-
Quyển 1
-
Chương 1 : Có bán sỉ loại thiên tài rơi rụng hay không?
-
Chương 2 : Kẻ mang khuôn mẫu vai chính
-
Chương 3 : Chọn ngươi! Hảo đồ đệ!
-
Chương 4 : Vi sư chính là nghiêm khắc như vậy!
-
Chương 5 : Đồ đệ của ngươi bị người ta từ hôn
-
Chương 6 : Cốt truyện này có điểm……
-
Chương 7 : Sư phụ ta....sâu không lường được
-
Chương 8 : Xin lỗi, ta không biết cảnh giới của ta cao như vậy……
-
Chương 9 : Túi gấm cuối cùng!
-
Chương 10 : Lễ bái sư của Tần Lôi!
-
Chương 11 : Lý Thiên Sinh đáp lễ!
-
Chương 12 : Ta bị nguyền rủa Thần cấp thiên phú!
-
Chương 13 : Kỹ năng kỳ quái lại tăng rồi……
-
Chương 14 : Bất tri bất giác ta đã mạnh như vậy?
-
Chương 15 : Thanh Dương Thành lại có cao thủ như thế?
-
Chương 16 : Lão tử chỉ đá một chân!
-
Chương 17 : Nhà đấu giá tiểu nhạc đệm……
-
Chương 18 : Vòng tay thần bí!
-
Chương 19 : Sử thượng nhất thảm lão gia gia!
-
Chương 20 : Sủng vật của tiên sư khủng bố như thế?!
-
Chương 21 : Nhưng mà… Ta cự tuyệt!
-
Chương 22 : Khiếp sợ! Tiên sư đại nhân ra cửa!
-
Chương 23 : Việc trọng đại nhất Thanh Dương Thành
-
Chương 24 : Ngươi đừng lại đây!
-
Chương 25 : Ngươi nghe qua nhất chưởng từ trên trời giáng xuống?
-
Chương 26 : Hắn chính là tiên sư trong truyền thuyết?!
-
Chương 27 : Sư phụ kỳ vọng, ta không thể thua!
-
Chương 28 : Đồ nhi chớ hoảng, sư phụ buff cho ngươi!
-
Chương 29 : Đáng tiếc, danh ngạch đồ đệ của ta đã đầy!
-
Chương 30 : Thanh Dương Thành… Muốn thay đổi!
-
Chương 31 : Ngươi xứng sao?
-
Chương 32 : Ta thua một cái gọi là bại đồ
-
Chương 33 : Huynh đệ tốt!
-
Chương 34 : Tiên Sư đại nhân muốn bạch nhật phi thăng!
-
Chương 35 : Đấu không lại, đấu không lại !
-
Chương 36 : Đồ nhi, ngươi vui sao?
-
Chương 37 : Sư phụ vĩnh viễn tích thần!
-
Chương 38 : Như vậy quá tàn nhẫn đi?
-
Chương 39 : Hết thảy đều do nam nhân kia!
-
Chương 40 : Tùy tiện sáng tạo Thiên cấp công pháp
-
Chương 41 : Ta cũng muốn có sư phụ như vậy!
-
Chương 42 : Cốt truyện khuôn sáo cũ chúng ta không cần!
-
Chương 43 : Thánh địa chiêu mộ chiến, cốt truyện mở ra!
-
Chương 44 : Tấm màn đen? Không thể……
-
Chương 45 : Khảo nghiệm cuối cùng ! Lại vào Yêu Ma Cốc!
-
Chương 46 : Hắc, cmn hắc a…
-
Chương 47 : Oan gia ngõ hẹp!
-
Chương 48 : Bằng hữu, ngươi gian lận !
-
Chương 49 : Còn có cách này???
-
Chương 50 : Tận thế của Tần gia ?
-
Chương 51 : Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn!(Gió thổi hiu hắt, nước sông Dịch lạnh)
-
Chương 52 : Đi đánh nhau nha!
-
Chương 53 : Đừng hiểu lầm, ta không nhằm vào ngươi…
-
Chương 54 : Toàn diệt!!!
-
Chương 55 : Tần gia quật khởi!
-
Chương 56 : Sư công ta giết người thì làm sao?
-
Chương 57 : Kết thúc, cuồng hoan và khởi đầu mới!
-
Chương 58 : Xuất phát! Đi phó bản tiếp theo!
-
Chương 59 : Không ổn! Sư tôn muốn tham gia!
-
Chương 60 : Khảo thí thứ nhất: Khảo trí cảnh giới
-
Chương 61 : Tổn thọ ! Kinh thế thiên tài bị loại !
-
Chương 62 : Kịch tính! Sư đồ chiến!!!!
-
Chương 63 : Đệ tử này thật sự quá nhát gan!!!
-
Chương 64 : Ngươi rất có thiên phú, theo ta…
-
Chương 65 : Đồ đệ thứ hai của ta là ngươi!!!
-
Chương 66 : Đại sư huynh, ta là nhị sư đệ của ngươi a....
-
Chương 67 : Một sợ chết, một sợ bất tử
-
Chương 68 : Chuẩn bị! Ám sát Lý Thiên Sinh!!!!!
-
Chương 69 : Căn phòng này chính là lô-cốt!
-
Chương 70 : Có thu hoạch ngoài ý muốn
-
Chương 71 : Mạnh tay một cái là xong!!!!!
-
Chương 72 : Quả nhiên là sư phụ, không gì không biết, không gì không làm được!
-
Chương 73 : Cái đó cũng tính?
-
Chương 74 : Nhập môn chiến mạo hiểm kịch tính
-
Chương 75 : Không có gì, việc nhỏ
-
Chương 76 : Quang hoàng vai chính vì ta mà sáng
-
Chương 77 : CMN ngươi mà dám xưng thần chi tử?
-
Chương 78 : Các ngươi chọc ai không chọc.....
-
Chương 79 : Thiên Sinh Vô Địch Minh!
-
Chương 80 : Thần không biết, quỷ không hay!
-
Chương 81 : Thất Đại Thiên Cổ thế gia!
-
Chương 82 : Bí mật của Tần Tích Vũ !
-
Chương 83 : Ngũ Đại Thần Thánh Cổ Tộc!
-
Chương 84 : Cái gọi là phòng ngự tuyệt đối
-
Chương 85 : Manh mối đạo Thần Lôi Hỏa Loại thứ nhất!
-
Chương 86 : Hoang Cổ Tịch Diệt Lôi Kiếp Pháp!
-
Chương 87 : Trực tiếp tiến vào phó bản nội môn!
-
Chương 88 : Lão tử mới là người cường đại nhất!
-
Chương 89 : Nhân vật thần bí xuất hiện!
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Tần Lôi và Tần Tích Vũ lo lắng một lúc nhưng nghe tiếng yêu thú khủng bố kia tựa hồ hướng đi chỗ khác, càng ngày càng cách xa, hai người mới thả lỏng một ít.
Thực mau, bọn họ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết……
“Aaaaaaaaa!”
Trong màn đêm yên tĩnh, tiếng kêu thập phần thê lương chói tai của Triệu Vô Cực vang lên!
Tần Lôi thở dài một tiếng: “Xem ra Triệu Vô Cực bị loại trừ……”
“Tiếng của hắn tựa hồ chính là hướng yêu thú khủng bố đi, chẳng lẽ hắn chạm mặt nó?”
“Có lẽ thế……”
Một đêm dần qua đi.
Ban đêm, Tần Lôi và Tần Tích Vũ không lỗ mãng tiếp tục đi chém giết yêu thú mà chọn bảo thủ đấu pháp, cẩn thận ẩn tàng, tiềm tàng ở trong bóng đêm.
Tới ngày hôm sau, sắc trời sáng lên, hai người mới thở nhẹ nhõm một hơi.
Nắng ban mai tỏa khắp Yêu Ma Cốc, nhất thời, toàn bộ sơn cốc mang hơi thở tươi mới, phảng phất không phải là cái Yêu Ma Cốc tràn ngập huyết tinh giết chóc kia.
Nhưng hai người vẫn không dám thả lỏng hoàn toàn, sáng sớm lưng tựa lưng nghỉ ngơi trong chốc lát, khôi phục tinh thần vài phần, lập tức lại bắt đầu hành trình chém giết yêu thú.
Vận khí của bọn họ không tồi, không nói chém giết yêu thú thập phần thuận lợi, còn luôn không chạm mặt những đội ngũ khác.
Nhưng Vân Thanh Khung không có vận may như vậy.
Sau một mình vượt qua một buổi tối, rốt cuộc thấy bóng người.
Đáng tiếc đó là hai cái sát thần, Trần Hạo Nhiên và Đoạn Hùng Sư!
Trần Hạo Nhiên sửng sốt một chút, sau cười ha ha.
“Cư nhiên, cư nhiên may mắn như thế ? Gặp người ta muốn đánh nhất……”
Vân Thanh Khung khẽ cau mày sau lại giãn ra, khẽ cười nói: “Ra là Huyền Âm Bang Nhị đương gia Hạo Nhiên huynh, còn có Ngũ Hổ Bang vị Đoạn huynh này.”
Trần Hạo Nhiên hừ một tiếng: “Vân Thanh Khung, ngươi vẫn cao ngạo như vậy, cư nhiên lựa chọn độc chiến……”
Vân Thanh Khung cười khổ một tiếng: “Không gặp được ai mà thôi, hiện tại gặp nhị vị, không biết vị nào nguyện ý kết minh cùng ta?”
Trần Hạo Nhiên: “Ngươi đừng có làm bộ! Muốn ly gián hai ta không dễ dàng như vậy!”
“…… Mất tác dụng sao?”
“Đoạn huynh đệ, người này là địch nhân ta muốn làm rớt nhất, ngươi không cần ra tay, để cho ta đi!”
Đoạn Hùng Sư gật đầu: “Được.”
Vân Thanh Khung không dám chậm trễ, sẵn sàng đón quân địch.
Luận cảnh giới, Vân Thanh Khung là Ngũ phẩm võ giả, mà Trần Hạo Nhiên chỉ sau hắn, Tứ phẩm võ giả.
Luận chiến đấu kinh nghiệm, Trần Hạo Nhiên thân là Huyền Âm Bang Nhị đương gia, lăn lê bò lết giết người mà lớn, không biết đã trải qua ít nhiều chiến đấu tinh phong huyết vũ, kinh nghiệm chi phong phú, tuyệt đối hơn Vân Thanh Khung!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thi triển ra Huyền Âm Bang trấn bang chi bảo, Huyền cấp công pháp, Huyền Âm Trảo!
Xoẹt một tiếng, không khí như bị xé rách hoàn toàn, năm đạo trảo ngân hình thành năm khe, đột nhiên cắt xuống hướng Vân Thanh Khung.
Vân Thanh Khung không hoảng loạn, mắt nhíu lại, tay phải đột nhiên đưa ra, dùng mình tuyệt học Cửu Tiêu Thăng Long Quyết, Tham Long Trảo!
Lấy trảo đối trảo!
Phanh!
Lực lượng hai người va chạm, trảo kính nứt toạc mở ra, không khí bên trong ngưng kết thành từng đạo hơi nước bạch tuyến, roẹt một tiếng tràn ra khắp nơi, phảng phất như lưu li rách nát……
“Ân?”
Trần Hạo Nhiên cảm giác lực lượng của đối phương cực cường, vượt qua cả hắn, cư nhiên bị đánh lùi lại 7-8 bước, thất tha thất thểu, vất vả mới dừng lại.
“Được, không hổ là Vân Thanh Khung, như vậy……”
Hắn lấy từ trong áo ra một viên đan dược nuốt vào, lại rút ra một thanh trường đao từ sau lưng, đột nhiên hoành ở trước ngực.
“Châm Huyết Đan! Phá Tinh Đao!”
Vân Thanh Khung lập tức nhận ra, đúng là Châm Huyết Đan Lục Hợp Đường luyện chế có thể nháy mắt tăng sức mạnh và Cửu giai thần binh Phá Tinh Đao Thất Tinh Điện luyện chế!
“Hảo nhãn lực! Đúng là Châm Huyết Đan và Phá Tinh Đao ta đoạt từ hai kẻ của Lục Hợp Đường Thất Tinh Điện kia! Hiện tại, lực lượng của ta đã hoàn toàn vượt qua ngươi, danh đao cũng tới tay, Vân Thanh Khung, ngươi lấy gì cùng ta đấu!”
“Đi chết đi!”
Nếu hắn còn có chút lưu thủ với hai người của Lục Hợp Đường và Thất Tinh Điện, dù sao cũng là người một phe thì đối Vân Thanh Khung không có nửa phần nhân từ.
Huyền Âm Bang với phủ thành chủ vốn đã như nước với lửa!
Vân Thanh Khung cũng nghiêm túc lên: “Tốt, hôm nay ta liền chiến một hồi!”
Hai người một hồi chiến đấu kịch liệt!
Trận đấu giữa hai người có tu vi cao tự nhiên thập phần kịch liệt, Vân Thanh Khung cảnh giới cao, công pháp càng cường. Trần Hạo Nhiên nuốt Châm Huyết Đan, lực lượng càng mãnh, chiến ý tăng lên, lại danh đao trong tay, nhất thời chẳng phân biệt trên dưới, lực lượng ngang nhau.
Chiến đấu kịch liệt giằng co suốt nửa canh giờ.
Rốt cuộc, dược hiệu Châm Huyết Đan qua đi, lực lượng Trần Hạo Nhiên bắt đầu suy giảm, dần dần không đỡ nổi thế công của Vân Thanh Khung.
Hắn vừa kinh vừa giận, lại không thể hề hà.
Vân Thanh Khung một chưởng chụp đến trước ngực hắn, đau nhức vô cùng, tựa hồ xương sườn đều bị gãy vài cái, đau hô một tiếng, ngã xuống đất.
Nhưng đồng thời, danh đao Phá Tinh trong tay hắn cũng chém trúng tay phải Vân Thanh Khung, lưu lại một đạo vết máu thật sâu, máu phun như suối!
Vân Thanh Khung trúng một kích, lập tức phi thân trốn chạy.
Giờ phút này, hắn cũng là nỏ mạnh hết đà, tinh bì lực tẫn.
Trần Hạo Nhiên giận dữ: “Đoạn huynh đệ, chạy nhanh truy cho ta!”
Đoạn Hùng Sư gãi đầu: “Không phải ngươi nói để ngươi đơn đả độc đấu, không cho ta ra tay sao?”
Trần Hạo Nhiên: “…… Trước khác nay khác! Ta đã phân thắng bại, hiện tại là thời gian khảo hạch thí luyện, chạy nhanh tiến lên loại trừ hắn!”
Đoạn Hùng Sư chần chừ nói: “Như vậy được chứ?”
Trần Hạo Nhiên: “……”
Hai người dây dưa một lúc, Vân Thanh Khung đã chạy trốn xa.
Trần Hạo Nhiên: “…… Cmn ngươi có nghe ta bảo không?”
Đoạn Hùng Sư cả giận nói: “Ngươi lại mắng ta?!”
Trần Hạo Nhiên hơi bình tĩnh xuống, hừ một tiếng không nói chuyện nữa.
Hắn đương nhiên không sợ Đoạn Hùng Sư, nhưng lại không dám trêu chọc nam nhân sau lưng Ngũ Hổ Bang kia.
Giờ phút này, Táng Thiên Đao Tông đại trưởng lão đứng phía trên dãy núi Yêu Ma Cốc, Đoạn Thủy Lưu.
Vân Thanh Khung nghiêng người ngả lảo đảo một đường đi trước, muốn tìm chỗ nghỉ ngơi một chút, điều tức, khôi phục lực khí.
Nhưng mà Yêu Ma Cốc, nơi nơi đều có yêu thú hoành hành, có chỗ nào sẽ có an toàn để hắn an tâm điều sức?
