Vô Địch Thần May

Chương 45 : Luyện Bí Kíp Hấp Hối

Người đăng: Tôi Biết

Ngày đăng: 10:33 14-12-2019

.
Huỳnh Thắng rời khỏi căn phòng gỗ tại khuôn viên Thiên Địa Tông, lòng xoắn xuýt, bước chân nhanh nhẹn hướng đến phòng của Ly Lan, tự nhủ: “Học Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm, top ba chắc chắn! Nhưng Ly muội máu điên, nếu lộ bí kíp, nguy to!” Hắn gõ cửa, giọng nói trong trẻo của nàng vang lên: “Ai đó?” Hắn đáp: “Sư huynh đây, muốn nói chuyện chút!” Nàng mở cửa, áo lụa tím, tóc buộc ngọc, đôi mắt long lanh sáng ngời, ánh mắt thoáng ngạc nhiên: “Huynh? Vào đi!” Hắn bước vào, căn phòng gỗ thoang thoảng mùi hương, trận pháp lấp lánh ánh sáng bảo vệ. Hắn xoắn xuýt, nhìn nàng, giọng nói nghiêm túc: “Sư muội, ta đến bàn một việc quan trọng, nhờ muội giúp. Nếu không thích, coi như ta chưa nói!” Nàng nheo mắt, tự nhủ: “Biến thái, đại sự gì đây? Chắc lại troll ta!” Nàng giọng nói trầm thấp: “Nói xem, nếu quan trọng, muội sẽ giúp!” Hắn gật đầu, ánh mắt kiên định: “Đại hội lần này biến động lớn, ta muốn lọt top mười, nhưng bí kíp hiện tại còn yếu. Nhờ muội truyền Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm, ta cam đoan lọt top, mang vinh quang về cho tông môn!” Nàng giật mình, ánh mắt như nghe nhầm: “Truyền võ công? Muội còn không đánh nổi huynh, truyền gì? Còn có hai ngày, huynh luyện kịp sao?” Hắn mỉm cười tự tin: “Ta có thiên phú, thấy võ công một lần, mô phỏng được nửa uy lực. Muội truyền, ta phát huy hơn, đủ lọt top mười!” Nàng ánh mắt sốc, tự nhủ: “Yêu nghiệt, học một lần đã mô phỏng được? Cha cũng chưa từng thấy ai như thế!” Nàng lắc đầu, giọng nói lo lắng: “Việc này lớn, muội phải hỏi ý cha! Theo ta gặp Mông đại trưởng lão!” Hắn gật đầu, cả hai cùng đến phòng của Mông Cổ. Căn phòng nằm trong một lầu gỗ rộng lớn, cột khắc rồng tinh xảo, linh khí đậm đặc bao quanh. Mông Cổ, râu bạc, áo đen, uy áp Nguyên Anh lan tỏa, ngồi trên ghế ngọc, ánh mắt sắc bén. Ly Lan kể lại câu chuyện, Mông Cổ trầm ngâm, đứng dậy đi tới đi lui, liếc nhìn Huỳnh Thắng. Hắn tự nhủ: “Lão hồ ly, đang tính gì đây?” Mông Cổ dừng lại, giọng nói trầm thấp: “Truyền công pháp, không được…” Hắn định cúi đầu cáo từ, nhưng lão nói tiếp: “…nhưng nếu con và Ly Lan kết giao huynh đệ, thì được!” Hắn cười khổ, tự nhủ: “Lão hồ ly, trói ta để sau này nhờ vả!” Hắn ôm quyền, giọng nói cung kính: “Tiểu bối xin làm huynh đệ kết giao!” Mông Cổ cười lớn: “Tốt lắm! Ly Lan, truyền võ cho con! Top mười, giữ lời! Đi đi!” Cả hai cúi đầu cáo từ, bước ra ngoài. Ly Lan liếc hắn, giọng nói kiêu hãnh: “Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm, ba thức: Hồ Điệp Vô Ngã, Ảo Mộng Hồ Điệp, Ảo