Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 446 : Lưu dân

Người đăng: immortal

Ngày đăng: 13:40 22-07-2025

.
Triệu gia nói tới Trà Sơn, ở vào phía đông nam Thanh Ngọc, Lưu Tiểu Lâu dự định trực tiếp chạy tới làm di chuyển, đồng thời viết một lá thư, xin nhờ Hầu Doanh mang đến Ô Long Sơn, mời Lưu phu nhân cùng Chu Thất Nương tổ chức nhân thủ, chuẩn bị lương thực, dốc hết tất cả lực lượng chạy đến hỗ trợ. Kỳ thật Triệu gia cũng nói không rõ đến cùng có bao nhiêu người, nhưng không có một ngàn cũng có bảy, tám trăm người, nhiều người như vậy di cư đường dài tổng cộng một nghìn sáu trăm dặm, cũng không phải một việc đơn giản, nếu tính hành trình dựa theo mỗi ngày năm mươi dặm, liền phải đi một tháng, ăn mặc chính là một vấn đề lớn, hiện tại lại là mùa hè, sắp bước vào thời kỳ nóng bức, còn muốn phòng ngừa các loại chứng bệnh, đừng đến lúc đó có người chết trên đường, chạy hơn phân nửa, thì sẽ đau lòng chết. Đi Trà Sơn di chuyển bách tính là cần chứng từ, một mình Lưu Tiểu Lâu đi qua, nói mà không có chứng từ, sẽ không ai nghe hắn, nếu như cưỡng ép di chuyển, phía Tiểu Viên Sơn cùng Nguyên Thần Phái xung đột không ngừng, nói không chừng liền có tai họa bất ngờ. Cho nên Triệu gia cho Lưu Tiểu Lâu một phần thư ủy thác, mời Tam Huyền Môn ra mặt, trợ giúp thanh lý Trà Sơn, bao gồm cả lưu dân trên Trà Sơn, chi phí thanh toán là một trăm khối linh thạch, ba ngàn lượng bạch ngân. Bạc khẳng định là không có, nhưng có danh nghĩa này, Lưu Tiểu Lâu liền có thể danh chính ngôn thuận nói cho các phương muốn nhúng tay: Tam Huyền Môn đã thu tiền, cho nên chuyện này phải làm tốt, làm không được là không cách nào bàn giao cho Triệu gia. Cầm tới ủy thác của Tứ Hồ Sơn Trang, Lưu Tiểu Lâu lập tức lên đường xuôi nam. Hắn độc thân lên đường, không có vướng bận, hành động mau lẹ vô cùng, từ Động Đình xuôi nam hơn năm trăm dặm, buổi chiều ngày hôm sau liền tới nơi, lại dùng hai canh giờ, tìm tới Trà Sơn, trước tiên lên núi quan sát cục diện. Trà Sơn của Triệu gia là một vùng đồi núi nhấp nhô, có thể coi là đỉnh núi, có chừng mười lăm, mười sáu ngọn, giữa các đỉnh núi có một những vùng đất bằng phẳng lớn nhỏ, xây rất nhiều nhà tranh cùng nhà gỗ giản dị, trong lúc nhất thời cũng nói không rõ có bao nhiêu người, tóm lại nhiều hơn so với dự đoán. Phía Trà Sơn luôn có quản sự của Triệu gia đang quản lý, Lưu Tiểu Lâu sau khi tìm được hắn, đưa cho hắn thư ủy thác của Triệu Sĩ Cấp. Vị quản sự này là tộc nhân của Triệu gia, tự nhiên cũng họ Triệu, hắn hướng Lưu Tiểu Lâu nói: "Phía Chủ gia hai ngày trước liền gửi tin, chỗ ta không có bất cứ vấn đề gì, Lưu chưởng môn nói khi nào di dời, chúng ta liền di dời lúc đó." Lưu Tiểu Lâu hỏi: "Có bao nhiêu người? Tính qua chưa?" Triệu quản sự nói: "Tính cả già trẻ lớn bé, hơn một ngàn hai trăm sáu mươi người, cũng không ít. Ngày nắng to, thật đúng là phải chú ý. Trước đó ta sợ có dịch bệnh, đã nấu rất nhiều giải thử hoàn (viên giải nhiệt), còn chưa kịp phát xuống, đều cho Lưu chưởng môn." Giải thử hoàn của Triệu gia, tự nhiên là đồ tốt, chỉ riêng một vị thuốc này liền có thể để Lưu Tiểu Lâu bớt đi nửa phần lo lắng, đối với vị Triệu quản sự này rất cảm kích, đưa lên năm khối linh thạch. Vô luận là ở đâu, linh thạch đều là đồ tốt, Triệu quản sự mặc dù xuất thân đại tộc, lại không phải dòng chính hạch tâm, năm khối linh thạch với hắn cũng là một khoản tiền không nhỏ. Thu linh thạch, ngữ khí liền tốt hơn, không đến mức thấp kém, nhưng cũng đê mi thuận nhãn hơn nhiều. Không có việc gì, Triệu quản sự liền dẫn Lưu Tiểu Lâu đi xem nơi tụ tập của lưu dân. Những lưu dân này là ba năm qua lần lượt đào vong tới, phân làm năm nơi tụ tập, nhiều thì mấy trăm, ít thì mấy chục, luôn giúp đỡ Triệu gia làm việc, trồng cây trà, hái lá trà, để đổi lấy cái ăn cái mặc. "Nói thật, ta vẫn rất muốn giữ lại bọn họ, ban đầu, tại hạ cũng chuẩn bị dựa theo quyết định này, dựa theo thời gian bọn họ trốn đến, chia năm thôn, nhưng tông môn luôn không đồng ý, thật sự là vạn phần tiếc nuối." "Lần này nghe nói Bút Giá Sơn Trang sẽ chuyển đến hai thôn, hẳn là có thể bù vào a?" "Hôm qua người Tiết gia tới, thương nghị với ta việc này, hai thôn có hơn sáu trăm người, chỉ có một nửa hiện tại, bất quá thắng ở an tâm, đều là người của Thanh Ngọc Tông chúng ta, không có tâm tư khác. Nói ra, nếu quả thật giữ lại những người của Nguyên Thần Phái ở đây, ta còn phải lo lắng sau khi hai phái nghị hòa, những lưu dân này chạy về, cho nên giao cho Lưu chưởng môn cũng không tệ, Ô Long Sơn xa như vậy, bọn họ muốn chạy cũng khó." Lưu Tiểu Lâu dạo qua một vòng, cảm giác tình trạng của những lưu dân này coi như không tệ, y phục mặc dù rách rưới, nhưng tinh khí thần đều vẫn còn, không phải là loại trạng thái đói đến không đi được đường, nói rõ Triệu gia vẫn đối xử tử tế với bọn họ. Cũng khó trách, trì hạ bách tính vốn là nội tình trọng yếu của tông môn hoặc là thế gia, hoặc là thu nạp tới đối xử tử tế, hoặc là dưới tình huống không có biện pháp trực tiếp thanh trừ. Trở lại nơi ở của Triệu quản sự, Triệu quản sự thiết yến khoản đãi, Lưu Tiểu Lâu thấy rượu của hắn không quá tốt, liền lấy ra Quế Hoa Nhưỡng của Thần Vụ Sơn, hai người ngồi đối diện uống. Lưu Tiểu Lâu là xuất thân nghèo khó, đối mặt với một tiểu quản sự Luyện Khí trung kỳ như Triệu quản sự, không hề tỏ ra khoe khoang cùng sĩ diện của cao tu, oẳn tù tì thua vẫn phải uống như thường, uống đến cuối nên chơi xấu như thường chơi xấu, bị Triệu quản sự bắt tại chỗ, nên phạt như thường phạt, uống đến lúc cao hứng, Triệu quản sự trực tiếp đi tới nắm mũi Lưu Tiểu Lâu rót rượu, Lưu Tiểu Lâu cũng không có gì không vui, uống xong lại tiếp tục. Triệu quản sự mười phần say mê, trong lúc trò chuyện nói: "Nếu không vội, Lưu chưởng môn có thể ở lại thêm chút thời gian." Lưu Tiểu Lâu cười nói: "Đang định làm phiền thêm chút thời gian, người của ta đang trên đường tới, chắc phải nấn ná ở chỗ ngươi một thời gian." Triệu quản sự nói: "Ý của tại hạ, là mong Lưu chưởng môn để mắt đến Tiểu Viên Sơn cùng Nguyên Thần Sơn nhiều hơn." Lưu Tiểu Lâu nháy nháy mắt: "Triệu lão đệ có ý gì?" Triệu quản sự nói: "Ta được tin tức, hai ngày trước, Tiểu Viên Sơn cùng Nguyên Thần Sơn lại xung đột, đánh nhau ở Phương Đình." "Cho nên. . ." "Cho nên, có thể sẽ lại có một nhóm lưu dân đào vong đến." "Đào vong?" "Đào vong." "Ta chưa từng đến bên này, nhưng ta nghe nói, giữa địa bàn của Nguyên Thần Phái cùng địa bàn của Thanh Ngọc Tông chúng ta, có Tiểu Viên Sơn ngăn cách." "Đúng." "Những lưu dân này nếu tránh chiến đào vong, bọn họ sẽ đi như thế nào? Vòng qua từ phía bắc? Hay là từ phía nam? Đến lúc đó ta nên đi đâu để dẫn dắt lưu dân? Còn xin Triệu lão đệ dạy ta." "Lưu chưởng môn khách khí, ha ha. Không cần Lưu chưởng môn đi dẫn dắt, chính bọn họ sẽ đến." Quả nhiên, Lưu Tiểu Lâu không phải chờ quá lâu, hôm sau trời vừa sáng, liền có lưu dân Nguyên Thần Phái đào vong đến. Triệu quản sự gọi Lưu Tiểu Lâu cùng đi đến sơn khẩu của Trà Sơn, nơi này đã có hơn mười người chờ, nam nữ già trẻ đeo bao