:"Ta sẽ ra nhiệm vụ hợp lý các người yên tâm."
Bỗng bên tai Băng Thần vang lên tiếng nhiệm vụ hệ thống nhưng hành động của hắn không dừng lại chút nào.Luồn xuống hầm kiều lắc nhẹ ẩn trong đám cỏ cao liên tục lướt vào khu rừng đến bên một gốc cây thì mới dừng lại hệ thống nhiệm vụ cũng tuyên bố xong.
Nhiệm vụ chi nhánh Hóa giải nguy cơ
Yêu cầu:Không ai trong những người trong kiệu bị thương hay bị bắt Tiêu diệt trên 3/4 số lượng địch 93/124 (thưởng thêm với mỗi kẻ bị tiêu diệt dư ra)
Phạt:Chính tuyến thất bại,sức mạnh -100%,tốc độ -50%,thiên phú -100%
Phạt cực nặng thì mới có thưởng cực lớn hắn không cho phép mình thất bại vì chỉ cần thất bại hắn mất hết tất cả đặc biệt là cơ hội để Mai Hân sống lại.Ánh mắt toát ra lạnh như băng cả người lướt đi nhưng lại không có một tý tiếng động nào cả như là một cái lá bay giữa không trung chả ai để ý cả.
Một tên đang sát thủ đang núp ở trên tán lá bỗng nhiên cảm thấy cổ họng đau đớn muốn nói gì đó nhưng không thể nói ra lời.Rồi cái xác cũng không hề rơi xuống đất mà tựa trên cành cây,đây là tiểu hồ ly cố ý hắn không muốn đánh rắn động cỏ.
Từng tiếng vang lên của hệ thống
Tiêu diệt mục tieu nhiệm vụ 1/124
Tiêu diệt mục tieu nhiệm vụ 2/124
Tiêu diệt mục tieu nhiệm vụ 3/124
Tiêu diệt mục tieu nhiệm vụ 4/124
....................................
Rất nhanh đã có hơn 90 cái xác nhiệm vụ cũng sắp hoàn thành thế nhưng một cơn gió hơi lớn thổi qua trên cây một cái xác rơi xuống đầu lăn lông lốc như trái banh.Thanh niên che khăn bịt măt màu tìm nói to lên:"Có cao thủ mai phục rút ngay."
Nhưng nào đâu được như thế tất cả xoay người hòa mình vào rừng cay nhưng lại rất nhiều khí tức biến mất liên tục nhưng khi giết đến kẻ thứ 123 thì tiểu hồ ly mới phát hiện ra đám kia tứ tán là để dẫn hắn đi.Còn người quan trọng nhất cũng chính là chỉ huy đã biến mất hừ một tiếng bỏ qua hắn lướt về phía kiệu đuôi mau vẫn chưa hết hẳn.
Đuôi cáo khẽ phất ra ngọn lửa khiến máu bóc hơi rồi mội chút sương lạnh thấm mốt máu còn lại.Ba cô nương biết mình đã qua cơn hoạn nạn liên tục thở dài hối thúc kiệu phu nhanh chóng đến hoàng cung cho an toàn.
Nhanh chóng di chuyển kiệu phu mặc dù bị dính hương độc giảm sức chiến đấu nhưng nhấc kiệu chạy thì vẫn vô cùng nhẹ nhàng dù sao ngoài cái kiệu thì chỉ có mấy cái cô nương mà thôi.Tuy hối thúc đám người nhanh lên trong quá trình di chuyển có đôi chút rung lắc nhưng nếu bỏ qua nguy hiểm bị ám sát thì cũng chẳng đáng gì cả.
Nhìn ngó xung quanh rồi cẩn thận cảm nhận rõ ràng xung quanh không có nguy hiểm tiểu hồ ly mới yên tâm chui vào lồng ngực ấm áp của Quân Oanh Oanh kiểm tra thành quả nhiệm vụ.Kết quả khiến hắn vô cùng vui mừng nhìn chỉ số tăng lên mà tim đập thình thịch hắn hiện tại cái mắt híp lại cả người thư thái.
Bảng chỉ số thay đổi vô cùng lớn
Tính danh: Băng Thần
Thực lực: Yêu thú trung kỳ
Huyết mạch: Cửu Vĩ Thần Hồ
Đẳng cấp:2
Exp:2042/20000
Lực lượng:1700
Tốc độ:2000
Trí lực:55
Thiên phú:200 (Người thường 10)
Hồn lực: 5000
Pháp lực:5000
Nguyên tố:Băng,Hỏa
Tuổi thọ:200
Danh hào:Tiềm năng Thần thú (áp chế với 50% ở dã thú,30% ở Yêu thú nếu đối phương huyết mạch yếu hơn mình.)
Nhiệm vụ:Hồi sinh Mai Hân (4/50)
Tất cả đều được tăng lên một cách vô cùng khủng khiếp nhưng cũng đúng thôi khi hắn làm nhiệm vụ chỉ để sót một kẻ gần như viên mãn thì thưởng như thế này cũng đúng mà thôi.Để hắn thấy hài lòng nhất là đám sát thủ này cảnh giới không quá cao lực lượng cũng vô cùng thấp nhưng lại có chỉ số tốc độ vô cùng tốt dù sao sát thủ cần gì lực lượng mạnh chỉ cần nhanh tay và binh khí sắc bén là được.
Sát thủ định nghĩa duy nhất là giết người bọn họ không bao giờ chiến đấu trực diện chỉ cần ám sát và rút lui là ổn lực lượng hoàn toàn bỏ qua một bên.Ngoài ra chính là khả năng nguy trang ứng biến chính vì thế mà họ vô cùng nguy hiểm yếu kém thực lực khiến người ta buông lỏng nhưng khi ra tay lại nhất kích lấy mạng.
