-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Từ sâu trong Hư Không Thành, một người trung niên đầu đội mão, áo mặc kim quan màu vàng, thần thái uy nghiêm. Đích thị là Nam Cung Đế, Hoàng Đế hiện tại của Nam Cung Việt Quốc.
Dừng lại giữa không trung, đôi mắt hắn như thẩm thấu, xuyên thẳng đến người Phá Thiên, nhưng trong thời khắc chạm đến đôi mắt đó. Nam Cung Đế chấn động, hắn đè nén cố không phun ra một ngụm máu tươi. Người thanh niên này, không đơn giản là Vương Hoàng Cảnh như vậy, hắn là Đế Cảnh nhất trọng, là Chí Tôn đỉnh cao tại Hư Không Thành này, dĩ nhiên không thể chịu nổi một cái ánh mắt của thiếu niên Vương Hoàng Cảnh như thế. Biết đá trúng thiết bản, Nam Cung Đế vội bay xuống trước mặt Phá Thiên, chắp tay hoàn hoãn nói
"Mong Công tử bỏ qua, ta Nhị đệ không biết mạo phạm Công tử, hắn chết là chưa hết tội"
Sững sờ, các cao thủ, cường giả, bách tính xung quanh tiếp tục sững sờ lần thứ hai. Xem như là Nam Cung Đế, là cao thủ Đế Cảnh, bất quá cũng chỉ như thế, dĩ nhiên trước mặt thiếu niên vô danh này chắp tay tạ tội. Ông trời ơi, nghịch a, đây là Nam Cung Đế, được mệnh danh là người trời sinh nóng tính, không nói lý lẽ đây sao ?
"Hừm, xem như ngươi còn biết nói chuyện, chuyện này nếu được thì bỏ qua. Ta cũng không muốn ầm ĩ, ngươi có thể lui đi" Phá Thiên liếc nhìn Nam Cung Đế, coi như hắn thức thời, coi như chuyện phiền phức đã tới rồi, nếu còn tiếp tục thì hắn cũng không ngại 1 chưởng đập chết Nam Cung Đế. Đến 1 người giết 1 người, đến 1 quốc gia, ta diệt quốc hắn.
"Đa tạ Công tử rộng lượng, nếu Công tử không chê. Tại hạ xin mời công tử ghé vào Hoàng Cung thưởng thức mỹ thực và mỹ tửu. Xem như bồi tội cùng Công tử với Tiểu thư" Coi như sống không uổng ngàn năm, Nam Cung Đế là một cái người biết nhìn xa trông rộng. Cường giả bậc này phải lôi kéo chứ không thể gây thù.
"Thôi, ta chỉ thích yên tĩnh, không thích náo nhiệt. Ngươi đến từ đâu thì về chỗ nấy đi. Được rồi, tất cả đều giải tán đi" - Phá Thiên nghe Nam Cung Yên mời gọi, biết hắn ý đồ, nhưng hắn lười dính đến tranh chấp của Hoàng Thất.
Nam Cung Đế nghe vậy chỉ biết cười khổ, dù không thể mời được cường giả đến, nhưng coi như hòa hoãn được một mối thù như vậy cũng tạm ổn. Nhìn Phá Thiên cũng trạc tuổi 20, Nam Cung Đế tự nhắc về cung nhất định phải căn dặn đám Công Chúa tận lực tìm cách kết giao, lôi kéo được về thì tốt.
"Vậy tại hạ xin cáo lui trước" - Chắp tay với Phá Thiên xong, hắn một mực đạp không thẳng về sâu bên trong Hư Không Thành.
Ực, có người nhịn không nổi nuốt một ngụm nước bọt. Trâu, thực sự quá trâu a, ngay cả Nam Cung Đế cũng phải ăn nói khép nép trước mặt thiếu niên như thế này, nói một câu là "Tại hạ", nói hai câu là "Công tử", nào dàm dùng Hoàng Quyền nói chuyện. Bọn hắn chỉ là dân chúng, cao thủ bình thường giữa các tông môn, những chuyện như thế này cơ bản chưa có tư cách nhúng tay. Cả đám nhao nhao tản đi mất, thể như chuyện chưa từng xảy ra
Phá Thiên âm thầm lắc đầu, nhân sinh đại lục là như vậy. Cường giả vi tôn, ai nắm đấm to thì người đó nói đúng, thể như ở Địa Cầu. Ai có nhiều tiền thì người đó có tất cả, nơi đâu cũng luôn có một quy tắc để sinh tồn.
