-
-
Chương 1 : Xuyên không thịnh hành thật
-
Chương 2 : Vương Vũ Mị ta từ giờ là chủ nhân Huyết Tinh các này
-
Chương 3 : Tiểu yêu nghiệt ngoan đừng khóc ta sẽ bảo vệ ngươi, còn ngươi cút sang một bên
-
Chương 4 : Ta, ta sẽ giữ bí mật, nàng đừng đi
-
Chương 5 : Ngươi ư ? Quả thật Mơ mộng . Ta thích hắn
-
Chương 6 : Mị nhi nàng quả thực hơn sức tưởng tưởng của ta
-
Chương 7 : Gia đình nàng hảo thú vị
-
Chương 8 : Đây là tình cảm gia đình ư?
-
Chương 9 : Yến tiệc hoàng cung, bất ngờ ta tặng nàng
-
Chương 10 : Ta bị hắn lừa
-
Chương 11 : Hắn là hồ ly
-
Chương 12 : Các chủ đoạn tụ ( Hắn là hồ ly 2)
-
Chương 13 : Muốn bắt nạt tiểu bạch kiểm ta , còn khuya ( Hắn là hồ ly 3)
-
Chương 14 : Phong chàng thật đào hoa nha!
-
Chương 15 : Muốn đấu với ta, suốt kiếp ngươi không bao giờ có tư cách (1)
-
Chương 16 : Muốn đấu với ta suốt kiếp ngươi không bao giờ có tư cách (2)
-
Chương 17 : Đại hôn
-
Chương 18 : Đại hôn (2)
-
Chương 19 : Kĩ viện
-
Chương 20 : Kĩ viện(2)
-
Chương 21 : Kĩ viện (3)
-
Chương 22 : Khai trương. Mama thật giống vị hôn phu của Trương mỗ
-
Chương 23 : khai trương, mama thật giống với vị hôn phu của trương mỗ( 2)
-
Chương 24 : Trả thù(1)
-
Chương 25 : Ghen, Quá đẹp, Trả thù
-
Chương 26 : Sự trả thù ngọt ngào
-
Chương 27 : Sự Trả thù ngọt ngào (p2)
-
Chương 28 : Khoe của
-
Chương 29 : khoe của 2
-
Chương 30 : khiếp sợ
-
Chương 31 : Khiếp Sợ 2
-
Chương 32 : Làm nũng
-
Chương 33 : Làm nũng (2)
-
Chương 34 : Tiến cung
-
Chương 35 : Âu Dương Tuấn
-
Chương 36 : Công chúa Tư Ba
-
Chương 37 : Công chúa Hải Lạp Mĩ Bạch
-
Chương 38 : Trò chơi ghen tuông
-
Chương 39 : Trò chơi ghen tuông (p2)
-
Chương 40 : Dạo chơi kinh thành
-
Chương 41 : Dạo chơi kinh thành ( p2)
-
Chương 42 : Bội lòng
-
Chương 43 : Bội lòng (p2)
-
Chương 44 : Bội lòng (p3)
-
Chương 45 : Hỗn loạn
-
Chương 46 : Hỗn loạn (p2)
-
Chương 47 : Sắc xuân
-
Chương 48 : Gặp mặt
-
Chương 49 : Gặp mặt(p2)
-
Chương 50 : Gặp mặt( p3 )
-
Chương 51 : Trò chơi bắt đầu
-
Chương 52 : Trò chơi bắt đầu( p2)
-
Chương 53 : Sự thật quá sức
-
Chương 54 : Sự thật quá sức(p2)
-
Chương 55 : Hồi tưởng
-
Chương 56 : Một nhà một kẻ thù
-
Chương 57 : Chương 57
-
Chương 58 : Chương 58
-
Chương 59 : Chương 59
-
Chương 60 : Chương 60
-
Chương 61 : Chương 61
-
Chương 62 : Chương 62
-
Chương 63 : Chương 63
-
Chương 64 : Chương 64
-
Chương 65 : Chương 65
-
Chương 66 : Chương 66
-
Chương 67 : Chương 67
-
Chương 68 : Ngày đầu
-
Chương 69 : Ngày thứ hai
-
Chương 70 : Ngày cuối cùng
-
Chương 71 : Hé mở
-
Chương 72 : Đại cục (1)
-
Chương 73 : Đại cục cuối
-
Chương 74 : Ngoại truyện 1: Hàn Dương , Tĩnh Tâm
-
Chương 75 : Ngoại truyện 2 : Đôi long phượng
-
Chương 76 : Ngoại truyện 3: Lưu kí bút
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
OA nàng sắp trở thành con sâu chán rồi nha, Trừ buổi tối hôm đó ra , mỗi ngày đều được gần mỹ nam tử thì chát chết à, Lão Thiên à có gì mới không à.
-'' Muội muội ta mang đến cho muộ một ít canh gàn này''
Hazz con mẹ nó sao giờ tốt thế không biết ngày đầu nàng mới vào còn kêu là phế vật giờ là muội muội thật nổi gia gà mà.
-'' Đa tạ Sương trác phi hậu lễ của nàng ta nhận không nổi à lỡ ta ăn vào trúng độc chết khi nào lại không hay bết à''
Nàng ta nghiến răng khuôn mặt vânc như cũ sau :
-'' Choang , áaaaaa''
Một bóng dáng vội lao vào :
-'' Nàng không sao chứ canh có té lên không ?''