Tiểu hồ ly cũng thở dài ta đây một đời sát thủ vương giả nhưng bây giờ lại làm người ta thú cưng.Đến lúc này thì bị uy hiếp trở thành bảo tiêu đợi ta hóa làm người tất cả đợi đấy cho bôn gia sinh con.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Rất nhanh sau đó chiếc kiệu đã đến cổng lớn hoàng cung rất nhanh có đám lính ngự lâm quân ra gặp thì Nhạc Thanh Thanh nên lập tức ra khỏi kiệu rồi lên tiếng:"Ta muốn vào gặp công chúa các ngươi truyền lời giúp."
Kẻ ra lập tức đáp ứng nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người đi vào trong hoàng cung truyền lời.Tiểu hồ ly xem xét thông tin của đám ngự lâm quân này cảm thấy đây là đám người khá là mạnh mẽ ví như kẻ vừa chạy đi chẳng hạn.
Tính danh: Trường Tín
Thực lực: Vũ Sư bát trọng thiên
Huyết mạch: Không có
Đẳng cấp:2
Lực lượng:5240
Tốc độ:4100
Trí lực:20
Hồn lực: 0
Pháp lực:0
Nguyên tố:Thổ
Tuổi thọ:200
Danh hào:Không có
Sáng lại mấy người kia thì cũng không thấy ai kém cả thậm chí người mặc đồ nổi bật nhất mà Băng Thần đoán là chỉ huy thì đến tận Vũ Sư cửu trọng.Qủa không hổ danh ngự lâm quân tùy tiện một người cũng có thể nghiền ép hết đám sát thủ kia mà theo hắn biết ngự lâm quân có đến tận 10000 quân số có thể tưởng tượng hoàng cung sâm nghiêm như thế nào.
Đợi không lâu người kia lại như một cơn gió chạy tới mang theo ý chỉ của công chúa rằng đưa người đến chỗ của nàng.Chiếc kiệu nhanh chóng vào tới hoàng cung tiểu hồ ly vẫn đang híp mắt lại không biết trong thức hải mọi người đang chuẩn bị ra nhiệm vụ cho hắn.
Thức hải
Thiên Thư vui vẻ nói:"Đây là cơ hội để Vận Mệnh Ngọc tỉnh lại Thiên Mệnh Vương Miện ngươi cũng lên giúp muội muội của mình đi chứ."
Vận Mệnh Ngọc đành phải tùy để Thiên Thư ra nhiệm vụ vì Vận Mệnh Ngọc và hắn là một thể nhưng khi trở thành thần khí thì mới trở thành hai thứ.Bản thể của hắn và nàng là một chiếc vương miện trên đó có viên ngọc mà vận mệnh ngọc có một vài năng lực riêng mà hắn không hề có.
Rồi bên tai vang lên tiếng nhiệm vụ hệ thống hắn có chút cảm khái hôm nay nhiệm vụ quá là dồn dập nhưng vẫn vô cùng vui vẻ tiếp vì đó là thực lực tăng lên và ngày Mai Hân sống lại gần hơn một chút.
Nhiệm vụ Hấp thu vận khí (Hỗ trợ Đoạt Thiên Tạo Hóa Quyết)
Yêu cầu:Hấp thu vận khí vương triều của Thanh Vân quốc 7/10
Vận khí vương triều:Khí vận của một quốc gia khí do long mạch gia trì và hoàng gia tình trạng để tính toán.Nếu long mạch yếu đi hoặc mất đi vận khí sẽ suy giảm tương tự nếu hoàng gia tuyệt hậu vận khí của quốc gia cũng biến mất long mạch chọn vị trí mới.
Thưởng:Chỉ số mới vận khí +1 (Vận khí:quyết định may mắn của bản thân)
Phạt:Vận khí -50
Băng Thần là một người khá tin vào vận khí bởi hắn ta biết mình vô cùng may mắn khi làm nhiệm vụ bao nhiêu lần bom rơi đạn lạc nhưng lại rất ít khi bị thương.Chính vì thế nhiệm vụ này hắn rất mong đợi thành công của nó xem vận khí của hắn có thật sự tăng lên không.
Nhìn ngó xung quanh thấy tình hình vẫn yên ổn tiểu hồ ly mở ra Đoạt Thiên Tạo Hóa Quyết xem xét thông tin của nó.
Đoạt Thiên Tạo Hóa Quyết:Không có tầng thứ hấp thu các loại năng lượng đặc thù chuyển thành vận khí bản thân.
Công đức:10000/1
Long mạch: 10000/1
Đánh cắp vận khí:1 năm một lần mục tiêu tùy chọn nhưng khoảng cách không qua mục tiêu 100 mét.
Tiểu hồ ly cảm thấy công pháp này tên quá bá khí mà công năng còn bá đạo hơn nữa chuyển đổi cướp đoạt vận khí cài thứ hư vô mờ mịt này.Khẽ vận quyết chớp mắt hắn cảm nhận xung quanh mình đâu đâu cũng tràn đầy vận khí có thể khẳng định đây là vận khí vương triều của Thanh Vân quốc không sai.
Hắn vận công hấp thu toàn bộ vận khí xung quanh mà lúc này hoàng đế Thang Phong cảm nhận được vận khí quốc gia gia trì lên người mình yếu đi nhanh chóng điều này làm hắn hoảng hốt.Thế nhưng một lúc sao thì dừng lại vận khí lại khôi phục bình thường như chưa từng có gì xảy ra khiến hắn khá nghi hoặc.Nếu không phải vận khí gia trì thật sự
Nghĩ mãi không ra chuyện gì xảy ra thì hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì lập tức sắc mặt căng thẳng cả người hóa thành tàn ảnh đến một tòa cung điện bay lên cao rồi mở cửa của một căn phòng đi vào.Hắn nhìn sắc mặt trắng bệch của một người phụ nữ nằm trên chiếc giường lớn thì mi mắt khẽ giật bay ra khỏi căn phòng gào lên:"Người đâu tới đây cho trẫm."