Sau khi xong chuyện, tiếp tục bước vào Thánh Lâu, tìm được một bàn không có người, Phá Thiên cùng Dạ Tuyết ngồi xuống, căn dặn Tiểu nhị
"Được rồi, cho chúng ta tất cả món ngon ở đây lên, và màn thầu, kẹo hồ lô ngon nhất nữa. Đều đem đến, làm tốt sẽ có thưởng" - Dứt lời, Phá Thiên lấy ra 1 khối Thiên Thạch giao cho Tiểu Nhị
Như thời đại game thủ của Phá Thiên, 1 Thiên Thạch tương đương 10.000 Linh Thạch, 1 khối như thế này đủ cho hắn và Dạ Tuyết ăn uống no say.
Cầm Thiên Thạch trên tay, Tiểu nhị run rẩy, hắn vội đưa lại cho Phá Thiên, nói
"Khách quan, ta thật không thể nhận số tiền lớn như thế này. Thật cả Thánh Lâu, cũng không thể đối hoái nổi số tiền thừa của vật này. Kính xin khách quan thu lại"
"Cái gì, Thánh Lâu các ngươi lớn như vậy, cũng không có 10.000 Linh Thạch đối hoái sao ? Chúng ta ăn uống xong ngươi cứ trừ vào, phần còn lại ngươi cứ giữ lấy" - Phá Thiên dở khóc dở cười, thật sự không hiểu nổi. Cả cái Thánh Lâu to đùng như vậy không có nổi 10.000 Linh thạch để đối hoái, huống chi số tiền còn lại hắn cũng thưởng cho tiểu nhị.
"Bẩm Khách quan, ngài kiểm tra lại giúp tiểu nhân. Hiện tại 1 Thiên Thạch có giá trị khoảng 1.000.000.000 (1 tỷ Linh thạch), nào có giá trị 10.000 Linh Thạch như ngài nói, đừng đùa chết tiểu nhân a. Ngài có điều không biết, kể từ sau thời Thái cổ của 100.000 năm về trước, đã không còn xuất hiện Thiên Thạch, mỗi một viên hiện nay đều là Chí bảo, mỗi một lần xuất hiện 1 viên Thiên Thạch, đều sẽ dẫn đến cả Đại lục một hồi mưa tranh đẫm máu" - Tiểu nhị vẫn chưa hết run sợ, cung kính giảng giải lại sự tình cho Phá Thiên. Vì lúc nãy sự tình Nam Cung Đế, hắn vẫn chưa hoàn hồn, nào dám chậm trễ với vị đại gia này, cứ thành thành thật thật mới tốt.
"Hả, 1 tỷ linh thạch. Có lộn không đây ?" - Phá Thiên nghe Tiểu nhị nói xong, giật mình, vội kiểm tra lại số Thiên thạch của mình:
Tên: Phá Thiên
Cấp độ: 999 (Max lvl)
Đẳng cấp theo Đại Lục: ???
- Linh Thạch hiện có: Hơn 100 vạn
- Thiên Thạch hiện có: Hơn 30 vạn
"30 vạn Thiên Thạch, ta kháooooooooooooooo "
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Xem như kiếp trước Phá Thiên là cao thủ Pk đi, chinh chiến khắp Cửu Giới, từ Thông Thiên Đại Đế cho đến Phật Tổ, Tu La, hay thậm chí Những đại năng Viễn cỗ, hắn đều chinh chiến qua. Tay nào mà không dính máu, người nào mà chưa giao thủ. Chỉ bất quá, linh thạch, thiên thạch hắn có được đều là nhờ nhặt từ việc đánh quái hay thông qua phần thưởng nhiệm vụ.
Nói trắng ra, lúc trước ở Tiên Hiệp Cửu Giới, hắn là một tên nghèo rớt mồng tơi. Vũ khí, trang bị của hắn toàn là đồ nhặt được. Đan Đạo đại sư thì luyện đan bán kiếm tiền, hắn luyện đan chỉ để đi Pk cho thỏa mãn. Kiếm được bao nhiêu thiên tài địa bảo, lại đi luyện đan, rồi cắn nuốt. Vậy mà bây giờ, cảm giác được chính mình bùm một phát trở thành Phú ông, tiền đè chết người a. Phá Thiên thiệt không dám nghĩ tới, có thể dùng tiền mua cả một Giới đi ?
Đúng lúc đang suy nghĩ, thì bỗng có tiếng nói của một trang hán tử
"Ngươi nghe nói gì chưa, 3 ngày nữa là Cửu Tiêu Thương Hội sẽ cử hành đợt Đấu giá Hội lớn nhất tại Hư Không Thành, đến lúc đó thế lực khắp nơi đều sẽ quy tụ về đây. Nghe nói lần này là lần Đấu giá hội lớn nhất trong 1000 năm qua, sẽ xuất hiện cả Thiên Cấp Vũ Kỹ, Thiên Cấp Đan Dược, chắc chắn sẽ nhấc lên một hồi phong ba đẫm máu" - 2 nam tử bàn bên cạnh to nhỏ với nhau xì xào bàn tán.
