Hám Đường
Chương 1 : Ta là Dương Hựu?
Người đăng: phanhitek
Ngày đăng: 10:54 15-11-2019
.
-
Quyển 1
- Chương 1 : Ta là Dương Hựu?
- Chương 2 : Tranh luận trên triều đình (thượng)
- Chương 3 : Tranh luận trên triều đình (hạ)
- Chương 4 : Thăm dò
- Chương 5 : Lý Tĩnh
- Chương 6 : Ngẫu nhiên gặp gỡ
- Chương 7 : Tiểu lại tham ô
- Chương 8 : Khảo nghiệm (thượng)
- Chương 9 : Khảo nghiệm (hạ)
- Chương 10 : Binh quý thần tốc (thượng)
- Chương 11 : Binh quý thần tốc (hạ)
- Chương 12 : Nghi hoặc của Lý Tĩnh
- Chương 13 : Đối sách của Dương Hựu
- Chương 14 : Đi thăm Vệ Huyền giữa đêm
- Chương 15 : Kế hoạch của Dương Hựu
- Chương 16 : Tính toán
- Chương 17 : Đối sách của Vệ Huyền
- Chương 18 : Kế dụ địch của Lý Tú Ninh
- Chương 19 : Nghi hoặc của thiếu nữ
- Chương 20 : Doãn Đức Phi Trương Tiệp Dư
- Chương 21 : Nghị sự
- Chương 22 : Tình báo mới
- Chương 23 : Trận chiến đầu tiên của Lý Tĩnh
- Chương 24 : Đoạn Luân bị bắt
- Chương 25 : Phản ứng của các bên (thượng)
- Chương 26 : Phản ứng của các bên (hạ)
- Chương 27 : Đe dọa
- Chương 28 : Nhà buôn gạo (thượng)
- Chương 29 : Nhà buôn gạo (hạ)
- Chương 30 : Tiến binh Lam Điền
- Chương 31 : Thu mua lòng người
- Chương 32 : Tử chiến Lam Điền (1)
- Chương 33 : Tử chiến Lam Điền (2)
- Chương 34 : Tử chiến Lam Điền (3)
- Chương 35 : Tử chiến Lam Điền (4)
- Chương 36 : Mắng trận trước doanh (thượng)
- Chương 37 : Mắng trận trước doanh (hạ)
- Chương 38 : Đại thắng (thượng)
- Chương 39 : Đại thắng (hạ)
- Chương 40 : Thưởng phạt
- Chương 41 : Lòng dân
- Chương 42 : Sát ý
- Chương 43 : Huấn luyện (thượng)
- Chương 44 : Huấn luyện (hạ)
- Chương 45 : Phân liệt
- Chương 46 : Bố cục (thượng)
- Chương 47 : Bố cục (hạ)
- Chương 48 : Sát cơ trong Hồng Môn yến (1)
- Chương 49 : Sát cơ trong Hồng Môn yến (2)
- Chương 50 : Sát cơ trong Hồng Môn yến (3)
- Chương 51 : Sát cơ trong Hồng Môn yến (4)
- Chương 52 : Sát cơ trong Hồng Môn yến (5)
- Chương 53 : Thuyết khách
- Chương 54 : Tiết Hạ Nguyên
- Chương 55 : Thị sát quân đội (thượng)
- Chương 56 : Thị sát quân đội (hạ)
- Chương 57 : Tiêu Quan thất thủ
- Chương 58 : Tâm tư của Dương Mai
- Chương 59 : Hư hư thật thật
- Chương 60 : Dạ tập? Dạ tập!
- Chương 61 : Dạ chiến ở Hộ huyện
- Chương 62 : Cái chết của Mã Tam Bảo
- Chương 63 : Truy kích và phục kích
- Chương 64 : Ai mới vô sỉ
- Chương 65 : Chiêu hàng
- Chương 66 : Đốt doanh
- Chương 67 : Qua sông! Qua sông!
- Chương 68 : Nguy cơ
- Chương 69 : Bi kịch nhân sinh của Lý Thần Thông
- Chương 70 : Bình định Vũ Công
- Chương 71 : Tin tức tốt, tin tức xấu
- Chương 72 : Tin tức tốt, tin tức xấu
- Chương 73 : Lửa lớn đột nhiên xuất hiện
- Chương 74 : Lại đoạt Hộ huyện
- Chương 75 : Bồ Tân độ
- Chương 76 : Hợp nhất tù binh
- Chương 77 : Bồ Tân độ thất thủ
- Chương 78 : Đấu sức
- Chương 79 : Mỗi người đều có tâm sự
- Chương 80 : Thuyết khách Lưu Văn Tĩnh
- Chương 81 : Đêm khuya bàn kế sách (thượng)
- Chương 82 : Đêm khuya bàn kế sách (hạ)
- Chương 83 : Tiết Cử xuất binh
- Chương 84 : 2 tên lỗ mãng (thượng)
- Chương 85 : 2 tên lỗ mãng (hạ)
- Chương 86 : Ai đánh lén ai? (thượng)
- Chương 87 : Ai đánh lén ai? (trung)
- Chương 88 : Ai đánh lén ai? (hạ)
- Chương 89 : Hủy căn cơ của ngươi (thượng)
- Chương 90 : Hủy căn cơ của ngươi (trung)
- Chương 91 : Hủy căn cơ của ngươi (hạ)
- Chương 92 : Nhân chi sơ, tính bản thiện
- Chương 93 : Việc vặt đêm khuya
- Chương 94 : Bắt được Lưu Văn Tĩnh
- Chương 95 : Đổi, hay là không đổi?
- Chương 96 : Trao đổi
- Chương 97 : Thế cục đột biến
- Chương 98 : Rút lui?
- Chương 99 : Rút lui!
- Chương 100 : Trước giờ đại chiến
- Chương 101 : Các huynh đệ, đầu hàng đi!
- Chương 102 : Một mũi tên cạn tình
- Chương 103 : Có thể xuất binh không?
- Chương 104 : Chặn giết
- Chương 105 : Đoạt quan
- Chương 106 : Đông Tây tuyến chi chiến
- Chương 107 : Lý Uyên bất chấp
- Chương 108 : Quỷ kế của Lý Tĩnh
- Chương 109 : Hi vọng thắng lợi
- Chương 110 : Thất bại trong gang tấc
- Chương 111 : Dã vọng của Lý Uyên
- Chương 112 : Quyết sách đêm khuya
- Chương 113 : Hành động vượt thời đại
- Chương 114 : Không thành kế?
- Chương 115 : Đông tiến! Đồ sát!
- Chương 116 : Nhân tố bất ổn
- Chương 117 : Phục kích (thượng)
- Chương 118 : Phục kích (hạ)
- Chương 119 : Tiết Nhân Quả chi nộ
- Chương 120 : Lý Tĩnh hiến kế
- Chương 121 : Quyết định khó khăn
- Chương 122 : Phong ba trên triều (thượng)
- Chương 123 : Phong ba trên triều (hạ)
- Chương 124 : Thu hoạch bất ngờ
- Chương 125 : Ai mới là trung thần
- Chương 126 : Tin tức truyền bá người
- Chương 127 : Vào đông việc vặt vãnh
- Chương 128 : Đại di chuyển
- Chương 129 : Không phải là sau cùng 1 lần lừa dối...
- Chương 130 : Chính thống chi danh (thượng)
- Chương 131 : Chính thống chi danh (hạ)
Quyển 2- Chương 1 : Thành Đại Hưng thủ vệ chiến (thượng)
- Chương 2 : Thành Đại Hưng thủ vệ chiến (trung)
- Chương 3 : Thành Đại Hưng thủ vệ chiến (hạ)
- Chương 4 : Dương Hựu cái chết (thượng)
- Chương 5 : Dương Hựu cái chết (hạ)
- Chương 6 : Lại gặp kẻ phản bội (thượng)
- Chương 7 : Lại gặp kẻ phản bội (hạ)
- Chương 8 : Tình nghĩa vô giá
- Chương 9 : Nhìn chằm chằm như hổ đói
- Chương 10 : Người xuyên việt sơn đại vương (thượng)
- Chương 11 : Người xuyên việt sơn đại vương (hạ)
- Chương 12 : Bố cáo thiên hạ
- Chương 13 : Đuổi bắt Trần Mậu (thượng)
- Chương 14 : Đuổi bắt Trần Mậu (hạ)
- Chương 15 : Ổn định thế cục
- Chương 16 : Thành lập chữa bệnh tiểu tổ
- Chương 17 : Giang Đô binh biến (thượng)
- Chương 18 : Giang Đô binh biến (hạ)
- Chương 19 : Tha phương khách tới (thượng)
- Chương 20 : Tha phương khách tới (hạ)
- Chương 21 : Danh tướng chung quy tâm (thượng)
- Chương 22 : Danh tướng chung quy tâm (hạ)
- Chương 23 : Xung đột
- Chương 24 : Mạch nước ngầm
- Chương 25 : Dây đàn vang chỗ sát cơ (1)
- Chương 26 : Dây đàn vang chỗ sát cơ (2)
- Chương 27 : Dây đàn vang chỗ sát cơ (3)
- Chương 28 : Cô là Đại Tùy thái tử!
