Toàn Thể Khởi Lập! Chân Long Quy Lai!

Chương 16 : Giang Hồ Hiểm Ác, Kinh Nghiệm Còn Non!

Người đăng: gktam01

Ngày đăng: 02:28 14-07-2025

.
Chương 016: Giang Hồ Hiểm Ác, Kinh Nghiệm Còn Non! Tầng sáu tòa nhà, trong một văn phòng rộng rãi và xa hoa. Trương Khiếu, người lực lưỡng vai u thịt bắp, đang ngồi oai vệ trên ghế sofa. Gương mặt hắn đầy những nếp thịt hung dữ, phía sau đứng sáu tên đệ tử mặc đồ đen bó sát. Lúc này, Chu Thanh Hoàng bước vào. Vẻ đẹp kiêu sa, cao quý của nàng lập tức khiến những đồ trang trí xa hoa trong văn phòng trở nên lu mờ. – Tiểu thư Chu gia Lăng Thành đích thân tới, ta thật bất ngờ quá. Mời ngồi, mời ngồi. Trương Khiếu lập tức đứng dậy, nụ cười gượng gạo nở trên gương mặt đầy thịt. Lục Phong đi theo sau cũng bước vào, liếc nhìn Chu Thanh Hoàng. Lăng Thành là tỉnh lỵ của Nam tỉnh, cố đô của sáu triều đại, cực kỳ phồn hoa. Hắn bảo sao ở Giang Thành chưa từng nghe nói tới Chu gia nào, càng không nghe nói có mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, hóa ra là từ Lăng Thành tới. Chu Thanh Hoàng ngồi xuống sofa, đi thẳng vào vấn đề: – Trương đường chủ, khu vực xung quanh đây Chu gia chúng tôi đã mua lại, chỉ còn duy nhất tòa nhà này. Việc giải tỏa xung quanh đã bắt đầu, không biết Trương đường chủ phải làm sao mới đồng ý chuyển nhượng tòa nhà và cho giải tỏa? Thì ra, Chu gia định giải tỏa khu vực lân cận để tái xây dựng, mở rộng bản đồ thương mại tại Giang Thành. Nhưng Hổ Đầu Hội không biết nghe được tin tức từ đâu, trước khi Chu gia hành động, đã bỏ vốn mua lại tòa Vạn Hoa Đại Hạ, kiên quyết không đồng ý giải tỏa, ngồi đất nâng giá. – Đừng vội, uống ngụm trà đã, chúng ta từ từ bàn. Trương Khiếu cười nói, tự tay rót cho Chu Thanh Hoàng một chén trà. Chu Thanh Hoàng liếc nhìn chén trà được đẩy tới trước mặt, nàng không nhúc nhích. – Trương đường chủ, hãy nói thẳng điều kiện của Hổ Đầu Hội đi, kéo dài lòng vòng chẳng có ý nghĩa gì. – Giọng Chu Thanh Hoàng lạnh lùng. – Đã tiểu thư hỏi thẳng như vậy, vậy ta báo giá. Trương Khiếu châm một điếu xì gà, hít một hơi sâu, rồi mới giơ bàn tay trái ra, lật lên lật xuống trước mặt Chu Thanh Hoàng. – Mười tỷ? Chu Thanh Hoàng hiểu ý, sắc mặt lập tức tối sầm. – Đúng, mười tỷ. Ta lập tức đồng ý giải tỏa. Trương Khiếu ngả người vào sofa, ánh mắt chằm chằm vào Chu Thanh Hoàng, sâu trong đáy mắt lóe lên tia ham muốn khó kiềm chế. Hắn đã vô số lần nghe đồn Chu gia có nữ nhi, như phượng hoàng trên chín tầng trời. Giờ gặp bản chân, hắn kinh ngạc, mỹ nhân tuyệt sắc như thế hắn mới thấy lần đầu. – Họ Trương kia, ngươi đừng có tham lam vô độ! Chưa đợi Chu Thanh Hoàng mở miệng, Mạch Đông đã quát lên giận dữ. Nàng chỉ thẳng vào Trương Khiếu, giọng đầy phẫn nộ: – Chúng ta đã điều tra rõ, lúc mua tòa nhà này, Hổ Đầu Hội các ngươi chỉ tốn một tỷ. Giờ ngươi dám mở mồm đòi mười tỷ? Ngươi đích thị là đang cướp trắng trợn! Trương Khiếu ngậm điếu xì gà, mắt híp lại, ánh hung quang lóe lên. Hắn nhìn chằm chằm vào Mạch Đông, lạnh lùng nói: – Nhóc con, nói năng chú ý chừng mực. Đây không phải là đòi giá trên trời. Ngươi có biết, tòa nhà này, mang lại cho Hổ Đầu Hội ta bao nhiêu lợi nhuận không? Lời này vừa ra, sắc mặt Chu Thanh Hoàng và Mạch Đông bỗng biến sắc. Họ nghĩ tới sàn đấu quyền đen dưới ba tầng hầm. Đúng như Trương Khiếu nói, chỉ riêng sàn đấu đó, mỗi tháng mang lại cho Hổ Đầu Hội khoản lợi nhuận khổng lồ. Lục Phong đứng bên lặng lẽ liếc nhìn Trương Khiếu. Hắn nghĩ tới số tiền của mình bị nuốt chửng… Tuy nhiên, việc gì cũng có trước sau. Hắn có thời gian và kiên nhẫn, đợi Chu Thanh Hoàng giải quyết xong chuyện của nàng rồi hắn sẽ đòi nợ sau. – Nói thì đúng vậy, nhưng cái giá Trương đường chủ đưa ra, thật sự quá lố. – Chu Thanh Hoàng nói. Trương Khiếu ha hả cười: – Cho nên, chúng ta có thể từ từ bàn mà. Tiểu thư Chu, mời uống trà. Ta thật lòng muốn nói chuyện tử tế. Chu Thanh Hoàng vẫn không nhúc nhích. Đã vào địa bàn của Hổ Đầu Hội, thận trọng thế nào cũng không thừa. Ánh mắt Trương Khiếu bỗng lạnh đi, nụ cười biến mất, hắn phất tay: – Xem ra tiểu thư Chu không mang thành ý đến đàm phán. Vậy mời về đi, không tiễn. – Họ Trương kia, ngươi đừng có quá ngang ngược! Thế lực Hổ Đầu Hội trong mắt Chu gia chẳng đáng gì, ngươi tưởng chúng ta không dám động thủ sao? – Mạch Đông lạnh lùng nói. – Động thủ? Được, ngươi thử động đi! Trương Khiếu đứng phắt dậy, quanh người tỏa ra sát khí, giọng hắn lạnh băng: – Chu gia các ngươi đúng là lợi hại, nhưng là ở Lăng Thành! Đừng quên, đây là chỗ nào! Lão tử liếm máu nơi đầu dao mấy chục năm, ngươi tưởng lão sợ sao? Mấy tên đệ tử phía sau lập tức thò tay vào trong áo, chỉ cần Trương Khiếu ra lệnh là rút hung khí giấu sẵn. Mạch Đông tức giận run người, ánh mắt băng hàn. Nàng rất muốn ra tay, nhưng đây là sào huyệt Hổ Đầu Hội, chỉ dựa vào nàng và Chu Thanh Hoàng, e rằng sẽ thiệt thòi. Nàng chỉ có thể gắng nuốt trôi bực tức trong lòng. – Hoặc mang thành ý ra nói, hoặc cút ngay, lão tử đây không tiếp! Trương Khiếu thẳng thừng tuyên bố. Sắc mặt Chu Thanh Hoàng tái mét. Là đại tiểu thư Chu gia, nàng khi nào phải chịu khí này? Nhưng nghĩ tới nhiệm vụ trên vai, nàng chỉ có thể hít một hơi thật sâu, cầm lấy chén trà trước mặt. Nàng không uống ngay, đưa lên mũi ngửi thử, trong lúc đó ngón trỏ khẽ chấm vào nước trà. Cây kim bạc giấu trong kẽ tay không phản ứng gì, nàng mới yên tâm. Chu Thanh Hoàng đã đủ thận trọng, xác nhận trà không vấn đề, nàng nhấp một ngụm nhỏ, đặt chén xuống nói: – Trương đường chủ, giờ chúng ta có thể nói chuyện tử tế rồi chứ? – Ha ha, phải thế chứ! Chỉ cần tiểu thư Chu sẵn sàng bày tỏ thái độ hợp lý, ta đương nhiên vui lòng cùng tiểu thư nói chuyện cho ra lẽ. Trương Khiếu cười to, hắn ngồi xuống sofa, không ngừng phả khói xì gà, ánh mắt đã có chút đùa cợt nhìn Chu Thanh Hoàng. "Giang hồ hiểm ác, tiểu thư Chu này kinh nghiệm vẫn còn non lắm…" Lục Phong thầm lắc đầu. Hắn đã nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt Trương Khiếu. Xem ra Chu Thanh Hoàng vẫn trúng kế rồi. Ba năm trong tù, hắn chứng kiến đủ loại tội phạm: sát thủ giết người không ghê tay, đạo tặc hung tàn, cao thủ độc dược đầu độc vô số người… Vì vậy, hắn hiểu rõ, nếu Trương Khiếu thật sự muốn động tay chân, chưa chắc đã chỉ dựa vào một chén trà. – Trương đường chủ, giờ có thể nói ra điều kiện của ngươi chưa? Chu Thanh Hoàng ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Trương Khiếu, tiếp tục: – Thực ra, điều kiện ta đưa ra đã đủ ưu đãi. Ngươi đồng ý, sau này còn có thể làm ăn với Chu gia, ngược lại chính là đối địch với Chu gia. Nặng nhẹ hơn kém, ta nghĩ Trương đường chủ vẫn phân biệt được. – Chu gia là thế gia đỉnh cấp Lăng Thành, được làm ăn cùng Chu gia, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất. Trương Khiếu mở miệng, hắn cười nói: – Tiểu thư Chu đưa giá hai tỷ, nói thật, thật sự hơi ít. Hay là thế này, tiểu thư Chu đồng ý thêm một điều kiện nữa của ta, vậy là xong. – Điều kiện gì? Chu Thanh Hoàng trong mắt lóe lên cảnh giác, nàng biết rõ điều kiện Trương Khiếu đưa ra tất nhiên không đơn giản. – Phù! Trương Khiếu bỗng chồm người tới, phả một ngụm khói, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào gương mặt ngọc ngà tinh xảo tuyệt mỹ của Chu Thanh Hoàng, rồi ánh mắt hạ thấp, dừng lại ở thân hình đẫy đà gợi cảm, mê hoặc khó cưỡng của nàng. Hắn liếm liếm mép, nói: – Chỉ cần tiểu thư Chu… ngủ cùng ta một đêm thật tốt là được. … Mọi người ủng hộ nhiều nhiều, cảm ơn!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang