Vô Địch Thần May

Chương 29 : Khảo Hạch Nội Môn

Người đăng: Tôi Biết

Ngày đăng: 15:44 28-11-2019

.
Đêm tại Ngoại Môn Để Tử Các, ánh trăng mờ nhạt chiếu lên sân đá, linh khí lượn lờ. Từng tốp đệ tử áo lam tuần tra, lặng lẽ như bóng ma, đảm bảo an ninh tông môn. Huỳnh Thắng, trong phòng tranh đơn sơ, ngồi thiền, vận Hóa Thân Thần Châm, linh khí tơ chảy khắp kinh mạch. Hắn thầm nghĩ: “Nam Việt Hải Tông quy củ nghiêm ngặt, nhưng an toàn. Mai khảo hạch, phải khiêm tốn, đừng lộ 20,100 điểm!” Hắn nhắm mắt, không bận tâm tiếng bước chân tuần tra. Sáng sớm, hắn rời phòng, áo bào vàng tung bay, mặt tuấn tú, tóc đen buộc cao. Hắn đến khuôn viên Hoa Điền, cây xanh rợp bóng, hồ sen thoảng hương. Hoa trưởng lão, cao gầy, lông mày rậm, chấp tay sau lưng, ngâm thơ, bước chậm. Thấy hắn, lão mỉm cười, gật đầu. Hắn ôm quyền: “Gặp qua Hoa trưởng lão!” Lão từ tốn: “Thời gian không sớm. Theo ta đến phòng khảo hạch. Hôm nay, ngoài con, có hai đệ tử xin khảo thí. Cố đạt điểm cao, đừng phụ lòng ta.” Hắn gật đầu, theo lão, lòng tự tin: “Trí tuệ 7,200 điểm, công lực 20,100, khảo hạch là trò trẻ con!” Qua sân Luyện Võ Các, đệ tử múa kiếm, khí thế ngút trời; Thư Viện Các, sách ngập giá. Ngoại môn đệ tử chào lão cung kính, lão gật đầu, vui vẻ. Đến Khảo Hạch Các, tòa nhà đá kiên cố, cổng gỗ khắc trận pháp, bảng “Khảo Hạch” lấp lánh. Hai đệ tử canh cổng, áo lam, Luyện Thể tầng chín, hành lễ, mở cửa. Bên trong, sảnh rộng, năm võ đài đá dựng giữa, khán đài chật kín ngoại môn đệ tử quan sát. Hoa Điền dẫn hắn đến võ đài, giải thích: “Khảo hạch công lực khó: đánh bại đối thủ cùng cấp, hoặc không ngã trong một nén hương, đạt sáu điểm, vừa đủ. Thời gian kết thúc càng ngắn, điểm càng cao. Khảo hạch ngộ tính dùng máy đo, từ sáu điểm là đậu. Điểm cao đổi vật phẩm sau này. Thất bại, mất quyền khảo hạch hai năm. Rõ chưa?” Hắn đáp: “Con rõ!” Gần võ đài, ba người chờ: Lân trưởng lão, râu ngắn, áo bào xám, mặt nghiêm; Nhật Huy, to cao, mắt sáng, Luyện Thể tầng chín; Tân Tiến, gầy, mặt lo lắng, Luyện Thể tầng chín. Lân trưởng lão chào: “Hoa huynh, lâu không gặp!” Hoa Điền cười: “Lân đệ, đây là Lân trưởng lão, con chào đi.” Hắn hành lễ, Nhật Huy và Tân Tiến theo sau. Trên ba võ đài, ba đấu thủ nội môn: hai nam thanh niên, một nữ xinh đẹp. Lân trưởng lão nói: “Nhật Huy, Tân Tiến, chọn đối thủ, cẩn thận!” Nhật Huy chọn nam mập lùn; Tân Tiến chọn nữ đệ tử. Hắn liếc Hoa Điền, thấy lão truyền âm: “Con xui rồi! Tịnh Thân, nội môn gần năm, giỏi cận chiến, luyện Quyền Võ Thập Nhất, gần thiên giai, dù Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong.” Hắn phi thân lên võ đài, thầm nghĩ: “Khiêm tốn là mỹ đức!” Tịnh Thân, to cao, cơ bắp, mắt sắc, khen: “Hảo thân pháp!” Khán đài xôn xao, đệ tử reo hò. Hắn hành lễ: “Xin chỉ giáo!” Tịnh Thân hoàn lễ, vận khí, quát: “Xem quyền!” Quyền như bão táp, nhanh như chớp, bao trùm lối đi. Khán giả nín thở: “Tịnh sư huynh toàn lực ngay đầu, đối thủ xui rồi!” Quyền ảnh biến ảo, không đường né. Hắn bất động, khóa mục tiêu, thầm nghĩ: “Thiên Nam Bộ Pháp, thử xem!” Hoa Điền xiết tay, lo lắng. Lân trưởng lão cười: “Chưa đánh đã hàng, hèn quá!” Hoa Điền đỏ mặt, thầm chửi: “Nhân