Vô Địch Thần May

Chương 13 : Vô Thiên Nhãn và Tiệc Hoàng Cung

Người đăng: Tôi Biết

Ngày đăng: 09:17 12-11-2019

.
Huỳnh Thắng khép cửa sổ, ánh trăng mờ nhạt chiếu lên sàn gỗ bóng loáng. Hắn ngồi trên giường, ôm gối, khóc thút thít như vừa bị ai hãm hiếp. Hắn gào thầm: “May Mắn ba sao cái rắm! Lại chọn nhầm Trí Tuệ! Số ta nhọ thế sao?” Đây là lần đầu ở thế giới này, hắn cảm thấy ức chế tột độ, như trời đất quay lưng. Đột nhiên, mi tâm nóng rực, một cảm giác lạ lan tỏa. Hắn dùng ý thức kiểm tra, giật mình: một con mắt thứ ba từ từ mở ra, tỏa ánh sáng mờ ảo. Trong não hải, dòng chữ hiện lên: “Vô Thiên Nhãn sơ kỳ, sinh ra do Trí Tuệ hai sao. Nhìn thấu bản chất vạn vật cấp ba trở xuống. Mọi vật đều có cấp bậc riêng.” Hắn sững sờ, lẩm bẩm: “Cái gì đây? Mắt thần à?” Hắn lấy Độc Nhân Kiếm, kích hoạt Vô Thiên Nhãn. Một luồng sáng vô hình bắn ra, “chiêu!” Thông tin hiện trong đầu: “**Độc Nhân Kiếm, linh khí trung cấp đỉnh phong, tăng 10% uy lực khi kết hợp Vạn Hồi Khí Độc. Dài 72 cm, nặng 3,8 kg, đúc từ thép dẻo núi Hoa Tân, kết hợp…” Một loạt chi tiết về kiếm tràn ngập, từ nguyên liệu đến kỹ thuật rèn. Hắn lấy lọ độc dược, nhìn qua. Thông tin tiếp tục: “Táng Dược Độc, cấp một, không màu, không mùi, vị chua nhẹ. Hòa vào rượu hoặc trà, không bị phát hiện. Trong một tiếng, làm tắc kinh mạch, ngăn vận công nửa tiếng.” Hắn sững sờ, đầu óc mệt mỏi, tinh thần giảm một phần ba. Hắn cười toe: “Thần kỳ quá! So với Tuệ Nhãn của Dương Tiễn, Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tề Thiên thì sao?” Hắn nhớ truyền thuyết: Tuệ Nhãn của Dương Tiễn bóc trần giả trá, thấu nhân duyên, thoát sinh tử luân hồi; Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tề Thiên Đại Thánh nhìn xuyên yêu ma, đoán vận mệnh, phát sáng tấn công tinh thần. Hắn lẩm bẩm: “Vô Thiên Nhãn mới sơ kỳ, nhưng đã bá thế! Trong cái rủi có cái may!” Hắn nhẩm tính: May Mắn ba sao (số nhân bốn), Trí Tuệ hai sao (số nhân ba). Dòng chữ trong não hiện tiếp: “Trí Tuệ điểm gốc 210, May Mắn điểm gốc 600. Tăng Trí Tuệ bằng học hỏi, đọc sách; tăng May Mắn bằng làm việc thiện, được người mang ơn.” Hắn kinh ngạc: “Trí Tuệ gốc hơn Einstein 50 điểm? Vậy ta là siêu thiên tài! May Mắn 600 điểm, nhân bốn là 2400 điểm!” Hắn sung sướng, nhảy tưng trên giường. Hắn lấy bí kíp Di Cung Dịch Diện, luyện cấp hai. Chưa đầy một tiếng, cấp hai đại thành! Hắn xoắn xuýt, luyện luôn cấp ba, mất hai tiếng, đạt viên mãn. Hắn sững sờ: “Nhanh thế? Trí Tuệ hai sao đúng là hack não!” Hắn định lấy linh thạch tu luyện, thì một mùi hương quen thuộc thoảng đến. Hắn thầm nghĩ: “Tuyết Nguyệt? Sáng sớm đến làm gì?” Tiếng gõ cửa khe khẽ, giọng nàng ngọt ngào: “Huỳnh huynh, còn thức không?” Hắn ngạc nhiên, cách xưng hô thân mật bất ngờ. Hắn mở cửa, thấy Tuyết Nguyệt áo lụa xanh, dung mạo như tiên nữ, ánh mắt lấp lánh. Hắn đáp: “Nguyệt… muội, mời vào.” Hắn suýt gọi “công chúa”, thấy nàng lườm, vội sửa. Nàng khép cửa, mỉm cười: “Huynh đừng khách sáo, gọi ta Nguyệt muội khi chỉ có hai người.” Ánh mắt nàng sắc lẹm, như kiểu “gọi sai là hấp diêm luôn”. Hắn nổi da gà, gật đầu: “Muội đến sớm, có việc gì?” Tuyết Nguyệt nghiêm túc: “Hôm nay, phụ hoàng mở yến tiệc ban thưởng. Khi nhận thưởng, huynh nên từ chối, xin cảm ngộ Minh Chân Phương. Cẩn thận Tể tướng, người này nguy hiểm, theo muội, hắn có ý đồ xấu.” Nàng lo lắng, ánh mắt thoáng bất an. Hắn gật đầu, thầm nghĩ: “Tể tướng? Muốn kiếm chuyện, ta không ngại! Biển xanh mặn, củ sắn trắng, rắn hai răng nanh – đừng trách ta độc!” Hắn mỉm cười: “Cảm ơn muội nhắc nhở. Ta sẽ cẩn thận.” Tuyết Nguyệt định nói thêm, thì tiếng bước chân vang lên. Dịch Quý Dương xuất hiện, sững sờ thấy nàng. Hắn vội thi lễ, mặt đỏ: “Gặp qua công chúa!” Nàng gật đầu đáp lễ, thoáng lúng túng. Huỳnh Thắng nhanh miệng: “Cảm ơn Nguyệt công chúa thông báo.” Nàng liếc hắn, ánh mắt phức tạp, rồi cáo từ. Dịch Quý Dương ngẩn ngơ nhìn nàng rời đi, mắt lấp lánh si mê. Huỳnh Thắng tằng hắng, trêu: “Đệ thấy Nguyệt công chúa thế nào?” Quý Dương đỏ mặt, lắp bắp: “Đẹp… đương nhiên đẹp! Đệ ngưỡng mộ lâu rồi, nhưng chưa dám thổ lộ.” Hắn cúi đầu, xấu hổ. Huỳnh Thắng cười lớn, vỗ vai: “Tiểu tử, gan nhỏ thế? Muốn cưa công chúa, phải mạnh dạn lên!” Quý Dương đỏ mặt hơn, gật gù, lòng đầy quyết tâm. Hắn đổi chủ đề: “Hôm nay Hoàng đế mở yến tiệc ban thưởng, huynh biết rồi chứ?” Huỳnh Thắng gật đầu, thầm nghĩ: “Yến tiệc, Tể tướng, Minh Chân Phương… phải cẩn thận, đừng để lộ mật thư Cái Nhiếp!”
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
.
 
Trở lên đầu trang