Cũng may ngũ cảm hắn nhanh nhạy, dọc theo đường đi tránh né yêu thú, dần dần đã đi rất xa, sức lực cũng khôi phục một chút.
Nhưng……
Đúng lúc này, bỗng nhiên hắn thấy được hai thân ảnh, mà thực rõ ràng, hai người này cũng đã phát hiện hắn.
“Oan gia ngõ hẹp!”
Vân Thanh Khung cười khổ một tiếng, ngửa mặt lên trời thở dài, biết vận số đã hết.
Tần Lôi và Tần Tích Vũ xuất hiện trước mắt hắn.
Tần Lôi nhìn thương thế trên người hắn, lại nhìn hắn hiện giờ tinh bì lực tẫn chật vật, kinh ngạc nói: “Ngươi sao lại thành dáng vẻ này?”
Vân Thanh Khung cười khổ nói: “Gặp Trần Hạo Nhiên kẻ điên kia……”
Tần Lôi gật đầu: “Khó trách, nhưng mà lấy chiến lực hắn sẽ không đem ngươi bức đến nỗi này đi?”
“Hắn nuốt Lục Hợp Đường Châm Huyết Đan, tay cầm Thất Tinh Điện Phá Tinh Đao, hơn nữa lại chiến đấu không sợ chết, ta có thể thắng hắn cũng không dễ.”
Tần Lôi cười cười: “Cứ như vậy mà ngươi vẫn thắng, không hổ là Vân Thanh Khung……”
Vân Thanh Khung thở dài: “Thì tính sao? Gặp hai người các ngươi, ta đã không đường trốn.”
“Ngươi muốn xử trí ta như thế nào?”
Tần Lôi và Tần Tích Vũ nhìn nhau, cười cười nói: “Ta lần đầu tiên thấy dáng vẻ này của ngươi, nhất thời cũng có điểm không đành lòng động thủ……”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Vân Thanh Khung cười khổ một tiếng: “Ngươi không cần giả vờ hảo tâm, muốn giải quyết ta thì nhanh làm đi……”
Tần Tích Vũ hiểu ý Tần Lôi, cười nói: “Có phải huynh cảm thấy dưới tình huống như vậy động thủ thì không có mấy tự hào?”
Tần Lôi gãi đầu: “Đúng là có điểm.”
“Chúng ta đây……”
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên nơi xa lại xuất hiện hai thân ảnh.
Đúng là Trần Hạo Nhiên và Đoạn Hùng Sư!
Vân Thanh Khung biến sắc: “Các ngươi, cư nhiên theo kịp nhanh như vậy……”
Trần Hạo Nhiên sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên thương thế không nhẹ, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Vân Thanh Khung, ta sớm muộn gì sẽ hoàn toàn đánh bại ngươi, khụ khụ khụ……”
Tần Lôi cười nói: “Nhị đương gia bảo trọng thân thể a……”
“Tần Lôi! Ngươi cũng trong danh sách ta phải giết! Khụ khụ khụ……”
Tần Lôi sờ cằm: “Lấy trạng thái hiện tại của các ngươi còn dám đuổi theo, cũng lợi hại……”
Đúng là Trần Hạo Nhiên bị trọng thương, Đoạn Hùng Sư một người đối mặt với Vân Thanh Khung có thương tích tự nhiên không sợ, nhưng gặp Tần Lôi và Tần Tích Vũ nhất định sẽ thua.
Đoạn Hùng Sư cười: “Chúng ta sẽ không thua!”
Tần Lôi: “Nga? Ngươi tự tin từ đây mà ra?”
Đoạn Hùng Sư hướng lên một lóng tay: “Đương nhiên là do có yêm!”
Mọi người: “……”
Tần Lôi cười lạnh: “Ngươi thực thẳng thắn…… hay là khờ đâu?”
Đoạn Hùng Sư sửng sốt một chút: “Ngươi đang mắng ta sao?”
“Thế thì sao?”
“Ta giết ngươi!”
Đoạn Hùng Sư giận dữ, lập tức xông lên, một quyền oanh hướng Tần Lôi.
Tần Lôi hơi mỉm cười, vừa muốn ra tay, bỗng nhiên Tần Tích Vũ bên cạnh đã khẽ cười một tiếng, tay vung lên, tuyệt học Tần gia Ngũ Lôi Chưởng liền bắn ra.
Oanh!
Hai đại chưởng nháy mắt va chạm một chỗ, bộc phát tiếng nổ vang, không khí ầm ầm tứ tán.
Hai người đều là Nhị phẩm võ giả, cảnh giới tương đương, nhất thời đánh thập phần kịch liệt.
Vân Thanh Khung và Trần Hạo Nhiên đều bị trọng thương, chỉ có thể giương mắt nhìn nhau đầy cừu thị.
Tần Lôi ở một bên quan sát Tần Tích Vũ lược trận, tùy thời ra tay chuẩn bị viện trợ.
Nhưng trong lòng hắn lại rất nghi hoặc, lấy cục diện hiện tại, nếu Đoạn Hùng Sư thắng được Tần Tích Vũ thì vẫn còn hắn ở đây, tuyệt đối không có khả năng chiến thắng.
Vì sao Trần Hạo Nhiên và đoạn Hùng Sư còn bình thản ung dung như vậy?
Lúc này Tần Tích Vũ nhẹ mắng một tiếng, thi triển ra tuyệt sát kỹ, Ngũ Lôi Oanh Thiên!
Bàn tay một phách, năm ngón tay phảng phất bộc phát ra năm đạo lôi đình, ầm ầm xé rách hư không, oanh kích ở giữa ngực Đoạn Hùng Sư!
Một trận đau nhức đột kích, Đoạn Hùng Sư không khỏi hét thảm một tiếng tục tằng thê lương, thanh chấn cửu tiêu!
Tần Lôi vừa muốn cười nói chút bỗng nhiên vì Đoạn Hùng Sư kêu thảm thiết, cách đó không xa, một tiếng yêu thú khủng bố gào rống, đinh tai nhức óc, bùng nổ đến!
Tần Tích Vũ vội lui về cạnh Tần Lôi, hai người nhìn nhau, cùng nói: “Con yêu thú vừa nãy!”
Ầm ầm ầm!
Phảng phất như gót sắt đạp lên đại địa, tiếng vang như trời sụp đất nứt , một con khủng bố yêu thú đột nhiên từ sơn cốc nơi xa hiện ra, phút chốc đã chạy qua vài trăm thước như bay mà đến, giây lát đã tiến đến trước mặt mọi người.
“Này, đây là……”
Vân Thanh Khung, Tần Lôi, Tần Tích Vũ ba người mặt mộng bức.
“Thập bát giai yêu thú, Đại Địa Bạo Hùng!”
Thập Bát giai yêu thú!
Tương đương với Nhân tộc Cửu giai võ giả!
Nhưng sức chiến đấu chỉ sợ đủ sánh với Võ Đạo Tông Sư!
Đại Địa Bạo Hùng vừa xuất hiện, thân hình như tháp sắt che trời, nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt mọi người. hình dáng vô cùng lớn, ngũ quan dữ tợn khủng bố, răng nanh sắc nhọn, cả người lông tóc màu nâu như khôi giáp dày nặng vô cùng!
Hắn đứng thẳng lên, một đôi tay gấu càng dọa người, lợi trảo tản ra hàn mang, ước chừng như quạt hương bồ lớn nhỏ, niết bạo đầu người dễ dàng như niết một quả dưa hấu……
Trần Hạo Nhiên lớn tiếng cười lạnh, điên cuồng: “Các ngươi xong rồi! Các ngươi xong rồi biết chưa?”
Vân Thanh Khung ngạc nhiên: “Này, này là gì?”
Đoạn Hùng Sư ha hả cười: “Đây là sủng vật nhà yêm dưỡng, Đại Địa Bạo Hùng!”
Vân Thanh Khung, Tần Lôi, Tần Tích Vũ: “……”
Tần Lôi giận không thể át: “Ngươi này nháo đâu! Đại Địa Bạo Hùng đương sủng vật? Thập bát giai yêu thú, ngươi nói là sủng vật nhà ngươi? Một con Đại Địa Bạo Hùng có thể đem Ngũ Hổ Bang các ngươi thành thịt nát! Sao có thể cam tâm làm sủng vật các ngươi!”
Đoạn Hùng Sư ha hả cười nói: “Là yêm gia gia đưa……”
“Gia gia ngươi là ai?”
“Nao, là người đứng giữa trong đám trên núi……”
Tần Lôi Tần Tích Vũ Vân Thanh Khung ba người: “Đoạn Thủy Lưu!”
“Quả nhiên như thế!”
“Ta xxx cmn……”
“Bằng hữu, ngươi đây là gian lận!”
Đoạn Hùng Sư ha hả cười: “Có sao?”
“Thí lời nói!”
“Yêm gia gia nói, sủng vật cũng coi là một phần thực lực, cho nên không tính gian lận.”
“……”
Trần Hạo Nhiên cười lạnh một tiếng: “Đoạn huynh, không cần nhiều lời, bảo Đại Địa Bạo Hùng xử lý bọn họ, ngươi ta liền có thể an tâm thắng, gia nhập Táng Thiên Đao Tông!”
“Ha hả, tótt……”
“Đại Địa Bạo Hùng, xuất kích!”
Đại Địa Bạo Hùng đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, mở ra hai cái tay gấu cực lớn, phảng phất như cỗ máy giết người, ma chiến tranh , đột nhiên vọt tới ba người Tần Lôi .
Tần Lôi biết tránh cũng như không, nổi giận gầm lên một tiếng: “Cmn chỉ có thể liều mạng!”
Lấy thực lực hắn hiện giờ, Tam phẩm võ giả, chẳng sợ thi triển ra tuyệt kỹ Thiên Lôi Cổn Cổn đại pháp, bạo trướng lực lượng gấp ba, nhiều lắm cũng chỉ vượt Bát phẩm, hơi chút chống lại Cửu phẩm võ giả. Đối chiến loại yêu thú khủng bố có thể so với Võ Đạo Tông Sư này, nửa phần thắng cũng không có!
Đại Địa Bạo Hùng song chưởng đột nhiên ầm ầm đánh xuống!
Tần Lôi hóa thân trạng thái Thiên Lôi Cổn Cổn, nhất chiêu Oanh Lôi Quyền đột nhiên oanh kích!
“Tần Lôi!”
“Tần Lôi……”
Tần Tích Vũ và Vân Thanh Khung hai người đồng thời kêu một tiếng, phảng phất nháy mắt thấy Tần Lôi trọng thương.
Ngay vào giờ phút này.
Bỗng nhiên một đạo điện quang như sáng thế kỷ sáng ngời, ở một phần vạn khoảnh khắc, nháy mắt nổ mạnh !
Tư tư tư!
Oanh!
Một đạo cầu tia chớp đột nhiên ầm ầm đánh ra, va chạm ở trên song chưởng Đại Địa Bạo Hùng, tức khắc từng luồng điện lưu bao vây toàn bộ người Đại Địa Bạo Hùng, lông tóc đồng thời tạc nứt ra……
Hắn tựa hồ có điểm mê, móng vuốt hơi lỏng ……
Sau, điện lưu truyền đến đau nhức lan khắp toàn thân.
“Rống!”
Hắn giận không thể át, đột nhiên lắc đầu, thanh tỉnh một ít, nhìn sinh vật vừa tập kích hắn.
Đó là một con như mãnh hổ, cả người tuyết như trắng, đắm chìm trong lôi quang!
Đúng là Hư Không Lôi Thú, Franklin!
Hóa ra Lý Thiên Sinh từ lúc nghe được tiếng Đại Địa Hạo Hùng rống giận đã phát hiện ra.
Hắn thấy lúc Đại Địa Bạo Hùng xuất hiện, Đoạn Thủy Lưu khóe miệng âm hiểm cười.
Nghĩ tới hắn vẫn luôn đều gian lận đủ loại.
Nghĩ tới bằng thực lực Đoạn Hùng Sư căn bản không có khả năng thắng lợi.
Liền đưa ra kết luận.
Vì thế, hắn liền phái Franklin làm nhiệm vụ này.
Franklin vừa dùng Vạn Hóa Yêu Lôi Pháp làm Đại Địa Bạo Hùng bị thương nặng.
Lấy cổ dị chủng Hư Không Lôi Thú vô thượng huyết mạch như hắn, thiên phú thần thông khống lôi thuật, tri thức không lôi vô vàn, lại thêm Yêu Tộc Bí Điển Vạn Hóa Yêu Lôi Pháp Lý Thiên Sinh truyền thụ cho hắn ……
Hiện giờ Franklin, thực lực sớm đã sánh với Cự Yêu khủng bố!
Huống chi, hắn là yêu thú hệ lôi, Đại Địa Hạo Hùng là yêu thú hệ thổ, hoàn toàn bị hắn khắc chế!
Đại Địa Hạo Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, còn muốn tiến lên. Franklin nhảy dựng lên, móng vuốt một đạo mãnh liệt, mãnh liệt, điện quang kịch liệt dần dần thành hình, hóa thành một mũi tên sắc bén, nổ bắn tới!
Xuy!
Một tiếng trầm vang, lôi đình chi tiễn đâm xuyên qua trán Đại Địa Hạo Hùng.
Hắn còn muốn quay người chạy vội nhưng đã muộn.
Đã mất ý thức.
Franklin khinh khinh xảo xảo rơi xuống.
Theo sau, thân thể Đại Địa Hạo Hùng cao lớn ầm ầm ngã xuống đất, nằm ngay bên cạnh hắn.
Trần Hạo Nhiên trợn mắt há hốc mồm.
Đoạn Hùng Sư lửa giận tận trời.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng: “Ngươi, các ngươi gian lận!”
Tần Lôi sớm đã minh bạch, trong lòng cảm kích sư phụ vạn lần……
Nghe Đoạn Hùng Sư nói, hắn hơi mỉm cười: “Có sao?”
Đoạn Hùng Sư: “Thí lời nói!”
Tần Lôi: “không phải gia gia ngươi nói sủng vật là một phần thực lực, không tính gian lận sao.”
Đoạn Hùng Sư: “……”
Cvt phải ôn thi, truyện sẽ ra chậm hơn, mong mn thông cảm(┬┬﹏┬┬)
Có Franklin trợ lực cường đại, Tần Lôi Tần Tícch Vũ đánh đâu thắng đó, không gì ngăn cản nổi.
Đoạn Hùng Sư đã thua Tần Tích Vũ, Trần Hạo Nhiên trọng thương, Vân Thanh Khung trọng thương, Đại Địa Bạo Hùng chết bất đắc kỳ tử.
Thoạt nhìn không ai có thể ngăn cản bọn họ thắng lợi.
Tần Lôi Tần Tích Vũ nhìn nhau, hơi mỉm cười.
Franklin cười lạnh một tiếng, hắn đã sớm tức giận chửi đổng mấy cái hắc màn chói lọi này, lúc này nhìn Đoạn Hùng Sư còn giảo biện, mắng to một tiếng, một đạo lôi quang liền bắn ra……
“A!”
Một tiếng hét thảm.
“A!”
Trần Hạo nhiên cũng kêu thảm.
Ngoài Yêu Ma Cốc, phía trên dãy núi, ở giữa đám đông.
Sắc mặt Đoạn Thủy Lưu hơi đổi.
Hai trưởng lão kỳ quái nhìn hắn.
Một cái gãi đầu: “Kỳ quái, Đoạn đại trưởng lão sao còn không hô lên?”
Một cái khác vội đánh tay hắn: “Chuyện tới giờ còn không hiểu sao? Hiển nhiên cái đầu thiết kia là thân thích của Đoạn đại trưởng lão, đừng nhiều lời, chọc giận hắn ta không có đồ ngon ăn!”
“…… Hắc, cmn hắc!”
Tần Lôi, Tần Tích Vũ được Franklin hộ tống, hướng về ngoại vi Yêu Ma Cốc.
