Vô Địch Thần May

Chương 46 : Luận Võ Trà Đạo

Người đăng: Tôi Biết

Ngày đăng: 10:33 14-12-2019

.
“Két!” Cửa phòng gỗ của Huỳnh Thắng mở ra, hắn bước ra ngoài, áo vàng tung bay, khuôn mặt tuấn tú, tóc buộc cao, hít sâu một hơi không khí thoáng mát trong khuôn viên Thiên Địa Tông. Sắc trời xế chiều, mặt trời dần lặn, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu lên những tán cây, tiếng cười nói nhộn nhịp vang vọng từ xa. Hắn cảm nhận một hơi thở quen thuộc, mùi hương nhẹ nhàng thoảng qua từ phía sau, tự nhủ: “Ly muội, lo ta tẩu hỏa nhập ma sao?” Ly Lan, áo lụa tím, tóc buộc ngọc, đôi mắt long lanh, bước tới, giọng nói ân cần: “Sư huynh, khỏe không? Luyện bí kíp có khó khăn gì không? Hỏi muội, đừng ngại!” Hắn không quay lại, vận linh khí, khiến quyển bí kíp Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm lơ lửng trong không trung, nhẹ nhàng đáp xuống tay nàng, giọng nói trầm ổn: “Ta ổn, cảm ơn muội! Trả bí kíp đây.” Nàng ánh mắt sốc, trố mắt nhìn: “Huynh điều khiển sách? Ngự kiếm được sao?” Hắn gật đầu, tự nhủ: “Kiếm Ý cấp hai, ngự sách dễ như máng heo uống sữa!” Nàng nhanh chóng bình tĩnh, giọng nói kinh ngạc: “Cha muội, gần Nguyên Anh, còn không làm được! Cao thủ Nguyên Anh hiếm ai ngự kiếm! Huynh… yêu nghiệt thật!” Hắn quay lại, ánh mắt nghiêm túc: “Đừng nói với ai, kể cả người thân. Cha muội cũng dặn thế, đúng không?” Nàng gật đầu, ánh mắt kiên quyết: “Huynh không nói, muội cũng biết! Cha dặn phải giữ bí mật!” Hắn yên tâm, nở nụ cười nhẹ: “Từ nay, ta xem muội như em gái. Trời tối rồi, muội về nghỉ đi, huynh đi dạo một chút!” Nàng gật đầu, cúi chào, bước đi, tự nhủ: “Sao trước mặt huynh, ta ngoan như cừu? Máu điên của ta đâu mất rồi?” Hắn tự nhủ: “Ngu hơn bò vụ nam nữ, độc thân vui tính, sắp vào hội neo đơn!” Hắn dạo bước ra khuôn viên, ánh mắt tò mò quan sát xung quanh, thấy các đệ tử Thiên Địa Tông, áo trắng, đi lại nhộn nhịp như ngày hội. Hắn bắt gặp một nam đệ tử mặt vuông, áo trắng, đôi mắt sáng ngời, tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ, vội vàng chạy qua, ánh mắt háo hức. Hắn hỏi: “Đạo hữu, sao náo nhiệt thế?” Nam đệ tử dừng lại, giọng nói niềm nở: “Đại sảnh tổ chức luận võ trà đạo, có nữ đệ tử Băng Sơn Tông! Xinh đẹp, ăn đứt hoa khôi ở đây! Không đi, phí cả đời!” Hắn vội chạy tiếp, tự nhủ: “Chậm là mất phần!” Các nữ đệ tử xung quanh lườm hắn, sát khí bùng lên. Hắn kêu khổ: “Ta vô tội! Đuổi tên mặt vuông kia kìa!” Hắn vội vã lẫn vào đám đông, hướng về phía đại sảnh, ánh mắt tò mò. Đại sảnh Thiên Địa Tông rực rỡ ánh sáng, lồng đèn muôn màu treo cao, dây sặc sỡ được xếp thành hình sao, chim, thú, tạo nên khung cảnh huyền ảo. Hắn liếc lên lầu, phát hiện một bóng đen lấp ló, tự nhủ: “Trưởng lão Thiên Địa Tông, lão già ham vui! Sắc đẹp nữ nhân, bá thật!” Đám đông bên dưới chen lấn, xô đẩy, không khí nhộn nhịp. Năm thanh niên bảnh trai, áo trắng, khí độ hơn người, bước tới, đám đông tự động dạt ra. Một