-
Quyển 1
-
Chương 1 : Có bán sỉ loại thiên tài rơi rụng hay không?
-
Chương 2 : Kẻ mang khuôn mẫu vai chính
-
Chương 3 : Chọn ngươi! Hảo đồ đệ!
-
Chương 4 : Vi sư chính là nghiêm khắc như vậy!
-
Chương 5 : Đồ đệ của ngươi bị người ta từ hôn
-
Chương 6 : Cốt truyện này có điểm……
-
Chương 7 : Sư phụ ta....sâu không lường được
-
Chương 8 : Xin lỗi, ta không biết cảnh giới của ta cao như vậy……
-
Chương 9 : Túi gấm cuối cùng!
-
Chương 10 : Lễ bái sư của Tần Lôi!
-
Chương 11 : Lý Thiên Sinh đáp lễ!
-
Chương 12 : Ta bị nguyền rủa Thần cấp thiên phú!
-
Chương 13 : Kỹ năng kỳ quái lại tăng rồi……
-
Chương 14 : Bất tri bất giác ta đã mạnh như vậy?
-
Chương 15 : Thanh Dương Thành lại có cao thủ như thế?
-
Chương 16 : Lão tử chỉ đá một chân!
-
Chương 17 : Nhà đấu giá tiểu nhạc đệm……
-
Chương 18 : Vòng tay thần bí!
-
Chương 19 : Sử thượng nhất thảm lão gia gia!
-
Chương 20 : Sủng vật của tiên sư khủng bố như thế?!
-
Chương 21 : Nhưng mà… Ta cự tuyệt!
-
Chương 22 : Khiếp sợ! Tiên sư đại nhân ra cửa!
-
Chương 23 : Việc trọng đại nhất Thanh Dương Thành
-
Chương 24 : Ngươi đừng lại đây!
-
Chương 25 : Ngươi nghe qua nhất chưởng từ trên trời giáng xuống?
-
Chương 26 : Hắn chính là tiên sư trong truyền thuyết?!
-
Chương 27 : Sư phụ kỳ vọng, ta không thể thua!
-
Chương 28 : Đồ nhi chớ hoảng, sư phụ buff cho ngươi!
-
Chương 29 : Đáng tiếc, danh ngạch đồ đệ của ta đã đầy!
-
Chương 30 : Thanh Dương Thành… Muốn thay đổi!
-
Chương 31 : Ngươi xứng sao?
-
Chương 32 : Ta thua một cái gọi là bại đồ
-
Chương 33 : Huynh đệ tốt!
-
Chương 34 : Tiên Sư đại nhân muốn bạch nhật phi thăng!
-
Chương 35 : Đấu không lại, đấu không lại !
-
Chương 36 : Đồ nhi, ngươi vui sao?
-
Chương 37 : Sư phụ vĩnh viễn tích thần!
-
Chương 38 : Như vậy quá tàn nhẫn đi?
-
Chương 39 : Hết thảy đều do nam nhân kia!
-
Chương 40 : Tùy tiện sáng tạo Thiên cấp công pháp
-
Chương 41 : Ta cũng muốn có sư phụ như vậy!
-
Chương 42 : Cốt truyện khuôn sáo cũ chúng ta không cần!
-
Chương 43 : Thánh địa chiêu mộ chiến, cốt truyện mở ra!
-
Chương 44 : Tấm màn đen? Không thể……
-
Chương 45 : Khảo nghiệm cuối cùng ! Lại vào Yêu Ma Cốc!
-
Chương 46 : Hắc, cmn hắc a…
-
Chương 47 : Oan gia ngõ hẹp!
-
Chương 48 : Bằng hữu, ngươi gian lận !
-
Chương 49 : Còn có cách này???
-
Chương 50 : Tận thế của Tần gia ?
-
Chương 51 : Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn!(Gió thổi hiu hắt, nước sông Dịch lạnh)
-
Chương 52 : Đi đánh nhau nha!
-
Chương 53 : Đừng hiểu lầm, ta không nhằm vào ngươi…
-
Chương 54 : Toàn diệt!!!
-
Chương 55 : Tần gia quật khởi!
-
Chương 56 : Sư công ta giết người thì làm sao?
-
Chương 57 : Kết thúc, cuồng hoan và khởi đầu mới!
-
Chương 58 : Xuất phát! Đi phó bản tiếp theo!
-
Chương 59 : Không ổn! Sư tôn muốn tham gia!
-
Chương 60 : Khảo thí thứ nhất: Khảo trí cảnh giới
-
Chương 61 : Tổn thọ ! Kinh thế thiên tài bị loại !
-
Chương 62 : Kịch tính! Sư đồ chiến!!!!
-
Chương 63 : Đệ tử này thật sự quá nhát gan!!!
-
Chương 64 : Ngươi rất có thiên phú, theo ta…
-
Chương 65 : Đồ đệ thứ hai của ta là ngươi!!!
-
Chương 66 : Đại sư huynh, ta là nhị sư đệ của ngươi a....
-
Chương 67 : Một sợ chết, một sợ bất tử
-
Chương 68 : Chuẩn bị! Ám sát Lý Thiên Sinh!!!!!
-
Chương 69 : Căn phòng này chính là lô-cốt!
-
Chương 70 : Có thu hoạch ngoài ý muốn
-
Chương 71 : Mạnh tay một cái là xong!!!!!
-
Chương 72 : Quả nhiên là sư phụ, không gì không biết, không gì không làm được!
-
Chương 73 : Cái đó cũng tính?
-
Chương 74 : Nhập môn chiến mạo hiểm kịch tính
-
Chương 75 : Không có gì, việc nhỏ
-
Chương 76 : Quang hoàng vai chính vì ta mà sáng
-
Chương 77 : CMN ngươi mà dám xưng thần chi tử?
-
Chương 78 : Các ngươi chọc ai không chọc.....
-
Chương 79 : Thiên Sinh Vô Địch Minh!
-
Chương 80 : Thần không biết, quỷ không hay!
-
Chương 81 : Thất Đại Thiên Cổ thế gia!
-
Chương 82 : Bí mật của Tần Tích Vũ !
-
Chương 83 : Ngũ Đại Thần Thánh Cổ Tộc!
-
Chương 84 : Cái gọi là phòng ngự tuyệt đối
-
Chương 85 : Manh mối đạo Thần Lôi Hỏa Loại thứ nhất!
-
Chương 86 : Hoang Cổ Tịch Diệt Lôi Kiếp Pháp!
-
Chương 87 : Trực tiếp tiến vào phó bản nội môn!
-
Chương 88 : Lão tử mới là người cường đại nhất!
-
Chương 89 : Nhân vật thần bí xuất hiện!
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
“A!”
Lãnh Băng Tuyết vừa mới bước chân phải một bước liền kêu thê lương thảm thiết, càng đáng sợ chính là, hắn còn không dám lớn tiếng kêu, chỉ hô một tiếng liền im bặt, như chuột bị mèo hoang chộp phát……
“Này, đây là…… Phá Phong Châm?!”
Lãnh Băng Tuyết nhìn đế giày, một cây ngân châm chói lọi đâm ở nơi đó, lập loè hàn mang.
“Không có khả năng! Giày của ta chính là Linh Khí phòng ngự! Sao lại bị đâm xuyên!”
Phá Phong Châm, tiểu ám khí, thương tổn ít, nhưng mà…… Rất đau!
Hắn thật cẩn thận rút châm ra tới, cẩn thận từng li từng tý ném sang một bên, chân trái thật trọng bước ra ngoài.
“A!”
Lãnh Băng Tuyết vội bịt miệng lại.
Từ đế giày chân trái rút ra ba viên ám khí như cây củ ấu.
“Đây là…… Độc cây củ ấu? Cmn ba viên? Màu sắc còn giống hệt mặt đất ? Cho dù là ban ngày ban mặt cũng nhìn không ra a! Huống chi đêm hôm khuya khoắt này!”
“Không có độc chứ?”
“Hy vọng không có độc……”
Hắn không dám lại cất bước.
Đột nhiên hít sâu một hơi, Lãnh Băng Tuyết bứt ra mà đi, đột ngột từ mặt đất chồi lên, nhảy bay ra hơn mười mét , mũi chân nhẹ nhàng chạm đến mặt đất, rơi xuống……
Vừa muốn chấm đất, bỗng nhiên dưới chân mềm nhũn.
Lãnh Băng Tuyết hừ lạnh một tiếng: “Bẫy rập? Loại kỹ xảo nho nhỏ này mà vây được trụ ta ư?!”
Đột nhiên dựa thế dùng sức, nhẹ nhàng một bước, thân mình lần thứ hai bay cao……
Nhưng mà dưới chân bị dẫm chỉ là một cái hố nhỏ, lớn hơn bát cơm một tý.
“Di?”
Lãnh băng tuyết trong lòng vừa động, ám đạo không tốt, còn không có tới kịp động tác, từ bốn phương tám hướng mười bảy cây thượng, đồng thời chợt kích phát ra hàng trăm hàng ngàn đạo ám khí, bắn về phía còn ở giữa không trung hắn!
“Không cần xem thường ta!”
“Lãnh Băng Tuyết ta chính là Thiên Nhân!”
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, ngón tay liên tục động, từng đạo kiếm khí đột nhiên bắn ra hóa thành mấy chục, trăm đạo kiếm khí đem ám khí chặn lại.
Nhưng mà không đợi hắn thở một hơi, trên đỉnh đầu, một đạo thiên la địa võng đột nhiên chụp xuống.
“CMN!”
Hắn đột nhiên dùng hết khí lực, duỗi tay, một đạo kiếm khí phá không cắt xuống, tức khắc cắt thiên la địa võng thành hai nửa, nhẹ nhàng rơi xuống hai bên người hắn.
Sau đó, thiên la địa võng phun ra hàng trăm hàng ngàn đạo khí hòe loè loẹt, liếc mắt một cái liền biết có hơi độc.
Như thể đoán chắc hắn sẽ chém đứt cái võng này!
“Không tốt!”
Lãnh Băng Tuyết vội nín thở, dừng hô hấp, đồng thời đang ở giữa không trung xoay người một cái, bay vút tới gần phòng mười mét, cách cửa phòng chỉ có một bước xa!
Phốc phốc phốc!
Trên mặt đất bỗng nhiên nổ bắn ra hơn mười mũi tên nhọn!
Lãnh Băng Tuyết vội vàng đánh rớt chúng nhưng cùng lúc đó, cửa phòng chợt phụt ra từng đạo khói độc làm hắn không thể nề hà, lại phải lui lại làn nữa, chân vừa mới chạm đất, liền toát ra từng đạo lửa, tản ra quang mang màu xanh lục……
“A!”
Hắn vội lắc mình tránh né lần nữa, chợt toàn bộ đại địa tựa hồ đều đột nhiên sụp đổ một tầng!
Cùng lúc đó, từng luồng sương trắng độc khí phát ra tiếng xì xì xì, che trời lấp đất mà đến, trong phút chốc một mảnh mông lung sương khói đã bao phủ vài trăm thước quanh người hắn.
Lãnh Băng Tuyết nào dám dừng lại, vội vã nhảy lên, bay vút lên, dùng hết sức lực ngươi bay ra hơn 20-30m, rốt cuộc cũng thoát khỏi sương trắng nhưng không tìm thấy nơi có thể đặt chân..…
“Thảo!”
“Này cmn là ai làm công tác phòng ngự?!”
“Đây là phòng ở hay là lô-cốt!”
“Hừ!”
Hắn vẫn không từ bỏ, tuy không có biện pháp đặt chân, nhưng trong trí nhớ vẫn còn vị trí căn phòng.
“Thủ đoạn Thiên Nhân…… tuyệt học thần thông Huyền Thiên Đạo Tông!”
“Đại Hàn Băng Kiếm Khí!”
Lãnh Băng Tuyết đột nhiên duỗi tay vung lên, thi triển toàn lực, cánh tay như một đạo bảo kiếm thần binh, chém xuống!
Tức khắc, một đạo kiếm khí trắng xoá lạnh lẽo cực đại bạch mang, càn quét mà xuống, cắt sương trắng, đột nhiên trảm xuống phòng 2020!
Ầm ầm ầm!
Tựa hồ cả động phủ đều bị trảm thành hai nửa, trời sập đất lún, đá vụn tung bay!
Nếu bên trong có người chắc không chạy thoát được, mất mạng đương trường!
“Hừ!”
Lãnh Băng Tuyết nhẹ đáp xuống, đứng ở giữa phế tích, dương dương đắc ý cười, mắt ngó loạn khắp nơi tìm thi thể Lý Thiên Sinh.
“Ân?!”
“Sao không có thi thể? Chẳng lẽ hắn không ở trong phòng?”
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, Đại Hàn Băng Kiếm Khí lại phát động lần nữa, quét ngang, gào thét một tiếng, gió lạnh nổi lên, trong phút chốc thổi tan màn sương trắng, xung quanh một mảnh yên tĩnh.
“Ra đi! Lý Thiên Sinh, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Lãnh Băng Tuyết bạo nộ, từng đạo hàn băng kiếm khí bắn ra như phát tiết, rít gào mà ra, bộc phát uy lực như súng máy……
Rào rào, rào rào rào!
Nhưng cùng lúc đó, trên đại địa khí độc không ngừng toát ra; phía trên thân cây, ám khí bắn ra không ngừng, thậm chí mỗi một cành, mỗi cái cây đều biến thành ám khí không biết tên, tùy thời tùy chỗ, đủ các loại góc độ bắn về phía hắn.
Mà trong phế tích kia, không biết bao nhiêu bẫy rập cơ quan, thiên la địa võng, tùy thời chờ đợi hắn tới gần, đột nhiên tập kích……
Càng đáng sợ chính là, theo Đại Hàn Băng Kiếm khí bắn ra, tựa hồ dẫn động thiên địa nguyên khí biến hóa, trong phạm vi vài trăm thước còn trộn lẫn kíp nổ linh phù, chợt gian tạc nứt ra!
Nếu là ám khí độc dược, tuy Lãnh Băng Tuyết cũng sẽ ăn chút khổ nhưng cũng không đến mức bị thương nặng.
Nhưng kíp nổ linh phù này, chính là thủ đoạn đối phó Thiên Nhân hàng thật giá thật!
Một khi nổ mạnh lập tức dẫn động thiên địa nguyên khí, đồng thời nổ mạnh, dù là Thiên Nhân cũng bị trọng thương, khổ không nói nổi!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
“A!”
“A!”
“A!”
Từng đợt tiếng động bạo liệt nổ vang, từng tiếng kêu hỗn loạn thảm thiết âm, vang khắp phòng Lý Thiên Sinh phòng, trong màn đêm yên tĩnh, hết đợt này đến đợt khác……
Franklin nghe thấy tiếng, lột ra giấy trên cửa sổ hướng ra ngoài nhìn.
“Ân?”
“Lão Lý, bên ngoài có người vẫn đang nhảy nhót, còn hô to gọi nhỏ, đây là sao vậy?”
Lý Thiên Sinh ngáy khò khè, hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại……
Franklin xì một tiếng khinh miệt.
Hắn rất có hứng thú nhìn nửa ngày, thấy cái thân ảnh kia từ tung tăng nhảy nhót, sức sống mười phần, đến dần dần tinh bì lực tẫn, động tác dại ra, nguyên khí chậm rãi mất hết, kiếm khí cũng không phát huy ra, chỉ có thể không ngừng chạy qua lại, miệng kêu thảm thiết.
Hắn đã không có hứng thú, lắc đầu, nhảy tới nóc tủ, cũng khò khè khò khè ngủ rồi.
Ngày hôm sau.
Franklin ngủ dậy, ra cửa thì thấy, một người nằm ngã ở trước cửa phòng, một bàn tay duỗi hướng cửa phòng, phảng phất như thập phần khát vọng, đôi mắt trừng to, đã hoàn toàn hôn mê ……
Hắn không khỏi thở dài một tiếng: “Ngươi làm cái quái gì a……”
Trở về phòng, hắn vỗ Lý Thiên Sinh: “Uy uy, lão Lý, bên ngoài có người tê liệt ngã xuống ở trước cửa, đêm qua còn nhảy nhót một đêm, có phải ngươi giở trò quỷ hay không?”
Lý Thiên Sinh một lay: “Đừng nói nhao nhao! Không phải nói trước chính ngọ đừng quấy rầy ta sao?”
Franklin kêu một tiếng ngao ô rống giận, một móng vuốt vỗ vào mặt Lý Thiên Sinh.
“A!”
Lý Thiên Sinh giận dữ ngồi dậy mắng: “Lão phú ngươi làm gì đâu! Gương mặt đẹp trai của ta thiếu chút thì hủy dung!”
Franklin chỉ chỉ thân ảnh tê liệt ngã xuống trước cửa.
Lý Thiên Sinh cũng sửng sốt một chút, gãi đầu, suy nghĩ nửa ngày.
“Nga, ta nhớ ra rồi, đêm qua ta sợ có người tới quấy rầy, cho nên thả chút mê dược xung quanh phòng……”
Franklin: “Cái mê dược gì có thể đem người lăn lộn thành này bộ dạng này?”
Lý Thiên Sinh: “Báo Phế Tán……”
Franklin: “?”
Lý Thiên Sinh ho khan một tiếng: “Loại dược này không có hại gì cho người, chẳng qua một khi trúng độc thì sẽ điên cuồng phát tiết tất cả tinh lực, còn sẽ sinh ra ảo giác. Người ngoài thấy chỉ là một người đang phát tiết, bất quá không có việc gì, đến khi dùng hết tất cả sức lực là có thể thấy chân tướng.”
Franklin: “Cho nên…… Hắn đây là trong một khắc cuối cùng mới phát hiện ra vị trí phòng, muốn bổ nhào vào cửa thì toàn thân đã không còn sức lực, hôn mê luôn sao?”
“Lão Lý, ngươi quá độc, quá tàn nhẫn ……”
Lý Thiên Sinh: “Này cũng không phải người tốt……”
Franklin: “Ta thấy ngươi không giống người tốt tý gì!”
“Người này ngươi muốn xử lý thế nào?”
Lý Thiên Sinh nghĩ: “Giao cho nhị đồ đệ đi!”
Franklin một tiếng thở dài: “…… xong thật rồi, người này không cứu được.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Hàn Bất Lãng khẽ cau mày: “Sư phụ, người này đệ tử biết, tên là Lãnh Băng Tuyết, là người lúc trước nhập môn cùng ta, hiện giờ đã là trưởng lão ngoại môn.”
Lý Thiên Sinh xua tay: “Chuyện nhỏ này liền giao cho ngươi xử lý!”
“Vâng!”
Hàn Bất Lãng mang Lãnh Băng Tuyết đang hôn mê rời đi.
Tới lúc chính ngọ, hắn đúng giờ về tới chỗ Lý Thiên Sinh.
Hắn lặng lẽ cười: “Sư phụ, đã xử lý tốt, yên tâm, sẽ không có người lại đến làm phiền toái……”
Tần Lôi nói: “Nhị sư đệ, chuyện này có chút kỳ quặc, hắn sao đột nhiên lại tìm ngươi phiền toái? Tất nhiên là có người thông tri hắn tình báo về ngươi, về sư phụ……”
Hàn Bất Lãng vẫy tay: “Đại sư huynh ngươi yên tâm đi, chuyện này ta tương đối am hiểu, tóm lại về sau sẽ không có phiền toái.”
“Đại sư huynh, sư phụ, chúng ta nhanh đi làm nhiệm vụ đi……”
“Được.”
“Ừ.”
Ba người một thú, cầm công văn nhiệm vụ, đi hướng tới sơn môn Huyền Thiên Đạo Tông.
Lý Thiên Sinh ngáp một cái: “Lại nói tiếp, hai đồ nhi, rốt cuộc các ngươi nhận nhiệm vụ gì?”
Tần Lôi: “Bẩm sư phụ…… Bắt gà!”
Lý Thiên Sinh run run: “Bắt…… Cái gì?”
Tần Lôi vội nói: “Là yêu thú Thập Bát giai, Xích Viêm Lôi Trĩ Gà, nhiệm vụ do trưởng lão luyện đan luyện dược tông môn tuyên bố……”
Lý Thiên Sinh: “Nga, luyện dược a, ta nói, loại thịt gà yêu này quá già, ăn không ngon lắm……”
Tần Lôi, Hàn Bất Lãng: “……”
Nơi bọn họ đi tới ở ngoài Huyền Thiên Đạo Tông sơn môn, chỗ dãy núi uốn quanh, tên là Thanh Phong Cốc.
Khi bọn họ đi tới nơi, thái dương đã ngả về tây, gần hoàng hôn.
Lý Thiên Sinh lại đi hai bước, thở dài một tiếng, vỗ vỗ đùi, thịch một tiếng tìm tảng đá ở bên cạnh liền ngồi xuống……
“Không được, vi sư quá mệt mỏi.”
Hàn Bất Lãng, Tần Lôi: “……”
Tần Lôi làm Đại sư huynh, thời điểm này liền thể hiện ra uy nghiêm đại đệ tử nhập môn.
Hắn ho khan một tiếng, cung kính nói: “Sư phụ, đệ tử biết ngài vất vả, không bằng chúng ta tìm chỗ an toàn nghỉ ngơi một chút? Nơi này…… Chỉ sợ có chút không ổn.”
Lý Thiên Sinh xua tay: “Không được không được, ta đã lâu không đi bộ nhiều như vậy, hôm nay số bước của ta ít nhất cũng được 30.000, không biết có thể kiếm được ít bạn tốt trên WeChat……”
Hàn Bất Lãng nghe không hiểu gì, dùng sức vò đầu.
Tần Lôi vỗ vai hắn: “Sư phụ thường xuyên nói điều ta nghe không hiểu, khả năng…… Đây là đại trí tuệ đi!”
Hàn Bất Lãng dùng sức gật đầu, ánh mắt lại không tự chủ nhìn khắp nơi.
“Nếu sư phụ muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, nhưng mà ta phải đi xung quanh làm ít công tác phòng ngự……”
Vừa mới dứt lời, Tần Lôi đã thấy Nhị sư đệ chạy ra ngoài nhanh như chớp, cũng không biết sao ba lô lại có thể chứa được nhiều đồ vật như vậy, các loại cơ quan, bẫy rập, ám khí, độc dược gì đó đều đem ra, bố trí xung quanh một hồi.
Nhìn động tác như nước chảy mây trôi, liền mạch lưu loát, quả thực như là hưởng thụ một loại nghệ thuật !
Franklin: “…… Ngươi sao lại thuần thục như vậy a!”
Lý Thiên Sinh thở dài một tiếng: “Thuần thục làm người đau lòng.”
Hàn Bất Lãng thu thập xong, quay đầu lặng lẽ cười: “Xong! Sư phụ, Đại sư huynh, tiên sủng đại nhân! Lúc này hệ số an toàn có thể đạt tới 69%!”
Tần Lôi: “…… Như vậy mới 69?”
Hàn Bất Lãng: “Đại sư huynh đừng nóng vội!”
Hắn móc ra một đống linh phù, phân cho mọi người, chính mình cũng dán đầy trước sau trong người, một bên dán một bên còn lải nhải……
“Ẩn Thân Linh Phù, Thế Thân Linh Phù, Kim Cương Linh Phù, Thanh Phong Linh Phù, Lưu Vân Linh Phù, Hỏa Diễm Linh Phù……”
“Dự Phòng Ẩn Thân Linh Phù, dự phòng Thế Thân Linh Phù, dự phòng Kim Cương Linh Phù……”
“Dự dự phòng Ẩn Thân Linh Phù……”
Lý Thiên Sinh: “Đến, cách cũ rích……”
Hắn trơ mắt nhìn hai người một thú đối diện, hiện giờ đã như người đánh bài Poker cả đêm, thua xui xẻo rồi bị dán bài khắp người, toàn thân đã gần như xác ướp.
Hàn Bất Lãng còn vui tươi hớn hở định dán cho hắn, bị Lý Thiên Sinh nghiêm khắc cự tuyệt.
Mọi người ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Còn Lý Thiên Sinh lại nằm xuống tảng đá lớn, gối cánh tay bắt đầu nghỉ ngơi.
Thuận tiện hắn còn nhìn hệ thống……
“Thu được từ đồ đệ Tần Lôi, tu luyện giá trị 10 điểm, độ tín nhiệm 99, chuyển hóa thành ký chủ tự tu luyện giá trị 990 điểm!”
“Thu được từ đồ đệ Hàn Bất Lãng, tu luyện giá trị 50 điểm, độ tín nhiệm 80, chuyển hóa thành ký chủ tự tu luyện giá trị 4000 điểm!”
Lý Thiên Sinh: “…… Cứ như vậy, ta sắp thành thần a, ha ha ha ha!”