"Hử, Đấu Giá Hội ? Đúng lúc, tiền nhiều quá không biết phải làm gì. Quyết định vậy đi, Dạ Tuyết, 3 ngày nữa ca ca sẽ dắt ngươi đi Đấu giá hội mở mang tầm mắt, đến lúc đó ngươi thích cái gì. Nói một tiếng, ca ca đều lấy về cho ngươi" - Phá Thiên vừa gắp đồ ăn cho tiểu Dạ Tuyết, vừa cười nói. Tâm trạng hắn đang hưng phấn, vì sắp biết cảm giác người giàu tiêu tiền thế nào.
"Hoan hô Thiên ca ca, Dạ Tuyết rất thích đi nơi nào náo nhiệt, sẽ có nhiều đồ ăn ngon. Nhưng mà ca ca này, tại sao lúc trước đám người kia lại nói ca ca không thể vượt qua khỏi Lầu Các 90-100 ? Muội mới không tin ca ca là không thể vượt qua được đó" - Dạ Tuyết chớp chớp đôi mắt, chu cái môi nhỏ nhắn lên hỏi Phá Thiên
"Được rồi, được rồi. Ăn xong ca ca sẽ dắt muội lên đó chơi. Chỉ là mấy trò vặt vãnh của mấy lão quái vật lúc rảnh rỗi đó mà, cũng không có gì ghê gớm đâu." - Nghe Dạ Tuyết hỏi, Phá Thiên suýt bật cười vì tiểu nha đầu vẫn còn ngây ngô suy nghĩ chuyện vượt Lầu Các. Hắn thật lười tham gia vượt ải như vậy, kiếp trước lúc còn là Game thủ tại Địa Cầu. Mỗi lần muốn giết boss, đều có một kiểu phải vượt ải như thế này, nghĩ đến Phá Thiên thiệt là ngán ngẫm.
"Đinh"
Hệ thống: Phát động nhiệm vụ Phụ tuyến, Vượt Ải 100 của Lầu Các.
Độ khó: 2 sao
Phần thưởng nhiệm vụ: 1000 điểm kinh nghiệm, 2 lần rút thưởng
"Ái chà chà, lại còn phát động nhiệm vụ ẩn cơ đấy. Được, ăn xong ta liền đi vượt ải để rút thưởng. Thật không biết lần này sẽ rút ra thứ gì đây.." - Phá Thiên vừa ăn vừa ngẫm, thật đúng là tốt, một công đôi việc.
Sau khi ăn xong, Phá Thiên hỏi Tiểu nhị quy cách về cách Vượt ải một chút rồi cùng Dạ Tuyết bay thẳng đến Lầu 89.
Nơi lầu 89 đã đông đúng người, đa phần là các Thiên Kiêu Chi Tử của các Tông Môn, Đế Quốc đến tham gia, thử sức chứng tỏ bản lĩnh.
Ngay khi vừa đặt chân đến, đám người nhìn thấy Phá Thiên và Dạ Tuyết liền tránh ánh mắt đi chỗ khác, sự việc một chữ "Chết đi" tiêu diệt nhẹ nhàng cường giả Thiên Nhân Cảnh Cửu Tầng vẫn còn in sâu trong tâm trí bọn họ, mãi mãi còn là một bóng ma không thể xóa bỏ. Bọn họ tuy tuổi trẻ khí thịnh, nhưng cũng không ngu ngốc tự rước lấy phiền phức cho bản thân và gia tộc.
Khi Phá Thiên và Dạ Tuyết vừa cất bước đi vào, hàng người bỗng dạt sang hai bên. Khiến hắn có chút bất ngờ, nhưng như vậy cũng tốt. Biểu thị một chút năng lực để tránh phiền phức về sau vậy.
Cách vượt ải Lầu 90 rất đơn giản. Chỉ cần người chơi ngưng tụ Nguyên Lực sau đó đánh vào Bia Đá. Bia Đá sẽ tự động tính điểm, Trị số từ 0- 10.000 điểm, chỉ cần vượt qua 1.000 điểm coi như tính là qua Ải.
Phá Thiên đọc xong, suy nghĩ một chút rồi nhẹ nhàng tùy ý tung ra một cú đấm thẳng vào Bia đá trước mặt.
ẦMMMMMMMMMMMMMMMMMM
Tại Lầu các thứ 100, một đôi mắt đen nhánh, thâm thúy mở ra, run rẩy, thều thào nói
"Ai, ai lại có thể phá hủy cả Trận pháp tại Lầu Các 90 mà Lão tổ đã bố trí thế này ??"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
"Aiz, biết ngay thế nào cũng thế mà, ta đã kiềm chế sức mạnh lại một phần tỷ rồi. Kết quả lại như thế này, thôi đừng trách ta. Tại ngươi quy định bắt người ta phải đánh vào a, nếu như ngươi nói có thể thổi vào thì chắc chắn sẽ không hỏng. Ta không cố ý, chắc chắn a" -Phá Thiên trợn mắt nhìn vào hư không phía trước, dĩ nhiên là không chịu được một chút như thế, hắn như thế nào vượt ải đây ? Bây giờ cả Lầu 89, Bia đá, đều bay theo cát bụi hết rồi. Hắn như thế nào tính nhiệm vụ rồi nhận thưởng đây ?
Đám Thiên kiêu chi tử thì đang cố gắng trấn định, may mà vừa rồi bọn họ không đứng gần Bia Đá, nếu không bây giờ thực đã trở về với cát bụi. Mà đến lúc chết, cũng không biết mình bị người ta vượt ải vô tình ngộ sát, thực là oan ức a. Đâu ra cái tên trâu bò, quá sức trâu bò như thế này. Ngươi phá hỏng Bia đá thì thôi, thổi bay cả Lầu Các 89, bây giờ bọn hắn Vượt ải kiểu gì ? Thực dở khóc dở cười.
Đúng lúc đó, một âm thanh trầm thấp vang lên
"Xin hỏi, đạo hữu nào là người vừa phá hủy Lầu các 89 ?"
"Là ta, xin lỗi ta không cố ý đấm mạnh như thế. Mọi chi phí hao tổn, lát nữa xong ta sẽ thanh toán đầy đủ cho các ngươi, đừng lo" - Phá Thiên vội giơ tay đứng ra nhận, đúng thật bây giờ hắn cực kỳ xấu hổ, tham gia vượt Ải của người khác, mà phá mất luôn một ải. Aiz, nhưng nam tử hán dám làm dám chịu, cùng lắm thì hắn bồi thường chi phí xây dựng rồi bố trí lại một cái Trận pháp khác là xong.
"Đạo hữu không cần bồi thường, không cần. Chỉ cần Đạo hữu tiếp tục tham gia Vượt ải Lầu các thứ 91 là được"- Từ đâu nhảy ra một cái lão giả béo tròn, ria mép hai bên, đầu đội kim quan, áo bào vàng, mang nhiều trang sức. Nhìn về phía Phá Thiên liên tục xua xua 2 tay cười nói.
Tên: Thánh Lâu Các Chủ
Cấp: 99/999
Cảnh giới theo Đại Lục: Đế Cảnh Đỉnh Phong
Võ kỹ: Thiên Ma Thập Đại Trận (Địa kỹ), Phán Quan Bút (Địa kỹ)
Liếc mắt nhìn qua bảng thông tin lão giả, Phá Thiên cũng hiểu sơ một hai, nếu hắn yêu cầu Phá Thiên vượt Ải tiếp thì chắc có mục đích. Nhưng Phá Thiên không lo lắng, bởi vì hiện tại Nhân giới này hiện không còn người có thể làm khó được hắn, nên vượt Ải tiếp để nhận phần thưởng và cho Dạ Tuyết xem là được, hắn chỉ cần thế là đủ.
"Được, nếu như ngươi không có vấn đề gì thì tốt, ta sẽ tiếp tục vượt Ải" - Phá Thiên ngẫm một chút rồi nói ra.
"Xin mời đạo hữu theo ta lên Lầu Các 90" - Thánh Lâu Các Chủ nghe Phá Thiên nói như vậy thì mừng rỡ, cuối cùng di huấn của Tổ Tông hắn cũng sắp có một chút hy vọng sau 100.000 năm qua.
Vượt ải Lầu Các 91, luận về Đan Đạo. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 92, luận về Trận Pháp. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 93, luận về Luyện Khí. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 94 luận về Quyền Pháp. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 95, luận về Kiếm Pháp. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 96, luận về Đao Pháp. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 97, luận về Họa Kỹ. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 98, luận về Cầm Kỹ. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Vượt ải Lầu Các 99, luận về Thiên Phú. Phá Thiên vượt qua thành công. Đánh giá: Hoàn Mỹ
Tại Lầu Các thứ 100, bên trong là một khoảng không đen mịt, khí tức có vài phần tang thương. Ngồi trên bệ đá là một lão giả tựa như đang ngủ, nhưng nhìn kĩ, chỉ là một cái xác, không có sự sống, nhưng uy áp cường giả vẫn còn đó. Đối với Phá Thiên không mảy may có chút tác dụng nào, nhưng đối với người khác khi nhìn lâu vào di hài sẽ dẫn đến thổ huyết hoặc thậm chí mất mạng.
Tên: Thánh Lâu Lão Tổ
Cấp: 109/999
Cảnh giới theo Đại Lục: Bán Thần Cảnh Đỉnh Phong
Võ kỹ: Thiên Ma Thập Đại Trận (Địa kỹ), Phán Quan Bút (Địa kỹ)
Liếc mắt nhìn di hài của Thánh Lâu Lão Tổ, Phá Thiên chép miệng một cái, thật đáng tiếc một cái Bán Thần Cảnh Đỉnh Phong, chỉ cần đột phá một bước này là hắn có thể phi thăng lên Tiên Giới. Thọ mệnh tăng vô số lần, vậy mà lại chết cô độc ở đây vì chưa đột phá, thọ nguyên hao hết. Vì người tu tiên chết không thể luân hồi, hắn sẽ mãi mãi nằm đó, thật sự đáng tiếc, đáng tiếc a.
- Năm tháng vô tình,
- Thiên đạo vô pháp,
- Ta vì nghịch thiên mà tu luyện
- Cải mệnh mà phá trời.
Nhàn nhạt thốt ra vài câu thơ, Phá Thiên lại được một phen cảm khái. Người trước khi chết lại tâm huyết bày ra 10 Ải Lầu Các này, chắc là còn tâm nguyện gì chưa hoàn thành. Nếu đã có duyên gặp mặt, vậy thì giúp hắn một chút.
Phá Thiên hai tay dang ra, kết thủ ấn, niệm chú, hướng thẳng lên trời, tạo ra một vếch rách cực lớn trên bầu trời
"Lão Thiên, chúng ta tu tiên vì muốn cải mệnh. Ngươi lại mệnh số bắt hắn phải chết. Ta, lại càng không muốn hắn phải chết. Ta, dùng quyền năng chưởng khống mảnh Thiên Địa này. Yêu cầu, số mệnh hắn không được chết" - Phá Thiên nhìn thẳng lên trời nói
Sau đó, một luồng tinh khí trời đất từ vết rách trên bầu trời thoát ra, bay thẳng đến di hài Thánh Lâu Lão Tổ và bắt đầu dung nhập vào 3 hồn 7 phách. Một lát sau, đôi mắt Thánh Lâu Lão Tổ bắt đầu cử động, mở miệng thều thào nói
"Ta, ta không phải đã chết rồi sao. Sao lại..."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
"Chết hay không là do bản thân, không phải do số mệnh. Số mệnh nói ngươi đã chết, nhưng ta không muốn ngươi chết, vì vậy, ngươi còn sống" - Phá Thiên giọng nói trầm thấp thốt, không vui không buồn nói ra
Thánh Lâu Lão Tổ liếc mắt nhìn sang Phá Thiên, đôi mắt chấn động, run rẩy kịch liệt. Cảm nhận được chính mình còn sống, dĩ nhiên thiếu niên này thần thông có thể cải tử hồi sinh, cải mệnh nghịch thiên thế này là bậc nào tồn tại. Hắn, không dám suy nghĩ. Vội quỳ 2 chân xuống trước Phá Thiên
"Vãn bối Thánh Lâu Cát Nghĩa, cảm tạ tiền bối vì ra tay cứu giúp. Sau này, mạng của ta chính là mạng của tiền bối, dù lên núi đao, xuống biển lửa quyết không từ nan" - Trước khi chết, Thánh Lâu Cát Nghĩa ý nghĩa được thế nào là sự sống và cái chết, hắn khao khát được sống. Nhưng cuối cùng, số mệnh lại bắt hắn phải chết, lần này được sống, hắn nhất định phải đăng quang đại đạo, sống một đời không uổng phí.
"Thôi, mạng của ngươi thì ngươi cứ giữ lấy. Ta không cần, ta cũng không hẳn là giúp ngươi. Chỉ là, ta không ưa thích cái gọi là số mệnh, chúng ta là người tu tiên, là nghịch thiên cải mệnh. Chứ không phải, tuân theo số mệnh, hắn muốn ta sống thì sống, hắn muốn ta chết thì chết.." - Phá Thiên nghe xong thì nhẹ lắc đầu. Đối với Phá Thiên, ra tay cứu giúp Thánh Lâu Cát Nghĩa chỉ là duyên số, số mệnh của hắn, sau này do tự hắn quyết định, Phá Thiên không can dự.
"Tiền bối dạy phải, nhưng mà, tu vi của tiền bối... Cho ta đi theo ngài, ta có thể ra chút sức hèn này bảo vệ ngài" - Thánh Lâu Cát Nghĩa có điều khó hiểu, tuy là Phá Thiên giúp hắn cải mệnh sống lại, nhưng nhìn kỹ thì thiếu niên trước mặt chỉ là Vương Hoàng Cảnh. Hắn là người có ân báo ân, có oán báo oán, người kính hắn một tấc thì hắn kính lại một trượng. Huống chi, hắn cũng không cần biết tại sao Phá Thiên cảnh giới thấp lại có thể cải mệnh hắn được. Hắn chỉ muốn báo đáp, tại Đại Lục này, Bán Thần Cảnh Đỉnh Phong, đã là đỉnh cao của tu chân giới. Thánh Lâu Cát Nghĩa vô cùng tự tin vào năng lực của mình, hắn tin, cảnh giới của hắn sẽ khiến Phá Thiên cảm thấy động tâm.
"Ta hiểu ý của ngươi, nhưng ta thực sự không cần. Cảnh giới không quan trọng, quan trọng là tại mảnh Thiên địa này, không ai có thể làm khó được ta." - Liếc mắt nhìn Thánh Lâu Cát Nghĩa, Phá Thiên liền hiểu được tâm tư của hắn, nhưng hắn lại cần một cái Bán Thần Cảnh Đỉnh Phong cấp 109 bảo vệ sao ?
"Được rồi, nói nghe một chút, ta nhìn chân khí ngươi cũng ổn định, cảnh giới cũng đủ để đột phá Thần Cảnh, phi thăng Tiên giới. Nhưng tại sao lại đạo tiêu vẫn lạc tại đây thế này ?" - Phá Thiên có điều thắc mắc, tại Nhân Giới, chỉ cần tích tụ đủ chân khí, cảnh giới là sẽ đột phá được Thần Cảnh. Nhưng dĩ nhiên lão giả trước mắt lại vẫn lạc ?
Thánh Lâu Cát Nghĩa như ngộ được chân lý trong lời nói của Phá Thiên. Cảnh giới không quan trọng, quan trọng là tại mảnh Thiên địa này không ai làm khó được hắn. Nghe xong ngẫm một chút, Thánh Lâu Cát Nghĩa chỉ biết cười khổ, hóa ra hắn vẫn quên mất, thiếu niên trước mắt này có thể cải mệnh nghịch thiên. Thì thần thông thủ đoạn thực không cần đến một Bán Thần Cảnh như hắn bảo vệ.
"Bẩm tiền bối, trước lúc sinh thời khoảng 100.000 năm trước, vãn bối bị kẻ địch ám toán lúc đột phá. Dẫn đến tâm cảnh không ổn định, nên đột phá thất bại. Vì biết thọ nguyên sắp hao hết, nên vãn bối muốn dùng chút sức còn lại bố trí 10 tầng khảo nghiệm tại Lầu Các. Chỉ để tìm người truyền thừa, để bảo hộ con cháu Thánh Lâu.." - Thánh Lâu Cát Nghĩa ngậm ngùi đáp, hắn thật là chết uất ức, ngay lúc đột phá bị người ám toán, cũng không biết kẻ ám toán là ai. Dĩ nhiên chỉ có thể chờ chết, nhưng thân là Lão tổ, hắn chết rồi thì không ai có thể bảo vệ được Thánh Lâu. Nên hắn quyết định bày ra trận ải để tìm người truyền thừa, thay hắn bảo vệ Thánh Lâu.
"Ra là vậy, ta cũng đoán ra được một ít. Ừm, vậy bây giờ ngươi có thể đi tìm người ám toán ngươi báo thù rồi đó." - Phá Thiên nghe xong sững sờ một tí, dĩ nhiên có người ám toán hắn lúc đột phá.
"Hồi tiền bối... vãn bối thực sự vô năng. Đến nay vẫn chưa biết ai là người ám toán.." - Thánh Lâu Cát Nghĩa cười khổ đáp, hắn thật oan ức, người ám toán hắn cứ như không tồn tại. Đánh lén xong liền biến mất giữa thiên địa
"Há, có chuyện như vậy sao. Ngươi, lại đây ta xem" - Phá Thiên nghe xong thì giật mình, ngay cả người ám toán cũng không biết, hoặc có thể do kẻ địch quá mạnh mẽ, thủ đoạn thần thông vô số.
Thánh Lâu Cát Nghĩa nghe gọi thì vội đến trước mặt Phá Thiên, nào dám chậm trễ vị đại gia này.
"Ừm, bây giờ ta sẽ kiểm tra thức hải ngươi. Nhớ kỹ, đừng chống đối" - Phá Thiên đưa tay ra trước mặt Thánh Lâu Cát Nghĩa nói
Thánh Lâu Cát Nghĩa nghe xong cảm thấy hơi sững sờ, vì chạm vào thức hải, cũng có nghĩa hắn đã giao hoàn toàn sinh mệnh cho người khác. Nhưng nghĩ lại, mệnh hắn được thiếu niên này cứu sống, dĩ nhiên sẽ không làm hại hắn.
Sau khi Thánh Lâu Cát Nghĩa buông lỏng thức hải, Phá Thiên nhàn nhạt gật đầu hài lòng. Đối với hắn, hắn không thích người khác nghi ngờ, nếu Thánh Lâu Cát Nghĩa có thời gian suy nghĩ, Phá Thiên thật tuyệt đối không giúp hắn nữa.
Bước vào thức hải của Thánh Lâu Cát Nghĩa, Phá Thiên bắt đầu bước vào Đạo Tâm của hắn, truy tìm khí tức còn sót lại của hung thủ.
Khoảng 3 hơi thở sau, Phá Thiên chậm rãi thu tay về, khó hiểu nhìn Thánh Lâu Cát Nghĩa nói
"Ngươi chỉ là Bán Thần Cảnh tại Nhân Giới, thế quái nào lại đắc tội nhất vị Hóa Hồng Cảnh tại Tiên Giới thế này ?"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
"Hóa, Hóa Hồng Cảnh, đây là cảnh giới phân chia tại Tiên Giới sao tiền bối ?
"Ah, sau khi ngươi đột phá Thần Cảnh sẽ phi thăng đến Tiên Giới. Tại Tiên Giới, cảnh giới được phân chia lần lượt là Thần Cảnh, Phá Toái Cảnh, Hư Không Cảnh, Tuyên Thể Cảnh, Hóa Hồng Cảnh, Hư Vô Cảnh, Kiếp Cảnh, Đạo Cảnh, cuối cùng là Vô Cảnh Chí Tôn. Mỗi một cảnh giới có một mức đột phá mới cũng như năng lực câu thông với thiên địa, về sau ngươi phi thăng sẽ hiểu." - Phá Thiên nhàn nhạt giải đáp.
"Hóa Hồng Cảnh sao, dĩ nhiên hắn đã đạt đến trình độ đó sau 100.000 năm" - Thánh Lâu Cát Nghĩa đôi mắt xa xăm, nhìn sâu lên khoảng không trước mắt thều thào
"Được rồi, tạm thời ngươi vừa phục sinh, trước mắt nên ổn định cảnh giới rồi đột phá một bước kia. Chuyện sau hãy tính, đừng để ảnh hưởng đạo tâm."
"Tiền bối dạy phải, vãn bối xin ghi nhớ" - Thánh Lâu Cát Nghĩa nhìn Phá Thiên chắp tay thi lễ thật sâu
Đúng lúc Phá Thiên đang chuẩn bị nói gì đó với Thánh Lâu Cát Nghĩa thì mắt hắn chợt nhướng lên. Vung tay tạo thành một màn chắn bảo vệ toàn bộ bên trong Hư Không Thành. Ngay sau đó, từ trên bầu trời, xuất hiện một vết rách lớn. Bên trong xuất hiện một bàn tay Bạch Cốt cao ngàn trượng, đập thẳng xuống Hư Không Thành
ẦMMMMMMMMMMMMMMMM
Nhưng mảy may Bạch Cốt va chạm với màn chắn năng lượng, không gây ra một chút hao tổn nào. Nháy mắt, vết nứt bầu trời bắt đầu khép lại, Bạch Cốt bắt đầu rút tay về, nhưng đúng lúc đó
"Muốn đi, để lại một bàn tay di" - Phá Thiên giọng nói không buồn cũng không vui, hờ hững dung bàn tay bóp nhẹ vào khoảng không.
Cảm nhận được sự đau đớn, từ sâu bên trong vết nứt kêu la một tiếng, sau đó Bạch Cốt hóa thành bột phấn. Toàn bộ Hư Không Thành đều trở lại bình thường.
"Tiên Giới à, đã lâu cũng không trở về. Vậy mà bây giờ Tu La Đạo cũng có thể sống ở Tiên Giới rồi.. Sắp sửa, có một màn kinh biến rồi đây.." - Phá Thiên thu tay về, miệng thì thầm nói.
Phá Thiên phất tay, màn chắn năng lượng biến mất, phảng phất như chưa từng có gì xảy ra. Ngay sau đó, tất cả các cao thủ, lão quái vật của Tông Môn, Đế Quốc đều xuất hiện. Cái cảm giác uy áp lúc nãy thật đáng sợ, nếu không phải có màn chắn năng lượng kia thì chắc chắn toàn bộ Hư Không Thành bây giờ đều là một mảnh phế tích.