Thời gian thi đấu sắp hết.
Chỉ cần trở lại cửa Cốc, đạt được nhiều tai trái yêu thú nhất là người thắng!
Hiện giờ, ngoại trừ hai người họ thì tất cả đều đã trọng thương, căn bản không có khả năng trở về nhanh chóng, cho nên……
Chỉ cần hai người trở về thì chiến thắng trong tầm tay.
Gần tới giữa ngày, hai người một thú rốt cuộc thấy được đám người đứng ở cửa cốc.
mọi người Tần gia đứng lên ghênh đón đầu tiên, một đám đều hoan hô nhảy nhót, mừng rỡ như điên.
Thánh địa !
Táng Thiên Đao Tông!
Tần gia cư nhiên có đệ tử tiến vào thánh địa!
Tần Chinh và Tần Thái Thượng trong lòng được an ủi, vui lòng đến cực điểm, gật đầu cảm khái.
Lý Thiên Sinh lười biếng nhìn đồ đệ trở về, ánh mắt hướng về phía Đoạn trưởng lão.
Theo sau, càng nhìn phía xa hơn, thần sắc hơi đổi.
“Ân?”
Tần Lôi đi lên trước, đối Đoạn Thủy Lưu, hai trưởng lão thánh địa nói: “Bái kiến các trưởng lão, Thanh Dương Thành, đệ tử Tần gia, Tần Lôi, Tần Tích Vũ, trở về cửa cốc.”
Đoạn Thủy Lưu không tỏ ý kiến, khẽ ừ một tiếng, lại không tỏ vẻ gì, đôi mắt hơi hơi nheo lại.
Mọi người không hiểu gì, ngoài hai người Tần Lôi, những người khác đều đã trọng thương mất đi tư cách, sao còn không tuyên bố kết quả cuối cùng đi?
Đúng lúc này, bỗng nhiên, nơi xa truyền đến từng đợt âm thanh yêu thú giẫm đạp đại địa.
Sắc mặt mọi người biến đổi, một con yêu thú như tê giác, ở trên lưng nó có hai người, là Trần Hạo nhiên và Đoạn Hùng Sư!
Đoạn Thủy Lưu cười.
Người Tần gia sắc mặt kịch biến.
Ngay cả hai đại trưởng lão khác đều trợn mắt há hốc mồm: “Này, này……”
Franklin càng chửi ầm lên: “Cư nhiên còn một con yêu thú gian lận?!”
Đoạn Thủy Lưu nhìn sắc trời, ho khan một tiếng nói: “Thời gian không sai biệt lắm, hảo, chỉ có hai đội ngũ trở về, một khi đã như vậy thì phải xem ai giết được nhiều yêu thú hơn……”
Mọi người một mảnh hư thanh, Đoạn Thủy Lưu coi như không nghe không thấy.
Tần Lôi và Tần Tích Vũ hừ một tiếng, giao túi cho ba vị trưởng lão kiểm tra.
“1 2 3, 4 5 6, 7 8 9……”
Một trưởng lão béo lùn đếm xong, lớn tiếng tuyên bố: “Tổng cộng 24 tả nhĩ yêu thú!”
Mọi người đều lớn tiếng vỗ tay, thậm chí những người vốn dĩ không thuận mắt Tần gia cũng vì quá mức khinh bỉ Đoạn Thủy Lưu mà chuyển hướng ủng hộ Tần gia……
“Chiến lợi phẩm của Đoạn Hùng Sư, Trần Hạo Nhiên……”
Một trưởng lão cao gầy, lấy túi của hai người.
Sắc mặt thập phần khó coi, cẩn thận quan sát ánh mắt Đoạn Thủy Lưu……
“Túi thứ nhất, 1 2 3 4 5 6 ……9, chín tả nhĩ yêu thú.”
“Túi thứ hai, 8 tả nhĩ.”
“Túi thứ ba, 3……”
“Kết quả..... Hai người chém giết hai mươi yêu thú!”
Tần Lôi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hắn biết hai người đã cướp sạch chiến lợi phẩm của Lục Hợp Đường và Thất Tinh Điện nên số lượng cũng sẽ không quá ít, nhưng hiện giờ xem ra rốt cuộc vẫn không bằng mình và Tần Tích Vũ.
Đúng lúc này, bỗng nhiên……
Kia chỉ Đại Địa Hắc Tê bỗng nhiên rống một tiếng, miệng hộc ra thứ gì đó đầm đìa máu tươi……
“Đó là…… Yêu thú tả nhĩ?!”
“Ân?!”
Trưởng lão Đoạn Thủy Lưu lặng lẽ cười lạnh, tiến lên nhìn thoáng qua nói: “Nơi này còn có…… Năm tả nhĩ! Cho nên, số yêu thú Trần Hạo nhiên, Đoạn Hùng Sư chém giết là…… 25 con!”
Mọi người trợn mắt há hốc mồm……
Gặp qua vô sỉ, chưa thấy vô sỉ như vậy!
Quả thực là cmn siêu cấp vô sỉ.… Vô sỉ vứt cả mặt mũi luôn!
Đoạn Thủy Lưu nhìn thái dương: “Hảo, thời gian đã hết, ta tuyên bố, Táng Thiên Đao Tông tuyển chọn chiêu mộ, người thắng là……”
Đúng lúc này, Lý Thiên Sinh ho khan một tiếng!
Franklin ngầm hiểu!
Rống!
Hắn gầm lên giận dữ, lôi điện xoẹt tới!
Xoẹt một tiếng, điện quang xé rách hư không, xuyên qua không khí, vang lên một tiếng xuyên thủng đầu Đại Địa Hắc Tê!
Đại Địa Hắc Tê kêu lên một tiếng, ngã xuống đất chết bất đắc kỳ tử.
Franklin như giết một con gà, không để ý chút nào, vươn móng vuốt, lại xoẹt một tiếng, tai trái của Đại Địa Hắc Tê đã bị hắn chộp vào trảo, ném xuống đất.
Tần Lôi sắc mặt biến đổi: “Có thay đổi?!”
Mọi người……
Sợ ngây người.
Cả Đoạn Thủy Lưu cũng trắng bệch cả mặt, đôi mắt trừng to như chuông đồng……
Tất cả mọi người lặng ngắt như tờ, nhất thời còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra cái gì.
Lý Thiên Sinh ha hả cười: “Sủng vật của Tần Lôi, Tần Tích Vũ trước khi hết thời gian đã chém giết một con yêu thú, dựa theo lý luận của đại trưởng lão Đoạn Thủy Lưu, sủng vật chém giết đương nhiên cũng coi như là chiến lợi phẩm của đội, cho nên tổng thành tích hai người……”
“Cũng chém giết 25 yêu thú!”
“Nhưng hai người Tần Lôi trở về trước, cho nên…… Người thắng đương nhiên là đội Tần Lôi!”
Mọi người càng sợ ngây người.
“Còn, còn có cách này?”
“Tuy rằng…… Nhưng mà………… Rất có đạo lý!”
Mọi người nhất thời đều sôi nổi tỉnh ngộ, trong lòng đều nghẹn cười, nhấc tay hô lớn: “Tần Lôi, Tần Lôi, Tần Lôi!”
“Hắn thắng! Để hắn thắng!”
Sắc mặt Đoạn Thủy Lưu còn khó coi hơn ăn ruồi bọ.
Trưởng lão ục ịch và trưởng lão cao gầy đồng thời nhìn phía hắn, thấp giọng nói: “Đại trưởng lão, ngài xem này……”
Đoạn Thủy Lưu giận không thể nén: “Ngươi, ngươi có biết Đại Địa Hắc Tê vừa mới chém giết kia là yêu sủng bổn tọa tự mình nuôi dưỡng! Ngươi cư nhiên dám chém giết hắn? Nghiệp chướng nặng nề, to gan lớn mật!”
Lý Thiên Sinh ha hả cười.