- Chương 29 : Máu nhuộm Di Hồng viện
- Chương 30 : Ly gián
- Chương 31 : Trung can nghĩa đảm
- Chương 32 : Đánh cờ (thượng)
- Chương 33 : Đánh cờ (hạ)
- Chương 34 : Thị sát dạy học
- Chương 35 : Lời đồn
- Chương 36 : Đại hôn (thượng)
- Chương 37 : Đại hôn (hạ)
- Chương 38 : Nguy cơ lại đến
- Chương 39 : Hãm hại lừa gạt
- Chương 40 : Sóng ngầm đột kích (thượng)
- Chương 41 : Sóng ngầm đột kích (hạ)
- Chương 42 : Thiển Thủy Nguyên chi chiến
- Chương 43 : Náo động
- Chương 44 : Mỗi người đều có phiền lòng
- Chương 45 : Mỗi người đều có phiền lòng chuyện
- Chương 46 : Tập kích bất ngờ (thượng)
- Chương 47 : Tập kích bất ngờ (hạ)
- Chương 48 : Tập kích đại doanh
- Chương 49 : Chém giết
- Chương 50 : Nội loạn
- Chương 51 : Bước ngoặt
- Chương 52 : Lại gặp đạo sĩ
- Chương 53 : Thiết kế
- Chương 54 : Ban đêm
- Chương 55 : Ăn
- Chương 56 : Thượng binh phạt mưu
- Chương 57 : Sơn trại kết minh
- Chương 58 : Phá trại
- Chương 59 : Kế tuyệt hậu
- Chương 60 : Nội ứng
- Chương 61 : Công phạt
- Chương 62 : Đăng cơ xưng đế (thượng)
- Chương 63 : Đăng cơ xưng đế (hạ)
- Chương 64 : Ngươi không thể đi
- Chương 65 : Nội loạn
- Chương 66 : Tái chiến Thiển Thuỷ Nguyên (thượng)
- Chương 67 : Tái chiến Thiển Thuỷ Nguyên (trung)
- Chương 68 : Tái chiến Thiển Thuỷ Nguyên (hạ)
- Chương 69 : Ổn định Thiên Thuỷ
- Chương 70 : Trưng binh
- Chương 71 : Tôn nghiêm của tiểu nhân vật
- Chương 72 : Chiến lược tiến công (1)
- Chương 73 : Chiến lược tiến công (2)
- Chương 74 : Chiến lược tiến công (3)
- Chương 75 : Chiến lược tiến công (4)
- Chương 76 : Chiến lược tiến công (5)
- Chương 77 : Chiến lược tiến công (6)
- Chương 78 : Chiến lược tiến công (7)
- Chương 79 : Chiến sự Thiên Thuỷ (thượng)
- Chương 80 : Chiến sự Thiên Thuỷ (trung)
- Chương 81 : Chiến sự Thiên Thủy (hạ)
- Chương 82 : Chó nhà có tang
- Chương 83 : Tuyết lớn
Quyển 3- Chương 1 : Đầu mùa xuân
- Chương 2 : Xuất binh
- Chương 3 : Thuyết khách
- Chương 4 : Gặp nhau
- Chương 5 : Nên hiệu trung ai
- Chương 6 : Thần binh từ trên trời hạ xuống
- Chương 7 : Kết minh
- Chương 8 : Hiến bạc
- Chương 9 : Tính trước làm sau (thượng)
- Chương 10 : Tính trước làm sau (hạ)
- Chương 11 : Tàn ác
- Chương 12 : Bỏ gian tà theo chính nghĩa
- Chương 13 : Vây thành
- Chương 14 : Vì sao không giết?
- Chương 15 : Xảy ra chuyện lớn
- Chương 16 : Xuôi nam
- Chương 17 : Quan Lũng chi luận
- Chương 18 : Bỏ chồng
- Chương 19 : Hi vọng sống sót
- Chương 20 : Kịp thời cứu viện
- Chương 21 : Bắt được
- Chương 22 : Vào thành
- Chương 23 : Bao bọc chi thế
- Chương 24 : Trung thần tuyệt vọng
- Chương 25 : Tử ý
- Chương 26 : Vì nước hi sinh, chết có ý nghĩa
- Chương 27 : Trăm quân một phát
- Chương 28 : Huynh đệ tình thâm
- Chương 29 : Đó là thứ đồ gì?
- Chương 30 : Kế dụ địch
- Chương 31 : Sắt khoá ngang sông, thiên hạ vô song
- Chương 32 : Kích động trừng phạt
- Chương 33 : Chấm dứt
- Chương 34 : Cơn giận của thiên tử
- Chương 35 : Xuôi dòng mà xuống
- Chương 36 : Thì ra là nằm vùng
- Chương 37 : Danh tiết Tiêu thị
- Chương 38 : Có cưới nàng hay không?
- Chương 39 : Lòng phản nghịch
- Chương 40 : Bị bệnh
- Chương 41 : Quân tình
- Chương 42 : Vết rách
- Chương 43 : 1 phong thư nhà
- Chương 44 : Ngư dân
- Chương 45 : Bất lợi tin tức
- Chương 46 : Lục Trung hiến kế
- Chương 47 : Chiếc rương kỳ quái
- Chương 48 : Thiếu niên khất cái
- Chương 49 : Gia sự quốc sự
- Chương 50 : Thiên hạ đệ nhất
- Chương 51 : Nhạc phụ, ngươi khỏe sao?
- Chương 52 : Nhạc phụ, thật không tốt
- Chương 53 : Tai tinh
- Chương 54 : Đoạt lấy Tử Lăng
- Chương 55 : Thiếu nữ quyết tâm
- Chương 56 : An Hưng thành
- Chương 57 : Có người tạo phản?
- Chương 58 : Mưu đồ bí mật
- Chương 59 : Đuôi cáo
- Chương 60 : Ác chiến
- Chương 61 : Âm mưu
- Chương 62 : Huyền Giáp tinh kỵ
- Chương 63 : Đánh bại
- Chương 64 : Binh biến
- Chương 65 : Hy vọng sinh tồn
- Chương 66 : Truy kích cùng cừu hận
- Chương 67 : Chim sẻ núp đàng sau
- Chương 68 : Chiêu hàng
- Chương 69 : Bí mật quyển da cừu
- Chương 70 : Không uổng công phu
- Chương 71 : Một phen đắc thế
- Chương 72 : Binh lâm thành hạ
- Chương 73 : Thành phá
- Chương 74 : Hi vọng, tuyệt vọng
- Chương 75 : Gia sự
- Chương 76 : Dã tâm sinh sôi
- Chương 77 : Sói đến (thượng)
- Chương 78 : Sói đến (trung)
- Chương 79 : Sói đến (hạ)
- Chương 80 : Bỏ lỡ
- Chương 81 : Thiên hạ thế cục
- Chương 82 : Phản bội với thổ lộ
- Chương 83 : Thái Nguyên với tìm người (thượng)
- Chương 84 : Thái Nguyên với tìm người (hạ)
- Chương 85 : Xung đột
- Chương 86 : Ôn nhu trách cứ
- Chương 87 : Khách phương xa đến thăm
- Chương 88 : Giải quyết dứt khoát
- Chương 89 : Anh vợ, hữu lễ!
- Chương 90 : Động phòng cùng nghị sự
- Chương 91 : Đông đô binh biến (thượng)
- Chương 92 : Đông đô binh biến (trung)
- Chương 93 : Đông đô binh biến (hạ)
- Chương 94 : Lũng Tây chiến sự
- Chương 95 : 2 mặt thụ địch
- Chương 96 : Thiết kế
- Chương 97 : Ác chiến Đường Thuật sơn (thượng)
- Chương 98 : Ác chiến Đường Thuật sơn (hạ)
- Chương 99 : Tuyệt sát
- Chương 100 : Doạ dẫm
- Chương 101 : Đêm khuya dụng kế
- Chương 102 : Giang Đô đấu trí (thượng)
- Chương 103 : Giang Đô đấu trí (trung)
- Chương 104 : Giang Đô đấu trí (hạ)
Quyển 4- Chương 1 : Máu mủ tình thâm
- Chương 2 : Tiến, lui
- Chương 3 : Trước giờ đại chiến
- Chương 4 : Trao đổi đầu người (thượng)
- Chương 5 : Trao đổi đầu người (trung)
- Chương 6 : Trao đổi đầu người (hạ)
- Chương 7 : Nội loạn
- Chương 8 : Bi kịch nhân sinh của Lý Thần Thông
- Chương 9 : Nguy cơ mới (thượng)
- Chương 10 : Nguy cơ mới (hạ)
- Chương 11 : Được và mất
- Chương 12 : La Thành luận thế (thượng)
- Chương 13 : La Thành luận thế (hạ)
- Chương 14 : Lĩnh Nam
- Chương 15 : Đàm phán
- Chương 16 : Khích lệ sĩ khí
- Chương 17 : Quay lại Thành Đô
- Chương 18 : Thân tình
- Chương 19 : Phong thưởng
- Chương 20 : Đánh cờ
- Chương 21 : Vừa vui vừa buồn
- Chương 22 : Trường An nổi gió (thượng)
- Chương 23 : Trường An nổi gió (trung)
- Chương 24 : Trường An nổi gió (hạ)
- Chương 25 : Theo dõi
- Chương 26 : Chém giết (thượng)
- Chương 27 : Chém giết (hạ)
- Chương 28 : Lại tìm hiểu Tam Thanh quan
- Chương 29 : Chuyện ma quái
- Chương 30 : Uy lực của lời đồn
- Chương 31 : Lừa gạt Viên Thiên Cương
- Chương 32 : Ai thắng ai bại
- Chương 33 : Mời ngài xuống hố
- Chương 34 : Ai cũng không dễ chọc
- Chương 35 : Cơ quan
- Chương 36 : Tín ngưỡng
- Chương 37 : Chứng cứ
- Chương 38 : Đại cục đã định
- Chương 39 : Song hỷ lâm môn
- Chương 40 : Trước giờ đại chiến
- Chương 41 : Quyết chiến Trung Nguyên (thượng)
- Chương 42 : Quyết chiến Trung Nguyên (trung)
- Chương 43 : Quyết chiến Trung Nguyên (hạ)
- Chương 44 : Binh bại như núi (thượng)
- Chương 45 : Binh bại như núi (trung)
- Chương 46 : Binh bại như núi (hạ)
- Chương 47 : Đoạt vị
- Chương 48 : Đăng cơ
- Chương 49 : Huyết án
- Chương 50 : Hà Bắc nguy cơ
- Chương 51 : Đậu Kiến Đức lựa chọn
- Chương 52 : Lưu Hắc Thát mục tiêu
- Chương 53 : Tin tức kinh người
- Chương 54 : Hòa hay chiến
- Chương 55 : Lợi ích trọng yếu nhất
- Chương 56 : Kịch chiến Cô Xạ sơn (thượng)
- Chương 57 : Kịch chiến Cô Xạ sơn (trung)
- Chương 58 : Kịch chiến Cô Xạ sơn (hạ)
- Chương 59 : Mâu thuẫn tồn tại
- Chương 60 : Tần vương lĩnh binh
- Chương 61 : Cố nhân gặp nhau
- Chương 62 : Có quỷ!