Tất cả mọi người đều nhìn vào người thanh niên cùng cô gái đứng ở giữa bầu trời, như có lời muốn nói. Đúng lúc đó, một âm thanh hờ hững vang lên
"Đừng hỏi, đây là chuyện các ngươi không có thể can dự. Hảo hảo sinh hoạt như cũ là được" - Phá Thiên quay lại nhìn các cao tầng của Hư Không Thành nói ra, nháy mắt sau đó cùng Dạ Tuyết tiêu thất giữa bầu trời.
"Thiên ca ca, bàn tay xương xấu xí đó là gì vậy ca ca. Còn nữa, lúc nãy, ca ca có vượt qua Lầu Các 100 không. Bên trong có gì đáng sợ không ca ca ?" - Xuất hiện tại một khoảng không vũ trụ ngăn cách giữa Nhân giới và Tiên Giới, Dạ Tuyết nhảy bổ lên cổ Phá Thiên nhí nhảnh hỏi.
"Ca, dĩ nhiên là ca ca vượt qua Lầu Các 100 rồi, trong đó không có gì đáng sợ hết. Hắn còn phải sợ Dạ Tuyết đấy, Dạ Tuyết là Thần Vương Cảnh cơ mà. Còn bàn tay xương xấu xí đó là một môn Bí thuật của Tu La Đạo, thuộc Tu La Giới. Lúc trước như ca ca biết, thì Tiên Giới và Tu La Giới luôn luôn đối đầu. Nhưng hiện nay, 100.000 năm qua đi, người Tu La Giới lại có thể sinh hoạt tại Tiên Giới, ca ca cũng đang thắc mắc. Chắc là chúng ta phải quay về Tiên Giới một chuyến" - Phá Thiên cười nói với Dạ Tuyết, Dạ Tuyết vẫn luôn ngây ngô đáng yêu như vậy. Nhưng nghiêm túc suy nghĩ, thì hắn phải xem chuyện gì đang xảy ra tại Tiên Giới, nếu không sẽ ảnh hưởng đến cả Cửu Giới, đến lúc đó thì thiên hạ đại loạn, sinh linh đồ thán khắp nơi.
Vừa nói vừa suy ngẫm, Phá Thiên đưa 2 tay ra phía trước khoảng không, kết thủ ấn, tạo thành một cổng dịch chuyển đến Tiên giới. Sau khi kết ấn xong, Phá Thiên dắt tay Dạ Tuyết bước vào, bên trong cổng dịch chuyển là một đồng cỏ thảo nguyên xanh ngát mênh mông, linh khí dày đặc. Khắp nơi đều là Tiên thảo, linh thảo, không hổ là Tiên Giới. Tất cả những thứ này đều là tài nguyên, chí bảo tại Nhân giới thì nơi đây như củ cải trắng, khắp nơi đều có thể gặp.
Đúng lúc Phá Thiên đang tận hưởng bầu không khí trong lành, nên thơ cùng với Dạ Tuyết, bỗng truyền đến một âm thanh ở phía trước
"Khà khà, Tiên tử, ngoan ngoãn hầu hạ bản đại gia. Đại gia sẽ thưởng cho ngươi khỏi chết. Đảm bảo ngươi sẽ được dục tiên dục tử cùng với các huynh đệ của ta, hahaha" - Nói chuyện là một trang hán tử râu quai nón, lưng cởi trần, tay cầm đại đao. Cùng với một đám huynh đệ ở phía sau cười đùa cợt nhả. Phảng phất như vị nữ tử kia đã là một con cá nằm trên thớt, không thể chạy đi đâu được.
"Ai da, đại gia ngươi nói phải giữ lời đó nha. Người ta vậy chứ còn trong trắng, dễ xấu hổ lắm đó nha" - Một âm thanh kiều mị vang lên, phảng phất tất cả lời nói đều có thể tan chảy như mật ngọt.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện
NTa Thế Anh Bá Tánh Bình Dân
Drop rồi à chủ thớt
Jan 29, 2019 06:30 am 0 trả lời 0
Nghia Dang Bá Tánh Bình Dân
O,O lên luôn ttv rồi trời. Mới ngày nào còn ngó qua trên fb...
Jan 19, 2019 04:55 am 0 trả lời 0
Tora Bá Tánh Bình Dân
Truyện nhảm chủ yếu nhái theo truyện của china và anime không có sáng tạo.
Jan 17, 2019 01:01 pm 0 trả lời 0
octvitasut Bá Tánh Bình Dân
truyện sáng tác ak, sài gòn mới kinh chứ
Jan 16, 2019 11:14 pm 0 trả lời 0
tulienhoa Sơ Hiển Phong Mang
truyện tj rồi à ???
Jan 16, 2019 03:12 pm 0 trả lời 0