-"Ân ta không sao"
Mà kì lạ nha trong các bộ phim , tiểu thuyết ngôn tình , xuyên không , tình cảm thường là những nữ nhân xin đẹp nhu mì giỏi giang, thông minh.... bị đổ oan sau tên nam nhân nào đó vào trách phạt lúc thì tát lúc thì nhốt vào đại lao lúc thì vào lãnh cung lúc thì đanh mấy mươi trượng sao ở đây lại là hắn, tên nam nhân kia đâu ? Đúng là mấy quốn phim, tiểu thuyết đó không đáng tin mà. hừ
-'' Thất vương gia ta mang đến cho nàng ấy một ít canh gà tầm bổ vậy mà nàng ấy khồng lấy còn tát ta, huhu''
''Sương nhi" nâng khuôn mặt lên tỏ vẻ đáng thương tiếc là nhầm người à. Hazz
-'' Ngươi muốn cáo trạng gì thì nói với tứ vương gia, đây là thất vương chứ không phải tứ vương. Tiểu Hoa thả chó đuổi khách"
-'' Ngươi ... ngươi...''
-''Hazz , nhiều người khen ta đẹp lắm rồi , giờ ngươi không cần khen ta ta biết mình là một đại mỹ nhân mà haha''
Xong nàng quay sang Phong hỏi hắn:
-''Phong huynh , huynh thấy ta với nàng ta ai đẹp hơn "
-''Nàng , nàng đẹp hơn''
HẮn càng nói mặt càng đỏ, oa thật chịu hết nổi rồi đáng yêu đến như vậy mà
-''Chụt, huynh đáng yêu quá ta thật khó kìm lòng à''
''Hắn thật muốn khóc nha , nàng phi lễ hắn , ách sao càng ngày hắn thấy nàng giống như là hoa hoa công tử còn hắn là tiểu thư con gái nhà lành vầy, không được rồi có lẽ hắn nên hiện thân à''
-'' OA mặt huynh lại đỏ hơn này, cho ta hôn cái nữa nha''
Hắn thầm nghĩ có cô nương nào phi lễ nam nhi xong còn muốn phi lễ tiếp không hả thiên. Nhưng kệ hắn cũng ách muốn
Khuôn mặt nàng lại gần mặt hắn bỗng tiếng quát to lên"
-Các ngươi đang làm cái trò trống gì thế này ?
Âu Dương Tuấn bước vào, dạo gần đây hắn thường hay nhớ đến nàng , khi những lúc hắn thị tẩm các thị thiếp khác đều tưởng tưởng ra nàng bộ dạng động tình ở dưới thân hắn. Thật làm hắn khó chịu không thôi nhưng giờ này đến lại thấy nàng mới hôn thất đệ xong lại đòi hôn tiếp làm hắn thực khó chụi à.
"Sương nhi" trong trạng thái hoá đá chứng kiến cảnh vừa rồi không khỏi thoát ra nhờ giọng nói của hắn ta đi lại gần ôm tay hắn ta nói :
-'' Tứ vương thiếp thân có lòng làm một ít canh gà cho muội muội vậy mà nàng không nhận còn hất đổ canh xong còn tát thiếp một cái''
Âu Dương Tuấn Nhìn lại thị thiếp mình sau đó nói :
-''Ta sẽ làm chủ cho nàng''
Hắn ta vừa dứt lời nàng lại cất lên:
-" Ta nhớ ta không có tỉ muội nào nha"
-''Nhưng trước sau gì muội sẽ cùng tỉ hầu hạ vương gia kêu tỉ muội là điều nên''
-''Ai nói ta sẽ gả cho hắn''
Nàng lấy tay chỉ vào mặt tứ vương nói.
-'' Tại tỉ......''
Đào Sương chưa nói hết , Dương Tuấn đã đi lại nắm tay nàng nói :
-''Không phải nàng muốn gả cho ta sao?''
Nàng nhăn mi hất tay ra nói :
-'' Trước Vũ Mị ta từng muốn, à không bất chấp tiếng xấu lẽo đẽo theo ngươi nhưng khi nàng bị ngươi chưởng một chưởng thì đã chết rồi. Còn Vũ Mị ta bây giờ không yêu thích ngươi''
Nàng nhấn mạnh từng lời nói với hắn ta, hắn ta nhìn lại bàn tay trống rỗng của mình rống lên:
-''Vương Vũ Mị ta sẽ không buông tha nàng'' Đúng sẽ không cái gì hắn muốn nhất định phải có. Nhất định.
Đào Sương thấy mình bị bỏ mặc lên tiếng nói :
-'' Gia chuyện của thiếp...''
Nàng ta chưa nói xong , nàng đã nói :
-'' Xem như ta đánh ngươi, ta sẽ tự phạt mình bị đuổi khỏi phủ tứ vương do thất vương thông đồng nên cũng sẽ bị đuổi đi , hảo''
Xong nàng hét to:
-" Tiểu Hoa ta về phủ thừa tướng"
Nàng nắm tay Phong đi ra cửa bỏ mặc hai người còn lại đứng đó.
Đào sương nắm áo Dương tuấn nói :
-" Gia chúng ta....''
