Vô Địch Thần May
Chương 128 : Chữa Trị Tèo Hoàn Toàn Và Sự Phát Triển Nghịch Thiên
Người đăng: Tôi Biết
Ngày đăng: 14:10 03-06-2025
.
Vạn Hồn Uyên chìm trong không khí âm u, sương mù xám vẫn bao phủ khắp nơi, tiếng rít ghê rợn của linh hồn vang vọng, nhưng sự tĩnh lặng sau trận chiến với Hồn Vương khiến cả thung lũng trở nên yên ắng lạ thường. Huỳnh Thắng, trong thân thể Cửu Chân, dáng thanh niên cao gầy, khuôn mặt thanh tú, đứng giữa thung lũng, tay cầm Hồn Tinh Vạn Niên, ánh mắt sáng rực nhưng khóe miệng lại nở nụ cười nói: “ Hồn Tinh Vạn Niên đây rồi! Con ma Hồn Vương đánh đau thật, suýt nữa ta đi chầu tổ tiên, may mà ta bá, số đỏ không ai sánh bằng! Hê hê, Tèo, ngươi sắp phục hồi hoàn toàn, ta bá, đúng là may mắn ngút trời!” Hắn quay sang Kim Liên, dáng thon gọn, xiêm y trắng, khuôn mặt xinh đẹp, ánh mắt dịu dàng nhìn hắn, cười tươi: “Kim Tỷ, tỷ giỏi lắm, hợp sức với đệ đúng là ăn ý! Đệ bá, mà có tỷ bên cạnh, tự nhiên thấy sướng hơn, hê hê!”
Kim Liên mỉm cười, giọng nói dịu dàng: “Mai đệ, đệ vẫn đùa được, thật đáng khâm phục! Tỷ mừng vì đệ lấy được Hồn Tinh Vạn Niên, nhưng nơi này quá nguy hiểm, chúng ta nên rời đi ngay! Đệ định làm gì với bảo vật này?” Hắn gãi đầu, cười nói: “Kim Tỷ, đệ phải chữa trị Tèo ngay! Tèo là pháp bảo của đệ, bị thương từ trận chiến Vô Thượng hơn vạn năm trước, giờ có Huyền Minh Thạch, Tinh Huyết Phượng Hoàng, và Hồn Tinh Vạn Niên, đệ sẽ giúp nó phục hồi hoàn toàn! Ta bá, số đỏ thế này, không chữa ngay thì phí, hê hê!” Nàng gật, ánh mắt quyết đoán: “Tốt! Tỷ sẽ bảo vệ đệ, chúng ta tìm nơi an toàn để ngươi làm việc đó!”
Cả hai rời Vạn Hồn Uyên, tìm một khu rừng nhỏ gần đó, không khí trong lành, cây cối xanh mướt, yên tĩnh đến mức chỉ nghe tiếng lá xào xạc trong gió. Hắn ngồi xếp bằng dưới một gốc cây cổ thụ, đặt Hồn Tinh Vạn Niên trước mặt, ánh mắt sắc bén nhưng vẫn cười nói: “ nhìn viên tinh này đẹp ghê! Tèo, ngươi sướng nhé, ta bá, kiếm được đủ bảo vật cho ngươi, không ai may mắn hơn ta đâu, hê hê!” Hắn tập trung tinh thần, gọi: “Tèo, ta có Hồn Tinh Vạn Niên rồi! Làm sao để chữa trị ngươi hoàn toàn?” Giọng Tèo vang lên trong thức hải, mạnh mẽ hơn trước: “Chủ nhân, cảm ơn ngươi! Hồn Tinh Vạn Niên là bảo vật cuối cùng ta cần! Ngươi hãy đặt nó vào không gian của ta, ta sẽ hấp thụ trong 15 năm, tương ứng 3-4 ngày bên ngoài! Sau đó, ta sẽ phục hồi hoàn toàn, thậm chí có thể nâng cấp lên một bậc, sức mạnh sẽ vượt xa trước đây!”
Hắn gật, ánh mắt sáng rực: “Tốt! 15 năm, ta bá, sẽ tranh thủ luyện thêm! Với trí tuệ của ta, Kiếm Ý, Thần Châm Tạo Hóa, và Thiên Y Vô Hạn sẽ mạnh hơn nữa! Ta bá, không bỏ lỡ cơ hội!” Hắn vận Linh Lực, kích hoạt Tèo, một luồng ánh sáng trắng tỏa ra, bao bọc lấy hắn và Hồn Tinh Vạn Niên, kéo vào không gian bên trong. Không gian của Tèo rộng lớn, bầu trời trắng xóa, mặt đất phẳng lì, không khí tinh thuần. Hắn đặt Hồn Tinh Vạn Niên xuống, Tèo phát ra một luồng ánh sáng xám, bao bọc lấy viên tinh, từng luồng khí âm u tỏa ra, hòa vào không gian, tự nhủ: “Khí tức linh hồn, mạnh thật! Tèo, ngươi hấp thụ đi, ta sẽ luyện thêm! Ta bá, trí tuệ cao thế này, không luyện thì phí, hê hê!”
Hắn ngồi xếp bằng, vận Thiên Y Vô Hạn, tập trung tinh thần, luyện Thần Châm Tạo Hóa. Với trí tuệ cao vượt trội, hắn nhanh chóng cảm nhận được các luồng khí trong cơ thể, huyệt đạo thứ 14 “nhúc nhích” mạnh hơn, tự nhủ: “ trí tuệ của ta đúng là nghịch thiên! Huyệt này, sắp mở rồi! Chỉ cần 5 năm, ta sẽ khai mở hoàn toàn, Thiên Y Vô Hạn sẽ mạnh hơn nữa!” Sau 5 năm, huyệt đạo thứ 14 mở ra, Thiên Y Vô Hạn tăng vọt, giác quan nhạy bén hơn, có thể cảm nhận khí tức trong phạm vi hàng ngàn dặm, tự nhủ: “Tốt! Thiên Y Vô Hạn tầng thứ tư, ta bá, cảm nhận khí tức chính xác hơn, chữa trị cũng nhanh hơn! Trí tuệ của ta, đúng là nghịch thiên, hê hê!”
Hắn chuyển sang luyện Kiếm Ý, cầm Sử Lược Thần, cảm nhận ý chí cổ xưa từ thanh kiếm, với trí tuệ cao, hắn nhanh chóng ngộ ra những tầng ý nghĩa mới, ý chí hòa quyện với Kiếm Ý, khiến kiếm khí mạnh mẽ hơn, tự nhủ: “ Kiếm Ý tầng thứ năm trung kỳ, ta đã tinh thông! Chỉ 10 năm, ta đạt tầng thứ năm trung kỳ, ý chí mạnh hơn, kiếm khí sắc bén hơn! Ta bá, trí tuệ cao thế này, luyện nhanh hơn tu vi cả trăm lần, hê hê!” Hắn vung kiếm, chém ra hàng trăm đạo kiếm khí, mỗi đạo mang ý chí kinh thiên, hóa thành hình rồng xanh, gầm vang, cắt không gian xung quanh thành từng mảnh nhỏ, tự nhủ: “Kiếm Ý tầng thứ năm, ta bá, nếu gặp lại Lương Huyền Thiên, ta sẽ cho lão biết tay!”
Sau 15 năm trong không gian Tèo, tương ứng 4 ngày bên ngoài, Tèo phát ra một luồng ánh sáng rực rỡ, giọng nói mạnh mẽ vang lên: “Chủ nhân, ta đã hấp thụ Hồn Tinh Vạn Niên, yêu khí trong linh hồn ta đã được trung hòa hoàn toàn! Ta phục hồi 100% sức mạnh, thậm chí nâng cấp lên một bậc, có thể hỗ trợ ngươi nhiều hơn! Chức năng đóng băng thời gian cũng mạnh hơn, 1000 năm bên trong chỉ tương ứng 1 năm bên ngoài!” Hắn gật, ánh mắt sáng rực: “ Tèo, ngươi mạnh thế này, ta bá, đúng là số đỏ! 1000 năm bên trong chỉ 1 năm bên ngoài, ta luyện thêm vài ngàn năm nữa, không ai đánh lại ta, hê hê!” Hắn rời không gian Tèo, trở lại khu rừng, chỉ mới 4 ngày trôi qua, nhưng cảm giác như đã trải qua hàng chục năm.
Kim Liên đứng canh, ánh mắt lo lắng, thấy hắn trở lại, vội hỏi: “Mai đệ, đệ ổn không? Tèo đã phục hồi chưa?” Hắn cười nói: “Kim Tỷ, đệ ổn lắm! Tèo đã phục hồi hoàn toàn, còn mạnh hơn trước! Đệ bá, mà trí tuệ cao thế này, luyện Kiếm Ý và Thiên Y Vô Hạn nhanh hơn tu vi cả trăm lần, hê hê! Giờ đệ tự tin hơn nhiều, tỷ yên tâm!” Nàng mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Đệ giỏi lắm! Tỷ biết đệ may mắn và thông minh, nhưng lần sau, đừng mạo hiểm thế nữa, tỷ lo lắm!” Hắn gãi đầu, cười: “Hê hê, Kim Tỷ yên tâm, đệ bá, không chết được đâu!”
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ xa: “Tiểu tử, ngươi giết Huyền Dương Tôn Giả, cướp Hồn Tinh Vạn Niên của ta? Hôm nay, ngươi phải chết!” Một bóng người lao tới, dáng cao lớn, áo bào đen, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén—Hắc Hồn Tôn Giả, một cao thủ khác trong Vạn Hồn Uyên, Chân Thánh tám sao trung kỳ, khí thế mạnh mẽ, mang theo áp lực kinh khủng, tự nhủ: “Tiểu tử này, dám cướp bảo vật của ta? Hôm nay, ta sẽ khiến ngươi tan xương nát thịt!” Hắn vung tay, sương mù đen hóa thành một con rắn linh hồn khổng lồ, mang yếu tố Kim trong ngũ hành, lưỡi rắn sắc bén như lưỡi kiếm, lao thẳng về phía Huỳnh Thắng và Kim Liên, mang theo sát khí kinh thiên.
Huỳnh Thắng cười nói, gãi đầu: “ lại thêm một lão Chân Thánh tám sao! Vạn Hồn Uyên đúng là lắm cao thủ, đánh hoài không hết à? Nhưng ta bá, không sợ đâu! Hê hê, Kim Tỷ, chúng ta hợp sức, xử lão này! Đánh xong, đệ mời tỷ ăn bánh bao, ngon lắm!” Nàng mỉm cười, ánh mắt quyết đoán: “Đệ vẫn đùa được! Được, chúng ta hợp sức!” Hắn vận Bát Quái Ngũ Biến, tốc độ tăng vọt, hóa thành bóng mờ, né tránh con rắn linh hồn, đồng thời vung Sử Lược Thần, chém ra một đạo kiếm khí mang Kiếm Ý tầng thứ năm, ý chí mạnh mẽ, hóa thành hình rồng xanh khổng lồ, gầm vang, cắt không gian xung quanh thành từng mảnh. “Kiếm Ý – Sử Lược Trảm Thiên!” Hắn hét lớn, kiếm khí lao thẳng về phía con rắn linh hồn, “Ầm!” không gian nổ tung, con rắn bị cắt đôi, nhưng Hắc Hồn Tôn Giả không lùi, vung tay, sương mù đen hóa thành hàng trăm lưỡi kiếm linh hồn, mang yếu tố Kim, lao thẳng về phía cả hai, tự nhủ: “Chết đi!”
Kim Liên vung tay, một đạo chưởng lực mang ánh sáng trắng, hóa thành một con băng long khổng lồ, mang yếu tố Thủy, lao thẳng về phía lưỡi kiếm linh hồn, “Ầm!” không gian rung chuyển, băng long vỡ vụn, nhưng lưỡi kiếm cũng suy yếu, nàng bị đẩy lùi, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, ánh mắt kinh hãi: “Chân Thánh tám sao trung kỳ, mạnh quá!” Hắn lao tới, vận Thiên Y Vô Hạn, chữa trị vết thương cho Kim Liên, cười nói: “Kim Tỷ, đừng lo! Đệ bá, xử lão này ngay! Hê hê, lão già, ngươi muốn đánh, ta chiều!” Hắn vung kiếm, chém ra liên tục ba đạo kiếm khí, mỗi đạo mang Kiếm Ý tầng thứ năm, ý chí mạnh mẽ, lao thẳng về phía Hắc Hồn Tôn Giả. “Kiếm Ý – Trảm Hồn!” Hắn hét lớn, ba đạo kiếm khí hợp thành một, hóa thành hình rồng xanh khổng lồ, gầm vang, cắt không gian thành từng mảnh, đâm thẳng vào ngực Hắc Hồn Tôn Giả, “Ầm!” hắn bị đẩy lùi năm bước, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, ánh mắt kinh hoàng: “Kiếm Ý của ngươi… sao mạnh vậy? Tiểu tử, ngươi là ai?”
Hắn cười nói: “Ta bá, không cần ngươi biết! Lão già, ngươi muốn đánh nữa không? Ta còn rảnh lắm, hê hê!” Hắc Hồn Tôn Giả gầm lên, vận toàn bộ Linh Lực, sương mù đen hóa thành một con rồng linh hồn khổng lồ, mang yếu tố Kim, lao thẳng về phía cả hai, tự nhủ: “Chết đi!” Hắn lao tới, vận Thiên Y Vô Hạn, chữa trị vết thương, chém ra một đạo kiếm khí cuối cùng, ý chí mạnh mẽ, cắt không gian thành hai mảnh, đâm thẳng vào ngực Hắc Hồn Tôn Giả. “Ầm!” Hắn bị đánh bay, sương mù tan rã, ngã xuống, bất tỉnh, tự nhủ: “Tiểu tử… ngươi… mạnh quá…” Hắn thở dốc, máu tươi chảy từ ngực, nhưng ánh mắt sáng rực: “Ta bá, lại thắng! Kim Tỷ, chúng ta hợp sức, đúng là ăn ý! Hê hê, giờ Tèo đã phục hồi hoàn toàn, ta bá, không ai cản được!”
Link thảo luận bên forum
.
Bình luận truyện