Chỉ một cái chớp mắt một lão thá giám đã xuất hiện trước mặt hắn nói:"Hoàng thượng nô tài có mặt."
Thanh Phong nói:"Ngay lập tức đến phủ đệ Nhạc gia mời Nhạc tiểu thư và sủng vật của nàng tới đây."
Lão thái giám tuy vô cùng thắc mắc nhưng cũng hồi báo:"Dạ thưa hoàng thượng Nhạc tiểu thư chiều nay đã vào cung hiện tại đang đi đến cung điện của công chúa."
Thanh Phong chẳng nói chẳng rằng bay rời đi mà lão thái giám cũng bay lên không trung phóng theo hoàng đế.Vị này là Tần Vinh hoàng gia tổng quản người gần nhất với hoàng đế mỗi ngày thực lực cũng không hề kém cách đây hai năm đã đột phá Vũ Hoàng.Trước kia là một vị tướng quân nhưng khi chiến đấu thì không may mắn bị đối phương lợi kiếm làm hư của quý khiến hắn trở thành thái giám bên cạnh hoàng đế.
Thật ra hắn còn một tầng thân phận khác là cha ruột của hoàng hậu và hoàng hậu cũng là đứa con duy nhất của hắn trước khi mất khả năng sinh con.Hắn bay lên nói với hoàng đế:"Có chuyện gì gấp sao hoàng thượng không lẽ ngươi coi trọng cô nương Nhạc gia."
Vẫn cung kính nhưng thái độ nào đâu giống quân nói chuyện với vua mà giống bề trên đang hỏi chuyện.Thanh Phong hơi chậm lại nói:"Ta đã nói bao nhiêu lần khi không có ai ngài cứ gọi ta là tiểu phong được rồi."
Tần Vinh cổ hủ nói ra:"Uy hoàng gia không thể bỏ mà ta hỏi ngươi dừng lảng qua chuyện khác."
Thanh Phong nói:"Thực ra trên tay tiểu thư Nhạc gia có hi vọng cứu Hương nhi."
Tần Vinh trợn mắt:"Cái gì thế thì nhanh lên."
Hai người cao tốc đi tới mà lúc này tiểu hồ ly vô cùng xoắn xuýt
Tính danh: Băng Thần
Thực lực: Yêu thú trung kỳ
Huyết mạch: Cửu Vĩ Thần Hồ
Đẳng cấp:2
Exp:2042/20000
Lực lượng:1700
Tốc độ:2000
Trí lực:55
Thiên phú:90
Vận khí 82 (Người thường trung bình 50) ;Công đức:0 ;Long mạch:1000000
Hồn lực: 5000
Pháp lực:5000
Nguyên tố:Băng,Hỏa
Tuổi thọ:200
Danh hào:Tiềm năng Thần thú (áp chế với 50% ở dã thú,30% ở Yêu thú nếu đối phương huyết mạch yếu hơn mình.)
Nhiệm vụ:Hồi sinh Mai Hân (4/50)
Nhiệm vụ cũng thuận lợi hoàn thành thế nhưng hệ thống làm hắn khá đau khi suốt hiện dòng chữ Đoạt Thiên Tạo Hóa Quyết vĩnh cửu sở hữu công đức 1000000 hoặc long mạch 10000000.
Nghĩ kỹ tiểu hồ ly vẫn bỏ đi điểm long mạch vừa lấy được đổi lấy công pháp vì có công pháp mới có khả năng hấp thu dài lâu dù sao hắn tuổi thọ không cần nói tới mai này còn rất nhiều thời gian kiếm long mạch và công đức.Người ta thường nói lưu gốc bỏ ngọn hắn cũng muốn xem đến lúc mình làm việc tốt sẽ được kết quả theo nhiệm vụ hệ thống hắn thấy mình toàn giết ác nhân hay cứu người rất phù hợp tìm kiếm điểm công đức.
Tâm lý nhẹ nhõm quyết định đổi Đoạt Thiên Tạo Hóa Quyết đã hoàn toàn thuộc về hắn bây giờ thì an tâm nghỉ ngơi thôi.Lúc này đám người đã đến phòng cung của công chúa Thanh Nhàn thôi tu luyện ra chơi với các nàng đám người mau chóng to nhỏ.
Tiểu hồ ly thì đang muốn dùng cách cũ thì bên ngoài vang lên tiếng hoàng thượng giá đáo của đám lão thái giám.Tiểu hồ ly vô cùng bức xúc vì hiện giờ hắn không có gan làm như thế chỉ bất lực nhìn Thanh Phong đi vào.
Hắn ta lập tức chẳng nói chẳng rằng gì chạy tới trước mặt tiểu hồ ly nói:"Tiểu tử ta cần ngươi giúp ta có được không,hiện giờ ngươi có thể chữa thương cho người khác không?"
Tiểu hồ ly thấy hoàng đế nhờ vả rất muốn từ trối nhưng nhớ tới mình vừa hấp thi vận khí của người ta bây giờ phải trả ơn rồi.Hắn đành phải gật gật cái đầu nhỏ hoàng đế thấy thế sắc mặt vô cùng vui mừng chụp lấy hắn biến mất tại trong phòng mà lão thái giám cũng thế biến mất trước mắt mấy cô nương còn đang mộng bức.
Đẳng cấp còn kém không thể gia trì nguyên khí quanh thân thể lông của tiểu hồ ly như muốn kéo về đăng sau miệng không dám mở ra sợ gió to lùa vào.Hắn bây giờ giống như cưỡi tên lửa đi hóng gió vậy cảm giác phê khỏi nói chả sao con người chẳng bao giờ hết hi vọng về chuyện bay lên không trung.