-''Tránh ra về xám hối việc của mình làm đi. Hừ ''
Do nàng ta vũ mị mới đi, suy nghĩ này ập vào đầu hắn làm hắn chán ghét '' Sương nhi'' này vô cùng mà đâu biết không phải do nàng ta NÀNG cũng sẽ đi đây chỉ là cái cớ để danh chính ngôn thuận mà thôi.
Còn lúc này trước cổng phủ thừa tướng nàng chạy nhanh như bay vào ôm gia đình mình sau đó lại dỗi quay mặt đi, lúc này thừa tướng đại nhân nổi tiếng nghiêm khắc đang ra sức vỗ về , còn hai huynh nàng Vương Khải Anh và Vương Triết Nam nổi tiếng vô tâm vô phế lại đang ra sức dỗ dành , nhị huynh nàng Vương Tuấn Triệt nổi tiếng băng sơn mĩ nam lại đang ra sức cười lấy lòng nàng còn mẫu thân nàng giờ lại đang chôn đầu xuống ngực nàng khóc sướt mướt. Không nói thì hắn cũng biết chắc chắn nàng đang kể mình ở phủ tứ vương bị khi dễ thế nào rồi . Hắn ho nhẹ '' khụ khụ''
Tất cả mọi người đều tập trung lại hắn , xong quay lại dáng vẻ nghiêm khắc , vô tâm vô phế , băng sơn , nghiêm túc thỉnh an hắn làm hắn không khỏi bật cười còn nàng giờ đang ngắm nhìn hắn tưởng chừng như nước giãi sắp trào ra. '' Gia đình nàng hảo thú vị, nga''
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Mẫu thân, ngươi để hắn ngủ ở viện ta đi
Giọng nàng nũng nịu níu tay mẫu thân mình.
-''Mị nhi thôi hồ nháo, các ngươi khác giới không thể ở cùng một viện được''
-''Mẫu thân , ta muốn ở cùng hắn à''
Nàng ôm tay hắn lại đưa trước mặt mẫu thân mình.
-''Mị nhi nam nữ thụ thụ bất tương thân, con nếu để ai thấy lỡ sau này không gả được thì sao?''
-''Mẫu thân , không ai lấy ta thì ta lấy hắn''
-''Mị nhi con phải kêu là thất vương''
-''Mị nhi không muốn á, Phong huynh huỵnh thích ta kêu vầy đúng không?''
Hắn lúng túng gật đầu, nói:
-''Mị nhi nàng muốn kêu sao cũng được, bá mẫu không cần kêu ta thất vương gia đâu''
Mẫu thân nàng kêu hắn là thất vương gia làm hắn có cảm giác xa cách nha, tốt hơn hết kêu con rể thì tốt hơn. Hắn thầm gật đầu
-''Đó mẫu thân xem , hắn đồng ý mà''
-''Nha đâu, tuỳ ngươi vậy''
Mẫu thân nàng cười xoà rồi xoa lên đầu nàng , làm hắn thật sự , thật sự thèm cảm giác được phụ mẫu yêu thương nha. Hắn cười khổ nếu thuộc hạ hắn biết các chủ lãnh huyết của mình thèm muốn thì chắc cười bể bụng mất mà cũng đâu thể trách hắn được từ nhỏ hắn đâu được hưởng cái tư vị gia đình này.
-''Phong , chúng ta vào ăn thôi''
Nàng đưa tay nắm lấy tay hắn , cười ngọt ngào với hắn , hắn định rồi cả đời cả kiếp này sẽ ôn nhu, sủng nàng, sẽ dùng cả đời cả kiếp để bồi nàng.
-''Ân, ta đi thôi''
Hắn giờ đã quyết định rồi , không vỏ bọc gì nữa hắn sẽ thẳng lưng mà che chở nàng.
-'' Phong , huynh đứng thẳng vầy nhìn cao lắm nha chắc một thước tám á''
-''Mị nhi đợi thêm một thời gian ta sẽ cho nàng một kinh hỉ được chứ''
-''Ách, được được nhưng là gì vậy?''
Nàng tròn xoe mắt nhìn hắn
-''Ân , từ từ ta sẽ cho nàng biết ''
Hắn đưa tay điểm nhẹ lên mũi nàng sủng nịnh.
-" Nga''
Sao bây giờ nàng cứ có cái cảm giác khác lạ nhiều lắm, dường như có chút gì đó khiến cho nàng không được tự tin khi ở gần hắn nữa.
-''Mị nhi , đi thôi đừng để phụ mẫu chờ''
-''Ách, nga''
OMG nàng thật không nghe lầm nha mặc dù nàng người hiện đại không câu lệ tiểu tiết thật nhưng nàng cũng không có quen kiểu xưng trước khi cưới như vậy nha. Hắn hình như thay đổi rồi, dường như thay đổi rất lớn.
-'' Bái kiến thất vương gia , mời ngài lại dùng bữa ''
-''Ân bá mẫu, bá phụ xin đừng nói vậy cứ kêu là Phong là được''
-'' Lão thân không dám''
-''Thôi kêu thế nào cũng được, ăn thôi ''
''Hazz đúng là , chỉ là vương gia thôi chứ có gì phụ mẫu và các huynh của nàng thật là ăn uống thật quá gượng gạo nha'' nàng thầm lắc đầu nghĩ
(tg: ách vương gia dưới 2 người trên vạn người mà nàng)
-'' Vương gia ngài không chê đồ ăn thanh đạm xin ăn món này ''
Mẫu thân nàng gắp cho hắn ăn còn nàng lại gặm đũa , thân huynh cũng cung kính mời hắn uống cuối cùng hắn chỉ nhấp môi rượu không uống được còn nàng lại trơ mắt nhìn chén cơm trống trơn mà đau lòng.
-'' Phụ mẫu, huynh sao các người không gắp cho Mị nhi? "
-" Mị nhi ngoan thôi hồ nháo ta gắp cho con nhiều lần rồi"
Các caca nàng được lướt bổ sung:
-" Nghe lời lát caca mua hồ lô đường cho mà ăn"
-" Ân, đại huynh nói phải "
-"Nhị huynh đại ca tam ca bắt nạt "
Từ lúc nàng xuyên tới đây hắn là nam nhân đầu tiên che chở cho nàng lúc bị phụ mẫu cùng hai huynh trêu gẹo nên chọn hắn là ổn .
-" Mị nhi lại đây huynh bao che cho muội"
Nàng thực vui nha nhị ca của nàng quả không phụ nàng , nàng đứng dậy tính lại chỗ nhị ca lại bị tên yêu nghiệt dễ yêu đó nắm tay lại, còn trưng ra bộ mặt đáng thương đó chứ. Oa sao nàng chống đỡ nổi đây:
-" Thôi muội ngồi đây được rồi!
-"Ách muội và vương gia có chuyên gì sao!"
Tên tam huynh chết tiệt này sao lại nói lúc này
-" Hihi muội ..... muội.....
-" Mị nhi có chuyện gì thật sao?"
Mẫu thân nàng hỏi giờ biết sao?Oa mặt hắn lại đỏ lên rồi! Người nên đỏ mặt là nàng chứ sao lại hắn. Ách sao đỏ mặt hắn lại đẹp vậy chứ? Không lẽ nàng thực sự hoa si .
-" Bẩm thất vương gia tứ vương sai người bảo nô tài nói phủ ngài sửa đã xong mai ngài có thể về rồi"
-"Ân ta đã rõ"
-" Xin phép các vị ta ra ngoài một lát"
Hắn đi dạo quanh sân nhìn lên trời nhẹ giọng:
-" Ảnh Hồn "
-"có thuộc hạ"
......
......
......
......
......
......
-" Thuộc hạ đã rõ"
-" Ân , lui ra"
-"Phong huynh sao ở đây ?"
-"Ta... ta... lạc..."
Mặt hắn đỏ lên khi nói.
-" Bẩm thất vương gia lúc nãi có 5 hắc y nhân phóng hỏa đốt phủ thất vương nên hiện tại ...."
-"Uh, ta đã rõ"
-" Chắc ta phải về phủ tứ huynh rồi"
-" Gì chứ huynh ở lại phủ của ta"
-" Nàng....nga"
-''Ta mà biết ai đốt ta sẽ xử giúp huynh''
-''Ân nhờ nàng vậy''
-" Thôi muộn rồi huynh nghỉ ngơi đi ta cũng đi nghỉ"
-"Ân"
Hai người nghỉ ngơi còn lại Ảnh hồn hắn khóc không ra nước mắt à các chủ à người bảo ta mà
Quay lại 21 phút trước
-''Ảnh hồn''
-''Có thuộc hạ''
-'' Ngươi đốt phủ thất vương cho ta''
-''thuộc hạ lĩnh mệnh''
3 giây sau
-'' Các chủ phủ tứ vương là...''
-''Ân''
-''Đốt sao?''
-''Ân''
-''thuộcccc....''
-''Lui ra''
-''Vâng''
A các chủ à ngài sao nỡ đổ mọi tội lỗi lên đầu hắn chứ ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
-" MẪu thân à ta thật sự phải đi sao?''
-" ân. Ngoan đi nào đây là tiệc do hoàng thượng hạ chỉ để chon ra vương phi cho các vương gia.
-" Chọn phi sao ?"
-" Ân nên Mị nhi con nên chuẩn bị à"
-" Ân mị nhi đã rõ "
-"Hài nhi ngoan của ta. Mị nhi lần này con muốn làm phi của tứ vương nữa không? ta sẽ nói một tiếng với phụ thân con xin hoàng thượng?"
-" Ân, đa tạ mẫu thân nhưng thực sự bây giờ mị nhi không còn yêu thích hắn"
-" A, vậy con muốn làm phi của ai?"
-" Mẫu thân , hài nhi thật sự muốn gả cho thất vương gia"
-" Thất vương gia không quyền không lợi sức khỏe lại yếu, con nguyện ý sao?"
-"Mẫu thân Mị nhi nguyện ý"
-"Được là ai cũng được chỉ cần thất vương thật lòng với hài nhi của ta , thật ủy khuất con rồi"
-"-"Mẫu thân thật sự không ủy khuất"
Nàng cùng mẫu thân nàng nói chuyện phiếm mà không để ý có một đôi con ngươi đang nhìn nàng, đang lắng nghe nàng .
-"Mị nhi ta sẽ không đề nàng phải chụi ủy khuất nàng cứ rong chơi còn ta sẽ thay nàng dọn dẹp"
Hắn tự nhủ với bản thân mình như thế hắn nhất định sẽ tạo cho nàng một kinh hỉ vào yến tiệc này để nàng phải hạnh phúc, hãnh diện khi có phu quân là hắn. Hắn nghĩ rồi tự bước đi , kiêu sa, cao quý hắn bước nhanh về phía viện của mình , lấy trong bọc ra một bộ y phục nữ trắng thuần khiết nó may không quá cầu kì không quá đơn giản nhưng lại phiêu dật, nhẹ nhàng như tiên nhân. Hắn đã chuẩn bị bộ này lâu rồi . Đây là bộ hắn tự may cho thê tử mình những lúc hắn còn đang núp trong cái vỏ bọc yếu đuối đó. Nhiều lúc hắn thầm nghĩ tại sao sư cô hắn lại nói hắn làm như thế giờ hắn thật sự hiểu ra để tìm ra người yêu hắn thật lòng không khinh thường địa vị hắn không vì nhan sắc hay địa vị để lấy hắn. Hắn thật may mắn vì có được nàng thật sự may mắn.
Hắn đám chìm với suy nghĩ của mình mà không để ý nàng đã tới từ lúc nào, nàng lấy tay khua khua trước mặt hắn dường như hắn đang suy nghĩ điều gì vui lắm. Nàng thực sự tức giận nha nàng ghé sát môi mình vào tai hắn nói một giọng hết sức nhỏ nhẹ:
-" Phong caca"
Nàng nói thật sự nhỏ nha chỉ là không hiểu sao hết mấy con chim đang ngủ ngon trên cây tự dưng lông rụng hết lưỡi còn thò ra ngoài mà từ trên cao rơi xuống chứ thật kì nha!
-" Ân ân nàng đến từ lúc nào vậy?"
Hắn thực sự bất cẩn nha! Nếu có người ám sát là hắn chết không biết chết lúc nào nha!
-" Ta đến lâu lắm rồi nha! Mà huynh đang suy nghĩ gì vậy?"
-"-"Uh, ta.... ta biết nàng ngày mai phải đi dự yến tiệc trong cung nên ta...ta...ta muốn đưa nàng ...."
-"-"Oa đẹp thật ta rất thích nha!"
-" Ngày mai nàng mặc nó được chứ?"
-" Ân "
Đối với câu nói của hắn nàng quả thật không có sức chống cự nha hơn nữa bộ y phục này đẹp vầy không mặc quả thật đáng tiếc nha.
-"Phong huynh , bộ y phục này huynh may ở đâu vậy?
Nàng hớn hở hỏi hắn. Ách sao tự dung mặt hắn đỏ vậy? Ôi thiên à sao ông phú cho hắn vẻ đẹp khiến người khác phải gen tị nha. Một đại mỹ nhân như nàng mà còn đánh mất nước vì hắn ôi thiên à(¤ _ ¤)
-" Ta, ta tự mình làm"
Xong rồi hắn là tự mình làm á một đại nam nhân may nha bất qua lấy hắn về nàng làm tướng công hắn làm nương tử. Hắc hăc.
Nàng nhìn hắn thưc sự làm hắn lo sợ nha
-" Nga , huynh hôm khác làm thêm cho ta một bộ nữa được chứ? "
-" Ân, ..."
-" Thôi ta về đây, ngày mai huynh cùng ta đi chứ?
-" Ngày mai nàng cứ đi trước ta , ta đến sau"
-" Ân, ta về đây, bye he"
-" Bai?"
-" Ách không có gì đâu!"
Phải nói thật ra lúc nãi nàng đề nghị hắn cùng đi thật sự hắn cực vui à nhưng có việc quan trọng hắn mới bậy á.
-" Ảnh hồn"
-"....."
-" chuẩn bị cho ta ....."
-" Còn cần gì nữa nữa không các chủ"
-" Không . Lui đi"
... ....
... ....
... ....
-" Tiểu thư, dậy nhanh dậy đi"
-"-"Ân ,...."
Một lúc sau:
-" Tiểu thư,...."
-" Ân"
-" tiểu thư ngươi mặc bộ nào đây?"
-" Ân bộ màu trắng hôm qua ta đem về
-" Oa tiểu thư thật đẹp"
-" Em nói chỉ có đúng"
-" Tiểu thư người tự kỉ đúng là hạng nhất nha"
-" Em quá khen. Haha"
.....
Dê ta là chấm lăn phân cách
... .......
Oa là vương tiểu thư sao?
Đúng là hoa si tiểu thư nha !
Đúng nha!
Nàng vừa vào là tâm điểm của mọi lời nói tốt thì ít mà xấu thì nhiều nha!
Ách thôi kệ, coi như bọn họ mù mắt không biét nhìn phẩm chất tốt của nàng vậy.
HOÀNG THƯỢNG GIÁ ĐÁO
Một giọng eo éo bán nam bán nữ cất lên.
" Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế"
-" Các khanh bình thân"
""Đa tạ thiên tuế"
Hôm nay ta cho gọi các ái khanh đến hẳn đã rõ , các nữ nhi của ái khanh sẽ cùng nhau thi thố để các vương gia chọn lập làm phi"
-" Đa tạ hoàng thượng"
" CÁC VƯƠNG GIA GIÁ ĐÁO"
""Tham kiến vương gia"
" thoi được rồi các ái khanh cứ tiếp tục còn các đệ lại đây ngồi gần trẫm "
-" Thất vương gia đến"
-" Thần đệ tham kiến hoàng thượng"
-"-"Thất vương mau ngồi xuống ta sẽ bắt đầu tiệc "
-" Nào các ái khanh khai tiệc thôi!"
-"-"Thần đệ xin hoàng thượng khai ân cho đệ một ước nguyện"
-" Ân, thất đệ cứ nói"
-" Tạ chủ long ân"
Hắn được đẩy trên chiếc xe lăn đi dần dần về phía hoàng thượng nói :
-" Hoàng thượng đệ xin hỏi các khuê nữ các đại thần một câu được chứ?"
-" Ân hoàng đệ cứ nói"
-" Tạ chủ long ân"
Xong hắn quay sang nàng làm nàng không khỏi nghi hoặc, lúc trước hắn có ngồi xe lăn đâu?
-" Xin hỏi trong các vị cô nương đây ai bằng lòng làm thê tử ta? Ta không quyền không thế ốm yếu bệnh tật"
Tất cả mọi người đều im phăng phắc. Nàng hảo vui nha! Vầy là không ai giành hắn với nàng nha.
-" Phong ca ta nguyện ý làm thê tử của huynh"
-"-"Ân mị nhi! Vậy các vị cô nương đây đều không đồng ý?"
Im lặng như tờ
-" Hảo vậy giờ ta sẽ thú mị nhi làm thất vương phi"
-"-"Khoan đã"
""Tham kiến tứ vương gia"
-" Ân, ta không đồng ý chuyện này"
-" Hoàng huynh xin hỏi tại sao?"
-" Thất đệ bây giờ đệ có vẻ khỏe hơn nhiều rồi. Mau đứng lên và tháo dịch dung đi. Nó quá tầm thường. Hừ"
Âu Dương Tuấn vừa nói xong hắn cười haha rồi đứng lên khỏi xe lăn tháo dịch dung lộ ra khuôn mặt yêu nghiệt làm bao vị cô nương tiếc hận vì lúc nãi không đồng ý.
-" Ân tứ huynh tại sao ta ta không thể thú nàng"
-" Bởi nàng yêu ta!"
-" Nha nhưng theo ta thấy thì nàng nguyện ý nga"
-" Không , chẳng qua nàng còn dận ta vì chuyện trước kia ta từ chối nàng thôi"
-" Ách , tứ vương gia ta thật không thích ngài "
-"-"Ta nói nàng có là có"
-" không nha, ta thích thất vương nha"
-" Ân, hoàng huynh huynh đã rõ rồi chứ?"
-""-"Ta nói không"
-" Hỗn láo các đệ coi ta là không khí sao?"
-" xin hoàng thượng bớt giận"
-"-"Hừ"
Nàng thật tức chết à nha! Do hắn ta mà nàng ta chết giờ lại không cho nàng thành thân với người khác là sao?
-" Xin hoàng thượng xem xét lúc đầu dân nữ rất yêu thích tứ vương nhưng sau lần bị điện hạ chưởng một chưởng thực sự tâm đã chết mong hoàng thượng thành toàn cho dân nữ cùng thất vương gia"
-" Vương tiểu thư an tâm, ta đã có ý."
-" Ta cáo chiếu, vương tiểu thư cùng thất vương tâm đầu ý hợp nay trẫm tuyên tác hợp cho thất vương cùng vương tiểu thư mười ngày sau thành hôn. Yến tiệc hôm nay các khanh cứ tiếp tục trẫm mệt rồi."
Xong hoàng thượng phất áo về tẩm cung. Âu Dương Phong đi lại bên nàng nhẹ nhàng nói với mọi người xung quanh:
-" Từ hôm nay Vương Vũ Mị là thái tử phi của bổn vương ai dám khi dễ nàng Huyết uyển sẽ không tha cho người đó"
Ách ai mà không rõ tiên đế có ba uyển mà huyết uyển nắm rõ nói đúng hơn là chủ của 2 uyển khác thế nào lại nằm trong tay của phế vật đó vậy. Biết thế đã gả nữ nhi cho thất vương gia à . Suy nghĩ của các vị đại thần. Suy nghĩ các vị tiểu thư là:" biết trước ta đã nguyện ý gả à " đang tiếc hận đây à
Còn nàng lúc này đang đơ nha hắn cư nhiên không yếu nha! Các chủ nha! Hắn tự nhiên ôm nàng nha! Hắn nói bảo hộ nàng nha! Không nàng nghĩ rồi hắn là hồ ly chính hiệu nha. Ôi vậy ra mấy ngày qua hắn lừa nàng? Ôi nàng còn sủng hắn kìa! Ôi nàng ....