phục, khiêng gánh, hoặc ngồi xổm hoặc đứng chờ, ai nấy mặt mày lo lắng, trong lòng sợ hãi. Dẫn đầu chính là hai tu sĩ của Tiểu Viên Sơn, thấy Triệu quản sự, người cầm đầu liền nói: "Người mang đến, muốn hay không?" Triệu quản sự đáp: "Muốn! Vẫn quy củ cũ?" Đối phương gật đầu: "Quy củ cũ. Bốn mươi sáu người, năm khối linh thạch, bốn trăm sáu mươi lượng bạc." Triệu quản sự nói: "Lần này người các ngươi mang đến, trẻ con hơi nhiều, tính bốn khối linh thạch, bốn trăm lượng bạc." Đối phương không đáp ứng: "Đã nói không phân người già trẻ, sao lại đổi ý?" Song phương cò kè mấy hiệp, cuối cùng lấy giá năm khối linh thạch, bốn trăm lượng bạc thành giao, Lưu Tiểu Lâu giành trước một bước giao linh thạch cùng bạc, để Triệu quản sự dẫn lưu dân vào Trà Sơn an trí. Bởi vì Lưu Tiểu Lâu chưa rời đi Trà Sơn, cho nên những lưu dân này vẫn như cũ tính làm lưu dân hắn di dời, phí tổn tiếp tục do Triệu gia thanh toán, mà phí tổn thanh toán đi nơi nào, Lưu Tiểu Lâu liền mặc kệ. Hắn ước gì Triệu quản sự cho hắn thêm mấy đám lưu dân "Đào vong", lúc này đương nhiên sẽ không so đo linh thạch cùng bạc. Lại qua một ngày, Lưu phu nhân, Đàm lão gia tử, Đàm Tam Chưởng, Đàm Thất Chưởng, Đàm Bát Chưởng chạy đến, còn mang đến hơn hai mươi tên quản gia cùng trợ thủ, nhất là Đàm gia, bọn họ từng có kinh nghiệm di chuyển đường dài năm trăm dặm, mấy vị quản sự trong trang đều có kinh nghiệm phong phú, sau khi đến lập tức bắt tay vào chuẩn bị. Lưu phu nhân làm tổng quản, cùng Chu Thất Nương, Đàm lão gia tử thương định lộ tuyến là trước đi về phía bắc năm trăm dặm, sau khi đến Động Đình Hồ lại đi thuyền, xuôi theo sông mà lên, đi đường thủy đến Ô Long Sơn, như vậy, có thể giảm bớt gần nghìn dặm đường bộ, tổng cộng không quá mười lăm ngày, tiếp tế cũng dễ dàng hơn nhiều. Bọn họ dự tính mỗi đợt đi ba trăm người, hai ngày một đợt, từ Đàm gia hộ tống hướng bắc, Chu Thất Nương cùng Chu Đồng thì tiếp ứng ở Động Đình Hồ, dùng thời gian một tháng, mang những lưu dân này đến Ô Long Sơn an trí. Đến tận đây, Lưu Tiểu Lâu liền thành chưởng quỹ khoanh tay, mọi chuyện giao cho Lưu phu nhân cùng Triệu quản sự thảo luận, chính hắn trong lúc rảnh rỗi, liền lởn vởn ở phụ cận, quan sát lộ tuyến đào vong của lưu dân. Rất nhanh, hắn liền thăm dò được lộ tuyến đào vong của lưu dân, bách tính Nguyên Thần Phái, bình thường là thông qua địa bàn của Tiểu Viên Sơn, di chuyển về phía tây, mà bách tính Tiểu Viên Sơn, thì thông qua địa bàn của Nguyên Thần Phái, di chuyển về phía đông. Phía tây tiếp nhận lưu dân Nguyên Thần Phái, chủ yếu là Thanh Ngọc Tông, mà phía đông tiếp nhận lưu dân Tiểu Viên Sơn, thì là Ủy Vũ Tông. Sau khi xác nhận, Lưu Tiểu Lâu nảy ý định, chuẩn bị sang Ủy Vũ Tông đi dạo một vòng. Nhưng sau khi vòng qua phía đông của Ủy Vũ Tông, lại phát hiện chủ sự ở đó đều là người xa lạ, cũng không phải là Thẩm gia, mà là họ Tào, thuộc về một dòng họ lớn khác của Ủy Vũ Tông, mình nhất thời còn không tìm được mối liên hệ, đối với lưu dân bên đó bất lực, đành phải lại tiếp tục vòng quanh địa phương này. Thẳng đến khi hắn bỗng nhiên thăm dò được một tin tức xác thật, thế là chạy tới Phương Đình. Nghe nói ở phía Phương Đình, hai phái sắp có một trận đấu pháp đã được hẹn trước giữa các trưởng lão Kim Đan —— quyết đấu sinh tử. Loại trận đấu sinh tử này là cơ hội quan sát cực kỳ hiếm có, Lưu Tiểu Lâu đang trong giai đoạn tu hành chuẩn bị kết đan, tự nhiên chịu không được loại dụ hoặc này, lập tức chạy tới.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang