Vô Địch Thần May

Chương 10 : Viên Ngọc Đỏ Bí Ẩn

Người đăng: Tôi Biết

Ngày đăng: 08:11 31-10-2019

.
Quay về phòng, Huỳnh Thắng đóng cửa, khóa chặt, rồi lấy chiến lợi phẩm từ Tử Tinh Hoa ra kiểm tra. Trên bàn gỗ đơn sơ, hắn đặt thanh kiếm mới, vài lọ độc dược, và chiếc nhẫn không gian. Hắn rút kiếm, lưỡi thép sáng loáng, khắc hoa văn rồng mờ, tỏa hàn quang nhàn nhạt. Hắn vung thử, kiếm khí xé gió, sắc bén hơn thanh cũ gấp bội. Hắn thầm nghĩ: “Phẩm giai chắc là linh khí trung phẩm, tốt hơn kiếm chợ trời thái rau của ta!” Hắn cất kiếm, mân mê nhẫn không gian, ý thức dò xét. Một không gian rộng hai mét vuông hiện ra, như kho tàng bí mật. Hắn suýt hét lên, nhưng nhờ Lưu Thủy Tâm Pháp, tâm tĩnh, kìm được. Hắn lẩm bẩm: “Giới chỉ thật! Truyện kiếm hiệp không lừa ta! Nếu chưa luyện tâm pháp, chắc ta nhảy cẫng rồi!” Sau một đêm dò xét, hắn sững sờ. Bên trong giới chỉ là kho báu: một hộp gỗ chứa năm viên linh thạch, to bằng trứng chim cút, trong suốt, tỏa ánh sáng ôn nhuận, cầm ấm áp, dễ chịu. Hắn thầm đoán: “Chắc chắn là linh thạch, dùng để tu luyện hoặc trận pháp!” Ngoài ra, có hai bí kíp độc công (hắn không quan tâm), một bí kíp địa giai nội công Di Cung Dịch Diện, vài vũ khí linh tinh, và dược liệu quý. Trong đống lộn xộn, hắn tìm thấy tấm bản đồ da thú, vẽ rừng Hắc Ám, ghi chữ “Nguyên Anh Chi Bảo”, chỉ rõ một vị trí bí ẩn. Hắn nhíu mày: “Hắc Ám? Liên quan tia sáng đỏ đêm qua, hay mảnh giấy của sư phụ?” Hắn cất tất cả vào giới chỉ, lấy Di Cung Dịch Diện ra xem. Bí kíp ảo diệu, cho phép dịch chuyển huyệt đạo, thay đổi diện mạo, hình dáng, giọng nói theo ý muốn. Cấp một đại thành đổi khuôn mặt trong hai tiếng, cấp hai đổi cả hình dáng và giọng nói trong năm tiếng, cấp ba gấp đôi thời gian. Nội lực càng cao, hiệu quả càng lâu. Nhưng luyện cực kỳ khó, sai chút là tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì đổi tính (như Tử Tinh Hoa), nặng thì điên loạn. Hắn thầm nghĩ: “Địa giai, nhưng tương đương Thiên giai sơ kỳ. Nguy hiểm, nhưng lợi hại! Nếu luyện thành, ta có thể giả dạng bất kỳ ai, kể cả tránh độc Hắc Nguyệt.” Vèo! Sáng hôm sau, hắn luyện xong cấp một đại thành, mệt mỏi không tả. Hắn xoa mi tâm, vươn vai, lẩm bẩm: “Khó thật, cả đêm vật vã mới được cấp một!” Cơ thể rã rời, nhưng tâm tĩnh nhờ Lưu Thủy Tâm Pháp. Tiếng bước chân nhẹ vang lên, chính xác là Tuyết Nguyệt. Nhờ Lưu Thủy Tâm Pháp, ngũ giác quan hắn nhạy bén, nhận ra ngay. Nàng gõ cửa, giọng trong trẻo: “Huỳnh công tử dậy chưa? Ta muốn nói chuyện.” Hắn mở cửa, chào buổi sáng, mời nàng vào. Tuyết Nguyệt áo lụa xanh, dung mạo như tiên nữ, nụ cười duyên dáng, tỏa mùi hương dịu dàng, quyến rũ. Hắn thầm nghĩ: “Mùi này… giống đêm ở tửu lâu, nhưng đậm hơn. Liên quan ngọc bội?” Nàng lên tiếng: “Trước tiên, cảm ơn công tử hoàn thành nhiệm vụ. Hôm nay, ta muốn trả thù lao. Công tử nghĩ sao?” Mắt nàng chớp, nụ cười như ánh trăng, đầy sức hút. Hắn bình tĩnh, giọng đều: “Công chúa đừng khách sáo. Chúng ta là bằng hữu, không cần thù lao.” Hắn cố giữ tâm tĩnh, không để vẻ đẹp nàng làm dao động. Tuyết Nguyệt thoáng rung động, cảm xúc dâng trào, nhưng kìm lại, giọng nhẹ: “Ngày mai, ta về kinh thành gặp phụ hoàng. Công tử có thể đi cùng không?” Nàng chớp mắt, nụ cười như thiên thần, hàm răng trắng lấp lánh. Hắn nhìn ánh mắt chân thành, thầm nghĩ: “Phải gặp Hoàng đế Ung Khiêm giao mật thư của sư phụ. Đi cùng nàng, tiện cả đôi đường, nhưng phải cẩn thận chuyện Cái Nhiếp!” Hắn gật đầu, ánh mắt chính trực: “Được, ta sẽ đi.” Tuyết Nguyệt rạng rỡ, lòng vui khôn tả. Nàng không rõ từ khi nào có tình cảm với hắn, chỉ biết tim đập nhanh. Nàng ôm quyền: “Vậy không làm phiền công tử. Ngày mai chúng ta xuất phát.” Nàng xoay người, bước chân nhẹ nhàng rời đi. Huỳnh Thắng nhìn theo, lắc đầu, chua xót: “Đẹp trai cũng khổ! Mỹ nhân trước mặt, mà ‘tiểu đệ’ chỉ để đi đái! Trời hại ta!” Hắn thở dài, lòng đau như cắt, nghĩ đến cảnh “cám treo, heo nhịn đói”. Chiều đó, phủ Dịch gia mở tiệc long trọng, bàn gỗ mun bày linh quả, rượu ngâm thảo dược, khách toàn người thân Dịch gia. Dịch Đông Phương nâng chén, cảm tạ mọi người. Huỳnh Thắng ngồi cạnh Dịch Quý Dương, trò chuyện rôm rả, nhưng lòng nghĩ đến viên ngọc đỏ ở Vân Phù. Tiệc tàn, hắn cáo từ, mượn ngựa khỏe, phi nước đại về hẻm núi. Trời nhá nhem, Vân Phù hiện ra, vực sâu âm u, Yêu khí nồng đậm. Gió rít qua kẽ lá, như kiếm khí vô hình. Hắn gặp vài ma thú cấp năm, cấp sáu, nhưng chúng cảm nhận sức mạnh Luyện Thể tầng chín, lảng tránh. Đến cửa hang, hắn cảm giác nguy hiểm rình rập, như có mắt theo dõi. Hắn rút kiếm mới, hàn quang lóe lên, cẩn trọng bước vào. Hang đá ẩm mốc, Yêu khí thoảng, không khác đêm trước. Hắn kiểm tra, linh tính mách bảo có gì bất thường. Đến đáy hang, hắn phát hiện một chỗ đất lõm, như vừa bị đào bới. Hắn vận công, thi triển Lục Kiếm Quy Nhất, kiếm khí xuyên đất, đâm sâu. “Rầm!” Một tiếng gầm đau đớn vang lên từ lòng đất. Hắn lùi nhanh, sương độc đen tanh bắn ra từ lỗ thủng. Một đại mãng xà dài chín mét, thân đen bóng, sừng nhọn trên đầu, lao ra. Đầu nó rỉ máu, vết thương do kiếm khí, mắt đỏ rực, gầm gừ. Hắn không cho cơ hội, tung chiêu mạnh nhất, kiếm khí xoắn ốc chém ngang. “Xoẹt!” Đầu xà văng ra, máu phun như mưa. Thân nó giãy giụa, sương độc lan khắp hang. Hắn vận Thiên Nam Bộ Pháp, lao ra ngoài, tránh độc. Hắn thầm nghĩ: “Cấp tám Luyện Thể, tinh khôn thật! Đêm qua nó ẩn nấp, không dám tấn công vì ta và nhóm đông. Hôm nay cũng nấp, nhưng bị phát hiện, chết tức tưởi!” Sương độc tan, hắn nín thở, trở vào. Gần đầu xà, một tia sáng đỏ lóe lên từ miệng. Hắn dùng kiếm khều, một viên ngọc đỏ, to như trứng chim cút, lăn ra, tỏa ánh sáng ôn nhuận. Hắn nhíu mày: “Giống tia sáng đêm qua! Không phải của xà, chắc nó nuốt từ bảo vật. Nhưng sao phát sáng đúng lúc?” Hắn nhớ đêm qua, xà “ợ” sau khi ăn mồi, vô tình lộ ngọc. Hắn bật cười: “Chết vì cái ợ, đúng là xui tận mạng!” Hắn cất ngọc đỏ vào giới chỉ, kiểm tra hang, không thấy gì lạ, rời đi. Hắn thầm nghĩ: “Viên ngọc này, bản đồ Hắc Ám, mảnh giấy sư phụ, ngọc bội Tuyết Nguyệt… có liên quan không? Phải cẩn thận, đừng để lộ chuyện Cái Nhiếp!” Hắn phi ngựa về Dịch gia, lòng đầy kỳ vọng nhưng cũng lo lắng cho chuyến đi kinh thành.
Vũ trụ- Thiên Hà, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
.
 
Trở lên đầu trang