Vô Địch Thần May

Chương 39 : Vòng Ba Khảo Hạch

Người đăng: Tôi Biết

Ngày đăng: 09:51 11-12-2019

.
Huỳnh Thắng rời Khảo Hạch Các, áo vàng tung bay, mặt tuấn tú, lòng tự tin: “Vòng một, số 11, ngồi chơi! Đại hội võ đài liên tông môn, top đầu khó như lên trời, phải luyện kiếm ý cấp ba, hóa hình, mới bá!” Trận đấu tiếp tục, kết quả vang: Ly Lan thắng Đồng Khôi, Kiều Như thắng Đường Phèn, Khoái Kiếm thắng Lương Tâm. Thẩm Du trưởng lão, tóc bạc, áo xanh, giọng trầm:** “Vòng hai, sau hai nén hương. Nghỉ ngơi, phục sức!” Hắn về khán đài, thầm nghĩ: “Tri Thức, Yến Trang, ẩn số bá đạo! Bản đồ Hắc Ám, kiếm lão già, lưới đỏ, ký hiệu giống nhau. Hỗn Thiên Hồn và sao đỏ, chắc mở kho báu! Tương lai, pháp bảo này có thể gây thoát lực mới, cẩn thận!” Khoái Kiếm, áo đỏ rực, tóc buộc ngọc, kiếm khắc phượng, bước tới, mồ hôi lấm tấm, cười:** “Sư đệ, năm nay biến động! Đệ đoán chuẩn, Tri Thức, Yến Trang không thể xem thường. Mỗi khắc là ẩn số, huynh mở mắt rồi!” Hắn gật, cười đểu: “Huynh, đệ May Mắn 86,400 điểm, đoán sai mới lạ! Ly muội, Yến Trang, kiếm ý cấp một, nhưng Yến Trang gần cấp hai, bá hơn!” Cả hai ngồi nghỉ, đàm luận kiếm đạo. Hắn nói: “Kiếm ý cấp một, lá vụn, uy áp Trúc Cơ. Cấp hai, linh hồn liên thông, vòi rồng, phá bí kíp thiên giai. Cấp ba, hóa hình rồng, chém tâm cảnh, mở kho bản đồ Hắc Ám!” Khoái Kiếm mắt sáng: “Cấp ba, phá pháp bảo thiên giai! Sư đệ, dạy ta!” Hai nén hương trôi, Thẩm Du quát: “Vòng hai, năm người khiêu chiến! Ai xung phong?” Mọi người chần chừ. Ly Lan, áo lụa trắng, tóc buộc ngọc, mặt xinh như tiên, mắt sắc, bước lên võ đài, giọng ngọt:** “Ta khiêu chiến Đường Phèn, đệ ứng chiến?” Đường Phèn, to cao, mặt tròn, áo lam, gật đầu, phi thân lên.** Đồng Khôi, gầy, mắt sáng, ôm quyền:** “Đệ khiêu chiến Khoái huynh!” Khoái Kiếm phi thân, kiếm lóe. Yến Trang, áo lam, tóc buộc ngọc, mặt trầm, song kiếm bên hông, nhảy lên:** “Muội khiêu chiến Trúc sư huynh!” Trúc Nhân, cao lớn, mặt vuông, hung hãn, hừ lạnh, phi thân.** Kiều Như, áo hồng, mắt lanh lợi, lên đài:** “Muội khiêu chiến Tri Thức!” Tri Thức, gầy, mắt sắc, áo xám, gật, nhảy lên.** Lương Tâm, thấp, mặt hiền, liếc Huỳnh Thắng:** “Đệ khiêu chiến Huỳnh huynh, dù biết không thắng!” Hắn mỉm cười, vuốt tóc, phi thân, nhưng thoát lực mới do viên sao đỏ, “bịch”, rơi trồng chuối, đầu cắm sàn, mông chổng. Khán giả, trưởng lão giật mắt, cười rúc rích: “Hạch tâm, phong cách gì thế?” Ly Lan trợn mắt, thầm nghĩ: “Biến thái, lại trồng chuối? Phong cách thiên tài hay troll ta?” Hắn đứng dậy, phủi bụi, thầm mắng: “Mẹ, thoát lực mới, sao đỏ quậy! Cái Nhiếp hết, giờ pháp bảo troll!” Hắn cười, troll khán giả: “Lương đệ, chuẩn bị chưa?” Lương Tâm ngơ ngác, gật. Thẩm Du quát: “Vòng hai bắt đầu!” Lương Tâm ôm quyền, rút quạt lụa, nhảy cao, niệm pháp quyết, xuất chiêu Thiên Phong Vũ: quạt vung, phong nhuận như mưa đá, kiếm khí lóe, sắc bén, không khí rít. Hắn khoanh tay, thầm nghĩ: “Chiêu đẹp, quạt cơm, luyện đan chắc ổn! Thoáng mát vãi!” Lương Tâm, nếu biết, chắc tức chết, vì đây là bí kỹ gia truyền, mới lĩnh ngộ, hãnh diện nhất. Khán giả reo: “Lương đệ, bí kỹ bá! Huỳnh hạch tâm, đứng im, thua chắc!” Phong nhuận ập, hắn vận Thiên Nam Bộ Pháp, biến mất, tàn ảnh lóe. Lương Tâm lùi, cảnh giác, không thấy người. Khán giả hét: “Trên trời!” Hắn xuất hiện sau lưng, Nhàn Huyễn Bích Kiếm kề cổ, lạnh buốt. Hắn thu kiếm, cười: “Lương đệ, khá lắm!” Lương Tâm mồ hôi ướt, ôm quyền: “Cảm ơn huynh nương tay!” Hắn xuống đài, thầm nghĩ: “Kiếm ý cấp hai, tốc độ bá! Bản đồ Hắc Ám, cần cấp ba!” Hắn liếc võ đài Khoái Kiếm vs. Đồng Khôi, Khoái Kiếm chiếm thượng phong, kiếm ý cấp 1 sắc bén. Hắn nhắm mắt thiền, dùng Vô Thiên Nhãn, đầu nhói: “Tri Thức, Yến Trang, võ kỹ thiên giai, hao tinh thần kinh! Vô Thiên Nhãn, theo ta đến đỉnh cao!” Vòng hai kết thúc: Ly Lan thắng Đường Phèn, Khoái Kiếm thắng Đồng Khôi, Yến Trang thắng Trúc Nhân, Tri Thức thắng Kiều Như, Huỳnh Thắng thắng Lương Tâm. Thẩm Du tuyên bố: “Nghỉ hai nén hương, vòng ba bắt đầu!” Khoái Kiếm lau mồ hôi, đến gần, giọng thấp: “Vòng ba quyết định, thua là loại, dù thắng trước! Ta có yêu cầu quá đáng, sư đệ giúp Ly muội vào vòng trong được không?” Hắn trầm ngâm: “Đệ giúp, nhưng không trái lương tâm, quy định tông môn!” Khoái Kiếm cười: “Đệ khiêu chiến Tri Thức hoặc Yến Trang, ta lo phần còn lại. Ta tặng đệ quà nhỏ, bí kíp thiên giai, đệ cần để đấu đại hội!” Hắn gật, thầm nghĩ: “Bí kíp mới, tốt cho Lục Kiếm Quy Nhất! Ly muội, đệ giúp, nhưng đừng kêu đệ là tỷ nữa!” Hai nén hương trôi, Thẩm Du quát: “Vòng ba, ai chưa khiêu chiến vòng hai, lên chọn!” Hắn bước lên, ôm quyền: “Đệ khiêu chiến Tri Thức, đệ chấp nhận?” Tri Thức, gầy, áo xám, mắt sắc như dao, mỉm cười, giọng trầm:** “Chấp nhận!” Hắn phi thân lên đài. Khoái Kiếm lên: “Huynh khiêu chiến Yến sư muội!” Yến Trang, áo lam, tóc buộc ngọc, mặt trầm, song kiếm lóe, nhảy lên, không nói.** Trúc Nhân, cao lớn, mặt vuông, hung hãn:** “Huynh khiêu chiến Ly sư muội!” Ly Lan gật, lên đài. Đồng Khôi khiêu chiến Kiều Như, Đường Phèn khiêu chiến Lương Tâm. Thẩm Du quát: “Vòng ba bắt đầu!” Huỳnh Thắng và Tri Thức đối diện, mắt khóa nhau, không ai động. Khán giả ngạc nhiên, trưởng lão nheo mắt. Năm phút, cả hai bất động. Thẩm Du định nhắc, nhưng Mông Cổ, râu bạc, áo đen, lắc đầu. Hắn dùng Vô Thiên Nhãn, đầu nhói: “Tốc độ Tri Thức, nhanh như tàn ảnh, quyền pháp thiên giai!” Tri Thức di chuyển, tàn ảnh lóe, biến mất, chỉ mắt tinh thấy. Hắn khoanh tay, Thiên Nam Bộ Pháp lóe, tàn ảnh nhanh hơn, như ma quỷ. Khán giả sốc: “Đấu tốc độ? Nhanh quá!” Tri Thức dừng, ôm quyền: “Đệ thua!” Hắn xuống đài, mỉm cười. Thẩm Du quát: “Tốc độ quá nhanh, lão phu suýt nhìn nhầm! Giao đấu vô hình, Tri Thức nhận thua!” Khán giả reo: “Huỳnh hạch tâm, yêu nghiệt tốc độ!” Hắn thầm nghĩ: “May Mắn 86,400, tốc độ bá! Tri Thức, ẩn số, thua vì chiến thuật!” Các trận kết thúc, chỉ còn Khoái Kiếm vs. Yến Trang. Khoái Kiếm, áo đỏ, kiếm ý cấp 1, kiếm khí sắc bén, chém không khí rít.** Yến Trang, áo lam, song kiếm lóe, kiếm ý cấp 1 đỉnh phong, linh hoạt, ảo diệu, hóa gió xoáy.** Cả hai thấm mệt, mồ hôi ướt áo, ngang sức. Hắn quan sát, thầm nghĩ: “Khoái huynh, tinh tiến nhờ luận bàn với đệ, nhưng Yến Trang, song kiếm gần cấp 2, bá!” Các trưởng lão, Hoa Điền, Mông Cổ, cười vui: “Thiên tài nhiều, tông môn rạng rỡ! Biến động xếp hạng, chưa từng có!” Yến Trang, mắt lạnh, giọng trầm: “Sư huynh, đỡ một chiêu, muội thua!” Nàng vận khí, linh khí tơ bùng, song kiếm chéo trước, niệm pháp quyết, xuất chiêu Song Kiếm Hắc Mang: kiếm lóe hắc quang, cô đọng thành phượng đen, xé không gian, uy áp Kết Đan run, sát khí kinh hồn. Khán giả sốc: “Kiếm ý gần cấp 2, hóa hình phượng? Yến Trang, yêu nghiệt!” Khoái Kiếm nghiêm túc, kiếm ý cấp 1 cực hạn, kiếm bạc trước ngực, niệm pháp quyết, xuất chiêu Phong Lôi Nhất Kích: kiếm khí hóa sấm, lôi quang chói, đối đầu phượng đen. “Ầm!” Sét đánh, bụi mù, võ đài rung. Vài hô hấp, bụi tan, Khoái Kiếm đứng vững, phun máu, không ngã. Yến Trang, áo lam rách, mồ hôi lấm, chấp tay: “Muội thua!” Nàng xuống đài, mắt lóe sát khí. Khán giả reo: “Khoái huynh, thắng nghẹt thở! Yến Trang, gần kiếm ý cấp 2!” Hắn thầm nghĩ: “Song Kiếm Hắc Mang, phá pháp bảo địa giai, liên quan bản đồ Hắc Ám? Khoái huynh, may nhờ đệ luận bàn!”
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
.
 
Trở lên đầu trang