Mộng Vô Ngã. Muội luyện đến thức hai, mất một năm rưỡi!” Hắn gật đầu, chăm chú lắng nghe, tự nhủ: “Như đầu đất, nhưng nghe kỹ!” Nàng ánh mắt tức giận, giọng nói gắt gỏng: “Truyền hai thức, thức ba tự tìm hiểu!” Hắn mỉm cười: “Sư muội, đưa bí kíp, ta tự luyện, không làm phiền! Nợ muội một ân tình!” Nàng hừ nhẹ, ném một quyển sách, “vèo” một tiếng, bay thẳng về phía mặt hắn. Hắn nhanh tay chụp lại bằng hai ngón, cười nhạt: “Cảm ơn muội!” Nàng quát: “Cầm mà luyện, đồ không biết điều!” Nàng xoay người 180 độ, bước vào phòng, tự nhủ: “Biến thái, xin học mà còn chọc ta!” Hắn vân vê quyển sách, ánh mắt ngơ ngác: “Sai gì mà giận? Ta ngu hơn bò vụ nam nữ, độc thân vui tính, gần ba mươi vẫn ế! Ở Trái Đất, chắc già vào hội neo đơn!” Trở về phòng, hắn mở bí kíp, ánh mắt sáng ngời. Bí kíp Địa giai, từ thức hai trở lên sánh ngang Thiên giai đỉnh, kết hợp linh hồn và linh lực, thức thứ ba viên mãn cần linh hồn cực cao. Hắn tự nhủ: “Linh hồn 33,840 điểm, dư sức!” Hắn vận Hóa Thân Thần Châm, chín châm lóe lên linh khí tơ tinh thuần, bắt đầu luyện bí kíp. Thức thứ nhất, Hồ Điệp Vô Ngã, kiếm khí hóa thành hồ điệp, rối loạn giác quan, uy áp đủ khiến Trúc Cơ hoảng loạn. Thức thứ hai, Ảo Mộng Hồ Điệp, huyễn ảnh hồ điệp bay lượn, tấn công tinh thần, gây tâm ma cho Kết Đan sơ kỳ. Thức thứ ba, Ảo Mộng Vô Ngã, hồ điệp vô hình, chém thẳng vào linh hồn, phá tâm cảnh Kết Đan Hậu Kỳ. Hắn luyện liên tục, mắt đỏ dần, mồ hôi đầm đìa, linh hồn tổn hao nghiêm trọng. Sáng hôm sau, hắn đạt thức thứ ba viên mãn, nhưng tinh thần mệt mỏi, linh hồn hao hụt nặng, ánh mắt mờ mịt. Hắn phục đan dược, linh lực hồi phục nhanh, nhưng linh hồn chậm chạp, tự nhủ: “Không có đan dược chữa linh hồn, nguy thật! Ngày mốt đại hội, kịp hồi phục không?” Hắn ngồi thiền, vận linh khí tơ, cố gắng phục hồi. Ly Lan, lo lắng, lén đứng ngoài phòng hắn, tự nhủ: “Biến thái, luyện gì mà không ra? Xém tẩu hỏa nhập ma như muội sao? Cha nói hắn là thiên tài trong thiên tài, kỳ vọng lớn, đừng để bị phản phệ!” Nàng không dám gõ cửa, sợ làm phiền, chỉ đứng từ xa, ánh mắt lo âu. Chiều hôm sau, hắn mở mắt, linh hồn hồi phục 80%, mắt bớt đỏ, nhưng vẫn mệt mỏi, tự nhủ: “Kiếm Ý cấp hai, Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm thức ba, top ba chắc chắn! Nhưng linh hồn yếu, không dùng Hỗn Thiên Hồn, an toàn là trên hết!” Hắn vận Vô Thiên Nhãn phân tích bí kíp, đầu nhói đau: “Địa giai, tinh thần mạnh, hao tinh thần thật! Vô Thiên Nhãn, theo ta đến đỉnh cao!” Hắn tự nhủ: “Thoát lực mới, sao đỏ quậy, may không xui lúc luyện! Đại hội, troll thiên tài Tam Tinh!”
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
.
 
Trở lên đầu trang