Bản thân hắn lại thêm động lực để trở thành cao thủ đó chính là khả năng bay lượn trong không trung.Tưởng tượng mình đứng giữa không trung nhìn xuống thế gian là cảm thấy thoải vãi cả mái rồi khóe miệng không khỏi nở ra nụ cười trong đầu liên tục ảo tưởng.
Hắn như đã thấy mình trở thành cường giả chấn dộng cả thiên địa ở trên không trung nhìn xuống thế gian mà Mộng Thư,Mai Hân các loại cô nương nhìn hắn tràn đầy ngưỡng mộ.Hắn ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống thế gian như thần linh nhìn xuống nhân gian khung cảnh thật quá tuyệt vời cũng có thể nói trí tưởng tượng của hắn vô cùng tốt.
Nhưng hắn đã được Thanh Phong đưa tới một căn phòng mà trong đây có một người phụ nữ nằm trên giường sắc mặt trắng bệch không một chút máu nhưng trên người vận khí hoàng gia và công đức nên còn không chết.Hắn đã biết mục tiêu diều trị của mình là ai rồi ngước lên nhìn Thanh Phong ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn người kia.
Rồi hắn nhìn xuống tiểu hồ ly mà hắn còn cảm nhận được lão công công kia cũng tràn ngập chờ mong nhìn hắn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Cảm nhận được sự mong chờ của hai người,tiểu hồ ly đành phải đến gần chiếc giường kia thì hệ thống cho hắn nhiệm vụ tiếp theo.Mà nghe đến nhiệm vụ hắn cũng mừng rỡ vì dù sao cũng phải cứu nhạc mẫu của mình mà để nàng chết thì cái này cũng qua vô năng.Mà nhìn nàng quanh người công đức nhiều như thế hẳn cứu nàng cũng được nhiều lắm.Giờ còn được thêm thưởng của hệ thống thì thật là một mũi tên trúng ba con chim ma tiểu hồ ly trong lòng cười nở hoa rồi.
Nhiệm vụ chi nhánh Dũng tuyền báo đáp (Thời gian 1 tháng,hệ thống hỗ trợ hồi phục tham trắc thuật giá trị 10000 công đức hoặc 100000 long mạch)
Yêu cầu:Trả lại ân tình của hoàng tộc Thanh gia cứu trị thành công hoàng hậu Tần Hương.
Thưởng: Một lần vật phẩm tưởng thưởng theo ý muốn,sinh mệnh lực +3
Phạt: Ký chủ một loại chỉ số ngẫu nhiên -90% và một bộ phận thân thể mất chức năng 100 năm.
Nghe kỹ nhiệm vụ thì tâm tình của hắn nháy mắt liền rơi xuống đáy vực hắn cảm thấy rợn cả người trừng phạt thứ nhất có thể chấp nhận còn cái thứ hai qua kinh khủng.Mất đi chức năng một bộ phận 100 năm cái nài không thể nói chơi được mà thật sự là tra tấn thì đúng hơn.
Nếu là con mắt thì cả một thế kỷ sống trong bóng tối đi lại còn khó nói chi lên cấp săn quái.Còn là tay thì khỏi nói chuẩn bị tham khảo khả năng dùng chân của nhà văn Nguyễn Ngọc Ký là vừa nghĩ đến đũa gắp bằng chân rợn hết cả người.
Hai chân mà có vấn đề thì hắn không biết thế giới này đã có xe lăn bốn bánh dành cho thú nuôi chưa hai phải đợi đến Vũ Hoàng rồi bay trên không trung.Đó là chưa kể liệt bất cứ một bộ phận nào như nội tạng hay não thì phải chuẩn bị nằm xe long phượng là vừa thật vãi lozz.
Còn nếu ngừng nếu huynh đệ hắn bị liệt thì chuẩn bị làm lưu manh trăm năm nghĩ thôi lòng đã thấy đắng kiếp trước vừa mới tạm quên đi Mai Hân muốn thành nam nhân thì đi qua bên đây lại còn đợi một thế kỷ nữa.Bây giờ nếu không có bộ lông dày thì ai cũng có thể nhìn thấy thậm chí hắn có cảm giác lông mình hơi ướt may mà nhờ có lông lên không ai thấy được nếu không rất mất mặt.
Thậm chí bị Lý Tình giết còn thoải mái hơn sống tạm bợ qua ngày,ánh mắt không khỏi hung ác lên nhìn không khỏi khiến người khác kinh khủng nếu có người nhìn thấy còn tưởng ác quỷ dưới địa ngục trước khi bị trục xuất khỏi nhân gian.Hắn lập tức mở ra phân tích hồi phục tham trắc thuật thì thông tin hiện ra trước mắt hắn.
Tính danh:Tần Hương
Trạng thái:Trúng độc sâu (Tàn mệnh độc)
Tàn mệnh độc:Như tên gọi người trúng độc sẽ không chết đi ngay mà trở thành phế nhân chỉ hôn mê không thể tỉnh đồng thời giảm đi thọ mệnh của người trúng độc đi 60 năm năm ngay lập tức và rút dần.Vũ Hoàng trở lên miễn nhiễm,Vũ Vương chỉ bị suy yếu tạm thời.
Chữa trị truyền đủ thọ mệnh cho mục tiêu sẽ thanh trừ độc tố,thêm hai mươi năm sẽ khiến nạn nhân thức tỉnh ngay lập tức.Tiểu hồ ly chẳng nói chẳng rằng lại gần cả người lục quang bao trùm truyền vào thân thể của hoàng hậu sắc mặt của hoàng hậu có thể trong nháy mắt chuyển biến.Chỉ mất một thời gian là hắn hồi phục hoàng hậu nàng sắc mặt bây giờ đã hồng nhuận vô cùng ánh sánh xanh sau đó biến mất tiểu hồ ly thọ nguyên biến mất quá nhiều lên cảm giác cả thân thể yếu đuối đi rất nhiều.
Thức hải giao nhiệm vụ Thời Gian Vòng và đám kia cũng há hốc mồm khó có thể tin rằng tiểu hồ ly thà bỏ đi tuổi thọ của mình cũng muốn nhanh hết cỡ chữa thương cho hoàng hậu.
Thiên Thư cười nói:"Chúng ta lại thêm rõ một điều nữa về hắn kẻ này nhất định dù chết cũng không chịu sống tạm bây giờ không cần nhiệm vụ chi nhánh cũng có thể khiến hắn như điên đi thực hiện nhiệm vụ."
Sau đó hắn nhớ tới cái gì rồi nói:"Ta đã từng nghe hắn lẩm nhẩm che chúng ta xấu xí thì phải."
Cả một đám loạn cào cào lên phê phán tiểu hồ ly nhưng ngay sau đó Thiên Thư cho họ coi một số hình ảnh mới khiến họ thôi hắn điềm tĩnh nói:"Hồn cung ngươi thử xem đi cùng là vũ khí tầm xa thế nhưng ngươi thử nhìn thứ này xem."
Sau đó Thiên Thư từ điện thoại của Băng Thần tìm được hình ảnh của khổ súng 3z Born Beast thì sự so sánh đơn giản có thể thấy được nếu một kẻ nhìn thấy sẽ chọn thứ nào.Các thần khí biết mình đã lỗi thời nên im mồm lại thở dài nhìn Thiên Thư để hắn ra biện pháp cho bọn họ chỉ nhận được một câu nói của hắn là:"Phải thay đổi bản thân."
Sát Thần Kiếm nói:"Vậy chúng ta phải thay đổi như thế nào hả đại ca?"
Thiên Thư nghiền ngẫm rồi nói:"Trước tiên chúng ta phải tham khảo ý kiến của hắn đã hoặc là tự chọn luôn cũng không sao riêng ta đã chọn được hình dáng thay đổi rồi.
Hệ thống âm thanh lại vang lên trong đầu của tiểu hồ ly
Nhiệm vụ hoàn thành vượt chuẩn Sinh mệnh +6,Công đức cộng 20000 vũ khí tùy chọn một hệ sẽ chuyển giao trong 10 ngày nữa có 1 phút để tuyển chọn loại hình.
Tiểu hồ ly không chút bất ngờ tuyển chọn một thanh đoản kiếm vì bản thân từng là sát thủ lên thứ vũ khí quen thuộc vẫn là những thứ dễ che giấu như đoản kiếm là không thể thiếu.Hắn cũng đã dự định món thứ hai cho mình rồi nếu được hắn sẽ chọn lực một thứ vũ khí tầm xa có thể tiêu diệt một mục tiêu khoảng cách lớn ví dụ như một cây súng ngắm.
Đặc biệt nếu hình dáng giống như 3z Born Beast thì càng tốt vô cùng bởi hắn vô cùng thích loại súng ngắm huyền thoại này.Súng thật sự hắn không tiếc tiền mời người dùng hợp kim quý hiếm tạo ra một cây cải tiến cho hắn còn điện thoại thì tràn ngập hình ảnh về thứ vũ khí này.
Mặc kệ đám bảo vật này muốn tân trang như thế nào đi chăng nữa tiểu hồ ly chỉ thở phào nhẹ nhõm tất nhiên tiểu hồ ly cũng không biết mình lại bị bắt trúng một điểm yếu để bọn chúng lợi dụng. Nhưng ngày tháng đau khổ cứ tiếp tục nhanh tới hơn nữa và càng nhiều điều làm cuộc sống hắn ta trở lên muôn màu muôn vẻ đầy niềm vui "cho người khác ".
Lúc này tiểu hồ ly đã quyết định đổi 10000 điểm công đức lấy hồi phục tham trắc khí vì thấy nó rất thuận tiện và đôi khi còn có thể chảnh chó như hắn sắp làm lúc này.
Đuôi nhỏ khẽ vẫy, chân nhún một phất đến trước cái bàn trà gảy nhẹ một phát vào nắp ấm trà.Cái nắp văng ra đuôi nhỏ khẽ nhúng viết ra một dòng chữ bằng nước như sau:"Tàn mệnh độc:Như tên gọi người trúng độc sẽ không chết đi ngay mà trở thành phế nhân chỉ hôn mê không thể tỉnh đồng thời giảm đi thọ mệnh của người trúng độc đi 60 năm năm ngay lập tức và rút dần.Vũ Hoàng trở lên miễn nhiễm,Vũ Vương chỉ bị suy yếu tạm thời.Ta đã chữa khỏi cho nàng không lâu sau nàng sẽ thức tỉnh sức khỏe như bình thường."
Hoàng đế và Tần Vinh nhìn vào hắn đồng thanh hỏi:"Thật là như thế không?"
Hai người còn đang nghi hoặc thì từ đằng sau có một tiếng ngâm khẽ quay lại đằng sau thì đã thấy hoàng hậu nương nương tỉnh lại đang nhìn ngắm xung quanh.
Nàng nhìn thấy cha mình và Thanh Phong hoàng đế thì hỏi:"Cha,hoàng thượng hai người sao lại ở đây ta cảm thấy mình đã ngủ thật lâu rồi."
Thanh Phong hoàng đế và Tần Vinh tổng quản tuy đã là Vũ Hoàng nhưng hốc mắt không khỏi đỏ lên cười nói giải thích cho nàng vì sao nàng lại ngủ lâu như thế.Người dân Thanh Phong quốc không thể nào quên được vào hơn mười năm trước hoàng hậu Tần Hương trong lúc làm việc thiện bỗng nhiên té xỉu và đến giờ vẫn không tỉnh.
Ngày hôm ấy tuy rất đẹp trời nhưng mỗi người đều như có một đám mây đen che trên đầu mình nhất là dân nghèo được nàng giúp cho đều rớt nước mắt.Lúc này đám cô nương kia chạy tới Thanh Nhàn vào trước thấy trên giường mẫu hậu của mình đã tỉnh táo nói cười với ông ngoại và cha thì đứng hình.
Tần Hương nhìn thấy cô gái trẻ chạy vào nhìn mình,nàng cũng nhìn cảm thấy giống như phiên bản lúc trẻ của mình thi hiểu ra đây là con gái của mình.Bản thân nàng lúc bất tỉnh con gái chỉ mới 4 tuổi giờ đã là một cô gái quốc sắc thiên hương thì mới gọi lên tiếng:"Nhàn nhi con gái của ta lại đây ta xem cái nào."
Nhìn nụ cười của mẫu thân Thanh Nhàn không biết làm sao nước mắt cứ rơi liên tục như suối chảy không dứt lao vào lòng của mẫu thân của mình.Suốt hơn 10 năm nàng chưa bao giờ hết hi vọng vào sự thức tỉnh của mẫu thân.
Từ bé nàng đã rất thông minh hiểu chuyện nhưng khi mẫu thân của mình được cha ôm về nàng hỏi cha mình:"Cha sao mẹ lại ngủ mà cha làm sao lại khóc thế."
Thanh Phong khi ấy nước mắt rơi nhưng để con gái khỏi lo vẫn nói:"Con gái yên tâm mẹ con chỉ mệt lên ngủ hơi lâu thôi."
Cô công chúa nhỏ mỗi ngày buổi sáng đều đến thăm mẹ mình hỏi cha mình tại sao mẹ chưa tỉnh lúc ấy hoàng đế Thanh Phong nắm ta siết chặt nhưng ánh mắt luôn có sự vô lực đau khổ đến tột cùng.Nàng đến lúc 12 tuổi đi ra ngoài chơi với mấy cô nương khác thì mới biết được mẹ mình tại sao bất tỉnh đến giờ chưa dậy.
Nàng không khóc òa cũng chẳng trách cha nói dối mình nàng chỉ ở lại cung của mẫu thân mình khóc suốt một đêm mà hoàng đế Thanh Phong cũng ngay trên nóc nhà suốt buổi tối tự trách chính mình.Hắn hận mình vô năng đến ai ám hại vợ mình cũng không biết,hận mình khiến con gái cả tuổi thơ không có mẹ.
Lúc ấy lần đầu tiên vị hoàng đế này nghĩ tới việc nếu mình là một người bình thường thì vợ con đâu phải khổ sở như hiện tại.Hắn từng dốc hết sức mời một vị luyện đan sư ngũ phẩm về xem vợ mình trúng độc gì nhưng không có kết quả. Hôm đó hắn đuổi hết toàn bộ mọi người hầu ra khỏi cung tự tay đập phá hết thảy đồ đạc một lần.
Hắn từng thề chỉ cần biết kẻ nào hạ độc sẽ cho kẻ đó trả giá thật là đắt chu di cửu tộc chỉ là rất nhẹ nhàng mà thôi nghe đến cái tên Tàn mệnh độc hắn đã rõ ràng chuyện này là ai làm.Nhưng không để ngày đoàn tụ trở lên âm u hắn đành gác lại người cả một cái sơn trang lớn như vậy không phải nói chạy là chạy được.
Để chắc chắn hắn ngầm hạ lệnh để ngự lâm quân vây chặt Bạch Hạc sơn trang còn phái cả người đi mời Nhạc lão tướng quân đến cung với lý do quân tình cần nghị sự.Ngự lâm quân cũng bắt hết những người phục vụ cho hoàng hậu ngày hôm nay vì tin tức không thể để lộ nếu không cọ động rắn chạy hết thì phí công tốn sức bố trí.
Tạo ra tổn thương như thế đối với hắn làm sao có thể để đối phương có ngày tốt cho được nếu thế hắn không phải là Thanh Phong nữa rồi người có thể nhịn vì đại sự nhưng đụng đến người nhà thì không còn quy tắc nào hữu hiệu.Cả cung điện tràn ngập không khí ấm áp và tiếng cười đã hơn mười năm rồi gia đình đế vương mới được đoàn tụ như thế này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Ai dám nói đế vương là lãnh huyết vô tình thực ra ai lại chẳng có tình cảm. Người ai cũng như chiếc gương sao chép mọi thứ từ người khác.
Một người không có khả năng chả nhờ ai mà lớn lên đứa trẻ học hỏi từ người lớn và từ xã hội xung quanh.
Như một tờ giấy trắng cần người vẽ vào đấy còn vẽ cái gì thì đứa trẻ sẽ theo xu hướng mà phát triển. Xã hội là thứ ảnh hưởng lớn nhất đến một người nào đó.
Xã hội giống như một ngôi trường vậy, ở đó không có các vị "giáo sư gây mê "nhàm chán. Đường đời cho mỗi con người một hướng đi mà nó nặn ra khiến cuộc sống có tốt có xấu.
Bản thân Băng Thần thì không tin vào đạo đức bởi vì kẻ xấu hắn gặp quá nhiều. Chính vì thế mà mỗi lần xử lý một kẻ nào đó Băng Thân đều cảm thấy họ có tội.
Giống như lúc giết gia quyến của đám tham gia buôn ma túy cũng có lý do mà hắn ta cảm thấy hợp lý. Câu nói của hắn khiến bọn họ chết không nhắm mắt nhưng Băng Thần cảm thấy đúng.
Như vợ ccủa kẻ bị hắn cho nổ một đống bình ga chết không toàn thây cũng vậy. Nàng là một đại thiện nhân bỏ ra của cải giúp đỡ kẻ nghèo khó.
Hồ sơ hắn tìm hiểu về nàng cho thấy nàng từ bé đến lớn đều trong sạch tốt đẹp vô cùng. Hay con cái của họ cũng vậy có tốt có xấu nhưng kết quả đều là chết không toàn thây.
Kẻ đại cuối cùng cũng giàu có quyết định tặng toàn bộ tài sản cho tổ chức từ thiện. Nhưng hắn vẫn chết cả khi thú tội vào giam,gia quyến cũng đi theo hắn chuyển hộ khẩu thường trú xuống đất.
Băng Thần vô cùng tàn nhẫn chụp hình đưa cho hắn xem, tuy nhiên kẻ này không giữ được bình tĩnh. Hắn ta gào thét vào mặt Băng Thần:"Người đã chết không thể sống lại ta cũng phải trả giá rất nhiều tại sao không buông tha ta. "
Nước mắt rơi ướt áo tù trong mắt tràn ngập phẫn hận nói:"Ta đã chịu án mười năm tù giam gia đình cô bé cũng đã tha thứ ta ngươi tại sao lại còn phải làm như thế? "
Băng Thần nhàn nhạt nói:"Nàng đã chết các người có quyền được sống? Mà dù cho cả thế giới đều tha thứ cho ngươi ta vẫn không thể. Biết tại sao không? "
Tự trả lời với vẻ mặt đau thương thế nhưng ánh mắt đầy lãnh quang nói:"Vì ngươi một phát đạn mà từ hôm ấy ta đã không còn là một con người."
Một thanh đoản kiếm xuyên thấu qua cổ kẻ kia kết thúc một đoạn ân oán. Chính xã hội đã đưa Băng Thần đến con như thế,chính nó đã tạo lên một ác quỷ.
Rất nhiều lần Băng Thần tự niệm nếu ngày đó cảnh sát bắt ngay được bọn người đó, nếu bản thân không vào con hẻm mình sẽ thế nào.
Thanh Phong thì may mắn hơn nhiều tuy sinh trong gia đình đế vương nhưng thái thượng hoàng chỉ chuyên tâm tu luyện lên chỉ có mình hắn nối dõi.
Thuận lợi lên ngôi có Nhạc gia chống đỡ hắn nhẹ nhàng điều khiển quốc gia. Về chuyện tình cảm không ai không hâm mộ.
Thái tử Thanh Phong khi ấy trốn vào rừng muốn thể hiện bản lĩnh của mình nhưng không may gặp phải mạnh mẽ Yêu thú.Tưởng mình chết chắc rồi thì có người tới cứu nàng là Tần Hương đi theo gia vệ.
Lúc đầu còn tưởng nàng và mọi người sẽ nhận ra mình nhưng không chả ai nhận ra Thanh Phong cả bởi vì tóc tai rối bời quần áo sắp nát như tương.Thường thường chả ai sẽ mang một kẻ sắp chết về nhà nhưng Tần Hương lại mang hắn về thời gian trôi qua gần 3 tháng mặc kẹ mọi người khắp nơi tìm hắn.Nhưng hắn mỗi ngày ngắm nhìn tâm tình với Tần Hương lên không biết đã yêu nàng từ bao giờ.
Đến khi Tần Vinh về nhà nhìn thấy hắn thì quỳ xuống lúc này mọi người mới tá hỏa hóa ra kẻ này là thái tử mất tích.Tần Hương giận vì hắn lừa nàng bấy lâu nay,hắn tuy là thái tử nhưng vô phương mất ăn mất ngủ bao nhiêu ngày.Sau đó hắn đăng ngôi vua nhưng cũng không có nạp thêm phi tần mà suốt ngày loang quanh bên Tần Hương.
Hơn hai mươi năm hắn cuối cùng cũng thành công,Tần Hương đồng ý làm hoàng hậu khi ấy hắn ân xá cho tội phạm khắp quốc gia để tỏ niềm vui của mình.Sau vài năm thì hai người có công chúa Thanh Nhàn,cứ tưởng đó sẽ là một câu truyện cổ tích thế nhưng bất ngờ ập đến nàng bất tỉnh.
Nhưng bây giờ nàng đã thức tỉnh trở lại tuy nhiên Thanh Phong cũng không thể trở lại làm một vị quân vương hiền từ như xưa nữa rồi.
Lúc này Nhạc lão gia tử cũng tới cười nói:"Chúc mừng hoàng thượng cuối cùng hoàng hậu cũng đã thức tỉnh sau bao nhiêu năm mong đợi."
Hoàng đế cười nói:"Nhờ phúc của tiểu hồ ly hắn đúng là quá thần kỳ,ta chỉ nghĩ nó có thể giúp nàng duy trì nhưng tiểu tử này lại chữa khỏi mà còn tìm ra loại độc nữa."
Sắc mặt của Nhạc Thiên Quân trầm xuống:"Đã xác định dược loại độc t hì chắc ngươi cũng đã xác định được là ai hạ độc hoàng hậu."
Hoàng đế cũng cười gằn nói bốn chữ:"Bạch Hạc Sơn Trang "
Nhạc Thiên Quân nói:"Thật giỏi một cái Bạch Hạc sơn trang tưởng ỷ vào luyện đan sư công hội là muốn làm gì cũng được họ không nhớ là Luyện đan các không phải chỉ có mỗi mội cái ngũ phẩm đan sư.Vả lại họ dám can thiệp vào chuyện của hoàng thất sao ta không tin có người dám phá quy củ.
Nhạc Thiên Quân lại cười nói:"Chuyện này phải tính cả vốn lẫn lời nhưng bây giờ tam đại si tình Thanh Vân lại thiếu đi một người rồi."
Hoàng đế cười ngượng ngùng dù sao ngày đó hắn khóc một trận chính là lão gia tử an ủi hắn mà khi đó hắn đã 50 lại vẫn trước mặt người khác khóc.Nhắc lại mặt hắn còn nóng lên rần rần nhưng nghĩ lại ngày xưa còn bé bị cha mình giao cho Nhạc lão dạy dỗ bị đòn vào mông bao nhiêu lần thì chả cảm thấy gì nữa cả.
Dù sao hắn cũng thoát khỏi cái danh tam đại si tình là tốt rồi chỉ cần hoàng hậu ở bên cuộc sống của hắn như là cây xanh dưới ánh dương.Nghĩ đến tháng ngày phía trước thì vị hoàng đế không khỏi nở nụ cười bỏ lại lão tướng quân sải bước đến cung hoàng hậu.
Lão tướng quân hiền từ nhìn Thanh Phong nhìn hắn lớn lên bản thân cũng coi hắn nhưccon mình nhìn thấy hắn hạnh phúc. Cũng như nhìn con mình hạnh phúc, thu hồi ánh mắt khẽ nhắm rồi quay mặt sang hướng khác. Nhưng không còn chút nào chỉ có sát khí tràn ngập.
Lãnh mang hướng tới ngàn dặm xa xôi Bạch Hạc sơn trang.Trong một tòa nhà to lớn một người trung niên bỗng nhiên cảm thấy cả sống lưng lạnh lẽo.
Hắn ta nhìn khắp xung quanh thần thức cẩn thận cảm nhận nhưng không cảm thấy sự có mặt của ai hết thì mới thôi.
Một lúc sau thì hắn mới bình tĩnh lại nghĩ rằng mình sợ bóng sợ gió mà thôi. Từ ngày hắn ta có dã tâm leo lên chức hoàng đế thì lúc nào cũng thấy sợ hãi.
Nhất là khi dùng Tàn mệnh độc dược đầu độc hoàng hậu thì càng thêm sợ hãi và nghĩ ngợi nhiều. Nhưng hắn không thể không làm như thế bởi vì hắn muốn từ đại thiện nhân thu phục lòng dân.
Chỉ cần có lòng dân thì khi phản lại hoàng triều sẽ bớt người nói sau lưng, sẽ vững vàng hơn. Nhưng hoàng hậu lại làm việc thiện quá nhiều khiến cho các việc hắn làm chẳng mấy người biết đến.
Lẽn hắn hạ độc hoàng hậu để có thể vững vàng danh tiếng của mình trong lòng dân. Lại không để nàng chết khiến hoàng thất dùng danh nghĩa nàng để mua danh chuộc tiếng.
Thậm chí hắn còn phái con trai của mình là Bạch Lâm đi ám sát Nhạc Thanh Thanh lại để cho kẻ khác sống. Khi đó Nhạc gia sẽ nghi ngờ chen ép các gia tộc khác rồi hắn ta sẽ có thể suy yếu cả hai.
Nhạc Thanh hai nhà suy yếu khi đó đến lúc Bạch gia lên tiếng dùng tích lũy thế lực, danh tiếng,lực lượng để lắm lấy quyền hành rồi từ từ. Hắn Bạch gia sẽ chậm rãi thôn phệ Thanh Phong còn hắn dù không là hoàng đế thì cũng là thái thượng hoàng.
Mặc kệ kẻ kia và lão tướng quân tính toán như thế nào hắn đều chỉ muốn bồi hoàng hậu nhiều hơn một chút. Đã hơn mười năm,biết bao điều chất chứa trong lòng không thể nói giờ đây hắn muốn nói hết.
Nhưng khi tới nơi từ đã nhìn thấy công chúa và hoàng hậu hai mẹ con chưa nói chuyện xong thì đành lơ lửng ở ngoài. Dù sao hắn không muốn mình sốt sắng của mình bị người khác nhìn thì thấy kể cả con gái của mình.
Nghe công chúa nói bao điều đổi thay của Thanh Vân và chính bản thân nàng nữa. Nói rằng nàng nhớ mẹ như thế nào mong mẹ tỉnh lại đến nhường nào.
Sau đó hơn một canh giờ vẫn chưa ngừng lại hắn càng ngày càng sốt ruột vô cùng. Nhưng may sao nhờ có mấy vị cô nàng kia lên nàng không ở lại suất đêm được kẻo làm hỏng tính của cha mình.
Bản thân đành phải lùi đển gặp các nàng về bởi vì chẳng thể để lọt được sự quan sát.
Hoàng hậu Tần Hương chỉ nói hai câu:"Tam đại tình si huynh không làm ta thất vọng."
Nghe được hoàng hậu nói như thế này, lòng hắn lại đau đớn vô cùng. Hơn mười mấy năm mang danh là chuỗi ngày bất lực nhìn nàng hôn mê không tỉnh.
Cũng là chuỗi ngày con gái của hắn ta tuổi thơ không có mẹ chăm sóc. Thanh Phong nghẹn ngào nói:"Hương muội là ta vô dụng chỉ cóthể nnhìn ngươi chịu khổ. Ta nhớ ngươi nhiều lắm. "
Tần Hương xuống giường đi đến trước mặt Thanh Phong nhẹ giọng nói:"Không sao rồi. "
Thời gian như ngừng lại quay trở về khi hai người gặp nhau lần đầu tiên. Hắn đang bối rối bất lực thì nàng đến nắm tay hắn nói nhẹ nhàng:"Không sao rồi. "
Hắn ôm chặt lấy nàng mặt tựa sau lưng nước mắt rơi đầy. Hắn nhớ rồi trước mặt nàng hắn chưa bao giờ là hoàng đế chỉ là một người chồng nàng yêu thương.
Trước nàng hắn rơi nước mắt vì nàng hắn chờ đợi đợi một thập kỷ chỉ vì mong chờ một cái ôm. Tần Hương cũng khóc nàng biết nỗi đau của hắn, làm hoàng đế lại không cứu được vợ mình.
Cái danh kia chỉ như lưỡi dao mỗi lần nghe như cứa vào tim hắn một lần.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Song Sang Bá Tánh Bình Dân
Ủa sao web ttv dc mấy trăm chương bên app mới mấy chục thế ...
Jun 07, 2019 09:18 am 0 trả lời 0