nam đệ tử hét lớn: “Đại sư huynh Minh Vương và các sư huynh đến! Tránh ra!” Hắn vận Vô Thiên Nhãn, đầu bỗng nhói đau: “Minh Vương, Kết Đan Hậu Kỳ, Kiếm Ý cấp hai, hao tinh thần thật! Vô Thiên Nhãn, theo ta đến đỉnh cao!” Hắn tự nhủ: “Năm người, mạnh thật! Ngoài ta, tông ta không ai địch nổi!” Một thanh niên da ngâm, áo trắng, ánh mắt sắc bén, tu vi Kết Đan Trung Kỳ, quát lớn: “Tránh ra, dành lối cho đệ tử tham gia đại hội!” Đám đông tản ra, mở một lối đi rộng rãi. Hắn nối bước theo, ánh mắt điềm tĩnh: “Kiếm Ý cấp hai, Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm thức ba, top ba chắc chắn!” Thanh niên da ngâm quay lại, ánh mắt đánh giá: “Đạo hữu quý danh? Thuộc tông nào? Lần đầu tham gia? Ta là Bách Luận, hạch tâm đệ tử Thiên Địa Tông!” Hắn ôm quyền, giọng nói trầm ổn: “Huỳnh Thắng, Nam Việt Hải Tông, hạnh ngộ!” Bách Luận ánh mắt thoáng khinh thường, gật đầu, rồi quay đi. Hắn cười khổ: “Tông ta lót đường, bị khinh cũng đúng! Đại hội lần này, ta troll hết!” Trong đại sảnh, ghế ngọc được xếp chỉnh tề, mỗi ghế ghi tên tông môn: Thiên Địa Tông, Khoái Hổ Tông, Hắc Hùng Tông, Phong Lân Tông, và Nam Việt Hải Tông ở vị trí cuối cùng. Ghế của Băng Sơn Tông làm từ ngọc vàng, đặt đối diện, nổi bật nhất. Hắn ngồi vào ghế của Nam Việt Hải Tông, tự nhủ: “Xếp cuối, khinh thật!” Hắc Hùng Tông và Phong Lân Tông thiếu hai người, Nam Việt Hải Tông chỉ có mình hắn. Hắn nhìn về phía Băng Sơn Tông: Khả Vy, áo lụa trắng, khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng mịn, nhan sắc chín điểm, vượt Ly Lan; Y Trân, áo hồng, đôi mắt sáng, tám điểm; Nguyệt Vân, áo lam, mái tóc mượt như mây, chín điểm; Triệu Dương, nam, áo trắng, khuôn mặt tuấn tú, tu vi Kết Đan Hậu Kỳ; Ngọc Vân, áo xanh, mắt phượng, tám điểm. Hắn tự nhủ: “Nhan sắc bá, ăn đứt Ly muội! Triệu Dương, Kết Đan Hậu Kỳ, mạnh thật!” Khi mọi người đã đủ, Khả Vy đứng dậy, giọng nói trong trẻo vang lên: “Chào các hảo hữu, ta là Khả Vy, hạch tâm đệ tử Băng Sơn Tông. Bốn vị đây là: Y Trân, Nguyệt Vân, Triệu Dương, Ngọc Vân, nội môn đệ tử.” Bốn người đồng loạt hành lễ, mọi người trong sảnh cũng đứng lên giới thiệu. Hắn ôm quyền, giọng nói trầm ổn: “Huỳnh Thắng, Nam Việt Hải Tông!” Khả Vy gật đầu, tiếp tục: “Ngày mai đại hội khai mạc, hôm nay ta mời các vị tham gia luận võ trà đạo, tranh luận về võ công tông phái, học hỏi lẫn nhau!” Buổi thảo luận nhanh chóng trở nên sôi động, các đệ tử ngoài danh sách đại hội cũng tham gia, không khí tràn đầy nhiệt huyết. Hắn tự nhủ: “Kiếm Ý cấp hai, Ảo Mộng Hồ Điệp Kiếm thức ba, không lộ Hỗn Thiên Hồn, top ba chắc chắn! Troll thiên tài Tam Tinh, xem ai bá!” Hắn tự nhủ: “Thoát lực mới, sao đỏ quậy, may không xui lúc trà đạo!”
Vũ trụ- Thiên Hà, Đức Phật, Thiên Chúa, Tiên Đế, Tạo Hóa...Tất cả chỉ là 1 cái tên gọi. Đằng sau là một bí mật chưa được khám phá tới tận cùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Link thảo luận bên forum
.
 
Trở lên đầu trang