“Nga? Hóa ra con Đại Địa Hắc Tê kia là sủng vật đại trưởng lão nuôi dưỡng? Kia nói cách khác, không tính là của Đoạn Hùng Sư? Kia, năm con tả nhĩ vừa mới tự nhiên cũng không tính đi? Chúng ta đây cũng lui một bước, một tả nhĩ này cũng không tính, Tần Lôi 24, các ngươi kia là 20……”
“Vẫn là chúng ta thắng lợi a!”
Đoạn Thủy Lưu giận dữ: “Ngươi!”
Lý Thiên Sinh sờ sờ cằm: “Có vấn đề gì?”
Franklin nghe xong cười ha ha, lắc lắc cái đuôi, đắc ý dào dạt đi tới, đứng cạnh Lý Thiên Sinh.
“Nói rất đúng, thống khoái!”
“Bất quá…… Như vậy thì sẽ đối nghịch với trưởng lão của Thập Đại Thánh Địa , không giống phong cách nhất quán của lão Lý ngươi đi?”
Lý Thiên Sinh: “Ở nhà lâu nghẹn cả người, cũng tới lúc ra chơi chơi chút……”
Franklin: “……”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Đoạn Thủy Lưu trầm mặc một lát rồi cười lạnh một tiếng: “Tốt, rất tôt.”
“Táng Thiên Đao Tông chiêu mộ chiến, người thắng lợi là……”
“Tần gia, Tần Lôi, Tần Tích Vũ!”
Nhưng lúc này không ai dám hoan hô.
Bởi vì ai cũng có thể nhìn ra được, Đoạn Thủy Lưu đã giận, có lẽ còn có sát tâm!
Có được tư cách gia nhập thánh địa, đương nhiên là được phần mộ tổ tiên phù hộ , nhưng mà……
Còn chưa tiến vào thánh địa đã đắc tội một đại trưởng lão?
Loại chuyện tốt này, vẫn là miễn……
Tần Chinh và Tần Thái Thượng liếc nhau, trong mắt đều toát ra sầu lo, thở dài một tiếng.
Tần Lôi lại hơi mỉm cười: “Đoạn trưởng lão, tựa hồ rất không vừa lòng kết quả này?”
Mọi người thấy hắn chủ động trêu chọc Đoạn Thủy Lưu đều không khỏi hoảng sợ.
Tần Thái Thượng vội nói: “Tần Lôi, không được vô lễ!”
Tần Lôi lắc lắc đầu, cười khổ một tiếng nói: “Thái thượng trưởng lão, việc đã đến nước này, chẳng lẽ còn hòa hoãn đường sống sao?”
“Thập Đại Thánh Địa …… Tần Lôi ta đúng là có chút hướng tới nhưng cũng không đến mức cuồng, nếu Đoạn trưởng lão cảm thấy không thể tiếp thu kết quả này, Tần Lôi ta……”
“Nguyện ý rời khỏi!”
“Cái gì?!”
Mọi người tức khắc trợn mắt há hốc mồm.
Thập Đại Thánh Địa đó, đã trải qua ít nhiều khảo nghiệm mới có thể có tư cách tiến vào. Tần Lôi cư nhiên có dũng khí nói thế?!
Đoạn Thủy Lưu cũng biến sắc : “Ngươi, ngươi……”
Tần Lôi cười nói: “Đoạn trưởng lão, ngươi không nghe lầm, Tần Lôi ta có thể rời khỏi, Thập Đại Thánh Địa đương nhiên không thể phàn nàn, nhưng ta đã có sư phụ, có lão nhân gia hắn, Thập Đại Thánh Địa có thể có, có thể không……”
“Chỉ là, Tích Vũ, muội không cần……”
Tần Tích Vũ xinh đẹp cười: “Huynh không muốn đi, ta đi làm cái gì?”
“Kẻ hèn một cái Thập Đại Thánh Địa, Tần Tích Vũ ta vẫn có thể vì huynh từ bỏ.”
Mọi người càng ồ lên.
“Kẻ hèn…… Thập Đại thánh địa?”
Lý Thiên Sinh tự nhiên biết,nữ chính thanh mai trúc mã cạnh Tần Lôi này có địa vị rất lớn, nghe xong lời này cũng không để bụng, nhưng những người khác đã cả kinh ngây người……
Đoạn Thủy Lưu cười lạnh một tiếng: “Tốt, rất tốt!”
“Ta làm đại trưởng lão nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy có người sẽ cự tuyệt Thánh Địa!”
“Nếu hai người các ngươi muốn rời khỏi, Trần Hạo Nhiên, Đoạn Hùng Sư, hai người các ngươi chính là đệ tử dự bị của Thánh Địa!”
Trần Hạo Nhiên đại hỉ, vội nói: “Vâng, đa tạ đại trưởng lão!”
Đoạn Hùng Sư cũng ha hả cười: “Đa tạ gia gia!”
Mọi người: “…… đều không che dấu sao?”
Đoạn Thủy Lưu hừ lạnh một tiếng: “Chúng ta đi!”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trận chiêu mộ chiến thánh địa này, không ai nghĩ kết quả sẽ thế này……
Những đệ tử tham dự thí nghiệm ở Yêu Ma Cốc cũng dần trở về.
Vân Thanh Khung nhìn cảnh tượng này cũng không khỏi lắc đầu thở dài.
Bất quá, hắn đối Tần Lôi càng thêm vài phần bội phục.
Hắn vỗ vai Tần Lôi, đạm nhiên cười nói: “Có thể từ bỏ tư cách đệ tử Thập Đại Thánh Địa, Tần Lôi, ngươi đúng là làm ta lau mắt mà nhìn……”
“Hy vọng tương lai một sớm một ngày, ngươi ta có thể lại có nhất quyết cao thấp cơ hội.”
Theo sau, mọi người ai về nhà nấy.
Tần phủ, phòng họp.
Tần Thái Thượng ủ rũ, thở dài liên tục.
Tần Chinh cũng vẻ mặt đau khổ nói: “Chúng ta đã hoàn toàn đắc tội đem Táng Thiên Đao Tông……”
Lý Thiên Sinh cười cười: “Tần gia chủ, thái thượng trưởng lão, chẳng lẽ các ngươi nghĩ hiện tại mới đắc tội sao?”
“Đoạn Hùng Sư là tôn tử Đoạn Thủy Lưu, hắn muốn gian lận, hảo đồ nhi của ta ở đây tất sẽ đắc tội hắn, huống chi…… Trận diễn này, hiển nhiên sớm đã an bài.”
Tần Thái Thượng gật đầu: “Tiên sư đại nhân nói đúng……”
“Thánh Địa chiêu mộ chiến này chỉ sợ từ lúc bắt đầu đã nhằm vào Tần gia…… Vô luận kết quả như thế nào, Tần gia đắc tội Táng Thiên Đao Tông đều là kết cục không thể tránh.”
“Chỉ sợ đấy là quỷ kế người nào đó người đã tính sẵn!”
Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến một tiếng cuồng tiếu!
“Ha ha ha ha, không hổ là thái thượng trưởng lão Tần gia, cư nhiên nghĩ tới, khó được khó được……”
Mọi người vội chạy ra ngoài liền nhìn đến một thân ảnh mặt dữ tợn.
Đúng là bang chủ Huyền Âm Bang, thanh Dương Thành ngầm thế lực vương giả, Trần Hạo Thiên!
“Trần Hạo Thiên, quả nhiên là ngươi!”
Trần Hạo Thiên ha hả cười: “Đương nhiên là ta, tự nhiên là ta.”
“ Tần gia các ngươi không thể tưởng được đi?Hết thảy hết thảy, căn bản tất cả đều trong lòng bàn tay ta!”
“Từ lúc bắt đầu, một khắc Tần gia các ngươi quật khởi, ý đồ điên đảo sinh ý Huyền Âm Bang ta kia, đã bắt đầu rơi vào kế của ta……”
“Ta không tiếc của mời mấy con chó điên Ngũ Hổ Bang kia tấn công Tần gia, chính là muốn dẫn động Tần gia và Ngũ Hổ Bang mâu thuẫn, vô luận ai thắng ai thua, căn bản không quan trọng!”
“Đương nhiên, kết quả con chó điên trọng thương, đúng là có điểm ra ngoài dự kiến, làm lão chó điên thẹn quá thành giận, tấn công Huyền Âm Bang, một hồi chiến đấu kịch liệt, hai bên lưỡng bại câu thương……”
“Bất quá, đây cũng là chuyện tốt, Ngũ Hổ Bang tổn thất thảm trọng, về sau cũng không có tư cách cùng Huyền Âm Bang tranh đấu.”
“Mà ta, thông qua cùng Ngũ Hổ Bang đàm phán, dẫn động thế lực sau lưng lão chó điên kia, chính là Táng Thiên Đao Tông!”
“Táng Thiên Đao Tông, trưởng lão Đoạn Thủy Lưu vừa xuất hiện, mở ra cái gọi là chiêu mộ tuyển chọn chiến này, vô luận kết quả như thế nào, Tần gia các ngươi cùng hắn kết thù cũng đã là việc ván đã đóng thuyền, hoặc là nói……”
“Các ngươi nguyên bản đã là tử thù, trận chiêu mộ chiến này, bất quá làm mâu thuẫn càng thêm trở nên gay gắt thôi!”
“Hiện giờ, ta liên tiếp tính kế đã ứng nghiệm, Tần gia các ngươi, đã hoàn toàn làm Đoạn Thủy Lưu mất hết mặt mũi trước mặt mọi người, đắc tội đến chết, thù mới hận cũ tích lũy một chỗ, Tần gia các ngươi ……”
“Đã xác định hoàn toàn diệt vong!”
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha ha!”
Tần gia nghe xong, hết phẫn nộ, lại kinh sợ!
Tần Chinh giận không thể nén: “Trần Hạo Thiên, hết thảy quả nhiên đều là ngươi an bài!”
“Thế thì sao? Hiện giờ, Đoạn đại trưởng lão đã quyết tâm muốn tiêu diệt Tần gia, hắn có Táng Thiên Đao Tông làm hậu thuẫn, lại có Ngũ Hổ Bang, Huyền Âm Bang phối hợp, ngươi cho rằng Tần gia các ngươi còn có may mắn thoát?”
“Đừng người si nói mộng!”
“Ngoan ngoãn chờ chết đi!”
Vừa dứt lời……
Liền có người tới báo!
“Thái thượng trưởng lão, gia chủ đại nhân! Cấp báo, hai đại thế lực Lục Hợp Đường, Thất Tinh Điện, đột nhiên, phát động tấn công các nơi luyện đan, luyện khí, xưởng, cửa hàng của Tần gia!”
Lại có người tới báo!
“Thái thượng trưởng lão! Gia chủ đại nhân! Ngũ Hổ Bang Ngũ Đại Đường, đột nhiên tập kết thế lực, xuất phát hướng tới Thanh Dương Thành!”
Đệ tam sóng tới báo!
“Thái thượng trưởng lão, gia chủ đại nhân! Huyền âm Bang…… Huyền Âm Bang đã thu hồi nhân mã ở tổng đà Thanh Dương Thành và bang chúng Ngũ Hổ Bang hợp một chỗ, tựa hồ chuẩn bị phát động tổng tiến công!”
Đệ tứ sóng!
“Trưởng lão, gia chủ! Triệu Tiền Tôn tam gia đóng cửa bế hộ, tạm thời đình chỉ tất cả sinh ý!”
Thứ năm sóng!
“Trưởng lão gia chủ! Phủ thành chủ…… không có động tĩnh!”
Trần Hạo thiên cười ha ha: “Tần gia…… tận thế tới rồi!”
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên một cái nắm tay xuất hiện trước mắt hắn.
Ngay sau đó, bỗng nhiên, cả thế giới đều biến đen.
“Đã xảy ra chuyện gì……”
Đây là ý niệm cuối cùng của hắn.
Lý Thiên Sinh phiêu nhiên rơi xuống đất, vừa lòng mỉm cười gật đầu.
Theo sau, thi thể Trần Hạo Thiên ầm ầm ngã xuống đất, trên mặt còn mang vẻ cuồng tiếu……
“Ngươi nói nhao nhao……”
Lý Thiên Sinh thờ ơ nói.
Nhất thời, người Tần gia hoàn toàn phản ứng không kịp!
“Trần Hạo Thiên…… Đã chết?!”
“Tên hoành hành ngang ngược Thanh Dương Thành mấy chục năm, lão đại chiếm cứ ngầm thế lực long đầu, âm hiểm độc ác, giết người như ma, tâm cơ thâm trầm, cáo già xảo quyệt Trần Hạo Thiên……”
“Như vậy đã chết?”
“Một quyền?!”
Lý Thiên Sinh hơi mỉm cười, quay đầu lại phất tay với mọi người phất nói: “Hắn quá lắm mồm, ta đem hắn diệt, các vị không có ý kiến gì chứ?”
Mọi người thầm nghĩ: “…… Ai dám có ý kiến a!”
Tần Chinh thở dài một tiếng nói: “Tiên Sư đại nhân…… Giết Trần Hạo Thiên này, đương nhiên là chuyện tốt, chẳng qua……”
Tần Thái Thượng cũng lắc đầu cười khổ: “Chẳng qua, phiền toái chỉ vừa mới bắt đầu!”
“Trần Hạo Thiên, chỉ là một góc băng sơn……”
“Táng Thiên Đao Tông, Ngũ Hổ Bang, Huyền Âm Bang, Lục Hợp Đường, Thất Tinh Điện…… khổng lồ như thế, đông đảo như thế, thế lực khủng bố như thế, cùng vây công, thật là để mắt Tần gia ta !”
Sắc mặt Tần Chinh trắng bệch: “Hay là, hôm nay thật sự là tận thế Tần gia ta? Vô pháp tránh tai kiếp?”
Tần Công và một chúng người Tần gia , trên mặt đều tuyệt vọng.
Những cái đệ tử trẻ tuổi càng là run nhè nhẹ, sợ hãi và tuyệt vọng hiển lộ trên mặt……
Bọn họ còn trẻ.
Bọn họ còn có tiền đồ!
Không nghĩ hôm nay cư nhiên nghênh đón tai họa ngập đầu!
Diệt tộc!
Tần Lôi nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt tay.
Tần Tích Vũ nhẹ nhàng đỡ hắn cánh tay, trong lòng âm thầm cân nhắc cái gì……
Lý Thiên Sinh hơi mỉm cười: “Uy uy uy, các ngươi đều làm sao? Ta còn chưa nói xonga……”
Franklin cũng đánh ra một đạo điện quang.
“Tiên Sư đại nhân…… Đối Tần gia chúng ta ân trọng như núi! Chẳng qua, đối mặt Thánh Địa Táng Thiên Đao Tông này, dù là Tiên Sư đại nhân cũng, cũng chưa chắc……”
“Huống chi, chúng ta sao có thể để Tiên Sư đại nhân lấy thân mạo hiểm!”
Lý Thiên Sinh cười khổ một tiếng: “Có phải các ngươi cho rằng ta đi chịu chết hay không?”
Tần Thái Thượng thở dài: “Kia là Táng Thiên Đao Tông, ba vị đại trưởng lão thánh địa! Hơn nữa còn Huyền Âm Bang, Ngũ Hổ Bang, Lục Hợp Đường, Thất Tinh Điện thế lực khổng lồ như vậy, sao có thể……”
Lý Thiên Sinh gãi gãi đầu: “Có lẽ đi……”
“Cái gì?”
“Có lẽ, cho dù là ta, cũng không thể giải quyết được bọn họ……”
“Tiên Sư đại nhân……”
“Bất quá, chuyện này ta cũng có trách nhiệm, ta ở Tần gia các ngươi hưởng không ít phúc, lúc này ta không đứng ra có điểm quá không phúc hậu……”
“Tiên Sư đại nhân!”
“Tiên Sư đại nhân……”
“Nào nào, ta nhất định sẽ không chết…… bi tráng như vậy làm gì!”
Lý Thiên Sinh đối với mọi người vung tay lên.
“Ta đi cũng!”
Hắn cao giọng hô một câu: “Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn! Tráng sĩ vừa đi hề…… A phi phi phi! Quá mẹ nó không may mắn!”
××××××××××
Thơ trích trong bài Dịch thuỷ ca
Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn,
Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn.
Dịch nghĩa
"Gió thổi đìu hiu ,sông Dịch lạnh
Tráng sĩ ra đi mãi ko trở về "
Hai câu này chép trong Sử ký của Tư Mã Thiên, phần Kinh Kha truyện.
Kinh Kha khi lên đường làm thích khách để ám sát Tần Thuỷ Hoàng, được Thái tử Đan và quần thần đưa tiễn đến bờ sông Dịch. Tương truyền, tại đây bạn thân là Cao Tiệm Ly gảy đàn trúc, và Kinh Kha khảng khái hát hai câu này.
××××××××××
Franklin đi theo.
“Lão phú, ngươi làm gì?”
“Đương nhiên là đi cùng ngươi!”
“Không cần, ngươi lưu lại chăm sóc Tần gia đi, nếu ta thật sự treo, đồ đệ kia không phải vật quy nguyên chủ sao?”
Franklin giận dữ: “Ngươi nghĩ lão phú ta là loại nào! Giờ phút này ta sao có thể còn suy nghĩ này đó, đương nhiên là đi cùng cmn ngươi!”
Lý Thiên Sinh cười cười: “Ta nói thật, ta đi chỗ đó chẳng sợ đánh không lại thì hẳn vẫn có thể chạy, nhưng những người này nếu bị cao thủ đánh bất ngờ, chỉ sợ cũng thật sự treo……”
“Ngươi lưu lại đi, coi như là ta thỉnh ngươi giúp một chút.”
Điện quang trên người Franklin tư tư rung động, nhìn Lý Thiên Sinh, lúc sau mới gật gật đầu, dừng bước.
Lý Thiên Sinh xoay người rời đi.
“Sư phụ!”
Bỗng nhiên một tiếng hô to đánh vỡ yên tĩnh.
Là Tần Lôi.
“Đồ nhi ngoan, có chuyện gì?”
Tần Lôi tiến lên, cao giọng nói: “Đệ tử muốn đi cùng sư phụ, đồng sinh cộng tử!”
Tần Chinh và Tần Thái Thượng sửng sốt: “Lôi Nhi……”
Tần Tích Vũ: “Tần Lôi, huynh……”
Lý Thiên Sinh cười cười: “Đồ nhi ngoan, tâm ý của ngươi vi sư minh bạch, cũng nhận, bất quá……”
“ bản lĩnh hiện tại của ngươi còn kém xa lắm! Đi làm vi sư thêm phiền toái, biết chưa!”
Tần Lôi cắn chặt răng: “Sư phụ không cần đẩ kích đệ tử, đệ tử đã quyết ý, vô luận sinh tử!”
“Nếu lúc này đệ tử không đi cùng sư phụ, sau không có mặt mũi tự xưng là đệ tử sư phụ!”
Lý Thiên Sinh sầm mặt: “Như thế nào, ngươi muốn cãi lời sư phụ ý chỉ sao?!”
Không nghĩ tới, lần đầu tiên Tần Lôi không bị Lý Thiên Sinh dọa, hắn trầm giọng nghiêm mặt nói: “Nếu sư phụ nhất định không cho đệ tử cùng đi, đệ tử…… Tình nguyện cãi lời sư phụ!”
Lý Thiên Sinh thở dài một tiếng.
Hắn lắc đầu, không biết đang nói chuyện với ai.
“Lúc trước, ta thu ngươi làm đồ đệ, đã từng đã cho ngươi một ít chúc phúc buff, đương nhiên, đại đa số tuyệt đối là có lợi cho ngươi tu luyện, chỉ có một đạo, là có khống chế……”
“Cái kia đương nhiên là Khẩn Cô Chú.”
“Ta cho ngươi Khẩn Cô Chú, ta nhìn có người bình luận, như vậy không tốt, đệ tử sẽ tâm sinh oán hận……”
“Nhưng mà, vi sư không phải loại người như vậy, Khẩn Cô Chú này, kỳ thật là để bảo hộ ngươi, hảo đồ đệ.”
“Như hiện tại.”
Lý Thiên Sinh phát động Khẩn Cô Chú.
Tần Lôi sắc mặt kịch biến, tức khắc một cơn đau vô pháp nói nên lời từ đầu truyền đến, phảng phất cả đầu đều bị đè ép biến hình, xuyên tim thực cốt, đau triệt nội tâm, thâm nhập cốt tủy, đau cắt linh hồn!
Hắn hô to một tiếng, tê liệt ngã xuống đất, rên rỉ kêu thảm thiết, người lăn lộn trên mặt đất.
Đám người Tần Chinh và Tần Tích Vũ thấy thế, hoảng sợ đan xen, vội tiến lên xem.
Lý Thiên Sinh thở dài một tiếng, lắc lắc đầu, phất tay, nghênh ngang đi ra ngoài.
“Đi……”
Tần Lôi trên đầu đau nhức như cũ không có đình chỉ, này Khẩn Cô Chú, cư nhiên làm lơ đau đớn, vẫn luôn liên tục……
“Sư, sư phụ……”
Tần Lôi vặn vẹo, giãy giụa, hai mắt đã mơ hồ, mông lung, trông thấy bóng dáng sư phụ rời đi, hoảng hốt, phiêu mờ mịt mù……
Mọi người tuy không biết Lý Thiên Sinh làm gì nhưng cũng minh bạch hắn làm như vậy để bảo hộ Tần Lôi an toàn.
Người Tần gia, vô luận lớn nhỏ tôn ti, đắt rẻ sang hèn, tề tề chỉnh chỉnh, chỉnh chỉnh tề tề……
Quỳ xuống đất.
Một cái khấu đầu.
“Cung tiễn Tiên Sư đại nhân!”
“Nguyện Tiên Sư đại nhân bình an chiến thắng trở về!”
Lý Thiên Sinh vung tay lên, thân ảnh hoàn toàn biến mất trong tầm mắt mọi người…
“Ngươi nói ta đây đắc tội gì…… Làm loại tình tiết bi tình bi tráng này, hiện tại dù ta muốn trốn cũng bị lương tâm cắn rứt!”
“Ai, con người ta a, đúng là…… quá lương thiện!”
Lý Thiên Sinh lải nhải, đi xa.
“Cũng không biết hiện tại cảnh giới của ta rốt cuộc là gì, có hơn những người đó không……”
“Chủ yếu là ba cái lão đông tây Táng Thiên Đao Tông kia, không biết sức chiến đấu như thế nào……”
“Nhưng ta là vai chính, hẳn là…… Sẽ không chết đi?”
Hắn tự động viên, cao giọng ngâm: “Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn, Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn.…… A phi phi phi!”
Bỗng nhiên, hắn đột nhiên dừng bước.
“CMN……quên hỏi tổng đà Huyền Âm Bang ở cmn chỗ nào a!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Nhất Tiếu Nại Hà Bá Tánh Bình Dân
rốt cuộc thì mặt main là như nào ah? đọc hoài mà ko bt đc....
Nov 22, 2020 06:09 pm 0 trả lời 0
Hoa Nhạt Mê Người VIP 1
Đi nửa bước gặp kẻ thù
Jun 08, 2020 11:21 pm 0 trả lời 0
Ngưỡng Thiên Tếu Bá Tánh Bình Dân
hài vãi....
May 17, 2020 01:20 pm 0 trả lời 1
Thái H Tuấn Bá Tánh Bình Dân
Truyện nhảm quá, con tác làm tình tiết diễn biến quá nhanh, không rút đc kinh nghiệm bộ trước gì hết
Apr 26, 2020 06:45 am 0 trả lời 0
sigocuty Bá Tánh Bình Dân
đấu phá thương khung remix
Apr 24, 2020 10:40 pm 0 trả lời 0