“Khẳng định nhanh hơn nhiều người nào đó bị tác giả vứt giữa chợ!”
Hắn thấy mỹ mãn ngủ.
Đến khi hắn tỉnh lại, mặt trời đã khuất núi, nơi nơi đều là một mảnh tối tăm.
Tần Lôi thắp đuốc ở xung quanh, bập bùng, tản ra quang mang.
Mà ở giữa chỗ Hàn Bất Lãng đặt vòng bảo hộ, vị nhị đồ đệ này cư nhiên là đang tự mình động thủ……
Nấu cơm!
Lý Thiên Sinh di một tiếng, lộc cộc từ tảng đá lớn trượt xuống, tò mò nhìn, hít hít cái mũi.
“…… Thơm quá!”
Tần Lôi vội cười nói: “Sư phụ, ngài đã tỉnh……”
Lý Thiên Sinh: “Đừng nói nhao nhao, nhị đồ đệ, ngươi đang làm gì?”
Hàn Bất Lãng: “Mấy con yêu thú cấp thấp xông tới chỗ này, ta mang theo nồi niêu nấu cơm, chuẩn bị tiểu bộc lộ tài năng hiếu kính sư phụ!”
Lý Thiên Sinh: “Diệu a! Trăm triệu không nghĩ, gia hỏa ngươi chỉ biết cẩu cư nhiên biết nấu cơm?”
“Ta rớt mẹ nó, còn có thu hoạch ngoài ý muốn?”
Hàn Bất Lãng: “Sư phụ không biết! Nếu muốn an toàn tuyệt đối, đồ ăn người khác làm tuyệt đối không thể động ! Bắt đầu từ khi gieo trồng, đến chọn lựa, rửa sạch, bắc nồi liêu, mỗi bước đều phải tự làm, nếu không vô ý một cái thì sẽ trúng bẫy rập người khác!”
“Dần dà, trù nghệ của đệ tử không ngừng tốt lên, đương nhiên…… Ngẫu nhiên đệ tử cũng phát hiện, tại phương diện này đệ tử có thiên phú dị bẩm, xưng một tiếng Thực Thần cũng không quá, ha ha ha ha!”
Lý Thiên Sinh hai mắt mơ hồ đẫm lệ.
“Đồ nhi ngoan, may mà ta tìm được ngươi!”
Hàn Bất Lãng: “Di?”
Tần Lôi trơ mắt nhìn địa vị của mình giảm xuống thẳng tắp trong mắt sư phụ……
Franklin tâm tình phức tạp, dùng móng vuốt vỗ cổ chân hắn, điện làm Tần Lôi giật bắn một trận……
Chờ đến khi Hàn Bất Lãng làm xong đồ ăn, Lý Thiên Sinh đã không chờ nổi, liền bắt đầu ăn.
Thiên ngôn vạn ngữ gộp thành một câu……
Các ngươi tự biết.
Lý Thiên Sinh nhịn không được cảm khái vạn phần: “Quả nhiên, hết thảy đều có an bài! Vốn dĩ lúc thu ngươi làm đệ tử sư phụ còn do dự, rốt cuộc loại vai chính nhát gan này có thể được hoan nghênh hay không, người mua có bảo đảm hay không, bất quá hiện tại xem ra……”
“Chỉ là trù nghệ của ngươi, quyết định của vi sư không sai vào đâu được!”
Hàn Bất Lãng lặng lẽ cười, gãi đầu nói: “Đa tạ sư phụ khích lệ!”
Ba người một thú ăn ngon lành, ngoài Thanh Phong Cốc, từng tiếng yêu thú gào rống liên tiếp truyền đến.
Mà trên một đỉnh núi, mười mấy thân ảnh nam nhân mặc trường bào màu đen, huyễn khốc đến cực điểm lên sân khấu.
“Chính là bọn họ sao?”
“Không tồi.”
“Mấy cái tiểu nhân vật thôi mà chúng ta cũng phải ra tay……”
“Vâng…… Minh chủ!”
Tần Lôi nhìn màn đêm xa xa, lắc đầu nói: “Xích Viêm Lôi Trĩ Kê này ngày ra đêm nằm, xem ra chỉ có thể chờ đến sáng mai mới bắt được……”
Hàn Bất Lãng xoa mồ hôi trên trán, nắm chặt tay.
“Ài! Yên tâm đi sư huynh, sư phụ! Ta đã đem công tác phòng ngự làm tốt, hệ số an toàn đật 78%! Nói như vậy sẽ không có vấn đề gì!”
Lý Thiên Sinh: “…… Ngươi không cần dọn đường a!”
Vừa dứt lời!
Trong màn đêm, từ trên trời giáng xuống mười mấy nam nhân mặc trường bào màu đen.
Phịch phịch phịch
Đứng thành một vòng lớn, đem đám Lý Thiên Sinh vây bên trong.
Lý Thiên Sinh vỗ đùi, mắng to nói: “Ngươi xem ta vừa nhắc tới cái gì!”
Hàn Bất Lãng mày nhăn lại: “Không có khả năng, Lãnh Băng Tuyết bị ta xử lý sạch sẽ, cả cái trưởng lão tuyên bố nhiệm vụ kia cũng bị ta dùng mê hồn dược xóa ký ức, sao còn có thể……”
Tần Lôi liếc mắt nhìn một cái, cười khổ một tiếng: “Xin lỗi Nhị sư đệ! Đám người này là hướng ta tới!”
Hàn Bất Lãng vỗ ngực: “Nga nga, vậy là tốt rồi, làm ta sợ muốn chết……”
Tần Lôi: “……”
Ở giữa những hắc y nhân đó, một người quen thuộc đi ra, hơi cười lạnh.
“Tần Lôi, ta đã sớm nói, nhục nhã ngày đó, ta sẽ hoàn trả gấp bội!”
Tần Lôi liếc mắt một cái: “Bạch Kinh Hồng!”
“Không tồi!”
Bạch Kinh Hồng cởi mũ chùm đầy, lộ ra khuôn mặt thanh cao cao ngạo, khinh thường nhìn lại, cười lạnh nhìn Tần Lôi.
“Hiện giờ ta đã gia nhập thế lực đứng thứ mười trong ngoại môn Huyền Thiên Đạo Tông……”
“Phá Hiểu Chi Minh!”
“ Chư vị sư huynh trong đó đều là đồng minh của ta, tu vi mỗi người đều hơn xa ta!”
“Tần Lôi, hôm nay ta nhất định phải rửa mối nhục xưa!”
Lý Thiên Sinh ăn uống no đủ, nhìn có người tới tìm, thở dài một tiếng……
Một lần nữa nằm lại chỗ tảng đá lớn.
Mượn độ ấm lửa trại, tảng đá được ủ ấm, nằm ở trên vô cùng thoải mái.
“Hai đồ đệ, các ngươi gây ra chuyện này, tự mình xử lý đi……”
Tần Lôi: “Vâng, sư phụ!”
Hàn Bất Lãng: “Ân?”
Bạch Kinh Hồng nổi giận gầm lên một tiếng: “Minh chủ đại nhân, hắn chính là Tần Lôi! Nếu minh chủ đại nhân có thể giúp sư đệ, từ nay sư đệ nghe lời răm rắp!”
Vị minh chủ đại nhân kia gật đầu, bước lên trước, cười nhạo một tiếng.
“Nga? Ngươi chính là Tần Lôi? Xem cảnh giới ngươi chỉ có Ngũ phẩm Võ Giả mà cũng lôi tới lắm rắc rối như vậy, để minh chủ Phá Hiểu Chi Minh ta giáo huấn ngươi chút đi……”
Tần Lôi biến sắc.
Hắn hoàn toàn nhìn không thấu cảnh giới đối phương!
Ít ra cũng là Trung Tam phẩm Võ Đạo Tông Sư, thậm chí…… Là thượng Tam phẩm!
Hàn Bất Lãng nói: “Không cần đoán, hắn là Lý Tranh Minh, là Thất phẩm Võ Đạo Tông Sư, trên Huyền Bảng ngoại môn đệ tử xếp thứ mười hai! Mà Phá Hiểu Chi Minh, là thế lực xếp thứ mười tên Huyền Bảng!”
“Huyền Thiên Đạo Tông có tam đại bảng, ngoại môn có Huyền Bảng, nội môn có Thiên Bảng, chân truyền đệ tử Có Đạo Bảng.”
Tần Lôi: “Ân? Không phải nhị sư đệ ẩn cư vài thập niên sao? Sao biết nhiều việc về các thế lực lớn trong tông môn vậy?”
Hàn Bất Lãng nói: “Đại sư huynh, ngươi không hiểu, cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tuy ta không muốn gây chuyện, nhưng vạn nhất chọc thì ngươi cũng phải biết người trước mặt mình là ai chứ?”
“Cho nên tư liệu của đệ tử trong tông môn ta đều thuộc làu……”
Tần Lôi thở dài một tiếng: “Nhị sư đệ, ngươi sống không dễ dàng……”
Bạch Kinh Hồng và kia Lý Tranh Minh thấy hai người còn đang lải nhải, không đem bọn họ vào mắt tý nào, không khỏi giận tím mặt.
Đặc biệt là Lý Tranh Minh.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng: “Hai người các dám làm lơ ta, tìm chết!”
Lý Tranh Minh đột nhiên vươn tay phải, hóa chưởng, hướng lên trời, đánh xuống!
Lực lượng của Thượng Tam phẩm Võ Đạo Tông Sư bàng bạc mà ra, đột nhiên bộc phát, kinh phá màn đêm, nổ vang!
Tần Lôi biến sắc.
Hàn Bất Lãng lại ngăn lại hắn nói: “Yên tâm đi sư đệ, hắn không vào được……”
Oanh!
Một chưởng này Lý Tranh Minh chụp vào không khí, đột nhiên như đánh trúng vào kết giới, không hề có dấu hiệu rách nát, chưởng thế của hắn ngược lại nháy mắt bị bắn ngược.
Phanh!
Bang!
Một chưởng của hắn đập vào mặt hắn, phát ra một tiếng vang thanh thúy đến cực điểm, trong đên khuya yên tĩnh thập phần vang vọng.
Cảnh tượng này nhất thời phi thường xấu hổ.
Bang chúng Phá Hiểu Chi Minh ngây ngẩn cả người: “Lão, lão đại……”
Tần Lôi: “Ân? Đây là…… Trận pháp kết giới?”
“Nhị sư đệ, ngươi còn hiểu cái này?”
Hàn Bất Lãng gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Hiểu chút, hiểu chút thôi.”
Lý Tranh Minh thẹn quá hóa giận, lớn tiếng mắng: “Phó minh chủ, nhanh tìm ra mắt trận của trận pháp này với phương pháp phá giải!”
“Tuân lệnh!”
Một nam nhân mặc trường bào màu đen sau lưng hắn lập tức đi lên, xem xét xung quanh một vòng, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên.
“Lão đại, ở ngay chỗ này! Chỉ cần phá vỡ tảng đá này, trận pháp kết giới sẽ bị phá vỡ!”
“Đúng không?”
Lý Tranh Minh cười lạnh một tiếng, lại một chưởng chụp xuống.
Oanh!
Kết giới quả nhiên theo tiếng mà phá vỡ.
Khóe miệng hắn giương lên, lộ ra một tia tươi cười dữ tợn.
Nhưng còn chưa kịp đắc ý, bỗng nhiên phía dưới tảng đá kia, xuất hiện hơn mười Linh Phù, bị chưởng lực hắn kích hoạt, tức khắc bắt đầu nóng lòng muốn nổ, tùy thời muốn bộc phát……
“Này, đây là……”
“Kíp nổ Linh Phù?!”
Ầm ầm ầm!
Chỗ mắt trận kia nháy mắt nổ mạnh, nhất thời bụi mù nổi lên bốn phía, đá vụn tung bay, tạc cho đám người Phá Hiểu Chi Minh kêu thảm thiết không ngừng, chạy vắt chân lên cổ……
Đương nhiên, thảm nhất vẫn là minh chủ Lý Tranh Minh, bị lực đạo nổ mạnh ập vào mặt, tức khắc một bộ quần áo hoàn toàn rách tươm, trên người trên mặt đều bị tạc nổ ra từng vết máu……
“Ngươi, các ngươi …… Gian lận!”
“Lên cho ta!”
Lý Tranh Minh nổi giận gầm lên một tiếng, đệ tử Phá Hiểu Chi Minh cũng lửa giận bừng bừng, kêu một tiếng, cả đám đột nhiên từ bốn phương tám hướng đồng thời đánh đến.
Nhưng mà……
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm oanh!
Tiếng tạc nổ liên tiếp không ngừng truyền đến, tất cả mọi người bị nổ bay ra ngoài.
Những cái đá vụn nổ mạnh bay hướng tới trong vòng lại trực tiếp bị bắn ra trở lại.
Tần Lôi: “Ân?”
Hàn Bất Lãng: “Hắc hắc, bên trong này ta còn đặt thêm một tầng kết giới, yên tâm đi, không tạc đến chúng ta !”
Tần Lôi: “…… Ngươi thật đúng là cái tiểu quỷ lanh lợi!”
Mắt thấy chưa xuất đã chết, Lý Tranh Minh tức đến mức thất khiếu bốc khói.
Lúc hắn nhìn thấy Bạch Kinh Hồng liền biết đây là một cái nhân tài, vô luận như thế nào cũng phải mời chào !
Mà điều kiện hắn gia nhập Phá Hiểu Chi Minh chính là muốn giúp hắn giáo huấn một người tên là Tần Lôi .
Một cái đệ tử mới nhập môn, với hắn mà nói đương nhiên không thành vấn đề. Hắn thống khoái đáp ứng.
Kết quả……
Liền thành tình cảnh như bây giờ.
Nhìn mình và một chúng huynh đệ bị tạc đến rơi rớt tan tác, quỷ khóc thần gào, mà đối phương căn bản một ngón tay cũng chưa động, cứ ngoan ngoãn đứng nhìn mình như là đang xem diễn, Lý Tranh Minh tức đến muốn phát điên……
Giờ phút này quần áo Bạch Kinh Hồng cũng rách tung toé, khóe miệng chảy ra một tia vết máu, phẫn hận cực điểm nhìn chằm chằm Tần Lôi.
Hàn Bất Lãng lại cười.
“Đại sư huynh, ngươi nhìn xem, dùng thủ đoạn như vậy để đối phó địch nhân chẳng phải càng hơn sao?”
“Hà tất gì cứ nhất thiết phải đánh đánh giết giết đâu?”
“Sư đệ là người theo chủ nghĩa hoà bình, có thể không cùng người tranh đấu thì không tranh đấu. Mà dù là đấu thật thì cũng tận lực tránh đao thật kiếm thật, cái này gọi là gì? Là không chém giết, là hoà bình!”
“Cái này là không chiến mà thắng!”
“Cái này là phong phạm a!”
Tần Lôi nhìn đám người bị tạc đến kêu cha gọi mẹ, hơi nâng tay chỉ: “Đây là cái phong phạm của người nhân từ mà ngươi nói?”
Vừa dứt lời.
Bỗng nhiên, có người không kiên nhẫn.
Lý Thiên Sinh vốn dĩ đã ngủ nhưng tiếng nổ mạnh không ngừng truyền đến liên tiếp làm hắn như ngủ trên địa lôi, ngủ chút cũng không yên, còn ngủ cái rắm?!
“Ồn muốn chết!”
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên phi thân dựng lên, tay phải vừa nhấc, hóa thành thủ đao, đột nhiên cắt xuống!
Ầm ầm ầm!
Phảng phất một đạo cự đao lôi đình màu đen phá không đánh úp lại, đem bóng tối chém ra làm hai, phút chốc chém vào trên người đám đệ tử Phá Hiểu Chi Minh!
Hàn Bất Lãng trừng lớn hai mắt, kinh trợn mắt há hốc mồm: “Này, đây là…… Ám Ảnh Đao Sát!”
Đao Sát vừa ra, nguyên khí xung quanh hóa thành đao thế hắc ám sắc bén, phút chốc đem đại địa cắt thành khe rãnh thật sâu.
Mà đám đệ tử Phá Hiểu Chi Minh, lúc này đã không kêu thảm thiết, an tĩnh như gà.
Toàn bộ đã hôn mê.
Cả Bạch Kinh Hồng và Lý Tranh Minh.
Lý Thiên Sinh đáp xuống vỗ vỗ tay, tức giận nhìn hai vị đệ tử nói: “Như vậy không tốt hơn sao? Sao cứ phải phức tạp như vậy làm cái gì? Có thể một tay giải quyết, sao cứ phải đặt nhiều địa lôi như vậy!”