Hắn nhìn khuôn mặt ngơ như nai tơ của nàng mà không khỏi buồn cười cúi đầu xuống sát lỗ tai nàng thổi một hơi nhẹ nói:
--" Sẽ còn nhiều chuyện nữa khiến nàng bất ngờ hơn"
Lần đầu hắn thổi một hơi như vậy không khỏi khiến nàng đỏ mặt nha! Hắn nói cái gì nàng cũng đâu có nge chỉ gật đầu theo bản năng à. Nàng mặc kệ hắn kéo đi cũng chả biết mình đi đâu nữa nha. Ô kinh hỉ hắn dành cho nàng quá sốc à.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
OA từ lúc đó tới giờ là hắn lừa nàng nha nàng cứ nghĩ mình bắt được một tiểu bạch kiểm chứ? Sao lại con hồ ly hoang vầy? oa oa nàng không chụi nha vậy là chuyện nàng khi dễ hắn hắn đều rõ , bắt hắn mặc nữ trang, ôi còn hôn trộm, còn nói một mình nữa chứ hắn đều rõ hết à, nàng còn nói sẽ bảo vệ hắn nữa chứ ô ô không phải hắn để một lượt rồi tính toán với nàng chứ?
-''Mị nhi nàng không sao chứ ?''
-"Ân ta không sao huynh đừng lo''
-''Mị nhi nàng phải gọi ta là chàng tại sao lại là huynh''
Hắn giả bộ nhíu mi nói
-'' ÂN ta ta biết rồi huynh không cần lo''
-''Mị nhi nàng lại kêu như vậy rồi''
-'' Ách , chàng chàng chàng ''
-''Ân mị nhi của ta''
-''Ách bây giờ chàng là ......''
-''Ân ta vẫn là tiểu bạch kiểm của nàng mà''
''Tiểu bạch kiểm gì chứ? hồ ly tái thế thì đúng hơn à'' nàng chỉ dám nghĩ thôi chứ đâu giám nói ra, lỡ bị hắn nướng lên thì chết
-'' Mị nhi nàng đang nói Xấu ta sao?''
Nàng chột dạ nha
-ÁCh đâu đâu''
-''Trên mặt nàng viết rõ ràng kìa''
Nàng vô thức đưa tay lên xoa mặt, ách hắn lừa nang nha
-'' Phong , chàng , chàng ...''
-'' ÂN đa tạ mị nhi khen ngợi ta biết mình là một đại đại mỹ nhân nha, nàng khen ta làm ta không khỏi ngại ngùng à''
Ách câu này quen nha... Hả tên hồ ly chết tiệt này hắn cả gan dùng lại chiêu của nàng đối phó nàng thiên à bất công quá à
OMG vậy ra giờ hắn tính bắt nàng bồi thường việc bắt hắn giả nữ nhân , nàng còn lỡ tay học theo mấy hoa hoa công tử sàm sỡ hắn nha. Ách sao hắn nhì chằm chằm nàng vậy?
-'' Mị nhi , nàng khi dễ ta ''
Oa hắn lại trưng ra bộ mặt yêu nghiệt trong sáng như vậy sao nàng chống đỡ nổi á
-'' Phong , ta , ta .....''
-''Mị nhi nàng phải để cho ta khi dễ nàng lại''
-''Ách , khi dễ ta?''
-"Ân , để ta tính xem...''
-''Chàng tính gì vậy?''
Nàng tròn mắt nhìn hắn đang đếm ngón tay
-'' A tổng cộng 12 cái nha''
-Ân 12 cái gì á
-'' Nàng khi dễ ta 12 lần''
Nàng cứng người nha, hắn lại đếm tiếp
-'' A thêm 15 cái nữa nha''
Nàng thật muốn đổn thộ nha sao hắn nhớ dai vậy chứ , ách sao lại 12,15?
-''phong , chàng nói 12, 15 nghĩa là sao?''
-''Tức là số lần nàng khi dễ ta''
Hắn nói mà khuôn mặt thực không đỏ nha, sao trước đây hắn hay đỏ mặt lấm mà , thiên à đâu rồi , sao tự dưng mặt nàng lại đỏ quá vậy nè, nóng quá à
(tg: do tiếp xúc nhiều với chuỵ quá mà)
-''Mị nhi''
-''Ân ''
-''Nàng...''
-'''Ân''
-'' Nàng khi dễ ta 12 cái hôn, 15 cái ôm ấp à''
... ...
HẮn uỷ khuất cắn môi , ách sao nhìn giống nàng bắt nạt hắn thế này à.
-''Phong , chàng đừng như vậy người khác nhìn vào tưởng ta lại khinh dễ chàng nha''
-'' Nàng có nha''
... ......
Hắn lại cúi đầu xuống đất măn mo tay mình
-''Thôi ta để huynh khi dễ ta lại là được chứ gì''
Mắn hắn loé lên , ôm nàng nói
-'' Đây là tự nàng nói nha''
-''Ách ta.....''