- Chương 63 : Sát ý
- Chương 64 : Âm mưu dương mưu
- Chương 65 : Chứng cứ
- Chương 66 : Hạ xuống một mục tiêu
- Chương 67 : Trừ gian
- Chương 68 : Huynh đệ gặp nhau
- Chương 69 : Tiệc gia đình
- Chương 70 : Dự cảm bất an
- Chương 71 : Người thay đổi tiến trình
- Chương 72 : Xung đột
- Chương 73 : Nước có thể thiêu đốt
- Chương 74 : Đến Giang Lăng
- Chương 75 : Nam Dương
- Chương 76 : Hàn Thế Ngạc nóng lòng lập công
- Chương 77 : Tâm kế
- Chương 78 : Chiến sự bất lợi
- Chương 79 : Quân Dương chi chiến
- Chương 80 : Dìm nước Quân Dương (thượng)
- Chương 81 : Dìm nước Quân Dương (trung)
- Chương 82 : Dìm nước Quân Dương (hạ)
- Chương 83 : Chặn giết
- Chương 84 : Mưa gió sắp đến
- Chương 85 : Vũ chiến (thượng)
- Chương 86 : Vũ chiến (hạ)
- Chương 87 : Chém giết
- Chương 88 : Đại thắng
- Chương 89 : Mưa rào xối xả
- Chương 90 : Viện binh
- Chương 91 : Công thành (thượng)
- Chương 92 : Công thành (hạ)
- Chương 93 : Đến Hán Dương
- Chương 94 : Xung đột (thượng)
- Chương 95 : Xung đột (hạ)
- Chương 96 : Ở trên ta có người
- Chương 97 : Nơi nào cũng có bức màn đen
- Chương 98 : Người này tiếp người nọ
- Chương 99 : Lần lượt đánh ngã
- Chương 100 : Xử lý thế nào
- Chương 101 : Nửa vui nửa buồn
Quyển 5- Chương 1 : Tây tiến băn khoăn
- Chương 2 : Binh lâm Võ Xương
- Chương 3 : Tiễn chi uy
- Chương 4 : Thăm dò
- Chương 5 : Chủ động xuất kích
- Chương 6 : Hoả thiêu cầu nổi
- Chương 7 : Chật vật chờ đợi
- Chương 8 : Mưu kế thứ hai
- Chương 9 : Quỷ kế đa đoan
- Chương 10 : Bố trí mai phục
- Chương 11 : Ai phục kích ai
- Chương 12 : Ai trước 1 bước
- Chương 13 : Tiến hay là lui?
- Chương 14 : Ta trước 1 bước
- Chương 15 : Lý Tĩnh phỏng đoán
- Chương 16 : Đấu trí (thượng)
- Chương 17 : Đấu trí (trung)
- Chương 18 : Đấu trí (hạ)
- Chương 19 : Bất ngờ gặp nhau
- Chương 20 : Người tính không bằng trời tính
- Chương 21 : Ma quỷ
- Chương 22 : Dương Đồng phẫn nộ
- Chương 23 : Tin tức xấu
- Chương 24 : Trao đổi con tin?
- Chương 25 : Ta giết con tin!
- Chương 26 : Minh mưu
- Chương 27 : Thủ đoạn mềm dẻo
- Chương 28 : Đưa thư
- Chương 29 : Sứt đầu mẻ trán
- Chương 30 : Lấy độc trị độc
- Chương 31 : Tĩnh lặng trước đại chiến
- Chương 32 : Không chơi với ngươi
- Chương 33 : Vào thành
- Chương 34 : Ý nghĩ xấu trong lòng
- Chương 35 : Bàn chuyện Giang Đô
- Chương 36 : Hết sức căng thẳng
- Chương 37 : Đêm kinh hồn
- Chương 38 : Binh đến ngoài doanh
- Chương 39 : 2 quân mắng nhau
- Chương 40 : Vũ Văn Hóa Cập đòn sát thủ
- Chương 41 : Phá hủy đòn sát thủ
- Chương 42 : Huyết chiến (thượng)
- Chương 43 : Huyết chiến (trung)
- Chương 44 : Huyết chiến (hạ)
- Chương 45 : Thừa thắng xông lên
- Chương 46 : Tự chịu diệt vong
- Chương 47 : Lựa chọn
- Chương 48 : Thành khẩn chi tâm
- Chương 49 : Giang Hạ thành!
- Chương 50 : Trước khi chết giãy dụa
- Chương 51 : Thẩm Quang tử ý
- Chương 52 : Nhân tính bản thiện?
- Chương 53 : Định sách
- Chương 54 : Triệt để hủy diệt
- Chương 55 : Tịnh Châu chiến sự (thượng)
- Chương 56 : Tịnh Châu chiến sự (hạ)
- Chương 57 : Ngờ vực vô căn cứ
- Chương 58 : Khải hoàn hồi triều
- Chương 59 : Suy nghĩ
- Chương 60 : Hồng Phong doanh
- Chương 61 : Đi con đường nào
- Chương 62 : Là địch hay bạn (thượng)
- Chương 63 : Là địch hay bạn (hạ)
- Chương 64 : Chiến lược tiến công Lạc Dương (thượng)
- Chương 65 : Chiến lược tiến công Lạc Dương (hạ)
- Chương 66 : Giang Lăng đại hoả
- Chương 67 : Khắp nơi đấu trí
- Chương 68 : Lợi ích
- Chương 69 : Sơ hiện manh mối
- Chương 70 : Tin tức ngoài ý muốn
- Chương 71 : Sơ hở
- Chương 72 : Đe dọa
- Chương 73 : Thả dây dài câu cá lớn
- Chương 74 : Cường quốc kế sách
- Chương 75 : Thế cục
- Chương 76 : Đánh cỏ động rắn
- Chương 77 : Nội bộ phân tranh
- Chương 78 : Đêm khuya
- Chương 79 : Dùng lợi mà dụ
- Chương 80 : Ý tưởng mới
- Chương 81 : Hối lộ Dương Hựu
- Chương 82 : Cương nhu đều dùng
- Chương 83 : Âm mưu cùng thân tình
- Chương 84 : Hạt giống tai hoạ ngầm
- Chương 85 : Cướp lấy Bà Dương (thượng)
- Chương 86 : Cướp lấy Bà Dương (hạ)
- Chương 87 : Âm mưu
- Chương 88 : Dương Hựu trả thù
- Chương 89 : Nhìn thấu quỷ kế
- Chương 90 : Đánh 1 gậy, cho 1 quả táo
- Chương 91 : Quan mới nhậm chức
- Chương 92 : Đỗ Như Hối mê mang
- Chương 93 : Cơ hội tốt cuối cùng
- Chương 94 : Tâm sự nặng nề
- Chương 95 : Huynh đệ nghị sự
- Chương 96 : Xuất binh!
- Chương 97 : Binh tiến Tích Dương
- Chương 98 : Song hỷ lâm môn
- Chương 99 : Từng bước dụ dỗ
- Chương 100 : Mở rộng chiến tranh?
- Chương 101 : Đấu sức
- Chương 102 : Thuyết khách Bỉnh Nguyên Chân
- Chương 103 : Mời ngài vào hố
- Chương 104 : Vào bẫy
- Chương 105 : Khúc nhạc dạo
- Chương 106 : Ngày thứ nhất
- Chương 107 : Rầu rĩ cảm xúc
- Chương 108 : Ám chiến
- Chương 109 : Bước thứ nhất
- Chương 110 : Dạ tập
- Chương 111 : Kế hoạch thế nào
- Chương 112 : Thời gian cấp bách
- Chương 113 : Lừa gạt lẫn nhau
- Chương 114 : Trong màn đêm ăn uống ồn ào
- Chương 115 : Cuối cùng điên cuồng
- Chương 116 : Định mưu rồi mới hành động
- Chương 117 : Tỉnh ngộ đã muộn
- Chương 118 : Liều mạng một phen
- Chương 119 : Đại cục đã định
- Chương 120 : May mắn trong lòng
- Chương 121 : Khiêu chiến
- Chương 122 : Thơm nức mồi nhử
- Chương 123 : Không đánh mà hàng
- Chương 124 : Lý Thế Dân biến số
- Chương 125 : Trình Tri Tiết suy nghĩ
- Chương 126 : Kế hoạch thế nào?
- Chương 127 : Chữ sắc trên đầu 1 thanh đao
- Chương 128 : Lạc Dương kinh biến
- Chương 129 : Hậu quả
- Chương 130 : Binh lâm Lạc Dương
- Chương 131 : Nam Dương thành!
- Chương 132 : Đánh đêm
- Chương 133 : 2 quân trước trận
- Chương 134 : Tin tức xấu
- Chương 135 : Điên cuồng quyết định
- Chương 136 : Nghị hòa (thượng)
- Chương 137 : Nghị hòa (hạ)
- Chương 138 : Điều kiện hà khắc
- Chương 139 : Huynh đệ tâm sự
Quyển 6- Chương 1 : Việc vặt
- Chương 2 : Tâm sự
- Chương 3 : Một chút vấn đề
- Chương 4 : Dám cùng ta một mình đấu ư?
- Chương 5 : Thì ra là ngươi?
- Chương 6 : Sắp đặt thiết kế
- Chương 7 : Bí mật
- Chương 8 : Lôi kéo
- Chương 9 : Manh mối sơ hiện
- Chương 10 : Lại là hắn?!
- Chương 11 : Hi vọng, thất vọng
- Chương 12 : Phẫn nộ Lý Uyên
- Chương 13 : Con cá mắc câu
- Chương 14 : Thiên lao
- Chương 15 : Cái bẫy
- Chương 16 : Luận thiên hạ
- Chương 17 : Sơ bộ ý nghĩ
- Chương 18 : Triều hội
- Chương 19 : Giết "Kkỉ" cho gà xem
- Chương 20 : Tin tốt, tin xấu
- Chương 21 : Dám đánh cược sao?
- Chương 22 : Đánh Cao Câu Ly
- Chương 23 : Đánh Cao Câu Ly!
- Chương 24 : Đêm đen đem giết người
- Chương 25 : Giết một răn trăm
- Chương 26 : Lý Đường sứ giả
- Chương 27 : Cố nhân gặp nhau
- Chương 28 : Thăm dò
- Chương 29 : Lý do vô sỉ
- Chương 30 : Đáy lòng xúc động
- Chương 31 : Tâm sự
- Chương 32 : Thất ý
- Chương 33 : Dương Hựu quỷ kế
- Chương 34 : Đại Đường sỉ nhục
- Chương 35 : Đại Đường thái tử Lý Kiến Thành
- Chương 36 : Lại xuất kích lần nữa
- Chương 37 : Trưởng Tôn Vô Kỵ tâm tư
- Chương 38 : Còn có chuẩn bị phía sau
- Chương 39 : Gặp nhau
- Chương 40 : Thì ra là thiên tử
- Chương 41 : Gia sự quốc sự
- Chương 42 : Lần đầu đàm phán
- Chương 43 : Chính là đùa ngươi
- Chương 44 : Tự tìm đường chết
- Chương 45 : Ngay tại chỗ lên giá
- Chương 46 : Lòng dạ hiểm độc người
- Chương 47 : Buồn vui lưỡng trọng thiên
- Chương 48 : Đích thân tới Dự Chương
- Chương 49 : Lịch Dương
- Chương 50 : Giang Hoài quân nội hoạn
- Chương 51 : Thẩm Pháp Hưng thuyết khách
- Chương 52 : Điểm tướng
- Chương 53 : Kiêu binh hãn tướng
- Chương 54 : Thẩm Quang một kích
- Chương 55 : Phẫn nộ Lý Tử Thông
- Chương 56 : Công thành
- Chương 57 : Tin tức kinh người
- Chương 58 : Lý Tử Thông quyết định
- Chương 59 : Tân môn thần
- Chương 60 : Tiểu tâm tư
- Chương 61 : Quỷ kế cùng đánh lén
- Chương 62 : Hải Lăng chi chiến
- Chương 63 : Vạch ra kế sách
- Chương 64 : Bất mãn, dã tâm
- Chương 65 : Thế cục đột biến
- Chương 66 : Đại Đường phản ứng
- Chương 67 : Lấy chỗ nào trước?
- Chương 68 : 2 phương diện uy hiếp
- Chương 69 : Xuôi nam Thải Thạch Ki
- Chương 70 : Tin thật, tin giả?
- Chương 71 : Bất ngờ phát hiện
- Chương 72 : Không bằng ngẫu nhiên gặp
- Chương 73 : Dạ tập
- Chương 74 : Phá tặc
- Chương 75 : Chiêu hàng Lý Tử Thông
- Chương 76 : Chí khí hùng tâm
- Chương 77 : Muốn chết chi ý
- Chương 78 : Trước khi chiến đấu chuẩn bị
- Chương 79 : Ẩn nhẫn
- Chương 80 : Hà Bắc sóng gió nổi lên
- Chương 81 : Giương buồm lên phía bắc
- Chương 82 : Thu thập tình báo
- Chương 83 : Chủ quan mất giang sơn
- Chương 84 : Binh lâm thành hạ
- Chương 85 : Độc Cô Vũ Sư quỷ kế
- Chương 86 : Xuất kỳ bất ý
- Chương 87 : Giết vào trong thành
- Chương 88 : Đại cữu tử, chớ đi!
- Chương 89 : Lại gặp mặt a!
- Chương 90 : Trận chiến mở màn Phối Thủy
- Chương 91 : Kẻ phản bội Uyên Cái Tô Văn
- Chương 92 : Khống chế Phối Thủy
- Chương 93 : Không biết xấu hổ
- Chương 94 : Nhân tuyển
- Chương 95 : Đều là lớn lừa dối
- Chương 96 : Tính toán
- Chương 97 : Vạn sự sẵn sàng
- Chương 98 : Xui xẻo người Đột Quyết
- Chương 99 : Vọng Ba lĩnh
- Chương 100 : Kịch chiến
- Chương 101 : Đáng sợ người Cao Ly
- Chương 102 : Bá Vương Triêu sơn
- Chương 103 : Thịt người thiêu đốt
- Chương 104 : Báo thù tiểu nam hài
- Chương 105 : Chuyện trong nhà
- Chương 106 : Giết chóc
- Chương 107 : Công tâm là thượng sách
- Chương 108 : Quốc Nội thành!
- Chương 109 : Tâm nguyện
- Chương 110 : Kinh quan
- Chương 111 : Lần nữa gặp mặt (thượng)
- Chương 112 : Lại lần nữa gặp mặt (hạ)
- Chương 113 : Từng bước ép sát
- Chương 114 : Tùy quân tai hoạ ngầm
- Chương 115 : Đàm phán
- Chương 116 : Hi vọng sống sót
- Chương 117 : Về nhà!
- Chương 118 : Mua chuộc quân tâm
- Chương 119 : Rút lui
- Chương 120 : Đêm khuya mưu đồ bí mật
- Chương 121 : Mới nghi hoặc
- Chương 122 : Lường gạt
- Chương 123 : Phát hiện
- Chương 124 : Hồi mã thương
- Chương 125 : Công thành
- Chương 126 : Hỏa thiêu Tùy doanh
- Chương 127 : Tự giết lẫn nhau
- Chương 128 : Sau cùng dũng khí
- Chương 129 : Diễn viên
- Chương 130 : Tiếp theo một bước hành động
- Chương 131 : Đấu trí
- Chương 132 : Ác chiến Ngô Công lĩnh (1)
- Chương 133 : Ác chiến Ngô Công lĩnh (2)
- Chương 134 : Ác chiến Ngô Công lĩnh (3)
- Chương 135 : Hồi cuối
- Chương 136 : Trảm đầu đoạt thành
- Chương 137 : Bụi bậm lắng xuống
Quyển 7- Chương 1 : Lo lắng
- Chương 2 : Sầu lo
- Chương 3 : Mượn binh
- Chương 4 : Tiềm ẩn nguy hiểm
- Chương 5 : Người điên cuồng
- Chương 6 : Phản đồ
- Chương 7 : Cao Khai Đạo hiến kế
- Chương 8 : Thối nát thế cục
- Chương 9 : Hi vọng sống sót?
- Chương 10 : Lô Long tắc
- Chương 11 : Tuyệt nhân chi lộ
- Chương 12 : Dị biến
- Chương 13 : Dũng tướng La Sĩ Tín
- Chương 14 : Đoạt quan
- Chương 15 : Vòng vây
- Chương 16 : Tiệc rượu
- Chương 17 : Hồng Môn yến?
- Chương 18 : Sinh tử 1 đường
- Chương 19 : Trăng mờ giết người đêm
- Chương 20 : Trước khi chết giá trị
- Chương 21 : Kế huyện!
- Chương 22 : Đối với anh hùng kính ý
- Chương 23 : Riêng phần mình tâm tư
- Chương 24 : Nửa vui nửa buồn
- Chương 25 : Dạy con
- Chương 26 : Kinh thiên âm mưu
- Chương 27 : Nguy cơ 4 phía
- Chương 28 : Lòng tin bành trướng Lý Uyên
- Chương 29 : Đây chỉ là 1 cái bẫy
- Chương 30 : Dương Hựu kế hoạch
- Chương 31 : Đáng hận người Đột Quyết
- Chương 32 : Nhạc Thọ chi chiến (thượng)
- Chương 33 : Nhạc Thọ chi chiến (trung)
- Chương 34 : Nhạc Thọ chi chiến (hạ)
- Chương 35 : Phẫn nộ Lưu Hắc Thát
- Chương 36 : Lý Đạo Huyền phúng viếng
- Chương 37 : Giấu giếm sát cơ
- Chương 38 : Từ đâu tới đây?
- Chương 39 : Loạn lưu
- Chương 40 : Buông tay đọ sức 1 lần
- Chương 41 : Lục đục với nhau
- Chương 42 : Đại mộng thành không
- Chương 43 : Tính trước kỹ càng
- Chương 44 : Công phòng chiến
- Chương 45 : La Thành tâm tư
- Chương 46 : Hi vọng cuối cùng
- Chương 47 : Phá vây
- Chương 48 : Tần Thúc Bảo cùng La Thành
- Chương 49 : Quyết không chịu nhục
- Chương 50 : Thù cha không đội trời chung
- Chương 51 : 2 quân gặp lại
- Chương 52 : Hồng Phong doanh tan tác
- Chương 53 : Hạ vương phủ
- Chương 54 : Bất đắc dĩ lựa chọn
- Chương 55 : Vương Thế Sung xuôi nam
- Chương 56 : Giang Lăng biến cố
- Chương 57 : Tuyết lớn
- Chương 58 : Đại hỉ sự
- Chương 59 : Vui quá hóa buồn
- Chương 60 : Hợp tung liên hoành
- Chương 61 : Vào đông việc vặt vãnh
- Chương 62 : Riêng phần mình ưu khuyết
- Chương 63 : Phụ Công Thạch
- Chương 64 : Đan Dương thành!
- Chương 65 : Nam Kha một giấc mộng
- Chương 66 : Ngoài ý muốn gặp nhau (thượng)
- Chương 67 : Ngoài ý muốn gặp nhau (hạ)
- Chương 68 : Hội nghị
- Chương 69 : Cướp lương
- Chương 70 : Dạ tập
- Chương 71 : Cừu nhân gặp nhau (thượng)
- Chương 72 : Cừu nhân gặp nhau (trung)
- Chương 73 : Cừu nhân gặp nhau (hạ)
- Chương 74 : Tình nghĩa huynh đệ cùng thuyết khách
- Chương 75 : Thanh Hà cùng Tương Dương
- Chương 76 : Lý Thế Dân lo lắng
- Chương 77 : Vương Thế Sung vào Tương Dương
- Chương 78 : Trên tiệc rượu
- Chương 79 : Đường binh đột kích?
- Chương 80 : Ngươi lừa ta gạt
- Chương 81 : Dừng lại không tiến lên nguyên nhân
- Chương 82 : Trương Lương kế, thang leo tường
- Chương 83 : Công thành (thượng)
- Chương 84 : Công thành (hạ)
- Chương 85 : Vũ An quận
- Chương 86 : Lý Kiến Thành lựa chọn
- Chương 87 : Cố nhân gặp nhau
- Chương 88 : Dương Hựu phỏng đoán
- Chương 89 : Trở về
- Chương 90 : Trước tờ mờ sáng tối tăm
- Chương 91 : Một hồi phục kích
- Chương 92 : Chó nhà có tang
- Chương 93 : Bảo toàn ngươi trung nghĩa (thượng)
- Chương 94 : Bảo toàn ngươi trung nghĩa (hạ)
- Chương 95 : Bất an Lý Kiến Thành
- Chương 96 : Đồ vô sỉ
- Chương 97 : Vợ chồng trùng phùng
- Chương 98 : Dương Hựu tính sai
- Chương 99 : Chủ động rút lui
- Chương 100 : Nửa vui nửa buồn
Quyển 8- Chương 1 : Kế hoạch tiến hành thời gian
- Chương 2 : Kế hoạch thứ 1 bước
- Chương 3 : Vương Thế Sung kế hoạch
- Chương 4 : Một trường giết chóc
- Chương 5 : Phẫn nộ Vương Thế Sung
- Chương 6 : Trốn nơi nào?
- Chương 7 : Vào xuân việc vụn vặt
- Chương 8 : Nam Kha một giấc mộng
- Chương 9 : Gả nữ
- Chương 10 : Ngõa Cương tương lai
- Chương 11 : Đường ra
- Chương 12 : Đàm phán
- Chương 13 : Liên hoành
- Chương 14 : Lý Tĩnh kế hoạch
- Chương 15 : Sứ giả cùng Từ Nguyên Lãng
- Chương 16 : 3 phương kết minh
- Chương 17 : Đề nghị
- Chương 18 : Đại chiến buông xuống
- Chương 19 : Lý Uyên phản ứng
- Chương 20 : Biến số
- Chương 21 : Đại Hiện quan (thượng)
- Chương 22 : Đại Hiện quan (hạ)
- Chương 23 : Bắc Hải quận
- Chương 24 : Tiến thoái lưỡng nan
- Chương 25 : Lục đục với nhau
- Chương 26 : Thượng trung hạ 3 kế sách
- Chương 27 : Nghi binh kế sách
- Chương 28 : 2 phong thư
- Chương 29 : Kế phản gián
- Chương 30 : Đấu sức
- Chương 31 : Chật vật quyết định
- Chương 32 : Lý Thế Dân quỷ kế
- Chương 33 : Buồn, vui
- Chương 34 : Binh bại như núi
- Chương 35 : Khéo léo đoạt Thổ Môn quan
- Chương 36 : Lũng Tây
- Chương 37 : Khuất Đột Thông kế hoạch
- Chương 38 : Chờ đợi
- Chương 39 : Người Đột Quyết, đến rồi!
- Chương 40 : Thiên Thủy chiến sự
- Chương 41 : Tương thỉnh không bằng ngẫu nhiên gặp
- Chương 42 : Bất đắc dĩ triệt binh
- Chương 43 : Cuồng phong mưa rào
- Chương 44 : A Sử Na Thập Bát Bật
- Chương 45 : Thăm dò
- Chương 46 : Đột Lợi trù tính
- Chương 47 : Mồi nhử
- Chương 48 : Kỳ quái Dương Hựu
- Chương 49 : Kế huyện cùng Trường An
- Chương 50 : Tin tức tốt
- Chương 51 : Phẫn nộ Đột Lợi
- Chương 52 : Đột Lợi muốn công thành
- Chương 53 : 1 tiễn kinh hãi Đột Lợi
- Chương 54 : Kinh người lợi khí
- Chương 55 : Đột Lợi lại hưng binh
- Chương 56 : Thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi
- Chương 57 : Chật vật mà chạy
- Chương 58 : Trốn chỗ nào?!
- Chương 59 : Uy bức lợi dụ
- Chương 60 : Dương mưu
- Chương 61 : Công lược Triệu Đức Ngôn
- Chương 62 : Dương Hựu ý nghĩ
- Chương 63 : Vi diệu phản ứng
- Chương 64 : 2 tình gắn bó
- Chương 65 : Liều chết 1 lần đọ sức
- Chương 66 : 7 cái nhân mạng
- Chương 67 : Dương Hựu đối sách
- Chương 68 : Các phe đối sách
- Chương 69 : Mấy cái tin tức
- Chương 70 : Hiểu rõ đại nghĩa
- Chương 71 : Nửa đêm
- Chương 72 : Đêm đen, giết người!
- Chương 73 : Phản đồ
- Chương 74 : Chém giết
- Chương 75 : Phát sinh dị biến
- Chương 76 : Cụt tay đại hán
- Chương 77 : Cứu người
- Chương 78 : Hi vọng, tuyệt vọng
- Chương 79 : Kỳ quái thư sinh
- Chương 80 : Mã Chu hiến kế
- Chương 81 : Nam bắc vài sự kiện
- Chương 82 : Thương nghị xuất binh
- Chương 83 : Định kế sách
- Chương 84 : Xuôi nam
- Chương 85 : Thời cơ chín muồi
- Chương 86 : Cực tốt tin tức
- Chương 87 : Giương đông kích tây
- Chương 88 : Quân thần lại gặp nhau
- Chương 89 : Thuyết khách
- Chương 90 : Vận Thành huyện
- Chương 91 : Bao vây tiêu diệt
- Chương 92 : Vây kín chi thế
- Chương 93 : Ăn chơi thiếu gia
- Chương 94 : Đả kích cực lớn
- Chương 95 : Phẫn nộ Lý Mật
- Chương 96 : 1 phong thư
- Chương 97 : Bị ép tiến binh
- Chương 98 : Chúng bạn xa lánh
- Chương 99 : Trẫm không giết ngươi
- Chương 100 : Đám xấu hung hăng
Quyển 9- Chương 1 : Ôn nhu
- Chương 2 : Hoằng Phúc tự
- Chương 3 : Đoàn tụ
- Chương 4 : Hoằng Phúc tự trúng độc sự kiện
- Chương 5 : Không tìm ra manh mối
- Chương 6 : Cố nhân gặp lại, gợn sóng tái khởi
- Chương 7 : Lạc Dương hi vọng
- Chương 8 : Vương Thế Sung mua lương
- Chương 9 : Mỹ nhân kế
- Chương 10 : Uy bức lợi dụ
- Chương 11 : Kẻ say
- Chương 12 : Tình thế khó xử
- Chương 13 : Trường An 1 đêm
- Chương 14 : 1 tên ăn mày
- Chương 15 : Có người tạo phản!
- Chương 16 : Binh vây Lương vương phủ
- Chương 17 : Tạo phản chứng cứ
- Chương 18 : Liên hoàn án
- Chương 19 : Tung gạch nhử ngọc
- Chương 20 : Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên
- Chương 21 : Gieo gió gặt bão
- Chương 22 : Liên hợp đối kháng
- Chương 23 : Binh đến Diệp Huyện
- Chương 24 : Trận chiến mở màn
- Chương 25 : Oanh kích Diệp Huyện
- Chương 26 : Hàng binh
- Chương 27 : Đoạt thành
- Chương 28 : Hàng phục Dĩnh Xuyên
- Chương 29 : Thất bại, hèn hạ
- Chương 30 : Huynh đệ trong nhà
- Chương 31 : Độc kế, một giấc mộng
- Chương 32 : Binh vào Hổ Lao
- Chương 33 : Kỳ quái cử động
- Chương 34 : Cứu ta 1 mệnh
- Chương 35 : Lừa gạt cửa ải
- Chương 36 : Đoạt cửa ải
- Chương 37 : Thế như chẻ tre
- Chương 38 : Giật gấu vá vai
- Chương 39 : Tương kế tựu kế
- Chương 40 : Băng Thành
- Chương 41 : Cửa ngõ mở rộng
- Chương 42 : Chậm đợi thời cơ
- Chương 43 : Lửa đốt Kim Dung thành
- Chương 44 : Hậu thủ
- Chương 45 : Binh tiến Lạc Dương
- Chương 46 : Huynh đệ tình nghĩa
- Chương 47 : Đan Hùng Tín lựa chọn
- Chương 48 : Trong thành Lạc Dương
- Chương 49 : Chiêu hàng
- Chương 50 : Giết tù binh chấn địch
- Chương 51 : Mới định Thượng Thanh cung
- Chương 52 : Dạ tập!
- Chương 53 : Quyết định vận mệnh trong nháy mắt
- Chương 54 : Đánh đêm
- Chương 55 : Sinh tử 1 đường
- Chương 56 : Thừa thắng truy kích
- Chương 57 : Đối sách
- Chương 58 : Tên đã trên dây
- Chương 59 : Mạnh Tân độ
- Chương 60 : Ánh mắt cừu hận
- Chương 61 : Đông Lai thủy sư
- Chương 62 : Theo đuổi không bỏ
- Chương 63 : Thất bại thảm hại
- Chương 64 : Binh tiến Hà Nội
- Chương 65 : Giương đông kích tây
- Chương 66 : Vây khốn Hà Nội
- Chương 67 : Nam bắc 2 sự kiện
- Chương 68 : Bắt rùa trong hũ
- Chương 69 : Ngoan cố chống cự
- Chương 70 : Có dám đánh một trận?
- Chương 71 : Tính toán
- Chương 72 : Chim sẻ ở đằng sau
- Chương 73 : Lũ lụt cùng Long Vương
- Chương 74 : Bị bắt
- Chương 75 : Sống hay chết
- Chương 76 : Mượn ngươi đầu người dùng một chút
- Chương 77 : Thâm cừu đại hận
- Chương 78 : Trí tuệ vững vàng
- Chương 79 : Bí quá hoá liều
- Chương 80 : Thu đi đông lại
Chương 1 : Ta là Dương Hựu?
Mấy ngón tay tinh tế tỉ mỉ bóng loáng vụt qua khuôn mặt, cảm giác tê dại làm Dương nhịn không được giật giật lông mi, khẽ mở mắt ra, nhìn xem là tình huống gì. Thế nhưng không biết tại sao, hắn tuyệt nhiên không thể cử động, giống như có một tảng đá lớn đè trên mí mắt, cho dù mở mắt ra một chút cũng không thể.
Dương cảm thấy mười phần rã rời, "Ta đang làm sao thế này, tại sao không có một chút sức lực?" Hắn nhớ lại, có chút mơ màng, bất quá là bị cảm, tại sao lại nghiêm trọng như thế?
