Vô Địch Thần May
Chương 24 : Chia Tay và Hành Trình Mới
Người đăng: Tôi Biết
Ngày đăng: 09:48 20-11-2019
.
Sáng sớm, Uyển Nhi đẩy cửa phòng Lục Giác, tay bưng khay đồ ăn sáng, mùi hương thơm ngát. Nàng sững người, mắt tròn xoe, khay suýt rơi. Lục Giác nằm trên giường, không mảnh vải, da chi chít dấu kim đỏ ửng, như mắc bệnh cháy rạ. Nàng hoảng sợ, lùi lại, thầm nghĩ: “Vỹ công tử châm cứu kiểu gì, biến huynh ấy thành tổ ong?” Nàng vội đặt khay, chạy ra, lòng rối bời.
Cùng lúc, Huỳnh Thắng, giả danh Trần Vỹ Lạc, mệt mỏi về phòng sau đêm châm cứu. Hắn ngồi thiền, vận Hóa Thân Thần Châm, linh khí tuần hoàn, tinh khiết như suối ngọc. Hắn thầm nghĩ: “Như máy lọc nước, tạp chất bị loại bỏ! Linh khí càng tinh, kim châm càng chuẩn.” Hắn mỉm cười, cảm nhận sức mạnh tăng lên.
Hai ngày trôi qua, không cẩn thận, đan điền rung chuyển, linh khí bùng nổ. Hắn đột phá Trúc Cơ trung kỳ, xiết nắm tay, kiểm tra: “Sức mạnh 13,500 điểm, tương đương 13,500 ký! Linh khí gần hóa tơ, khống chế kim châm tiến bộ rõ.” Hắn thầm nhủ: “Gặp lại Cụ Tổ, ta chữa bệnh chuẩn hơn, không thành tổ ong nữa!” Nhưng hắn thở dài: “Sức mạnh vẫn áp chót so với cùng cảnh giới. Thiếu công pháp tấn công linh hồn, nếu có, ta sẽ bá đạo!”
Tiếng gõ cửa vang, giọng trầm của trung niên: “Kính chào công tử, tiểu nhân là người hầu Lão tổ. Người mời công tử đến nói việc quan trọng. Nếu rảnh, xin đến gấp.” Hắn rời đi. Huỳnh Thắng tắm rửa, thay áo bào vàng rực, vận Lưu Thủy Tâm Pháp tĩnh tâm, lòng hồi hộp: “Việc gì? Liên quan Trần Anh Đức hay Hắc Nguyệt giáo?” Hắn bước ra, nhắm chánh điện.
Đến phòng khách, hắn ngồi trên ghế gỗ mun, hương trầm thoảng. Tiếng bước chân nhẹ vang, Cụ Tổ, tóc bạc, áo bào xám, mắt sáng, xuất hiện. Hắn đứng dậy, thi lễ: “Kính chào Lão tổ!” Lão ra hiệu ngồi, giọng ấm áp: “Vỹ Lạc, hôm nay ta gọi con vì việc lớn. Con là thiên tài hiếm có, niềm hy vọng của Trần gia. Ở lại đây, quá lãng phí. Ta muốn con gia nhập tông môn, làm rạng danh gia tộc. Ý con thế nào?”
Hắn mừng thầm: “Trần gia nhỏ, không giữ được ta. Tông môn là cơ hội!” Hắn suy nghĩ, đáp: “Hảo ý của Người, con xin nhận. Nhưng con đi xa, không biết ngày về. Xin Người chăm sóc mẫu thân và muội, để con yên tâm.” Lão gật đầu, hài lòng: “Ta nhận Diệp Lam làm đệ tử, phong mẫu thân con làm trưởng lão. Con được mười viên linh thạch, hỗ trợ tu luyện và dằn túi.”
Hắn xúc động: “Mười linh thạch? Lão tổ dốc hết túi vì ta!” Hắn quỳ tạ: “Đa tạ Người!” Lão tiếp: “Ta an bài con vào Nam Việt Hải Tông, tông môn ngũ lưu. Hảo hữu ta, Ngoại trưởng lão Hoa Điền, ở đó. Thời gian gấp, không kịp báo, con phải tự đi. Đây là thư và sơ đồ đến tông môn. Hai ngày nữa, lên đường. Chúc con may mắn, thành công!” Lão đưa thư, sơ đồ, và túi linh thạch.
Hắn nhận, cảm động, thầm nghĩ: “Nam Việt Hải Tông, cơ hội lớn, nhưng xa xôi, nguy hiểm!” Hắn thi lễ: “Con nghe theo an bài. Cảm ơn Người chữa bệnh lâu năm!” Lão xoa mông, cười khổ: “Cảm ơn con, nhưng lần sau nhẹ tay, mông ta không chịu nổi!” Hắn giật miệng, chuồn nhanh về phòng.
Hắn kiểm tra túi, mười hai linh thạch lấp lánh. Hắn quyết định: “Hấp thu chín viên, tăng sức mạnh! Thế giới ngoài kia, nguy hiểm khắp nơi.” Hắn ngồi thiền, vận công, chín viên linh thạch vỡ vụn, năng lượng tinh thuần tràn vào đan điền. Gần mười hô hấp, tu vi đạt Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong, sức mạnh 16,000 điểm. Hắn thở dài: “Vẫn áp chót cùng cảnh giới! Nhưng linh khí hóa tơ, hấp thụ năng lượng kinh khủng. Nếu có công pháp linh hồn, ai chơi lại ta?”
Hai ngày trôi qua, hắn chuẩn bị hành lý. Hắn gặp Diệp Lam, vận Hóa Thân Thần Châm, khai mở 20 huyệt đạo: bảy đại huyệt, 13 tiểu huyệt, tăng ngộ tính gấp năm lần. Nàng cảm nhận đầu óc thông thoáng, reo lên: “Huynh, muội ngộ nhanh hơn bao giờ hết!” Hắn mỉm cười: “Muội sẽ mạnh lên, bảo vệ mẹ.” Hắn tự mở 20 huyệt tương tự, điểm gốc trí tuệ vọt lên 1,200, với hai sao trí tuệ, đạt 7,200 điểm. Hắn nổi da trâu: “Gấp năm lần lúc ngộ Thiên Y Vô Hạn! Linh hồn mạnh khủng khiếp, nhưng sức mạnh vẫn dậm chân!”
Đêm cuối, hắn cùng Cơ Hương Nguyệt và Diệp Lam tổ chức tiệc chia tay, rượu linh quả thơm nồng. Lục Giác, áo gấm xanh, nét nam tính hơn sau châm cứu, nâng chén: “Đệ, đi mạnh khỏe!” Hắn cười, thầm nghĩ: “Tên gay này, cuối cùng bớt lầy!” Cơ Hương Nguyệt và Diệp Lam nước mắt lăn, ôm hắn. Hắn an ủi: “Con sẽ sớm trở lại.”
Sáng hôm sau, tại cổng thành Kế Đô, mọi người tiễn hắn. Diệp Lam, Cơ Hương Nguyệt, Lục Giác rơi lệ, từ biệt không biết ngày gặp. Hắn xóa Di Cung Dịch Diện, trở lại dáng vẻ thật, áo bào vàng tung bay. Hắn thầm nhủ: “Vỹ Lạc, di nguyện hoàn thành. Giờ là hành trình của ta!” Hắn thúc ngựa, nhắm hướng Nam An, nơi có trạm phi hành thú.
Ba ngày phi nước đại, hắn vượt Nam vực Nhất Băng Nguyên, dừng chân trên thảo nguyên mênh mông. Ban đêm, hắn ngủ bụi, ngồi thiền, vận Hóa Thân Thần Châm, linh khí tơ chảy khắp cơ thể. Hắn cảm thán: “Thiên Y Vô Hạn quá bá! Khai huyệt cho Diệp Lam, ta biết tiềm năng kinh khủng. Nếu đạt tầng một đại thành, ta tự mở huyệt, công năng thần bí sẽ bùng nổ!” Hắn luyện công, chờ ngựa nghỉ, lòng nghĩ đến Nguyên Anh Chi Bảo trong rừng Hắc Ám: “Tu vi hiện tại, đến đó chỉ làm mồi. Nam Việt Hải Tông là bước đệm, ta sẽ mạnh hơn, rồi tìm báu vật!”
Hắn siết chuôi Độc Nhân Kiếm, ánh mắt rực cháy: “Xà ngọc, bản đồ Hắc Ám, mảnh giấy sư phụ… Nam Việt Hải Tông, ta đến đây!”
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Link thảo luận bên forum
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
Bình luận truyện