“Cẩu không có vấn đề, nhưng cũng phải vừa phải, đối mặt địch nhân nhỏ yếu như vậy, còn cẩu cái gì? A?!”
“Phải Mạnh!”
"Hai người các ngươi, tra tấn người như vậy có ý tứ sao? Làm người sao có thể tàn nhẫn như vậy!”
Tần Lôi, Hàn Bất Lãng nhìn đám người tê liệt ngã xuống đầy đất, gãi đầu: “……???”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Hàn Bất Lãng giác ngộ, đột nhiên đập trán.
“Sư phụ, ta hiểu được!”
“Ý ngài là, khi nên ra tay thì ra tay, đôi khi trực tiếp phóng đại chiêu càng an toàn hơn chậm rãi ma huyết!”
Lý Thiên Sinh: “…… Ngươi muốn hiểu sao thì hiểu!”
Hàn Bất Lãng gãi đầu, phóng mê hồn hương cho đệ tử Phá Hiển Chi Minh.
Nhưng……
Hắn nói với Tần Lôi: “Đại sư huynh, mê hồn hương của ta chỉ có thể làm bọn họ quên ký ức trong khoảng thời gian này, nhiều nhất là trong vòng một ngày, không có biện pháp quên sự tình phía trước.”
“Cho nên, bất mãn của những người này đối với ngươi chắc chắn là không tiêu trừ được……”
“Dù sao hiện tại hắn cũng ngất rồi, ta xem không bằng……”
Tần Lôi: “……”
Chờ đến ngày hôm sau, sau khi Lý Thiên Sinh tỉnh ngủ, mọi người bắt đầu đi sâu vào Thanh Phong Cốc.
Dần dần thấy tung tích yêu thú.
Bản tính Hàn Bất Lãng khó sửa, dọc theo đường đi lợi dụng độc dược ám khí giết không biết bao nhiêu sinh mệnh vô tội, ngẫu nhiên có gió thổi cỏ lay hắn đã liều mạng ném phi đao……
Hơn nữa, bởi vì đêm qua Lý Thiên Sinh “dạy bảo”, hiện tại hắn không cẩn thận chặt chẽ dong dong dài dài giống trước ……
Đụng tới Nhất giai yêu thú cũng trực tiếp phóng đại chiêu.
Cái gì Ám Ảnh Đao Sát, Tật Phong Kiếm Khí, Lưu Tinh Kiếm Khí, Huyền Thiên Ngự Khí Quyết điên cuồng phát ra, đánh đến Thanh Phong Cốc một mảnh hỗn độn……
Đương nhiên, người khác không biết, Lý Thiên Sinh vẫn rất rõ ràng.
Nhìn đại chiêu này đó kinh thiên động địa khủng bố, kỳ thật ở Hàn Bất Lãng cũng chỉ sử dụng cơ sở thần thông, át chủ bài hắn giấu còn nhiều lắm đâu……
Đương nhiên, át chủ bài này đó hiện tại cũng biến thành át chủ bài của Lý Thiên Sinh, hơn nữa, càng cường đại hơn.
Tần Lôi bỗng nhiên kinh hô một tiếng: “Xuất hiện! Là Xích Viêm Lôi Trĩ!”
Hàn Bất Lãng nhìn lại liền thấy một đám yêu điểu cao ước chừng ba mét đi ngang qua.
Hắn trợn mắt há hốc mồm, mắng to nói: “Ngươi quản ngoạn ý nhi gà trống này?!”
Tần Lôi lặng lẽ cười, đột nhiên phi thân trước, đánh ra Thiên Lôi Cổn Cộn đại pháp, nhất chiêu Thiên Lôi Cửu Biến đột nhiên đánh ra, tức khắc một con yêu điểu bị đánh bay ra ngoài.
Đàn gà giận dữ, đột nhiên đồng thời rống giận, trong miệng phụt ra một tiếng, thế nhưng bắn ra lửa và lôi quang!
“Không hổ là Xích Viêm Lôi Trĩ! Thập Bát giai yêu thú!”
Tần Lôi vội lắc mình tránh né, lui ra sau hơn mười mét mới tránh thoát.
Hàn Bất Lãng: “Đại sư huynh chớ hoảng sợ, để ta tới!”
Hắn hô to một tiếng: “Thiên Thuẫn Cương Khí!”
Ầm ầm ầm!
Từng đạo khí hùng hồn thiên địa nguyên khí hóa thành đại thuẫn, ầm ầm tạp đi xuống, uy lực so với kiếm khí càng bạo trướng gấp mười, gấp trăm lần!
“Cạc cạc cạc!”
Đám điểu yêu liên tục kêu thảm thiết, không bao lâu đã bị hắn oanh chết hơn phân nửa.
Tần Lôi thấy hắn đại phát thần uy, trong lòng bội phục không thôi.
Bỗng nhiên thấy sắc mặt hắn biến đổi, đột nhiên lùi bước trở về.
“Đại sư huynh, không ổn! Sư đệ đã tiêu hao quá nhiều nguyên khí, cần phải tĩnh dưỡng một chút!”
Tần Lôi: “Hao phí bao nhiêu?”
Hàn Bất Lãng: “…… Chỉ sợ không đủ 98%!”
Tần Lôi: “……”
Lý Thiên Sinh nghe xong không kiên nhẫn lắc đầu, vung tay lên, vỗ xuống!
Một đạo Thiên Thuẫn Cương Khí mãnh liệt bá đạo hơn Hàn Bất Lãng một trăm lần bỗng nhiên bộc phát ra, toàn bộ thiên địa tựa hồ đều bị che đậy, che trời, bàng bạc mà đến!
Ầm ầm ầm!
Yêu điểu sống sót, tính cả gần nửa Thanh Phong Cốc, đều bị tạp bẹp dí……
Mọi người: “……”
Lý Thiên Sinh: “Nhìn thấy chưa, lúc nào nên ra tay thì mới ra tay!”
Hàn Bất Lãng nuốt một ngụm nước bọt: “…… Sư phụ uy vũ!”
Nhìn mỗi lần sư phụ ra tay, tâm hắn cũng dần dần biến hóa.
“Có lẽ, nếu có thể cường đại giống sư phụ thì ta cũng không cần bè lũ xu nịnh điệu thấp cầu sinh đi?”
“Bao giờ mới có thể cường đại như sư phụ?”
“Ai, ta phải nỗ lực tu luyện gấp mười lần gấp trăm lần, tranh thủ để sớm đạt tới cảnh giới như sư phụ!”
“Hàn Bất Lãng giá trị tu luyện gia tăng 50!”
“Lý Thiên Sinh giá trị tu luyện gia tăng 4000!”
……
Mọi người gói ghém chiến lợi phẩm, trở lại sơn môn Huyền Thiên Đạo Tông.
Trở lại tông môn, đi vào chỗ Nhậm trưởng lão tuyên bố nhiệm vụ, Tần Lôi tiến lên giao nhiệm vụ.
Nhậm trưởng lão: “Ân, mục tiêu nhiệm vụ mười con Xích Viêm Lôi Trĩ, xác nhận đã hoàn thành, khen thưởng mỗi người điểm cống hiến, 2000 điểm!”
Hàn Bất Lãng đại kinh thất sắc: “2000? Không phải 6000 sao?”
Nhậm trưởng lão: “…… Ngươi một người đi làm 6000, ba người không phải là 2000 sao?!”
Hàn Bất Lãng: “……”
Trở lại phòng Lý Thiên Sinh, vẻ mặt đầy Hàn Bất Lãng ủy khuất.
Lý Thiên Sinh an ủi hắn.
“Nhị đồ đệ, ngươi chưa nói với ta, ngươi muốn điểm cống hiến để là gì ?”
Hàn Bất Lãng: “Hồi sư phụ, đệ tử muốn đổi một thần thông, thần thông này là phòng ngự mạnh nhất của Huyền Thiên Đạo Tông, tên là……”
“Huyền Thiên Hóa Liên Đài!”
“Nhưng chỉ tiếc, thần thông này yêu cầu điểm cống hiến cực cao, đệ tử tích góp đã lâu. Vốn nghĩ hôm nay có thể tích cóp đủ, không nghĩ còn kém một ít……”
Lý Thiên Sinh: “Ta đang rảnh rỗi, như vậy đi……”
“Ngươi đi nấu ăn cho vi sư, Huyền Thiên Hóa Liên Đài Cương Khí đại pháp ta lập tức truyền thụ cho ngươi.”
Hàn Bất Lãng: “???”
Tần Lôi ha hả cười: “Nhị sư đệ ngươi không biết, sư phụ hắn……”
“Trong thiên hạ, các thần thông công pháp môn các phái, không gì không biết, không chỗ nào không hiểu!”
Hàn Bất Lãng rớt mồ hôi lạnh.
“Sao…… Sao có thể?!”
“Đây chính là Thập Đại Thánh Địa, bí mật Huyền Thiên Đạo Tông bất truyền, vô thượng thần thông đấy!”
Tần Lôi vỗ ót hắn, đắc ý dào dạt: “Tin tưởng sư phụ!”
Hàn Bất Lãng vẫn nửa tin nửa ngờ, bất quá……
Làm bữa cơm là có thể đổi lấy vô thượng thần thông?
Loại này mua bán không ai sẽ từ chối!
Hắn lập tức phấn khởi, đem tay nghề tới cực hạn, làm ra chẳng sợ tự xưng “Thực thần” chức nghiệp kiếp sống, là một bữa cơm đỉnh cao nhất!
“Đồ ăn tới!”
Lý Thiên Sinh ngửi mùi vị, hai mắt đều tỏa ánh sáng, như dã lang gào rống……
Thành thạo, một bữa cơm vừa mới lên bàn, hương khí còn nóng hổi, cơm đã biến mất không thấy……
Hàn Bất Lãng ân cần, lặng lẽ cười nói: “Sư phụ, hương vị như thế nào?”
Lý Thiên Sinh giơ ngón tay cái lên: “Một chữ…… Ngon!”
“Hảo đồ nhi, ngươi làm như thế nào được? Ta thấy liêu ngươi dùng tựa hồ cũng thường thường, nhưng vì sao mỹ vị như thế, còn làm người có một loại cảm xúc mênh mông, cảm giác hết đợt này đến đợt khác……”
Hàn Bất Lãng cười đắc ý: “Là hành tây, ta bỏ thêm hành tây!”
Lý Thiên Sinh: “Nga, trách không được!”
Hàn Bất Lãng: “Sư phụ, hiện…… Hiện tại, có thể truyền thụ đệ tử Huyền Thiên Hóa Liên Đài thần thông hay không?”
Lý Thiên Sinh vỗ bụng căng, vừa lòng gật đầu: “Lấy giấy bút tới!”
“Vâng!”
Lý Thiên Sinh vung bút lên, thần thông áo nghĩa Huyền Thiên Hóa Liên Đài lập tức viết trên giấy, chưa đến mười lăm phút đã viết xong, tùy tay giao cho Hàn Bất Lãng.
Hàn Bất Lãng vội vàng nhìn thoáng qua, trợn mắt há hốc mồm.
Hắn biết, đây là thật……
Lúc trước, Hàn Bất Lãng bị Lý Thiên Sinh thu làm đệ tử, một phương diện thật là vì các loại bàng môn tả đạo công phu của Lý Thiên Sinh lợi hại hơn hắn trăm lần ngàn lần, về phương diện khác, trong lòng cũng có điểm thấp thỏm bất an.
Nhưng hiện tại……
Tất cả đều bị không gì sánh kịp, sùng bái kính ngưỡng.
“Sư phụ, đệ tử nguyện ý cả đời đi theo lão nhân gia ngài!”
Tay Hàn Bất Lãng lấy giấy, kịch liệt run rẩy.
Thịch một tiếng, quỳ rạp xuống đất, cung kính bái một cái.
Lý Thiên Sinh lấy tăm xỉa răng, thuận miệng nói: “Việc nhỏ, việc nhỏ thôi, ngươi tu luyện cho tốt, cái gì thần thông công pháp vi sư đều có thể cho ngươi, đương nhiên, tiền đề là ngươi phải nấu cơm ngon……”
“Vâng! Đệ tử nhất định vượt lửa quá sông, tan xương nát thịt, máu chảy đầu rơi, muôn lần chết không từ!”
Lý Thiên Sinh: “…… Làm cơm thôi mà khoa trương như vậy?”
Hàn Bất Lãng vẫn không thoát khỏi hưng phấn, hắn giật mình, buồn bực đến cực điểm thọc thọc Tần Lôi.
“Đại sư huynh, nếu cái gì thần thông công pháp sư phụ cũng biết , vì sao còn muốn gia nhập Huyền Thiên Đạo Tông?”
Tần Lôi ha hả cười……
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
“Ta sao mà biết được!”
Tần Lôi lắc đầu: “Lão nhân gia…… Hẳn là vì ta đi, có thể là muốn cho ta trải đời?”
“Đương nhiên, cũng có khả năng biết sẽ gặp được Nhị sư đệ ngươi, cho nên……”
Hàn Bất Lãng cảm khái vạn phần: “Sư phụ đại ân đại đức, đệ tử vô cùng cảm kích!”
“Đệ tử liền đi tu luyện cho tốt!”
Hắn ôm thần thông bí tịch tung ta tung tăng chạy.
Tần Lôi nhìn hắn, vò đầu hỏi: “Sư phụ, Nhị sư đệ hắn…… Cảnh giới rất cao đi?”
Lý Thiên Sinh ừ một tiếng.
“Thế sao còn chưa tiến vào nội môn?”
Lý Thiên Sinh ngáp một cái: “Còn không phải vì hắn cẩu cầu sinh lý luận sao, nếu không, đâu chỉ là nội môn, dù là……”
Tần Lôi: “A?”
Lý Thiên Sinh: “Không nói nhiều nữa, chờ hắn đến lúc chuẩn bị tốt sẽ nói cho ngươi.”
“Vâng, sư phụ.”
Lý Thiên Sinh thầm nghĩ: “Không nghĩ cảnh giới của Nhị sư đệ cư nhiên cao thâm như thế, chỉ sợ không đơn giản chỉ là Võ Đạo Tông Sư hat Đại Tông Sư như vậy…… Hay là……”
“Hay là hắn đã đột phá Thiên Nhân?!”
Hắn cười khổ một tiếng: “Ta làm Đại sư huynh mà cảnh giới còn không bằng Nhị sư đệ, nói ra chỉ sợ mất mặt, không được, ta cũng phải nỗ lực khắc khổ tu luyện……”
Vì thế hắn lập tức cáo biệt sư phụ, cũng chạy nhanh đi tu luyện.
Lý Thiên Sinh tựa hồ xem thấu ý nghĩ của hắn, lặng lẽ cười.
Kỳ thật thiên phú Hàn Bất Lãng không có quá cao, so sánh với Tần Lôi chỉ sợ còn kém xa.
Chẳng qua, hắn chính là cẩu, điên cuồng làm nhiệm vụ ( không có cái loại nguy hiểm ), đổi lấy điểm cống hiến , đổi các loại bảo mệnh kỹ năng, che dấu chính mình, âm thầm tu luyện, hao phí vài chục năm……
Mới được cảnh giới sâu không lường, khó có thể thấu này.
Tần Lôi chỉ cần tiêu phí tâm tư, khắc khổ tu hành, ngày siêu việt hắn cũng không xa.
Đương nhiên, cụ thể là ngày nào thì rất khó nói.
Franklin lắc cái đuôi, hỏa hoa văng khắp nơi.
“Hừ, sao ta lại có có một loại ảo giác, ngươi đem này hai tên đồ đệ này như cu li vậy?”
Lý Thiên Sinh mặt già đỏ lên.
“Ha hả, nói bậy!”
“Lão Lý ta sao có thể loại người này?!”
“Ngủ ngủ!”
Vài ngày sau.
Lý Thiên Sinh đang ở trong nhà ngộ đạo, bỗng nhiên có người gõ cửa.
Hiện giờ có thể đứng đắn gõ cửa, đều là người đã được hắn nói cho phương pháp, có thể tránh né những cái lô-cốt kia.
Tính toán đâu ra đấy, là hai người Tần Lôi, Hàn Bất Lãng, cộng thêm Franklin.
Cho dù là Vân Thanh Khung, Tần Tích Vũ muốn tới, cũng phải nhở hai người này dẫn tới.
Lúc trước Lãnh Băng Tuyết tiến công, tuy không đến mức chết người nhưng còn chưa tới gần đã trúng Báo Phế Tán, một đêm lăn lộn đều là ảo giác, nhưng mà……
Điều này không chứng tỏ những cái bẫy hắn trải qua không có……
Bẫy rập xung quanh phòng Lý Thiên Sinh còn đáng sợ hơn trong ảo tưởng của Lãnh Băng Tuyết gấp chục, gấp trăm lần.
“Ai vậy?”
Lý Thiên Sinh hô một tiếng, Franklin đã sớm nhảy xuống mở cửa, thấy đúng là Tần Lôi, Tần Tích Vũ, Vân Thanh Khung.
Tần Lôi vào cửa hành lễ nói: “Sư phụ, hôm nay là ngày tân đệ tử nhập môn thống nhất giảng bài, chưởng quản ngoại môn Tổng trưởng lão tuyên bố giảng dạy, tất cả tân đệ tử nhập môn đều phải tới trình diện, ngài xem này……”
Lý Thiên Sinh thở dài một tiếng: “Đây là bắt ta phải nhúc nhích a……”
Mọi người tới trung tâm Huyền Thiên Đạo Tông ngoại môn, Thông Huyền Đạo Tràng, thấy nơi này đã chen chúc đầy người.
Lần này chiêu mộ chiến, Huyền Thiên Đạo Tông tổng cộng chiêu mộ 80 đệ tử mới.
Trừ bỏ 18 danh khảo hạch trưởng lão mỗi người 4 danh ngạch ra, những đệ tử mới được Tái Sinh Phù, tổng cộng là 80 người.
Nhưng, trừ lần đó ra, còn có một đám người mặc đạo bào đặc thù thành tân đệ tử, đều không phải là thông qua nhập môn khảo hạch mà đến.
Trên cơ bản Bọn họ đều là chân truyền đệ tử hoặc là trưởng lão của tông môn nào đó, thông qua đặc thù khảo hạch ( đi cửa sau ) chiêu mộ, tư chất và cảnh giới tốt xấu lẫn lộn.
Nhưng trong đó cũng có ít tuyệt thế thiên tài chân chính.
Mà ở ở giữa đạo tràng, những trưởng lão phụ trách khảo hạch chiêu mộ cũng đã đến.
Ở trong đó Lý Thiên Sinh cũng thấy Vương trưởng lão.
Mọi người đều lặng im không tiếng động, không khí có chút trầm.
Bỗng nhiên, một người trưởng lão ho khan một tiếng, cao giọng nói: “Long Đại trưởng lão đến!”
Tất cả trưởng lão bỗng nhiên đứng lên, đệ tử nhập môn cảm giác một loại áp bách không khí khác thường, tức khắc đều biến sắc, nghiêm nghị cung kính cúi đầu nghênh đón.
đương nhiên Lý Thiên Sinh không cảm nhận được loại hơi thở này……
Hắn ngẩng đầu nhìn một cái liền thấy một nam nhân thân cao mã đại, đầy mặt râu quai nón đi đến, trông rất uy nghiêm, sát khí mười phần.
“Đây là Tổng trưởng lão chưởng quản Huyền Thiên Đạo Tông thượng vạn danh ngoại môn đệ tử sao?”
Người nói chính là Vương trưởng lão phụ trách tổ hắn.
Hắn ho khan một tiếng, mặt tươi cười, khách khí cúi mình vái chào Long Đại trưởng lão, cao giọng nói với mọi người: “Các tân đệ tử! Vị này chính là Long Chiến Thiên, chưởng quản ngoại môn Huyền Thiên Đạo Tông, Long Đại trưởng lão!”
Các đệ tử lập tức cung kính cúi đầu hành lễ nói: “Bái kiến Long Đại trưởng lão!”
Lý Thiên Sinh phụt một tiếng thiếu chút nữa cười ra tiếng.
“Long cái gì Thiên?”
“Cái gì chiến thiên?”
“Long Chiến cái gì?”
Long Chiến Thiên nhìn như có như không liếc mắt về phía Lý Thiên Sinh một cái.
Lý Thiên Sinh không chút để ý.
Long Chiến Thiên ừ một tiếng, tiến lên, đối đông đảo đệ tử nói: “Các ngươi, nếu đã gia nhập Huyền Thiên Đạo Tông ta, từ nay về sau chính là đệ tử của thánh địa ta, mọi việc đều phải lấy thánh địa làm trọng!”
“Có người phá hoại thanh danh thánh địa, giết không tha!”
“Có người làm nhục danh dự thánh địa, giết không tha!”
“Có người phá hư uy nghiêm thánh địa, giết không tha!”
Mọi người nghiêm nghị vâng theo, cao giọng xưng "Vâng".
Lý Thiên Sinh lắc đầu: “Thánh địa này quả nhiên vẫn là không hề có chút nhân tình……”
Long Chiến Thiên trầm giọng nói: “Vì cổ vũ đệ tử mới tới, mỗi lần có tấn đệ tử nhập môn, tông môn đều có khen thưởng phong phú, đương nhiên……không thể dễ dàng bắt tới tay như vậy.”
“Thưởng lúc này, càng là phong phú nhất trong nhiều năm qua!”
“Bao gồm…… Hùng Vương Đan, thiên hạ đệ nhị thánh dược Võ Giả cảnh giới!”
Mọi người ồ lên.
Tay cầm đệ nhất thánh dược Đế Vương Đan Tần Lôi thở dài một tiếng.
Bốn người đội đại biểu Sơn Phong Quốc đều không nổi hứng thú.
Long Chiến Thiên nhìn phía bọn họ, khẽ cau mày, tiếp tục nói.
“Cửu giai thần binh, một thanh Huyền Thiên bảo kiếm!”
Mọi người ồ lên lần thứ ha.
Tần Lôi nghĩ nghĩ Franklin tùy tay chế tạo ra Linh Khí, cười khổ một tiếng.
Trên mặt đội đại biểu Sơn Phong Quốc tiếp tục không gợn sóng.
Long Chiến Thiên hừ một tiếng, cao giọng nói: “Thiên cấp thần thông, Thông Huyền Kiếm Pháp Nhất Đạo!”
Mọi người điên cuồng ồ lên.
Tần Lôi liếc mắt nhìn sư phụ một cái, nghĩ đến việc sư phụ từ chỗ nào mà lấy ra bao thần thông công pháp, gãi gãi đầu, bĩu môi.
Đội đại biểu Sơn Phong Quốc bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
Long Chiến Thiên chau mày, cả giận nói: “Cuối cùng, còn có……”
Rốt cuộc ba người Tần Lôi, Tần Tích Vũ, Vân Thanh Khung cũng có chút hứng thú, ngẩng đầu nhìn Long Chiến Thiên, chờ mong thấp giọng nói: “Còn có cái gì?”
Long Chiến Thiên xấu hổ, ho khan một tiếng: “Khụ khụ, danh hiệu người đứng đầu tân đệ tử !”
Mọi người nhiệt huyết sôi trào, giơ nắm tay nhằm phía trời cao, ồn ào hô to!
Ba người Sơn Phong Quốc : “……Cái này?!”
Còn Lý Thiên Sinh?
Đã ngủ rồi……
Long Chiến Trời lửa giận bùng lên, lạnh lùng nói: “Muốn đạt được khen thưởng phong phú và danh hiệu vô thượng cũng rất đơn giản, đó chính là…… Lôi đài chiến!”
Lý Thiên Sinh đã ngủ rồi……
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
Nhất Tiếu Nại Hà Bá Tánh Bình Dân
rốt cuộc thì mặt main là như nào ah? đọc hoài mà ko bt đc....
Nov 22, 2020 06:09 pm 0 trả lời 0
Hoa Nhạt Mê Người VIP 1
Đi nửa bước gặp kẻ thù
Jun 08, 2020 11:21 pm 0 trả lời 0
Ngưỡng Thiên Tếu Bá Tánh Bình Dân
hài vãi....
May 17, 2020 01:20 pm 0 trả lời 1
Thái H Tuấn Bá Tánh Bình Dân
Truyện nhảm quá, con tác làm tình tiết diễn biến quá nhanh, không rút đc kinh nghiệm bộ trước gì hết
Apr 26, 2020 06:45 am 0 trả lời 0
sigocuty Bá Tánh Bình Dân
đấu phá thương khung remix
Apr 24, 2020 10:40 pm 0 trả lời 0