"Ai." Thanh âm thật thấp truyền đến, "Ngươi đứa nhỏ này, tuy Lý Uyên đã khởi binh ở Thái Nguyên, nhưng ngươi bất quá là một đứa bé, những chuyện đại sự này tự nhiên có Hoàng Thượng xử lý, ngươi sao phải cực khổ đến mức chạm đến cửa tử?"
Thanh âm rất là êm tai, mang theo khẩu âm Quan Trung nhàn nhạt, nhưng Dương nghe trong lòng lại khiếp sợ không gì sánh nổi. Lý Uyên, Thái Nguyên, khởi binh?! Mấy chữ này như trọng chùy, trùng điệp gõ vào trong lòng Dương.
Mẹ ta ơi, ta bất quá là đi theo đạo sư nghiên cứu tượng binh mã ở Tây An, sau đó bởi vì một ngày trước bị cảm lạnh, có phần cảm mạo choáng đầu, liền nghỉ ngơi một lát, nhưng tại sao, bên tai lại có thanh âm kỳ quái này? Tại sao, lại đến nơi này? Còn có cái gì Lý Uyên tại Thái Nguyên khởi binh? Hoàng thượng trong miệng nữ tử này, không phải chính là Tùy Dương đế Dương Quảng sao?
Ngươi cho rằng đây là Tùy Đường Anh hùng truyện a! Chẳng lẽ đang quay phim truyền hình?
Dương không mở miệng được, chỉ có thể tức giận mắng trong bụng, nhưng vừa nghĩ xong, trong đầu đột nhiên lại cảm thấy truyền đến một trận đau thấu tim, không tự chủ được hôn mê đi.
Trong cơn mê ngủ, Dương mơ mơ màng màng nhìn thấy, đúng vậy, là nhìn thấy, cái cảm giác này rất kỳ quái, hắn rõ ràng đưa thân vào trong một gian phòng rộng lớn, thế nhưng lại phảng phất là đang nhìn xuống căn phòng này, nhìn thấy rõ ràng hết thảy trong phòng.
Lại thấy trong phòng rộng, chính mình đứng ở một bên, mà phía trước chính mình, một thiếu niên, thân mang hoa phục, dáng dấp có chút thanh tú, bây giờ ngồi trên giường, mang trên mặt nụ cười thản nhiên, một đôi con ngươi linh tú chớp động ánh sáng lộng lẫy nhìn Dương, nhưng lại không nói lời nào.
"Ngươi là ai?" Thật lâu, Dương không nhịn được hỏi.
"Ta? Không phải chính là ngươi sao?" Người thiếu niên có khuôn mặt thanh tú, tuy rằng mang theo dáng tươi cười, nhưng trong mắt trong xanh, lại có vẻ sầu bi không che giấu được, đó là một loại sầu bi tuyệt vọng, để Dương trong lòng có chút lo sợ không yên.
"Ta, chính là ngươi?" Dương líu lưỡi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên này.
"Không sai, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là ta, Đại vương Dương Hựu, Đại Tùy Đại Hưng lưu thủ, cháu trai đương kim Thánh thượng, Dương... Hựu!" Thiếu niên kia nói xong, 2 chữ cuối cùng, từng chữ nói ra, giống như ngàn cân, trùng điệp đập nện trong lòng Dương, làm trong lòng Dương không khỏi trầm xuống, quả nhiên... Đây chính là xuyên qua trong truyền thuyếtsao? Nhưng mà, cái này sao có khả năng, thế nào có khả năng? !
Thiếu niên kia không để ý tới Dương đang khiếp sợ, bỗng nhiên cúi đầu xuống, tự lầm bầm nói : "Bây giờ thế cục Đại Tùy, chỉ sợ còn khó trị liệu hơn bệnh nhân đang bệnh nguy kịch a?"
Nói xong, thiếu niên kia cười khổ ngẩng đầu, nhìn Dương con ngươi nháy mắt cũng không nháy, nói : "Ta đi, ngươi, bảo trọng!" Nói xong, thân thể hướng về phía sau lướt tới, tựa hồ có người ở sau nắm lấy hắn.
Trong lòng Dương khẩn trương, vội kêu lên: "Cuối cùng là ngươi đang nói gì? Ngươi đừng đi, ta còn có việc muốn hỏi ngươi!" Nói xong, hắn vội vàng đi ra phía trước, nghĩ phải bắt được thiếu niên kia, nhưng thiếu niên kia càng bay càng nhanh, Dương căn bản theo không kịp tốc độ của hắn.
Dương hét lớn một tiếng, bỗng nhiên nhào tới, nghĩ phải bắt được thiếu niên, nhưng chính mình ra sức bổ nhào về phía trước, lại là chụp vào cái khoảng trống. Dương nặng nề té lăn trên đất, nhưng hắn không thấy chút nào đau đớn, hắn bất đắc dĩ ngẩng đầu đang muốn nói cái gì, thiếu niên kia đã biến mất không thấy.
"Ngươi ở nơi đó, mau ra đây, đi ra! Nói cho ta, cuối cùng là chuyện gì, là chuyện gì!" Dương lớn tiếng hô hào, nhưng thiếu niên kia thật biến mất, không có thân ảnh của hắn, cả phòng, chỉ có Dương thanh âm đang vang vọng, hồi lâu không ngưng lại.
Dương bỗng nhiên ngồi trên mặt đất, tự hỏi tất cả những thứ này. Cuối cùng là chuyện gì? Chẳng lẽ nói, thật xuyên qua đến năm thứ 13 Đại Nghiệp.
Năm thứ 13 Đại Nghiệp, thiên hạ hào kiệt nổi dậy như ong, mấy người Lý Uyên, Đậu Kiến Đức, Tiêu Tiển, Đỗ Phục Uy, Tiết Cử, vô luận người nào cũng là anh hùng danh chấn một phương; Năm thứ 13 Đại Nghiệp, mãnh tướng xuất hiện lớp lớp, bọn người Tống Kim Cương, Tiết Nhân Quả, Tần Thúc Bảo, La Sĩ Tín, đều là trong quân mãnh tướng, kiêu tướng một thời.
Mà trọng yếu hơn là, năm thứ 13 Đại Nghiệp, Lý Uyên đã khởi binh, xuất quân thẳng đến Đại Hưng!
Như hắn vốn là học sinh chuyên ngành khảo cổ, dĩ nhiên là có liên quan đến nghiên cứu lịch sử, bởi vậy, Dương dĩ nhiên biết, sau khi Lý Uyên khởi binh, trước phá Hoắc Ấp, giết Tống Lão Sinh; sau đó tuy rằng không đánh hạ được Hà Đông do Khuất Đột Thông trấn giữ, nhưng lại kịp thời áp dụng đối sách, chiêu mộ quần đạo Quan Trung, cùng lúc chia binh làm mấy đường, vượt qua Hoàng Hà, vây kín thành Đại Hưng, cũng chính là thàn Trường An hậu thế.
Tính từ lúc Lý Uyên khởi binh, không đến nửa năm liền đoạt lấy thành Đại Hưng, tiếp đó, thu mua lòng người ở Quan Trung, không đánh mà thắng chiêu dụ Ba Thục, thành lập căn cứ địa vững chắc, sau đó lại tiêu diệt cường địch Lũng Tây, trở thành thế lực lớn nhất lúc bấy giờ.
Tình thế Lý Uyên lúc này, cơ hồ đã không thể chống đỡ.
Huống chi, dưới trướng Lý Uyên, nhân tài xuất hiện lớp lớp, mà nổi danh nhất, sau này không ai hơn được Đường Thái Tông Lý Thế Dân! Những chiến dịch mấu chốt Tùy mạt đầu Đường: Thiển Thủy Nguyên đối kháng Tây Tần Tiết gia, Bách Bích đối kháng Lưu Vũ Chu, thêm Trung Nguyên đại chiến đối kháng Vương Thế Sung cùng Đậu Kiến Đức, hiển nhiên thể hiện tài năng quân sự của Lý Thế Dân.
Một người như vậy, được hậu thế xưng là thiên cổ nhất đế "Thiên Khả Hãn", làm sao kẻ mù mờ quân sự như mình có thể so sánh? Huống chi, đây là lúc uy vọng Đại Tùy đang lao dốc hạ xuống, dưới tình huống danh tướng cơ hồ tổn thất hầu như không còn, càng không có mấy phần thắng.
Lão thiên, đây là muốn ta đi chịu chết sao?
Dương nghĩ đến, đầu lại đau đến xé rách tim gan, hắn nhịn không được hét to một tiếng, lại hôn mê, cái gì cũng không biết.
Trong lúc Dương gặp đứa bé kia, thì một người phụ nữ mặc cung trang, nét mặt mang nặng sầu lo, khẽ lau mồ hôi trên trán thiếu niên trên giường, thiếu niên trên giường đang hôn mê bỗng nhiên hét to một tiếng, người phụ nữ mặc cung trang vội kìm lại thiếu niên, nhìn thấy khuôn mặt thiếu niên vặn vẹo, trong lòng tràn đầy sầu lo...
Sáng sớm, ánh mặt trời từ ngoài phòng chiếu vào, chiếu rọi trên mặt Dương, rất là ấm áp.
Bên tai, truyền đến tiếng hít thở đều đều, Dương, không, lúc này nên gọi là Dương Hựu. Trải qua trận hôn mê, hắn mơ hồ giống như đã hoàn toàn dung hợp với thân thể Dương Hựu, bây giờ, Dương chính là Dương Hựu, cùng là một người, không phân biệt!
Dương Hựu tinh thần sảng khoái mở mắt ra, lúc này mới phát hiện, mẫu thân Vi thị đang ngủ bên cạnh.
Dương Hựu kiếp trước, bởi vì cha mẹ công việc bề bộn, thường xuyên ra ngoài, khó được hưởng thụ tình thương của mẹ, bây giờ trông thấy sắc mặt Vi thị mệt mỏi, sao có thể không biết mẹ ở đây chờ đợi một đêm? Trong lòng lập tức cảm động, nhịn không được kêu một tiếng : "Mẫu thân."
"A, đại lang ngươi đã tỉnh?" Vi thị nghe thấy thanh âm, lập tức giật mình tỉnh lại, trông thấy Dương Hựu liền hơi khẽ nhỏm dậy, khẽ cười đầy nét mệt mỏi: "Ngươi có thấy khá hơn một chút? A, đúng rồi, ngươi chắc đói bụng rồi, mẹ liền gọi người đi làm chút đồ ăn!"
Thấy Vi thị lời nói có vẻ không mạch lạc, Dương Hựu có chút cảm động cười nhẹ một tiếng, nói : "Mẹ, con đã không sao, người không nên gấp gáp!"
Vi thị nghe được thanh âm, an tĩnh lại, có chút ngượng ngùng nhìn qua Dương Hựu, cười nhẹ một tiếng, nói: "Xem ngươi kia2, vừa mới tỉnh lại, lại ra vẻ tiểu đại nhân đi an ủi mẫu thân."
Dương Hựu thầm nghĩ, tuổi còn nhỏ? Tốt xấu kiếp trước cũng là nghiên cứu sinh ngành khảo cổ, sống đã hai mươi lăm hai mươi sáu năm, nếu không phải tính chờ đến công thành mới kết hôn, hài tử đã sớm có thể đánh xì dầu, sao còn là tiểu đại nhân?
Chỉ có điều lời này lại không thể nói.
Lúc này, bên ngoài có âm thanh truyền đến, "Điện hạ có khá hơn một chút?"
Dương Hựu chấn động trong lòng, hắn đã biết, là Kinh Triệu quận thừa Cốt Nghi.
"À, điện hạ đến giờ vẫn chưa tỉnh, xin mời hai vị trở về đi!" Một tên hoạn quan trả lời, Dương Hựu nhớ người này tên là Tiểu Quế Tử, ước chừng mười bảy mười tám tuổi, lớn hơn mình hai tuổi. Người hoạn quan này từ nhỏ đã hầu hạ mình, quan hệ với mình rất tốt.
"Ôi, việc này làm sao đây?" Một thanh âm lo lắng nói. Dương khẽ nhếch lông mày, người này là Tả dực vệ đại tướng quân Âm Thế Sư.
Dương Hựu đang muốn đứng dậy, liền lại nghe thấy Âm Thế Sư thanh âm mang theo lo lắng, "Cốt quận thừa, bây giờ Lý Uyên giết Tống Lão Sinh, Hoắc Ấp đã thất thủ, nghe nói các quận Hà Đông nhao nhao đầu hàng, thế cục thối nát đến nước này, lại nên làm như thế nào?"
"Oanh!" Dương Hựu nghe thấy, cả người sững sờ. Hắn quen thuộc lịch sử nên vốn đã biết, Tống Lão Sinh binh bại, là đầu tháng tám, sau đó, Lý Uyên binh quý thần tốc, trong vòng một tháng, liên tục hạ Lâm Phần, Thao quận, Long Môn, quân tiên phong thẳng tới bên bờ Hoàng Hà, sau đó vượt qua Hoàng Hà, tiến hành giáp công Đại Hưng.
Mà trước mắt nói đến Đại Hưng, Dương thừa kế ký ức Dương Hựu nên dĩ nhiên biết, trong năm nay, đầu tiên là Bàng Ngọc, Hoắc Thế Cử mang hai vạn binh đi trợ giúp Đông đô Lạc Dương, về sau nghe nói Lý Uyên khởi binh ở Thái Nguyên, Âm Thế Sư liền tổ chức bố trí: Tống Lão Sinh mang hai vạn binh mã thủ Hoắc Ấp, Khuất Đột Thông mang bốn vạn thủ Hà Đông, lại thêm trước đó phần lớn cấm quân đi theo thánh thượng, bây giờ binh lực Đại Hưng không đến ba vạn!
Ba vạn binh sĩ này đang đối diện là các lộ phản tặc suốt một dãy Quan Trung: Lý Thải Ngọc, Hà Phan Nhân, Tôn Hoa, Lý Trọng Văn, Khâu Sư Lợi, Hướng Thiện Trị... cộng lại chí ít có mười hai, mười ba vạn, càng không cần phải nói đại quân Lý Uyên đang đến gần, phía Lũng Tây còn có Tây Tần Tiết Cử hơn mười vạn tinh kỵ cũng đang thăm dò.
Tình huống như vậy, Dương Hựu cảm thấy đã không thể dùng chữ "thối nát" để hình dung. Hắn không nhịn được muốn mắng to, cái này lão tặc thiên, xuyên qua thành cái gì không được, lại xuyên qua trên thân một kẻ sắp thành tiểu hoàng đế con rối, rồi lại bị Lý Uyên sát hại?
Đây không phải chờ chết sao? Tâm tình Dương Hựu đang có hơi bình phục lại lần nữa bạo giận lên, hắn nắm chặt hai nắm đấm, còn kém há miệng mắng chửi.
Trông thấy biểu lộ của Dương Hựu, Vi thị giật mình, ôn nhu nói : "Đại lang, ngươi có phải lại thấy không thoải mái?" Nói xong, vươn tay ra, sờ trán Dương Hựu.
Vốn Dương Hựu nhất thời xúc động phẫn nộ, nghe được thanh âm ôn nhu của Vi thị, chấn động trong lòng, thoáng qua bình tĩnh lại. Nếu như đã nhập vào thân Dương Hựu, bi thương có ích lợi gì, phẫn nộ có ích lợi gì?
Nếu như Dương chỉ là xuyên qua thân một bách tính, hắn còn có thể đi đầu quân Lý Uyên, hoặc là đi tìm một nơi an tĩnh, lẳng lặng sống cuộc sống của mình, thế nhưng thân phận của mình lại là Đại Tùy Đại Hưng lưu thủ, thân là hoàng thất Đại vương Dương Hựu!
Thân phận này quyết định Dương Hựu không có khả năng đầu nhập vào Lý Uyên, mà lịch sử cũng đã chứng minh, Lý Uyên tuyệt đối sẽ không giữ lại tính mạng của mình. Trong sử sách viết, sau khi Dương Hựu nhường ngôi đế vị cho Lý Uyên, không lâu sau vì bệnh mà chết, nhưng Dương biết, đây chẳng qua là Lý Đường che giấu một cách đường đường chính chính mà thôi!
Hoàng thất triều trước, nhất là hoàng đế từ trên đế vị lui xuống, có thể có mấy người kết thúc yên lành? Thêm nữa, trong quá trình Lý Uyên thống nhất thiên hạ, các thế lực khác như Tiết Nhân Quả, Đậu Kiến Đức... sau khi bị bắt cũng bị chém giết ở trước cổng chợ Đại Hưng, ngay cả Đỗ Phục Uy vốn đã sớm đầu hàng, cuối cùng cũng rơi vào vận mệnh bị giết.
Đây tuyệt đối không phải là điều Dương Hựu mong muốn. Nhìn xem mẹ Vi thị nét mặt lo lắng, trong lòng Dương Hựu đã ngầm ngầm hạ quyết định. Đó chính là nghịch thiên mà đi, cải biến vận mệnh của mình, quyết không trở thành con rối, cũng không muốn làm Tùy Cung đế Dương Hựu kia mặc người chém giết!
Bây giờ, Lý Uyên đã công phá Hoắc Ấp, quân tiên phong trực chỉ Đại Hưng! Thời gian cấp bách, thời gian trời xanh cho mình đã không còn nhiều lắm!
Nếu như, không thể trong thời gian ngắn nhất, nắm giữ lực lượng của mình, đồng thời thực hiện an bài hữu hiệu, thì vận mệnh cuối cùng của chính mình, chỉ sợ cũng xấp xỉ cùng Dương Hựu trong lịch sử a?
Mệnh ta do ta không do trời! Đã đến thời đại này, vậy liền để ta liều một phen, nhìn một chút xem ai có thể cười đến cuối cùng đi! Nghĩ xong, Dương Hựu hô: "Tiểu Quế Tử!"
"A, điện hạ đã tỉnh!" Tiểu Quế Tử nghe được thanh âm, the thé kêu một tiếng, bước vào trong phòng.
Cốt Nghi, Âm Thế Sư hai người nhìn nhau, nhìn ra trong mắt đối phương lo nghĩ, chờ đợi, mà ở trong mắt hai người, sự bất đắc dĩ càng nhiều hơn. Đúng vậy, bất đắc dĩ, Hoàng Thượng khư khư cố chấp, mấy lần chinh Liêu thất bại, lại thêm không chịu quay lại Quan Trung chăm lo việc nước, nhất định phải mang theo cấm quân kiêu quả đi nơi bướm hoa Giang Đô, không chỉ không thể ổn định kinh sư, lại càng suy yếu lực trầm trọng khống chế của Đại Tùy đối với Quan Trung.
Trong phòng, Dương Hựu phân phó nói: "Người tới, hầu hạ cô mặc quần áo!"
"Đại lang, ngươi vừa tỉnh, có lẽ nên miễn đi triều hội hôm nay đi!" Vi thị khuyên, yêu thương hiện lên trong mắt.
Dương Hựu giờ mới hiểu được, vốn dĩ hôm nay là triều hội kỳ hạn, bởi vậy hai người Âm Thế Sư, Cốt Nghi mới đến hỏi thăm. Chỉ có điều cho dù không phải, đại sự cỡ như Hoắc Ấp thất thủ, vốn gấp như lửa cháy sau lưng, há lại coi như lãnh đạm?
"Mẹ, người yên tâm, hài nhi thân thể đã tốt!" Nói xong, Dương Hựu giả bộ như ngây thơ, nhảy mấy lần, ra vẻ thân thể không trở ngại.
"Ai, vậy ngươi cũng phải cẩn thận, mẹ đi hầm chút canh gà, lát cho ngươi uống!" Vi thị nói xong. Trong mắt đã lộ ra nước mắt. Nguyên Đức thái tử chết sớm, Hoàng Thượng lại không chịu ngồi yên, một hồi đào kênh đào, một hồi sửa trường thành, một hồi tây tuần Trương Dịch, một hồi lại đông chinh Cao Ly, thời gian ở tại Đại Hưng thành có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hoàng Thượng bận bịu cái này bận bịu cái kia, cả ngày không được an bình, đến mức làm cả thiên hạ đại loạn, bầy giặc nổi dậy như ong. Trái tim của nàng chỉ thắt ở trên người con trai, tự nhiên không nỡ lòng nhìn hắn vất vả.
"Ừm, vậy liền làm phiền mẫu thân!" Dương Hựu nói xong, lúc này, cung nữ đi tới, giúp Dương Hựu thay y phục.
Dương Hựu lúc này mới phát hiện, Dương Hựu tuy rằng tuổi không tới mười sáu, nhưng cũng coi như cao lớn cường tráng, chỗ hổ khẩu trên tay lại có vết chai. Rất dễ nhận thấy, chủ nhân lúc đầu của thân thể này tuy rằng tuổi nhỏ, nhưng cũng thường xuyên luyện võ.
Dù sao, Đại Tùy Dương thị chính là quân ngũ xuất thân, tập tục luyện võ rất thịnh, hắn mặc dù tuổi nhỏ, nhưng cũng chưa từng buông lỏng. Điều này khiến Dương Hựu có một chút an ủi, trong loạn thế, nắm đấm cứng mới là đạo lí quyết định.
Mặc y phục, Dương Hựu mang theo Tiểu Quế Tử đi ra phía cổng, xa xa, chỉ nghe thấy hai người nói chuyện.
"Âm tướng quân, mấy ngày trước, Lý Tú Ninh con gái thứ ba của phản tặc Lý Uyên chiêu binh mãi mã ở một dãy Tại huyện (nay là Thiểm Tây Hộ huyện), không biết tình hình chiến đấu làm sao?" Cốt Nghi nói.
Âm Thế Sư nghe xong, trầm mặc nửa ngày, rốt cục mở miệng nói ra: "Nàng là bậc cân quắc không thua đấng mày râu, lão phu mấy lần tiến công, đều bị thất bại."
Cốt Nghi kinh hãi, hỏi: "Nghe nói Lý Tú Ninh chỉ có không đến vài trăm người, tướng quân vì lẽ gì tấn công không được?"
"Ai!" Âm Thế Sư hung hăng một quyền đánh vào trên cột cửa, nói : "Không biết làm sao mà người này thuyết phục Hà Phan Nhân, có ba vạn binh, hai quân tương hỗ cứu viện lẫn nhau, lão phu nhất thời không điều tra, lầm trúng mai phục, bị tổn binh hao tướng, thật sự là mắc cỡ chết người vậy!"
"Thế nhưng, ngươi..." Cốt Nghi muốn nói lại thôi.
"Thế nhưng ta tại sao láo xưng đại thắng, tiêu diệt phản tặc vô số?" Âm Thế Sư thanh âm lạnh lùng truyền đến, bỗng nhiên, hắn tự giễu nở nụ cười, nói: "Tình huống bây giờ ngươi vẫn không hiểu sao? Xa không nói, liền nói vị kia trong thành Đại Hưng, có thể là đang chờ xem chúng ta làm trò cười đây!"
Cốt Nghi nghe xong, trầm mặc không nói, thật lâu, lại ảm đạm thở dài.
"Hai vị khanh gia, vào triều đi!" Dương Hựu nói xong, ánh mắt quét qua hai người. Lời nói mới rồi, hắn đã nghe được, kết hợp hậu thế biết, hắn cho rằng Cốt Nghi, Âm Thế Sư hai người kia, xem như trung thần, nhưng không thể xem như lương thần, có thể dùng bọn hắn, nhưng không thể trọng dụng, nếu không đến thời khắc mấu chốt, liền sẽ như xe bị tuột xích.
Hai người Cốt Nghi, Âm Thế Sư nhìn Dương Hựu đi ra, mặt không biểu tình, trong lòng lo sợ không yên, trầm thấp lên tiếng, theo Dương Hựu hướng phía Đại Hưng điện đi tới.
Trên đường đi, Dương Hựu nhíu thật chặt lông mày. Hắn sở dĩ vào triều, vì sốt ruột Quan Trung tình thế. Hắn thực sự nghĩ mãi mà không rõ, Âm Thế Sư vì sao không phái binh thủ cửa ải hiểm yếu trong Thử Tước cốc? Nên biết rằng từ Thái Nguyên xuôi nam, phải qua Thử Tước cốc, chỉ cần chọn một lương tướng, đóng giữ cửa ải hiểm yếu trong cốc, áp dụng chiến thuật con rùa đen, Lý Uyên kia cơ bản là không ra được, lại càng không cần phải nói tới chuyện công phá Hoắc Ấp.
Mấu chốt trong chuyện này, chẳng lẽ hắn nhìn không ra?
Xem ra, người này không chỉ hữu danh vô thực, mà trong đáy lòng còn có một chút tâm tư a?
Vậy cũng đúng, cả triều văn võ, cáo bệnh thì cũng đã cáo bệnh, từ quan thì cũng đã từ quan, đào tẩu thì cũng đã đào tẩu, còn có mấy người trung thần? Lúc này, Dương Hựu đột nhiên cảm thấy, có lẽ thế cục bên Lạc Dương Việt Vương Dương Đồng còn tốt hơn một ít a?
Cũng được, hôm nay liền để cô nhìn qua một cái, lại tính toán. Dương Hựu tập trung ý chí, bước vào Đại Hưng điện.
"Đại vương thiên tuế đến!" Lễ nghi giám hoạn quan trông thấy Đại vương tới, vội vàng hô to the thé. Hoạn quan nghe thấy phía sau, cũng tiếp theo hô hào, thanh âm liên tiếp, tầng tầng truyền xuống dưới.
"Cung nghênh điện hạ!" Quần thần quỳ xuống, cùng kêu lên.
Dương Hựu chậm rãi đi về phía vương tọa, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn đám người, bỗng nhiên, hai mắt hắn tỏa sáng, lại nhìn thấy một cái lão đầu, gương mặt hom hem, hiện đầy nếp nhăn, lộ ra vẻ tang thương.
Đó chính là Vệ Huyền Vệ Văn Thăng? Trong lòng Dương Hựu nhớ lại. Ánh mắt lại đảo qua đám người Nguyên Mại, Cố Lãm, Thôi Bì Già, Lý Nhân Chính.
Bước đến vương tọa, Dương Hựu ngồi xuống, chúng thần lại lần nữa thi lễ quỳ lạy, mặc kệ chuyện gì, tuy rằng Dương Hựu tuổi nhỏ, nhưng vẫn là lưu thủ thành Đại Hưng do đương kim Thánh thượng khâm điểm, là chủ nhân Đại Hưng, cấp bậc lễ nghĩa như thế không thiếu được, càng không thể xao nhãng.
"Các khanh miễn lễ, bình thân!" Dương Hựu nói xong. Hai đầu gối co lại, ngồi trên tấm đệm.
Ti Lễ Giám hoạn quan tiến lên một bước, như thông lệ nói: "Có việc khởi tấu, vô sự bãi triều!"
Lời còn chưa dứt, liền thấy Thái Phó thiếu Khanh Hàn Thiệu đi ra, cầm trong tay hốt ngà, nói: "Thần Hàn Thiệu có việc khởi bẩm!"
Dương Hựu nhìn Hàn Thiệu một cái, thầm nghĩ hôm nay liền để ta nhìn xem rõ ràng: "Chuẩn tấu!"
Chương 2 : Tranh luận trên triều đình (thượng)
Chương 3 : Tranh luận trên triều đình (hạ)
Chương 4 : Thăm dò
Chương 5 : Lý Tĩnh
.
Bình luận truyện
helloemdx Bá Tánh Bình Dân
Tác giả viết truyện lịch sử mà sửa bối cảnh, gốc gác nhân vật ác vậy. Cha con Vv thuật vv hóa cập chỉ là gia tướng nhà vv đc ban họ cho thôi, lấy đâu ra bối cảnh hùng hậu vs âm mưu, VV Thuật là đệ ruột Dương Quảng thì có , con trai chính tông họ vv bị Tùy Văn đế... Xem thêm
Tác giả viết truyện lịch sử mà sửa bối cảnh, gốc gác nhân vật ác vậy. Cha con Vv thuật vv hóa cập chỉ là gia tướng nhà vv đc ban họ cho thôi, lấy đâu ra bối cảnh hùng hậu vs âm mưu, VV Thuật là đệ ruột Dương Quảng thì có , con trai chính tông họ vv bị Tùy Văn đế Dương Kiên thịt hết r. Thứ 2, Tiêu Tiển khởi nghĩa k đc họ Tiêu ủng hộ, người đại diện họ Tiêu là Tiêu Hậu và Tiêu Vũ thuộc dòng đích, chứ TT đc gia tộc ủng hộ mà lại k áp chế đc mấy ô địa chủ quý tộc Kinh Tương, hài vl trong họ Tiêu là gia tộc mạnh nhất miền nam. Thứ 3 là tác anti LTD vl, k lột tả đc mị lực, kiêu hùng của LTD gì cả, như thằng loi choi vậy. Mới đọc đến đầu q3 thấy trừ mấy cái lỗi kia ra thì còn lại khá oke, truyện cvt dễ đọc ít lỗi. Cảm ơn bạn cvter nhiều.
Feb 26, 2024 01:25 am 0 trả lời 1
Dung Phamquang Bá Tánh Bình Dân
tác giả viết non quá. thời xưa 2 vợ chồng mang dê bò ra đãi quan quân mà vẫn ko bị nghi ngờ nản vkl
Jun 15, 2023 08:36 am 0 trả lời 1
phong thi vân Bá Tánh Bình Dân
chương 72, đọc toàn thấy " nàng" , như đang đọc nữ nhi quốc vậy
Sep 25, 2021 10:59 am 0 trả lời 0
Phạm Minh Thanh Bá Tánh Bình Dân
Cũng ổn mà thay đổi cả ls đâu phải một hai vậy là đk rồi , không có quá nhiều yếu tố mang chi thức hiện đại về
Aug 15, 2021 10:53 pm 0 trả lời 1
cuongphong310 Bá Tánh Bình Dân
Cái mồm ta nạp 3 thiếp là đủ rồi,sau em nào đẹp nạp vô hết,đúng là không thể tin đàn ông được nha chị em phụ nữ đặc biệt mấy ông mồm mép như lày. Đừng lấy. Lý do ngụy biện .
Jul 20, 2021 07:25 am 0 trả lời 0