Kiệt, hậu bối ngươi mất mặt ta!” Tịnh Thân ngạc nhiên: “Sợ hay khinh ta? Không nương tay!” Quyền va người, “bụp bụp” vang, hình Huỳnh Thắng móp méo. Khán giả kinh hãi, một đệ tử nhận xét: “Không chết cũng trọng thương!” Lời vừa dứt, họ trợn mắt. Tịnh Thân đứng một mình, Huỳnh Thắng biến mất. Một đệ tử hét: “Hắn sau lưng Tịnh sư huynh!” Hắn hiện ra, sát khí lượn lờ, bốn kim châm khóa huyệt Tịnh Thân: Thần Môn, Nội Quan, Chiếu Hải, Thái Xung. Tịnh Thân bất động, mồ hôi ướt áo, lưng lạnh. Hoa Điền dụi mắt, tuyên bố: “Huỳnh Thắng thắng!” Hắn chấp tay: “Cảm ơn Tịnh huynh nhường!” Tịnh Thân thầm chửi: “Nhường chị gái ngươi! Ma hay quỷ, thân pháp gì thế?” Lân trưởng lão hỏi: “Hắn ngộ quy tắc hệ Phong?” Hoa Điền lắc đầu, thầm nghĩ: “Ta biết gì mà trả lời!” Tịnh Thân nói: “Thua khâm phục! Có dịp, tái đấu!” Hắn phi thân rời đài, mất hút. Khán đài xôn xao, quên hai võ đài kia. Lân trưởng lão tuyên bố: “Nhật Huy thủ hòa, đạt điều kiện. Tân Tiến thất bại, mất quyền khảo hạch.” Khán giả tỉnh mộng, nhìn hai đài: Nhật Huy thở phào, Tân Tiến cúi đầu rời đi. Hắn hất tóc, mắt xa xăm, bước đến Hoa Điền: “Con tiếp tục khảo hạch?” Lão giật mình: “Quên mất! Để xem điểm…” Vài hô hấp, lão nhảy lên, sung sướng, rồi bình tĩnh: “Điểm tuyệt đối, chúc mừng!” Hắn khiêm tốn: “Cảm ơn trưởng lão!” Lân trưởng lão và Nhật Huy đến: “Khảo hạch ngộ tính bắt đầu luôn!” Hoa Điền nói: “Vào phòng khảo hạch ngộ tính. Bên trong là ảo trận, bình tĩnh phá giải, ra trước một nén hương, càng nhanh càng nhiều điểm. Thất bại nếu không ra kịp. Chúc may mắn!” Hắn gật đầu, hít sâu, mở cửa phòng, bước vào, ánh sáng lóe lên, cửa đóng. Bên trong, ảo trận hiện ảo cảnh: núi lửa phun trào, yêu thú rống, kiếm khí tung hoành. Hắn thầm cười: “Trí tuệ 7,200 điểm, linh hồn mạnh như thép, ảo trận này là trò trẻ!” Hắn phá giải ngay, thấy lối ra, nhưng nghĩ: “Khiêm tốn, chờ chút!” Một phút, hắn bước ra, cửa mở, khán giả lùi lại, trợn mắt. Lân trưởng lão vò đầu: “Một phút? Ảo trận hỏng à?” Hắn lao vào, xô Huỳnh Thắng, đóng cửa. Hắn thở dài, về gần Hoa Điền, thầm nghĩ: “Cảnh báo muộn rồi! Ảo trận mạnh, ta không nói trước, đừng trách!” Hoa Điền nổi da trâu, im lặng. Một nén hương gần hết, không động tĩnh. Hắn thầm cười: “Ảo trận bá, không trí tuệ như ta, khó thoát!” Năm phút sau, Hoa Điền tắt trận, vào phòng, thấy Lân trưởng lão bán khỏa thân, cầm giày, thổi như sáo, mắt mơ màng. Lão niệm pháp quyết, chỉ huyệt, đánh tỉnh. Lân trưởng lão mở mắt, thấy khán giả, quăng giày, ôm ngực, hét: “Đồ biến thái!” Hắn chạy mất. Hắn thầm chửi: “Biến thái là ngươi, hiểu không?” Khán giả giật miệng, cười rúc rích. Hoa Điền quát: “Nhật Huy, khảo hạch!” Nhật Huy bước vào, khán giả hồi hộp. Một nén hương hết, không ra. Hoa Điền tắt trận, thấy Nhật Huy tóc dựng, tay dang như cánh, bước như vịt xiêm, hét: “Ta là Thiên Kê, mổ chết giờ!” Lão đánh tỉnh, tuyên bố: “Nhật Huy thất bại!” Hắn cúi đầu, chạy mất. Hắn nhìn Hoa Điền, thầm nghĩ: “Ảo trận mạnh, nhưng ta quá bá! Nam Việt Hải Tông, nội môn, ta đến đây!” Hắn siết chuôi Độc Nhân Kiếm, ánh mắt rực cháy, sẵn sàng cho tương lai.
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
.
 
Trở lên đầu trang