lời nàng còn chưa nói xong đã bị hắn nuốt trôi toàn thảy , hắn ôm nàng sít sao, hôn nàng mãnh lệt , hắn luồn chiếc lưỡi của mình tham lam mút vào chiếc lưỡi đình hương nhỏ xinh ngon ngọt của mình , hắn dường như muốn nuốt luôn chiếc lưỡi nhỏ của nàng hắn tham lam không ngừng hút vào, thật sự nàng không kịp bắt theo hắn à, Tường sợi chỉ trắng nhỏ chảy ra khỏi miệng nàng và hắn , đến khi nàng không thở nổi hắn mới buông ra , nhìn sợi chỉ trắng chảy ra từ khoé miệng nàng, hắn tiến lại gần dùng lưỡi liếm nó tấm tắc khen :
-'' Mị nhi hảo ngon nha, còn 11 lần hôn, 14 cái ôm nha''
Nàng thầm mắng chưởi trong lòng,'' mẹ nó nàng chỉ chạm nhẹ như chồn chuồn lướt ôm nhẹ như không, còn hắn hút hết không khí của nàng còn ôm nàng sít sao như muốn dung nhập xong còn khen ngon còn liếm ...mẹ nó có lý gì à''
Nhưng nàng đâu biết hắn làm vầy là có lý do, hôn nàng xong hắn thật sự muốn nàng nha khuôn mặt đỏ ửng lên , còn thêm sợi chỉ trắng chảy ra từ khoé miệng nàng nữa chứ, nàng không biết lúc nãi nàng quyến rũ tới mức nào, không làm vậy hắn ăn nàng ngay đây luôn nha, hắn thầm than thở '' ôi sau này khó nhịn rồi''
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Từ ngày nàng được ban hôn bao nhiêu rắc rối cứ đập vào nàng nha....
Sáng ra tên tứ vương cứ đến nhà nàng làm đủ chuyện nha lúc thì:
-" bổn vương ghé chơi
-" bổn vương ngang qua
-" bổn vương vương bị tập kích cần trốn tam
-" bổn vương bị thị thiếp làm bực mình
-" bổn vương bay nhầm nóc nhà
-" bổn vương đến thăm thừa tướng
-" bổn vương đến thăm phu nhân thừa tướng
-"bổn vương đến thăm đại huynh nàng
-" bổn vương đến thăm nhị huynh nang
-" bổn vuơng đến thăm ... ......... ..... ... ...
Cứ một ngày hắn ta không vào lộn hay đến chơi 4 ,5 lần mới lạ nha nếu là cho như vậy thật thì sao lúc nào ghé chơi cũng vào viện nàng, lạc cũng vào viện nàng thăm ai đó cũng vào viện nàng?
-" ôi tiểu thư em hâm mộ người quá!"
Tiểu hoa hai mắt long lanh nhìn nàng
-" hâm mộ? Có gì sao?"
-" tiểu thư người không thấy tứ vương gia luôn tìm cớ để gặp người sao?"
-" Ân thì sao?
-" Tiểu thư người thật là ...."
Hazz. Tiểu nha đầu này nhiều chuyện lắm rồi nghe.
-" Tiểu thư người đang nhớ đến tứ vương sao?"
Nàng suy nghĩ về hắn ta có được là nhớ không ta?
-" Ân"
Ách sao hôm nay giọng tiểu hoa ồm ồm nha. Thôi đen rồi.
-"-"Phong. Chàng đến rồi sao? Ta chỉ nghĩ đến hắn một chút thôi chứ không có nhớ nhung gì đâu"
-" Ân mị nhi ngoan lại đây"
Hắn lời biếng ngồi xuống ghế ngoắt ngoắt nàng lại. Có ngu nàng mới lại nha bị hắn lừa mấy lần rồi nha .
-" Ân ta ra ngoài một lát, lát nữa ta bồi chàng nha"
Nàng dùng khinh công nhảy lên lại bị hắn túm ngược lại.
-" Mị nhi nàng tính đi đâu?"
-" Ân,ta , ta tính mua cho chàng kẹo hồ lô nha"
-" kẹo hồ lô?"
Hắn nheo mắt nhìn nang
-" Ân"
-"-"Mị nhi nàng đang nói dối ta vậy ta phải phạt nàng nha!"
-" Ngô.... ưm ưm.
Chiết tiệt hắn lại hôn nàng hôn đến mức nàng không thể thở à.
Hắn khóa chặt nàng ngồi trên đùi mình tay lại vuốt ve sống lưng nàng làm nàng không khỏi lạnh nha vô tâm vô ý nàng rên khe khẽ
-" Ưm , ư "
-" A mị nhi của ta thật nhảy cảm nha"
Nàng koi như không nghe thấy hắn nói ách sao mặt nàng vẫn đỏ vậy chứ?
Ách khi nào nàng với hắn lại đổi chỗ cho nhau như vày rồi đang nhẽ nàng mới là người khi dễ hắn nha
-" mị nhi nàng còn nhớ lúc nàng nói ta mặc trang chứ?"
Sao nàng có cảm giác không an toàn nha
-" Ân"
-" Giờ ta sẽ đưa nàng đi"
-" ân, huyết uyển các sao?"
-" không Ám tinh các"
-" Phụt, chàng là các chủ ám tinh các?"
-" Ân"
-" thật tốt quá. "
-"-" Bất quá....."
- Ân, sao?"
-" Nàng phải mặc đồ nam nhi"
""Ách mẹ nó hắn còn để ý việc nàng bắt hắn mặc đồ nữ nhi đây mà"
-" ân ta sẽ mặc"
-" bộ này"
-" ách sao nó giống bộ của chàng vậy?
-" tất nhiên"
-" Chàng có ý gì?
-" Ân ta chỉ muốn mọi người biết nàng với ta là một đôi ngả"
-" Ân "
Đối với việc này cũng chả sao cả nàng với hắn vốn một đôi mà!
-" Ân mị nhi ngoan, nàng nghỉ ngơi đi tối nay ta đưa nàng đi"
-" Nga"
Nàng không biết câu trả lời của mình lại có tác hại thế nào đâu, hắn là hồ ly đã tu luyện sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện